Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ về người thân trong gia đình - 4 Dàn ý và 30 bài văn mẫu lớp 6Trải nghiệm đáng nhớ về người thân trong gia đình là những câu chuyện đầy cảm xúc và sâu sắc, nơi tình yêu thương, sự hi sinh và những khoảnh khắc quý giá được khắc sâu trong tâm trí mỗi chúng ta.Qua 4 dàn ý chi tiết và 30 bài văn mẫu, các học sinh lớp 6 có thể dễ dàng nắm bắt cách viết một bài văn kể lại trải nghiệm, thể hiện tình cảm gia đình một cách chân thật và sâu sắc.Những bài văn mẫu không chỉ giúp các em học sinh phát triển kỹ năng viết, mà còn là bài học quý giá về tình cảm gia đình, giúp các em hiểu rõ hơn về giá trị của những khoảnh khắc bên người thân yêu.
Khám Phá Trải Nghiệm Đáng Nhớ Với Người Thân Trong Gia Đình - Bài Văn Mẫu Lớp 6
- Gia đình là nền tảng của mọi kỷ niệm, là nơi nuôi dưỡng những cảm xúc sâu sắc mà mỗi cá nhân luôn ghi nhớ trong suốt hành trình trưởng thành. EduTOPS giới thiệu bài văn mẫu lớp 6: Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ về người thân trong gia đình, giúp học sinh khai thác sâu sắc hơn mối quan hệ tình cảm này.
- Trải nghiệm với người thân không chỉ là những câu chuyện đời thường mà còn là những bài học giá trị về tình yêu thương, sự hy sinh, và sự sẻ chia. Những bài văn mẫu của EduTOPS sẽ giúp học sinh viết về những ký ức này với ngôn từ sinh động và cảm xúc chân thành.
- Tài liệu bao gồm hướng dẫn chi tiết, các dàn ý bài văn cụ thể và 30 bài văn mẫu, cung cấp nền tảng vững chắc để học sinh có thể phát triển khả năng viết văn của mình một cách tự nhiên và đầy cảm xúc.

- Mỗi trải nghiệm với người thân trong gia đình đều để lại dấu ấn khó quên, không chỉ trong lòng mà còn trong tâm trí mỗi người. Những câu chuyện này không chỉ làm phong phú thêm vốn từ vựng của học sinh mà còn giúp các em cảm nhận sâu sắc về tình yêu thương gia đình.
- EduTOPS cung cấp tài liệu với hướng dẫn chi tiết, từ cách lập dàn ý cho đến cách xây dựng bài văn sao cho hợp lý và sinh động, giúp học sinh viết một cách tự nhiên và đầy cảm xúc, làm nổi bật tình cảm gia đình trong từng câu chữ.
- Bài văn mẫu không chỉ là bài tập mà còn là một cơ hội tuyệt vời để học sinh suy ngẫm về những trải nghiệm quý giá mà mình đã trải qua với người thân, đồng thời rèn luyện khả năng viết văn một cách sáng tạo.
Hướng Dẫn Viết Bài Văn Mẫu Lớp 6: Kể Lại Trải Nghiệm Đáng Nhớ Với Người Thân Trong Gia Đình
- Bài văn mẫu về trải nghiệm đáng nhớ với người thân trong gia đình giúp học sinh nâng cao khả năng diễn đạt cảm xúc của mình. EduTOPS cung cấp các dàn ý chi tiết, giúp học sinh xây dựng bài văn mạch lạc, dễ hiểu mà vẫn sâu sắc và đầy cảm xúc.
- Tài liệu không chỉ bao gồm các dàn ý cụ thể mà còn có 30 bài văn mẫu, từ đó học sinh có thể tham khảo và rút ra những kinh nghiệm quý báu trong việc viết bài văn đạt chất lượng cao.
- Hướng dẫn chi tiết của EduTOPS giúp học sinh hiểu rõ cách phát triển câu chuyện, từ việc tạo dựng hình ảnh đến việc lồng ghép cảm xúc vào từng câu chữ, làm cho bài văn không chỉ đơn thuần là việc kể lại mà còn là một tác phẩm chứa đựng những cảm xúc chân thành.
Đề bài: Hãy kể lại cho các bạn nghe câu chuyện mà em đã trải nghiệm và có ấn tượng sâu sắc về một người thân trong gia đình.
- Đề bài này không chỉ đơn giản là việc kể lại một câu chuyện, mà là cơ hội để học sinh thể hiện tình cảm chân thành của mình đối với người thân trong gia đình. Câu chuyện có thể là những khoảnh khắc ngọt ngào, hay là những trải nghiệm đầy ấn tượng và đáng nhớ trong cuộc sống.
- Qua đó, học sinh sẽ học được cách diễn đạt cảm xúc của mình, phát triển khả năng viết văn mượt mà, và rèn luyện sự sáng tạo trong việc xây dựng câu chuyện sao cho sinh động và hấp dẫn.
Kể Lại Một Trải Nghiệm Đáng Nhớ Của Em Ngắn Gọn - Một Khoảnh Khắc Đặc Biệt- Trong cuộc sống, đôi khi có những khoảnh khắc bất ngờ nhưng lại in đậm trong tâm trí mỗi người. Đó có thể là một chuyến đi xa, một lần gặp gỡ tình cờ, hay chỉ là một khoảnh khắc nhỏ nhưng mang lại cảm xúc sâu sắc.
- Một trong những trải nghiệm mà em sẽ không bao giờ quên chính là lần đi du lịch cùng gia đình. Trong chuyến đi đó, không chỉ là những cảnh đẹp, mà còn là sự gắn kết gia đình, là tình cảm ấm áp mà mọi người dành cho nhau.
- Những khoảnh khắc đó giúp em nhận ra giá trị của gia đình, của sự quan tâm lẫn nhau, và những điều giản dị nhưng vô cùng quý giá trong cuộc sống.
Bài văn mẫu số 1: Trải Nghiệm Đáng Nhớ Với Bánh Chưng Trong Dịp Tết Nguyên Đán
Tết Nguyên Đán là một dịp lễ trọng đại không thể thiếu trong văn hóa dân tộc Việt Nam, khi mọi gia đình sum vầy bên nhau, cùng nhau đón chào năm mới. Trong những kỷ niệm đáng nhớ của mùa Tết, có lẽ khoảnh khắc gói bánh chưng lần đầu tiên của tôi là một trong những trải nghiệm không thể nào quên.
Bánh chưng, món ăn truyền thống mang đậm đà bản sắc văn hóa Việt, luôn hiện diện trên bàn thờ và trong mâm cơm Tết của mỗi gia đình. Mỗi khi Tết đến, gia đình tôi luôn cùng nhau chuẩn bị nguyên liệu, từ lá dong, gạo nếp, đỗ xanh, đến thịt mỡ. Ngày 27 Tết, mẹ tôi đi chợ sắm sửa nguyên liệu, và tôi cũng hứng thú xin đi cùng. Chúng tôi bắt đầu công việc chuẩn bị, từ việc rửa sạch lá dong, gạo nếp, đỗ xanh đến việc thái nhỏ thịt mỡ, rồi cho gia vị như muối và hà tiêu để tạo nên hương vị đậm đà. Vào chiều hôm ấy, cả gia đình quây quần ngoài sân để cùng nhau gói bánh chưng.
Nguyên liệu được bày gọn gàng trên chiếu, và không khí sum vầy lan tỏa khắp nơi. Ông nội, bố và mẹ tôi đều đã bắt tay vào công việc gói bánh. Tôi hối hả chạy lại bên ông nội, xin được học cách gói bánh. Với từng bước đi chậm rãi, ông chỉ dẫn tỉ mỉ từng thao tác, từ việc xếp lá dong vào khuôn đến việc cho gạo nếp, đỗ xanh, thịt mỡ theo lớp, và phủ thêm một lớp gạo nữa. Đặc biệt, công đoạn gói bánh là thử thách lớn, phải đảm bảo chiếc bánh vuông vức và chắc chắn, mới có thể cho ra thành phẩm hoàn hảo. Bước cuối cùng là dùng lạt tre buộc lại, một công đoạn đòi hỏi sự khéo léo và cẩn thận.
Sau một thời gian khá lâu, cuối cùng tôi cũng đã hoàn thành chiếc bánh chưng của mình. Dù chiếc bánh của tôi không được đẹp như những chiếc bánh của ông và bố mẹ, nhưng tôi cảm thấy vô cùng tự hào về sản phẩm của mình. Ông nội khen ngợi khiến tôi vô cùng hạnh phúc, một cảm xúc mà tôi sẽ mãi ghi nhớ.
Trải nghiệm này không chỉ giúp tôi học được một nghề truyền thống quý giá, mà còn mang lại những khoảnh khắc ý nghĩa bên gia đình. Khoảng thời gian ấy, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc và trân trọng sự gắn kết với người thân. Đó thực sự là một kỷ niệm mà tôi sẽ luôn giữ mãi trong trái tim mình.
Bài văn mẫu số 2: Những Kỷ Niệm Đáng Nhớ Của Mùa Hè Tại Quê Hương
Trong kỳ nghỉ hè này, tôi đã có cơ hội trở về quê thăm ông bà nội. Những trải nghiệm nơi đây đã giúp tôi nhận ra ý nghĩa sâu sắc của cuộc sống, đồng thời khơi dậy tình yêu quê hương và sự trân trọng những giá trị giản dị của làng quê.
Sáng sớm Chủ nhật, tôi bắt xe về quê, chỉ sau hơn hai tiếng, tôi đã về đến nhà ông nội. Chị Hòa - con gái của bác Năm, anh trai của bố tôi, đã đứng chờ đón tôi tại bến xe. Gia đình bác Năm đang sống cùng ông bà nội, nơi tôi cảm nhận được sự đầm ấm của tình thân.
Mỗi sáng sớm, tôi lại cùng ông nội đi bộ quanh làng. Không khí trong lành, dễ chịu như thấm vào từng tế bào cơ thể. Tiếng gà gáy vang vọng xa, báo hiệu ngày mới bắt đầu. Những giọt sương đọng trên lá cây dần tan biến, nhường chỗ cho ánh sáng mặt trời ấm áp. Làn gió nhẹ thổi qua khiến những cành cây khẽ rung động. Bầu trời trong xanh, không một gợn mây, tạo nên khung cảnh thanh bình. Những chú chim nhỏ ríu rít cất tiếng hót làm cho không gian như bừng tỉnh. Trưa đến, tôi được thưởng thức những món ăn thôn quê đậm đà, giản dị mà tuyệt vời do bà nội nấu.
Ngày hôm nay, cánh đồng lúa quê tôi vào vụ thu hoạch. Tôi đã xin ông nội theo bác Năm và chị Hòa ra đồng để cùng tham gia công việc gặt lúa. Là một đứa trẻ lớn lên ở thành phố, công việc này đối với tôi thật bỡ ngỡ và khó khăn. Chị Hòa đã tận tình chỉ tôi cách cầm liềm và cách gặt lúa. Dưới cái nắng oi ả của mùa hè, mọi người vẫn miệt mài lao động, tay người nào người nấy đều thoăn thoắt. Tôi không khỏi ngưỡng mộ sự kiên nhẫn và sức lao động của những người nông dân. Sau một thời gian, tôi đã dần quen tay hơn, và bác Năm còn khen tôi rằng chẳng bao lâu nữa tôi sẽ trở thành một nông dân thực thụ. Lời khen ấy khiến tôi quên hết cái nắng gay gắt trên đồng ruộng.
Trải nghiệm quý báu này đã giúp tôi nhận thức sâu sắc hơn về giá trị của lao động. Những bác nông dân đã vất vả trên cánh đồng để gieo trồng và thu hoạch những hạt gạo trắng thơm mà tôi vẫn dùng mỗi ngày. Điều này khiến tôi thêm trân trọng công sức lao động của họ và hiểu rõ hơn về giá trị của từng hạt gạo mà mình ăn.
Kỳ nghỉ hè năm nay, tôi đã có một trải nghiệm vô giá. Tôi cảm thấy thêm yêu quê hương mình, và lòng biết ơn đối với những người lao động, những người đang ngày đêm làm việc để mang lại sự đủ đầy cho xã hội. Chính nhờ những trải nghiệm này, tôi càng nhận thức rõ hơn về giá trị của công việc chân chính và tình yêu đối với những người thân yêu quanh mình.
Dàn Ý Kể Lại Một Trải Nghiệm Đáng Nhớ Với Người Thân: Hành Trình Tìm Lại Tình Cảm Gia Đình và Những Kỷ Niệm Khó Quên
Dàn Ý Số 1: Kể Lại Một Trải Nghiệm Đáng Nhớ Với Người Thân

Dàn Ý Số 2: Trải Nghiệm Đáng Nhớ Cùng Người Thân - Những Kỷ Niệm Khó Quên
I. Mở Bài: Giới Thiệu Trải Nghiệm Đáng Nhớ Sẽ Kể, Gợi Mở Những Ký Ức Sâu Sắc
Giới thiệu về một trải nghiệm đáng nhớ sẽ được kể, liên quan đến các yếu tố tạo nên sự khác biệt và ý nghĩa của nó.
II. Thân Bài: Khám Phá Những Chi Tiết Của Trải Nghiệm Qua Các Khoảnh Khắc Quan Trọng
1. Hoàn Cảnh Diễn Ra Trải Nghiệm: Những Yếu Tố Tạo Nên Một Câu Chuyện Đặc Biệt
- Thời gian xảy ra: trong quá khứ hay hiện tại, có thể nêu thời gian cụ thể (nếu nhớ) để làm nổi bật sự đặc biệt của khoảnh khắc ấy.
- Không gian diễn ra trải nghiệm: miêu tả một cách chi tiết và sinh động về không gian, làm người đọc cảm nhận rõ hơn bối cảnh của câu chuyện.
- Nhân vật có liên quan đến câu chuyện: ông, bà, bố, mẹ, anh, chị, em,... mỗi nhân vật đóng vai trò riêng biệt trong việc hình thành ý nghĩa của trải nghiệm.
2. Diễn Biến Trải Nghiệm: Câu Chuyện Được Dẫn Dắt Theo Một Dòng Thời Gian Rõ Ràng
- Lí do xuất hiện trải nghiệm: kết thúc năm học, nhân dịp nghỉ hè, Tết sắp đến,... làm nổi bật hoàn cảnh đặc biệt khiến trải nghiệm này trở nên đáng nhớ.
- Diễn biến: kể lại trải nghiệm theo một trình tự cụ thể, thường là theo thời gian, để người đọc dễ dàng theo dõi và cảm nhận sự phát triển của câu chuyện.
- Suy nghĩ, cảm xúc về trải nghiệm: hạnh phúc, buồn bã,... những cảm xúc thật lòng sẽ giúp câu chuyện trở nên sinh động và dễ chạm đến trái tim người đọc.
- Ý nghĩa của trải nghiệm với bản thân: gắn bó hơn với người thân, có thêm kỉ niệm đẹp đẽ,... những giá trị bền vững mà trải nghiệm mang lại giúp tăng cường mối quan hệ gia đình và tình cảm yêu thương.
III. Kết Bài: Khẳng Định Lại Ý Nghĩa Của Trải Nghiệm Và Tình Cảm Dành Cho Người Thân
Khẳng định lại ý nghĩa của trải nghiệm đối với bản thân, đồng thời nhấn mạnh tình cảm dành cho người thân qua những kỷ niệm sâu sắc mà trải nghiệm mang lại.
Hướng Dẫn Viết Kể Lại Một Trải Nghiệm Đáng Nhớ Với Người Thân: Những Kỷ Niệm Khắc Sâu Trong Tâm Hồn
(1). Chuẩn Bị: Những Bước Đầu Tiên Để Xây Dựng Câu Chuyện Sâu Sắc
- Đọc và xác định yêu cầu của đề bài, lựa chọn một trải nghiệm có ý nghĩa sâu sắc, liên quan đến một người thân (ông, bà, cha, mẹ…). Ví dụ: Kể về trải nghiệm khi em bị ốm, và mẹ đã chăm sóc em như thế nào, thể hiện sự quan tâm sâu sắc.
- Nhớ lại các chi tiết sống động về trải nghiệm và cảm xúc, suy nghĩ của bản thân trong suốt quá trình ấy. Cảm nhận về tình cảm gia đình, sự quan tâm, và yêu thương mà em nhận được.
- Tìm kiếm các tư liệu, tranh ảnh hoặc vật dụng có liên quan để minh họa cho câu chuyện (nếu thấy cần thiết), nhằm làm sống động thêm bức tranh ký ức này.
(2). Tìm Ý Và Lập Dàn Ý: Khám Phá Những Mạch Ý Quan Trọng Và Cấu Trúc Câu Chuyện
- Tìm ý cho bài kể theo gợi dẫn: những câu hỏi cần trả lời để làm rõ câu chuyện và cảm xúc liên quan đến trải nghiệm.
- Nêu sự việc, hành động, tình huống của người thân (ông, bà, cha, mẹ…) đã để lại ấn tượng sâu sắc trong em. Ví dụ: Khi em bị ốm, mẹ chăm sóc em ra sao, thể hiện sự hi sinh và tình cảm đặc biệt.
- Phát triển các ý bằng cách đặt và trả lời các câu hỏi như: Sự việc diễn ra vào thời gian nào, ở đâu? Tình huống đó có gì đặc biệt? Em có những cảm xúc và suy nghĩ gì khi chứng kiến sự quan tâm ấy? Và bài học nào em học được từ đó.
- Lập dàn ý cho câu chuyện theo một cấu trúc hợp lý và chặt chẽ, giúp hướng dẫn người viết đi qua các phần quan trọng của bài kể.
a. Mở Bài: Giới thiệu về người thân và những sự kiện, tình huống đặc biệt đã tạo nên ấn tượng sâu sắc trong em, khơi gợi những cảm xúc yêu thương và kính trọng.
b. Thân Bài: Các Chi Tiết Đặc Sắc Tạo Nên Trải Nghiệm Đáng Nhớ
- Lý do xuất hiện trải nghiệm: Nêu lý do về sự kiện đặc biệt tạo nên trải nghiệm này, chẳng hạn như em bị ốm, và người thân có mặt bên cạnh giúp em vượt qua khó khăn.
- Diễn biến của trải nghiệm: Kể lại các sự kiện diễn ra trong suốt trải nghiệm, miêu tả chi tiết để người đọc có thể hình dung rõ ràng về mọi diễn biến.
- Thời gian và địa điểm diễn ra sự kiện: Làm rõ bối cảnh và thời gian cụ thể để nhấn mạnh tính chân thực của câu chuyện.
- Miêu tả ngoại hình và tâm trạng của nhân vật: Làm nổi bật sự thay đổi cảm xúc của bản thân và người thân trong suốt trải nghiệm.
- Hành động và cử chỉ: Đưa ra các hành động cụ thể của nhân vật để làm rõ sự quan tâm và chăm sóc, chẳng hạn như sự dịu dàng của mẹ khi chăm sóc em.
- Tình cảm và cảm xúc: Nêu rõ cảm xúc của em đối với người thân qua những hành động yêu thương và sự chăm sóc ân cần.
c. Kết Bài: Tổng Kết Ý Nghĩa Và Tình Cảm Gửi Gắm Qua Trải Nghiệm
- Bài học quý giá rút ra từ trải nghiệm sâu sắc đó và những suy ngẫm về cuộc sống.
- Thái độ và tình cảm trân trọng dành cho người thân sau mỗi khoảnh khắc đáng nhớ trong cuộc sống.
Kể lại một trải nghiệm sâu sắc với người thân, thể hiện tình cảm và sự gắn bó trong cuộc sống
Bài văn mẫu về trải nghiệm đáng nhớ trong dịp Tết Nguyên Đán tại quê cùng ông bà nội
Tết Nguyên Đán, một dịp lễ thiêng liêng và quan trọng của mỗi người Việt Nam, không chỉ là thời điểm giao mùa mà còn là những trải nghiệm sâu sắc trong đời sống tinh thần. Năm nay, em đã có một dịp Tết đầy ấn tượng tại quê, cùng ông bà nội, mà hình ảnh của những ngày xuân vẫn còn đọng lại trong lòng em mãi mãi.
Khi Tết đến, mùa xuân cũng rạo rực trở về, mang theo hơi thở ấm áp. Bầu trời trong xanh, không còn vương vấn cái lạnh của mùa đông, mặt trời xuất hiện mang theo những tia sáng rực rỡ, sưởi ấm vạn vật. Cành cây khoe sắc, tràn đầy sức sống. Đặc biệt, làn gió xuân như thổi bừng lên niềm vui trong từng bước chân của những người con, như khi đàn chim én bay về báo hiệu xuân sang. Trên khắp các nẻo đường, hoa nở rộ như góp phần tô điểm thêm cho bức tranh tươi đẹp của mùa xuân. Vào ngày 27 Tết, em cùng bố mẹ rời thành phố, về quê đón Tết cùng ông bà nội, mong đợi những khoảnh khắc hạnh phúc bên gia đình.
Đặt chân đến quê, không khí Tết trở nên rộn ràng, vui tươi hơn bao giờ hết. Những con đường sạch sẽ, bóng cờ đỏ tung bay, khu chợ nhộn nhịp tiếng cười nói. Mọi người đang chuẩn bị cho những ngày Tết sum vầy. Người lớn tất bật dọn dẹp nhà cửa, đi chợ sắm sửa, trong khi trẻ nhỏ thì háo hức chờ đợi những bộ quần áo mới. Những gia đình không quên chuẩn bị bánh chưng, mứt Tết, và cây đào, cây mai để đón xuân. Năm nay, em rất vui khi được theo mẹ đi chợ, không chỉ để mua sắm mà còn để học hỏi từ mẹ về cách gói bánh chưng, chọn nguyên liệu cho các món ăn truyền thống. Em cùng mẹ đi chợ, tay xách nách mang mà không thấy mệt mỏi. Đặc biệt, em không quên giúp mẹ trang trí nhà cửa, cắm cành đào và trang trí đèn nhấp nháy, tạo nên không gian rực rỡ cho Tết. Mỗi gia đình đều chăm chút bàn thờ tổ tiên, mong một năm an lành, hạnh phúc.
Chiều cuối năm, không khí ấm áp, gia đình quây quần bên mâm cơm Tất niên, cùng trò chuyện vui vẻ, đón nhận những khoảnh khắc sum vầy trước khi bước sang năm mới. Tối đến, mọi người ngồi xem chương trình Táo Quân, háo hức đón giao thừa. Đúng mười hai giờ đêm, tiếng pháo hoa vang lên, làm bừng sáng bầu trời đêm. Sáng mùng một Tết, em cùng bố mẹ đi chúc Tết họ hàng, mặc trên người những bộ quần áo mới nhất, đẹp nhất. Đường phố vắng vẻ, nhường chỗ cho những cuộc sum vầy, những tiếng cười đùa giữa bạn bè và người thân. Sáng sớm, em được chúc Tết ông bà và nhận được bao lì xì đỏ thắm, lòng ngập tràn niềm vui và hạnh phúc.
Một năm mới lại đến, với bao nhiêu kỳ vọng, niềm vui và hy vọng mới đang chờ đợi. Tết là dịp để mỗi người nhớ về nguồn cội, về gia đình và những giá trị truyền thống. Em yêu quê hương và yêu Tết nơi đây biết bao, nơi có ông bà nội, nơi tràn đầy yêu thương, ấm áp và hạnh phúc.
Bài văn mẫu về trải nghiệm đáng nhớ khi bị lạc trong siêu thị và bài học từ mẹ
Mỗi người trong cuộc sống đều được trao cho những trải nghiệm quý giá, là những khoảnh khắc giúp chúng ta nhận ra những giá trị sâu sắc cho chính mình. Tương tự như tôi, từ những trải nghiệm ấy, tôi đã trưởng thành hơn và hiểu rõ được những điều thật sự quan trọng trong cuộc đời.
Khi còn là một đứa trẻ nghịch ngợm, tôi vẫn không thể nào quên được một lần lạc mẹ trong siêu thị khi học lớp ba. Hôm đó, tôi được tan học sớm và mẹ đến đón tôi. Trên đường về, mẹ ghé vào siêu thị để mua sắm. Tôi hào hứng vô cùng vì siêu thị lúc nào cũng đầy ắp những món ăn ngon mà tôi yêu thích.
Mẹ gửi xe rồi đưa tôi vào trong siêu thị. Lúc này, siêu thị đông nghịt người, những gian hàng nào cũng đông đúc khách mua sắm. Mẹ dặn dò tôi luôn đi sát bên để tránh bị lạc. Hai mẹ con cùng đi tới khu vực bánh kẹo, nơi tràn ngập những món ăn hấp dẫn. Tôi mê mẩn nhìn những món đồ ăn đầy màu sắc, quên mất sự dặn dò của mẹ. Và thế là, tôi vô tình lạc mất mẹ mà không hề hay biết. Cảm giác lo sợ lập tức ập đến khi tôi nhận ra mình không còn thấy mẹ đâu. Tôi vội vã chạy khắp nơi tìm mẹ nhưng không thấy bóng dáng quen thuộc đâu. Lúc ấy, tôi không thể kiềm chế được cảm xúc và bật khóc.
Thấy tôi khóc, mọi người xung quanh đã đến hỏi han. Vừa khóc, tôi vừa kể lại sự việc cho họ. Một cô nhân viên đã đề nghị dẫn tôi đến chỗ bảo vệ. Tôi đi theo cô, lúc này cũng đã ngừng khóc. Tại đây, người ta đã thông báo qua loa phát thanh để mẹ tôi có thể nghe thấy. Khoảng mười lăm phút sau, mẹ xuất hiện, khuôn mặt bà đầy lo lắng. Mẹ vội vã chạy tới ôm chầm lấy tôi, và ngay lập tức, tôi lại bật khóc nức nở. Mẹ vừa lau nước mắt vừa dỗ dành tôi và xin lỗi. Còn tôi, trong lòng chỉ thấy hối hận vô cùng vì đã làm mẹ lo lắng như vậy.
Trên đường về nhà, tôi đã xin lỗi mẹ. Lời nhắc nhở của mẹ không chỉ là sự quan tâm, mà còn là bài học quý giá tôi đã nhận được. Đó là một trải nghiệm sâu sắc, giúp tôi hiểu rõ hơn tình yêu thương vô bờ bến mà mẹ dành cho mình và nhận ra rằng mình cần phải ngoan ngoãn hơn, vâng lời mẹ để bà không phải lo lắng thêm nữa.
Bài văn mẫu về lễ hội đua thuyền trong dịp Tết
Tết năm nay, tôi đã có một dịp đặc biệt khi được bố mẹ cho về thăm quê. Đây là một trải nghiệm không thể nào quên, vì tôi đã được chứng kiến một lễ hội đua thuyền đặc sắc ngay tại quê hương của mình – lần đầu tiên trong đời tôi được tham gia vào không khí sôi động này.
Hằng năm, vào ngày mùng năm Tết, lễ hội đua thuyền sẽ được tổ chức, thu hút sự tham gia nồng nhiệt của người dân trong làng. Sự háo hức của mọi người bắt đầu từ sáng sớm, khi họ cùng nhau tụ tập tại bờ sông. Chị Thảo và tôi cũng không thể bỏ lỡ, cùng nhau ra xem. Năm đội đua thuyền, mỗi đội đại diện cho một xóm trong làng, đã sẵn sàng. Mỗi đội gồm mười thành viên, mặc trang phục truyền thống rực rỡ sắc màu. Xóm của tôi tự hào khoác lên mình bộ trang phục màu trắng. Tôi nhận ra anh Tùng, anh họ của mình, đang chuẩn bị bước xuống thuyền, anh cũng là một trong những người tham gia cuộc đua đầy kịch tính này.
Lễ hội bắt đầu khi năm chiếc thuyền đã vào vạch xuất phát. Những chiếc thuyền dài, nhưng không quá rộng, chuẩn bị sẵn sàng cho chặng đường đua dài khoảng mười ki-lô-mét. Khi tiếng còi vang lên, cuộc đua chính thức bắt đầu, những chiếc thuyền lao vút về phía trước. Tất cả các đội đua đều không tiếc sức lực, chèo thuyền với tất cả tinh thần. Dọc hai bên bờ, người dân cổ vũ hết mình. Những tiếng hò reo vang dội: “Đội đỏ cố lên! Đội xanh cố lên! Đội trắng cố lên!” càng làm không khí thêm phần sôi động. Tôi và chị Thảo cũng nhiệt tình hô to để cổ vũ cho đội xóm mình.
Đội xóm tôi, đội trắng, đang dẫn đầu, nhưng không lâu sau, đội đen và đội hồng vượt lên. Còn đội cam và đội vàng, mặc dù đã cố gắng hết sức, nhưng vẫn giữ vị trí phía sau. Lúc này, tôi cảm thấy lòng mình tràn đầy lo lắng. Nhưng khi chỉ còn vài mét nữa là tới đích, đội trắng bỗng nhiên tăng tốc mạnh mẽ. Đích đến đã rất gần, và tiếng hò reo từ hai bên bờ cũng càng lúc càng to. Tôi hào hứng gọi lớn: “Đội trắng cố lên!”. Cuối cùng, đội trắng về đích đầu tiên, theo sau lần lượt là đội đen, đội hồng, đội vàng và đội cam.
Khi các đội lên nhận giải thưởng, tôi cảm thấy vô cùng tự hào. Đội xóm mình đã giành giải Nhất – một chiến thắng đầy cảm xúc. Cuộc đua thật sự là một sự kiện hấp dẫn, không chỉ mang lại niềm vui cho người tham gia mà còn gắn kết mọi người trong làng lại với nhau, tạo nên những kỷ niệm khó quên trong mỗi mùa Tết.
Bài văn mẫu về trải nghiệm cuộc sống quý giá
Trong hành trình cuộc sống, mỗi người đều có những trải nghiệm quý báu. Tôi cũng vậy, nhờ vào những trải nghiệm đó mà tôi nhận ra nhiều bài học sâu sắc, góp phần thay đổi và định hình con người tôi.
Khi còn nhỏ, tôi vốn là một đứa trẻ nghịch ngợm. Có một kỷ niệm mà tôi không thể nào quên, đó là lần tôi bị lạc trong siêu thị khi học lớp ba. Hôm đó, tôi được tan học sớm. Mẹ đến đón tôi về nhà và trên đường về, mẹ quyết định vào siêu thị để mua sắm. Tôi cảm thấy vô cùng háo hức, vì trong siêu thị có vô vàn món ăn hấp dẫn đang chờ đợi tôi.
Mẹ dắt tôi vào siêu thị sau khi gửi xe. Lúc này, không gian trong siêu thị rất đông đúc. Mọi gian hàng đều nhộn nhịp, người mua kẻ bán tấp nập. Mẹ dặn tôi phải luôn theo sát bà để tránh bị lạc. Cả hai mẹ con tiến tới gian hàng bán đồ ăn, nơi có vô số bánh kẹo được bày bán đẹp mắt. Tôi không thể rời mắt khỏi những món đồ ăn đó. Trong lúc mê mải ngắm nghía, tôi đã quên mất lời dặn của mẹ và vô tình đánh mất bà. Đột nhiên, tôi cảm thấy một nỗi sợ hãi mơ hồ. Tôi tìm mẹ khắp nơi mà vẫn không thấy bóng dáng bà đâu. Tôi chạy loạn khắp siêu thị, và càng lo lắng hơn khi không thể tìm ra mẹ. Cuối cùng, tôi bật khóc nức nở.
Thấy vậy, những người xung quanh liền dừng lại hỏi thăm tôi. Mắt tôi đỏ hoe, tôi vừa khóc vừa kể về sự việc. Sau đó, một cô gái tốt bụng đã đề nghị đưa tôi đến quầy bảo vệ. Mặc dù còn nghẹn ngào, tôi đi theo cô và dần dần nín khóc. Tại đây, họ đã thông báo qua loa phát thanh để mẹ tôi có thể nghe được. Khoảng mười lăm phút sau, tôi nhìn thấy mẹ từ xa, khuôn mặt bà hiện rõ sự lo lắng. Mẹ chạy vội đến, ôm tôi thật chặt. Đột nhiên, nước mắt tôi lại tuôn rơi. Mẹ vội vàng lau nước mắt cho tôi, miệng không ngừng xin lỗi. Còn tôi thì cảm thấy vô cùng hối hận vì đã làm mẹ lo lắng.
Trên đường về nhà, tôi đã nhẹ nhàng xin lỗi mẹ. Lời nhắc nhở của mẹ khiến tôi nhận ra một bài học quan trọng. Đây là một trải nghiệm không thể nào quên, giúp tôi hiểu rõ hơn về tình yêu thương vô bờ của mẹ dành cho tôi và cũng là lời nhắc nhở tôi phải ngoan ngoãn hơn, biết lắng nghe và tuân thủ lời dặn của người lớn.
Bài văn mẫu về trải nghiệm đáng nhớ khi bị lạc trong siêu thị
Ngày còn bé, tôi là một đứa trẻ hiếu động, với năng lượng dồi dào luôn khiến bố mẹ lo lắng. Cho đến bây giờ, tôi vẫn nhớ mãi một kỷ niệm đáng nhớ: trải nghiệm bị lạc trong siêu thị.
Khi đó, tôi mới học lớp một. Vào một buổi chiều thứ bảy, tôi có tiết học thêm tại trường. Bố tôi đến đón tôi từ rất sớm. Trên đường về nhà, bố thông báo sẽ ghé vào siêu thị để mua một vài món đồ cho mẹ. Lời nói ấy khiến tôi hào hứng vô cùng, vì tôi biết trong siêu thị có rất nhiều đồ ăn vặt hấp dẫn. Tôi đã thầm lên kế hoạch thuyết phục bố mua cho tôi một vài món yêu thích.
Bố gửi xe ở ngoài, rồi dắt tôi vào trong siêu thị. Lúc đó, không khí trong siêu thị khá đông đúc. Bố phải đẩy xe chở hàng, không thể dắt tay tôi, nên ông nhắc nhở tôi phải chú ý theo sát. Tôi hứa với bố rằng mình sẽ luôn đi cùng và không để ông phải lo lắng. Khi đi qua quầy bánh kẹo, tôi tranh thủ nói với bố mua cho tôi những loại bánh và kẹo mà tôi yêu thích. Bố vui vẻ đồng ý và cho vào xe chở hàng.
Tiếp theo, hai bố con đi qua quầy đồ chơi, nơi có rất nhiều bạn nhỏ đang đòi bố mẹ mua đồ chơi cho mình. Bỗng nhiên, ánh mắt tôi dừng lại ở một con búp bê đẹp mắt. Mải mê ngắm nghía con búp bê, tôi đã quên mất việc phải đi theo bố. Và rồi, tôi bị lạc. Lúc đó, tôi cảm thấy vô cùng hoang mang. Xung quanh, dòng người đông đúc, tôi chẳng thể nhận ra ai. Tôi chạy khắp nơi tìm bố, nhưng vẫn không thể tìm thấy ông. Cuối cùng, tôi òa khóc nức nở. Một cô nhân viên siêu thị tốt bụng thấy tôi đang khóc, liền hỏi chuyện. Sau khi nghe tôi kể, cô nhẹ nhàng đề nghị đưa tôi đến gặp chú bảo vệ. Chú bảo vệ đã thông báo qua loa phát thanh để bố tôi biết. Khoảng mười phút sau, tôi thấy bố xuất hiện. Vừa nhìn thấy ông, tôi chạy lại ôm chầm lấy, nước mắt lại rơi. Bố nhẹ nhàng nói: “Không sao đâu con, bố đây rồi!”. Sau đó, bố cảm ơn cô nhân viên và chú bảo vệ vì đã giúp đỡ tôi.
Trải nghiệm này đã khắc sâu trong tâm trí tôi, dạy tôi một bài học vô giá. Nó giúp tôi hiểu sâu sắc hơn về tình yêu thương vô bờ bến của người thân dành cho mình. Đây chính là khoảnh khắc làm tôi trưởng thành hơn, nhìn nhận cuộc sống với sự trân trọng và hiểu biết hơn về những gì mình có.
Bài văn mẫu về trải nghiệm nghỉ hè ý nghĩa
Mùa hè năm nay, tôi may mắn được trở về quê thăm ông bà nội. Bố mẹ đã quyết định cho tôi ở lại quê suốt ba tháng hè, một quãng thời gian dài đầy ý nghĩa. Những khoảnh khắc ấy đã trở thành những trải nghiệm quý báu, khiến tôi cảm nhận sâu sắc tình cảm gia đình và những giá trị truyền thống của quê hương.
Vào sáng sớm một ngày chủ nhật, tôi bắt xe về quê. Sau hơn hai tiếng, tôi đã đặt chân đến ngôi nhà ấm cúng của ông bà nội. Chị Phương, con gái út của bác Sáu, đã ra đón tôi ở bến xe. Bác Sáu là con trai cả trong gia đình, và gia đình bác sống gần ông bà nội. Mối quan hệ thân thiết giữa bố tôi và bác Sáu khiến mỗi lần về quê, chúng tôi đều nhận được rất nhiều quà từ bác, như là một dấu hiệu của tình cảm chân thành và gắn bó giữa các thế hệ.
Mỗi sáng, tôi đều thức dậy thật sớm để cùng ông nội đi dạo. Bầu không khí trong lành của làng quê khiến tôi cảm thấy thư thái vô cùng. Tiếng gà gáy vang vọng từ xa như một lời chào buổi sáng. Những giọt sương sớm còn đọng lại trên lá cây dần tan biến dưới ánh nắng nhẹ nhàng. Cơn gió mát rượi lướt qua, làm lay động những cành lá, tạo nên một khung cảnh thật yên bình. Trên bầu trời trong vắt, vài chú chim nhỏ hót líu lo như chào đón một ngày mới. Về nhà vào buổi trưa, tôi lại được thưởng thức những món ăn dân dã mà bà nội chuẩn bị, mang đậm hương vị quê hương.
Cánh đồng lúa quê tôi đang vào vụ thu hoạch. Ngày hôm nay, tôi đã xin phép ông nội để theo bác Sáu và chị Phương ra đồng thu hoạch lúa. Đối với một đứa trẻ thành phố như tôi, công việc này thật bỡ ngỡ và khó khăn. Chị Hòa, người trong làng, đã tận tình chỉ tôi cách cầm liềm, gặt lúa. Mặc dù cái nắng oi ả của mùa hè khiến mọi người mệt mỏi, nhưng tất cả đều chăm chỉ làm việc. Mọi người đều thuần thục, tay cầm liềm gặt nhanh nhẹn, như những người nghệ sĩ điêu luyện. Tôi không thể không cảm phục sự kiên trì và siêng năng của họ. Sau một thời gian, tôi cũng đã bắt đầu quen tay hơn. Bác Năm, một người nông dân trong làng, còn khen tôi rằng chẳng mấy chốc tôi sẽ trở thành một nông dân đích thực. Những lời khen của bác khiến tôi quên cả cái nóng oi bức của mùa hè.
Trải nghiệm quý báu này đã giúp tôi nhận ra giá trị sâu sắc của lao động. Tôi hiểu rằng, chính nhờ những người nông dân vất vả trên cánh đồng, những hạt gạo trắng thơm mà tôi ăn hằng ngày mới có thể được sản xuất. Sự gian khổ ấy càng làm tôi cảm thấy biết ơn và trân trọng họ hơn bao giờ hết.
Tôi sẽ mãi ghi nhớ kỳ nghỉ hè năm nay. Những trải nghiệm quý giá này đã cho tôi không chỉ là những kỷ niệm đẹp đẽ cùng gia đình, mà còn dạy cho tôi những bài học quý giá về lao động, tình cảm gia đình và sự trân trọng những giá trị xung quanh mình. Đó sẽ là hành trang vững chắc để tôi bước vào tương lai với tâm hồn rộng mở và đầy tình yêu thương.
Bài văn mẫu về bài học quý giá từ trải nghiệm trong cuộc sống
Có một câu nói nổi tiếng rằng: “Từ những trải nghiệm trong quá khứ, chúng ta rút ra những bài học quý giá, dẫn lối cho tương lai.” Trong mỗi chặng đường đời, mỗi người đều sẽ có những trải nghiệm quý báu. Chính từ những trải nghiệm đó, tôi nhận ra những bài học sâu sắc cho bản thân mình.
Khi còn nhỏ, tôi là một đứa trẻ rất nghịch ngợm và hiếu động. Còn nhớ vào năm lớp ba, tôi đã có một trải nghiệm không thể nào quên khi bị lạc trong siêu thị. Hôm đó, tôi tan học sớm và mẹ đến đón tôi. Trên đường về, mẹ ghé vào siêu thị để mua một số thứ. Tôi rất háo hức vì siêu thị lúc nào cũng đầy ắp những món ăn ngon mà tôi yêu thích.
Mẹ gửi xe xong, bà dẫn tôi vào siêu thị. Lúc này, không gian siêu thị rất đông đúc, nhộn nhịp. Các gian hàng đều chật kín người mua sắm. Mẹ dặn tôi phải luôn theo sát bà để tránh bị lạc. Cả hai mẹ con tiến vào khu vực bán đồ ăn. Trước mắt tôi là những món bánh, kẹo hấp dẫn được bày biện đẹp mắt. Tôi mải mê ngắm nhìn chúng mà không chú ý đến tiếng gọi của mẹ. Thế là, tôi đã lạc mẹ mà không hề hay biết. Khi nhận ra, tôi hoang mang, sợ hãi vô cùng. Tôi quay lại nhìn xung quanh, nhưng vẫn không thấy bóng dáng của mẹ đâu. Tôi chạy tìm khắp nơi, nhưng mẹ vẫn không xuất hiện. Cảm giác tuyệt vọng khiến tôi không thể cầm lòng và bật khóc.
Thấy vậy, những người xung quanh lập tức đến hỏi thăm. Tôi vừa khóc vừa kể lại câu chuyện. Một cô gái tốt bụng đã đưa tôi đến khu bảo vệ. Mặc dù vẫn còn sợ hãi, nhưng tôi đi theo cô. Tại đây, các nhân viên bảo vệ đã thông báo qua loa phát thanh, mong mẹ có thể nghe thấy. Khoảng mười lăm phút sau, tôi nhìn thấy mẹ xuất hiện, khuôn mặt bà đầy lo lắng. Mẹ lao đến ôm chặt lấy tôi, và tôi không thể ngừng khóc. Mẹ vỗ về, lau nước mắt, và xin lỗi tôi. Còn tôi, trong lòng tràn ngập sự hối hận. Trên đường về nhà, tôi đã nói lời xin lỗi với mẹ. Chính những lời nhắc nhở của mẹ đã giúp tôi nhận ra bài học quý giá. Trải nghiệm đó không chỉ giúp tôi hiểu thêm về tình yêu thương vô bờ bến của mẹ mà còn nhận ra rằng mình cần phải ngoan ngoãn hơn, cẩn trọng hơn trong cuộc sống.
Những trải nghiệm với người thân không chỉ mang lại niềm vui mà còn chứa đựng những giá trị sâu sắc. Chính những trải nghiệm ấy sẽ giúp mỗi người trưởng thành hơn, hoàn thiện bản thân và trở nên tốt đẹp hơn mỗi ngày.
Bài văn mẫu về chuyến du lịch biển đáng nhớ
Vào tuần trước, tôi đã có một chuyến du lịch đầy kỷ niệm và niềm vui. Đó chính là phần thưởng xứng đáng mà bố dành tặng cho tôi, nhờ vào thành tích học tập xuất sắc trong học kỳ I. Đây là lần đầu tiên tôi có dịp được đến biển, một trải nghiệm mới mẻ và vô cùng hấp dẫn.
Chuyến đi bắt đầu vào lúc năm giờ sáng, khi xe xuất phát từ Hà Nội. Khoảng gần trưa, xe đã cập bến, đưa chúng tôi đến một nơi mới lạ. Đây là một chuyến du lịch được tổ chức bởi công ty của bố, trong khi mẹ bận đi công tác, không thể cùng tham gia. Tuy cảm thấy một chút buồn khi không có mẹ, nhưng tôi nhanh chóng quên đi vì trong đoàn có rất nhiều bạn nhỏ, và tôi đã làm quen với họ ngay trên xe. Chúng tôi trò chuyện rôm rả và háo hức mong đợi điểm đến. Cuối cùng, sau một hành trình dài, chúng tôi cũng đến được Sầm Sơn. Sau khi nhận phòng khách sạn và cất đồ đạc, cả đoàn cùng nhau đi ăn trưa và nghỉ ngơi.
Chiều đến, chúng tôi cùng nhau ra biển. Cảm giác đứng trước biển lớn thật tuyệt vời! Mặt nước xanh biếc, trong vắt như ngọc, từng đợt sóng vỗ vào bờ nghe thật rì rào. Nhìn ra xa, nơi chân trời và biển như hòa vào làm một, tạo nên khung cảnh thanh bình, huyền ảo. Cơn gió biển mát rượi thổi qua, cùng với âm thanh sóng vỗ tạo thành một bản nhạc thiên nhiên tuyệt diệu.
Bờ biển lúc này đông vui vô cùng. Tiếng cười nói rộn ràng khắp không gian, hòa cùng tiếng sóng vỗ về. Người lớn thì thỏa thích bơi lội, còn trẻ em thì vui đùa bên bờ cát, xây dựng những lâu đài cát tuyệt đẹp. Sau đó, chúng tôi tiếp tục tắm biển. Nước biển mát lạnh khiến tôi cảm thấy sảng khoái và dễ chịu. Bố cũng tranh thủ kiểm tra bài tập của tôi. Bố đã dạy tôi bơi từ tháng trước, và tôi rất tự hào vì hoàn thành bài tập xuất sắc. Sau khi tắm biển xong, mọi người cùng nhau thưởng thức hải sản nướng, với những món ăn đậm đà hương vị biển cả.
Chuyến du lịch ba ngày hai đêm đã khép lại, nhưng trong lòng tôi tràn ngập niềm hạnh phúc. Những trải nghiệm tuyệt vời tại biển Sầm Sơn sẽ luôn là những ký ức khó quên. Tôi hy vọng rằng sẽ có thêm nhiều chuyến du lịch thú vị như thế này để khám phá và tận hưởng những điều kỳ diệu của cuộc sống.
Bài văn mẫu số 9
Chính nhờ vào những trải nghiệm quý giá, con người có thể học hỏi và trưởng thành. Những trải nghiệm đó trở thành hành trang vững chắc, dẫn dắt chúng ta vững bước trong hành trình tương lai. Do vậy, mỗi trải nghiệm đều đáng được trân trọng, bởi đó chính là nền tảng giúp ta phát triển và hiểu rõ hơn về chính mình.
Mỗi năm, trường tôi lại tổ chức các hoạt động trải nghiệm cho học sinh, một phần không thể thiếu trong quá trình học tập. Năm nay, nhà trường đã tổ chức một hoạt động đặc biệt mang tên “Một ngày làm nông dân”. Mỗi lớp sẽ cử một học sinh tham gia cùng người thân để trải nghiệm công việc của người nông dân. Tất cả các khối lớp đều tham gia, và tôi may mắn được cô giáo lựa chọn. Về nhà, tôi đã kể cho bố nghe và mời bố cùng tham gia.
Sáng chủ nhật, bố đưa tôi đến trường. Đúng bảy giờ, chuyến xe chở đoàn chúng tôi khởi hành, hướng đến một nông trại rau sạch nằm ở ngoại thành Hà Nội. Tại đây, chúng tôi được gặp bác Hòa, chủ của nông trại. Cả đoàn vừa tham quan những ruộng rau sạch, vừa nghe bác giới thiệu về quy trình gieo trồng và thu hoạch. Qua lời bác, tôi nhận ra công việc nông dân vô cùng vất vả và đòi hỏi nhiều công sức. Mỗi cây rau xanh tươi như vậy là kết quả của những đôi tay cần mẫn và kiên trì của những người làm nông.
Sau buổi tham quan, bác Hòa dẫn chúng tôi đến một ruộng rau cải và thử thách chúng tôi thu hoạch rau sạch. Mỗi đội có mười phút để thu hoạch rau, và đội nào thu hoạch được nhiều hơn sẽ chiến thắng. Trước khi bắt đầu, bác đã hướng dẫn chúng tôi cách thu hoạch đúng cách, từ việc cắt bỏ rễ, vặt lá vàng, cho đến việc thu hoạch cẩn thận. Các lớp trong khối sẽ thi đấu với nhau, và tôi cùng bố quyết tâm giành chiến thắng. Kết quả cuối cùng, hai bố con tôi thu hoạch được một ki-lô-gam rau và giành chiến thắng. Niềm vui sướng tràn ngập trong tôi.
Hoạt động trải nghiệm “Một ngày làm nông dân” thực sự rất bổ ích. Qua trải nghiệm này, tôi không chỉ có thêm kiến thức về nghề nông mà còn cảm nhận được sự vất vả, gian truân mà các bác nông dân phải đối mặt mỗi ngày. Từ đó, tôi càng biết trân trọng những thành quả mà mình đang được hưởng. Không chỉ vậy, tôi và bố đã có những khoảnh khắc tuyệt vời bên nhau. Tôi hiểu thêm rằng bố luôn vất vả làm việc để mang lại những điều tốt đẹp cho gia đình, và từ đó, tôi càng yêu quý, biết ơn bố nhiều hơn. Tôi tự hứa với bản thân phải học tập chăm chỉ và luôn ngoan ngoãn, để không phụ công của bố mẹ.
Mỗi trải nghiệm là một bài học quý giá, giúp ta trưởng thành và hoàn thiện bản thân. Đối với tôi, trải nghiệm lần này mang đến những ý nghĩa sâu sắc và không thể nào quên. Tôi hy vọng rằng trong tương lai, tôi sẽ tiếp tục có những trải nghiệm quý báu khác, để ngày càng phát triển hơn nữa trong cuộc sống.
Bài văn mẫu số 10
Mỗi trải nghiệm trong cuộc sống đều vô cùng quý giá, nhất là khi được chia sẻ cùng những người thân yêu, những người đã luôn bên cạnh ta trong suốt chặng đường trưởng thành.
Tôi sinh ra và lớn lên tại thành phố Hồ Chí Minh. Vào dịp nghỉ hè, tôi cùng gia đình quyết định ra thăm Hà Nội. Đây là một chuyến đi đặc biệt khi chúng tôi còn có dịp ghé thăm nhà bác Hòa, anh trai của mẹ tôi. Dù trong những ngày ngắn ngủi ở Hà Nội, tôi đã được tham quan nhiều địa danh nổi tiếng, nhưng điều khiến tôi ấn tượng sâu sắc nhất chính là hồ Gươm - một biểu tượng đặc trưng của thủ đô Hà Nội.
Chuyến tham quan của tôi có sự hướng dẫn tận tình của chị Thu, con gái bác Hòa. Sáng sớm hôm đó, chị Thu đã đến khách sạn để đón tôi. Đúng 8 giờ, chúng tôi bắt đầu hành trình, đi bộ ra bến xe buýt cách khách sạn khoảng năm phút. Việc di chuyển bằng xe buýt ở Hà Nội cũng là một trải nghiệm thú vị đối với tôi. Đoạn đường phố tấp nập, xe buýt chạy nhanh chóng, và chỉ sau khoảng 20 phút, chúng tôi đã tới địa điểm cần đến.
Đến hồ Gươm, chị Thu dẫn tôi dạo quanh bờ hồ trong không khí thanh bình, cùng những câu chuyện thú vị về lịch sử và văn hóa nơi đây. Hồ Gươm, nằm ở quận Hoàn Kiếm, tuy không rộng lắm nhưng lại chứa đựng một vẻ đẹp thanh thoát, huyền bí. Xung quanh hồ là những hàng cây xanh mát, tạo nên một không gian yên tĩnh, dễ chịu. Tháp Rùa, biểu tượng của hồ, nằm giữa hồ nước trong vắt. Gần đó là các di tích nổi tiếng như đài Nghiên, tháp Bút và cầu Thê Húc dẫn vào đền Ngọc Sơn, tất cả đều là những điểm đến không thể bỏ qua khi đến Hà Nội.
Vào buổi trưa, chị Thu đưa tôi đi thưởng thức phở – một món ăn đặc sản nổi tiếng của Hà Nội. Mặc dù phở cũng có ở Sài Gòn, nhưng tôi cảm nhận được sự khác biệt rõ rệt trong hương vị và sự tinh tế của phở Hà Nội. Sau bữa ăn, chúng tôi tiếp tục chuyến tham quan đến những địa điểm gần hồ Gươm, như Nhà Hát Lớn Hà Nội và Nhà Thờ Lớn Hà Nội. Đặc biệt, tôi và chị Thu còn cùng nhau chụp nhiều bức ảnh lưu niệm, để ghi lại những khoảnh khắc đáng nhớ của chuyến đi.
Chuyến đi tuy ngắn nhưng đã để lại cho tôi rất nhiều kỷ niệm quý giá và những bài học bổ ích. Qua trải nghiệm này, tôi càng thêm yêu mến Hà Nội, thủ đô xinh đẹp của đất nước mình, và nhận thấy rằng mỗi nơi đều có những nét đặc sắc riêng, xứng đáng được khám phá và trân trọng.
Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ đã để lại ấn tượng sâu sắc trong cuộc sống của em
Những bài học quý giá từ ông nội và những kỷ niệm khó quên trong khu vườn thân yêu
Trong gia đình tôi, người tôi yêu quý nhất chính là ông nội. Dù hiện nay ông đã không còn bên tôi, nhưng những bài học quý giá mà ông truyền lại vẫn luôn đồng hành cùng tôi, là hành trang giúp tôi trưởng thành hơn trong cuộc sống.
Nhà tôi sở hữu một khu vườn rộng lớn, nơi mà ông chăm sóc tỉ mỉ mỗi ngày. Khu vườn ấy như một bức tranh thiên nhiên sống động, nơi các loài cây cối quanh năm xanh tốt, đơm hoa kết trái, đặc biệt là những cây ăn quả đã cho trái ngọt suốt bao mùa. Mỗi sáng sớm, ông ra vườn chăm sóc cây cối, tôi luôn theo sát bên cạnh để xin phép được tưới tắm cho cây cỏ trong vườn. Chính ông đã dạy tôi cách để cảm nhận âm thanh của khu vườn. Chỉ cần nhắm mắt lại, ta có thể cảm nhận từng chuyển động của thiên nhiên, tiếng gió thổi rì rào qua các cánh lá, tiếng chim hót trong trẻo vang vọng khắp không gian, tiếng trái cây đung đưa theo nhịp... Ông cũng truyền cho tôi những bí quyết chăm sóc cây cối, từ các loại cây ăn quả như nhãn, ổi, cam, cho đến những loài cây cảnh như hoa lan, hoa hồng... Dù không thể nhớ hết, nhưng tôi vẫn lắng nghe từng lời ông dạy với sự chăm chú và kính trọng.
Mỗi lần công việc tưới cây hoàn tất, ông cháu tôi lại cùng nhau mang ghế ra ngồi dưới bóng mát của vườn cây. Chúng tôi thường chia sẻ với nhau những câu chuyện đầy ý nghĩa. Nhưng không giống những câu chuyện cổ tích bà thường kể, những câu chuyện mà ông kể là về cuộc sống của chính ông thời xưa – một thời gian vất vả và gian khó. Khi nghe ông kể, tôi như nhìn thấy ánh mắt hiền hòa của ông, như thể ông đang nhớ lại những kỷ niệm xưa cũ mà một đời người không thể nào quên.
Qua những câu chuyện ấy, tôi dần dần trưởng thành. Tôi thầm cảm ơn những tháng năm được sống cùng ông nội, vì chính ông là người đã dạy cho tôi những bài học vô giá. Những lời dạy của ông không chỉ là kiến thức mà còn là những giá trị đạo đức, là những bài học về cuộc sống. Từ tận đáy lòng, tôi cảm thấy yêu thương và kính trọng ông hơn bao giờ hết.
Hành trình hiểu về tình mẹ: Những bài học cuộc sống từ người phụ nữ vĩ đại trong gia đình
Gia đình, đối với tôi, là nền tảng vững chắc của cuộc sống, nơi mang lại cho tôi tình yêu thương vô bờ. Và trong gia đình ấy, người mà tôi yêu thương nhất chính là mẹ, người phụ nữ giản dị nhưng vô cùng mạnh mẽ.
Mẹ tôi, dù cuộc sống có bao thử thách, đã dành cho tôi những sự hy sinh phi thường mà không một lời ca thán. Sau khi bố mẹ chia tay khi tôi còn rất nhỏ, tôi đã sống cùng mẹ. Mẹ vừa làm mẹ, vừa đóng vai trò người cha trong gia đình. Nhờ tình yêu vô bờ bến của mẹ, tôi đã cảm nhận được một tình cảm ấm áp, lấp đầy khoảng trống mà bố để lại.
Còn nhớ vào tuần trước, tôi đã đến nhà Hồng, cô bạn thân cùng lớp chơi. Mải chơi quá lâu, khi về đến nhà, trời đã tối. Trong lòng, tôi lo lắng, nghĩ rằng mẹ sẽ mắng tôi vì sự thiếu trách nhiệm. Nhưng khi bước vào nhà, không khí lại thật yên tĩnh, chỉ có cơm canh nóng hổi trên bàn mà không thấy bóng dáng mẹ. Sau khi ăn cơm, lòng tôi lo âu khôn nguôi. Tôi lén vào phòng của mẹ và phát hiện mẹ đang nằm trên giường. Tôi gọi khẽ: “Mẹ ơi!” nhưng không nghe thấy tiếng trả lời. Lo lắng, tôi chạy đến bên giường, chạm vào mẹ và cảm nhận được cơ thể nóng bừng. Có lẽ mẹ đã bị sốt.
Một cảm giác sợ hãi, xen lẫn ân hận, xâm chiếm tôi. Tôi tự trách mình vì mải chơi, trong khi mẹ phải làm việc vất vả, lại bị ốm mà vẫn cố gắng nấu cơm cho tôi. Nhận ra trách nhiệm của mình, tôi vội vàng lấy khăn mặt lạnh đắp lên trán mẹ, nấu cháo cho mẹ ăn, rồi đi mua thuốc. Một lúc sau, mẹ tỉnh dậy và tôi thuyết phục mẹ ăn cháo và uống thuốc. Mẹ vừa ăn vừa mỉm cười nhìn tôi. Sau đó, tôi ôm mẹ trong tay, nghẹn ngào nói: “Con xin lỗi mẹ ạ!”. Mẹ chỉ ôm tôi vào lòng, dịu dàng nói: “Không sao đâu! Nín đi con!”.
Sáng hôm sau, mẹ đã khỏe hẳn và tiếp tục công việc thường ngày. Nhưng chính trải nghiệm hôm qua đã giúp tôi hiểu được sự vất vả mà mẹ đã chịu đựng vì tôi. Tôi thầm nhắc nhở bản thân phải học tập chăm chỉ hơn, giúp đỡ mẹ nhiều hơn để mẹ không phải lo lắng, vất vả.
Đối với tôi, mẹ chính là nguồn sáng diệu kỳ soi đường. Sau hôm đó, tôi không chỉ cảm nhận được sự hy sinh thầm lặng của mẹ mà còn thấu hiểu rằng: Mẹ là người luôn ở bên tôi, dù thời gian có trôi qua bao lâu.
“Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời, lòng mẹ vẫn theo con”
(Con cò, Chế Lan Viên)
Hành Trình Kỷ Niệm Từ Quê Hương: Những Khoảnh Khắc Đáng Nhớ Với Gia Đình
Mỗi lần trở về quê thăm ông bà ngoại, tôi lại được trải nghiệm những khoảnh khắc tuyệt vời mà không nơi nào có được. Quê hương với không gian thanh bình và giản dị luôn mang đến cho tôi những kỷ niệm khó quên, nơi mà mọi thứ đều mang một vẻ đẹp riêng biệt, vừa gần gũi vừa sâu sắc.
Có thể là những buổi sáng tinh sương, khi tôi thức dậy cùng ông, chúng tôi cùng nhau dạo bước trên cánh đồng lúa bao la, cảm nhận hương thơm của những bông lúa chín. Hay những bữa cơm đầm ấm mà bà ngoại nấu, tuy đơn sơ nhưng chứa chan tình yêu thương của bà. Những chiều tà, tôi lại cùng đám bạn trong xóm thả diều, bắt cá ngoài đồng, tạo nên những kỷ niệm đẹp đẽ mà mỗi lần nhớ lại đều khiến lòng tôi dâng trào cảm xúc. Tuy nhiên, có một kỷ niệm đặc biệt mà tôi không thể nào quên, dù thời gian đã trôi qua lâu.
Kỷ niệm này xảy ra khi tôi mười tuổi. Một hôm, tôi và anh Hoàng – anh trai tôi, quyết định đi câu cá. Chúng tôi ngồi câu được một lúc thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng hò reo vang dội. Nhìn về phía xa, tôi thấy một nhóm học sinh đang tham gia thi bơi lội. Thế là tôi vội vàng chạy đến. Hóa ra, đó là nhóm bạn hàng xóm mà tôi mới quen hôm trước. Tôi cảm thấy rất thích thú, lập tức đề nghị được tham gia. Tuy nhiên, khi tôi rủ anh Hoàng, anh lại từ chối. Tôi biết lý do vì sao anh từ chối tham gia. Trước đây, anh đã từng đạt giải Nhất trong một cuộc thi bơi lội ở thành phố. Anh yêu bơi lội, và nhiều người đều nói rằng anh có tài năng vượt trội. Nhưng vì một sự cố trong quá khứ, anh đã từ bỏ ước mơ đó. Điều này khiến tôi cảm thấy rất buồn.
Nhóm thi đấu của chúng tôi gồm năm người, và trọng tài là Tuấn, người bạn thân thiết nhất của tôi. Khi tiếng còi vang lên, trận đấu bắt đầu. Các tuyển thủ từ tư thế chuẩn bị đã lao nhanh vào cuộc đua. Tiếng hò reo cổ vũ từ mọi phía vang vọng khắp dòng sông. Các đối thủ ngang tài ngang sức, không ai chịu kém ai, và chúng tôi vẫn bơi song song. Tôi cố gắng hết sức mình. Tuy nhiên, bất chợt, tôi cảm thấy chân trái của mình bị tê, khiến tôi bơi chậm lại và dần tụt lại phía sau. Đột nhiên, tôi nghe thấy một giọng nói hoảng hốt: “Hình như thằng Lâm bị chuột rút rồi!”
Cảm giác đau đớn làm tôi không thể tiếp tục bơi. Không biết tôi đã uống bao nhiêu nước trong lúc vùng vẫy. Trong cơn mê man, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc gọi tên tôi: “Lâm ơi, em ơi! Mau tỉnh lại đi em!”. Khi tôi tỉnh lại, tôi thấy anh Hoàng đang đứng trước mặt mình, khuôn mặt anh đầy lo lắng. Dường như chính anh Hoàng là người đã cứu tôi khỏi cơn nguy hiểm ấy.
Tôi dần hồi phục và thấy mọi người xung quanh đều thở phào nhẹ nhõm. Có người nói: “Anh Hoàng thật tài giỏi, ở khoảng cách xa như vậy mà đã cứu được Lâm một cách thần kỳ!”. Những tiếng hưởng ứng vang lên: “Đúng vậy!” “Đúng vậy!”. Tôi mỉm cười, lòng đầy tự hào khi nhìn anh Hoàng và nhẹ nhàng nói: “Cảm ơn anh!”.
Nhờ trải nghiệm ngày hôm đó, tình cảm giữa tôi và anh Hoàng càng trở nên thắm thiết. Không chỉ vậy, anh Hoàng còn quyết tâm quay trở lại tập luyện để chuẩn bị cho cuộc thi bơi dành cho thiếu niên sắp diễn ra. Dù chỉ là một trải nghiệm nhỏ, nhưng nó đã đem đến cho anh em tôi nhiều bài học quý giá và kỷ niệm đáng nhớ.
Trải Nghiệm Đặc Biệt Cùng Gia Đình: Một Buổi Sinh Nhật Đáng Nhớ
Trong cuộc sống, những trải nghiệm bên cạnh gia đình luôn là những khoảnh khắc quý giá nhất mà tôi trân trọng. Những ký ức với những người thân yêu không chỉ là sự gắn bó mà còn là bài học về tình yêu thương, sự sẻ chia và trách nhiệm. Với tôi, không gì có thể so sánh được với những giây phút bình dị, trọn vẹn bên gia đình mình.
Gia đình tôi gồm bốn thành viên: bố, mẹ, tôi và em trai. Mặc dù bố mẹ luôn yêu thương và chăm sóc chúng tôi, nhưng người dạy tôi những bài học sâu sắc nhất chính là mẹ. Vào Chủ nhật tuần trước, nhân dịp sinh nhật của bố, tôi đã cùng mẹ lên kế hoạch tổ chức một bữa tiệc bất ngờ cho bố. Anh trai tôi phụ trách trang trí nhà cửa và chuẩn bị quà tặng, còn tôi và mẹ cùng nhau lo liệu các món ăn. Để mọi thứ diễn ra suôn sẻ, bác Hoàng – người hàng xóm thân thiết, đã giúp chúng tôi đưa bố ra ngoài đá bóng, để gia đình có đủ thời gian chuẩn bị.
Trong khi anh trai tôi dọn dẹp và trang trí không gian, tôi và mẹ đã tất bật trong gian bếp để chuẩn bị một bữa ăn thịnh soạn. Tôi hỗ trợ mẹ trong những công việc nhỏ như nhặt và rửa rau, băm thịt. Sau hơn một giờ đồng hồ, bữa ăn của chúng tôi đã hoàn tất với những món ăn mà bố yêu thích: sườn xào chua ngọt, thịt bò xào măng, cua rang me… Đặc biệt, món trứng rán nhồi thịt do chính tay tôi chuẩn bị đã khiến mẹ hài lòng. Dưới sự hướng dẫn của mẹ, tôi cảm nhận được công sức và tình yêu mà mẹ dành cho gia đình qua từng món ăn. Một bàn ăn đầy ắp thức ăn ngon miệng đã được chuẩn bị, khiến tôi thêm hiểu và trân trọng công lao của mẹ.
Khi bố trở về, vẻ mặt ngạc nhiên của bố khi nhận được món quà đặc biệt từ ba mẹ con khiến cả gia đình tôi vui mừng. Chúng tôi cùng nhau thưởng thức bữa cơm trong không khí ấm áp và hạnh phúc. Sau bữa ăn, tôi và anh trai phụ giúp mẹ dọn dẹp, rửa bát, rồi cả gia đình quây quần bên nhau, trò chuyện vui vẻ. Đã lâu lắm rồi, tôi mới cảm nhận được niềm hạnh phúc giản dị như vậy.
Đây là lần đầu tiên tôi có một trải nghiệm thú vị khi giúp mẹ nấu ăn. Qua công việc này, tôi nhận ra rằng công việc nội trợ không hề dễ dàng và đằng sau mỗi bữa ăn là bao công sức và tình yêu thương vô bờ. Tôi càng yêu mẹ hơn, trân trọng những gì mẹ làm cho gia đình, và tự hứa sẽ cùng mẹ chăm sóc gia đình này mỗi ngày.
Trải Nghiệm Tết Nguyên Đán: Khám Phá Chợ Hoa Xuân
Tết Nguyên Đán năm nay mang lại cho tôi một trải nghiệm vô cùng đặc biệt khi được cùng gia đình khám phá chợ hoa xuân. Đó là lần đầu tiên tôi được tham gia vào một hoạt động truyền thống quan trọng của người Việt trong dịp Tết. Vào ngày 28 Tết, cả gia đình tôi đã cùng nhau đi chợ hoa, một nơi tràn ngập sắc xuân và niềm vui.
Theo như lời mẹ kể, từ ngày 25 đến 30 Tết, mọi con phố đều ngập tràn màu sắc của các gian hàng bán hoa. Người dân đến chợ hoa đông vui, náo nhiệt như một lễ hội đặc sắc của mùa xuân. Chợ hoa ngày cuối năm mang một không khí nhộn nhịp, sôi động không thua kém gì các khu chợ ẩm thực Tết. Cả gia đình tôi đều háo hức, vui mừng khi cùng nhau dạo bước, ngắm nhìn sắc hoa khoe sắc trong không gian ngày xuân.
Cảnh tượng tại chợ hoa thật lôi cuốn. Những dãy đào, quất được xếp ngay ngắn, tỏa hương thơm ngát. Gương mặt người bán, kẻ mua đều nở nụ cười hạnh phúc, rạng rỡ vì mùa xuân đang gần kề. Ngoài các loại hoa truyền thống như đào và quất, còn có rất nhiều loại hoa tươi khác như hoa hồng, hoa cúc, hoa vi-ô-lét, hoa lan, hoa dơn, thược dược… Tất cả hòa quyện tạo nên một bức tranh sinh động, rực rỡ sắc màu cho chợ hoa, làm say lòng bất kỳ ai đặt chân đến đây.
Người bán hoa vui vẻ mời chào, trong khi người mua thì say sưa chiêm ngưỡng vẻ đẹp của từng đóa hoa, lựa chọn những bó hoa tươi thắm đủ màu sắc để mang về trang hoàng cho ngôi nhà trong dịp Tết. Chợ hoa không chỉ là nơi mua bán, mà còn là một lễ hội đầy sắc hương, nơi mọi người tìm cho mình những món quà tinh tế nhất để đem không khí xuân về với gia đình. Những gian hàng bán đào, mai và quất luôn đông đúc, bởi đây là những loại cây đặc trưng của Tết. Chúng được tạo dáng đẹp mắt, mỗi chậu hoa đều mang một vẻ đẹp riêng, quyến rũ, với nụ hoa đào, mai đang dần nở trong làn mưa xuân nhẹ nhàng.
Trong khi bố mẹ tôi đang chăm chú ngắm nhìn một chậu đào, tôi và chị gái đã không bỏ lỡ cơ hội chụp những bức ảnh đẹp nhất. Thời gian trôi qua, cuối cùng bố cũng đã chọn được một chậu đào vô cùng đẹp mắt. Khi bố mẹ mang chậu hoa về nhà, tôi cảm thấy thật sự yêu thích vẻ đẹp giản dị mà chậu hoa mang lại. Đó không chỉ là món quà Tết mà còn là một phần của mùa xuân đã được gia đình tôi đón nhận.
Tết đã trở thành một lễ hội không thể thiếu trong đời sống của người Việt Nam. Và những khu chợ hoa cũng là một phần không thể thiếu trong bức tranh mùa xuân ấy. Tết năm nay, tôi đã có một trải nghiệm thú vị, được hòa mình vào không khí chợ hoa xuân, và cảm nhận được vẻ đẹp và niềm vui của những ngày Tết sum vầy bên gia đình. Mùa xuân thật sự mang đến cho tôi nhiều ký ức đáng nhớ.
Ngày Đầu Tiên Đi Học: Trải Nghiệm Đáng Nhớ Cùng Ông Nội
Mỗi người trong chúng ta đều có những trải nghiệm đáng nhớ, nhưng chắc chắn rằng những khoảnh khắc được chia sẻ cùng người thân trong gia đình là những ký ức quý báu và đáng trân trọng nhất. Những khoảnh khắc đó là những viên ngọc sáng trong hành trình trưởng thành của mỗi người.
Lần đầu tiên đi học là một ký ức mà tôi sẽ mãi ghi nhớ. Sáng hôm đó, tôi thức dậy từ rất sớm, đầy háo hức và mong chờ. Sau khi ăn sáng, tôi đeo chiếc cặp sách mới, chuẩn bị cho một hành trình mới. Đúng bảy giờ, ông nội của tôi chở tôi đến trường trên chiếc xe đạp cũ kỹ, với nụ cười hiền hậu trên môi. Đường phố hôm đó đông đúc, nhộn nhịp như một bức tranh sinh động đầy màu sắc.
Tôi cảm thấy một sự hào hứng khó tả khi khoác trên người bộ đồng phục mới và đôi dép mà mẹ đã tặng. Ông nội cẩn thận dắt tôi vào trường sau khi đã gửi xe. Lúc đó, cô giáo đứng ở cửa lớp, đón chào những học sinh mới. Tôi nhìn cô giáo, rồi quay lại nhìn ông nội. Ông mỉm cười, ánh mắt ấm áp và những lời động viên của ông thật sự đã tiếp thêm sức mạnh cho tôi.
- Đi đi cháu, ông tin cháu gái của ông!
Những lời của ông như một nguồn năng lượng vô hình, giúp tôi tự tin bước vào lớp học. Tôi chào tạm biệt ông và ngồi vào chỗ mà cô giáo đã sắp xếp. Lúc này, một cảm giác ấm áp lan tỏa trong tôi, tựa như sự yêu thương và sự tin tưởng của ông vẫn luôn bên cạnh.
Trong tiết học đầu tiên, cô giáo yêu cầu mỗi học sinh giới thiệu bản thân. Tôi nhớ lại lời ông nội đã dặn dò: phải luôn tự tin. Vậy là tôi đứng lên, nhẹ nhàng nhưng đầy quyết đoán, giới thiệu về mình trước cô giáo và các bạn. Sau khi tiết học kết thúc, chúng tôi cảm thấy gần gũi hơn, như thể cả lớp đã là một gia đình nhỏ.
Những tiết học tiếp theo diễn ra thật vui vẻ. Chúng tôi chăm chú lắng nghe từng lời giảng của cô giáo, và khi cô yêu cầu cả lớp đọc đồng thanh, giọng nói của chúng tôi vang lên thật rõ ràng và mạnh mẽ. Tiết học đầu tiên của tôi thật suôn sẻ. Không chỉ vậy, tôi còn tự tin giơ tay phát biểu và nhận được lời khen từ cô giáo. Cảm giác ấy khiến tôi cảm thấy thật sự hạnh phúc. Chiều hôm đó, khi nhìn thấy ông nội, tôi vui mừng chạy đến và kể cho ông nghe về buổi học đầu tiên. Ông khen tôi ngoan ngoãn và tự hào về những thành tích đầu tiên của tôi. Tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc và tự hào.
Ngày đầu tiên đi học quả thật tuyệt vời. Nhờ có sự động viên và tình yêu thương của ông nội, tôi đã trở nên tự tin hơn, hòa đồng hơn. Tôi sẽ cố gắng học tập thật tốt để không chỉ làm ông nội tự hào mà còn để có thể ghi dấu những kỷ niệm đẹp hơn trong hành trình học tập của mình.
Chia Sẻ Trải Nghiệm Đáng Nhớ: Một Khoảnh Khắc Không Thể Quên Trong Cuộc Đời
Bài văn mẫu số 1
Trong gia đình tôi, người thân thiết và gần gũi nhất chính là anh trai. Anh và tôi đã cùng nhau trải qua vô vàn những kỷ niệm đáng nhớ, những khoảnh khắc gắn bó không thể nào quên.
Anh trai tôi, Nguyễn Trung Hiếu, năm nay mười tám tuổi. Anh sở hữu một thân hình cao ráo, tuy hơi gầy, với khuôn mặt trái xoan thanh thoát. Vầng trán cao, chiếc mũi thẳng và ánh mắt sáng rõ, đầy quyết đoán. Anh không chỉ sở hữu vẻ ngoài nổi bật mà còn là người học giỏi, đạt thành tích xuất sắc suốt mười hai năm qua, luôn được vinh danh là học sinh giỏi. Những bằng khen của anh được trưng bày khắp nhà, chứng minh cho nỗ lực và thành tựu không ngừng nghỉ của anh.
Anh còn có niềm đam mê mãnh liệt với thể thao, đặc biệt là bóng đá. Ước mơ trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp luôn cháy bỏng trong anh. Mỗi buổi chiều, sau giờ học, anh lại cùng bạn bè trong xóm tụ tập đá bóng. Trận đấu nào anh tham gia, đội nhà cũng luôn giành chiến thắng. Hiện tại, anh đã có cơ hội thi đấu cho câu lạc bộ bóng đá của thành phố. Gia đình tôi luôn tự hào về anh, và đôi lúc, tôi không thể không cảm thấy vừa ngưỡng mộ, vừa ghen tị. Tôi cũng mong muốn trở thành một cầu thủ như anh.
Một lần, anh rủ tôi ra sân vận động để cùng tập luyện. Chúng tôi chạy bộ để nâng cao sức khỏe, sau đó anh hướng dẫn tôi những kỹ thuật đá bóng cơ bản. Tôi bất ngờ, nhưng cũng chăm chú lắng nghe và làm theo những chỉ dẫn của anh. Anh còn nói rằng từ nay anh sẽ tiếp tục dạy tôi bóng đá. Nhờ đó, tôi đã học hỏi được rất nhiều kiến thức bổ ích về bộ môn này. Tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc và xúc động, vì không ngờ anh lại quan tâm đến tôi như vậy. Đó chính là động lực giúp tôi quyết tâm nỗ lực hơn để có thể vươn tới thành công giống anh.
Trải nghiệm này đã để lại cho tôi những bài học quý giá. Từ đó, tình cảm của tôi dành cho anh trai ngày càng sâu đậm hơn. Tôi quyết tâm sẽ cố gắng hết mình, với hy vọng có thể thành công và đạt được những thành tựu giống như anh.
Bài văn mẫu số 2
Tôi luôn trân trọng những kỷ niệm tuyệt vời với gia đình, nơi lưu giữ không chỉ những hình ảnh ấm áp mà còn là những bài học quý giá, dạy tôi nhiều điều về cuộc sống và nhân cách.
Người tôi luôn gắn bó nhất trong gia đình chính là anh trai tôi. Hiện tại, anh đang là sinh viên đại học. Anh tên là Tùng, không chỉ sở hữu ngoại hình điển trai mà còn là một sinh viên xuất sắc, là hình mẫu lý tưởng cho các em nhỏ trong xóm. Mỗi lần nghĩ đến anh, tôi lại nhớ về những kỷ niệm thời thơ ấu mà chúng tôi cùng nhau trải qua, những khoảnh khắc gắn bó không thể nào quên.
Kỷ niệm sâu sắc nhất trong tôi là vào năm tôi lên năm tuổi, anh trai đã đưa tôi đi câu cá ở con sông gần làng. Đây là lần đầu tiên tôi được tham gia hoạt động này, và cảm giác háo hức trào dâng trong lòng. Chúng tôi bắt đầu bằng việc ra vườn đào giun làm mồi câu, sau đó cùng nhau đến sông. Anh Tùng đã chỉ dạy tôi cách gắn mồi câu, cách câu cá. Khi nhìn anh làm, tôi cảm thấy vô cùng khâm phục, anh quả là một người tài ba. Chúng tôi ngồi câu rất lâu, và mặc dù gặp nhiều khó khăn vì là lần đầu tiên, nhưng nhờ có sự kiên nhẫn của anh, tôi đã câu được con cá đầu tiên. Đó là một trải nghiệm tuyệt vời, để lại trong tôi nhiều kỷ niệm đẹp.
Vì bố mẹ bận rộn công việc, anh trai luôn là người thầy tận tâm dạy tôi những bài học bổ ích. Anh không chỉ giúp tôi học bài mà còn dạy tôi những kỹ năng sống quan trọng, như học võ để tự bảo vệ bản thân. Những kỷ niệm này vẫn sống mãi trong tôi, như vừa mới hôm qua. Những năm anh học đại học và phải xa nhà, tôi luôn nhớ anh. Tôi nhớ những lúc anh nấu cơm chăm sóc tôi khi tôi ốm, những lần anh dạy tôi học bài. Nhờ có anh, tuổi thơ tôi luôn tràn ngập hạnh phúc.
Anh trai tôi là người quan trọng nhất trong cuộc đời tôi. Tôi dành cho anh sự yêu mến và tự hào vô hạn. Tôi hy vọng rằng, chúng tôi sẽ tạo thêm thật nhiều kỷ niệm hạnh phúc, để tình cảm anh em mãi mãi gắn bó và bền vững theo thời gian.
Bài văn mẫu số 3
Gia đình chính là điểm tựa vững chắc trong cuộc sống mỗi người, nơi chứa đựng tình yêu thương, sự bảo vệ vô bờ bến. Mỗi trải nghiệm với gia đình luôn để lại những dấu ấn sâu sắc trong tâm hồn, khắc ghi những bài học vô giá về tình thân và cuộc sống.
Kỳ nghỉ hè năm lớp năm, tôi đã có dịp trở về quê ngoại, sau nhiều năm xa cách. Thời thơ ấu, tôi đã từng về quê với bố mẹ, nhưng giờ đây, những kỷ niệm ấy dường như mờ nhạt trong trí nhớ. Lần trở lại này, tôi được trải nghiệm những cảm giác mới mẻ tại một làng quê thanh bình, khác hẳn sự ồn ào, tấp nập của thành phố.
Buổi sáng hôm đó, khi đồng hồ điểm sáu giờ ba mươi, chuyến xe bắt đầu khởi hành. Chúng tôi đến quê ngoại gần trưa. Từ xa, tôi đã thấy ông bà ngoại đứng đón ở cổng, một cảnh tượng đầy thân thương khiến tôi không kìm được sự háo hức, chạy vội đến chào. Buổi trưa, cả gia đình sum vầy bên mâm cơm đậm đà hương vị quê hương. Những món ăn dân dã mà tôi chưa từng được thưởng thức, mỗi món đều ngon miệng, hấp dẫn. Vào chiều, các bác trong họ đến thăm, trò chuyện với bố mẹ tôi. Còn tôi, theo các anh chị họ ra đồng, thử làm những việc mà ở thành phố tôi chưa bao giờ có cơ hội, như thả diều, câu cá, đào dế mèn, ăn trộm khoai. Những trải nghiệm mới lạ này đã để lại trong tôi những ký ức không thể quên, khiến tôi vô cùng vui vẻ và mãn nguyện. Tôi tin rằng khi trở lại thành phố, tôi sẽ kể lại cho bạn bè mình nghe, và họ chắc chắn sẽ cảm thấy ghen tị với tôi.
Tối hôm đó, tôi ngồi ngoài sân lắng nghe bà ngoại kể những câu chuyện cổ tích. Những câu chuyện ấy, dù đã đọc trong sách biết bao lần, nhưng qua giọng kể nhẹ nhàng của bà lại trở nên mới mẻ và thú vị hơn bao giờ hết. Chuyện về cô Tấm hiền lành gặp điều may mắn, chàng Thạch Sanh dũng cảm chiến thắng kẻ ác, hay chàng trai thông minh giúp đỡ vua, tất cả đều sống động qua từng lời kể của bà, giọng nói nhẹ nhàng, thoảng mùi hương trầu. Giây phút ấy, tôi cảm nhận tình yêu thương vô bờ bến của bà ngoại, cảm thấy lòng mình đầy ắp yêu thương.
Chuyến về thăm quê vào dịp hè năm đó đã mang lại cho tôi vô vàn những trải nghiệm đáng nhớ bên gia đình và người thân. Tôi không chỉ yêu thêm quê hương mình mà còn tự hào hơn về những giá trị văn hóa và truyền thống tốt đẹp của nơi ấy.
Bài văn mẫu số 4
Người thân trong gia đình đóng vai trò như một điểm tựa tinh thần vững chắc, là nguồn động lực vô hình mà mỗi chúng ta cần trân trọng và gìn giữ. Vì thế, những kỷ niệm đẹp về họ chính là tài sản quý báu mà chúng ta không bao giờ được phép quên.
Em còn nhớ như in một trải nghiệm đầy ắp niềm vui vào dịp Tết Nguyên Đán vừa qua, khi cả gia đình quây quần bên nhau để gói bánh chưng. Năm nay, bố mẹ em quyết định tự tay làm bánh chưng thay vì mua ngoài, không chỉ để ăn Tết mà còn làm quà biếu ông bà. Mẹ đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ từ trước, từ lá dong xanh mướt, đỗ xanh, thịt mỡ thơm phức, đến gạo trắng ngần và lạt mềm. Mẹ bảo rằng, đây chính là những nguyên liệu quan trọng giúp tạo nên chiếc bánh chưng truyền thống. Vào tối hai mươi bảy Tết, cả nhà em tụ tập, cùng nhau gói bánh, để lại những khoảnh khắc khó quên.
Trước đây, em chỉ thấy bánh chưng được mua từ ngoài, nên chưa bao giờ có cơ hội trực tiếp tham gia vào công đoạn làm bánh. Đây là lần đầu tiên em được tận mắt chứng kiến và tham gia vào quá trình gói bánh. Công đoạn này thật sự không hề đơn giản. Bố vừa gói bánh, vừa giải thích cho em từng bước làm. Mẹ đã ngâm đỗ và gạo từ hôm trước để kịp chuẩn bị nguyên liệu. Em nảy sinh ý muốn thử gói một chiếc bánh. Bố chỉ dẫn em từ bước xếp lá, đặt từng lớp nguyên liệu vào rồi gói chặt lại. Dù chiếc bánh còn khá méo mó và dây lạt chưa chặt nhưng em cảm thấy rất vui và tự hào. Sau hơn hai tiếng đồng hồ, mọi công đoạn đã hoàn tất.
Sau khi công đoạn gói bánh hoàn thành, mẹ dọn dẹp và sắp xếp đồ đạc. Còn bố thì chuẩn bị nồi nấu bánh chưng. Tối đó, em không thể ngủ được, quyết định thức để canh nồi bánh. Tiếng nước sôi lục bục trong nồi vang lên, như lời nhắc nhở về không khí đầm ấm và gần gũi của gia đình. Những khoảnh khắc như thế khiến trái tim em đầy ắp niềm vui, cảm nhận sự ấm áp lan tỏa khắp không gian.
Một trải nghiệm vô cùng đặc biệt trong dịp Tết đã để lại trong em những cảm xúc khó quên. Nó không chỉ khiến em cảm thấy hạnh phúc, mà còn khiến em nhận ra rằng gia đình là nơi ta luôn tìm được sự che chở và niềm vui bất tận. Em mong rằng, trong tương lai sẽ còn nhiều kỷ niệm đáng quý bên những người thân yêu của mình.
Bài văn mẫu số 5
Tết Nguyên Đán – mùa xuân về, là dịp mỗi gia đình quây quần bên nhau, trao gửi yêu thương và đong đầy kỷ niệm. Trong không khí ấy, em cũng đã trải qua những trải nghiệm đáng nhớ bên những người thân yêu, làm nên một Tết thật sự ý nghĩa.
Những ngày cận Tết, không khí mua sắm tại các khu chợ luôn nhộn nhịp. Năm nay, em có dịp tham gia vào một chuyến đi đặc biệt – đi chợ hoa xuân. Vào sáng hai mươi sáu Tết, bố đèo em trên chiếc xe máy cũ kỹ, hai bố con cùng nhau đến chợ hoa của huyện để chọn lựa những chậu cây trang trí Tết. Trước đó, bố đã trao đổi với mẹ và quyết định sẽ mua một chậu hoa đào và một chậu quất. Em hoàn toàn đồng tình và hào hứng với ý kiến này. Sau khoảng hai mươi phút, chúng em đã có mặt tại chợ. Quang cảnh tại đây không hề thua kém các khu chợ khác – đông đúc, ồn ào, và tràn đầy niềm vui. Những gương mặt rạng ngời của mọi người phản ánh rõ sự hân hoan, vui tươi trong không khí xuân về.
Khi chúng em gửi xe ngoài cổng, không khí Tết càng thêm sống động. Bước vào chợ, người bán không ngừng mời chào, khiến không gian càng thêm náo nhiệt. Em vừa đi vừa ngắm nhìn những bó hoa đủ màu sắc, đang khoe sắc trong không khí xuân tươi mới. Bố thì nhắc em theo sát, bởi chợ lúc này rất đông người, và chúng em cần chú ý để không bị lạc. Mỗi bước chân của em như càng thêm hào hứng khi chiêm ngưỡng những đóa hoa khoe sắc, từng cánh hoa như những nốt nhạc du dương, xao xuyến lòng người.
Chợ hoa xuân sôi động nhất là khu vực bán hoa đào, mai và quất. Những cây hoa này, biểu tượng của ngày Tết, luôn được mọi gia đình tìm mua. Các chậu hoa được tạo hình đẹp mắt, khiến không gian như thêm phần sinh động. Những nụ hoa đào, mai đã bắt đầu hé nở, đón chào những cơn mưa xuân. Hai bố con đi dạo khắp chợ, và cuối cùng, bố đã chọn được một chậu đào và một chậu quất thật đẹp, thể hiện sự khéo léo trong lựa chọn để mang về nhà đón Tết.
Đây là lần đầu tiên em thực sự cảm nhận được không khí Tết rõ rệt đến thế. Từng khoảnh khắc trong chuyến đi ấy trở thành một trải nghiệm đáng nhớ, một phần ký ức em sẽ mãi trân trọng, vì đó là những khoảnh khắc tuyệt vời bên người thân – người luôn sát cánh bên em trong những dịp lễ Tết.
Bài văn mẫu số 6
Mái trường Tiểu học – nơi tôi đã ghi dấu những kỷ niệm ngọt ngào cùng thầy cô và bạn bè. Những kỷ niệm ấy không chỉ đơn giản là những ngày tháng học hành, mà chúng còn là hành trang vô giá, tiếp thêm sức mạnh cho tôi trên con đường đời. Trong đó, kỷ niệm sâu sắc nhất chính là buổi học đầu tiên dưới mái trường Tiểu học thân yêu.
Buổi sáng hôm ấy, tôi thức dậy từ rất sớm, lòng tràn ngập sự háo hức. Sau khi chuẩn bị xong xuôi, mẹ đưa tôi đến trường. Lòng tôi vừa vui mừng, vừa lo lắng như một đứa trẻ lần đầu rời xa vòng tay gia đình. Chỉ sau khoảng mười lăm phút, tôi đã đứng trước ngôi trường Tiểu học quen thuộc, nhưng lúc này lại cảm thấy như một nơi xa lạ, đầy mới mẻ, thân thuộc mà cũng đầy kỳ diệu.
Ngôi trường của tôi tuy đã được xây dựng từ lâu, nhưng vẫn giữ được sự khang trang và sạch đẹp. Cổng trường sơn màu đỏ tươi, nổi bật với tấm biển lớn ghi rõ: “Trường Tiểu học Bình Minh”. Bên trong, ngôi trường có ba dãy nhà, mỗi dãy ba tầng, được sơn màu vàng tươi sáng. Những phòng học đầy đủ bàn ghế, quạt trần, bảng đen. Cửa ra vào mỗi phòng học đều rộng rãi, và mỗi phòng đều có hai cửa sổ để ánh sáng tự nhiên len lỏi vào. Phía sau dãy nhà hiệu bộ là sân bóng rộng rãi và nhà thể chất. Khi đi qua cổng trường, bên trái là nhà để xe, nơi mẹ gửi xe máy của mình. Tất cả khiến tôi cảm thấy ngôi trường thật sự đẹp và ấm áp.
Mẹ đưa tôi vào trong trường, gửi xe máy ở nhà xe rồi dẫn tôi đến phòng học số 10. Sân trường hôm ấy đông đúc học sinh và phụ huynh. Cô giáo đứng đợi ở cửa lớp, mỉm cười thân thiện với tôi. Mặc dù lo lắng, tôi nép sau lưng mẹ, nhưng mẹ động viên tôi bằng giọng nói ấm áp: “Mạnh mẽ lên bé con. Thế giới kì diệu phía trước đang chờ đợi con.” Ánh mắt dịu dàng của mẹ như tiếp thêm sức mạnh cho tôi. Tôi quay sang nhìn cô giáo, cô cũng cười tươi đón chào tôi. Lúc ấy, tôi cảm thấy tự tin hơn, chào tạm biệt mẹ để vào lớp học.
Tiết học đầu tiên, tôi được làm quen với cô giáo, người sẽ dẫn dắt tôi trong suốt quãng thời gian học Tiểu học. Ngoài ra, tôi còn kết bạn với nhiều bạn mới, những người sẽ trở thành những người bạn đồng hành trong suốt chặng đường học tập. Chúng tôi cũng đã học được nhiều kiến thức bổ ích, mở rộng tầm hiểu biết về thế giới xung quanh. Đến trưa, mẹ đến đón tôi về. Trên đường về, tôi kể cho mẹ nghe về những cảm xúc, những điều mới mẻ trong buổi học đầu tiên ấy.
Kỷ niệm về ngày đầu tiên đi học trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết khi có mẹ đồng hành bên cạnh. Buổi học đầu tiên không chỉ là một khởi đầu mới mẻ, mà còn là một hành trang quan trọng mà tôi sẽ mang theo suốt cuộc đời, để vững tin bước đi trên con đường phía trước, đối mặt với mọi thử thách và cơ hội trong tương lai.
Bài văn mẫu số 7
Mỗi trải nghiệm trong cuộc sống đều mang trong mình một giá trị vô hình, không chỉ là những cảm xúc sâu sắc mà còn là những bài học quý báu. Một trong những trải nghiệm đáng nhớ nhất của tôi chính là một dịp đặc biệt, khi niềm vui và hạnh phúc tràn ngập trong gia đình tôi.
Vào ngày mùng 8 tháng 3, bố, tôi và em Thương quyết định dành tặng mẹ một món quà đặc biệt: một bữa tiệc thịnh soạn, được chuẩn bị hoàn toàn bởi ba bố con tôi. Để mọi việc suôn sẻ, tôi đã lên kế hoạch nhờ cô Ánh - đồng nghiệp thân thiết của mẹ giúp đỡ. Cô Ánh sẽ dẫn mẹ đi mua sắm sau giờ làm để bố con tôi có đủ thời gian chuẩn bị mọi thứ chu đáo.
Chiều hôm đó, sau giờ học, tôi cố gắng về nhà thật sớm. Bố cũng đã xin phép công ty về sớm. Khi tôi về đến nhà, một bó hoa hồng nhung tuyệt đẹp đã được đặt sẵn trên bàn. Đó là loài hoa tượng trưng cho tình yêu thương, và tôi nghĩ rằng khi nhận được bó hoa này, mẹ sẽ rất hạnh phúc. Niềm vui ấy dường như đã tràn ngập không gian gia đình.
Sau khi dọn dẹp sách vở, tôi vội vàng vào bếp phụ giúp bố. Tôi phụ trách rửa rau, thái thịt và nấu cơm, còn bố sẽ đảm nhận việc chế biến các món ăn. Em Thương được giao nhiệm vụ chuẩn bị bàn ăn, dọn dẹp bát đũa. Hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua, chúng tôi đã hoàn thành các món ăn mẹ yêu thích: sườn xào chua ngọt, đậu kho thịt, canh cá chua ngọt... Những món ăn vừa ngon mắt, vừa hấp dẫn đã được bày biện đẹp mắt trên bàn. Đặc biệt, giữa bàn ăn là một lọ hoa hồng do chính tay tôi cắm. Sau khi mọi việc hoàn thành, ba bố con tôi đều thừa nhận rằng công việc nội trợ thực sự rất vất vả.
Đến bảy giờ tối, tôi nhắn tin cho cô Ánh thông báo rằng mọi thứ đã sẵn sàng. Khoảng mười lăm phút sau, mẹ về đến nhà. Em Thương đã được giao nhiệm vụ đón mẹ. Khi mẹ bước vào bếp, bố đã tặng mẹ bó hoa hồng. Mẹ ngạc nhiên, rồi nở nụ cười hạnh phúc. Cả gia đình quây quần bên bàn ăn. Mẹ nghe tôi kể về quá trình chuẩn bị và nấu ăn của ba bố con mà rất ngạc nhiên. Chúng tôi ăn cơm vui vẻ, và mẹ khen các món ăn rất ngon. Buổi tối hôm đó, ngôi nhà ngập tràn tiếng cười và niềm vui.
Đó là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm công việc nấu ăn. Chính nhờ trải nghiệm này, tôi nhận ra rằng mẹ đã phải vất vả như thế nào để nấu cho chúng tôi những bữa cơm ngon miệng. Cảm giác yêu thương và trân trọng mẹ trong tôi giờ đây trở nên sâu sắc hơn bao giờ hết.
Bài văn mẫu số 8
Dù câu chuyện này đã xảy ra từ hai tháng trước, nhưng mỗi khi nhớ lại, tôi vẫn cảm thấy như mọi thứ vừa mới diễn ra. Đó là lần đầu tiên tôi có một trải nghiệm tuyệt vời và đầy ý nghĩa, một khoảnh khắc đáng nhớ trong cuộc sống của tôi.
Nhân dịp mùng 8 tháng 3, tôi cùng với bố và em Thu đã quyết định dành tặng mẹ một món quà đặc biệt: một bữa tiệc thịnh soạn được chính tay ba bố con chuẩn bị. Tôi đã lập kế hoạch nhờ cô Hòa - đồng nghiệp thân thiết của mẹ, hỗ trợ. Cô sẽ mời mẹ đi mua sắm sau giờ làm việc, để chúng tôi có đủ thời gian để chuẩn bị mọi thứ thật chu đáo.
Chiều hôm đó, sau khi tan học, tôi vội vàng về nhà thật sớm, trong khi bố cũng đã xin phép công ty để về sớm. Khi về đến nhà, tôi thấy trên bàn một bó hoa hồng nhung tuyệt đẹp. Loài hoa này tượng trưng cho tình yêu, và tôi tự nhủ rằng mẹ sẽ vô cùng hạnh phúc khi nhận được món quà này từ chúng tôi.
Sau khi dọn dẹp sách vở, tôi nhanh chóng vào bếp giúp bố. Tôi phụ trách rửa rau, thái thịt và nấu cơm, trong khi công việc chế biến các món ăn sẽ do bố đảm nhận. Em Thu được giao nhiệm vụ lau dọn bàn ăn và chuẩn bị bát đũa. Hơn hai giờ trôi qua, ba bố con chúng tôi đã hoàn thành những món ăn mà mẹ yêu thích: sườn xào chua ngọt, đậu kho thịt, canh cá chua ngọt… Các món ăn đều rất đẹp mắt và hấp dẫn, được dọn lên bàn. Trên bàn còn có một lọ hoa hồng do chính tay tôi cắm. Sau khi hoàn thành công việc, ba bố con tôi đều nhận ra rằng công việc nội trợ quả thực rất vất vả và đòi hỏi sự kiên nhẫn, tỉ mỉ.
Đến bảy giờ tối, tôi đã nhắn tin cho cô Hòa báo rằng mọi thứ đã sẵn sàng. Khoảng mười lăm phút sau, mẹ trở về nhà. Em Thu được giao nhiệm vụ đón mẹ. Khi mẹ bước vào bếp, bố đã tặng mẹ bó hoa hồng. Mẹ ngạc nhiên, rồi nở một nụ cười hạnh phúc. Cả gia đình ngồi vào bàn ăn, và mẹ rất cảm động khi nghe tôi kể về quá trình chuẩn bị và nấu ăn của ba bố con. Chúng tôi ăn cơm trong niềm vui, và mẹ còn khen các món ăn rất ngon. Buổi tối hôm đó, gia đình tôi ngập tràn tiếng cười hạnh phúc.
Đó là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm công việc nấu ăn. Nhờ đó, tôi mới nhận ra rằng mẹ đã vất vả như thế nào để nấu những bữa cơm ngon cho gia đình. Cảm giác yêu thương và trân trọng mẹ trong tôi trở nên sâu sắc hơn rất nhiều sau trải nghiệm này.
Bài văn mẫu số 9
Cuộc sống không chỉ chứa đựng niềm vui mà còn cả những nỗi buồn. Chắc chắn rằng, trong hành trình dài của mỗi người, ai cũng sẽ gặp phải những kỉ niệm buồn không thể nào quên.
Khi tôi học lớp hai, một trải nghiệm đáng nhớ đã xảy đến với tôi: tôi bị lạc trong siêu thị. Vào một buổi chiều thứ bảy, tôi cùng mẹ đi siêu thị. Niềm háo hức trong tôi dâng trào vì siêu thị có rất nhiều đồ ăn vặt hấp dẫn mà tôi rất muốn thử.
Sau khi mẹ đã gửi xe xong, chúng tôi cùng vào trong siêu thị. Giờ trưa, siêu thị khá đông đúc, người qua lại tấp nập. Mẹ đẩy xe chở đồ, còn tôi đi theo bên cạnh. Mẹ nhắc tôi phải theo sát mẹ để không bị lạc, nhưng khi đến quầy đồ ăn vặt, tôi không thể kiềm chế sự thèm thuồng với những món đồ hấp dẫn. Tôi đứng lại để xem, và ngay sau đó, tôi không thấy mẹ đâu nữa. Cảm giác sợ hãi dâng trào trong tôi, mọi thứ xung quanh trở nên mờ mịt. Tôi vội vã chạy tìm mẹ nhưng vô ích.
Lúc này, tôi không thể ngừng khóc, nước mắt lăn dài trên má. May mắn thay, một cô nhân viên thấy tôi khóc đã lại gần và hỏi chuyện. Tôi kể lại cho cô biết sự việc. Sau đó, cô đã đưa tôi đến gặp chú bảo vệ. Chú lập tức thông báo qua loa phát thanh để mẹ có thể nghe thấy. Chỉ khoảng mười phút sau, mẹ xuất hiện. Tôi chạy vội tới ôm chầm lấy mẹ, và mẹ không hề giận dữ, chỉ xoa đầu tôi và nhẹ nhàng nói: “Không sao đâu con, mẹ đây rồi!”. Nhìn khuôn mặt mẹ, tôi thấy rõ sự lo lắng, và tôi chỉ cảm thấy hối hận về sự bất cẩn của mình.
Trải nghiệm đáng nhớ này đã mang đến cho tôi một bài học sâu sắc. Tôi tự nhắc nhở bản thân mình phải cẩn thận hơn, phải luôn nghe lời mẹ để những sự việc như vậy không xảy ra lần nữa.
........ Mời tham khảo chi tiết tại file tải dưới đây.......
- Bài thơ Ngắm trăng, một tác phẩm độc đáo trong tập Nhật kí trong tù của Chủ tịch Hồ Chí Minh, thể hiện tâm hồn và trí tuệ sắc bén của Người trong những ngày tháng gian nan. Tác phẩm này phản ánh sâu sắc lòng yêu nước và khát vọng tự do, mang giá trị lịch sử và văn hóa vô giá.
- Văn mẫu lớp 11: Phân tích bài thơ Từ ấy của Tố Hữu - 3 Dàn ý chi tiết và 24 bài mẫu đặc sắc giúp học sinh khám phá và cảm nhận sâu sắc thông điệp của tác phẩm này.
- Bài thơ Chiều tối, một trong những tác phẩm đặc sắc được in trong tập Nhật kí trong tù của Hồ Chí Minh, mang đậm dấu ấn của thời gian và tình yêu quê hương, thể hiện những suy tư sâu sắc của tác giả về con người và thiên nhiên.
- Văn mẫu lớp 11: Phân tích bài thơ Chiều tối (Mộ) của Hồ Chí Minh - Dàn ý chi tiết và 26 bài văn hay giúp bạn hiểu sâu sắc ý nghĩa bài thơ về thiên nhiên, cuộc sống và tình yêu đất nước.
- Viết Văn Nghị Luận Phân Tích, Đánh Giá Tác Phẩm Truyện Lớp 10 Kết Nối Tri Thức (Dàn Ý + 9 Mẫu)