Phân tích sâu sắc hai nhân vật Xiu và Giôn-xi trong tác phẩm 'Chiếc lá cuối cùng' kèm sơ đồ tư duy chi tiết. Bao gồm dàn ý và 3 bài văn mẫu xuất sắc dành cho học sinh lớp 9.
TOP 3 bài phân tích sâu sắc về Xiu và Giôn-xi trong 'Chiếc lá cuối cùng', kèm dàn ý chi tiết và sơ đồ tư duy, giúp học sinh nắm bắt ý tưởng và viết bài văn phân tích nhân vật một cách xuất sắc.

Cụ Bơ-men, Xiu và Giôn-xi là ba nhân vật trung tâm trong truyện ngắn 'Chiếc lá cuối cùng' của O. Henry. Qua câu chuyện, ta thấy được sự đồng cảm, tình bạn sâu sắc và nghị lực phi thường của Xiu và Giôn-xi khi cùng nhau vượt qua những thử thách trong cuộc sống và nghệ thuật.
Dàn ý phân tích Xiu và Giôn-xi trong tác phẩm 'Chiếc lá cuối cùng'
1. Mở bài
- Giới thiệu tác phẩm 'Chiếc lá cuối cùng' của nhà văn O. Henry
- Giới thiệu hai nhân vật chính: Xiu và Giôn-xi
2. Thân bài
a. Tóm tắt nội dung tác phẩm 'Chiếc lá cuối cùng'
b. Điểm chung và mối quan hệ giữa Xiu và Giôn-xi
- Cả hai đều là họa sĩ với cuộc sống bình dị
- Họ cùng mang trong mình khát vọng chân chính về nghệ thuật
- Họ đồng hành vượt qua những khó khăn trong cuộc sống để theo đuổi đam mê hội họa
c. Vẻ đẹp của nhân vật Xiu
- Xiu là người bạn luôn sát cánh bên Giôn-xi
- Cô là người nhân hậu, giàu tình yêu thương, biết lắng nghe và thấu hiểu
- Khi Giôn-xi mắc bệnh, Xiu luôn ở bên chăm sóc, động viên và lo lắng trước sự bi quan của bạn
→ Tỏa sáng vẻ đẹp của tình bạn và tình yêu thương giữa con người
d. Vẻ đẹp của nhân vật Giôn-xi
- Giôn-xi là nhân vật đối mặt với căn bệnh sưng phổi hiểm nghèo
- Khi biết mình mắc bệnh, cô rơi vào trạng thái tuyệt vọng và yếu đuối
- 'Mở to đôi mắt thẫn thờ và thều thào ra lệnh'
- Cô gắn số phận mình với sự rụng lá của cây thường xuân
- Khi nhìn thấy chiếc lá cuối cùng kiên cường tồn tại, cô tìm lại niềm hy vọng và khát khao sống
- Cô đã tìm lại tình yêu cuộc sống và nghệ thuật, từ đó tiếp tục chiến đấu với căn bệnh hiểm nghèo;
- Cuối cùng, Giôn-xi đã chiến thắng bệnh tật, chứng minh sức mạnh của ý chí và nghị lực.
→ Để lại những bài học quý giá về nghị lực sống, sự kiên cường và khả năng vượt qua nghịch cảnh của con người.
3. Kết bài
- Đánh giá nghệ thuật xây dựng hình tượng hai nhân vật Xiu và Giôn-xi trong tác phẩm.
Sơ đồ tư duy phân tích hai nhân vật Xiu và Giôn-xi trong tác phẩm 'Chiếc lá cuối cùng'

Phân tích hai nhân vật Xiu và Giôn-xi trong 'Chiếc lá cuối cùng' - Mẫu 1
"Chiếc lá cuối cùng" là một kiệt tác của nhà văn Mỹ O. Henry, khắc họa sâu sắc giá trị của nghệ thuật chân chính và tình người trong những hoàn cảnh khó khăn nhất.
Tác phẩm xoay quanh ba nhân vật chính: Xiu, Giôn-xi và cụ Bơ-men. Họ là những họa sĩ nghèo sống trong cùng một khu trọ. Mùa đông năm ấy, Giôn-xi mắc bệnh sưng phổi và đứng trước bờ vực cái chết. Cô gắn số phận mình với chiếc lá thường xuân, tin rằng khi lá cuối cùng rụng xuống, cô cũng sẽ lìa đời. Dù Xiu hết lòng chăm sóc và động viên, Giôn-xi vẫn chìm trong tuyệt vọng. Cụ Bơ-men, với khát vọng tạo ra kiệt tác, đã âm thầm vẽ chiếc lá thường xuân trong đêm giông bão. Chiếc lá sống động như thật đã thắp lên trong Giôn-xi niềm hy vọng và nghị lực chiến đấu với bệnh tật. Cô vượt qua được bệnh, nhưng cụ Bơ-men lại qua đời. Xiu kể cho Giôn-xi về sự hy sinh thầm lặng của cụ và bí mật chiếc lá cuối cùng.
Qua câu chuyện, ta thấy Xiu và Giôn-xi có nhiều điểm chung: cả hai đều là họa sĩ nghèo, mang khát vọng chân chính về nghệ thuật và cùng nhau vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Tuy nhiên, mỗi nhân vật lại được khắc họa với những nét tính cách riêng biệt. Tình huống Giôn-xi mắc bệnh viêm phổi đã làm nổi bật những vẻ đẹp và sự khác biệt này.
Xiu là người bạn nhân hậu, luôn biết lắng nghe và sẻ chia. Khi Giôn-xi mắc bệnh, cô không ngừng chăm sóc và động viên bạn. Tuy nhiên, cô cũng đầy lo lắng khi chứng kiến Giôn-xi đếm ngược thời gian dựa vào những chiếc lá thường xuân. Hành động của Xiu đã làm sáng lên vẻ đẹp của tình bạn và tình yêu thương. Khi biết về chiếc lá cuối cùng, cô đã kể lại cho Giôn-xi với lòng biết ơn sâu sắc đối với sự hy sinh của cụ Bơ-men.
Giôn-xi là nhân vật trung tâm của câu chuyện, đối mặt với căn bệnh hiểm nghèo. Khi biết mình mắc bệnh, cô rơi vào tuyệt vọng và gắn số phận mình với chiếc lá thường xuân. Tuy nhiên, khi nhìn thấy chiếc lá cuối cùng kiên cường tồn tại, cô đã tìm lại niềm hy vọng và nghị lực sống. Hành trình của Giôn-xi không chỉ là cuộc chiến với bệnh tật mà còn là bài học về sự mạnh mẽ vượt qua nghịch cảnh. Chiếc lá cuối cùng trở thành biểu tượng của nghệ thuật chân chính và tình yêu thương giữa con người.
Qua tình huống truyện độc đáo và nghệ thuật miêu tả tâm lý nhân vật tinh tế, O. Henry đã khắc họa thành công hình ảnh Xiu và Giôn-xi với những vẻ đẹp riêng. Họ không chỉ là những họa sĩ nghèo mà còn là biểu tượng của tình yêu thương, sự quan tâm và nghị lực vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.
Phân tích hai nhân vật Xiu và Giôn-xi trong 'Chiếc lá cuối cùng' - Mẫu 2
Giữa những khó khăn và thiếu thốn, tình người đã thắp lên ngọn lửa hy vọng và sưởi ấm trái tim con người. Nhân vật Xiu và Giôn-xi trong truyện ngắn 'Chiếc lá cuối cùng' đã mang đến một câu chuyện xúc động về tình bạn trong sáng và cao đẹp.
Truyện kể về Xiu, một nữ họa sĩ nghèo, chuyển đến căn phòng trọ và gặp Giôn-xi, người cùng cảnh ngộ. Họ còn làm quen với cụ Bơ-men, sống ở tầng dưới. Cả ba đều là những người xa quê, xa người thân, bám trụ cuộc sống nơi thành phố và theo đuổi nghề vẽ. Sự đồng cảnh ngộ đã giúp họ dễ dàng sẻ chia và gắn bó với nhau. Biến cố xảy ra khi Giôn-xi mắc bệnh sưng phổi. Bệnh tật và nghèo túng khiến cô rơi vào tuyệt vọng, với những suy nghĩ bi quan về cuộc sống. Giôn-xi nhìn những chiếc lá thường xuân và mặc định số phận mình cũng sẽ tàn lụi như chúng trước bão giông cuộc đời.
Tình người tỏa sáng qua cách nhà văn O. Henry miêu tả nhân vật Xiu. Cô là người bạn có trái tim nhân hậu, luôn quan tâm và lo lắng cho bạn mình. Khi nhìn những chiếc lá thường xuân rơi dần, Xiu không giấu nổi nỗi lo sợ. Dù không phải chị em ruột, Xiu vẫn hết lòng yêu thương, chăm sóc Giôn-xi khi cô bệnh nặng. Khoảnh khắc cô lặng nhìn cây thường xuân qua khung cửa sổ thể hiện sự bất lực trước sự hữu hạn của vạn vật. Xiu luôn tỏ ra mạnh mẽ nhưng cũng đầy lo sợ: 'Em hãy nghĩ đến chị… chị sẽ làm gì đây?'. Tình bạn của Xiu dành cho Giôn-xi chân thành và sâu sắc, như tình chị em ruột thịt.
Sau đêm mưa gió, chiếc lá thường xuân vẫn bám chặt trên thân cây, như một phép màu kỳ diệu. Chiếc lá ấy trở thành 'thang thuốc' tuyệt vời, giúp Giôn-xi tìm lại niềm hy vọng sống. Nhà văn không miêu tả trực tiếp tâm trạng của Xiu, nhưng người đọc có thể hình dung nét mặt tươi tắn của cô khi Giôn-xi muốn ăn cháo. Chiếc lá cuối cùng - kiệt tác của cụ Bơ-men - cùng sự chăm sóc tận tình của Xiu đã giúp Giôn-xi vượt qua số phận. Câu chuyện để lại ấn tượng sâu sắc về tình bạn chân thành, sâu sắc, nơi Xiu coi Giôn-xi như một phần không thể thiếu trong cuộc đời mình.
Giôn-xi, nhân vật trung tâm của câu chuyện, phải đối mặt với bệnh tật và nghèo túng. Tuổi trẻ đầy thử thách khiến cô rơi vào bi quan và tuyệt vọng. Cô gắn số phận mình với chiếc lá thường xuân, tin rằng khi lá cuối cùng rụng xuống, cô cũng sẽ ra đi. Người đọc cảm nhận được sự cô đơn trong tâm hồn cô gái yếu đuối ấy. Nhờ tình yêu thương của những người xung quanh, Giôn-xi đã hồi sinh. Chiếc lá thường xuân kiên cường khiến cô tin vào sự sống. Cô vui vẻ muốn soi gương, ngắm Xiu nấu nướng và ước mơ vẽ vịnh Na-plo. Sự hồi sinh của Giôn-xi cũng là mong muốn của cụ Bơ-men khi hi sinh thân mình để cứu cô.
Với nghệ thuật kể chuyện hấp dẫn, cách sắp xếp chi tiết khéo léo và kết cấu đảo ngược tình huống, O. Henry đã tạo nên một câu chuyện đầy cảm động về tình người. Những người lao động nghèo khổ nhưng luôn ấm áp tình yêu thương trong tâm hồn.
Phân tích hai nhân vật Xiu và Giôn-xi trong truyện ngắn 'Chiếc lá cuối cùng' - Mẫu 3
O. Henry, nhà văn Mỹ lừng danh với thể loại truyện ngắn, đã khắc họa cuộc sống nghèo khổ của người dân Mỹ qua lăng kính nhân đạo sâu sắc. 'Chiếc lá cuối cùng' là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất của ông, kể về hành trình vượt qua cái chết của Giôn-xi, nhờ sự chăm sóc tận tình của Xiu, người bạn và đồng nghiệp họa sĩ.
Nhân vật Xiu hiện lên như một biểu tượng của tình bạn cao đẹp và lòng nhân ái hiếm có trong xã hội đầy khắc nghiệt.
Câu chuyện xoay quanh ba nhân vật chính: Giôn-xi, Xiu và cụ Bơ-men, những họa sĩ nghèo sống tại quảng trường Gri-niz gần công viên Washington. Họ đến từ những vùng đất khác nhau nhưng cùng chung niềm đam mê nghệ thuật và sự gắn kết tình bạn. Họ thuê chung một căn phòng và kiếm sống bằng việc vẽ minh họa cho các tạp chí.
Từ tháng Năm đến tháng Mười Một, tình bạn của họ bị thử thách khi Giôn-xi ngã bệnh. Đối với những người nghèo, bệnh tật và đói rét luôn là kẻ thù không mời mà đến, đe dọa cuộc sống của họ.
O. Henry đã khéo léo sử dụng bệnh tật như một công cụ để khắc họa tình cảm nhân đạo và phẩm chất của các nhân vật. Giôn-xi, một phụ nữ yếu ớt, bị viêm phổi hành hạ, đã đánh mất niềm tin vào cuộc sống. Cô tin rằng mình sẽ chết khi chiếc lá cuối cùng trên cây thường xuân rụng xuống. Sự so sánh giữa cuộc đời con người và chiếc lá mong manh trước gió lạnh mùa đông là một hình ảnh đầy ám ảnh và sâu sắc.
Trước tình cảnh bi đát của Giôn-xi, Xiu đã không ngừng chăm sóc và động viên bạn. Dù cả hai đều nghèo khó, Xiu coi Giôn-xi như người thân của mình. Cô lắng nghe lời bác sĩ với nỗi lo lắng khôn nguôi: 'Bệnh tình của cô ấy chỉ còn một phần hy vọng. Nếu cô ấy quan tâm đến những thứ như thời trang, thì khả năng khỏi bệnh sẽ cao hơn.'
Sau khi bác sĩ rời đi, Xiu khóc thầm trong phòng làm việc. Cô mang bản vẽ vào phòng Giôn-xi để vừa làm việc vừa chăm sóc bạn. Khi thấy Giôn-xi đếm ngược những chiếc lá rụng, Xiu lo lắng và cố gắng giải thích cho bạn hiểu rằng suy nghĩ bi quan của cô là vô lý.
Xiu cố gắng động viên Giôn-xi: 'Những chiếc lá thường xuân già cỗi kia chẳng liên quan gì đến việc em khỏi bệnh cả. Sáng nay bác sĩ nói em có chín phần mười cơ hội bình phục.' Xiu còn dành dụm tiền kiếm được để mua thức ăn và thuốc men cho bạn.
Xiu nhẹ nhàng an ủi Giôn-xi: 'Giôn-xi yêu quý, em hãy nhắm mắt lại và đừng nhìn ra cửa sổ nữa nhé. Chị cần hoàn thành bức tranh này để mai nộp. Chị cần ánh sáng, nếu không chị đã kéo rèm xuống rồi.'
Xiu là người bạn hiếm có, luôn lo lắng cho Giôn-xi. Cô tâm sự với cụ Bơ-men: 'Cô ấy yếu đuối như một chiếc lá, có thể bay đi bất cứ lúc nào nếu mối liên kết với thế giới này đứt gãy.'
Xiu dịu dàng và kiên nhẫn với Giôn-xi ngay cả khi cô ương bướng nhất: 'Em thân yêu, nếu em không nghĩ đến bản thân nữa, hãy nghĩ đến chị. Chị sẽ làm gì nếu không có em?'
Xiu là người đầu tiên nhận thấy sự thay đổi trong tâm hồn Giôn-xi khi cô bắt đầu từ bỏ suy nghĩ bi quan. Cô còn được nghe Giôn-xi chia sẻ ước mơ: 'Xiu ơi, em hi vọng một ngày nào đó sẽ được đến vịnh Naples.'
Lòng tốt và sự kiên nhẫn của Xiu đã giúp Giôn-xi chiến thắng ý nghĩ bi quan. Tuy nhiên, Xiu muốn Giôn-xi hiểu rõ hơn về sự hy sinh của cụ Bơ-men: 'Chị có chuyện muốn kể với em. Hôm nay cụ Bơ-men đã qua đời vì viêm phổi. Hãy nhìn ra cửa sổ, chiếc lá cuối cùng không bao giờ rụng. Đó là kiệt tác của cụ, được vẽ vào đêm chiếc lá cuối cùng rơi xuống.'
Qua nhân vật Giôn-xi, ta thấy được tấm lòng nhân đạo sâu sắc của O. Henry.
Trong truyện ngắn 'Chiếc lá cuối cùng', ngoài nhân vật bác sĩ, ba nhân vật chính là Giôn-xi, Xiu và cụ Bơ-men, hai phụ nữ và một ông già, đều là những họa sĩ nghèo khổ. Họ sống trong một khu phố tồi tàn, nơi những con đường và ngôi nhà đều xuống cấp. Đây là thế giới của những nghệ sĩ nghèo, những người tìm đến quảng trường Gri-niz gần công viên Washington với hy vọng tìm được nguồn cảm hứng. Hãy tưởng tượng một người thu ngân mang hóa đơn đòi tiền sơn, giấy vẽ, nhưng rồi lại quay về tay không vì chẳng thu được đồng nào. Quảng trường ấy bị chia cắt thành những mảnh nhỏ, khiến không gian sống của họ càng thêm chật hẹp. Công việc của họ chẳng đem lại thu nhập cao, trong khi họ phải đối mặt với vô vàn khó khăn.
Hai cô gái, Giôn-xi và Xiu, mới quen nhau chưa lâu. Từ tháng Năm đến tháng Mười Một, họ đã phải đối mặt với một thử thách lớn khi Giôn-xi ngã bệnh. Trước đây, Giôn-xi từng mơ ước vẽ một bức tranh về vịnh Naples. Cả ba nghệ sĩ gắn kết với nhau bởi khát vọng vươn tới nghệ thuật đỉnh cao. Nhưng giờ đây, nghèo túng và thiếu thốn thuốc men đã đẩy Giôn-xi vào tình trạng tuyệt vọng. Cô đếm từng chiếc lá trên cây thường xuân bám bên tường, tin rằng mình sẽ không thể sống sót qua mùa đông lạnh giá. Giôn-xi mất hết nghị lực, chỉ còn chờ đợi cái chết. Cô nằm bất động trên chiếc giường sắt, không gian xung quanh trở nên tĩnh lặng và ảm đạm. Đôi mắt cô trân trân nhìn vào bức tường gạch, như thể mọi thứ đều đã ngừng lại. Bác sĩ nhận xét: 'Cách cô ấy chấp nhận số phận khiến mọi nỗ lực cứu chữa đều trở nên vô nghĩa.'
Từ sự yếu đuối và mất niềm tin, Giôn-xi rơi vào những suy nghĩ bi quan kỳ lạ. Cô cảm nhận rõ cái chết đang đến gần và không thể tránh khỏi. Bị ám ảnh bởi hình ảnh chiếc lá thường xuân rụng dần, cô tin rằng mình sẽ chết khi chiếc lá cuối cùng rơi xuống. Đó là một niềm tin đau đớn, phù hợp với tâm hồn nhạy cảm của một họa sĩ đang bị bệnh tật và nghèo đói hành hạ. Cô cảm thấy cô đơn và lạc lõng, như thể đã chuẩn bị sẵn sàng cho hành trình cuối cùng của mình. Những mối liên kết với tình bạn và thế giới dần lỏng lẻo, khiến ý nghĩ về cái chết càng chiếm lĩnh tâm trí cô. Sự so sánh giữa cuộc đời con người và chiếc lá mong manh trước gió lạnh mùa đông là một hình ảnh đầy ám ảnh, thể hiện sự đồng cảm sâu sắc của tác giả với những người nghèo khổ. Giôn-xi cảm thấy mình là gánh nặng cho người khác, đau khổ vì phải nhờ vào sự chăm sóc của bạn bè. Trong ánh hoàng hôn, cô vẫn nhìn thấy chiếc lá thường xuân đơn độc bám trên tường, trong khi gió bắc thổi mạnh và mưa rơi lộp độp.
Tuy nhiên, khi bình minh lên, chiếc lá thường xuân vẫn còn đó. Giôn-xi nhận ra sự yếu đuối của mình là sai lầm. Một niềm hy vọng mới trỗi dậy trong cô, khát vọng vẽ vịnh Naples lại cháy bùng. Sức sống dần hồi sinh, khiến bác sĩ phải thốt lên: 'Cô ấy đã có năm phần mười cơ hội sống.' Điều gì đã cứu Giôn-xi? Có lẽ một phần nhờ thuốc men, một phần nhờ sự chăm sóc tận tình của Xiu, nhưng quan trọng nhất là chiếc lá thường xuân cuối cùng trên bức tường. Chiếc lá ấy không bao giờ rung rinh hay rụng xuống, bởi nó chính là kiệt tác của cụ Bơ-men. Cụ đã vẽ nó vào đêm chiếc lá cuối cùng rụng, và để làm được điều đó, cụ đã hy sinh cả mạng sống của mình. Nghệ thuật chân chính có sức mạnh tái sinh, khơi dậy niềm tin và khát vọng sống.
Tình thương của Xiu đã góp phần cứu sống Giôn-xi. Một tình bạn như vậy thật hiếm có trong xã hội tư bản. Nhân vật Xiu, cùng với Giôn-xi và cụ Bơ-men, đã làm nổi bật chủ đề của truyện: nghệ thuật chân chính bắt nguồn từ tình người và lòng nhân đạo, có thể chiến thắng cả thần chết.
- Phân tích đặc điểm kết cấu của Dục Thúy Sơn - Hướng dẫn Soạn bài Dục Thúy Sơn chi tiết trong sách Kết nối tri thức lớp 10
- Soạn bài Thực hành tiếng Việt trang 46 - Ngữ văn lớp 8 sách Cánh diều tập 1: Hướng dẫn chi tiết và bổ ích
- Đóng vai hướng dẫn viên, khám phá và giới thiệu những nét đẹp độc đáo của chợ quê - Văn mẫu lớp 4 Chân trời sáng tạo
- Viết thư UPU lần thứ 54 ngắn gọn: Những mẫu thư ngắn gọn, súc tích và đầy đủ nội dung cho mọi đối tượng
- Tại sao tôi yêu thích câu chuyện về tình yêu thương và lòng biết ơn trong cuộc sống Câu chuyện về tình yêu thương và lòng biết ơn luôn mang đến những giá trị nhân văn sâu sắc mà tôi vô cùng trân trọng. Mỗi câu chuyện như vậy mở ra những cảm xúc chân thành, khiến tôi nhận ra rằng cuộc sống thật sự ý nghĩa khi chúng ta biết sẻ chia và trân trọng những điều nhỏ bé. Những câu chuyện này giúp tôi hiểu được rằng tình yêu thương không chỉ là cảm xúc, mà là một hành động có thể thay đổi thế giới, tạo dựng những mối quan hệ bền chặt và thấm đẫm lòng biết ơn. Từ đó, tôi học được cách sống có trách nhiệm, biết yêu thương và cảm nhận sự gắn kết giữa con người với nhau một cách sâu sắc hơn.