Văn mẫu lớp 8: Cảm nhận sâu sắc về đoạn trích 'Đánh nhau với cối xay gió' - Dàn ý chi tiết và 4 bài văn mẫu xuất sắc
TOP 4 bài cảm nhận 'Đánh nhau với cối xay gió' xuất sắc, kèm dàn ý chi tiết. Qua đó, giúp học sinh lớp 8 thấu hiểu sâu sắc hơn nghệ thuật châm biếm tinh tế của tác giả, phê phán lí tưởng hiệp sĩ viển vông và lối suy nghĩ hời hợt của con người.

Nhân vật Đôn-ki-hô-tê trong tác phẩm 'Đánh nhau với cối xay gió' của Xéc-van-tét hiện lên như một con người vừa đáng thương vừa đáng trách, với những hành động gây cười nhưng ẩn chứa nhiều bài học sâu sắc. Chi tiết mời các em cùng khám phá bài viết để nâng cao kỹ năng học tập môn Văn 8:
Dàn ý cảm nhận 'Đánh nhau với cối xay gió'
1. Mở bài
- Giới thiệu đoạn trích 'Đánh nhau với cối xay gió'.
2. Thân bài
- Nội dung đoạn trích:
- Đôn Ki-hô-tê nhìn thấy những chiếc cối xay gió nhưng lại tưởng đó là những tên khổng lồ liền xông đến giao chiến.
- Giám mã Xan-chô Pan-xa hết lòng ngăn cản nhưng Đôn Ki-hô-tê cứ lao thẳng đến để đánh nhau với những chiếc cối xay gió.
- Kết quả là cả người và ngựa của Đôn Ki-hô-tê bị văng ra xa.
- Nhân vật Đôn Ki-hô-tê:
- Xuất thân trong một gia đình quý tộc.
- Ngoại hình: Cao, gầy
- Thích đọc truyện kiếm hiệp và tự coi mình là một hiệp sĩ và tự tìm cho mình một người tình nương để tôn thờ.
- Khi đánh nhau với cối xay gió: Có những hành động lấy khiên che kín thân, tay lăm lăm ngọn giáo, thúc ngựa phi thẳng tới chỗ cối xay gió để diệt trừ những tên khổng lồ xấu xa.
- Kết thúc cuộc chiến, Đôn Ki-hô-tê bị thương nhưng cũng không rên la, không cảm thấy đau đớn. Không những thế hắn ta còn không thiết tha chuyện ăn uống vì nghĩ đến tình nương cũng đủ no rồi.
→ Là người có lí tưởng lớn lao nhưng lại mê muội, không ý thức được hành động của mình.
- Nhân vật Xan-chô Pan-xa:
- Xuất thân: Nông dân, đi theo làm giám mã cho Đôn Ki-hô-tê.
- Ngoại hình: Lùn, béo
- Thích ăn uống và chè chén, thích ngủ → Coi trọng bản thân
- Đủ tỉnh táo để nhận ra những gì trông thấy là cối xay gió chứ không phải là những tên khổng lồ như Đôn Ki-hô-tê.
→ Là người hèn nhát, sống thực tế, thực dụng nhưng luôn tỉnh táo.
→ Nghệ thuật: Sử dụng phép tương phản đối lập trong cách xây dựng nhân vật.
3. Kết bài
- Cảm nghĩ về đoạn trích 'Đánh nhau với cối xay gió'.
Cảm nhận của em khi đọc 'Đánh nhau với cối xay gió'
"Đôn Ki-hô-tê" của Xéc-van-tét (1547-1616) là một kiệt tác văn chương thời Phục hưng, khắc họa những cuộc phiêu lưu của người hùng Đôn Ki-hô-tê, nổi bật là trận đánh với cối xay gió. Sự ngông cuồng của chàng hiệp sĩ này là đỉnh điểm của sự mê muội và ảo tưởng.
Sau trận đánh với bọn lái buôn vì họ không công nhận công nương Đuyn-xi nê-a là người đẹp nhất, Đôn Ki-hô-tê bị đánh tơi bời và bị đưa về làng. Sau một thời gian, lão lại lên đường với giấc mộng hiệp sĩ, lần này có thêm giám mã Xan-chô Pan-xa đi cùng.
Trận đánh diễn ra vào buổi trưa. Từ xa, Đôn Ki-hô-tê nhìn thấy bốn mươi cối xay gió giữa cánh đồng và reo lên vì cho rằng vận may đã đến. Lão tưởng tượng chúng là những tên khổng lồ hung dữ với cánh tay dài gần hai dặm. Lão quyết tâm tiêu diệt chúng để giàu có và bảo vệ Trái Đất khỏi cái ác. Mặc cho Xan-chô Pan-xa can ngăn, lão vẫn lao vào trận chiến với sự cuồng nhiệt, hét lớn: "Lũ súc sinh kia, không được chạy trốn!"
Trước khi xung trận, Đôn Ki-hô-tê không quên cầu nguyện nàng Đuyn-xi-nê-a phù hộ. Lão lấy khiên che thân, tay cầm ngọn giáo, thúc ngựa Rô-xi-nan-tê lao thẳng vào cối xay gió. Tưởng rằng tên khổng lồ sẽ ngã gục, nhưng cánh quạt quay tít khiến ngọn giáo gãy tan, lão và ngựa ngã chổng kềnh. Xan-chô Pan-xa chạy tới cứu thì thấy lão nằm bất động sau cú ngã kinh hoàng.
Cảnh đánh nhau với cối xay gió vừa hài hước vừa châm biếm. Nghệ thuật kể chuyện tài tình của Xéc-van-tét đã tái hiện sinh động trận chiến thời trung cổ. Ngôn ngữ, cử chỉ và hành động của Đôn Ki-hô-tê cho thấy sự ngông cuồng và mê muội đến cực độ. Nhà văn sử dụng thủ pháp tương phản, phóng đại và trào lộng để chế giễu các hiệp sĩ Tây Ban Nha lỗi thời, đồng thời đề cao giá trị nhân văn như tự do, công lí và tình yêu cuộc sống.
Cảm nhận đoạn trích 'Đánh nhau với cối xay gió'
Xéc-van-tét, nhà văn Tây Ban Nha, sống một cuộc đời vất vả cho đến khi tạo nên kiệt tác 'Đôn Ki-hô-tê'. Đoạn trích 'Đánh nhau với cối xay gió' là một phần trong tác phẩm này, thể hiện tài năng xây dựng cặp nhân vật đối lập: Đôn Ki-hô-tê và Xan-chô Pan-xa. Họ tương phản từ ngoại hình đến tính cách, từ ước mơ đến cách nhìn nhận cuộc sống, tạo nên bức tranh sinh động và đầy ý nghĩa.
Đôn Ki-hô-tê, một quý tộc đứng tuổi, có dáng người gầy gò, cao lêu nghêu như cây gậy. Trang phục của lão mang đậm phong cách hiệp sĩ trung cổ, với thanh gươm cổ và tấm khiên rỉ sét. Lão đọc quá nhiều truyện kiếm hiệp nên có cái nhìn ảo tưởng về thế giới. Lão tưởng những chiếc cối xay gió là những tên khổng lồ và xem đây là cơ hội để lập chiến công. Hành động của lão vừa dũng cảm, vừa ngớ ngẩn, khiến người đọc vừa buồn cười vừa hồi hộp theo dõi.
Kết quả của trận đánh thật thảm hại: ngọn giáo gãy tan, cả người và ngựa của Đôn Ki-hô-tê ngã văng ra xa. Dù thất bại, lão vẫn không nhận ra sự thật, cho rằng đó là do phép thuật của kẻ thù. Lão vẫn giữ vững tinh thần lạc quan và lòng trung thành với nàng Đuyn-xi-nê-a, người tình trong mộng. Đôn Ki-hô-tê là hình tượng kỳ lạ: vừa ngớ ngẩn, vừa dũng cảm, vừa mê muội, nhưng cũng đầy lý tưởng cao đẹp.
Trái ngược hoàn toàn với Đôn Ki-hô-tê là Xan-chô Pan-xa, một nông dân lùn và mập mạp. Hắn cưỡi lừa và mặc trang phục hài hước, thể hiện sự thực tế và thực dụng. Xan-chô không có khát vọng cao xa như chủ nhân, mà chỉ mong được giàu sang và sống một cuộc đời sung túc.
Khi nhìn thấy cối xay gió, Xan-chô tỉnh táo nhận ra đó chỉ là những chiếc cối xay, không phải tên khổng lồ nào cả. Tuy nhiên, hắn không ngăn cản Đôn Ki-hô-tê, mà để lão lao vào trận chiến. Khi lão ngã ngựa, Xan-chô vội vàng chạy đến cứu giúp, nhưng không quên chế giễu sự ngớ ngẩn của chủ nhân. Hắn là người thực tế, thích ăn ngon ngủ kỹ, và luôn tìm cách tránh né nguy hiểm.
'Đánh nhau với cối xay gió' là một cuộc phiêu lưu kỳ quặc, đầy tiếng cười và bài học sâu sắc. Đôn Ki-hô-tê, dù nực cười, vẫn đáng yêu với lý tưởng cao đẹp. Xan-chô Pan-xa, dù thực dụng, vẫn có những phẩm chất đáng quý. Hai nhân vật này, dù trái ngược, lại bổ sung cho nhau, tạo nên một cặp đôi bất hủ trong văn học trung cổ.
Cảm nhận của em về đoạn trích 'Đánh nhau với cối xay gió'
Đoạn trích 'Đánh nhau với cối xay gió' kể về chiến công đặc biệt của hiệp sĩ Đôn Ki-hô-tê, nhân vật chính trong tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Tây Ban Nha Xéc-van-tét. Đôn Ki-hô-tê, một quý tộc nghèo tuổi đời gần năm mươi, sống trong thế giới ảo tưởng từ những cuốn truyện kiếm hiệp. Lão quyết định rời nhà, trở thành hiệp sĩ lang thang với mục đích diệt trừ cái ác và mang lại công bằng. Trên hành trình, lão luôn nhìn thấy những tên khổng lồ và yêu tinh, sản phẩm của trí tưởng tượng hoang đường. Đồng hành cùng lão là Xan-chô Pan-xa, một nông dân thực tế và hài hước, người luôn trung thành với chủ nhân.
Trên con đường thực hiện công lý, Đôn Ki-hô-tê bắt gặp ba bốn chục cối xay gió giữa cánh đồng. Lão ngay lập tức tưởng tượng chúng là những tên khổng lồ hung dữ và quyết định tiêu diệt chúng để lập chiến công. Lão hùng hồn tuyên bố với Xan-chô Pan-xa: 'Vận may đã đến! Những tên khổng lồ kia sẽ giúp ta trở nên giàu có.' Tuy nhiên, Xan-chô tỉnh táo nhận ra sự thật và cố gắng giải thích: 'Đó chỉ là cối xay gió, cánh quạt quay khi có gió.' Nhưng Đôn Ki-hô-tê, đắm chìm trong thế giới ảo tưởng, không chịu nghe theo.
Đôn Ki-hô-tê lao vào trận chiến với sự dũng cảm đáng ngưỡng mộ nhưng cũng đầy ngớ ngẩn. Lão thúc ngựa Rô-xi-nan-tê xông lên, hét lớn: 'Lũ súc sinh kia, không được chạy trốn!' Lão đâm ngọn giáo vào cánh quạt cối xay, nhưng gió thổi mạnh khiến cánh quạt quay tít, ngọn giáo gãy tan, và cả người lẫn ngựa ngã văng ra xa. Dù thất bại, lão vẫn không nhận ra sự thật, cho rằng đó là do phép thuật của kẻ thù. Lão tiếp tục sống trong thế giới ảo tưởng, tin rằng mình sẽ chiến thắng trong những cuộc phiêu lưu tiếp theo.
Trận chiến kết thúc nhanh chóng, để lại Đôn Ki-hô-tê nằm bất động trên đất. Xan-chô Pan-xa chạy đến cứu chủ nhân, nhưng không quên chế giễu sự ngớ ngẩn của lão: 'Tôi đã bảo ngài coi chừng rồi mà! Đó chỉ là cối xay gió thôi!' Dù vậy, Xan-chô vẫn lo lắng cho chủ nhân và giúp lão đứng dậy. Đôn Ki-hô-tê, dù đau đớn, vẫn không kêu ca, cho rằng đó là quy tắc của hiệp sĩ. Lão tiếp tục hành trình với niềm tin rằng mình sẽ lập được nhiều chiến công hơn.
Đoạn trích không chỉ mang tính hài hước mà còn ẩn chứa nhiều bài học sâu sắc. Đôn Ki-hô-tê đại diện cho lý tưởng cao đẹp nhưng mù quáng, trong khi Xan-chô Pan-xa là hiện thân của sự thực tế và tỉnh táo. Sự tương phản giữa hai nhân vật tạo nên tiếng cười nhẹ nhàng nhưng cũng khiến người đọc suy ngẫm về giá trị của lý tưởng và thực tế.
Qua đoạn trích, Xéc-van-tét đã khéo léo sử dụng nghệ thuật trào lộng để châm biếm những hiệp sĩ thời trung cổ lỗi thời. Đồng thời, tác giả cũng đề cao những giá trị nhân văn như lòng dũng cảm, sự trung thành và khát vọng công bằng. Đôn Ki-hô-tê, dù ngớ ngẩn, vẫn là một nhân vật đáng yêu với tấm lòng trong sáng và lý tưởng cao đẹp.
Cuối cùng, đoạn trích 'Đánh nhau với cối xay gió' không chỉ là một câu chuyện hài hước mà còn là lời nhắc nhở về sự cân bằng giữa lý tưởng và thực tế. Đôn Ki-hô-tê và Xan-chô Pan-xa, dù trái ngược, lại bổ sung cho nhau, tạo nên một cặp đôi bất hủ trong văn học thế giới.
Tóm lại, đoạn trích 'Đánh nhau với cối xay gió' là một tác phẩm xuất sắc, kết hợp hài hòa giữa yếu tố hài hước và triết lý sâu sắc. Qua đó, Xéc-van-tét không chỉ chế giễu sự lỗi thời của các hiệp sĩ trung cổ mà còn đề cao những giá trị nhân văn, khát vọng tự do và công lý.
Cảm nhận của em khi đọc đoạn trích 'Đánh nhau với cối xay gió'
Xéc-van-tét, nhà văn Tây Ban Nha, đã trở thành bất tử với kiệt tác 'Đôn Ki-hô-tê', một tác phẩm vĩ đại của thời kỳ Phục hưng. Cuốn tiểu thuyết này, được viết trong khoảng 10 năm (1605-1615), là đỉnh cao của chủ nghĩa nhân văn. Dù sống trong nghèo khổ, Xéc-van-tét đã để lại cho nhân loại một tác phẩm văn học vĩ đại, đặt nền móng cho nền văn học hiện đại.
Đôn Ki-hô-tê, một quý tộc nghèo ở nông thôn, có dáng người gầy gò, cao lênh khênh, đang ở độ tuổi năm mươi. Lão say mê những câu chuyện hiệp sĩ phiêu lưu, mạo hiểm, và dần chìm đắm trong thế giới ảo tưởng. Lão mơ ước trở thành hiệp sĩ giang hồ, đi khắp đất nước Tây Ban Nha để diệt trừ cái ác, thiết lập lại công lý và để lại những chiến công lừng lẫy.
Lão đặt tên cho con ngựa gầy của mình là Rô-xi-nan-tê, nghe rất oai phong. Lão tự xưng là hiệp sĩ Đôn Ki-hô-tê xứ Man-tra và phong tước giám mã cho Xan-chô Pan-xa, một nông dân lùn, cục mịch. Lão còn nhớ đến người phụ nữ mà lão yêu thầm thời trai trẻ và đặt cho cô một cái tên quý tộc: Công nương Đuyn-xi-nê-a. Lão làm lễ thụ phong trước khi lên đường chinh chiến, sửa chữa lại binh khí và giáp trụ cũ kỹ của tổ tiên để tự trang bị.
Sau thất bại trong trận đánh với bọn lái buôn, lão lại lên đường với giấc mộng chiến công mới, lần này có Xan-chô Pan-xa đi cùng. Trận đánh với cối xay gió là đỉnh cao của sự hài hước, chế giễu những kẻ sống trong mộng tưởng hão huyền.
Trận đánh diễn ra vào buổi trưa. Từ xa, Đôn Ki-hô-tê nhìn thấy ba bốn chục cối xay gió giữa cánh đồng và tưởng tượng chúng là những tên khổng lồ hung dữ với cánh tay dài gần hai dặm. Lão quyết định tiêu diệt chúng để giàu có và phụng sự Chúa. Dù Xan-chô cố gắng giải thích rằng đó chỉ là cối xay gió, lão vẫn không nghe theo.
Trước khi xung trận, Đôn Ki-hô-tê hùng hồn tuyên bố: 'Lũ súc sinh kia, không được chạy trốn!' Lão thúc ngựa Rô-xi-nan-tê lao vào cối xay gió, đâm ngọn giáo vào cánh quạt. Tuy nhiên, gió thổi mạnh khiến cánh quạt quay tít, ngọn giáo gãy tan, và cả người lẫn ngựa ngã văng ra xa. Dù thất bại, lão vẫn không nhận ra sự thật, cho rằng đó là do phép thuật của kẻ thù.
Nghệ thuật kể chuyện và dựng cảnh của Xéc-van-tét rất tài tình, tái hiện một trận đánh thời trung cổ với đầy đủ yếu tố hài hước và châm biếm. Đôn Ki-hô-tê, dù ngớ ngẩn, vẫn là một nhân vật đáng yêu với lý tưởng cao đẹp nhưng mù quáng. Ngôn ngữ và hành động của lão khiến người đọc không nhịn được cười.
Dù thất bại, Đôn Ki-hô-tê vẫn không từ bỏ giấc mộng hiệp sĩ. Lão cho rằng nguyên nhân thất bại là do pháp sư Phơ-re-xtôn đã đánh cắp sách vở của lão. Lão tiếp tục hành trình với niềm tin rằng mình sẽ lập được nhiều chiến công hơn.
Đôn Ki-hô-tê còn kể về hiệp sĩ Va-gax, người đã nhổ cây làm vũ khí và tiêu diệt quân Mô-rô. Lão muốn noi gương người xưa, tiếp tục lập chiến công hiển hách. Dù thất bại, lão vẫn kiêu hùng và tự tin, cho thấy sự mê muội đến cực độ.
Khi Xan-chô nhắc lại thất bại vừa qua, Đôn Ki-hô-tê vẫn tỏ ra kiêu hùng, nói rằng các hiệp sĩ giang hồ không được rên rỉ dù bị thương nặng. Lão còn khuyên Xan-chô cứ việc rên la vì không có sách kiếm hiệp nào ngăn cấm điều đó.
Hai thầy trò Đôn Ki-hô-tê và Xan-chô có lối sống hoàn toàn trái ngược. Trong khi Xan-chô ăn uống thoải mái, Đôn Ki-hô-tê lại nhịn ăn vì nghĩ đến người yêu. Lão thức đêm, bẻ cành khô làm giáo và trằn trọc nhớ đến Đuyn-xi-nê-a. Sự tương phản giữa hai nhân vật tạo nên tiếng cười nhẹ nhàng nhưng sâu sắc.
Xan-chô Pan-xa, nhân vật phụ, là nét vẽ bổ trợ hoàn hảo cho Đôn Ki-hô-tê. Anh đại diện cho sự thực tế, hồn nhiên và giản dị, làm nổi bật tính cách ngông cuồng, mụ mẫm của nhân vật chính. Qua đó, Xéc-van-tét đã khắc họa thành công hai thế giới tâm hồn khác biệt.
Cảnh đánh nhau với cối xay gió không chỉ là một trận đánh hài hước mà còn là lời chế giễu sâu sắc đối với tầng lớp hiệp sĩ thời Trung cổ. Đằng sau tiếng cười, Xéc-van-tét đã đề cao những giá trị nhân văn như tự do, bình đẳng và tình yêu cuộc sống.
- Nhớ Rừng - Tác Phẩm Xuất Sắc Của Nhà Thơ Thế Lữ
- Tập làm văn lớp 4: Tả cây chuối vườn nhà em - 2 Dàn ý chi tiết & 19 bài văn mẫu tả cây chuối lớp 4 hay nhất
- Văn mẫu lớp 6: Miêu tả hình ảnh chú bé Lượm trong bài thơ Lượm - Dàn ý chi tiết và 8 bài văn mẫu đặc sắc
- Viết đoạn văn về câu chuyện Ông Yết Kiêu (5 mẫu) - Hướng dẫn luyện viết đoạn văn hay và sáng tạo cho học sinh lớp 4
- Bài thơ Khi con tu hú - Sáng tác vào tháng 7 năm 1939 bởi nhà thơ Tố Hữu, tác phẩm này là một trong những bài thơ tiêu biểu của ông, phản ánh tình yêu thiên nhiên và khát vọng tự do mãnh liệt.