Bài Văn Mẫu Lớp 6: Hóa Thân Mạnh Tử Kể Lại Câu Chuyện Mẹ Hiền Dạy Con - Tuyển Tập Những Bài Văn Hay Lớp 6
Bài văn mẫu lớp 6: Hóa thân thành Mạnh Tử kể lại câu chuyện Mẹ hiền dạy con là tài liệu quý giá, được tuyển chọn từ những bài viết xuất sắc của các học sinh giỏi Văn lớp 6 và chia sẻ tại đây.
Câu chuyện Mẹ hiền dạy con mang ý nghĩa sâu sắc về phương pháp giáo dục của Mạnh Tử. Dưới đây là một số bài văn mẫu đóng vai Mạnh Tử kể lại câu chuyện này, mời quý độc giả cùng tham khảo và suy ngẫm.
Đóng vai Mạnh Tử và kể lại truyện Mẹ hiền dạy con - Mẫu 1

Ta là Mạnh Tử, được người đời tôn vinh là một trong những bậc thầy của Nho giáo. Sự trong sạch về đạo đức và lòng chăm chỉ của ta có được ngày hôm nay đều nhờ công lao dạy dỗ tận tình của mẹ. Những bài học từ thuở ấu thơ vẫn còn in đậm trong tâm trí ta.
Thuở nhỏ, nhà ta ở gần một nghĩa địa. Mẹ đi làm đồng, ta thường chơi cùng lũ trẻ trong làng. Hàng ngày, chúng ta thấy người dân đưa ma, khóc lóc, đào huyệt chôn cất người chết. Thấy lạ, bọn trẻ chúng ta bắt chước, giả làm đám tang. Một hôm, mẹ ta về nhìn thấy cảnh ấy, bà lo lắng nói: "Nơi này không phải chỗ con ta ở được". Ít lâu sau, mẹ bán đồ đạc, dọn nhà ra gần chợ.
Sống gần chợ, ta thấy người buôn bán tấp nập, cãi vã, mặc cả. Ta thấy lạ và bắt chước theo. Một ngày, mẹ ta về, thấy cảnh ấy, bà buồn bã nói: "Nơi này cũng không phải chỗ con ta ở được". Rồi mẹ lại dọn nhà ra gần trường học.
Ở gần trường, ta thấy học trò lễ phép, chăm chỉ học hành. Ta bắt chước theo, cắp sách đi học. Mẹ ta nhìn thấy, mỉm cười hài lòng: "Nơi này mới là chỗ con ta ở được". Từ đó, nhà ta ở luôn tại đây.
Một ngày, ta thấy người hàng thịt giết lợn, liền hỏi mẹ: "Người ta giết lợn để làm gì?". Mẹ đáp: "Để cho con ăn đấy". Ta nghĩ đó là lời đùa, vì nhà ta nghèo, ít khi có thịt. Nhưng trưa hôm đó, mẹ mua thịt về cho ta ăn thật.
Khi ta lớn hơn, mẹ cho ta đi học. Một hôm, ta thấy bài học khó, bỏ về nhà chơi. Mẹ đang dệt vải, hỏi: "Sao con về?". Ta đáp: "Con không muốn học". Mẹ cầm dao cắt đứt tấm vải, nói: "Con bỏ học cũng như ta cắt đứt tấm vải này". Ta ân hận vô cùng, từ đó chuyên tâm học hành.
Nhờ sự chăm chỉ học tập, khi lớn lên, ta càng thấm thía những bài học mẹ dạy. Từ việc chuyển nhà đến cắt đứt tấm vải, mỗi hành động của mẹ đều mang ý nghĩa sâu xa. Sau này, ta được người đời tôn vinh là bậc đại hiền, nhờ công lao dạy dỗ của mẹ.
Làm con, trước hết phải biết kính trọng cha mẹ. Hơn thế, để làm vui lòng cha mẹ, ta phải ra sức học hành. Học giỏi, chăm chỉ không chỉ là ước nguyện của cha mẹ mà còn là cách đền đáp công ơn sâu nặng của con cái đối với đấng sinh thành.
Đóng vai Mạnh Tử và kể lại truyện Mẹ hiền dạy con - Mẫu 2
Mỗi lần giỗ mẹ, lòng tôi lại quặn thắt, nỗi đau như xé lòng. “Hôm nay, con trai của mẹ – Mạnh Tử – về cúi đầu trước vong linh mẹ, nhớ lại từng lời dạy bảo năm xưa.”
Thuở nhỏ, tôi là một cậu bé nghịch ngợm, hay bắt chước. Nhà tôi ở gần nghĩa địa, nơi âm u, lạnh lẽo, cỏ mọc um tùm. Mỗi khi có người đưa tang, khói hương nghi ngút, tiếng khóc than vang vọng. Tôi thấy lạ, bèn bắt chước đào đất, giả vờ chôn cất, khóc lóc như người lớn. Một hôm, mẹ bắt gặp, bà thở dài, ánh mắt đượm buồn. Ngày hôm sau, mẹ bảo: “Nơi này không phải chỗ hai mẹ con ta ở được.” Rồi mẹ dọn nhà ra gần chợ.
Chợ là nơi buôn bán tấp nập, người qua lại ồn ào. Tôi thấy người ta mặc cả, nói thách, liền bắt chước mua chịu hoa quả, bánh trái rồi bán lại với giá cao. Tôi kiếm được chút tiền, nghĩ sẽ làm mẹ vui lòng. Nhưng khi khoe với mẹ, bà chỉ buồn bã nói: “Con trai, đây không phải đồng tiền trong sạch. Làm thế khác nào ăn cướp của người nghèo.” Tôi im lặng, lòng đầy hổ thẹn.
Mẹ lại dọn nhà ra gần trường học. Thấy học trò cắp sách đến trường, tôi ao ước được đi học. Mẹ đồng ý ngay, sắm sửa sách vở, bút mực cho tôi. Ban đầu, tôi thấy chán nản, nhớ những ngày tự do đùa nghịch. Nhưng dần dần, tôi nhận ra trường học là nơi dạy tôi bao điều hay. Mẹ mỉm cười hài lòng: “Đây mới là chỗ mẹ con ta ở được.”
Mẹ không chỉ chọn cho tôi môi trường tốt mà còn dạy tôi đức tính trung thực. Một lần, thấy hàng xóm giết lợn, tôi hỏi: “Mẹ ơi, người ta giết lợn làm gì?” Mẹ đùa: “Để cho con ăn đấy.” Nhưng rồi mẹ thở dài: “Ta nói lỡ rồi, con còn nhỏ, ta nói dối thì chẳng hóa ra dạy con nói dối sao?” Dù nhà nghèo, mẹ vẫn mua thịt về cho tôi. Mẹ dạy tôi rằng lời nói phải đi đôi với việc làm.
Một hôm, tôi bỏ học về nhà chơi, tưởng mẹ không biết. Nhưng mẹ đang ngồi dệt vải, thấy tôi, bà cầm dao cắt đứt tấm vải đang dệt dở. Tấm vải ấy mẹ đã thức ba đêm để làm. Mẹ nghiêm khắc nói: “Con bỏ học cũng như ta cắt đứt tấm vải này.” Tôi ân hận vô cùng, từ đó chuyên tâm học hành.
Những bài học của mẹ đã theo tôi suốt cuộc đời. Mẹ dạy tôi cách sống trung thực, chăm chỉ và biết chọn môi trường tốt để phát triển. Nhờ mẹ, tôi trở thành người có đạo đức, được người đời kính trọng. Mỗi lần nhớ về mẹ, lòng tôi lại trào dâng niềm biết ơn vô hạn.
Đóng vai Mạnh Tử và kể lại truyện Mẹ hiền dạy con - Mẫu 3

Xin chào các bạn! Tôi là Mạnh Tử, giờ đây đã trở thành một bậc hiền tài được nhiều người biết đến. Nhưng có lẽ các bạn không biết rằng, để đạt được thành công này, tôi phải cảm ơn mẹ tôi vô cùng. Những bài học đầu đời mẹ dạy từ thuở ấu thơ, tôi sẽ không bao giờ quên.
Nhớ ngày ấy, nhà tôi ở gần nghĩa địa. Dù rất sợ ma, nhưng vì tính tò mò, tôi đã trốn mẹ ra nghĩa địa xem người ta làm gì. Tôi thấy một đám người mặc đồ trắng, đào huyệt, khóc lóc. Về nhà, tôi bắt chước trò ấy, liền bị mẹ mắng một trận và nói: “Các con không thể ở đây được nữa!”
Nhà tôi chuyển đến gần một khu chợ lớn. Hàng ngày, tôi thấy người ta buôn bán tấp nập, liền về nhà bắt chước. Mẹ gọi tôi vào và nói:
– Con còn nhỏ, không được học đòi cách buôn bán như người ta. Ở đây lâu, e rằng các con sẽ hỏng mất.
Rồi mẹ lại dọn nhà đến gần trường học. Thấy các bạn cắp sách đến trường, tôi về đòi mẹ mua sách vở để đi học. Mẹ mỉm cười đồng ý. Một hôm, đang đọc sách, tôi nghe tiếng lợn kêu từ nhà hàng xóm, liền hỏi mẹ:
– Mẹ ơi! Người ta giết lợn để làm gì vậy?
– Để cho con ăn đấy!
Tôi thắc mắc suốt từ sáng đến trưa, không hiểu tại sao người ta lại giết lợn cho mình ăn. Nhưng trưa hôm đó, mẹ đã cho tôi ăn cơm thịt thật.
Tôi học hành tiến bộ nhưng vẫn ham chơi. Một hôm, tôi bỏ học đi câu cá. Nửa buổi, tôi mang về một xâu cá lớn, nhưng mẹ đã biết tôi trốn học. Bà nhìn tôi, rồi cầm dao cắt đứt miếng vải đang dệt, nói:
– Con bỏ học đi chơi cũng như miếng vải này bị cắt đứt vậy!
Từ đó, tôi không còn ham chơi nữa. Những bài học mẹ dạy tôi đã giúp tôi trưởng thành và thành công như ngày hôm nay.
Sau này, tôi mới hiểu rằng môi trường giáo dục có ý nghĩa vô cùng quan trọng. Mẹ đã dùng chính bản thân mình làm tấm gương, giúp tôi tu chí và đạt được thành tựu như bây giờ.
Đóng vai Mạnh Tử và kể lại truyện Mẹ hiền dạy con - Mẫu 4
Dù không sinh ra trong gia đình giàu có và thiếu vắng tình thương của cha, tôi chưa bao giờ cảm thấy bất mãn với cuộc sống của mình. Bởi tôi có một người mẹ hiền từ, dù vất vả nhưng luôn dành cho tôi tình yêu thương và sự chăm sóc chu đáo nhất. Mẹ không chỉ nuôi dưỡng mà còn chú trọng giáo dục tôi từ nhỏ, mong tôi trở thành người có đạo đức, có ích cho xã hội. Vì thế, ngoài tình yêu, tôi còn dành cho mẹ sự kính trọng sâu sắc.
Tôi là Mạnh Tử, cái tên thể hiện tình yêu thương và kỳ vọng của mẹ dành cho tôi. Mẹ mong tôi lớn lên mạnh mẽ, hiếu nghĩa và thấu hiểu đạo lý cuộc đời. Cuộc sống tuy thiếu thốn vật chất nhưng tình thương và những bài học mẹ dạy chưa bao giờ vơi cạn. Mẹ tôi là người phụ nữ vĩ đại, một mình gánh vác gia đình, làm lụng vất vả nhưng không bao giờ lơ là việc dạy dỗ tôi. Mẹ luôn mong tôi trưởng thành, trở thành người có ích.
Tình yêu thương và sự giáo dục nghiêm khắc của mẹ thể hiện qua cách mẹ chọn môi trường sống cho tôi. Mẹ hiểu rằng ở tuổi tôi, tâm lý dễ bị ảnh hưởng bởi môi trường xung quanh. Nếu sống trong môi trường tốt, tôi sẽ tiến bộ; ngược lại, môi trường xấu sẽ khiến tôi thay đổi theo chiều hướng tiêu cực. Vì vậy, mẹ đã nhiều lần chuyển nhà để tìm cho tôi môi trường sống phù hợp.
Ban đầu, nhà tôi ở gần nghĩa địa. Ngày ngày, tôi thấy người ta khóc lóc, đưa ma. Tò mò, tôi bắt chước họ khóc, thổi kèn, coi đó là trò chơi thú vị. Mẹ thấy vậy rất phiền lòng, nhất là khi hàng xóm phàn nàn về việc tôi làm hư con cái họ. Mẹ quyết định chuyển nhà, vì đây không phải môi trường tốt để tôi lớn lên.
Chúng tôi chuyển đến sống gần chợ. Cuộc sống ở đây nhộn nhịp, người mua kẻ bán tấp nập. Tôi nhanh chóng bắt chước cách buôn bán, học những lời nói tục tằn. Mẹ lo lắng, sợ tôi trở nên vụ lợi, ích kỷ. Dù khó khăn, mẹ vẫn cố gắng chuyển nhà lần nữa, mong tìm cho tôi môi trường tốt hơn.
Lần này, chúng tôi chuyển đến gần trường học. Không gian ở đây hoàn toàn khác biệt. Ngày ngày, tôi thấy học sinh cắp sách đến trường, nghe thầy đồ giảng bài. Mẹ mỉm cười hài lòng, tin rằng đây là nơi tốt nhất để tôi phát triển.
...............
Mời các bạn cùng tham khảo nội dung chi tiết tại file dưới đây!
- Nói và nghe: Khám phá vẻ đẹp thiên nhiên - Bài 2, Tiếng Việt lớp 4 tập 2 Chân trời sáng tạo
- Luyện tập kỹ năng quan sát và tìm ý tưởng cho bài văn miêu tả cây cối - Tiếng Việt 4 Chân trời sáng tạo, Tập 2, Bài 8
- Văn mẫu lớp 4: Kể về người vui tính mà em biết (6 bài mẫu) - Kể chuyện chứng kiến hoặc tham gia - Tuần 34
- Soạn bài Ai ơi mồng 9 tháng 4 - Ngữ văn lớp 6 trang 14 sách Kết nối tri thức tập 2: Hướng dẫn chi tiết và sâu sắc
- Giải thích ý nghĩa câu tục ngữ 'Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh' - Tuyển tập 3 bài văn mẫu lớp 7 hay nhất