Văn mẫu lớp 6: Mượn lời đồ vật, con vật bày tỏ tình cảm - Bài văn hay và sáng tạo
Mượn lời đồ vật, con vật bày tỏ tình cảm là một chủ đề hấp dẫn trong chương trình Ngữ văn lớp 6. EduTOPS xin giới thiệu đến bạn đọc những bài văn mẫu đặc sắc để tham khảo và học hỏi.

Tài liệu bao gồm 4 bài văn mẫu được tuyển chọn kỹ lưỡng từ những bài viết xuất sắc của học sinh lớp 6 trên cả nước. Hy vọng tài liệu này sẽ giúp các em củng cố kiến thức, trau dồi vốn từ và đạt kết quả cao trong các bài kiểm tra, bài thi sắp tới. Mời các em cùng đón đọc và khám phá.
Mượn lời chú mèo để bày tỏ tình cảm của em

Meo! Meo! Xin chào mọi người, tôi là Mi Mi, một chú mèo tam thể vừa tròn một tuổi. Tôi đã sống cùng chị Hằng được nửa năm rồi. Câu chuyện của tôi và chị Hằng bắt đầu như thế này:
Năm ngoái, nhà chị Hằng ở thành phố có nuôi một chú Mèo Mướp. Chị Hằng kể rằng chú ấy bắt chuột rất giỏi. Lũ chuột cống, chuột nhắt chỉ cần thấy bóng chú là khiếp vía, tìm cách chạy trốn. Nhờ vậy, đồ đạc trong nhà không bị phá hoại. Ai cũng yêu quý chú Mèo Mướp.
Nhưng rồi chú Mèo Mướp bị bọn trộm bắt mất. Lũ chuột thừa cơ hoành hành. Mẹ con chị Hằng phải về quê xin bà ngoại một chú mèo khác. Đó chính là tôi. Xa mái nhà quen thuộc, tôi cảm thấy bồi hồi khó tả. Lên thành phố, nơi xa lạ, tôi sẽ sống như thế nào?
Nhưng nỗi lo lắng ấy tan biến khi chị Hằng đón tôi từ tay bà ngoại. Chị Hằng là một cô bé xinh xắn và thông minh. Chị ôm tôi vào lòng, thì thầm:
- Mi Mi ngoan của chị! Về với chị nhé! Ôi, bộ lông của Mi Mi đẹp quá!
Nghe chị Hằng khen, tôi vui lắm! Từ nay, chị Hằng sẽ là cô chủ nhỏ của tôi.
Đường lên thành phố xa lắc xa lơ! Dễ đến mấy chục cây số. Khi trời tối, mẹ con chị Hằng mới về đến nhà. Đèn điện bật sáng. Ồ! Mọi thứ đều mới lạ với tôi! Căn nhà hơi chật nhưng lại nhiều đồ đạc, lũ chuột tha hồ ẩn nấp.
Suốt mấy ngày, tôi đi quanh nhà làm quen với nơi ở mới. Chị Hằng chăm sóc tôi rất chu đáo. Khi chị học bài, tôi nằm cạnh bàn, mắt lim dim. Trước khi đi ngủ, chị luôn vuốt ve và trò chuyện với tôi như với đứa em nhỏ. Để đáp lại tình cảm của chị, tôi cố gắng làm tròn nhiệm vụ của mình. Mỗi lần bắt được chuột, chị Hằng đều thưởng cho tôi những phần quà xứng đáng.
Chị Hằng yêu tôi và tôi cũng rất quý chị. Mấy ngày chị đi tham quan cùng lớp, tôi nhớ chị lắm! Tôi thích nghe giọng nói dịu dàng của chị mỗi khi chị khen: "Ôi! Mi Mi của chị giỏi quá! Lại đây với chị nào!".
Mượn lời cây bút máy để bày tỏ tình cảm của em

Trong số những cây bút của cô chủ, tôi là cây bút máy được yêu quý nhất. Cô chủ luôn nâng niu và chăm sóc tôi từng li từng tí. Tôi cảm thấy vô cùng tự hào và hạnh phúc.
Ban đầu, tôi không phải là cây bút của cô chủ. Mẹ cô đã mua tôi làm quà cho em trai cô. Cậu bé tuy nhỏ nhưng viết chữ rất đẹp và biết giữ gìn đồ dùng. Tôi là một cây bút mới, thân hình bóng loáng màu đen, nắp bút lấp lánh màu bạc, và ngòi bút trơn tru như lướt trên giấy. Tôi dễ tính, có thể dùng mọi loại mực. Một hôm, cậu bé khoe tôi với cô chủ. Cô chủ thích thú, cầm tôi lên ngắm nghía và khen ngợi. Cô muốn tôi làm bạn với mình, nhưng em trai không đồng ý. Đến ngày sinh nhật, cậu bé đã tặng tôi cho cô chủ như một món quà bí mật. Từ đó, tôi trở thành người bạn thân thiết của cô.
Cô chủ không chỉ coi tôi như một đồ vật mà như một người bạn thực sự. Cô may cho tôi một chiếc túi nhỏ xinh bằng vải để đựng tôi. Mỗi khi viết bài, cô nhẹ nhàng đặt tôi lên trang giấy, không bao giờ ấn mạnh vì sợ tôi đau. Trước khi đi ngủ, cô luôn bơm đầy mực và chúc tôi ngủ ngon. Có những lúc buồn, cô thủ thỉ tâm sự với tôi. Tôi ước mình có thể nói để chia sẻ niềm vui và nỗi buồn cùng cô. Nhưng tôi chỉ là một cây bút, chỉ biết lắng nghe mà thôi.
Một lần, cô chủ để quên tôi trên bàn mà không đậy nắp. Một cậu học trò hiếu động vô tình làm tôi rơi xuống đất. Ngòi bút của tôi bị gãy, và tôi không thể viết được nữa. Cô chủ nhìn thấy tôi bị hỏng, đau đớn chạy ra sân trường khóc. Những giọt nước mắt của cô rơi trên thân tôi, khiến tôi cảm nhận được tình yêu sâu sắc cô dành cho tôi. Tôi không chỉ là một cây bút mà còn là món quà kỷ niệm từ em trai cô. Cô giận cậu bạn kia lắm, vì cô coi tôi như một phần quan trọng trong cuộc sống của mình.
Từ ngày tôi bị hỏng, cô chủ không dùng bút mực nữa. Cô đặt tôi trong một chiếc hộp nhỏ trên bàn. Dù không dùng, cô vẫn mở hộp mỗi ngày, ngắm nhìn tôi và kể cho tôi nghe những câu chuyện về lớp học, bạn bè và thầy cô. Tình yêu cô dành cho tôi vẫn nguyên vẹn như ngày nào.
Là một cây bút, tôi luôn mong nhận được sự quan tâm và giữ gìn từ các bạn học sinh. Riêng với tôi, được cô chủ yêu quý và coi như người bạn thân là niềm hạnh phúc lớn lao nhất.
Mượn lời cuốn sổ để bày tỏ tình cảm của em

Tôi – một cuốn sổ nhỏ, là một trong những người bạn thân thiết trên giá sách của cô chủ. Cô chủ luôn mang tôi bên mình, xem tôi như một vật bất ly thân, không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày.
Tôi đến với cô chủ nhờ Linh – người bạn thân của cô. Đó là vào ngày sinh nhật của cô chủ, Linh đã chọn tôi từ cửa hàng lưu niệm và trang trí tôi bằng những bức tranh, hình ảnh và những dòng chữ nắn nót. Tối hôm đó, Linh đã tặng tôi cho cô chủ như một món quà ý nghĩa. Từ đó, tôi được cô chủ nâng niu và trân trọng hơn bất kỳ món quà nào khác. Tôi được dán đầy những bức ảnh của cô chủ và Linh, những bông hoa ép khô thơm ngát, và những lời nhắn nhủ đầy tình cảm. Cô chủ luôn mang tôi theo mình, ghi chép mọi thứ từ công thức toán, tiếng Anh, đến những câu văn hay và cả chi tiêu hàng tháng. Dù đi đâu, cô chủ cũng không bao giờ quên tôi, luôn đặt tôi ngay ngắn trong chiếc ba lô xinh xắn màu xanh da trời. Tôi cảm thấy hạnh phúc khi được đồng hành cùng cô chủ mỗi ngày.
Tôi trở thành người bạn đắc lực của cô chủ. Khi cô quên công thức toán, chỉ cần mở tôi ra là có ngay. Khi cần nhớ cấu trúc ngữ pháp tiếng Anh, tôi luôn sẵn sàng giúp đỡ. Những đánh giá văn học của nhà văn Hoài Thanh cũng được cô chủ ghi chép cẩn thận trong tôi. Tôi tự hào vì mình không phải nằm im lìm trên giá sách như những cuốn sổ khác. Tôi thích tính ngăn nắp và cẩn thận của cô chủ. Nét chữ của cô đẹp và nắn nót, mỗi khi rảnh rỗi, cô thường mang tôi ra đọc lại và ghi nhớ những điều đã viết. Những lúc ngắm nhìn những bức ảnh với Linh, cô chủ thường cười khúc khích, và tôi cảm thấy hạnh phúc lây. Tôi luôn mong rằng mọi đồ dùng học tập đều được các bạn học sinh trân trọng và giữ gìn như cô chủ đã làm với tôi.
Tôi sẽ mãi nhớ những khoảnh khắc được cô chủ tâm sự và chia sẻ. Tôi là người bạn luôn lắng nghe, không bao giờ phản bội, và luôn ở bên cô chủ. Tôi cảm thấy mình thật may mắn khi được cô chủ yêu quý và trân trọng. Với tôi, được đồng hành cùng cô chủ là niềm hạnh phúc lớn lao nhất.
Mượn lời của chú mèo để kể tình cảm của em - Mẫu 2
Chào các bạn, tôi là mèo Tôm. Tôi tự hào là một chú mèo thông minh và đáng yêu. Tôi có một người bạn thân tên Duy, và chúng tôi đã gắn bó với nhau được hai năm.
Hai năm trước, tôi gặp Duy lần đầu tiên vào ngày sinh nhật thứ chín của cậu ấy. Vừa nhìn thấy tôi, Duy đã reo lên: "Mẹ ơi, con mèo này thời trang quá!". Tôi có bộ lông trắng muốt, chân đi "giày" đen, tai nhỏ màu hồng, ria trắng như cước và đôi mắt xanh biếc như trời thu. Bà chủ nói với Duy: "Đây là quà sinh nhật của con. Mẹ mong con sẽ chăm sóc Tôm thật tốt". Duy không chút do dự, hứa với mẹ sẽ yêu thương và chăm sóc tôi chu đáo.
Duy đã giữ lời hứa. Cậu ấy thường xuyên tắm rửa cho tôi, chuẩn bị từng bữa ăn ngon lành, chơi đùa cùng tôi, và thậm chí còn đá bóng với tôi nữa. Duy còn làm cho tôi một chiếc giường nhỏ xinh với đệm bông, chăn ấm và mái che. Những đêm đông lạnh giá, Duy thương tôi, nên cho tôi nằm chung chăn để sưởi ấm.
Một ngày nọ, nhà Duy đón thêm một thành viên mới: chú chó Bốp. Bốp trông hiền lành nhưng lại hay bắt nạt tôi. Có lần, Bốp định đến gần ổ của tôi để trêu chọc, tôi phải dùng mái che để tự vệ. Khi Bốp định cắn tôi, tôi liền kêu cứu Duy. Duy nhanh chóng chạy đến, cầm thanh kiếm nhựa đập nhẹ vào đầu Bốp. Duy thì thầm với tôi: "Tôm cứ yên tâm, anh không cho ai bắt nạt Tôm đâu". Tôi biết Duy yêu quý cả hai chúng tôi, nhưng cậu ấy luôn đứng về phía tôi.
Hai năm trôi qua, giờ đây tôi và Bốp đã trở thành bạn thân. Chúng tôi không còn đánh nhau nữa mà chỉ chơi đùa vui vẻ. Đôi khi, tôi còn trêu chọc Bốp bằng cách cắn nhẹ vào tai cậu ấy rồi kêu "meo meo" để cầu cứu Duy.
Hai năm qua, chúng tôi đã cùng nhau trải qua nhiều niềm vui và nỗi buồn. Mỗi ngày, tình bạn của chúng tôi lại càng thêm khăng khít.
Tôi cảm thấy cuộc đời thật tươi đẹp khi có Duy và Bốp bên cạnh. Tôi yêu cuộc sống này biết bao!
- Hướng dẫn viết bài: Trả bài văn miêu tả con vật - Tiếng Việt 4 Chân trời sáng tạo, Tập 2, Bài 6
- Văn mẫu lớp 4: Kể lại việc làm của em và các bạn hỗ trợ người khuyết tật - Dàn ý chi tiết và 8 câu chuyện ý nghĩa
- Kế hoạch giáo dục môn Ngữ văn 7 - Sách Cánh Diều: Phụ lục I, II, III theo Công văn 5512
- Luyện tập kỹ năng viết văn miêu tả con vật - Tiếng Việt 4 Chân trời sáng tạo Tập 2 Bài 4
- Bài đọc: Cá heo ở biển Trường Sa - Tiếng Việt 4 Tập 2 Chân trời sáng tạo, Bài 1