Văn mẫu lớp 6: Hóa thân Lê Lợi kể lại Sự tích Hồ Gươm - Dàn ý chi tiết & 6 bài văn mẫu xuất sắc
Truyền thuyết Sự tích Hồ Gươm là một phần quan trọng trong chương trình Ngữ văn lớp 6, giúp học sinh hiểu sâu hơn về lịch sử và văn hóa dân tộc.

EduTOPS mang đến Bài văn mẫu lớp 6: Hóa thân Lê Lợi kể lại Sự tích Hồ Gươm, một tài liệu tham khảo hữu ích giúp học sinh nắm vững kiến thức và phát triển kỹ năng viết văn.
Dàn ý hóa thân Lê Lợi kể lại Sự tích Hồ Gươm
1. Mở bài
Tôi, Lê Lợi, người đứng đầu nghĩa quân Lam Sơn, xin kể lại câu chuyện về thanh gươm thần đã giúp chúng tôi đánh đuổi giặc Minh, giành lại độc lập cho đất nước.
2. Thân bài
- Bối cảnh lịch sử: Đất nước ta chìm trong ách đô hộ của giặc Minh, chúng đối xử tàn bạo với nhân dân. Nghĩa quân Lam Sơn, dưới sự lãnh đạo của tôi, đã đứng lên khởi nghĩa.
- Long Quân, vị thần của biển cả, đã quyết định trao cho nghĩa quân thanh gươm thần, nhưng chỉ sau khi chúng tôi vượt qua những thử thách để chứng minh lòng dũng cảm và sự xứng đáng.
- Lê Thận, một ngư dân bình thường, trong một lần kéo lưới đã vớt được một thanh sắt. Sau ba lần thả xuống nước và vớt lên lại, chàng nhận ra đó không phải là thanh sắt thông thường mà là một lưỡi gươm sắc bén.
- Trong một lần bị giặc truy đuổi, tôi tình cờ nhìn thấy ánh sáng lạ phát ra từ ngọn cây đa. Khi trèo lên xem, tôi phát hiện ra đó là chuôi gươm nạm ngọc. Tôi nhớ đến lưỡi gươm của Lê Thận và nhận ra đây chính là thanh gươm thần mà Long Quân đã hứa ban.
- Với thanh gươm thần trong tay, tôi cùng nghĩa quân tung hoành khắp chiến trường, khiến quân Minh khiếp sợ.
- Thanh gươm thần đã giúp nghĩa quân đánh bại quân xâm lược, đem lại hòa bình cho đất nước.
- Sau khi đất nước sạch bóng quân thù, tôi lên ngôi vua, cai trị đất nước trong thái bình. Rùa Vàng xuất hiện, đòi lại thanh gươm thần, và tôi đã trả lại với lòng biết ơn sâu sắc.
3. Kết bài
Câu chuyện về thanh gươm thần không chỉ là một huyền thoại mà còn là minh chứng cho sức mạnh của lòng dũng cảm, sự đoàn kết và ý chí quyết tâm của dân tộc ta trong cuộc chiến chống lại kẻ thù xâm lược.
Đóng vai Lê Lợi kể lại Sự tích Hồ Gươm - Mẫu 1
Ta là Lê Lợi, người đứng đầu nghĩa quân Lam Sơn. Khi giặc Minh xâm lược, chúng gieo rắc bao đau thương lên mảnh đất quê hương, khiến lòng ta tràn đầy căm phẫn.
Với lòng căm thù giặc sâu sắc, ta đã tập hợp những người yêu nước, lập nên nghĩa quân Lam Sơn. Những ngày đầu, nghĩa quân gặp nhiều khó khăn, thất bại liên tiếp vì lực lượng còn non yếu và thiếu kinh nghiệm chiến trường. Lòng ta luôn canh cánh nỗi lo, nhưng quyết tâm không hề lung lay.
Trong nghĩa quân, ta nghe nói về Lê Thận, một người tài năng và dũng cảm. Một lần, ta đến thăm nhà Thận, bỗng thấy ánh sáng lạ phát ra từ góc nhà. Khi cầm lên xem, ta thấy hai chữ “Thuận Thiên” khắc trên lưỡi gươm. Dù thấy lạ, ta vẫn chưa hiểu hết ý nghĩa của nó.
Một hôm, trong lúc bị giặc truy đuổi, ta và các tướng lĩnh phải chia tách nhau rút lui. Khi đi qua một khu rừng, ta nhìn thấy ánh sáng lấp lánh trên ngọn cây đa. Trèo lên xem, ta phát hiện đó là một chuôi gươm nạm ngọc quý giá. Ngay lúc ấy, ta nhớ đến lưỡi gươm của Lê Thận và mang chuôi về tra thử. Kỳ lạ thay, chúng khớp nhau như một.
Từ khi có thanh gươm thần, nghĩa quân ta đánh đâu thắng đó, uy danh vang dội khắp nơi. Quân Minh khiếp sợ, dần bị đẩy lùi. Sau khi đất nước sạch bóng quân thù, ta lên ngôi vua, lấy hiệu là Lê Thái Tổ, mở ra một thời kỳ thái bình.
Một ngày nọ, khi ta đang dạo thuyền trên hồ Tả Vọng, Rùa Vàng bỗng nổi lên và nói:
- Việc lớn đã thành. Xin bệ hạ hãy trả lại gươm báu cho đức Long Quân.
Nghe lời Rùa Vàng, ta liền cầm gươm trả lại và nói:
- Xin cảm tạ ngài cùng đức Long Quân đã cho ta mượn gươm báu để đánh tan quân thù, bảo vệ non sông.
Rùa Vàng gật đầu rồi lặn xuống hồ. Từ đó, hồ Tả Vọng được đổi tên thành hồ Gươm, hay còn gọi là hồ Hoàn Kiếm, như một lời nhắc nhở về sự kiện lịch sử trọng đại này.
Đóng vai Lê Lợi kể lại Sự tích Hồ Gươm - Mẫu 2
Ta là Lê Lợi, người đứng đầu nghĩa quân Lam Sơn. Khi giặc Minh xâm lược nước ta, chúng đã gây ra bao cảnh tang thương, bóc lột nhân dân đến tận xương tủy. Những điều ấy khiến lòng ta đau đớn và căm phẫn vô cùng.
Quyết tâm cứu nước, ta đã tập hợp những người yêu nước, lập nên nghĩa quân Lam Sơn. Những ngày đầu, nghĩa quân gặp muôn vàn khó khăn: lực lượng còn non yếu, thiếu thốn lương thực và vũ khí. Nhưng với ý chí sắt đá, ta cùng nghĩa quân ngày đêm rèn luyện, chờ thời cơ phản công.
Lúc bấy giờ, ở Thanh Hóa có một người tên là Lê Thận, làm nghề đánh cá. Một lần, khi kéo lưới, chàng thấy nặng tưởng bắt được cá lớn, nhưng hóa ra chỉ là một thanh sắt. Chàng vứt xuống sông, nhưng ba lần liên tiếp, thanh sắt ấy lại mắc vào lưới. Thấy lạ, Lê Thận đem về nhà. Sau này, chàng gia nhập nghĩa quân Lam Sơn, trở thành một chiến binh dũng cảm. Chuyện này về sau ta mới biết, đó chính là ý trời sắp đặt.
Một lần, ta cùng tùy tùng đến thăm nhà Lê Thận. Bỗng nhiên, ta thấy ánh sáng lạ phát ra từ góc nhà. Khi cầm lên xem, ta thấy hai chữ “Thuận Thiên” khắc trên lưỡi gươm. Trong một lần bị giặc truy đuổi, ta đi qua một khu rừng và nhặt được một chuôi gươm nạm ngọc quý giá. Nhớ đến lưỡi gươm của Lê Thận, ta mang chuôi về tra thử, và kỳ lạ thay, chúng khớp nhau như một.
Nhờ có thanh gươm thần, nghĩa quân ta đánh đâu thắng đó, uy danh vang dội khắp nơi. Quân Minh khiếp sợ, dần bị đẩy lùi. Sau khi đất nước sạch bóng quân thù, ta lên ngôi vua, lấy hiệu là Lê Thái Tổ, mở ra một thời kỳ thái bình.
Một ngày nọ, khi ta đang dạo thuyền trên hồ Tả Vọng, Rùa Vàng bỗng nổi lên. Rùa không hề sợ người, mà còn nói với ta rằng:
- Việc lớn đã thành. Xin bệ hạ hãy trả lại gươm báu cho đức Long Quân.
Nghe lời Rùa Vàng, ta liền cầm gươm trả lại và nói:
- Xin cảm tạ ngài cùng đức Long Quân đã cho ta mượn gươm báu để đánh tan quân thù, bảo vệ non sông.
Rùa Vàng gật đầu rồi lặn xuống hồ. Từ đó, hồ Tả Vọng được đổi tên thành hồ Gươm, hay còn gọi là hồ Hoàn Kiếm, như một lời nhắc nhở về sự kiện lịch sử trọng đại này.
Đóng vai Lê Lợi kể lại Sự tích Hồ Gươm - Mẫu 3
Thời giặc Minh đô hộ nước ta, chúng đối xử với nhân dân như cỏ rác, gây ra bao điều tàn bạo. Lúc ấy, nghĩa quân Lam Sơn của ta đứng lên chống lại, nhưng thế lực còn non yếu nên nhiều lần thất bại. Thấy vậy, Long Quân quyết định cho nghĩa quân mượn gươm thần để diệt giặc.
Khi ấy, ở Thanh Hóa có một người tên Lê Thận, làm nghề chài lưới để kiếm sống. Một đêm nọ, chàng thả lưới ở một bến vắng. Khi kéo lên, tưởng được mẻ cá lớn, nhưng chỉ thấy một thanh sắt. Thận vứt xuống nước, rồi thả lưới chỗ khác.
Lần thứ hai và thứ ba, thanh sắt ấy lại mắc vào lưới. Thấy lạ, Thận đem thanh sắt lại gần mồi lửa xem thử. Bỗng chàng reo lên:
- Ha ha! Một lưỡi gươm!
Sau này, Thận gia nhập nghĩa quân Lam Sơn. Chàng thông minh, dũng cảm, không ngại gian khổ nên ta rất quý mến. Một hôm, ta cùng vài người lính đến nhà Thận. Trong túp lều tối om, thanh sắt bỗng sáng rực lên. Ta cầm lên xem, thấy hai chữ “Thuận Thiên” khắc sâu trên lưỡi gươm. Nhưng lúc ấy, chúng ta vẫn chưa biết đó là báu vật.
Một lần bị giặc truy đuổi, ta và các tướng rút lui mỗi người một ngả. Khi đi qua gốc đa cổ thụ, ta thấy ánh sáng lóe lên trên cây. Trèo lên xem, ta phát hiện một chuôi gươm nạm ngọc. Nhớ đến lưỡi gươm của Lê Thận, ta liền lấy chuôi và mang về.
Vài hôm sau, ta kể lại câu chuyện cho nghĩa quân. Khi tra chuôi vào lưỡi gươm, chúng khớp nhau hoàn hảo. Lê Thận cầm gươm lên và nói với ta:
- Đây là ý trời phó thác cho minh công làm việc lớn. Chúng tôi nguyện hy sinh tính mạng, cùng thanh gươm thần này báo đền Tổ quốc!
Từ đó, nhuệ khí nghĩa quân tăng cao. Thanh gươm thần trong tay ta tung hoành khắp chiến trường, khiến giặc kinh hồn bạt vía. Nghĩa quân không còn phải trốn tránh mà chủ động tìm giặc. Lương thực cũng dồi dào nhờ những kho lương chiếm được. Gươm thần mở đường cho ta đánh đuổi giặc Minh, đem lại hòa bình cho đất nước. Sau khi dẹp giặc, ta lên ngôi vua. Một năm sau, ta cùng tùy tùng dạo thuyền trên hồ Tả Vọng. Đúng lúc đó, Rùa Vàng xuất hiện, đòi lại gươm thần. Khi thuyền ra giữa hồ, rùa nhô đầu lên và nói: “Xin bệ hạ hoàn lại gươm cho Long Quân!”.
Ta nâng gươm hướng về Rùa Vàng. Nhanh như chớp, rùa há miệng đớp lấy gươm và lặn xuống nước. Gươm và rùa chìm xuống đáy hồ, nhưng ánh sáng vẫn le lói dưới làn nước xanh.
Từ đó, hồ Tả Vọng được gọi là hồ Gươm hay hồ Hoàn Kiếm. Nhân dân cũng nhớ ơn sự tích này mà đặt tên mới cho hồ.
Đóng vai Lê Lợi kể lại Sự tích Hồ Gươm - Mẫu 4
Ta là Lê Lợi, người đứng đầu nghĩa quân Lam Sơn. Trước cảnh đất nước rối ren, giặc Minh tàn bạo gây bao đau khổ cho dân lành, ta đã quyết định đứng lên kêu gọi những người yêu nước cùng chung chí hướng, đấu tranh giành lại độc lập, mang lại cuộc sống yên bình cho nhân dân.
Nghĩa quân của ta thu hút đông đảo người dân lao động nghèo từ khắp nơi về tham gia. Tuy nhiên, lực lượng và vũ khí của ta còn quá yếu so với quân Minh. Cảm động trước tấm lòng nhân nghĩa của nghĩa quân, đức Long Vương đã cho ta mượn thanh gươm thần, trở thành vũ khí lợi hại giúp ta giành chiến thắng vẻ vang.
Không thể đứng nhìn đất nước rơi vào tay giặc, ta quyết tâm kêu gọi nhân dân đứng lên đấu tranh. Nhờ sự ủng hộ nhiệt thành, lực lượng nghĩa quân ngày càng lớn mạnh.
Những ngày đầu, nghĩa quân gặp muôn vàn khó khăn, liên tiếp bị quân Minh truy đuổi, khiến nhiều đồng đội hy sinh. Dù đau lòng, ta và mọi người vẫn kiên quyết không từ bỏ. Trong một lần trốn chạy, ta và vài người lính tìm đến một căn nhà nhỏ trong rừng. Chủ nhân ngôi nhà là Lê Thận, người đã giúp đỡ chúng ta.
Khi đang trò chuyện, ta bỗng thấy ánh sáng lạ phát ra từ góc nhà. Nhìn kỹ, ta phát hiện đó là một lưỡi gươm sáng loáng, trên thân khắc dòng chữ “Thuận Thiên”. Lê Thận kể lại câu chuyện kéo được lưỡi gươm từ dưới sông, khiến ta càng thêm kinh ngạc.
Một lần khác, khi bị giặc truy đuổi, ta chạy vào rừng và nhìn thấy ánh sáng lạ trên ngọn cây. Trèo lên xem, ta phát hiện đó là một chuôi gươm nạm ngọc. Nhớ đến lưỡi gươm của Lê Thận, ta đem tra vào thì vừa khít, tạo thành thanh gươm hoàn chỉnh.
Sau khi đất nước sạch bóng quân thù, ta lên ngôi vua. Một ngày nọ, khi dạo thuyền trên hồ Tả Vọng, Rùa Vàng xuất hiện, đòi lại thanh gươm thần. Ta hiểu rằng đây là gươm báu của Long Vương, nay sự nghiệp đã thành, nên ta cung kính trả lại. Rùa Vàng nhận gươm rồi lặn xuống hồ, để lại huyền thoại về hồ Hoàn Kiếm.
Đóng vai Lê Lợi kể lại Sự tích Hồ Gươm - Mẫu 5
Trong thời kỳ đất nước ta bị giặc Minh đô hộ, nhân dân phải chịu bao cảnh lầm than. Lúc ấy, nghĩa quân Lam Sơn do tôi đứng đầu đã đứng lên chống lại, nhưng buổi đầu thế lực còn non yếu nên nhiều lần bị giặc đánh bại. Thấy vậy, Đức Long Quân đã quyết định cho tôi mượn thanh gươm thần để giúp tôi diệt giặc.
Hồi ấy, ở Thanh Hóa có một người làm nghề đánh cá tên là Lê Thận. Một đêm nọ, chàng thả lưới ở một bến vắng như thường lệ. Khi kéo lưới lên, chàng thấy nặng tay, tưởng bắt được cá lớn. Nhưng khi thò tay vào, chàng chỉ thấy một thanh sắt. Thận liền vứt xuống nước rồi thả lưới ở chỗ khác.
Lần thứ hai kéo lưới, thanh sắt ấy lại mắc vào. Thận không ngờ nó lại chui vào lưới mình lần nữa. Chàng lại nhặt lên và ném xuống sông. Đến lần thứ ba, thanh sắt vẫn mắc vào lưới. Thấy lạ, Thận đem thanh sắt lại gần mồi lửa để xem. Bỗng chàng reo lên:
- Ha ha! Một lưỡi gươm!
Sau này, Thận gia nhập nghĩa quân Lam Sơn của chúng tôi. Chàng đã nhiều lần xông pha trận mạc, lập nhiều chiến công hiển hách. Một hôm, tôi cùng vài người tùy tùng đến nhà Thận. Trong gian nhà tối om, thanh sắt hôm ấy bỗng sáng rực lên ở một góc. Tôi cầm lên xem, thấy hai chữ “Thuận Thiên” khắc sâu trên lưỡi gươm. Nhưng lúc ấy, chúng tôi vẫn chưa biết đó là báu vật.
Một lần bị giặc truy đuổi, tôi và các tướng phải chia nhau chạy trốn. Khi đi qua một khu rừng, tôi thấy ánh sáng lạ trên ngọn cây đa. Trèo lên xem, tôi phát hiện đó là một chuôi gươm nạm ngọc. Nhớ đến lưỡi gươm của Lê Thận, tôi liền lấy chuôi và mang theo.
Ba ngày sau, tôi gặp lại nghĩa quân, trong đó có Lê Thận. Khi tra chuôi vào lưỡi gươm, chúng khớp nhau hoàn hảo. Tôi kể lại câu chuyện cho mọi người nghe. Ai nấy đều vui mừng. Lê Thận cầm gươm lên và nói với tôi:
- Đây là ý trời phó thác cho minh công làm việc lớn. Chúng tôi nguyện đem xương máu của mình cùng thanh gươm thần này để báo đền Tổ quốc!
Từ đó, khí thế nghĩa quân ngày càng tăng cao. Thanh gươm thần cùng tôi tung hoành khắp chiến trường, khiến quân Minh khiếp sợ. Tiếng tăm nghĩa quân vang xa, không còn phải trốn tránh trong rừng nữa mà chủ động tìm giặc. Lương thực cũng dồi dào nhờ những kho lương chiếm được. Gươm thần đã mở đường cho chúng tôi đánh đuổi giặc Minh, đem lại hòa bình cho đất nước.
Một năm sau khi đất nước sạch bóng quân thù, tôi lên ngôi vua. Một ngày nọ, khi dạo thuyền trên hồ Tả Vọng, Rùa Vàng xuất hiện, đòi lại thanh gươm thần. Khi thuyền ra giữa hồ, rùa nhô đầu lên và nói:
- Bệ hạ hãy hoàn lại gươm cho Long Quân!
Nghe vậy, tôi liền rút gươm ra. Trong chớp mắt, thanh gươm đã biến mất. Hóa ra rùa đã há miệng đớp lấy gươm và lặn xuống hồ. Từ đó, hồ Tả Vọng được gọi là hồ Gươm hay hồ Hoàn Kiếm, như một lời nhắc nhở về sự kiện lịch sử trọng đại này.
Khi thuyền của các quan tiến lên kịp thuyền rồng, tôi liền báo cho họ biết:
- Đức Long Quân đã cho chúng ta mượn thanh gươm thần để diệt giặc Minh. Nay đất nước đã thanh bình, Người sai Rùa Vàng lấy lại.
Từ đó, chúng tôi gọi hồ này là hồ Gươm hay hồ Hoàn Kiếm, như một lời nhắc nhở về sự kiện lịch sử trọng đại.
Đóng vai Lê Lợi kể lại Sự tích Hồ Gươm - Mẫu 6
Tôi là Lê Lợi, người đứng đầu nghĩa quân Lam Sơn. Trước cảnh đất nước bị giặc Minh xâm lược, nhân dân phải chịu bao đau thương, mất mát, lòng tôi luôn đau đáu nỗi niềm. Chứng kiến những nỗi đau ấy, tôi không thể ngồi yên.
Tôi tập hợp những người tài giỏi, có chí lớn để cùng chung sức đánh đuổi giặc. Nhiều tráng sĩ từ khắp nơi đã đến gia nhập nghĩa quân, sẵn sàng hy sinh vì sự nghiệp giải phóng dân tộc. Những ngày đầu, nghĩa quân gặp nhiều thất bại do lực lượng còn non yếu, thiếu kinh nghiệm chiến đấu và vũ khí thô sơ so với quân địch.
Tôi luôn trăn trở tìm cách đánh giặc sao cho ít tổn thất nhất. Một ngày, có một tráng sĩ tên Lê Thận đến xin gia nhập nghĩa quân. Anh kể về thanh gươm kỳ lạ mà mình ba lần kéo lưới được khi đánh cá. Tôi tò mò và xin được xem thanh gươm ấy.
Khi đến nơi Lê Thận ở, tôi cầm thanh gươm lên, nó bỗng sáng rực lên với hai chữ “Thuận Thiên” khắc trên thân. Tôi nhận ra đây là báu vật trời ban. Một lần, khi đi qua khu rừng, tôi phát hiện chuôi gươm trên cây. Tra vào lưỡi gươm, chúng khớp nhau hoàn hảo. Từ đó, thanh gươm thần đã giúp nghĩa quân đánh đâu thắng đó, đuổi sạch giặc Minh khỏi đất nước.
Sau khi đất nước thanh bình, tôi lên ngôi vua. Một ngày, khi dạo thuyền trên hồ Tả Vọng, Rùa Vàng xuất hiện, đòi lại thanh gươm thần. Tôi cung kính trả gươm, và từ đó, hồ được đổi tên thành Hồ Gươm hay Hồ Hoàn Kiếm, như một lời nhắc nhở về sự kiện lịch sử trọng đại này.
- Hướng dẫn Soạn bài Thực hành tiếng Việt trang 16 - Sách Cánh Diều 6 Tập 2: Ngữ văn lớp 6
- Chuyên Đề Tập Làm Văn Lớp 6 Kết Nối Tri Thức: Hướng Dẫn Chi Tiết Bài Tập Làm Văn
- Văn mẫu lớp 11: Phân tích hành trang của thế hệ trẻ khi bước vào thế kỷ XXI - Tuyển tập những bài văn hay và sâu sắc
- Soạn bài Thực hành tiếng Việt trang 74 - Kết nối tri thức 6: Hướng dẫn chi tiết Ngữ văn lớp 6, sách Kết nối tri thức tập 1
- Soạn bài: Trình bày suy nghĩ về tình cảm con người với quê hương - Ngữ văn lớp 6, Kết nối tri thức, trang 104, tập 1