Văn mẫu lớp 7: Cảm xúc sâu lắng về bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên (6 mẫu chọn lọc) - Tuyển tập văn mẫu hay nhất
EduTOPS mang đến tài liệu Bài văn mẫu lớp 7: Cảm nhận sâu sắc về bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên, giúp học sinh khám phá giá trị văn chương đích thực.

Tài liệu bao gồm 6 đoạn văn mẫu lớp 7, giúp học sinh hiểu rõ hơn về tác phẩm Ông đồ và rèn luyện kỹ năng viết văn cảm nhận.
Cảm nhận về bài thơ Ông đồ - Mẫu 1
Bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên là một tác phẩm để lại trong tôi nhiều cảm xúc sâu sắc. Hình ảnh ông đồ, biểu tượng của trí thức và tài hoa, hiện lên qua những nét bút tài hoa “như phượng múa rồng bay”, khiến người đọc không khỏi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của nghệ thuật thư pháp. Mỗi dịp Tết đến, ông đồ lại xuất hiện bên góc phố, bày mực tàu, giấy đỏ, viết nên những câu đối đầy ý nghĩa. Thế nhưng, thời gian dần trôi, xã hội đổi thay, ông đồ vẫn ngồi đó, nhưng chẳng còn ai để ý, chẳng còn ai ngợi khen. Sự lãng quên ấy khiến cả những vật dụng quen thuộc như giấy đỏ, mực tàu cũng trở nên buồn bã: “giấy đỏ buồn không thắm”, “mực đọng trong nghiên sầu”. Câu hỏi tu từ cuối bài “Những người muôn năm cũ/Hồn ở đâu bây giờ?” như một tiếng thở dài đầy xót xa, đánh thức nỗi niềm về sự mai một của những giá trị truyền thống. Qua bài thơ, Vũ Đình Liên không chỉ khắc họa hình ảnh ông đồ mà còn gửi gắm những trăn trở về việc bảo tồn văn hóa dân tộc trước sự thay đổi của thời đại.
Cảm nhận về bài thơ Ông đồ - Mẫu 2
Bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên là một tác phẩm đầy tâm tư, thể hiện nỗi tiếc nuối về một thời kỳ văn hóa rực rỡ đã qua. Ở hai khổ thơ đầu, tác giả tái hiện sinh động không khí ngày Tết truyền thống, khi ông đồ còn được trọng vọng. Những nét chữ “phượng múa rồng bay” không chỉ là nghệ thuật thư pháp mà còn là tâm hồn, tấm lòng của người viết. Tết đến, hoa đào khoe sắc, phố phường nhộn nhịp, ông đồ xuất hiện bên hè phố, viết những câu đối đỏ như một nét văn hóa không thể thiếu. Thế nhưng, thời gian trôi, phong tục treo câu đối dần bị lãng quên. Từ “nhưng” như một nốt trầm, báo hiệu sự thay đổi. Người tri âm xưa giờ chỉ còn là khách qua đường. Niềm vui nhỏ nhoi của ông đồ là được mang nét chữ của mình làm đẹp cho ngày Tết, nay cũng tan biến. Nỗi buồn của lòng người thấm vào cả những vật vô tri: “giấy đỏ buồn không thắm”, “mực đọng trong nghiên sầu”. Hình ảnh ông đồ, biểu tượng của nền văn hóa Nho học, dần bị lãng quên. “Lá vàng bay trên giấy/Ngoài trời mưa bụi bay” – lá vàng rơi giữa ngày xuân như dấu chấm hết cho một thời đại. Mưa bụi nhạt nhòa như khóc thương cho những giá trị đang dần phai nhạt. Câu hỏi cuối bài “Những người muôn năm cũ/Hồn ở đâu bây giờ?” vang lên như tiếng lòng day dứt, nhắc nhở về sự mai một của truyền thống. Bài thơ không chỉ khắc họa hình ảnh ông đồ mà còn gợi lên những suy ngẫm sâu sắc về việc gìn giữ văn hóa dân tộc.
Cảm nhận về bài thơ Ông đồ - Mẫu 3
Bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên là một tác phẩm để lại trong tôi nhiều ấn tượng sâu sắc. Ông đồ, những người tài hoa và uyên bác, từng là biểu tượng của tri thức trong xã hội xưa. Hình ảnh ông đồ hiện lên trong khung cảnh ngày Tết cổ truyền, bên những cành đào rực rỡ, với mực tàu và giấy đỏ, viết nên những câu đối đầy ý nghĩa. Nét chữ của ông “như phượng múa rồng bay”, khiến người xem không khỏi trầm trồ thán phục. Thế nhưng, thời gian trôi qua, xã hội đổi thay, ông đồ dần bị lãng quên. Những hình ảnh nhân hóa như “giấy đỏ buồn không thắm”, “mực đọng trong nghiên sầu” không chỉ là nỗi buồn của vật vô tri mà còn là nỗi lòng của người nghệ sĩ khi không còn được trọng vọng. Đến khi hoa đào lại nở, ông đồ đã vắng bóng, chỉ còn lại câu hỏi tu từ day dứt: “Những người muôn năm cũ/Hồn ở đâu bây giờ?”. Bài thơ không chỉ khắc họa hình ảnh ông đồ mà còn gợi lên trong tôi những suy ngẫm về sự mai một của những giá trị truyền thống, về một quá khứ đẹp đẽ đang dần phai nhạt.
Cảm nhận về bài thơ Ông đồ - Mẫu 4
Bài thơ “Ông đồ” của Vũ Đình Liên là một tác phẩm đậm chất trữ tình, mang trong mình nhiều thông điệp sâu sắc. Hình ảnh ông đồ, biểu tượng của trí thức và tài hoa, từng là một phần không thể thiếu trong xã hội xưa. Mỗi dịp Tết đến, ông đồ lại xuất hiện bên góc phố, bày mực tàu, giấy đỏ, viết nên những câu đối đầy ý nghĩa. Nét chữ của ông “như phượng múa rồng bay”, khiến người xem không khỏi trầm trồ, ngưỡng mộ. Đó là thời kỳ vàng son, khi ông đồ được trân trọng và ngưỡng mộ. Thế nhưng, thời gian trôi qua, xã hội đổi thay, ông đồ dần bị lãng quên. Cụm từ “mỗi năm, mỗi vắng” như một lời than thầm, phản ánh sự thay đổi đáng buồn. Câu hỏi tu từ “Người thuê viết nay đâu?” như một tiếng thở dài đầy nuối tiếc. Hình ảnh nhân hóa “giấy đỏ buồn không thắm”, “mực đọng trong nghiên sầu” không chỉ là nỗi buồn của vật vô tri mà còn là tâm trạng của người nghệ sĩ khi bị lãng quên. Bài thơ đã chạm đến trái tim tôi, khiến tôi thêm trân trọng những giá trị truyền thống đang dần phai nhạt.
Cảm nhận về bài thơ Ông đồ - Mẫu 5
Bài thơ “Ông đồ” của Vũ Đình Liên đã để lại trong em nhiều ấn tượng sâu sắc. Tác giả đã khéo léo khắc họa hình ảnh ông đồ từ quá khứ rực rỡ đến hiện tại đầy xót xa. Trong quá khứ, ông đồ xuất hiện bên những cành đào rực rỡ, với mực tàu và giấy đỏ, viết nên những câu đối đầy ý nghĩa. Nét chữ của ông “như phượng múa rồng bay”, khiến người xem không khỏi trầm trồ, ngưỡng mộ. Đó là thời kỳ vàng son, khi ông đồ được trân trọng và ngưỡng mộ. Thế nhưng, thời gian trôi qua, xã hội đổi thay, ông đồ dần bị lãng quên. Hình ảnh nhân hóa “giấy đỏ buồn không thắm”, “mực đọng trong nghiên sầu” không chỉ là nỗi buồn của vật vô tri mà còn là tâm trạng của người nghệ sĩ khi bị lãng quên. Đến khi hoa đào lại nở, ông đồ đã vắng bóng, chỉ còn lại câu hỏi tu từ day dứt: “Những người muôn năm cũ/Hồn ở đâu bây giờ?”. Bài thơ không chỉ khắc họa hình ảnh ông đồ mà còn gợi lên trong em những suy ngẫm về sự mai một của những giá trị truyền thống, về một quá khứ đẹp đẽ đang dần phai nhạt.
Cảm nhận về bài thơ Ông đồ - Mẫu 6
Bài thơ “Ông đồ” của Vũ Đình Liên đã để lại trong lòng người đọc nhiều suy tư và cảm xúc sâu sắc. Hình ảnh ông đồ, biểu tượng của trí thức và tài hoa, từng là một phần không thể thiếu trong xã hội xưa. Mỗi dịp Tết đến, ông đồ lại xuất hiện bên góc phố, bày mực tàu, giấy đỏ, viết nên những câu đối đầy ý nghĩa. Nét chữ của ông “như phượng múa rồng bay”, khiến người xem không khỏi trầm trồ, ngưỡng mộ. Đó là thời kỳ vàng son, khi ông đồ được trân trọng và ngưỡng mộ. Thế nhưng, thời gian trôi qua, xã hội đổi thay, ông đồ dần bị lãng quên. Những vật dụng quen thuộc như “giấy đỏ buồn không thắm”, “mực đọng trong nghiên sầu” được tác giả nhân hóa, gợi lên nỗi buồn của người nghệ sĩ khi không còn được trọng vọng. Câu hỏi tu từ cuối bài “Những người muôn năm cũ/Hồn ở đâu bây giờ?” như một tiếng thở dài đầy xót xa, đánh thức nỗi niềm về sự mai một của những giá trị truyền thống. Bài thơ không chỉ khắc họa hình ảnh ông đồ mà còn gợi lên trong em những suy ngẫm về việc bảo tồn văn hóa dân tộc trước sự thay đổi của thời đại. Đây là một trong những tác phẩm mà em yêu thích nhất của nhà thơ Vũ Đình Liên.
- Văn mẫu lớp 7: Nghệ thuật viết đoạn văn ngắn với phép liệt kê (17 bài mẫu) - Tuyển tập văn mẫu lớp 7 đặc sắc
- Vì sao ở cuối đoạn trích, tôi lại đắm chìm trong sự ngắm nhìn, suy tư, và chiêm nghiệm, để rồi trong lòng trào dâng cảm giác kinh ngạc và sợ hãi? Soạn bài Một trăm dặm dưới mặt đất CD
- Phân tích và nhận xét về tính cách nhân vật đại tá trong truyện ngắn Chất làm gỉ - Soạn bài Chất làm gỉ CD
- Đề cương ôn tập giữa học kỳ 2 môn Ngữ văn 7 - Sách Chân trời sáng tạo: Tài liệu chuẩn bị cho kỳ thi giữa kỳ năm 2023 - 2024 (Kèm đáp án chi tiết)
- Ôn tập giữa kì 2 Tiết 1 môn Tiếng Việt lớp 4 - Sách Cánh diều Tập 2 trang 63