Kể về một việc tốt em đã làm: 3 Dàn ý chi tiết và 36 bài văn mẫu lớp 6 đặc sắc nhất
Những hành động tốt đẹp không chỉ mang lại niềm vui mà còn dạy chúng ta nhiều bài học ý nghĩa. Với mục đích khơi gợi cảm hứng, EduTOPS xin giới thiệu tài liệu Bài văn mẫu lớp 6: Kể về một việc tốt em đã làm, giúp các em học sinh nắm bắt cách kể lại câu chuyện của mình một cách chân thực và sâu sắc.

Tài liệu bao gồm 3 dàn ý chi tiết và 37 bài văn mẫu đặc sắc, được chọn lọc kỹ lưỡng. Mời bạn đọc khám phá nội dung đầy đủ ngay dưới đây.
Dàn ý kể về một việc tốt em đã làm
1. Mở bài
Giới thiệu khái quát về việc tốt mà em đã thực hiện, tạo sự thu hút và gợi mở câu chuyện.
2. Thân bài
- Bối cảnh xảy ra việc tốt: Thời gian, địa điểm cụ thể?
- Diễn biến sự việc: Kể lại chi tiết quá trình em thực hiện việc tốt.
- Kết quả đạt được: Sự giúp đỡ mang lại cho người khác, những lời cảm ơn chân thành.
- Cảm xúc của em sau khi hoàn thành việc tốt: Niềm vui, hạnh phúc, tự hào…
3. Kết bài
Suy ngẫm về ý nghĩa của việc tốt mà em đã làm và bài học rút ra từ trải nghiệm đó.
Kể về một việc tốt em đã làm - Bài văn ngắn gọn và ý nghĩa
Mẫu số 1
Gần đây, khu phố tôi đã tổ chức một buổi tổng vệ sinh để chào mừng ngày Quốc khánh. Tôi và chị gái đã nhiệt tình tham gia. Từ sáng sớm, mọi người đã tập trung tại nhà văn hóa. Bác tổ trưởng dân phố phân công công việc cụ thể cho từng người. Ai nấy đều nhận dụng cụ và bắt tay vào việc. Người lớn đảm nhận quét dọn đường phố, trong khi các anh chị đoàn viên trồng cây, nhổ cỏ ở các bồn hoa và treo cờ Tổ quốc. Các bạn nhỏ thì dọn dẹp nhà văn hóa. Rác được thu gom và đưa đến khu tập kết. Không khí làm việc vui vẻ, ai cũng hào hứng. Đến chiều, mọi việc hoàn thành, đường phố trở nên sạch sẽ và tươi đẹp. Tôi cảm thấy hạnh phúc vì đã góp phần vào một việc làm ý nghĩa.
Mẫu số 2
Trong kỳ nghỉ hè vừa qua, tôi có dịp về thăm quê và tham gia một hoạt động vô cùng ý nghĩa. Quê tôi là một thành phố biển xinh đẹp, thu hút nhiều du khách mỗi năm. Tuy nhiên, một số người thiếu ý thức đã xả rác bừa bãi, khiến bãi biển trở nên ô nhiễm và mất đi vẻ thơ mộng vốn có. Nhận thấy điều đó, các anh chị tình nguyện viên đã tổ chức một chiến dịch dọn dẹp bãi biển. Qua lời kể của chị Hảo, tôi đã hào hứng xin tham gia. Chúng tôi được phát bao tải lớn và găng tay bảo hộ, sau đó phân công nhau dọn dẹp từng khu vực. Những vật dụng có thể tái chế được thu gom riêng. Dù công việc khá vất vả, nhưng tôi cảm thấy vui vẻ và tự hào vì đã góp phần bảo vệ môi trường. Tôi hy vọng hoạt động này sẽ giúp mọi người nâng cao ý thức giữ gìn vẻ đẹp của biển quê hương.
Mẫu số 3
Ai cũng có cơ hội làm việc tốt, và tôi cũng vậy. Gần đây, miền Trung phải hứng chịu trận lũ lụt kinh hoàng, gây thiệt hại nặng nề về nhà cửa và tài sản. Trước tình hình đó, trường tôi đã phát động chương trình “Vì miền Trung thân yêu”. Cả thầy cô và học sinh đều nhiệt tình tham gia. Chúng tôi có thể ủng hộ sách vở, quần áo, đồ dùng học tập hoặc đóng góp một khoản tiền nhỏ. Lớp tôi đã thống kê và sắp xếp các món đồ để nộp lại cho nhà trường. Khi nghe bạn lớp trưởng thông báo, cả lớp ai cũng hào hứng. Tôi cũng vậy. Về nhà, tôi kể cho bố mẹ nghe và xin phép ủng hộ một số sách vở, quần áo cũ không dùng đến. Sáng hôm sau, tôi mang những món đồ đó đến lớp. Các bạn trong lớp cũng làm tương tự. Cô giáo giao cho lớp trưởng và lớp phó kiểm tra và thống kê lại. Sau một tuần, chuyến xe nghĩa tình của trường đã lên đường, mang theo những món quà ý nghĩa đến với người dân miền Trung, đặc biệt là các bạn học sinh. Tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã góp phần nhỏ bé của mình vào việc làm tốt này.
Mẫu số 4
Chủ nhật tuần trước, tôi và các bạn trong xóm rủ nhau đi đá bóng. Chúng tôi đang hào hứng bàn luận về trận đấu sắp tới thì bỗng nhìn thấy một bà cụ đang xách mấy túi đồ nặng nề. Có lẽ bà vừa đi chợ về. Ngay lúc đó, một nhóm thanh niên đi ngang qua, vô tình xô vào bà cụ. May mắn thay, bà không bị ngã, nhưng mấy túi đồ bị rơi xuống đất. Đám thanh niên ấy không những không xin lỗi mà còn bỏ đi. Thấy vậy, tôi và các bạn liền chạy đến giúp bà nhặt đồ. Bà cụ cảm ơn và khen chúng tôi ngoan ngoãn. Khoảnh khắc ấy khiến tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc và tự nhủ sẽ cố gắng làm nhiều việc tốt hơn nữa.
Mẫu số 5
Sáng chủ nhật, tôi và chị Hà tham gia buổi tổng vệ sinh khu phố. Tám giờ sáng, mọi người đã có mặt tại nhà văn hóa thôn. Từ các bác lớn tuổi, các anh chị thanh niên đến các bạn nhỏ đều nhiệt tình tham gia. Các anh chị đoàn viên phân phát dụng cụ lao động và phân công nhiệm vụ. Chúng tôi được giao dọn dẹp các con đường trong thôn, nhà văn hóa và trồng cây dọc con đường chính. Các cô, các bác lớn tuổi đảm nhận quét dọn đường chính, trong khi các anh chị thanh niên phụ trách các ngõ nhỏ và trồng cây. Nhiệm vụ của chúng tôi là dọn dẹp nhà văn hóa và tưới nước cho cây mới trồng. Mọi người vừa làm việc vừa trò chuyện vui vẻ. Đến chiều, công việc hoàn thành. Dù mệt nhưng ai cũng cảm thấy hạnh phúc vì đã góp phần giữ gìn vệ sinh cho thôn xóm.
Kể lại một việc tốt mà em đã làm - Bài văn mẫu lớp 6
Bài văn mẫu số 1
Những việc tốt như những hạt giống gieo vào lòng người, lan tỏa điều đẹp đẽ trong cuộc sống. Ai cũng từng làm được ít nhất một việc tốt, và tôi cũng vậy. Việc làm ấy đã mang lại cho tôi niềm vui và hạnh phúc khó tả.
Chủ nhật tuần trước, khu phố tôi phát động phong trào “Môi trường xanh”. Trước đó, bác tổ trưởng dân phố đã đến từng nhà vận động mọi người tham gia. Vì bố mẹ bận rộn, tôi và chị Hoài đã xung phong thay mặt gia đình tham gia.
Sáng hôm ấy, hai chị em tôi dậy thật sớm. Sau khi vệ sinh cá nhân và ăn sáng, chị Hoài đạp xe đưa tôi đến nhà văn hóa. Đúng tám giờ, rất đông người đã tập trung, từ các bác lớn tuổi đến các anh chị thanh niên và các bạn nhỏ. Ai nấy đều háo hức đóng góp sức mình.
Các anh chị đoàn viên phân phát dụng cụ lao động. Mọi người lắng nghe sự phân công của bác trưởng thôn. Nhiệm vụ của chúng tôi là dọn dẹp đường làng, nhà văn hóa và trồng cây dọc đường chính. Sau đó, chúng tôi nhận dụng cụ và bắt tay vào việc. Các cô, các bác quét dọn đường chính, trong khi các anh chị thanh niên phụ trách các ngõ nhỏ và trồng cây. Chúng em ở lại nhà văn hóa để quét dọn và tưới nước cho cây mới trồng. Mọi người vừa làm vừa trò chuyện vui vẻ. Đến chiều, công việc hoàn thành. Rác được thu gom vào bao tải để đem đi xử lý, còn rác tái chế như vỏ chai, lon, ống hút… được để riêng.
Sau buổi sáng làm việc, con đường làng như khoác lên một diện mạo mới. Mệt mỏi tan biến, thay vào đó là niềm vui khôn tả. Những cây xanh mới trồng đung đưa trong gió, như đang reo vui.
Tôi cảm thấy công việc này thật ý nghĩa. Từ đó, tôi tự nhủ sẽ tích cực làm thêm nhiều việc tốt hơn nữa để góp phần xây dựng cuộc sống tươi đẹp hơn.
Bài văn mẫu số 2
Những việc làm tốt như những tia nắng ấm áp, lan tỏa điều tích cực trong cuộc sống. Ai cũng từng làm được ít nhất một việc tốt, và em cũng vậy. Việc làm ấy đã để lại trong em nhiều cảm xúc đẹp.
Chủ nhật tuần trước, khu phố em phát động phong trào “Môi trường xanh”. Trước đó, bác tổ trưởng dân phố đã đến từng nhà vận động mọi người tham gia. Mỗi gia đình cần có hai người tham gia, nên em và chị gái đã xung phong đại diện.
Hai chị em vô cùng háo hức. Dù công việc có vất vả nhưng chắc chắn sẽ rất ý nghĩa. Từ sáng sớm, mọi người đã tập trung tại nhà văn hóa. Bác tổ trưởng phân công nhiệm vụ cụ thể. Nhà văn hóa chưa bao giờ đông đúc và nhộn nhịp đến thế. Dụng cụ lao động đã được chuẩn bị sẵn sàng trong kho.
Sau khi nhận dụng cụ, mọi người bắt tay vào công việc. Các cô, các bác lớn tuổi quét dọn đường lớn, trong khi các anh chị thanh niên phụ trách trồng cây và nhổ cỏ. Các bạn nhỏ như em được giao nhiệm vụ dọn dẹp nhà văn hóa. Rác được thu gom và phân loại thành rác hữu cơ (có thể phân hủy) và rác vô cơ (không thể phân hủy). Toàn bộ số rác sau đó được xe chở rác đưa đi xử lý.
Mọi người vừa làm việc vừa trò chuyện vui vẻ. Đến chiều, công việc hoàn thành. Con đường trở nên sạch sẽ, cây cối xanh tươi dưới ánh nắng ban mai. Những lá cờ đỏ sao vàng rực rỡ trên từng ngôi nhà. Khu phố như được khoác lên một diện mạo mới. Ngắm nhìn khung cảnh ấy, em cảm thấy mọi mệt mỏi tan biến. Một ngày lao động vất vả nhưng thật ý nghĩa. Ai nấy đều hân hoan trở về nhà.
Mỗi việc làm tốt đều mang lại giá trị to lớn. Em tự nhủ sẽ cố gắng làm thêm nhiều việc có ích để góp phần xây dựng cuộc sống tươi đẹp hơn.
Bài văn mẫu số 3
Những việc làm tốt như những tia nắng ấm áp, lan tỏa điều tích cực trong cuộc sống. Ai cũng từng làm được ít nhất một việc tốt, và em cũng vậy. Việc làm ấy đã để lại trong em nhiều cảm xúc đẹp.
Chủ nhật tuần trước, khu phố em phát động phong trào “Môi trường xanh”. Trước đó, bác tổ trưởng dân phố đã đến từng nhà vận động mọi người tham gia. Mỗi gia đình cần có hai người tham gia, nên em và chị gái đã xung phong đại diện.
Hai chị em vô cùng háo hức. Dù công việc có vất vả nhưng chắc chắn sẽ rất ý nghĩa. Từ sáng sớm, mọi người đã tập trung tại nhà văn hóa. Bác tổ trưởng phân công nhiệm vụ cụ thể. Nhà văn hóa chưa bao giờ đông đúc và nhộn nhịp đến thế. Dụng cụ lao động đã được chuẩn bị sẵn sàng trong kho.
Sau khi nhận dụng cụ, mọi người bắt tay vào công việc. Các cô, các bác lớn tuổi quét dọn đường lớn, trong khi các anh chị thanh niên phụ trách trồng cây và nhổ cỏ. Các bạn nhỏ như em được giao nhiệm vụ dọn dẹp nhà văn hóa. Rác được thu gom và phân loại thành rác hữu cơ (có thể phân hủy) và rác vô cơ (không thể phân hủy). Toàn bộ số rác sau đó được xe chở rác đưa đi xử lý.
Mọi người vừa làm việc vừa trò chuyện vui vẻ. Đến chiều, công việc hoàn thành. Con đường trở nên sạch sẽ, cây cối xanh tươi dưới ánh nắng ban mai. Những lá cờ đỏ sao vàng rực rỡ trên từng ngôi nhà. Khu phố như được khoác lên một diện mạo mới. Ngắm nhìn khung cảnh ấy, em cảm thấy mọi mệt mỏi tan biến. Một ngày lao động vất vả nhưng thật ý nghĩa. Ai nấy đều hân hoan trở về nhà.
Mỗi việc làm tốt đều mang lại giá trị to lớn. Em tự nhủ sẽ cố gắng làm thêm nhiều việc có ích để góp phần xây dựng cuộc sống tươi đẹp hơn.
Bài văn mẫu số 4
Trong cuộc đời, ai cũng từng làm được ít nhất một việc tốt. Những việc làm ấy không chỉ mang lại niềm vui mà còn khiến chúng ta cảm thấy hạnh phúc. Bản thân tôi cũng đã từng làm được nhiều việc tốt, và mỗi lần như vậy, tôi đều cảm thấy vô cùng ý nghĩa.
Tôi vẫn nhớ như in ngày hôm đó là một buổi sáng chủ nhật đẹp trời. Tôi và các bạn trong xóm rủ nhau đi đá bóng. Chúng tôi vừa đi vừa trò chuyện sôi nổi về trận đấu sắp tới. Đối thủ của chúng tôi là đội bóng xóm Đông - một đội bóng mạnh và đáng gờm. Cả đội đều quyết tâm giành chiến thắng.
Khi cả nhóm đang trên đường đến sân bóng, tôi chợt nhìn thấy một bà cụ đang xách một túi đồ rất nặng. Bỗng nhiên, một nhóm thanh niên đi ngang qua, vô tình xô vào bà cụ khiến túi đồ rơi xuống đất. Những quả cam trong túi lăn ra xa. Có lẽ bà cụ vừa đi chợ về. Đám thanh niên ấy chỉ quay lại nhìn rồi cười khẩy, không hề giúp đỡ bà cụ.
Những người đi đường cũng không ai dừng lại giúp bà. Thấy vậy, tôi liền chạy đến nhặt từng quả cam, xếp gọn vào túi và đưa lại cho bà cụ.
Bà cụ mỉm cười và nói với tôi:
- Bà cảm ơn cháu nhiều lắm! Cháu thật là một đứa trẻ ngoan.
Tôi liền hỏi bà cụ:
- Không có gì đâu ạ… Bà ơi, bà đi đâu để cháu đưa bà đi ạ?
Bà cụ trả lời:
- Nhà bà ở gần sân bóng kia kìa.
Đang nói chuyện với bà cụ, tôi thấy các bạn trong nhóm chạy lại. Nghe bà cụ nói, cả nhóm đồng thanh đáp:
- Vậy ạ? Để chúng cháu đưa bà qua đường nhé!
Cả nhóm cùng nhau dắt bà cụ qua đường một cách cẩn thận. Trên đường đi, bà cụ hỏi han chúng tôi đang đi đâu. Tôi kể cho bà nghe về trận đấu sắp tới. Bà cụ mỉm cười và nói rằng những đứa trẻ tốt bụng như chúng tôi chắc chắn sẽ giành chiến thắng. Lời động viên của bà khiến chúng tôi thêm tự tin.
Sau khi đưa bà cụ về nhà, chúng tôi nhanh chóng đến sân bóng. May mắn là vẫn còn kịp thời gian chuẩn bị. Trận đấu diễn ra vô cùng căng thẳng, và cuối cùng, chúng tôi đã giành chiến thắng với tỉ số 2 - 1. Bàn thắng quyết định do chính tôi ghi được.
“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng…” - câu hát trong bài “Để gió cuốn đi” đã gửi gắm thông điệp sâu sắc về sự sẻ chia trong cuộc sống. Khi làm việc tốt, chúng ta không chỉ mang lại niềm vui cho người khác mà còn nhận lại những giá trị tinh thần vô giá.
Bài văn mẫu số 5
Trong cuộc đời, ai cũng từng làm được ít nhất một việc tốt. Em cũng vậy. Khi làm được việc đó, em cảm thấy vô cùng vui vẻ và hạnh phúc. Điều này khiến em nhận ra rằng mình cần phải làm thêm nhiều việc tốt hơn nữa.
Năm nay, sau dịp Tết, trường em phát động phong trào ủng hộ học sinh vùng cao. Cô tổng phụ trách thông báo rằng mỗi học sinh có thể đóng góp bằng hai cách: một là quyên góp đồ dùng như quần áo cũ, cặp sách, đồ dùng học tập; hai là đóng góp một khoản tiền nhỏ từ tiền mừng tuổi.
Em quyết định đóng góp bằng những hiện vật cụ thể. Em dành một phần tiền mừng tuổi để mua đồ dùng học tập như bút chì, thước kẻ và tẩy. Ngoài ra, em còn thu gom một số bộ quần áo cũ nhưng vẫn còn mới, giặt sạch sẽ và gấp gọn gàng.
Tất cả những món quà ấy được em đóng gói cẩn thận và mang đến trường nộp cho cô giáo. Mẹ cũng giúp em chuẩn bị. Hai mẹ con vừa làm vừa trò chuyện vui vẻ. Em kể cho mẹ nghe về việc học ở lớp. Em hy vọng những món quà nhỏ này sẽ giúp đỡ phần nào các bạn học sinh có hoàn cảnh khó khăn, giúp các bạn tiếp tục học tập và thực hiện ước mơ của mình.
“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng” - câu hát trong bài “Để gió cuốn đi” của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã nhắc nhở em về giá trị của sự sẻ chia. Em cảm thấy hạnh phúc khi làm được việc tốt, dù nhỏ bé nhưng cũng góp phần mang lại niềm vui cho người khác.
Kể về một việc tốt mà em đã làm - Bài văn mẫu lớp 6
Bài văn mẫu số 1
Có một lần tôi đã không hoàn thành nhiệm vụ trực nhật, nhưng thay vì bị phê bình, tôi lại được biểu dương. Các bạn có tò mò tại sao không? Tôi sẽ kể ngay sau đây.
Hôm đó là thứ năm, trời mưa tầm tã. Tôi cảm thấy thật xui xẻo vì đúng hôm mình phải đến sớm để trực nhật. Tôi mặc áo mưa, xắn quần lên, bước đi trên con đường lầy lội đầy bùn đất. Bỗng tôi nhìn thấy từ xa một bà cụ gầy yếu, chống gậy dò dẫm từng bước, người như muốn đổ. Tôi vội chạy đến hỏi:
- Thưa bà, sao bà lại đi giữa trời mưa thế này ạ?
Bà cụ nhìn tôi, móm mém cười:
- Con gái bà ở làng bên bị ốm. Bà lo quá nên sang thăm.
Như lời mẹ tôi dạy, hạnh phúc thường đến từ những việc tốt. Tôi lo lắng nhìn con đường phía trước. Từ đây sang làng bên xa tới hai cây số, liệu bà cụ có đi nổi không? Sau một hồi suy nghĩ, tôi nói:
- Bà ơi, đường từ đây sang làng bên xa lắm. Bà vịn vào tay cháu, cháu đưa bà sang nhé!
Bà cụ mừng rỡ:
- Bà cũng đang lo, đường trơn quá, lỡ ngã thì khổ lắm. May quá, có cháu giúp bà rồi.
Thế là hai bà cháu tôi cùng nhau đi dưới trời mưa. Trời sáng dần, một số học sinh cũng đang trên đường đến trường. Có người còn vô ý lấn đường của chúng tôi. Mưa càng lúc càng to, gió thổi mạnh. Thấy bà cụ run rẩy, tôi biết bà đang lạnh. Bà lẩm bẩm: “Thời tiết thế này chỉ khổ con người thôi”. Tôi liền cởi áo khoác choàng lên người bà. Bà tấm tắc khen:
- Cháu thật ngoan!
Cuối cùng, hai bà cháu cũng đến được làng bên. Bà cảm ơn tôi rối rít. Đợi bà vào làng, tôi vội chạy đến lớp. Tôi muộn gần nửa tiếng. May mắn, bạn Hà đã trực nhật giúp tôi. Cô giáo phê bình:
- Hôm nay bạn Dương không hoàn thành nhiệm vụ trực nhật lại còn đi học muộn. Cô phê bình bạn Dương trước lớp.
Tôi liền đứng dậy, xin phép cô kể lại nguyên nhân đi học muộn. Cô giáo và cả lớp hiểu ra sự việc. Cô không những không phê bình mà còn biểu dương tôi:
- Bạn Dương tuy đi học muộn nhưng đã làm được một việc tốt, thật đáng khen. Cô sẽ đề nghị cả lớp dành cho bạn một tràng pháo tay động viên.
Dù hơi mệt nhưng khi được cô giáo khen, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã làm được việc tốt. Đúng như lời mẹ tôi dạy, hạnh phúc luôn đến từ những việc làm ý nghĩa.
Bài văn mẫu số 2
Lâu rồi em mới đọc lại những trang nhật ký cũ. Bỗng nhiên, cảm xúc sung sướng trào dâng khi em đọc lại trang nhật ký ghi lại việc tốt mình đã làm hồi đầu năm học.
Hôm đó là một buổi trưa thứ Sáu oi ả. Tiết trời mùa hè nóng bức đến mức chim chóc cũng im lặng, cây cối cũng mệt mỏi không buồn đung đưa. Ngồi trong lớp, em chỉ mong tiết học kết thúc thật nhanh để chạy về nhà khoe với mẹ điểm 10 môn Toán. Khi tiếng trống trường vang lên, em vội thu dọn sách vở, chào các bạn rồi nhanh chóng ra về. Dưới cái nắng gần 40 độ, em bước đi nhanh chóng, lòng tràn ngập niềm vui. Nghĩ đến nụ cười hạnh phúc của mẹ khi nhìn thấy bài kiểm tra, em quên hết mệt mỏi.
Đến ngã tư, em chuẩn bị sang đường thì nghe thấy tiếng nói chuyện của một nhóm bạn học sinh:
- Này, hình như cụ già kia bị lạc.
- Không biết nữa. Cậu ra hỏi đi. Mình ngại lắm.
Em quay lại và thấy một cụ già tóc bạc, gương mặt mệt mỏi, đang đứng loay hoay. Cụ mặc bộ quần áo màu nâu, đầu đội nón lá, lưng hơi còng, tay xách một giỏ đồ nặng. Em tiến lại gần và hỏi:
- Cụ ơi, cụ sao đấy ạ?
Cụ giật mình, quay lại nói với em:
- Ôi, cụ đang đi tìm nhà cô con gái mà đi mãi từ sáng đến giờ vẫn chưa tìm được.
Hóa ra cụ bị lạc đường. Em nhìn xung quanh tìm chú công an nhưng không thấy ai. Em phân vân: “Mình nên giúp cụ hay về nhà khoe điểm với mẹ? Nhưng nếu mình bỏ đi, cụ sẽ thế nào trong cái nắng này?” Cuối cùng, em quyết định nói với cụ:
- Cụ ơi, cụ đưa địa chỉ cho cháu. Cháu sẽ giúp cụ tìm nhà ạ.
Cụ vui mừng, nở nụ cười móm mém:
- Thật à cháu gái? Cụ cảm ơn cháu nhiều lắm!
Em giúp cụ cầm giỏ đồ và cùng cụ đi tìm nhà. Trên đường đi, cụ kể rằng cụ lên thăm cô con gái nhưng quên mất đường. Hơn ba mươi phút sau, hai cụ cháu cũng tìm được nhà. Em bấm chuông, cô con gái của cụ bất ngờ khi thấy mẹ. Em kể lại câu chuyện cho cô nghe.
- Cảm ơn cháu gái. Nếu không có cháu, không biết giờ này mẹ cô đang ở đâu. Cháu vào nhà uống nước, ăn cơm với nhà cô đi. Giờ trưa rồi.
Em lễ phép từ chối vì nghĩ đến mẹ đang đợi ở nhà. Em chào cụ và cô rồi nhanh chóng chạy về.
Về đến nhà đã hơn 11 giờ 30. Em thấy mẹ đang đứng ngoài cổng đợi. Em chạy đến bên mẹ, vừa kể chuyện vừa đưa mẹ tờ bài kiểm tra. Mẹ vuốt mấy sợi tóc dính mồ hôi trên trán em và mỉm cười:
- Con gái mẹ giỏi lắm. Biết giúp đỡ người khác khi họ gặp khó khăn. Mẹ rất tự hào về con.
Nghe lời khen của mẹ, lòng em tràn ngập niềm vui và hạnh phúc. Niềm vui ấy càng lớn hơn khi em nhận ra mình đã làm được việc tốt.
Khép lại trang nhật ký, em mỉm cười hạnh phúc. Đó là ký ức đẹp mà em sẽ không bao giờ quên. Nó nhắc nhở em luôn phải biết yêu thương và giúp đỡ mọi người xung quanh.
Bài văn mẫu số 3
Việc tốt không nhất thiết phải là giúp đỡ người xa lạ hay làm điều gì lớn lao. Đôi khi, việc tốt đơn giản là chăm sóc người thân trong gia đình. Như lần bố mẹ về quê thăm ông nội ốm, em đã ở nhà chăm sóc cậu em trai bị ốm.
Chiều hôm đó, em về nhà nhưng không thấy mẹ đâu. Căn nhà im ắng lạ thường. Em thấy tờ giấy nhắn trên bàn: “Bố mẹ về quê thăm ông nội ốm. Hai chị em ở nhà ngoan. Chiều mai bố mẹ về.” Hóa ra bố mẹ đã về quê. Hôm nay chỉ còn em và cậu em trai Tít ở nhà. Em cất cặp sách, thay quần áo rồi đi đón Tít. Hai chị em đi bộ về nhà, nhưng hôm nay Tít ít nói hơn mọi ngày. Về đến nhà, nó nằm ườn trên ghế, không buồn nói gì. Em lo lắng hỏi:
- Tít, hôm nay sao thế? Mệt à em?
Nó chỉ khẽ đáp: “Vâng”.
Em vội sờ trán nó và hốt hoảng:
- Thôi chết, hình như Tít sốt rồi.
Thằng nhóc mệt mỏi nhìn em mà không nói gì. Em lo lắng, không biết phải làm sao. Định gọi cho bố mẹ nhưng nghĩ ông nội cũng đang ốm, nếu gọi sẽ làm bố mẹ lo thêm. Em quyết định tự chăm sóc Tít. Em nhắc nhỏ:
- Tít lên gác nằm đi. Chị đi tìm nhiệt kế đo xem sao.
Em vội chạy đi tìm nhiệt kế. “37,5 độ”. May mà sốt không cao. Em lấy khăn vắt nước mát chườm lên trán cho nó. Đợi nó ngủ, em đi mua thuốc. Ra ngoài hàng mua một túi thuốc cảm, lòng em đầy lo lắng. Nhìn nó ngủ, em thấy thương nhưng không dám gọi bố mẹ. Đồng hồ điểm 6 giờ tối. Chợt nhớ chưa nấu cơm. Nghĩ Tít đang ốm, ăn cơm sẽ khó, em quyết định nấu cháo. Đó là lần đầu tiên em nấu cháo. Em cố nhớ cách mẹ nấu và loay hoay nấu được một bát cháo nhỏ. Vừa nấu, em vừa chạy qua chạy lại thay khăn chườm trán cho Tít. Khi cháo chín, em thổi cho nguội rồi bê lên phòng gọi Tít dậy:
- Dậy ăn cháo rồi uống thuốc, Tít ơi.
Thằng nhóc uể oải thức dậy. Nhìn nó nuốt từng miếng cháo khó khăn, em thấy thương lắm.
- Cháo chị nấu ngon hơn mẹ.
Nghe lời khen của Tít, em vừa vui vì được khen, vừa mừng vì thấy nó có vẻ bớt mệt. Đợi Tít ăn xong, em đưa thuốc cho nó uống rồi dọn dẹp. Tít ăn cháo và uống thuốc xong thì ngủ đến sáng hôm sau. Đêm đó, em vừa ngủ vừa thỉnh thoảng sờ trán nó, may sao Tít không sốt nữa.
Sáng hôm sau, Tít khỏe hẳn, lại cười nói vui vẻ. Nhìn nó khỏe, em thấy nhẹ lòng và hạnh phúc. Chiều bố mẹ về, em kể lại mọi chuyện. Bố mẹ ôm em vào lòng, xoa đầu khen:
- Con gái ngoan lớn thật rồi. Giỏi lắm!
Lời khen của bố mẹ khiến em vui mừng khôn xiết.
Việc tốt đôi khi chỉ là những điều nhỏ bé, không cần phải to tát. Điều quan trọng là nó xuất phát từ tấm lòng yêu thương và sự chân thành. Vậy việc tốt của bạn là gì? Hãy chia sẻ với mọi người nhé.
Bài văn mẫu số 4
Em còn nhớ hôm ấy là một buổi sáng mùa đông, trời đã bớt sương, những tia nắng yếu ớt lấp ló xuất hiện, nhưng cái lạnh vẫn còn trong gió. Chúng em có tiết học thể dục ngoài trời, ai nấy đều co ro vì lạnh, hai tay đút chặt vào túi áo. Trong lúc chúng em tự khởi động, bỗng một bà cụ già xuất hiện, tiến lại gần.
Cụ gầy gò, đi liêu xiêu trong gió lạnh. Cụ mặc một chiếc áo đã bạc màu, tay áo sờn rách, những vết bẩn khiến mọi người e ngại. Đôi tay cụ run lên vì lạnh, khuôn mặt khắc khổ, đôi mắt mờ đục, miệng móm mém tím tái. Cụ tiến đến chỗ chúng em, trên tay cầm một chiếc giỏ đựng kẹo cao su, tăm bông, tăm và bật lửa. Hình ảnh này quen thuộc với chúng em, vì ngày nào đi học về, cổng trường cũng có những người như cụ mời mua. Các bạn em thấy cụ tiến đến đều tránh sang một bên, ai cũng xua tay từ chối. Cụ thất vọng, đi hết người này đến người khác, mong mỏi một tấm lòng hảo tâm. Nhưng chẳng ai giúp cụ, thậm chí có bạn còn bàn tán: “Bà ấy bẩn quá”, “Sao lại cho bà ấy vào đây nhỉ?”.
Rồi cụ chầm chậm đi đến chỗ em. Em cũng định xua tay từ chối, nhưng khi nhìn ánh mắt tha thiết của cụ, em không đủ can đảm. Em lục tìm khắp túi nhưng chẳng còn đồng nào. Em chợt nhớ mình còn một chiếc bánh bao mẹ mua cho ăn sáng. Em quyết định lấy chiếc bánh, kính cẩn đưa cho cụ và nói:
- Cụ ơi, cháu chẳng có tiền để mua giúp cụ, chỉ còn chiếc bánh này, cụ cầm lấy và ăn nhé. Lần sau cụ đến, cháu nhất định sẽ mua giúp cụ.
Em trao chiếc bánh cho cụ. Ánh mắt cụ rạng rỡ, tràn đầy tình yêu thương. Cụ cầm lấy chiếc bánh, đôi tay lạnh cóng khiến em giật mình. Chắc hẳn cuộc sống của cụ rất khổ cực. Cụ cảm ơn em, giọng nghẹn lại, khóe mắt ươn ướt. Cụ lấy một phong kẹo trong giỏ, định tặng em, nhưng em nhất quyết không nhận.
Cụ cầm chiếc bánh và phong kẹo rồi quay đi. Bước chân cụ nhanh hơn, các bạn em quay lại giờ học. Em vẫn ngoái theo, thấy cụ đi đến góc đường, một đứa bé chạy ra ôm chầm lấy cụ. Có lẽ nó vui lắm vì cụ mang về chiếc bánh. Một chiếc bánh nhỏ mà có thể làm nó hạnh phúc đến vậy. Em chợt nhận ra mình đã từng vứt đi đồ ăn mẹ chuẩn bị. Từ đó, em không bao giờ dám lãng phí thức ăn nữa.
Việc tốt ấy của em thật nhỏ bé, nhưng em cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Chỉ một chiếc bánh, nhưng bằng tấm lòng chân thành, em đã mang đến niềm vui cho cả cụ và em bé. Em còn rút ra bài học quý giá: phải trân trọng những gì mình có và giúp đỡ người khác khi có thể.
Bài văn mẫu số 5
Trong cuộc đời, ai cũng từng làm được những việc tốt. Em cũng vậy. Và mỗi khi hoàn thành việc tốt, em luôn cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc.
Em vẫn nhớ đó là một buổi chiều chủ nhật. Em cùng các bạn trong xóm rủ nhau đi đá bóng. Chúng em vừa đi vừa trò chuyện sôi nổi về trận đấu sắp tới. Cả nhóm đều hy vọng giành chiến thắng trước đội bóng xóm Đông - một đội mạnh trong làng.
Khi gần đến sân bóng, em chợt nhìn thấy một bà cụ đang xách túi đồ nặng bên kia đường. Bỗng nhiên, một nhóm thanh niên đi ngang qua, vô tình xô vào bà cụ khiến túi đồ rơi xuống đất. Những quả cam trong túi lăn ra xa. Đám thanh niên ấy chỉ quay lại nhìn rồi bỏ đi, không giúp đỡ bà cụ.
Lúc ấy, trên đường khá vắng người. Những người đi đường cũng không ai dừng lại giúp bà. Thấy vậy, em cùng các bạn nhanh chóng sang đường, chạy đến nhặt từng quả cam và đưa lại cho bà. Bà cụ mỉm cười:
- Cảm ơn các cháu! Các cháu thật ngoan ngoãn.
Em liền hỏi bà cụ:
- Bà ơi, bà đi đâu để chúng cháu đưa bà đi ạ?
Bà cụ trả lời:
- Nhà bà ở gần sân bóng kia kìa.
Chúng em đồng thanh đáp:
- Vậy ạ? Để chúng cháu đưa bà qua đường nhé!
Cả nhóm cùng dắt bà cụ qua đường một cách cẩn thận. Trên đường đi, bà cụ hỏi han chúng em đang đi đâu. Em kể cho bà nghe về trận đấu sắp tới. Bà cụ nói rằng những đứa trẻ tốt bụng như chúng em chắc chắn sẽ giành chiến thắng. Lời động viên của bà tiếp thêm sức mạnh cho cả đội.
Sau khi đưa bà về nhà, chúng em chào tạm biệt và tiếp tục đến sân bóng. May mắn là vẫn còn kịp thời gian chuẩn bị. Nhờ việc làm tốt hôm ấy, đội bóng của chúng em đã giành chiến thắng với tỉ số 2 - 1.
Quả thật, khi làm được việc tốt, bản thân cảm thấy hạnh phúc. Em luôn tự nhủ sẽ cố gắng làm thêm nhiều việc tốt hơn nữa.
Kể về một việc tốt mà em đã làm - Bài văn mẫu lớp 6
Bài văn mẫu số 1
Khi làm được việc tốt, ai cũng cảm thấy hạnh phúc. Tôi cũng vậy. Dù đó chỉ là việc nhỏ, nhưng tôi tin mình đã góp phần xây dựng cuộc sống tốt đẹp hơn.
Thứ bảy tuần trước, nhân dịp kỷ niệm ngày Quốc khánh 2/9, thôn tôi tổ chức buổi tổng vệ sinh. Theo chỉ đạo của ban phó trưởng thôn và đoàn thanh niên, mỗi gia đình sẽ dọn dẹp nhà cửa và khu vực xung quanh. Bố mẹ tôi bận việc nên chị gái và tôi đã xung phong tham gia.
Từ sáng sớm, tôi và chị lau dọn nhà cửa, sân vườn. Sau đó, hai chị em quét dọn đường làng. Rác được gom vào túi bóng và chuyển đến khu vực tập kết. Kết thúc buổi sáng, nhà cửa và đường làng đã sạch sẽ. Chúng tôi tiếp tục theo các anh chị đoàn viên nhặt cỏ, tưới cây dọc đường. Những bồn cây trở nên sạch sẽ và tươi tốt hơn.
Sau một ngày lao động, cả thôn như khoác lên chiếc áo mới. Tôi cảm thấy hạnh phúc vì đã góp sức bảo vệ môi trường quê hương.
Bài văn mẫu số 2
Những ngày gần đây, miền Trung liên tiếp hứng chịu thiên tai dồn dập, lũ lụt chồng chất, bão tố nối tiếp bão tố, khiến cuộc sống của đồng bào nơi đây rơi vào cảnh khó khăn chồng chất. Trước tình hình đó, để hưởng ứng tinh thần tương thân tương ái, trường tôi đã phát động một chiến dịch quyên góp ủng hộ đồng bào miền Trung.
Dưới sự hướng dẫn của cô tổng phụ trách, chúng tôi đã nắm rõ các hình thức ủng hộ. Mỗi học sinh có thể tham gia đóng góp theo lớp thông qua hai cách: một là ủng hộ tiền mặt, hai là ủng hộ hiện vật. Với cách thứ nhất, chúng tôi có thể đóng góp tùy theo khả năng tài chính của gia đình và tấm lòng của mỗi cá nhân. Với cách thứ hai, chúng tôi có thể quyên góp quần áo, sách vở, giày dép… để hỗ trợ các bạn học sinh miền Trung. Toàn bộ số tiền và vật phẩm quyên góp sẽ được chuyển trực tiếp đến tay những người đang gặp khó khăn.
Tôi cảm nhận đây là một hành động vô cùng ý nghĩa và nhân văn. Vì vậy, ngay khi về đến nhà, tôi đã xin mẹ một khoản tiền nhỏ để tham gia ủng hộ. Không dừng lại ở đó, tôi còn nhờ mẹ gom góp những bộ quần áo còn mới nhưng không dùng đến, cùng những cuốn sách giáo khoa cũ đã qua sử dụng. Nghe xong, mẹ tôi vô cùng xúc động và tự hào vì tôi đã biết chia sẻ, đồng cảm với những mảnh đời bất hạnh.
Dù sự đóng góp của tôi chỉ là một phần nhỏ bé, nhưng tôi hy vọng rằng nó sẽ góp phần xoa dịu phần nào khó khăn của người dân miền Trung, đặc biệt là các bạn học sinh – những mầm non tương lai của đất nước.
Bài văn mẫu số 3
Hôm ấy, cô giáo trả vở Toán cho cả lớp. Đây là môn học mà Linh yêu thích nhất. Tuy nhiên, tôi nhận thấy vẻ mặt của Linh đầy lo lắng, và cậu ấy cứ liên tục quay ngang quay ngửa như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Sau khi cô giáo trả vở xong, tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi vang lên. Tôi liền tiến lại gần Linh. Linh bắt đầu tâm sự:
- Hôm nay, bố mẹ tớ đi làm từ sớm, nên tớ không kịp xin mẹ 9.000đ để mua bút Nét Hoa viết vào vở Toán.
Nói xong, Linh chợt nhớ ra điều gì đó và reo lên đầy phấn khởi:
- A! Đúng rồi! Cậu có hai chiếc bút Nét Hoa, cậu có thể cho tớ mượn một chiếc được không?
Tôi đứng im suy nghĩ một lúc, tự hỏi lòng mình: Có nên cho Linh mượn bút không nhỉ? Tôi cảm thấy hơi phân vân. Tiếng trống vào lớp vang lên, tôi vội về chỗ ngồi. Cuối cùng, tôi cũng đưa ra quyết định và gọi nhỏ với Linh:
- Linh ơi! Tớ cho cậu mượn bút này nhé.
Chiếc bút đó là món quà sinh nhật mẹ tặng tôi. Màu mực của nó rất đẹp và sắc nét. Linh nhận bút, vẻ mặt rạng rỡ hẳn lên. Mỗi khi viết xong vài chữ, tôi lại ngẩng lên và cảm nhận mực trong bút dần vơi đi theo từng dòng chữ, con số ngay ngắn, thẳng hàng trên trang giấy của bạn. Kết thúc giờ học, Linh trả lại tôi chiếc bút và nói:
- Cảm ơn cậu nhiều vì đã cho tớ mượn bút nhé!
Hôm sau, khi cô giáo trả vở Toán, cả tôi và Linh đều đạt điểm 10. Tôi vui mừng khôn xiết vì đã giúp đỡ được bạn.
Khi về nhà, tôi kể lại câu chuyện cho mẹ nghe. Mẹ tôi mỉm cười và nói: 'Con hãy luôn cố gắng giúp đỡ bạn bè khi họ gặp khó khăn nhé!' Câu nói ấy của mẹ khiến tôi thấm thía và tôi sẽ không bao giờ quên được kỷ niệm đẹp đẽ ngày hôm đó.
Bài văn mẫu số 4
“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng…” - Đó là câu hát trong bài Để gió cuốn đi của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Lời ca ấy như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng về giá trị của lòng tốt trong cuộc sống.
Trong hành trình cuộc đời, ai cũng từng làm được ít nhất một việc tốt. Với em cũng vậy. Em vẫn nhớ như in ngày hôm ấy, khi lớp em có giờ kiểm tra môn Văn. Đang chăm chú ôn lại bài, bỗng một giọng nói quen thuộc vang lên:
- Phương Anh ơi, cậu có mang thừa bút không?
Hóa ra đó là Thanh Bình. Em nhìn bạn rồi gật đầu đồng ý. Em mở hộp bút của mình và đưa cho bạn chiếc bút dự phòng.
- Mình cho bạn mượn chiếc bút này nhé!
Thanh Bình mỉm cười rồi hỏi em với vẻ lo lắng:
- Bạn vẫn còn một chiếc bút khác phải không?
Em trấn an bạn:
- Bạn yên tâm, mình vẫn còn một chiếc bút nữa đây.
Vừa nói, em vừa giơ chiếc bút bi lên cho Bình thấy. Lúc này, Bình mới yên tâm nhận lấy chiếc bút và nói:
- Cảm ơn Phương Anh nhiều nhé!
Sau giờ kiểm tra, Bình định trả lại bút, nhưng em đã nói bạn cứ giữ lại để dùng. Cuối buổi học hôm đó, Bình chạy đến bên em, và chúng em bắt đầu trò chuyện. Em nhận ra cả hai có rất nhiều điểm chung. Từ đó, em và Bình trở thành đôi bạn thân thiết, luôn giúp đỡ nhau trong học tập và cuộc sống.
Dù chỉ là một hành động nhỏ, nhưng em cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Nhờ việc làm ấy, em đã có thêm một người bạn tuyệt vời. Đối với em, đó là điều ý nghĩa nhất.
Bài văn mẫu số 5
Trong bài thơ “Một khúc ca”, nhà thơ Tố Hữu đã viết:
“Lẽ nào vay mà không có trả
Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình?”
Những vần thơ ấy đã khơi gợi trong em suy ngẫm về ý nghĩa sâu sắc của những việc làm tốt trong cuộc sống hiện đại ngày nay.
Em cũng đã từng thực hiện nhiều việc tốt, mỗi việc đều mang lại cho em niềm vui riêng. Nhưng có lẽ, việc làm ý nghĩa nhất với em là hoạt động mà em tham gia vào thứ bảy tuần trước.
Nhân dịp kỷ niệm bảy mươi năm Ngày Quốc khánh mùng 2 tháng 9, thôn em đã tổ chức một buổi tổng vệ sinh toàn dân. Mỗi gia đình cử hai thành viên tham gia. Vì bố mẹ bận công tác, em và chị gái đã tình nguyện đại diện gia đình tham gia dọn dẹp đường phố. Đúng bảy giờ sáng, mọi người trong thôn đã tập trung đông đủ tại nhà văn hóa. Bác trưởng thôn phát biểu khai mạc buổi lễ, sau đó các anh chị thanh niên tình nguyện phân phát dụng cụ như chổi, túi rác, xô nước, và găng tay cho mọi người.
Sau lễ phát động, mọi người bắt đầu di chuyển đến các khu vực được phân công. Không khí làm việc vô cùng sôi nổi. Em cùng một nhóm bạn nhỏ được giao nhiệm vụ quét dọn đường làng. Chúng em thu gom rác vào túi lớn và chuyển đến điểm tập kết rác chung của thôn. Sau khi hoàn thành công việc trên đường, em và chị tiếp tục tham gia nhặt cỏ và tưới cây dọc theo con đường làng. Kết thúc ngày lao động, làng xóm trở nên sạch sẽ, ai nấy đều vui vẻ trở về nhà.
Buổi lao động diễn ra trong không khí vui tươi và đoàn kết. Dù mệt nhọc, nhưng ai cũng cảm thấy hạnh phúc vì đã góp phần làm đẹp quê hương. Em và chị gái trở về nhà với niềm vui rạng rỡ. Khi kể lại công việc của mình, bố mẹ đã khen ngợi và thưởng cho chúng em một bữa ăn ngon lành.
Mỗi việc làm tốt đều mang lại những giá trị tích cực cho cuộc sống. Vì thế, chúng ta hãy luôn tích cực làm việc tốt để lan tỏa niềm vui và hạnh phúc đến mọi người.
.........Mời tham khảo chi tiết tại file tải dưới đây........
- Trong cuộc sống, có nhiều câu chuyện mang ý nghĩa tương tự như truyện Ếch ngồi đáy giếng, em hãy kể lại một câu chuyện như vậy. Soạn bài Ếch ngồi đáy giếng CD
- Luyện từ và câu: Bài tập danh từ trong sách Tiếng Việt 4 Cánh diều - Tập 1, Bài 2
- Góc sáng tạo: Em tuổi gì? - Khám phá bài học đầu tiên trong sách Tiếng Việt lớp 4 Cánh diều tập 1
- Văn mẫu lớp 11: Đoạn văn phân tích mối liên hệ giữa các chi tiết, hình ảnh tạo nên thế giới cảm xúc 'nhớ đồng' - Tuyển tập những bài văn hay và sâu sắc
- Văn Mẫu Lớp 6: Hóa Thân Thành Ông Lão Kể Lại Câu Chuyện Ông Lão Đánh Cá Và Con Cá Vàng (5 Bài Văn Mẫu Đặc Sắc)