Văn mẫu lớp 7: Phân tích sâu sắc bài thơ Mẹ và quả của Nguyễn Khoa Điềm - Tuyển chọn 4 bài văn mẫu hay nhất
Tài liệu Bài văn mẫu lớp 7: Phân tích bài thơ Mẹ và quả của Nguyễn Khoa Điềm sẽ là nguồn tham khảo quý giá dành cho các bạn học sinh. Bài thơ không chỉ khắc họa hình ảnh người mẹ tảo tần mà còn gợi lên những suy ngẫm sâu sắc về tình mẫu tử và sự hy sinh thầm lặng.

Các bạn học sinh lớp 7 hãy cùng khám phá và tham khảo tài liệu này để có thêm nhiều ý tưởng độc đáo cho bài viết của mình. Nội dung chi tiết và đầy đủ sẽ được trình bày ngay sau đây, giúp bạn hiểu rõ hơn về giá trị nghệ thuật và ý nghĩa nhân văn của bài thơ.
Phân tích bài thơ Mẹ và quả - Mẫu 1
Nguyễn Khoa Điềm, một nhà thơ tài hoa với nhiều tác phẩm để đời, đã khắc họa thành công hình ảnh người mẹ qua bài thơ “Mẹ và quả”. Bài thơ không chỉ là lời tri ân mà còn là sự suy ngẫm sâu sắc về tình mẫu tử.
Bài thơ là tiếng lòng của người con dành cho mẹ, thể hiện sự biết ơn trước công lao to lớn của người mẹ đã dành cả cuộc đời để chăm sóc, nuôi dưỡng:
“Những mùa quả mẹ tôi hái được
Mẹ vẫn trông vào tay mẹ vun trồng
Những mùa quả lặn rồi lại mọc
Như mặt trời, khi như mặt trăng”
Khu vườn của mẹ là biểu tượng của sự hy sinh thầm lặng. Mẹ đã dành cả đời để vun xới, chăm bón cho những mùa quả ngọt ngào. Không chỉ là cây trái, mẹ còn dành tình yêu thương để “trồng người”, nuôi dưỡng những đứa con khôn lớn:
“Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên
Còn những bí và bầu thì lớn xuống”
Hình ảnh đứa con trưởng thành song hành cùng sự phát triển của cây bầu, cây bí trong vườn mẹ. Cụm từ “lớn xuống” gợi lên sự đối lập giữa sự lớn lên của con và sự trưởng thành của cây trái, tạo nên một không gian đầy ý nghĩa. Câu thơ còn khắc họa sự vất vả của mẹ qua hình ảnh giọt mồ hôi mặn, rơi xuống lặng thầm:
“Chúng mang dáng giọt mồ hôi mặn
Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ tôi”
Cây trả ơn người bằng những mùa quả ngọt, còn mẹ luôn mong mỏi đứa con sẽ trưởng thành, khôn lớn. Từ những bước đi chập chững đầu đời đến những lời nói đầu tiên, mẹ luôn dõi theo từng bước con đi:
“Và chúng tôi một thứ quả trên đời
Bảy mươi tuổi mẹ mong chờ gặt hái
Tôi hoảng sợ ngày bàn tay mẹ mỏi
Mình vẫn còn một thứ quả non xanh”
Thời gian trôi qua, con lớn lên, còn mẹ lại già đi. Nhân vật trữ tình cảm thấy lo lắng, thậm chí hoảng sợ khi nhận ra mình vẫn còn là “một thứ quả non xanh”, chưa đủ trưởng thành để đền đáp công ơn của mẹ.
Bài thơ “Mẹ và quả” của Nguyễn Khoa Điềm không chỉ là lời tri ân sâu sắc mà còn là bức tranh chân thực về tình mẫu tử thiêng liêng, đong đầy yêu thương và sự hy sinh thầm lặng của người mẹ.
Phân tích bài thơ Mẹ và quả - Mẫu 2
Tình mẫu tử là đề tài muôn thuở trong thơ ca, và Nguyễn Khoa Điềm đã góp vào kho tàng văn học bài thơ “Mẹ và quả” đầy xúc động.
Bài thơ là lời tâm tình của người con về công lao to lớn của mẹ. Hình ảnh người mẹ hiện lên qua những câu thơ giản dị nhưng đầy tình cảm, thể hiện sự tần tảo, hy sinh thầm lặng:
“Những mùa quả mẹ tôi hái được
Mẹ vẫn trông vào tay mẹ vun trồng
Những mùa quả lặn rồi lại mọc
Như mặt trời, khi như mặt trăng”
Suốt năm tháng, mẹ chăm sóc, vun trồng từng cây bầu, quả bí với tất cả tình yêu thương. Hình ảnh so sánh độc đáo “Những mùa quả lặn rồi lại mọc/Như mặt trời, khi như mặt trăng” gợi lên sự tuần hoàn của thời gian, của mùa màng, và sự bền bỉ của mẹ trong việc chăm lo cho khu vườn nhỏ.
Không chỉ dừng lại ở việc “trồng cây”, nhà thơ còn khéo léo nhắc đến việc “trồng người” – công lao nuôi dưỡng, dạy dỗ con nên người:
“Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên
Còn những bí và bầu thì lớn xuống”
Bàn tay mẹ đã nuôi dưỡng con khôn lớn, trưởng thành. Cũng như cây bầu, cây bí được mẹ chăm sóc, phát triển nhưng theo chiều “lớn xuống”. Cụm từ này gợi lên hình ảnh thực tế khi quả bầu, bí mọc trên giàn, chúng phát triển và rủ xuống, tạo nên sự đối lập thú vị giữa sự trưởng thành của con và sự phát triển của cây trái.
Câu thơ “Chúng mang dáng giọt mồ hôi mặn/Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ tôi” đã khắc họa sâu sắc sự vất vả, hy sinh thầm lặng của mẹ, khiến người đọc không khỏi xúc động:
“Và chúng tôi một thứ quả trên đời
Bảy mươi tuổi mẹ mong chờ gặt hái
Tôi hoảng sợ ngày bàn tay mẹ mỏi
Mình vẫn còn một thứ quả non xanh”
Khi con trưởng thành, mẹ đã già đi. Nhà thơ sử dụng phép nói giảm, nói tránh như “ngày bàn tay mẹ mỏi” để diễn tả sự lo lắng của người con khi nhận ra mình vẫn còn là “một thứ quả non xanh” – chưa đủ trưởng thành để đền đáp công ơn của mẹ. Sự “hoảng sợ” ấy càng làm nổi bật tình yêu thương và lòng biết ơn sâu sắc.
Có thể nói, “Mẹ và quả” của Nguyễn Khoa Điềm là một bài thơ giản dị nhưng chứa đựng tình cảm sâu lắng. Tác phẩm không chỉ ca ngợi tình mẫu tử thiêng liêng mà còn gửi gắm thông điệp về sự trân trọng, biết ơn công lao của mẹ.
Phân tích bài thơ Mẹ và quả - Mẫu 3
Nguyễn Khoa Điềm không chỉ là một nhà hoạt động chính trị xuất sắc mà còn là một nhà văn, nhà thơ tài năng. Trong số những tác phẩm nổi bật của ông, bài thơ “Mẹ và quả” là một tác phẩm đầy cảm xúc và ý nghĩa.
Bài thơ là lời tâm tình của người con về công lao to lớn của mẹ. Hình ảnh người mẹ hiện lên qua những câu thơ giản dị nhưng đầy tình cảm, thể hiện sự hy sinh thầm lặng và tình yêu thương vô bờ:
“Những mùa quả mẹ tôi hái được
Mẹ vẫn trông vào tay mẹ vun trồng
Những mùa quả lặn rồi lại mọc
Như mặt trời, khi như mặt trăng”
Mở đầu bài thơ, tác giả khắc họa hình ảnh người mẹ tần tảo với công việc trồng trọt. Mảnh vườn của mẹ là biểu tượng của sự chăm sóc, vun đắp không ngừng nghỉ. Những mùa quả ngọt ngào được ví như mặt trời, mặt trăng, thể hiện sự tuần hoàn của thời gian và sự bền bỉ của mẹ.
Không chỉ dừng lại ở việc “trồng cây”, nhà thơ còn khéo léo nhắc đến việc “trồng người” – công lao nuôi dưỡng, dạy dỗ con nên người:
“Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên
Còn những bí và bầu thì lớn xuống”
Những đứa con được mẹ nuôi dưỡng, chăm sóc và trưởng thành. Cũng như cây bầu, cây bí được mẹ vun trồng, phát triển nhưng theo chiều “lớn xuống”. Hình ảnh này gợi lên sự đối lập giữa sự trưởng thành của con và sự phát triển của cây trái. Câu thơ còn khắc họa sự vất vả của mẹ qua hình ảnh giọt mồ hôi mặn, rơi xuống lặng thầm:
“Chúng mang dáng giọt mồ hôi mặn
Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ tôi”
Cây trả ơn người bằng những mùa quả ngọt, còn mẹ luôn mong mỏi đứa con sẽ trưởng thành, khôn lớn. Từ những bước đi chập chững đầu đời đến những lời nói đầu tiên, mẹ luôn dõi theo từng bước con đi:
“Và chúng tôi một thứ quả trên đời
Bảy mươi tuổi mẹ mong chờ gặt hái
Tôi hoảng sợ ngày bàn tay mẹ mỏi
Mình vẫn còn một thứ quả non xanh”
Khi con trưởng thành, mẹ đã già đi. Nhân vật trữ tình cảm thấy lo lắng, thậm chí hoảng sợ khi nhận ra mình vẫn còn là “một thứ quả non xanh” – chưa đủ trưởng thành để đền đáp công ơn của mẹ. Sự “hoảng sợ” ấy càng làm nổi bật tình yêu thương và lòng biết ơn sâu sắc.
Bài thơ “Mẹ và quả” của Nguyễn Khoa Điềm không chỉ là lời tri ân sâu sắc mà còn là bức tranh chân thực về tình mẫu tử thiêng liêng, đong đầy yêu thương và sự hy sinh thầm lặng của người mẹ.
Phân tích bài thơ Mẹ và quả - Mẫu 4
Tình mẫu tử là một chủ đề quen thuộc trong thơ ca, và bài thơ “Mẹ và quả” của Nguyễn Khoa Điềm là một trong những tác phẩm nổi bật về đề tài này.
Bài thơ là lời tâm tình của người con về công lao to lớn của mẹ. Hình ảnh người mẹ hiện lên qua những câu thơ giản dị nhưng đầy tình cảm, thể hiện sự tần tảo, hy sinh thầm lặng:
“Những mùa quả mẹ tôi hái được
Mẹ vẫn trông vào tay mẹ vun trồng
Những mùa quả lặn rồi lại mọc
Như mặt trời, khi như mặt trăng”
Mở đầu bài thơ, tác giả khắc họa hình ảnh người mẹ tần tảo với công việc trồng trọt. Mảnh vườn của mẹ là biểu tượng của sự chăm sóc, vun đắp không ngừng nghỉ. Những mùa quả ngọt ngào được ví như mặt trời, mặt trăng, thể hiện sự tuần hoàn của thời gian và sự bền bỉ của mẹ.
Không chỉ dừng lại ở việc “trồng cây”, nhà thơ còn khéo léo nhắc đến việc “trồng người” – công lao nuôi dưỡng, dạy dỗ con nên người:
“Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên
Còn những bí và bầu thì lớn xuống”
Những đứa con được mẹ nuôi dưỡng, chăm sóc và trưởng thành. Cũng như cây bầu, cây bí được mẹ vun trồng, phát triển nhưng theo chiều “lớn xuống”. Hình ảnh này gợi lên sự đối lập giữa sự trưởng thành của con và sự phát triển của cây trái. Câu thơ còn khắc họa sự vất vả của mẹ qua hình ảnh giọt mồ hôi mặn, rơi xuống lặng thầm:
“Và chúng tôi một thứ quả trên đời
Bảy mươi tuổi mẹ mong chờ gặt hái
Tôi hoảng sợ ngày bàn tay mẹ mỏi
Mình vẫn còn một thứ quả non xanh”
Khi con trưởng thành, mẹ đã già đi. Nhân vật trữ tình cảm thấy lo lắng, thậm chí hoảng sợ khi nhận ra mình vẫn còn là “một thứ quả non xanh” – chưa đủ trưởng thành để đền đáp công ơn của mẹ. Sự “hoảng sợ” ấy càng làm nổi bật tình yêu thương và lòng biết ơn sâu sắc.
Bài thơ “Mẹ và quả” của Nguyễn Khoa Điềm không chỉ là lời tri ân sâu sắc mà còn là bức tranh chân thực về tình mẫu tử thiêng liêng, đong đầy yêu thương và sự hy sinh thầm lặng của người mẹ.
- Văn mẫu lớp 7: Kể lại chi tiết đặc sắc nhất trong truyện Thầy bói xem voi (4 bài mẫu) - Tuyển tập văn mẫu hay lớp 7
- Văn bản nghị luận này giúp em khám phá sâu hơn ý nghĩa và vẻ đẹp của bài thơ Tiếng gà trưa đã học trong Bài 2. Soạn bài Vẻ đẹp của bài thơ "Tiếng gà trưa" CD sẽ mang đến những góc nhìn mới mẻ và sâu sắc.
- Văn mẫu lớp 7: Tóm tắt tác phẩm Tinh thần yêu nước của nhân dân ta (3 bài mẫu) - Tuyển tập văn hay lớp 7
- Trong cuộc sống, có nhiều câu chuyện mang ý nghĩa tương tự như truyện Ếch ngồi đáy giếng, em hãy kể lại một câu chuyện như vậy. Soạn bài Ếch ngồi đáy giếng CD
- Văn bản giúp em hiểu biết gì về hội vật? Soạn bài 'Những nét đặc sắc trên đất vật Bắc Giang' CD