Kể về nỗi lòng của chú chó lạc chủ - Dàn ý và 4 bài văn mẫu lớp 6 đặc sắc

Dưới đây, EduTOPS xin giới thiệu dàn ý chi tiết cùng 4 bài văn mẫu kể về tâm sự của chú chó lạc chủ. Những bài văn này được tuyển chọn kỹ lưỡng từ các tác phẩm xuất sắc của học sinh trên toàn quốc. Đừng quên khám phá thêm nhiều bài văn mẫu khác tại chuyên mục Văn 6. Chúc các bạn học tập hiệu quả!
Dàn ý kể về nỗi lòng của chú chó lạc chủ
1. Mở bài cho đề kể về tâm sự của một chú chó bị lạc chủ
Tôi là Đô – la, chú chó cưng của cô chủ Giang. Hôm nay, tôi muốn kể cho các bạn nghe về một kỷ niệm đáng nhớ khi tôi bị lạc mất cô chủ vào tuần trước.
2. Thân bài cho đề kể về tâm sự của một chú chó bị lạc chủ
– Vào một ngày chủ nhật đẹp trời, ánh nắng vàng rực rỡ chiếu xuống bộ lông màu sô-cô-la của tôi, khiến những sợi lông và ria của tôi óng ánh như những sợi tơ mềm mại.
– Cô chủ vui vẻ dẫn tôi đi dạo ở công viên gần nhà.
– Tôi chạy nhảy khắp nơi, khiến cô chủ nhiều lần phải ghìm dây lại vì tôi chạy quá nhanh.
– Khi đến công viên, cô chủ tháo vòng dây để tôi được tự do chạy nhảy.
– Mải mê chơi đùa, tôi đã không nghe thấy tiếng gọi của cô chủ và bị lạc.
– Lạc mất cô chủ, tôi vừa buồn vừa đói, nằm bất lực trên bãi cỏ trong công viên.
– Đến tối, cô chủ đã tìm thấy tôi. Tôi vui mừng khôn xiết nhưng cũng cảm thấy vô cùng có lỗi.
3. Kết bài cho đề kể về tâm sự của một chú chó bị lạc chủ
Đó là câu chuyện tôi bị lạc vào tuần trước. Tôi tự hứa với lòng mình sẽ luôn ngoan ngoãn và nghe lời cô chủ, không bao giờ mải chơi để lạc mất cô chủ nữa. Một lần như vậy đã đủ khiến tôi sợ hãi, nhưng quan trọng hơn, tôi biết rằng nếu lạc mất tôi lần nữa, cô chủ sẽ rất buồn, bởi cô chủ coi tôi như một người bạn thân thiết.
Kể về nỗi lòng của chú chó lạc chủ - Mẫu 1
Tiếng người hú, tiếng tù và thúc giục, cùng tiếng sủa vang dội của đàn chó làm náo động cả khu rừng. Trong đó, nổi bật là tiếng sủa trầm ấm của tôi, một chú chó săn dày dạn kinh nghiệm.
Tiếng súng của ông chủ vang lên chát chúa, hạ gục một con dê núi. Tuy nhiên, con dê chỉ quỵ xuống một lát rồi lại vùng dậy chạy. Tôi lao theo như một mũi tên, vượt qua suối cạn và hạ gục con mồi. Mọi người vui mừng khiêng con thú về, ông chủ vỗ nhẹ vào má tôi và khen: "Tốt lắm! Giỏi lắm!"
Cuộc săn tiếp tục. Tôi chạy đi đầu, mũi khịt khịt đánh hơi, hy vọng lập thêm chiến công. Bỗng tôi phát hiện mùi lạ và tiếng động khẽ. Một bóng đen vụt qua, tôi mải mê đuổi theo.
Đột nhiên, một quả rừng rơi trúng đầu khiến tôi tỉnh táo lại. Con thú biến mất, tiếng người cũng chỉ còn thoang thoảng trong gió. Tôi dừng lại, nhìn quanh và nhận ra mình đã lạc. Trời bắt đầu tối, tôi vội vã tìm đường về.
Nhưng càng chạy, tôi càng thấy lối về xa lạ. Khu rừng rậm rạp, bóng tối bao trùm khiến tôi hoang mang. Mệt mỏi, tôi tìm một hốc cây đầy lá khô để nghỉ ngơi. Cơn đói cồn cào khiến tôi nhớ đến những bữa ăn ngon lành ở nhà. Tôi nhớ ông chủ, người luôn yêu quý và chăm sóc tôi.
Nhớ lại lần bị thương, chân tôi vấp đá tóe máu, ông chủ đã tìm lá thuốc và băng bó cho tôi. Những ngày đó, ông luôn ở bên cạnh, dắt tôi đi dạo quanh xóm để chân mau lành. Giờ đây, tôi nằm đây, nghĩ về ông chủ đang lo lắng tìm kiếm tôi.
Tôi thiếp đi trong mệt mỏi. Khi tỉnh dậy, trời đã hừng sáng. Không muốn trở thành mồi cho thú dữ, tôi quyết tâm tìm đường về. Tôi đứng dậy, đánh hơi và lắng nghe, hy vọng tìm được lối ra.
Với quyết tâm trở về bên ông chủ yêu quý, tôi lao đi trong niềm hy vọng. Tôi biết rằng, ông chủ đang chờ tôi, và tôi sẽ không bao giờ từ bỏ.
Kể về nỗi lòng của chú chó lạc chủ - Mẫu 2
Tôi mải mê đuổi theo những quả bóng bay cùng đám bạn chó khác. Khi bóng bay vỡ hết, tôi giật mình nhận ra xung quanh toàn là những thứ xa lạ. Tôi hoảng hốt sủa vang, gọi chủ nhưng không ai đáp lại. Tôi đã lạc mất người chủ yêu quý của mình chỉ vì quá ham chơi.
Tôi nằm đó, nuối tiếc về khoảnh khắc ban nãy. Trời nhá nhem tối, tôi vốn không sợ bóng tối, nhưng hôm nay, trong hoàn cảnh này, nỗi sợ hãi dâng lên. Tôi không sợ ma hay những con vật to lớn, mà sợ rằng mình sẽ không bao giờ được trở về nhà. Những bạn chó khác đã được chủ dẫn về, chỉ còn lại mình tôi cô độc. Tiếng hú của tôi vang lên thảm thiết nhưng chẳng ai đáp lại.
Đột nhiên, trời đổ mưa lớn. Những tia chớp lóe sáng, tiếng sấm vang dội khiến tôi hoảng sợ. Tôi chạy vào một khu rừng gần đó để tránh mưa, nhưng những giọt mưa lạnh vẫn xối xả đập vào người tôi. Tôi nhắm nghiền mắt, đau đớn và bất lực. Bỗng một cành cây bị gió quật đổ rơi trúng đầu tôi. Tôi choáng váng, kêu lên nhưng tiếng kêu của tôi chìm vào đêm tối. Tôi ngất đi tỉnh lại nhiều lần, tâm trí rối bời.
Lần tỉnh dậy đầu tiên, tôi thấy hình ảnh cô chủ đang âu yếm vuốt ve tôi. Đó chỉ là ký ức hiện lên trong đầu tôi. Tôi rơi nước mắt khi nghĩ về điều đó. Hình ảnh cô chủ hiền lành ôm tôi vào lòng khiến tôi không thể ngất đi nữa. Tôi cố gắng mở mắt, không muốn cô chủ phải buồn vì tôi. Ngoài trời, mưa vẫn rơi xối xả, gió rít lên làm rung chuyển cả khu rừng. Nhưng giờ đây, tôi chẳng còn cảm giác gì nữa, có lẽ vì quá mệt mỏi và quen với cái lạnh. Tôi lại ngất đi.
Lần thứ hai tỉnh lại, tôi thấy ngôi nhà nhỏ xinh của mình hiện ra với màu hồng đẹp mắt. Đó là ngôi nhà do chính tay cô chủ làm và trang trí cho tôi. Tôi giật mình khi màu hồng ấy biến mất, thay vào đó là màu đen của đêm tối. Tôi tự hỏi, giờ này cô chủ đã ngủ chưa, cô có đang lo lắng cho tôi không? Câu hỏi của tôi không ai trả lời, và tôi lại lịm đi trong đêm tối.
Sáng hôm sau, ánh nắng bình minh nhẹ nhàng ló dạng. Tôi tỉnh dậy, vui mừng vì cơn bão đã qua. Tôi cố gắng đứng dậy, muốn tìm đường về nhà, nhưng chân tôi đau đớn, không thể bước đi. Dù vậy, nghĩ đến cô chủ, tôi cố gắng lết từng bước một.
Sau khi lết được một đoạn dài, tôi nhìn thấy một bóng hình quen thuộc. Tôi không biết đó có phải là thật hay không. Tôi đau đớn, kiệt sức, tưởng chừng như sắp ngất đi. Bỗng một bàn tay ấm áp đỡ lấy tôi. Tôi chỉ kịp cảm nhận những giọt nước mắt ấm nóng của cô chủ trước khi ngất đi trong hạnh phúc.
Kể về nỗi lòng của chú chó lạc chủ - Mẫu 3
“Tôm… Tôm… tao về rồi này!” Tiếng cậu chủ gọi tôi từ ngoài cổng. Tôi vội lao ra, quấn quýt lấy cậu. Cậu chủ yêu tôi lắm, thường dắt tôi đi chạy bộ và tắm nắng. Nhưng có một lần, tôi đã làm cậu buồn vì mải chơi mà lạc đường, khiến cậu phải đi tìm tôi suốt cả ngày.
Tôi nhớ mãi buổi chiều hè oi ả ấy. Tôi nằm lim dim ngủ thì nghe tiếng cổng mở. Cậu chủ vừa đi chơi bóng về, xoa đầu tôi rồi vội vào nhà, quên đóng cổng. Thấy cơ hội, tôi chạy ra ngoài, dừng lại trước con kênh xanh. Không chần chừ, tôi lao xuống dòng nước mát, để mình trôi theo dòng chảy, tận hưởng cảm giác sảng khoái. Tôi chẳng để ý mình đang đi đâu, chỉ biết rằng dòng nước mát lạnh đang làm dịu đi cái nóng ngột ngạt.
Khi lên bờ, bộ lông tôi ướt sũng. Những con chó khác nhìn tôi với ánh mắt dò xét. Tôi không sợ, thậm chí còn rũ mạnh bộ lông, khiến nước bắn tung tóe vào chúng. Tôi kiêu hãnh bước đi, nhưng chính sự tự tin thái quá ấy đã khiến tôi lạc đường. Tôi nhìn quanh, mọi thứ đều xa lạ. Không phải con ngõ quen thuộc, cũng không phải con đường cậu chủ thường dắt tôi đi chạy bộ. Tôi hoảng hốt, chạy khắp nơi tìm về nhà, nơi có giàn hoa hồng leo đỏ thắm trước cổng. Nhưng càng chạy, tôi càng thấy mình lạc lối. Bóng tối dần bao phủ, nỗi sợ hãi và đói khát khiến tôi kiệt sức. Cuối cùng, tôi nằm vật xuống trước cửa một ngôi nhà xa lạ, thiếp đi trong mệt mỏi.
Sáng hôm sau, tôi cảm nhận được bàn tay ấm áp quen thuộc vuốt ve đầu mình. Tôi bừng tỉnh, nhận ra cậu chủ đang ngồi bên cạnh. Cậu vừa vuốt ve tôi vừa trách móc: “Mày bỏ tao đi cả đêm hôm qua vậy Tôm? Mày có biết cả nhà lo cho mày nhiều lắm không? Dậy đi, về nhà với tao nào!” Tôi vui mừng khôn xiết, vờn vờn chân cậu không rời. Về nhà, tôi được cậu cho ăn một bữa thịnh soạn. Cậu kể cho tôi nghe về hành trình tìm kiếm vất vả của mình. Lúc ấy, tôi cảm thấy mình thật may mắn khi có một người chủ yêu thương và quan tâm đến tôi như vậy. Từ đó, tôi tự nhủ sẽ không bao giờ làm cậu buồn nữa.
Giờ đây, mỗi khi nhìn ra cánh cổng, tôi lại nhớ về lần lạc đường ấy. Tôi biết rằng, thế giới ngoài kia dù có rộng lớn đến đâu cũng không thể so sánh được với ngôi nhà nhỏ của tôi, nơi có cậu chủ yêu thương và chăm sóc tôi từng ngày.
Kể về nỗi lòng của chú chó lạc chủ - Mẫu 4
Tôi là Đô – la, chú chó cưng của cô chủ Giang. Tên tôi được ghép từ hai nốt nhạc mà cô chủ thường chơi trên đàn piano. Hôm nay, tôi muốn kể cho các bạn nghe về một trải nghiệm đáng nhớ khi tôi bị lạc mất cô chủ vào tuần trước.
Hôm đó là một ngày chủ nhật đẹp trời, ánh nắng vàng rực rỡ chiếu xuống bộ lông màu sô-cô-la của tôi, khiến những sợi lông và ria của tôi óng ánh như tơ. Cô chủ vui vẻ dắt tôi đi dạo ở công viên gần nhà. Cô còn đeo cho tôi một chiếc vòng cổ xinh xắn có khắc tên tôi. Tôi thích thú chạy nhảy khắp nơi, khiến cô chủ phải ghìm dây lại nhiều lần. Khi đến công viên, cô tháo dây để tôi tự do chạy nhảy. Tôi nhìn thấy những người bạn của mình đang nô đùa và nhanh chóng hòa vào cùng họ.
Tôi mải mê chơi đùa, quên cả thời gian và bỏ qua tiếng gọi của cô chủ. Tôi chạy theo một chú bướm màu vàng cam xinh đẹp, nghĩ rằng mình sẽ quay lại ngay. Nhưng chú bướm bay mất, và tôi nhận ra mình đã đi quá xa. Tôi cố gắng đánh hơi tìm đường về nhưng không thể ngửi thấy mùi của cô chủ. Tôi hoảng hốt, chạy khắp các ngả đường trong công viên, kêu lên những tiếng “gâu… gâu…” nhưng không thấy cô chủ đâu. Tôi đã lạc mất cô chủ.
Tôi buồn bã nằm trên bãi cỏ, nhớ đến những bữa ăn ngon lành và những lần cô chủ chải lông cho tôi. Giờ đây, tôi đói và sợ hãi. Bầu trời tối dần, và tôi nhận ra mình sợ bóng tối khi không có cô chủ bên cạnh. Tôi hối hận vì đã không nghe lời cô chủ, và nước mắt lăn dài trên má.
Đột nhiên, tôi nghe tiếng bước chân dồn dập và ánh đèn chiếu vào chỗ tôi nằm. Tôi sợ hãi nhưng rồi nhận ra mùi quen thuộc của cô chủ. Cô chủ chạy đến, bế tôi lên và trách móc: “Em đi đâu thế Đô – la? Chị đã tìm em khắp nơi. Lần sau không được mải chơi mà lạc mất chị nữa, nghe chưa?” Tôi ngoan ngoãn dựa vào lòng cô chủ, cảm thấy hạnh phúc vì đã được trở về bên cô.
Từ đó, tôi tự hứa sẽ luôn ngoan ngoãn và nghe lời cô chủ, không bao giờ mải chơi mà lạc mất cô nữa. Một lần như vậy đã đủ khiến tôi sợ hãi, và tôi biết rằng nếu lạc mất tôi lần nữa, cô chủ sẽ rất buồn, bởi cô coi tôi như một người bạn thân thiết.
- Soạn bài Viết bài văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớ - Ngữ văn lớp 6 trang 28 sách Kết nối tri thức tập 1
- Hướng dẫn soạn bài Tổng kết phần Tập làm văn kì 2 - Chi tiết bài 32 SGK Ngữ văn lớp 6 tập 2
- Luyện tập viết đoạn văn miêu tả cây cối - Bài 3 Tiếng Việt 4 Tập 2 Chân trời sáng tạo
- Luyện từ và câu: Thành phần chính của câu - Tiếng Việt 4 Chân trời sáng tạo Tập 2 Bài 3
- 15 Dàn ý chi tiết và sáng tạo miêu tả đồ chơi dành cho học sinh lớp 4 - Hướng dẫn lập dàn ý tả đồ chơi lớp 4 đầy đủ và hấp dẫn