Tập làm văn lớp 5: 143 bài văn tả cảnh đặc sắc, giúp học sinh nâng cao khả năng miêu tả và sáng tạo
TOP 143 bài văn Tả cảnh lớp 5 hay nhất: Những tác phẩm văn học đặc sắc, mở ra thế giới kỳ diệu cho các em, giúp thắp lên nguồn cảm hứng vô tận để diễn đạt vẻ đẹp của từng cảnh vật một cách sinh động và cảm xúc.

Với 143 bài văn tả cảnh đa dạng, từ con đường tươi đẹp đến những khu vui chơi náo nhiệt, từ ánh sáng huyền bí của bình minh cho đến vẻ đẹp yên bình của dòng sông lặng lẽ, các em sẽ có cơ hội không chỉ học hỏi về cấu trúc bài viết mà còn trau dồi khả năng diễn đạt và sáng tạo. Bằng cách kết hợp các mô tả chi tiết với cảm xúc chân thật, bài văn của các em sẽ trở nên sống động và gây ấn tượng mạnh mẽ với người đọc. Liệu bạn đã sẵn sàng để trải nghiệm những khoảnh khắc tuyệt vời của thiên nhiên qua ngòi bút của mình? Hãy cùng khám phá các bài viết của EduTOPS dưới đây.
Tả cảnh đường phố vào buổi sáng – một bức tranh sống động về sự chuyển động của thành phố trong những giờ đầu tiên của ngày mới.
Vào một buổi sáng chủ nhật, em được bố mẹ đưa đến phố đi bộ Hồ Gươm, nơi em yêu thích và có những trải nghiệm khó quên. Đó là một địa điểm thân quen, nơi không khí trong lành và cảnh vật quanh hồ luôn gợi lên những cảm xúc yên bình trong lòng em.
Sáng sớm, phố đi bộ Hồ Gươm đã nhộn nhịp người qua lại, đặc biệt là vào cuối tuần. Điều đặc biệt ở đây là không có khói bụi hay tiếng còi xe ồn ào, mà chỉ có không gian tĩnh lặng và những thanh chắn ngăn phương tiện giao thông, tạo điều kiện cho người dân đi bộ và tận hưởng không khí trong lành.
Ở trung tâm của phố đi bộ, có một đài phun nước tuyệt đẹp, những vòi nước vươn lên như những ngón tay vẫy gọi, tạo ra một khung cảnh huyền ảo. Xung quanh là những quán cà phê ấm cúng, các khu vực tụ tập, ăn uống, nhưng điểm đặc biệt nhất chính là sự sôi động của con người. Dù mới sáng, phố đi bộ vẫn đầy sức sống và hoạt động tấp nập.
Buổi sáng mùa thu nhẹ nhàng, không khí trong lành, những tia nắng đầu tiên chiếu rọi trên các con phố. Mọi người đều bước đi trong không khí tươi vui. Em nhìn thấy những gia đình sum vầy, các bạn trẻ vui vẻ trò chuyện. Những trò chơi dân gian như ô ăn quan, kéo co thu hút sự tham gia của các bạn nhỏ, tạo nên một không gian vui tươi và hạnh phúc. Những con tò he sắc màu và hình dáng phong phú khiến không chỉ trẻ em mà ngay cả người lớn cũng cảm thấy như quay lại tuổi thơ.
Bên cạnh tiếng cười rộn ràng, một số người đến đây để tận hưởng sự bình yên. Những người lớn tuổi đi bộ thư giãn, luyện tập nhẹ nhàng, trong khi những anh chị ngồi dưới bóng cây, thư giãn đọc sách hay làm bài tập. Mỗi người có một mục đích riêng, nhưng tất cả đều chung một điểm – đó là sự thanh thản và vui vẻ, không còn sự ồn ào của thành phố bên ngoài.
Một buổi sáng trên phố đi bộ Hồ Gươm không chỉ là dịp để khám phá vẻ đẹp của thiên nhiên và con người, mà còn là cơ hội để mỗi người tìm lại sự yên bình trong tâm hồn. Dù là vui chơi hay thư giãn, mọi người đều tìm thấy niềm vui riêng biệt. Đây chính là khởi đầu tuyệt vời cho một ngày mới tràn đầy năng lượng. Các bạn nhất định phải đến một lần để cảm nhận không khí tuyệt vời này!
Tả một khu vui chơi giải trí mà em thích - Kể về những trải nghiệm vui tươi và hấp dẫn tại một thiên đường giải trí độc đáo.
Mùa hè năm ngoái, em may mắn được bố mẹ thưởng cho một chuyến du lịch tuyệt vời đến Hạ Long. Dù được chiêm ngưỡng nhiều kỳ quan thiên nhiên như vịnh, các hang động huyền bí và nhà bè nổi tiếng, nhưng điểm đến ấn tượng nhất đối với em chính là khu vui chơi giải trí Tuần Châu – nơi gắn liền với những kỷ niệm vui vẻ và những trò chơi thú vị.
Tuần Châu là khu vui chơi nổi tiếng ở Hạ Long, nằm trong một quần thể rộng lớn với vô vàn loại hình giải trí hấp dẫn. Lối vào khu vui chơi ấn tượng với một cổng chào lớn, ánh đèn nhấp nháy rực rỡ, đón chào du khách: “Chào mừng đến với Tuần Châu”. Bước vào, em đi trên con đường dài với những luống hoa rực rỡ, hòa mình vào không khí sôi động của khu vui chơi. Mới bước vào, em đã bị cuốn hút bởi những trò chơi cảm giác mạnh: những vòng xoay cao chót vót, đưa người chơi lên rồi thả xuống bất ngờ, hay đoàn tàu lượn siêu tốc với những khúc cua ngoằn ngoèo đầy thử thách. Tuy vậy, em lại bị mê hoặc hơn bởi những chiếc nhà bóng, nhà phao vui nhộn, hay những vòng đu quay hình thú cưng ngộ nghĩnh. Em chọn ngồi lên một chú ngựa gỗ trong vòng quay ngựa, và cảm giác như mình đang lạc vào một thế giới cổ tích khi chú ngựa nhấp nhô theo điệu nhạc vui tươi. Xung quanh còn có những bức tượng nhân vật hoạt hình khổng lồ, khiến mọi người, đặc biệt là các bạn nhỏ, không thể không dừng lại chụp ảnh làm kỷ niệm.
Sau những phút giây thư giãn với các trò chơi, em được bố mẹ dẫn đến câu lạc bộ biểu diễn cá sấu và xiếc thú. Nơi đây có một tòa nhà chia thành nhiều khu vực, mỗi khu dành riêng cho các tiết mục xiếc đặc sắc. Em không khỏi thót tim khi thấy các nghệ sĩ dũng cảm hôn cá sấu, thậm chí cho đầu vào miệng cá sấu để biểu diễn những trò nguy hiểm. Sau khi tạm biệt những chú cá sấu với bộ da sần sùi, em tiếp tục thưởng thức các tiết mục xiếc hài hước của những chú khỉ đi xe đạp và chú chó lông xù làm toán. Đi thêm một chút nữa, em đến với không gian xanh mát của khu biểu diễn cá heo. Dưới làn nước trong vắt, những chú cá heo biểu diễn những động tác nhào lộn tuyệt vời, lắc vòng và giao lưu với khán giả. Đôi mắt long lanh của chúng ánh lên niềm vui khi nhận thưởng và gần gũi với khán giả, khiến em cảm thấy vô cùng thích thú.
Khu vui chơi giải trí Tuần Châu đã mang lại cho em những trải nghiệm tuyệt vời, làm cho kỳ nghỉ hè của em trở nên đặc biệt và đáng nhớ. Với những trò chơi vui nhộn và những màn biểu diễn đầy hấp dẫn, em thực sự yêu thích khu vui chơi này. Và em chắc chắn rằng mình sẽ quay lại đây nhiều lần nữa để tiếp tục khám phá và tận hưởng không khí vui tươi nơi đây.
Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em – Cảnh sắc thiên nhiên vào buổi sáng sớm tuyệt vời.
Quê hương, nơi mỗi con người sinh ra và lớn lên, dù có đi đến bất cứ đâu, luôn giữ một vị trí đặc biệt trong trái tim. Dù tương lai có đưa em đi xa, em chắc chắn rằng, khoảnh khắc mặt trời mọc mỗi sáng mai sẽ mãi là một phần không thể quên của ký ức. Đặc biệt, cảnh mặt trời mọc trên quê hương, nơi em đã gắn bó suốt bao năm tháng, luôn khiến lòng em dâng trào cảm xúc mỗi khi nhớ lại.
Khi ông mặt trời còn ẩn mình sau lớp mây mỏng, và bầu trời vẫn còn chìm trong ánh sáng mờ ảo, em đã thức dậy từ rất sớm. Trong khoảnh khắc ấy, khi trời chưa sáng rõ, quê hương em hiện lên bình yên đến lạ. Những làn sương mỏng manh phủ trên từng cành cây, ngọn cỏ, tạo thành lớp màng huyền bí như thể khẽ chạm vào những giấc mơ chưa tỉnh. Trên những mái nhà, làn khói bốc lên từ rơm rạ hòa quyện trong không khí, tạo nên một mùi hương đặc trưng mà chỉ có ở làng quê vào mỗi buổi sáng sớm. Chẳng bao lâu sau, bầu trời phía đông bỗng sáng bừng lên. Ông mặt trời, như một vị thần dậy sau giấc ngủ dài, dần nhô lên từ phía sau lớp mây trắng, chào đón một ngày mới. Ánh nắng nhẹ nhàng, lan tỏa khắp nơi, đánh thức vạn vật dậy. Những chú chim ríu rít trên cành cây, những đàn chim nhỏ bay lượn trên bầu trời xanh thẳm, hướng về phía mặt trời. Xa xa, đàn trâu, bò thong dong ra đồng, vừa gặm cỏ, vừa nhàn nhã dạo bước. Ánh sáng buổi sáng chiếu xuống những giọt sương còn đọng lại trên lá cây, tạo nên những điểm sáng lung linh, như những viên ngọc trai nhỏ, đẹp tựa như ánh sáng của một buổi bình minh kỳ diệu. Và đâu đó, phía cuối làng, em nghe thấy tiếng cười nói vui vẻ của những bác nông dân đang ra đồng, bắt đầu một ngày lao động với đầy niềm hứng khởi. Tất cả những hình ảnh ấy, tất cả những âm thanh ấy, hòa quyện tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp, nơi ánh sáng và âm thanh giao hòa, phản chiếu những khoảnh khắc bình yên nhất trong ngày.
Cảnh mặt trời mọc trên quê hương em không chỉ là một cảnh sắc tuyệt đẹp, mà còn mang đến trong em cảm giác bình yên và hứng khởi, như một lời nhắc nhở để bắt đầu một ngày mới đầy hy vọng. Đó là khoảnh khắc mà em luôn trân trọng và chắc chắn rằng dù có xa quê hương, em sẽ không bao giờ quên được cảm giác ấy, cảm giác của một buổi sáng nơi quê nhà, đầy ắp những niềm vui, hy vọng và sự bình yên.
Tả cánh đồng quê em – Hình ảnh làng quê tràn ngập ánh nắng và hương đồng gió nội.
“Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người”
(Quê hương, Đỗ Trung Quân)
Với mỗi đứa trẻ như chúng em, quê hương luôn là nơi thân thuộc nhất, nơi những ký ức đầu tiên được chắt chiu. Mỗi con đường, ngôi nhà, hay một góc làng đều chứa đựng những ký ức vô giá. Tuy nhiên, cánh đồng quê em vẫn là nơi đặc biệt nhất, nơi mà mỗi lần trở về, lòng em lại dâng trào cảm giác bình yên và yêu thương vô bờ.
Mỗi khi mùa hè về, em lại có dịp về thăm ông bà ngoại. Đó là những buổi sáng sớm, khi những tia nắng đầu tiên chưa kịp tỏa rộng, em đã thức dậy để cùng ông ngoại đi dạo quanh con đường ven cánh đồng. Cảnh vật như bừng tỉnh sau giấc ngủ dài. Ánh sáng dịu nhẹ của mặt trời tan dần những giọt sương còn vương trên lá, làm tươi mới mọi thứ. Những ruộng lúa bạt ngàn, xanh mướt, trải dài như một thảm cỏ vô tận. Gió từ xa thổi về, làm những hàng lúa nhẹ nhàng uốn lượn như đang nhảy múa theo điệu nhạc thiên nhiên. Cảnh vật yên bình, kết hợp với những tiếng nói cười rôm rả của các bác nông dân làm không khí buổi sáng thêm phần sinh động, trong lành.
Chẳng bao lâu sau, khi mặt trời đã lên cao, ánh nắng vàng ươm bao phủ khắp cánh đồng, khiến mọi vật như được chiếu rọi trong một làn sáng tươi mới. Những giọt sương sáng long lanh dần tan biến, để lại một bầu trời trong vắt, xanh thẳm không một áng mây. Tiếng chim ríu rít, vui vẻ gọi nhau khắp nơi. Lúc này, cánh đồng như khoác lên mình một chiếc áo vàng rực rỡ của ánh nắng, làm nổi bật lên những bông lúa chín vàng ươm, trĩu nặng. Mùi lúa thơm lan tỏa trong không khí, hòa cùng gió nhẹ, tạo nên một hương thơm ngọt ngào, quyến rũ. Em không khỏi suy nghĩ, vụ mùa này chắc chắn sẽ là một mùa bội thu của các bác nông dân.
Đồng thời, những người nông dân bắt đầu công việc đồng áng của mình. Những chú trâu được thả rong, thong dong gặm cỏ ở các đồi xa. Đàn cò trắng bay lượn trên không trung, chao nhẹ và rồi đáp xuống, nghỉ ngơi. Hết đàn này đến đàn khác nối tiếp nhau. Mỗi người nông dân đều có công việc riêng, nhưng tất cả đều làm việc hăng say trong không khí tươi vui, rộn ràng. Tất cả hòa quyện lại tạo nên một bức tranh đẹp về làng quê yên bình, đầy sức sống. Em và ông tiếp tục dạo bước thêm một lúc, trước khi quay về nhà, nơi bà đã chuẩn bị bữa sáng cho hai ông cháu.
Mỗi lần trở về thăm quê, em lại mong đợi khoảnh khắc được cùng ông dạo quanh cánh đồng. Chính những giây phút bình dị ấy đã khắc sâu vào tâm trí em, và mỗi lần nhớ về, trong lòng em lại dâng trào một tình yêu tha thiết đối với quê hương, với khung cảnh tuyệt vời ấy.
Tả cánh đồng lúa quê em vào buổi sáng – Cảnh sắc bình minh trên cánh đồng xanh mướt.
Mỗi sáng, con đường quen thuộc dẫn em đến trường, hai bên là những cảnh vật thân thuộc, nhưng có lẽ điều em yêu thích nhất chính là được ngắm nhìn cánh đồng lúa quê mình vào mỗi sớm mai.
Cánh đồng quê em rộng lớn, bạt ngàn, trải dài tít tắp. Xa xa, như một dải lụa xanh biếc, những luỹ tre làng ôm trọn lấy cánh đồng, bảo vệ và giữ gìn sự yên bình nơi đây.
Sáng sớm, không khí trên cánh đồng thật trong lành, mát mẻ. Mọi vật xung quanh dường như vẫn còn say giấc, tĩnh lặng như chưa tỉnh giấc. Thỉnh thoảng, một tiếng kêu bất chợt của một chú vạc lạc đàn vang lên, phá tan sự tĩnh lặng. Tiếng kêu thảng thốt như xé rách không gian yên ắng. Một làn gió nhẹ thoảng qua, tạo ra những tiếng xào xạc dịu dàng từ những cây lúa, và hương lúa ngọt ngào, thoảng bay theo gió, lan tỏa khắp không gian.
Khi những tia nắng đầu tiên nhẹ nhàng chiếu xuống, ánh sáng dịu dàng phủ lên các thửa ruộng, còn đang vương chút sương sớm. Những làn sóng nhẹ của cánh đồng lúa xao động, như những cơn sóng lăn tăn vỗ về bờ. Dưới ánh sáng mờ nhạt, những bóng người đã lặng lẽ ra thăm đồng, đôi lúc cúi xuống xem xét từng khóm lúa. Mùa này, lúa đang vào mẩy, từng bông lúa trĩu xuống, dài và nặng trĩu hạt. Em bước xuống bờ ruộng, nâng nhẹ bông lúa trong tay, cảm nhận sự nặng trĩu của hạt lúa – một vụ mùa bội thu đang đến gần.
Khi mặt trời đã lên cao, cánh đồng lúa khoác lên mình một màu xanh ngả vàng rực rỡ, tươi sáng. Lúc này, cánh đồng như được nhuộm vàng bởi ánh nắng, làm tăng thêm vẻ đẹp rạng rỡ của đồng quê. Xa xa, đàn cò trắng bay lượn, làm không gian thêm phần sinh động và thanh thoát.
Nhìn ngắm đồng lúa, em không khỏi vui mừng khi nghĩ đến một vụ mùa bội thu đang chờ đón. Trong lòng em dâng trào một niềm vui khó tả, hân hoan với những mùa vàng sắp tới.
Tả cánh đồng quê sau cơn mưa – Cảnh vật như bừng tỉnh.
Sau cơn mưa rào, không gian như khoác lên mình một lớp áo mới. Gió thổi qua, mang theo âm thanh xào xạc của những tán cây. Hàng bạch đàn rì rào, còn cây đa cổ thụ thì vươn tán lá xanh biếc, như một bức tranh sống động. Bầu trời trở nên rộng lớn, mênh mông, như muốn ôm trọn mọi sự vật, như một đại dương vô tận.
Cánh đồng quê là nơi đẹp nhất, sau cơn mưa. Một màu xanh ngọt ngào bao phủ khắp cánh đồng. Những cây lúa như những cô gái xinh đẹp, xanh mướt như nhung, vẫy mình trong làn gió xuân. Cánh đồng trải dài, những lớp sóng lúa nhấp nhô, như mời gọi từng bước chân người đến gần. Trên không trung, đàn én biếc bay đi, bay lại, như những mũi tên bay qua bầu trời, mang theo sự sống. Đàn cò trắng thanh thoát, từng đôi xòe cánh, nhịp nhàng, tạo nên một bức tranh sinh động, một bản giao hưởng tự nhiên.
Những con trâu, nghé hiền lành thong thả gặm cỏ ven đê, những bãi cỏ xanh mướt ở bờ kênh, bờ máng. Nước từ các dòng kênh trong vắt, như những dòng suối tinh khiết, chảy về cánh đồng xa xa. Các cây mía, ngô, khoai… như những đốm xanh biếc nổi bật giữa nền trời trong vắt, vươn lên mạnh mẽ, phơi phới. Những ruộng lúa dự, lúa tám thơm, lúa giống mới, lúa nếp cái hoa vàng... tỏa hương ngào ngạt trong làn nắng mai, như mời gọi mùa vụ bội thu.
Đồng quê bao la, rộng mở, trải dài một màu xanh no ấm và thanh bình. Những chiếc nón trắng nhấp nhô, nhẹ nhàng trên đồng, như những dấu ấn bình dị giữa không gian bao la. Từ xa vọng lại tiếng hát ngọt ngào, khiến em đang trên con đường đi học cũng phải dừng lại, lắng nghe, lòng bồi hồi, xao xuyến. Cảnh vật như một khúc nhạc ngọt ngào, làm xao xuyến tâm hồn người.
Con đường quen thuộc từ nhà đến trường
Quê hương em không thiếu những cảnh sắc tuyệt vời, nhưng con đường dẫn đến trường, đã in đậm dấu chân em qua bao ngày tháng, là hình ảnh không thể nào quên. Nó gắn liền với những kỷ niệm vô giá trong lòng em, mỗi sáng bước đi đến trường, con đường ấy như một phần cuộc sống của em, một người bạn thân thiết không bao giờ rời xa.
Khi ra khỏi ngõ nhà, con đường làng quen thuộc hiện ra trước mắt. Được lát gạch phẳng lì, con đường này đã chứng kiến từng bước chân em vội vã đi học qua nhiều năm tháng. Ở đầu làng, một cây gạo già sừng sững đứng bên vệ đường, như một cột mốc thời gian. Mỗi mùa xuân, cây gạo nở hoa đỏ rực, khiến cả không gian bừng lên một sắc đỏ thắm. Cứ mỗi chiều trở về, cây gạo lại trở thành người chỉ đường, thân quen và gần gũi với em.
Sáng sáng, khi những tia nắng đầu tiên từ từ chiếu qua rặng tre, con đường làng lại bừng sáng. Hình như, tất cả học sinh trong xóm đều đổ ra đường, bước đi thành từng nhóm, tiếng cười nói ríu rít, làm không khí thêm phần nhộn nhịp. Con đường ấy như một dòng sông sống động, chứa đựng bao nhiêu kỷ niệm tuổi thơ vui vẻ.
Hai bên đường, những hàng cây nối tiếp nhau, vươn cành tạo thành những bóng mát, phủ kín con đường, mang đến sự dịu mát cho những bước chân học trò. Những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi nằm khuất sau những tán cây xanh, tạo nên một khung cảnh bình yên, thanh bình. Mỗi lần đi qua đây, em lại cảm thấy lòng mình như nhẹ nhõm hơn.
Cuối con đường làng là con đường liên thôn của xã, được rải đá dăm, xuyên qua những cánh đồng lúa bát ngát. Mỗi sáng đi qua đây, em được hít hà mùi thơm ngọt ngào của lúa chín, còn làn gió mát từ đồng lúa lại thổi lên, mang theo những cảm xúc thật khó tả. Mỗi bước đi trên con đường này, em đều cảm thấy như mình được hòa mình vào thiên nhiên, như được tận hưởng sự trong lành của một buổi sáng mới.
Xa xa, cuối con đường, ngôi trường với mái ngói đỏ tươi hiện lên, ẩn hiện sau những tán lá xanh của những cây xà cừ. Tiếng trống trường vang lên, như một lời gọi, nhắc nhở em về giờ học. Em vội vã bước nhanh, lòng hân hoan, tràn đầy niềm vui và sự háo hức về một ngày học mới.
Con đường này đã trở thành một phần trong cuộc đời em, gắn bó với những kỷ niệm suốt quãng thời gian học sinh. Mỗi lần đi qua, em lại cảm thấy như có một người bạn luôn ở bên, dõi theo và nâng đỡ em. Dù mai sau có đi đâu xa, con đường ấy sẽ mãi là một hình ảnh thân thương trong lòng em, luôn nhắc nhớ về những ngày tháng tươi đẹp của tuổi học trò.
Ngôi trường của em
Hôm nay, em đến trường sớm hơn thường lệ. Ngay từ đằng xa, ngôi trường thân yêu của em hiện lên, mờ ảo sau tán lá xanh mướt. Đó là ngôi trường không chỉ to lớn mà còn tươi đẹp, nằm ngay giữa trung tâm xã, như một trái tim đập trong lòng làng quê. Đến trường, mỗi bước đi của em như thêm gần gũi với những kỷ niệm tuổi học trò gắn bó với nơi này.
Ngôi trường của em rộng rãi và vững chắc, tọa lạc giữa trung tâm xã. Con đường bê tông dẫn vào trường thẳng tắp, hai bên là hàng bạch đàn kiên cường, cao vút như những người lính đứng nghiêm chào đón học sinh. Bước qua cổng, em thấy bác trống nằm im lìm trên giá cạnh phòng bảo vệ, có lẽ bác vẫn đang ngủ say. Sân trường lát gạch sạch sẽ, thoáng rộng và sáng ngời dưới nắng mai, được chăm chút bởi các bạn trực ban. Giữa sân, những cây bằng lăng đang khoe sắc tím rực rỡ. Xa xa, cây xà cừ già vươn cành lá sum suê, che bóng mát cho chúng em. Lá cờ đỏ sao vàng phấp phới trên đỉnh cột cờ, tung bay trong gió như lời khẳng định của niềm tự hào. Các dãy phòng học và nhà hiệu bộ được sắp xếp theo hình chữ U, ôm trọn sân trường. Những căn phòng học đều được quét vôi vàng, cửa sổ sơn xanh đẹp mắt, tạo cảm giác gần gũi. Mỗi lớp học rộng rãi, thoáng mát, bàn ghế được sắp xếp ngay ngắn. Đôi khi, vì phòng học quá giống nhau, có bạn vô tình vào nhầm lớp nếu không chú ý đến tấm biển nhỏ trên cửa.
Toàn cảnh trường em hiện lên rực rỡ trong ánh nắng ban mai. Mọi thứ đều trở nên sống động, từ những cơn gió mạnh vờn qua tán lá bàng, đến những bước chân rộn ràng của học sinh. Mặt trời từ từ nhô lên, chiếu những tia sáng đầu tiên xuống sân trường, khiến những giọt sương mai còn đọng trên hoa mẫu đơn lấp lánh như những viên ngọc sáng. Không khí học đường như sống dậy, tràn đầy năng lượng. Khi mọi người đã đến đông đủ, tiếng trống trường lại vang lên quen thuộc, nhắc nhở chúng em vào lớp học.
Có lẽ đã lâu lắm em mới có dịp ngắm nhìn ngôi trường của mình trước buổi học, để cảm nhận sâu sắc tình cảm yêu thương mà em dành cho nơi này. Trường học là mái nhà thứ hai, nơi thầy cô và bạn bè cùng chắp cánh cho những ước mơ của em bay xa. Dù sau này đi đâu, em sẽ luôn nhớ về mái trường tuổi thơ, nơi có những ký ức ngọt ngào, những bài học quý giá và những người thầy, người bạn tuyệt vời.
Ngôi nhà em ở
Một tuần qua, em có dịp theo bố lên đơn vị chơi. Cuộc sống ở đơn vị của bố thật vui vẻ, nhưng chỉ sau vài ngày, em đã cảm thấy nhớ da diết ngôi nhà thân yêu của mình. Và rồi, cuối cùng, ngày hôm nay, em lại được trở về với mái ấm quen thuộc, nơi chứa đựng bao kỷ niệm và tình yêu thương.
Khi về tới đầu làng, em đã thấy ngôi nhà thân thương của mình hiện ra, mái tôn đỏ thấp thoáng sau những lùm cây xanh tươi. Ngôi nhà của em nằm gần đầu làng, ngay bên cạnh con đường chính của thôn, con đường được lát gạch sạch sẽ như mời gọi bước chân về với ngôi nhà ấy.
Trước khi vào nhà, phải đi qua cổng sắt khép kín dẫn vào sân. Sân nhà em không quá rộng, nhưng bố em đã trồng những chậu hoa ở góc sân, khiến cho không gian như trở nên sống động và tươi mới. Sắc hoa rực rỡ tô điểm cho ngôi nhà thêm phần duyên dáng. Ngôi nhà em, với sân trước và sân sau thoáng mát, là nơi luôn chào đón em trở về trong vòng tay yêu thương của gia đình.
Bước vào trong, em thấy ngay phòng khách, với sắc vàng nhạt nhẹ nhàng của bức tường, mang lại cảm giác ấm áp, dịu dàng. Nền nhà được lát gạch hoa, vừa đẹp mắt, vừa trang nhã. Dù đồ đạc trong phòng khách khá đơn giản, nhưng nhờ sự sắp xếp gọn gàng của bố mẹ, không gian vẫn toát lên vẻ hài hòa, dễ chịu. Bên cạnh bàn uống nước, bố em để một chậu cảnh nhỏ, còn mẹ em thì treo một giò phong lan lên cửa sổ, mang thiên nhiên vào trong không gian sống của gia đình. Đối diện bàn uống nước là một chiếc tủ trang trí, nơi đặt chiếc tivi mà cả nhà thường quây quần bên nhau sau bữa cơm tối, cùng trò chuyện hoặc xem những chương trình yêu thích. Phòng khách liền kề phòng ngủ của bố mẹ, và cuối cùng là phòng bếp cùng phòng vệ sinh. Dù phòng bếp hơi nhỏ, nhưng nhờ bàn tay khéo léo của mẹ, mọi thứ đều gọn gàng và ngăn nắp. Phòng của hai chị em nằm trên gác, nơi có bàn học của em gần cửa sổ, nơi ánh sáng tự nhiên luôn tràn ngập, giúp em học tập thoải mái. Từ phòng mình, em có thể nhìn thấy toàn bộ khu vườn xanh mướt của nhà mình.
Ngôi nhà của em chính là tổ ấm yêu thương của gia đình, nơi em luôn cảm nhận được sự che chở, ấm áp từ bố mẹ và bà. Dù sau này có đi đâu, em cũng luôn mong muốn được trở về với ngôi nhà thân yêu này, nơi có tình yêu, có kỷ niệm, và là nơi em tìm thấy sự bình yên và hạnh phúc.
Cảnh sông nước quê em
"Quê hương ai cũng có một dòng sông bên nhà. Con sông quê gắn bó với tuổi thơ đời tôi..." Những lời hát ấy như khắc sâu vào tâm hồn mỗi người con đất Việt. Quê hương em cũng vậy, sở hữu một dòng sông hiền hòa, thơ mộng, vắt qua bao câu chuyện và kỷ niệm. Mỗi khi nhắc đến dòng sông ấy, trái tim em lại bồi hồi, xao xuyến, như tìm về với tình yêu sâu đậm dành cho quê hương thân yêu.
Dòng sông quê em như một dải lụa trắng vắt ngang cánh đồng lúa khoai xanh ngát, rồi nhẹ nhàng chảy qua làng em. Dòng nước cứ lặng lẽ cuộn trôi, như thể đang thưởng thức vẻ đẹp bình dị của xóm làng. Nó trầm mặc, phản chiếu bóng những hàng tre rì rào, tạo nên một bức tranh thiên nhiên yên bình, hiền hòa, đắm chìm trong sắc xanh của cây cỏ và màu vàng của những tia nắng cuối ngày.
Vào những buổi trưa hè, nắng vàng phủ xuống mặt sông, làm nước lấp lánh như một tấm gương khổng lồ phản chiếu bầu trời xanh ngát. Những chiếc thuyền lá tre tí hon trôi nổi nhẹ nhàng theo dòng nước trong vắt, như những người bạn đồng hành lặng lẽ. Đôi khi, một chú bói cá với bộ lông xanh biếc hoặc một chú cò trắng như vôi lại đậu trên cành tre, mắt lim dim nhìn xuống dòng nước, như thể tìm kiếm những hình ảnh phản chiếu từ chính mình. Những lúc đó, bọn trẻ chúng em rủ nhau xuống tắm sông, nô đùa dưới làn nước mát lạnh. Chúng em quẫy nước lên, tạo ra những vòng sóng lớn, làm cho lũ chim trên cây phải vội vã vỗ cánh bay đi, giật mình trước sự náo nhiệt của chúng em.
Dòng sông ấy như người mẹ hiền, luôn che chở, ôm ấp những đứa trẻ như chúng em. Nó cũng như người bạn tri kỷ của em, cùng em chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn. Mỗi chiều, khi hoàng hôn buông xuống, mặt sông lại nhuốm màu hồng phơn phớt, như được vẽ lên bằng những nét bút tình cảm của thiên nhiên. Tiếng gõ nhịp lanh canh của bác thuyền chài đánh cá vang lên từ dưới lòng sông, tạo thành những giai điệu vui tươi, rộn rã giữa không gian yên bình của khúc sông quê.
Vào những đêm trăng sáng, khi ánh trăng tròn treo lơ lửng trên ngọn tre, ánh sáng bạc chiếu xuống mặt sông như một làn sóng lấp lánh. Mặt sông như được dát vàng, dát bạc, lấp lánh dưới ánh trăng huyền ảo. Cảnh vật ấy thật đẹp, khiến ai cũng phải trầm trồ, ngẩn ngơ trước vẻ đẹp kỳ diệu mà thiên nhiên đã ban tặng cho quê hương.
Con sông quê em, từ bao đời nay, đã gắn bó sâu sắc với người dân quê em. Dòng nước ngọt lành ấy không chỉ tưới mát những cánh đồng lúa xanh bạt ngàn, mà còn làm tươi mới những hàng cây cổ thụ, mang lại sự sống cho mỗi góc quê. Con sông không chỉ là nguồn sống vật chất mà còn là phần ký ức, là người bạn tinh thần gắn bó với bao thế hệ. Em ước mong dòng sông này sẽ mãi giữ được vẻ đẹp trong lành, như thuở ban đầu, để khi em lớn lên, hình ảnh con sông yêu dấu ấy sẽ mãi khắc sâu trong trái tim em.
Cơn mưa bất chợt
Những ngày qua, nắng gay gắt như đổ lửa, khiến cây cối, đất đai như khô héo dưới ánh mặt trời chói chang. Mọi người đều tránh ra ngoài, chỉ muốn trốn mình trong những ngôi nhà mát mẻ. Bà em, tay phe phẩy chiếc quạt, nói với giọng đầy dự cảm: 'Sắp có mưa to rồi!'
Quả thực, trời đã không làm mọi người thất vọng. Đúng quá trưa, một cơn dông bất ngờ kéo đến. Đám mây đen như biển rộng ùn ùn kéo về, bao trùm bầu trời. Gió thổi mạnh, cuốn theo từng cơn bụi mù mịt, xô đẩy những cành cây đung đưa như muốn vỡ ra. Các bác nông dân vội vã trở về nhà, tránh cơn giông dữ dội đang tới gần.
Ngay sau đó, những hạt mưa đầu tiên bắt đầu rơi xuống, lúc đầu chỉ lộp độp trên mái nhà. Tiếng mưa nhỏ dần rồi ào ạt đổ xuống như vỡ òa sau một thời gian dài khát khao. Mọi thứ dường như ngừng lại, như thể thiên nhiên cũng lặng im đón nhận cơn mưa. Trên con đường, bóng người thưa dần. Trong sân, chị gà mái vội vã dẫn đàn con vào chỗ trú. Mưa xối xả, như thể đổ xuống để xua tan cái nóng nực bức bối. Không khí như được làm mới, gió mang theo mùi đất ẩm, cây cỏ tươi xanh tràn ngập không gian.
Cơn mưa càng lúc càng dữ dội, âm thanh rào rào của nước như trút xuống sân gạch, đen ngòm dưới ánh sáng mờ mịt. Nước cuồn cuộn chảy vào các cống rãnh, cuốn theo bụi bẩn. Những hạt mưa lớn và nặng đập mạnh vào lòng lá chuối, tạo ra tiếng bùng bùng. Mỗi chớp sét lại xé toạc bầu trời đen như một nhát dao sắc bén. Trong ngôi nhà, bóng tối bỗng bao trùm, và mùi ngai ngái của mưa đầu mùa lan toả khắp không gian, gợi nhớ những mùa mưa xưa cũ.
Một lát sau, cơn mưa dần thưa và rồi tạnh hẳn. Bầu trời sau cơn mưa như được tẩy rửa, trong vắt và thanh sạch. Ánh nắng ấm áp lại phủ xuống mặt đất, khiến không khí trở nên dễ chịu hơn bao giờ hết. Chị gà mái dẫn đàn con đi kiếm mồi dưới nền cỏ ẩm ướt. Trên cành cây, chim hót ríu rít, mang lại một không gian sống động và vui tươi. Cây cối trong vườn cũng bừng tỉnh, khoe sắc xanh tươi mơn mởn.
Khi cơn mưa đã tạnh, ngoài ngõ, tiếng bước chân lội bì bõm vang lên. Mọi người vui vẻ bước ra khỏi nhà, hít thở không khí trong lành, thoải mái sau những ngày oi bức. Trên cánh đồng, không khí nhộn nhịp trở lại, tiếng cười nói rộn ràng như hòa chung vào giai điệu của thiên nhiên vừa được xoa dịu bởi cơn mưa.
Đêm trăng huyền bí
Mùa hạ mang đến những đêm trăng đẹp tuyệt vời, nhưng không đâu khiến em cảm thấy yêu thích như ánh trăng rằm sáng vằng vặc. Dù mỗi mùa đều có những đêm trăng riêng biệt, nhưng vào mùa hè, ánh trăng ấy như một phần không thể thiếu trong ký ức mỗi người.
Khi ông Mặt Trời đã lặng mình phía chân trời, đỏ rực như một quả cầu lửa khổng lồ, trong làng, những ánh đèn đêm đã sáng lên từ bao giờ. Bầu trời, khoác lên tấm áo nhung đen huyền bí, như chứa đựng vô số vì sao lấp lánh. Sau hàng tre làng, mặt trăng tròn trịa, rực rỡ như một viên ngọc sáng, bắt đầu nhô lên, tỏa ánh sáng dịu mát lên những ngọn tre cong cong. Dưới ánh trăng, bầu trời càng thêm huyền ảo, các vì sao chớp nháy, lúc ẩn, lúc hiện, tạo nên một không gian như trong cổ tích.
Chẳng mấy chốc, mặt trăng đã nhích dần lên cao, chiếu sáng từng ngóc ngách trong làng. Những con đường, những ngõ xóm, mái nhà đều ngập trong ánh sáng nhẹ nhàng, huyền bí. Những tia sáng từ mặt trăng len lỏi qua từng kẽ lá, soi xuống mặt đường, giống như những hạt ngọc nhỏ lấp lánh. Em và các bạn, không hẹn mà gặp, rủ nhau ra sông hóng gió và ngắm trăng. Trăng theo chúng em, như một người bạn tri kỷ, luôn đồng hành và làm cho cuộc dạo chơi thêm thú vị. Trên bờ sông, gió thổi mát rượi, dòng nước lăn tăn phản chiếu ánh sáng trăng, mặt sông ánh lên một màu vàng nhạt, lung linh tựa như kim loại quý.
Tối đến, không khí trong làng càng thêm nhộn nhịp khi mọi người tụ tập ở sân để thưởng thức vẻ đẹp của trăng. Trẻ em chạy nhảy, cười đùa hồn nhiên. Những chú chó cũng ra ngoài hóng mát, đôi khi ngẩng đầu, sủa vang lên vài tiếng. Quang cảnh ngoài đồng trở nên vắng lặng. Những âm thanh như tiếng nước róc rách chảy qua các mương, tiếng côn trùng kêu rỉ rả, tạo nên một không gian yên bình, đượm hơi thở của đất trời. Các đom đóm, như những ngọn đèn nhỏ xíu, phát sáng lấp lánh khắp nơi. Ánh sáng mờ ảo của trăng, kết hợp với tiếng côn trùng, như khúc nhạc vĩnh cửu của đêm khuya, tạo nên một bức tranh thiên nhiên sống động nhưng tĩnh lặng.
Ngắm nhìn cảnh đêm trăng rằm mùa hạ trong không gian yên bình của đồng quê, em càng yêu thiên nhiên và mảnh đất quê hương mình hơn. Những khoảnh khắc ấy khiến em nhận ra vẻ đẹp sâu sắc của thiên nhiên, của cuộc sống bình dị nhưng đầy ắp niềm vui. Em sẽ không ngừng học hỏi, phấn đấu để sau này góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp, xứng đáng với những vẻ đẹp thanh bình như thế này.
Bình minh tươi đẹp ở quê em
Mùa hè vừa qua, em có dịp về quê ngoại và chứng kiến một buổi sáng tuyệt vời, ánh bình minh rực rỡ trên vùng quê yêu dấu. Cảnh sắc hôm ấy thật khiến lòng người xao xuyến và say đắm.
Khi những tia sáng đầu tiên của ngày mới len lỏi qua khe cửa, em đã thức dậy và dạo bước quanh làng. Tiếng gà gáy vang vọng khắp xóm, như một bản nhạc du dương chào đón ngày mới. Không gian thật mát mẻ, trong lành, một làn gió nhẹ nhàng thổi qua, làm xao động những tán lá, để lộ ra những giọt sương sớm óng ánh như ngọc. Bầu trời cao rộng, mênh mông, điểm xuyết vài đám mây trắng trôi bồng bềnh như những chiếc thuyền nhỏ. Từ các mái nhà, làn khói bếp bay lên hòa quyện với sương sớm, tạo thành những dải lụa mềm mại vắt ngang bầu trời. Cánh đồng phía xa, những bông lúa ngả nghiêng, như những người bạn thân thiết đang thì thầm trò chuyện. Nhìn từ xa, cánh đồng xanh mướt, điểm xuyết những sắc vàng óng ánh, trải dài đến tận chân trời. Thỉnh thoảng, có vài bác nông dân lặng lẽ ra thăm ruộng, góp phần làm phong phú thêm bức tranh bình yên này. Dọc theo các ngõ xóm, những người phụ nữ gánh những bó rau tươi, su hào, cải bắp… mang ra chợ. Các em bé, với những bộ quần áo rực rỡ, lon ton theo mẹ ra chợ mua bán. Những chú lợn kêu eng éc đòi ăn, trong khi những chú chó thì ăng ẳng gọi nhau. Đằng đông, mặt trời tròn vành vạnh, ửng hồng như một viên ngọc bích, từ từ nhô lên sau dải tre xanh, chiếu những tia nắng ấm áp xuống mặt đất, xua tan màn sương sớm, nhuộm vàng những bông lúa. Cả xóm làng bừng lên một sắc thái mới, như vươn mình trong ánh bình minh. Bầu trời trở nên trong suốt, những đám mây trắng nhẹ nhàng trôi, và từng đàn chim bay lượn vẽ nên một bức tranh tuyệt đẹp. Trên các cành cây, tiếng hót líu lo của những chú chim như một bản nhạc giao hưởng chào đón ngày mới. Bên ngoài, những chiếc xe cộ đi lại tấp nập, và các bạn học sinh vui vẻ tới trường. Tất cả âm thanh, màu sắc và cảnh vật ấy hòa quyện với nhau, tạo nên một không gian làng quê vừa trù phú, vừa đầy sức sống.
Em rất yêu quê hương mình - một làng quê thanh bình, trù phú với những sáng sớm tươi đẹp như thế này. Em tự hứa sẽ không ngừng học hỏi và cố gắng, để một ngày không xa có thể góp phần xây dựng quê hương thêm phần tươi đẹp và ấm no hơn.
Cảnh buổi sáng trong vườn cây
Trong ngôi nhà yêu thương của mình, không gian mà em trân trọng nhất chính là khu vườn của ông nội. Mỗi sáng thức dậy, công việc yêu thích của em là được bước ra vườn, chăm sóc những cây cối xanh tươi và ngắm nhìn vẻ đẹp bình yên của khu vườn này.
Vào sáng sớm, khi mùa thu vẫn còn đọng lại chút lạnh lẽo trong không khí, một làn gió nhẹ nhàng lướt qua, khẽ làm những chiếc lá trong vườn rung rinh. Bầu trời lúc này thật cao và trong xanh, như tấm vải lam mịn màng không tì vết. Chẳng mấy chốc, ông mặt trời đã ló dạng, mang theo những tia nắng ấm áp trải dài khắp nơi, đánh thức muôn vật trong vườn. Những cây cối cũng như đang vươn mình tỉnh giấc dưới ánh sáng dịu dàng ấy.
Hàng hoa hồng, như những thiếu nữ duyên dáng, thi nhau khoe sắc với đủ các màu vàng, đỏ, cam... Chúng nhảy múa trong làn gió nhẹ, dường như đang mỉm cười với em. Khóm hoa đồng tiền khẽ rung lên, như vẫy gọi một buổi sáng mới. Những chậu hoa mười giờ vẫn còn ngái ngủ, chưa chịu thức dậy, giọt sương đêm qua vẫn đọng lại trên cánh hoa, làm chúng lấp lánh như những viên ngọc nhỏ. Cây hồng xiêm cao lớn nhất trong vườn vươn mình ra đón những tia nắng đầu tiên, để nuôi dưỡng những quả hồng đang nặng trĩu trên cành. Cây ổi gần đó, sau một đêm tĩnh lặng, dường như đã trưởng thành hơn, sẵn sàng nâng niu những trái ổi căng mọng. Một vài chú chim nhỏ nhảy nhót trên cành, cất lên tiếng hót ríu rít vang vọng, hòa quyện cùng không gian tĩnh lặng của buổi sáng. Xa xa, trên giàn hoa thiên lý, mấy chậu phong lan do ông nội trồng lặng lẽ khoe sắc. Những chậu lan này được ông mua từ một người trồng lan lâu năm và là giống lan rừng quý hiếm. Chính vì vậy, ông chăm sóc chúng rất tỉ mỉ, và giờ đây chúng đang phát triển mạnh mẽ, khoe sắc rực rỡ.
Mải mê ngắm nhìn vẻ đẹp của khu vườn, em bỗng quên mất nhiệm vụ của mình. Khi nhận ra, em vội vã xách xô nước đầy ra vườn. Từng gốc cây, từng nhành lá được em tưới nước một cách cẩn thận. Sau khi hoàn thành công việc, em đứng lại dưới gốc cây ổi, hít hà mùi hương ngọt ngào của trái ổi. Ông nội từng bảo rằng, chỉ vài ngày nữa thôi, em sẽ được thưởng thức những trái ổi thơm ngon do chính bàn tay mình chăm sóc.
Chẳng gì tuyệt vời hơn khi mỗi sớm mai thức dậy, được đắm chìm trong không gian vườn cây tràn đầy sức sống và năng lượng. Đó là nguồn cảm hứng vô tận cho ngày mới của em.
Cảnh đường phố sau cơn mưa
Chiều nay, khi những bước chân hối hả trên phố vẫn vang lên, bất chợt bầu trời trở nên u ám, như một tấm màn đen vương vãi trên mọi ngóc ngách của thành phố. Cơn gió mạnh mẽ liên tục thổi qua, khiến cây cối nghiêng ngả, chuẩn bị đón nhận cơn mưa bất ngờ. Chỉ trong khoảnh khắc, những giọt mưa nặng trĩu như trút từ trên cao xuống, làm ướt đẫm mặt đường. Đường phố trở nên chật chội, xe cộ đứng im, kẹt cứng trong những đợt mưa dày. Những người đi bộ vội vã tìm chỗ trú ẩn, tránh cơn mưa như thác đổ. Mưa ngày càng nặng hạt, đến mức cả không gian như bị phủ kín bởi một màn mưa trắng xóa, khiến mọi thứ mờ mịt, không ai còn có thể nhìn rõ mặt nhau.
Mưa kéo dài hơn một tiếng đồng hồ, rồi dần dần ngớt đi, những đám mây đen nặng nề cũng bắt đầu tan biến, nhường chỗ cho những tia sáng yếu ớt của mặt trời. Sau cơn mưa, thành phố như được thức tỉnh, như một sinh thể hồi sinh sau cơn bão. Bầu trời lại trở nên cao và trong xanh, không khí trong lành hơn bao giờ hết. Những con phố sau cơn mưa như được gột rửa sạch sẽ, không còn dấu vết bụi bặm của những ngày oi ả. Giao thông dần trở nên thông thoáng, và nụ cười của mọi người cũng trở nên rạng rỡ hơn. Cơn mưa rào đã mang đến cho thành phố một sức sống mới, thanh bình và tươi tắn.
Cảnh thanh bình ở miền quê
“Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người”
(Quê hương, Đỗ Trung Quân)
Đối với chúng tôi, những đứa trẻ lớn lên ở làng quê, quê hương là một phần không thể thiếu trong cuộc sống. Mỗi con đường, mỗi mái nhà hay thậm chí một ngọn cỏ đều lưu giữ vô vàn kỷ niệm. Nhưng có lẽ, nơi tôi cảm nhận được sự bình yên nhất chính là cánh đồng quê hương, nơi gắn bó với tôi những khoảnh khắc tuyệt vời.
Vào những ngày hè, khi được về thăm ông bà ngoại, tôi thường thức dậy từ rất sớm để cùng ông đi dạo trên con đường làng. Lúc ấy, ánh bình minh chỉ vừa ló dạng, nhưng cũng đủ làm thức tỉnh mọi vật sau một đêm dài. Ánh sáng dịu dàng tan đi những giọt sương còn sót lại trên lá. Cánh đồng lúa xanh ngát trải dài vô tận, như một tấm thảm xanh mướt. Những cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, làm cho những đám lúa đung đưa như đang nhảy múa theo nhịp điệu của gió. Dọc theo con đường làng, những người nông dân đang vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Không khí sớm mai thật trong lành và mát mẻ.
Nhờ vào mùa hè rực rỡ, chẳng bao lâu sau, mặt trời lên cao, phủ ánh sáng khắp nơi. Những giọt sương cũng từ từ tan biến, để lại không gian tươi sáng hơn. Bầu trời lúc này không một gợn mây, như một bức tranh tuyệt đẹp. Tiếng chim hót ríu rít trong không gian khiến tâm hồn thêm thư thái. Cánh đồng lúa lúc này không chỉ được nhuộm màu vàng ấm áp của nắng mà còn được tô điểm thêm bởi những bông lúa vàng ươm, trĩu nặng. Mùi lúa thơm ngào ngạt theo từng cơn gió, lan tỏa khắp không gian. Tôi thầm nghĩ rằng vụ mùa này sẽ lại bội thu, mang đến mùa màng tươi đẹp cho những người nông dân chăm chỉ.
Lúc này, những người nông dân đã bắt tay vào công việc chăm sóc mùa màng, trong khi những chú trâu thong thả gặm cỏ trên những đồi xa. Đàn cò trắng lượn trên bầu trời, nhảy múa rồi hạ cánh xuống những thửa ruộng, tiếp tục công việc kiếm ăn. Mỗi người một nhiệm vụ, ai cũng bận rộn, nhưng không khí lại vô cùng vui vẻ. Tất cả tạo nên một bức tranh làng quê yên bình, đầy sức sống. Sau một vòng dạo chơi, tôi và ông cùng trở về nhà. Cảm giác như bà đã chuẩn bị xong bữa sáng cho hai ông cháu, chờ đón chúng tôi trở về.
Mỗi lần về thăm quê, tôi luôn cảm thấy vui mừng khi được cùng ông dạo bước quanh cánh đồng. Mỗi lần như vậy, lòng tôi lại trào dâng một tình yêu vô bờ với mảnh đất quê hương tươi đẹp, với khung cảnh bình dị mà cũng đầy ắp yêu thương ấy. Quê hương thật sự là nơi tôi luôn nhớ, là nơi trái tim tôi thuộc về.
Bình minh trên quê hương em
Mỗi khoảnh khắc trong ngày đều mang đến cho tôi những cảm xúc đặc biệt, nhưng có lẽ, khoảnh khắc yêu thích nhất chính là bình minh. Đó là thời khắc tuyệt vời mà tôi luôn mong đợi, với cảm giác bình yên đến lạ lùng của làng quê mỗi sáng sớm.
Khi ánh sáng đầu tiên của bình minh bắt đầu ló dạng, ông mặt trời vẫn còn ẩn mình sau những lũy tre làng. Trời chưa hẳn sáng rõ, nhưng cũng không còn bóng tối nữa. Cả làng chìm trong một lớp sương mờ ảo, như một bức tranh vẽ đầy bí ẩn. Khung cảnh ấy khơi gợi trong tôi sự tò mò, muốn khám phá mọi ngóc ngách của buổi sớm. Tôi mong chờ ông mặt trời lên nhanh chóng, để có thể ngắm nhìn rõ ràng hơn vẻ đẹp của đất trời.
Mẹ tôi bán hàng ngoài chợ, vì thế mỗi sáng bà luôn thức dậy thật sớm. Từ nhỏ, tôi đã quen với việc thức dậy cùng mẹ để ngắm nhìn cảnh bình minh. Bầu trời lúc này bao giờ cũng trong vắt, cao vời vợi. Những đám mây lơ lửng, trôi chậm rãi qua không gian. Trên những ngọn cây ngoài vườn, tiếng hót của những chú chim như lời chào đón bình minh. Chú gà trống cũng vươn cổ cao, cất tiếng gáy vang dội, như gọi ông mặt trời lên. Mọi thứ xung quanh như bừng tỉnh, đón chào một ngày mới.
Sau khi thưởng thức không khí trong lành của buổi sáng, tôi quay vào nhà chuẩn bị sách vở để đến trường. Trên con đường đi học, tôi cảm giác như ông mặt trời đang theo bước chân mình. Ở phía xa, các bác nông dân đã ra đồng từ lâu. Những cánh đồng lúa xanh mơn mởn, đung đưa theo từng cơn gió nhẹ. Ánh nắng sớm của ông mặt trời rọi xuống, khiến những giọt sương đọng lại trên lá lúa trở nên lấp lánh, như những viên ngọc nhỏ bé dưới ánh sáng.
Khung cảnh bình minh nơi làng quê đã khắc sâu trong tâm trí tôi. Dù mỗi sáng đều có dịp chứng kiến, tôi vẫn luôn cảm thấy một niềm yêu thương vô tận dành cho khoảnh khắc đó, như thể mỗi lần ngắm nhìn làng quê vào sớm mai là một trải nghiệm mới mẻ, đầy bất ngờ.
Cánh đồng lúa chín
Quê hương em là một bức tranh thiên nhiên đầy sắc màu, nơi mà dòng sông êm đềm uốn lượn qua những cánh rừng đại ngàn bạt ngàn. Từ những đỉnh núi Trường Sơn hùng vĩ, đến biển Của Tùng sóng vỗ rì rào ngày đêm. Dù vậy, có lẽ không nơi nào thân thuộc và gần gũi với em hơn là cánh đồng lúa quê vào những ngày mùa, khi từng bông lúa vàng óng trĩu nặng trên cánh đồng bao la.
Mùa xuân đã qua đi, lúa từ xanh tươi chuyển dần sang vàng óng, như một dòng chảy màu sắc bất tận. Cánh đồng quê em, rộng lớn vô cùng, thẳng tắp như cánh cò bay, không thấy bờ, không thấy ngừng. Sáng sớm, khi mặt trời vừa thức dậy, những tia nắng đầu tiên rải xuống, làm bừng lên những giọt sương long lanh trên lá lúa như những viên ngọc sáng. Những bông lúa, ướt đẫm sương đêm, trĩu nặng như những chùm quả vàng, nhẹ nhàng gập xuống, tạo thành những con sóng lúa vàng óng. Lúc bình minh, trên các thửa ruộng, những chiếc nón trắng nhấp nhô, hòa cùng tiếng nói cười râm ran của bà con nông dân đang gặt lúa. Tiếng lưỡi hái xoèn xoẹt vang lên, hòa với tiếng máy tuốt lúa, giòn giã. Những hạt lúa vàng căng tròn từ từ được thu hoạch, mang theo niềm vui bội thu. Bên bờ ruộng, những chú cò trắng muốt vểnh tai lắng nghe, còn những con trâu béo mập, nghoảnh đầu lên trời cười tươi vì những bữa cỏ ngon lành. Cả cánh đồng chìm đắm trong sắc vàng của lúa chín, tạo thành một bức tranh thiên nhiên trù phú, bình yên. Được đi giữa cánh đồng, ngắm nhìn khung cảnh tuyệt đẹp, cảm nhận mùi thơm của lúa chín, của bùn đất và cỏ dại, em không thể nào không yêu thích và cảm thấy thật nhẹ nhàng, thanh thản.
Thời gian dần trôi qua, em lớn lên trong một miền quê thanh bình, nơi bao nhiêu cảnh đẹp đã ghi dấu trong trái tim em. Nhưng có lẽ, không có nơi nào thân thiết, gần gũi và thân thuộc bằng chính cánh đồng làng, nơi đã gắn bó với bao kỷ niệm ngọt ngào của tuổi thơ.
Có lẽ chính từ cánh đồng làng, nơi bao giọt mồ hôi nhọc nhằn của cha mẹ đã rơi xuống, để có những hạt gạo nuôi em lớn khôn. Dù mai này có đi bốn phương trời, quê hương và cánh đồng làng vẫn luôn là hình ảnh thân thương, không bao giờ phai nhạt trong ký ức em. Đó là dấu ấn không thể nào xóa nhòa trong trái tim mỗi người con của làng quê.
Cảnh núi rừng
Vào kỳ nghỉ đông, gia đình em đã có một chuyến du lịch đầy kỷ niệm đến Sapa, nơi ngọn núi Phan Xi Păng vươn cao, ẩn mình trong làn sương mù huyền bí. Chuyến đi này không chỉ là một hành trình khám phá thiên nhiên mà còn là dịp để cả nhà cùng nhau gắn kết. Đêm trước khi lên đường, không khí háo hức bao trùm, từ việc chuẩn bị trang phục ấm áp, lều trại cho đến những vật dụng cần thiết như đèn pin, bật lửa và cả thức ăn như hoa quả, bánh kẹo, xúc xích – tất cả đều được chuẩn bị chu đáo, sẵn sàng cho một chuyến đi đầy thú vị.
Buổi sáng hôm đó, khi những tia nắng đầu tiên chưa kịp rọi xuống, cả nhà đã bắt đầu hành trình chinh phục đỉnh Phan Xi Păng. Không khí lạnh tê tái, sương mù phủ kín xung quanh khiến mỗi bước đi đều khó khăn. Tuy nhiên, cảm giác được đồng hành cùng gia đình làm mọi thử thách trở nên nhẹ nhàng. Khung cảnh xung quanh núi thật hùng vĩ: vách đá dựng đứng, cây cối xanh tươi bất chấp cái lạnh giá, còn những bông tuyết trắng tinh khôi đậu trên những cành cây, tạo nên một bức tranh đầy mê hoặc. Hoa cỏ dù trong cái lạnh thấu xương vẫn đua nhau khoe sắc. Xa xa, dòng sông xanh biếc uốn quanh chân núi, như một tấm lụa mềm mại vắt ngang qua cảnh vật hoang sơ.
Khi đạt đến đỉnh núi, cả gia đình đứng ngẩn ngơ trước vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên. Cảnh sắc nơi đây thật sự khiến con người cảm thấy nhỏ bé trước sự bao la của núi rừng. Chúng em cùng nhau chụp những bức ảnh kỷ niệm, thưởng thức những cốc sữa nóng ấm áp, và chia sẻ những câu chuyện về cuộc hành trình gian nan mà đầy niềm vui này.
Em nhớ nhất cảm giác đứng trên đỉnh núi cao nhất Đông Dương, nơi mà không gian dường như rộng mở vô tận, và thiên nhiên trở nên gần gũi lạ thường. Tại đó, em cảm thấy mình hòa mình vào vũ trụ, giữa núi rừng bao la và trời cao vời vợi. Kết thúc kỳ nghỉ, mặc dù thời gian trôi qua nhanh chóng, em vẫn không muốn rời xa nơi núi rừng kỳ vĩ này. Em tự nhủ, mình sẽ cố gắng thực hiện những chuyến đi khác để được khám phá và chiêm ngưỡng thêm nhiều vẻ đẹp khác của đất nước.
Chuyến đi này không chỉ giúp em cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên hùng vĩ mà còn là dịp để gia đình em gần gũi hơn. Những kỷ niệm đáng nhớ từ chuyến đi vẫn luôn in đậm trong tâm trí em. Nếu có thể, em sẽ tìm cách để trải nghiệm thêm nhiều hành trình khám phá thiên nhiên, để mỗi chuyến đi đều là một cuộc hành trình tự khám phá và trưởng thành.
- Hướng dẫn chi tiết cách viết bài văn phân tích tác phẩm truyện: Dàn ý và 10 mẫu bài văn mẫu lớp 8
- Phân tích truyện ngắn Làng của Kim Lân: Sơ đồ tư duy, dàn ý chi tiết & 20 bài văn mẫu lớp 9 hay nhất
- Văn mẫu lớp 8: Nghị luận về tuổi trẻ và tương lai đất nước - 4 Dàn ý và 19 Bài Văn Mẫu Xuất Sắc
- Tập làm văn lớp 5: 34 bài văn tả cây cối mẫu hay, đạt điểm cao và giàu cảm xúc
- Slidesgo: Hướng dẫn chi tiết cách sử dụng Slidesgo cho người mới bắt đầu để tạo bài thuyết trình ấn tượng