Cảm nhận sâu sắc về cảnh cho chữ trong tác phẩm Chữ người tử tù (Gồm 2 dàn ý chi tiết và 7 bài văn mẫu đặc sắc)
Cảm nhận về cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù mang đến 7 bài văn mẫu xuất sắc, kèm theo hướng dẫn viết chi tiết và sâu sắc. Thông qua những bài văn mẫu này, học sinh lớp 10, lớp 11 sẽ có thêm nguồn tư liệu phong phú để học tập, nâng cao khả năng diễn đạt và hoàn thiện bài viết của mình. Đây cũng là tài liệu hữu ích giúp các em ôn tập, rèn luyện và đạt kết quả cao trong các bài kiểm tra sắp tới.

TOP 7 bài văn mẫu cảm nhận cảnh cho chữ dưới đây sẽ giúp các em nắm bắt cách viết văn hay và sáng tạo, từ đó biến ý tưởng thành lời văn mang dấu ấn cá nhân. Những bài văn mẫu này không chỉ là tài liệu tự học quý giá mà còn là nguồn cảm hứng để các em tự tin hơn trên hành trình học tập. Chúc các em đạt thành tích cao trong kỳ thi sắp tới. Ngoài ra, các em có thể tham khảo thêm các bài phân tích về nhân vật Huấn Cao và Viên quản ngục để hiểu sâu sắc hơn về tác phẩm này.
Dàn ý chi tiết cảm nhận về cảnh cho chữ trong tác phẩm Chữ người tử tù
Dàn ý số 1
I. Mở bài
- Giới thiệu tác giả Nguyễn Tuân: Một nhà văn tài hoa, uyên bác với phong cách nghệ thuật độc đáo.
- Dẫn dắt vào truyện ngắn Chữ người tử tù và cảnh cho chữ: Đây là tác phẩm tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân, trong đó cảnh cho chữ được xem là một cảnh tượng “xưa nay chưa từng thấy”.
II. Thân bài
1. Hoàn cảnh diễn ra cảnh cho chữ
- Vị trí: Xuất hiện ở phần cuối của tác phẩm.
- Hoàn cảnh: Diễn ra trong đêm cuối cùng trước khi Huấn Cao phải ra pháp trường chịu án tử hình.
2. Nội dung cảnh cho chữ:
- Cảnh cho chữ được miêu tả trong:
- Thời gian: Đêm khuya, khi chỉ còn “vẳng tiếng mõ trên vọng canh”.
- Địa điểm: Trại giam tỉnh Sơn.
- Không gian: Buồng giam chật hẹp, ẩm thấp, tối tăm và bẩn thỉu.
- Đây là “cảnh tượng xưa nay chưa từng có”:
- Thông thường, việc cho chữ thường diễn ra ở những nơi thanh cao, trang trọng; nhưng ở đây lại diễn ra trong buồng giam tối tăm, bẩn thỉu.
- Thân phận và hành động của người cho chữ và người nhận chữ đều rất đặc biệt:
+ Người cho chữ: Huấn Cao - một tử tù sắp chịu án chém, nhưng lại hiện lên với vẻ đẹp hiên ngang, ung dung, trở thành người nghệ sĩ tài hoa khi dậm tô từng nét chữ vuông vắn, tươi tắn.
+ Người nhận chữ: Viên quản ngục - người nắm quyền hành nhưng lại khúm núm, kính cẩn thu từng đồng tiền kẽm để đánh dấu ô chữ.
Tác giả đã xây dựng các cặp phạm trù đối lập gay gắt: ánh sáng - bóng tối, cái thiện - cái ác, cái đẹp - cái xấu xa, cái cao cả - cái thấp hèn, tự do - ràng buộc, mùi thơm của mực - mùi ẩm mốc của nhà giam. Tất cả tạo nên một bức tranh bi hùng, đầy kịch tính.
⇒ Những yếu tố trên đã làm nên “một cảnh tượng xưa nay chưa từng có”, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
- Huấn Cao khuyên quản ngục nên rời khỏi chốn “lao xao” để về nơi thôn quê yên tĩnh, bởi chỉ ở đó, ông mới có thể giữ được thiên lương trong sáng và vững vàng.
⇒ Việc cho chữ không chỉ là hành động nghệ thuật mà còn là bài học sâu sắc về lẽ sống, về sự trân trọng cái đẹp và cái thiện.
- Chi tiết quản ngục cúi đầu vái lạy Huấn Cao thể hiện sự thức tỉnh của một tâm hồn trước cái đẹp. Quản ngục đã vượt qua những ràng buộc tầm thường để hướng tới những giá trị cao cả.
3. Nghệ thuật xây dựng cảnh cho chữ
- Sử dụng bút pháp lãng mạn, lí tưởng hóa để tôn vinh cái đẹp.
- Nghệ thuật đối lập tạo nên sự tương phản mạnh mẽ giữa cái thiện và cái ác, ánh sáng và bóng tối.
- Khả năng dựng cảnh và sử dụng ngôn ngữ tài tình, giàu hình ảnh.
- Nhịp văn chậm rãi, sâu lắng giúp độc giả thấm nhuần từng câu chữ.
4. Ý nghĩa cảnh cho chữ
- Giữa chốn ngục tù tàn bạo, người tử tù lại trở thành người làm chủ, thể hiện sự chiến thắng của cái đẹp và cái thiện.
- Trong khoảnh khắc ấy, cả Huấn Cao và quản ngục đều vượt qua mọi ràng buộc để trở thành những tâm hồn đồng điệu, tri kỉ.
- Cảnh cho chữ là bài ca tôn vinh cái đẹp, cái thiện và thiên lương con người, ngay cả trong hoàn cảnh tối tăm nhất.
⇒ Đoạn văn không chỉ thể hiện tư tưởng nhân văn sâu sắc mà còn khẳng định tài năng nghệ thuật bậc thầy của Nguyễn Tuân.
III. Kết luận
Khẳng định cảnh cho chữ là một trong những cảnh tượng đặc sắc nhất, góp phần làm nên thành công vang dội của tác phẩm.
Dàn ý số 2
I. Mở bài
Giới thiệu về tác giả Nguyễn Tuân, tác phẩm Chữ người tử tù và dẫn dắt đến cảnh cho chữ.
Ví dụ: Nguyễn Tuân là nhà văn có phong cách độc đáo, được ví như mỗi tác phẩm của ông đều mang một dấu ấn riêng biệt. Ngay từ tập truyện ngắn đầu tay “Vang bóng một thời” (1940), phong cách ấy đã được khẳng định. “Chữ người tử tù” là một trong những truyện ngắn xuất sắc nhất của tập truyện này, và cảnh cho chữ chính là điểm nhấn đặc sắc, thể hiện rõ nét tài năng nghệ thuật của Nguyễn Tuân.
II. Thân bài
1. Khái quát về tác phẩm Chữ người tử tù
- “Chữ người tử tù” là truyện ngắn chứa đựng nhiều cái “nhất” trong sự nghiệp của Nguyễn Tuân: nhân vật đẹp nhất (Huấn Cao), nhân vật lạ nhất (Quản ngục), và cảnh độc đáo nhất (cảnh cho chữ). Đây cũng là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất trong tập “Vang bóng một thời” (1940) - tập truyện ngắn đầu tay của Nguyễn Tuân, từng được “Tự lực văn đoàn” trao giải thưởng.
- Câu chuyện kể về những ngày Huấn Cao bị giam cầm tại nhà tù tỉnh Sơn, trước khi ra pháp trường chịu án tử hình. Vẻ đẹp của nhân vật này cùng tư tưởng chủ đạo của tác phẩm được thể hiện rõ nét nhất qua cảnh cho chữ. Có thể nói, cảnh này chính là nơi hội tụ những nét đặc trưng nhất trong phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân.
2. Phân tích cảnh cho chữ
- Như G.S. Nguyễn Đăng Mạnh từng nhận xét: “Nguyễn Tuân là nhà văn của những tính cách phi thường, những tình cảm, cảm giác mãnh liệt”, và cảnh cho chữ chính là minh chứng rõ ràng nhất cho điều đó. Đây là một cảnh tượng đặc biệt, được tác giả miêu tả là “một cảnh tượng xưa nay chưa từng có”.
- Sự đặc biệt của cảnh cho chữ được thể hiện qua mọi yếu tố: thời gian, không gian và nhân vật.
* Nhân vật:
- Thông thường, người cho chữ và người nhận chữ là những tri âm tri kỷ, có sự đồng điệu về tâm hồn và văn hóa. Họ thường xuất hiện trong không khí trang trọng, thanh cao.
- Trong tác phẩm, người cho chữ là Huấn Cao - một tử tù, còn người nhận chữ là viên quản ngục. Họ đối lập nhau về vị trí xã hội, nhưng lại gặp nhau trong sự đồng cảm về cái đẹp. Đặc biệt, trong cảnh cho chữ, Huấn Cao - dù bị xiềng xích - vẫn hiên ngang, trong khi quản ngục - kẻ nắm quyền - lại khúm núm, kính cẩn. Đây là sự đảo ngược vị thế đầy ý nghĩa.
* Không gian:
- Thông thường, việc cho chữ diễn ra ở những nơi trang trọng, thanh tịnh, phù hợp với văn hóa thư pháp.
- Trong tác phẩm, cảnh cho chữ lại diễn ra trong một buồng giam tối tăm, ẩm thấp, đầy rẫy phân chuột và mạng nhện. Đây là không gian của cái ác, cái xấu, nhưng cũng chính nơi đây, cái đẹp và cái thiện đã tỏa sáng.
* Thời gian:
- Thông thường: Việc cho chữ thường diễn ra trong không khí thư thái, vào buổi sáng ấm áp, khi tâm hồn con người thanh thản nhất.
- Trong tác phẩm: Cảnh cho chữ lại diễn ra vào ban đêm, trong sự vội vã, gấp gáp, như một cuộc chạy đua với thời gian để tránh ánh mắt của lính canh và cái chết đang cận kề.
=> Nhận xét: Đây thực sự là một cảnh tượng “xưa nay chưa từng có”, đầy kịch tính và ý nghĩa.
3. Ý nghĩa của cảnh cho chữ
- Huấn Cao không chỉ là một nghệ sĩ thư pháp tài hoa, đang tạo ra những nét chữ đẹp đẽ trước giây phút cuối cùng của cuộc đời, mà còn là một người hướng thiện, mang trong mình thiên lương cao cả.
- Qua lời khuyên của Huấn Cao dành cho quản ngục: “Ở đây lẫn lộn ta khuyên thầy Quản nên thay chốn ở đi. Chỗ này không phải là nơi để treo một bức lụa với những nét chữ vuông tươi tắn nói lên cái hoài bão tung hoành của một đời con người”, ta thấy được sự cao cả trong tâm hồn ông.
=> Trong cảnh này, tài năng, thiên lương và khí phách của Huấn Cao hòa quyện vào nhau, tạo nên một vẻ đẹp có sức mạnh cảm hóa và cứu rỗi những tâm hồn lầm lạc.
III. Kết bài
Nhà thơ Lê Đạt từng nói: “Mỗi công dân có một dạng vân tay/Mỗi nhà thơ thứ thiệt có một dạng vân chữ”. Điều này không chỉ đúng với nhà thơ mà còn đúng với nhà văn. Nguyễn Tuân chính là một nhà văn có “vân chữ” độc đáo, không thể trộn lẫn. Điều đó được thể hiện rõ nét qua cảnh cho chữ trong truyện ngắn “Chữ người tử tù”, một cảnh tượng đầy ám ảnh và sâu sắc.
Cảm nhận cảnh cho chữ - Mẫu 1
Hình ảnh ông đồ trong thơ Vũ Đình Liên đưa ta trở về quá khứ, nơi nét đẹp văn hóa dân tộc in đậm trên từng câu đối bằng mực tàu, giấy đỏ hoặc lụa trắng. Mỗi dịp Tết đến, người người lại tìm đến thầy đồ để xin chữ, coi đó là thú vui tao nhã của những người có học thức và thiên lương. Thế nhưng, trong tác phẩm “Chữ người tử tù”, Nguyễn Tuân đã tạo nên một cảnh cho chữ độc đáo, khác biệt, mang nhiều ý nghĩa sâu sắc và nghệ thuật đặc sắc.
Cảnh cho chữ trong “Chữ người tử tù” thực sự là một cảnh tượng “xưa nay chưa từng có”. Không phải diễn ra trong không gian trang trọng với hoa đào, hoa mai hay bên sập gụ thư thái, mà cảnh cho chữ lại diễn ra trong chốn ngục tù tối tăm, chật hẹp, đầy rẫy phân chuột, phân gián, hôi hám và ẩm thấp. Nhân vật trong cảnh này cũng đối lập nhau về vị thế: một người là tử tù, hai người kia là quản ngục và thơ lại, những kẻ đang chuẩn bị thi hành án tử hình.
Cảnh tượng cho chữ không thể thiếu những yếu tố như chữ, người cho chữ, giấy, và mực. Tất cả đều được miêu tả một cách tinh tế và độc đáo. Tấm lụa trắng tinh khiết, thỏi mực thơm ngát, và người cho chữ - Huấn Cao - dù bị xiềng xích nhưng vẫn hiên ngang, đĩnh đạc, từng nét chữ vuông vắn, tươi tắn, thể hiện hoài bão của một đời người. Sự đối lập giữa hiện thực tăm tối và vẻ đẹp tinh thần cao cả được thể hiện rõ nét qua từng chi tiết.
Nguyễn Tuân đã khéo léo xây dựng cảnh tượng cho chữ như một biểu tượng của sự chiến thắng ánh sáng trước bóng tối, cái đẹp trước cái xấu xa. Ba nhân vật - Huấn Cao, quản ngục và thơ lại - từ những cá thể lẻ loi, đã hội tụ thành một khối, tạo nên ngọn lửa thiên lương soi sáng chốn ngục tù. Sự đảo ngược vị thế giữa tử tù và quản ngục càng làm nổi bật giá trị của cái đẹp và sức mạnh cảm hóa của nghệ thuật.
Qua cảnh tượng cho chữ, Nguyễn Tuân không chỉ khẳng định sự chiến thắng của ánh sáng trước bóng tối, của thiên lương trước cái ác, mà còn thể hiện niềm tin mãnh liệt vào con người và giá trị nhân văn của nghệ thuật. “Chữ người tử tù” là minh chứng cho tài năng bậc thầy của Nguyễn Tuân trong việc dựng người, dựng cảnh, tạo không khí, và sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, âm điệu. Ông xứng đáng là một trong những cây bút tài hoa, uyên bác nhất của văn học Việt Nam hiện đại.
Cảm nhận cảnh cho chữ - Mẫu 2
Giá trị nổi bật của tác phẩm “Chữ người tử tù” được kết tinh qua cảnh Huấn Cao cho chữ viên quản ngục. Đây là một cảnh tượng “xưa nay chưa từng có”, không chỉ là đỉnh cao nghệ thuật mà còn là sự hoàn thiện vẻ đẹp nhân cách nhân vật và thể hiện tư tưởng sâu sắc của Nguyễn Tuân.
Huấn Cao, một Nho sĩ tài hoa, vì bất mãn với xã hội đương thời đã khởi nghĩa nhưng thất bại và bị bắt giam, chờ ngày hành quyết. Ông nổi tiếng với tài viết chữ đẹp, khiến ai cũng khao khát được gặp gỡ. Trong nhà tù tỉnh Sơn, ông gặp viên quản ngục, người đại diện cho trật tự xã hội. Trên bình diện xã hội, họ là kẻ thù, nhưng trên bình diện nghệ thuật, họ lại là tri âm, tri kỷ. Huấn Cao là nghệ sĩ tài hoa, còn quản ngục là người trân trọng cái đẹp. Trên bình diện nhân cách, cả hai đều có thiên lương trong sáng, khiến mối quan hệ của họ trở nên phức tạp và đầy ý nghĩa.
Trong những ngày bị giam cầm, quản ngục đã đối xử đặc biệt với Huấn Cao, từ ánh mắt thiện cảm đến việc cung cấp đồ ăn thức uống. Dù bị Huấn Cao đuổi ra ngoài, quản ngục vẫn giữ thái độ khiêm nhường, không hề nổi giận. Động lực của ông là mong muốn có được chữ của Huấn Cao để treo trong nhà. Khi biết tin Huấn Cao sắp bị giải đi, quản ngục đau đớn vì biết mình có thể không bao giờ có được chữ của ông. Chính trong hoàn cảnh đó, thầy thơ lại đã mạo hiểm xin chữ và được Huấn Cao đồng ý, dẫn đến cảnh cho chữ đầy kịch tính.
Cảnh cho chữ diễn ra trong không gian tối tăm, bẩn thỉu của nhà tù, nơi chỉ tồn tại cái xấu và cái ác. Thời gian là đêm trước khi Huấn Cao phải chịu án tử hình, khi ông dành những giây phút cuối cùng để hoàn thành nguyện ước của quản ngục. Trong không gian ấy, tấm lụa trắng tinh và nét chữ của Huấn Cao trở thành điểm sáng. Quản ngục khúm núm nhận từng chữ, còn thầy thơ lại run run bưng chậu mực. Cái đẹp đã khiến họ quên đi thế giới bên ngoài, chỉ tập trung vào khoảnh khắc thiêng liêng ấy. Huấn Cao, sau khi viết xong, đã khuyên quản ngục nên rời khỏi chốn tù ngục để giữ thiên lương. Cảnh tượng này cho thấy sự cảm hóa của cái đẹp và sự đảo ngược vị thế giữa người cho chữ và người nhận chữ.
Nguyễn Tuân đã sử dụng thủ pháp đối lập tương phản một cách tài tình để tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao. Không khí cổ xưa được tái hiện qua ngôn ngữ và cử chỉ nhân vật. Cảnh cho chữ như một bức tranh giàu chất hội họa, kết hợp kỹ thuật điện ảnh để chuyển cảnh liên tục, giúp người đọc có cái nhìn toàn diện về nhân vật và tình huống.
Cảnh cho chữ là một cảnh tượng độc đáo, “xưa nay chưa từng có”, kết tinh giá trị nghệ thuật và tư tưởng của Nguyễn Tuân. Qua đó, ông khẳng định sự chiến thắng của cái đẹp, cái tài hoa và nhân cách cao đẹp trước cái xấu xa, độc ác. Đồng thời, cảnh này cũng hoàn thiện vẻ đẹp nhân cách của các nhân vật, cho thấy ngay trong chốn tù ngục, người tử tù với tài năng và khí phách vẫn làm chủ.
Cảm nhận về cảnh cho chữ - Mẫu 3
Với ngôn ngữ cổ kính, giàu hình ảnh và màu sắc, Nguyễn Tuân đã xây dựng hình tượng Huấn Cao trong “Chữ người tử tù” với vẻ đẹp lãng mạn, kết hợp giữa nhân cách cao cả, khí phách anh hùng và tài năng nghệ thuật. Vẻ đẹp ấy được kết tinh trong cảnh Huấn Cao cho chữ viên quản ngục tại nhà lao, một cảnh tượng đầy ý nghĩa, thể hiện chủ đề và giá trị nghệ thuật của tác phẩm.
Trong không gian chật hẹp, tối tăm và bẩn thỉu của buồng giam, dưới ánh sáng đỏ rực của bó đuốc tẩm dầu, Huấn Cao - người tử tù bị xiềng xích - đang từng nét chữ trên tấm lụa trắng tinh. Bên cạnh ông, viên quản ngục khúm núm, còn thầy thơ lại run run bưng chậu mực. Không gian yên tĩnh, chỉ văng vẳng tiếng mõ trên chòi canh. Với những chi tiết sống động và giàu hình ảnh, Nguyễn Tuân đã khắc họa một bức tranh vừa trang trọng, vừa thiêng liêng, đầy xúc động.
Cảnh tượng độc đáo này xuất phát từ mối quan hệ phức tạp giữa Huấn Cao và viên quản ngục. Huấn Cao, một tử tù tài hoa, khinh bạc với quyền lực và tiền bạc, ban đầu tỏ ra khinh thường quản ngục. Nhưng khi biết quản ngục là người yêu cái đẹp, ông đã thay đổi thái độ và tặng chữ như một sự tri ân với người tri kỷ. Đây là sự gặp gỡ giữa hai tâm hồn đồng điệu, vượt lên trên sự đối nghịch về vị thế xã hội.
Cảnh cho chữ là một cảnh tượng “xưa nay chưa từng có”. Thông thường, việc cho chữ diễn ra ở nơi thanh cao, trang trọng, nhưng ở đây lại diễn ra trong nhà tù tăm tối, bẩn thỉu. Người cho chữ là một tử tù đang bị xiềng xích, sắp phải chịu án tử hình. Điều này tạo nên sự đối lập mạnh mẽ, làm nổi bật giá trị của cái đẹp và sự chiến thắng của ánh sáng trước bóng tối.
Trong cảnh tượng này, cái đẹp và cái tài hoa đã lên ngôi, chiến thắng cái ác và sự tàn bạo. Nguyễn Tuân sử dụng thủ pháp đối lập tương phản để làm nổi bật sự chiến thắng của cái thiện trước cái ác, của cái cao cả trước cái thấp hèn. Huấn Cao, dù là tử tù, vẫn hiên ngang, uy nghi, trong khi quản ngục và thơ lại - những người đại diện cho quyền lực - lại khúm núm, run rẩy trước ông.
Cảnh cho chữ đã làm sụp đổ nhà tù tàn bạo, xóa nhòa ranh giới giữa tử tù và quản ngục. Chỉ còn lại người nghệ sĩ đang sáng tạo cái đẹp, và những kẻ tri âm đang ngưỡng mộ. Ánh sáng của bó đuốc thiêng liêng đã chiếu rọi lên vẻ đẹp của thiên lương, tài hoa và khí phách, tạo nên một không khí trang nghiêm và đầy cảm xúc.
Cảnh cho chữ không chỉ là sự kết tinh của cái đẹp mà còn là sự bất tử hóa vẻ đẹp nhân cách của Huấn Cao. Những nét chữ tươi tắn, hương thơm của mực, và ánh sáng đỏ rực của bó đuốc đã hòa quyện vào nhau, tạo nên một biểu tượng vĩnh cửu của cái đẹp và khí phách. Nguyễn Tuân đã dựng lên một bức tượng đài trang nghiêm, tôn vinh con người tài hoa và bất khuất.
Không chỉ cho chữ, Huấn Cao còn khuyên quản ngục từ bỏ nghề nhơ bẩn, trở về với cuộc sống lương thiện. Ông không chấp nhận sự tồn tại song song giữa cái đẹp và cái ác, và khẳng định rằng chỉ có thể bảo vệ cái đẹp khi sống trong cái thiện. Lời khuyên của Huấn Cao như một di huấn về đạo lý làm người.
Trước vẻ đẹp uy nghi của Huấn Cao, viên quản ngục đã cúi đầu vái lạy, một cử chỉ thể hiện sự kính phục trước cái đẹp và khí phách. Đây không phải là sự cúi đầu hèn hạ, mà là sự cúi đầu trước cái đẹp, giống như câu thơ của Cao Bá Quát: “Nhất sinh đê thủ bái mai hoa” - “Một đời chỉ biết cúi đầu trước hoa mai”.
Tóm lại, cảnh cho chữ là một cảnh tượng “xưa nay chưa từng có”, được viết bằng bút pháp lãng mạn, ngôn ngữ giàu hình ảnh và màu sắc. Đoạn văn không chỉ thể hiện tài năng nghệ thuật của Nguyễn Tuân mà còn khẳng định giá trị nhân văn sâu sắc, tôn vinh cái đẹp, cái thiện và khí phách con người.
Cảm nhận về cảnh cho chữ - Mẫu 4
Chủ đề của truyện ngắn “Chữ người tử tù” và vẻ đẹp của nhân vật Huấn Cao được thể hiện rõ nét qua cảnh cho chữ. Đây không chỉ là một cảnh tượng nghệ thuật mà còn là sự chiến thắng của ánh sáng trước bóng tối, của cái đẹp và cái cao thượng trước sự phàm tục, nhơ bẩn, và của tinh thần bất khuất trước thái độ cam chịu nô lệ.
Trước hết, đó là sự chiến thắng của ánh sáng trước bóng tối. Nguyễn Tuân đã miêu tả cảnh cho chữ như “một cảnh tượng xưa nay chưa từng có”. Thông thường, việc cho chữ không thể diễn ra trong chốn tù ngục tăm tối và nhơ bẩn, nhưng ở đây lại có, bởi nó thể hiện sự chiến thắng của thiên lương con người. Nhà văn đã sử dụng thủ pháp tương phản để làm nổi bật ý nghĩa sâu xa của sự chiến thắng này. Trong đêm khuya, ánh sáng đỏ rực của bó đuốc tẩm dầu xua tan bóng tối dày đặc của nhà tù, tượng trưng cho sự chiến thắng của lương tri và thiên lương trước sự tàn bạo và độc ác.
Không chỉ là sự chiến thắng của ánh sáng trước bóng tối, cảnh cho chữ còn là sự chiến thắng của cái đẹp và cái cao thượng trước sự phàm tục, nhơ bẩn. Cái phàm tục được thể hiện qua không gian nhà tù chật hẹp, ẩm ướt, đầy phân chuột và mạng nhện. Trong khi đó, cái đẹp và cái cao thượng được tượng trưng bởi tấm lụa trắng tinh và mùi thơm của mực. Sự đối lập này làm nổi bật sự chiến thắng của cái đẹp, của sự tinh khiết và thiên lương trước sự nhơ bẩn và tầm thường.
Trên hết, cảnh cho chữ còn là sự chiến thắng của tinh thần bất khuất trước thái độ cam chịu nô lệ. Trong cảnh này, Huấn Cao - người tử tù - hiên ngang, ung dung, trong khi quản ngục và thơ lại khúm núm, run rẩy. Sự đảo ngược vị thế này cho thấy sức mạnh của tinh thần bất khuất và khí phách anh hùng. Lời khuyên của Huấn Cao dành cho quản ngục không chỉ là lời dạy về đạo lý mà còn là sự cảm hóa, đưa con người từ chốn tối tăm trở về với cuộc sống lương thiện.
Tóm lại, cảnh cho chữ trong “Chữ người tử tù” không chỉ là một cảnh tượng nghệ thuật độc đáo mà còn là biểu tượng của sự chiến thắng ánh sáng trước bóng tối, cái đẹp trước sự phàm tục, và tinh thần bất khuất trước thái độ cam chịu nô lệ. Qua đó, Nguyễn Tuân đã gửi gắm thông điệp nhân văn sâu sắc về giá trị của cái đẹp và thiên lương con người.
Cảm nhận về cảnh cho chữ - Mẫu 5
Trong truyện ngắn “Chữ người tử tù” của Nguyễn Tuân, cảnh cho chữ là một điểm nhấn đặc sắc, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Đây là cảnh tượng mà tác giả đã dồn hết tâm huyết để tạo nên, không chỉ kết tinh vẻ đẹp của nhân vật mà còn là sự thăng hoa của nghệ thuật. Huấn Cao, từ một người chỉ được biết đến qua lời đồn về tài viết chữ đẹp, giờ đây hiện lên như một nghệ sĩ tài hoa, từng nét chữ vuông vắn, tươi tắn trên tấm lụa trắng tinh. Quản ngục và thầy thơ lại, với thái độ cung kính, run rẩy bưng chậu mực, càng làm nổi bật sự uy nghi và khí phách của Huấn Cao. Cảnh tượng này xứng đáng được gọi là “xưa nay chưa từng có”.
Để hiểu sâu hơn ý nghĩa của cảnh cho chữ, cần nhìn nhận rằng đây không chỉ là việc viết chữ mà còn là sự ra đời của một tác phẩm nghệ thuật thư pháp. Khung cảnh diễn ra không phải trong thư phòng sang trọng mà là trong buồng giam chật hẹp, ẩm thấp, đầy phân chuột và mạng nhện. Thời gian là đêm khuya, ánh sáng từ bó đuốc tẩm dầu đỏ rực, khói tỏa nghi ngút như đám cháy. Người nghệ sĩ - Huấn Cao - là một tử tù bị xiềng xích, sắp phải chịu án tử hình. Tất cả tạo nên một cảnh tượng vừa lạ lùng, vừa đầy kịch tính.
Trong cảnh cho chữ, sự đảo ngược vị thế giữa tử tù và quản ngục là một điểm nhấn đặc biệt. Quản ngục, đại diện cho quyền lực nhà nước, lại trở nên nhỏ bé, khúm núm trước Huấn Cao. Trong khi đó, Huấn Cao - người tử tù - lại hiên ngang, uy nghi, như một người nghệ sĩ đang làm chủ không gian và thời gian. Sự đảo ngược này không chỉ làm nổi bật khí phách của Huấn Cao mà còn thể hiện sức mạnh của cái đẹp và nghệ thuật.
Khi bức chữ hoàn thành, mùi thơm của mực lan tỏa khắp căn buồng, thanh tẩy mọi thứ ô uế. Lúc này, khoảng cách giữa tử tù và quản ngục dường như được xóa nhòa. Ba con người - Huấn Cao, quản ngục và thầy thơ lại - cùng chụm đầu ngắm nhìn bức chữ, xúc động trước cái đẹp vừa được sinh thành. Đây là khoảnh khắc giao hòa của những tâm hồn đồng điệu, nơi cái đẹp, tài năng và thiên lương tỏa sáng.
Cảnh cho chữ còn là minh chứng cho tài năng nghệ thuật của Nguyễn Tuân. Ông đã sử dụng thủ pháp tương phản một cách điêu luyện: giữa bóng tối và ánh sáng, giữa cái đẹp cao cả và chốn lao tù ô uế, giữa người tù bị xiềng xích nhưng tự do về tinh thần và quản ngục có quyền hành nhưng bị giam cầm trong tâm hồn. Cảnh tượng này không chỉ là đỉnh cao của nghệ thuật mà còn là biểu tượng của sự chiến thắng của cái đẹp và thiên lương trước cái ác và sự tầm thường.
Với bút pháp tả thực kết hợp lãng mạn, Nguyễn Tuân đã khắc họa cảnh cho chữ như một thước phim quay chậm, từng chi tiết được miêu tả tỉ mỉ, sống động. Giọng văn chậm rãi, trang trọng, từng câu từng chữ như thấm sâu vào lòng người đọc, làm nổi bật nhân cách và khí phách của Huấn Cao. Cảnh cho chữ không chỉ là một cảnh tượng nghệ thuật mà còn là bài ca tôn vinh cái đẹp và giá trị nhân văn.
Cảm nhận cảnh cho chữ - Mẫu 6
Nguyễn Tuân, một nghệ sĩ suốt đời đi tìm cái đẹp, được xem là một trong những cây bút tài hoa nhất của văn học Việt Nam hiện đại. Trong tác phẩm “Chữ người tử tù”, ông đã xây dựng một tình huống truyện độc đáo: cảnh cho chữ trong nhà giam. Đây được coi là phần đặc sắc nhất của tác phẩm, một cảnh tượng “xưa nay chưa từng có”, thể hiện rõ nét tư tưởng và nghệ thuật của Nguyễn Tuân.
Cảnh cho chữ nằm ở phần cuối tác phẩm, khi tình huống truyện được đẩy lên đỉnh điểm. Viên quản ngục nhận được công văn về việc xử tử những tên phản loạn, trong đó có Huấn Cao. Đây là khoảnh khắc giải tỏa những băn khoăn, chờ đợi của người đọc, đồng thời làm nổi bật những giá trị lớn lao của tác phẩm.
Trong đêm cuối cùng trước khi Huấn Cao bị hành hình, một cảnh tượng kỳ lạ diễn ra trong buồng giam chật hẹp, tối tăm. Ánh sáng đỏ rực của bó đuốc tẩm dầu chiếu rọi lên hình ảnh Huấn Cao - người tử tù bị xiềng xích - đang ung dung viết chữ trên tấm lụa trắng tinh. Trong khi đó, viên quản ngục và thầy thơ lại khúm núm, run rẩy. Sự đảo ngược vị thế này cho thấy sức mạnh của cái đẹp và khí phách trước sự tầm thường và nô lệ.
Cảnh cho chữ là cuộc gặp gỡ đặc biệt giữa Huấn Cao - người tài hoa viết chữ đẹp - và viên quản ngục, thầy thơ lại - những người yêu cái đẹp. Dù trên bình diện xã hội họ là kẻ thù, nhưng trong nghệ thuật, họ là tri âm, tri kỷ. Đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng họ gặp nhau, trong một không gian đầy tương phản: ánh sáng và bóng tối, cái đẹp và cái xấu, cái thiện và cái ác. Nguyễn Tuân đã khéo léo sử dụng thủ pháp tương phản để làm nổi bật chủ đề: cái đẹp chiến thắng cái xấu, thiên lương chiến thắng tội ác.
Sau khi cho chữ, Huấn Cao khuyên quản ngục từ bỏ chốn ngục tù nhơ bẩn để giữ thiên lương. Ông nhấn mạnh rằng cái đẹp không thể tồn tại trong môi trường của cái ác. Thú chơi chữ không chỉ là nghệ thuật mà còn là cách sống có văn hóa, gắn liền với cái thiện và thiên lương.
Trước lời khuyên của Huấn Cao, viên quản ngục xúc động, vái lạy và nói: “Kẻ mê muội này xin bái lĩnh”. Sức mạnh của nhân cách và tài năng đã cảm hóa quản ngục, hướng ông về cuộc sống lương thiện. Trong khung cảnh tối tăm của nhà tù, hình ảnh Huấn Cao trở nên cao lớn, vượt lên trên mọi sự tầm thường, thể hiện niềm tin vào sự chiến thắng của cái đẹp và cái thiện.
Qua cảnh cho chữ, Nguyễn Tuân không chỉ ca ngợi cái đẹp mà còn khẳng định mối liên hệ giữa cái đẹp và cái thiện. Ông phủ nhận quan điểm cho rằng mình là nhà văn duy mĩ, chỉ quan tâm đến nghệ thuật. Thay vào đó, ông thể hiện tấm lòng yêu nước, căm ghét bọn thống trị và trân trọng những người có thiên lương.
“Chữ người tử tù” là bài ca bi tráng về thiên lương, tài năng và nhân cách cao cả. Hành động cho chữ của Huấn Cao không chỉ là sự truyền lại cái đẹp mà còn là cách giữ gìn và bảo vệ giá trị văn hóa truyền thống. Đây cũng là thông điệp về sự bất tử của cái đẹp và cái thiện.
Nguyễn Tuân đã sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh và nhịp điệu chậm rãi để miêu tả cảnh cho chữ như một đoạn phim quay chậm. Từng chi tiết được khắc họa tỉ mỉ, từ bóng tối đến ánh sáng, từ sự nhơ bẩn đến cái đẹp. Ngôn ngữ cổ kính và bút pháp tả thực đã tạo nên không khí trang trọng, thiêng liêng cho tác phẩm.
Cảnh cho chữ trong “Chữ người tử tù” là kết tinh của tài năng và tư tưởng độc đáo của Nguyễn Tuân. Tác phẩm không chỉ tôn vinh cái đẹp và nhân cách cao cả mà còn thể hiện niềm tin vào sự chiến thắng của ánh sáng trước bóng tối. Đây là một thông điệp nhân văn sâu sắc, khẳng định rằng dù trong hoàn cảnh nào, con người vẫn luôn hướng tới chân - thiện - mỹ.
Viết đoạn văn ngắn cảm nhận của em về cảnh cho chữ
Cảnh cho chữ trong “Chữ người tử tù” của Nguyễn Tuân là một cảnh tượng độc đáo, “xưa nay chưa từng có”, nơi vẻ đẹp của nhân vật Huấn Cao được thể hiện rõ nét nhất. Trong không gian tối tăm, chật hẹp của nhà tù, dưới ánh sáng le lói của ngọn đèn dầu, Huấn Cao - người tử tù bị xiềng xích - hiện lên uy nghi, đĩnh đạc, từng nét chữ vuông vắn, tươi tắn trên tấm lụa trắng tinh. Bên cạnh ông, viên quản ngục khúm núm, còn thầy thơ lại run run bưng chậu mực. Sự đối lập giữa ánh sáng và bóng tối, giữa cái đẹp và sự nhơ bẩn, làm nổi bật sự chiến thắng của thiên lương và cái thiện. Cảnh tượng này không chỉ là sự gặp gỡ của những tâm hồn đồng điệu mà còn là bài ca tôn vinh cái đẹp, cái cao cả trong hoàn cảnh khắc nghiệt nhất.
- Soạn bài: Trình bày quan điểm về vấn đề xã hội (sản phẩm văn hóa truyền thống trong đời sống hiện đại) - Kết nối tri thức Ngữ văn 8, trang 53, tập 1
- Văn Mẫu Lớp 6: Cảm Nhận Sâu Sắc Về Văn Bản Lẵng Quả Thông (4 Bài Mẫu) - Tuyển Tập Văn Hay Lớp 6
- Soạn bài Mùa xuân chín - Ngữ văn lớp 10 trang 50 sách Kết nối tri thức tập 1: Hướng dẫn chi tiết và sâu sắc
- Văn mẫu lớp 7: Sáng tác thơ bốn chữ hoặc năm chữ (20 bài mẫu) - Tuyển tập văn học lớp 7
- Viết đoạn văn tiếng Anh về lễ hội truyền thống Việt Nam kèm hướng dẫn chi tiết và 50 mẫu tham khảo