Văn mẫu lớp 6: Trình bày cảm nhận và suy nghĩ về tác phẩm văn học đã học qua 7 đoạn văn mẫu đặc sắc
Các tác phẩm văn học đã học hoặc đã đọc luôn để lại trong chúng ta những dấu ấn khó phai. EduTOPS xin giới thiệu Bài văn mẫu lớp 6: Đoạn văn trình bày cảm nhận về tác phẩm văn học đã học hoặc đã đọc, một tài liệu hữu ích giúp học sinh nâng cao kỹ năng viết và cảm thụ văn học.

Tài liệu bao gồm 7 đoạn văn mẫu chất lượng, giúp học sinh lớp 6 học cách diễn đạt suy nghĩ và cảm xúc về tác phẩm văn học một cách mạch lạc và sâu sắc. Chi tiết sẽ được trình bày ngay sau đây.
Cảm nhận về tác phẩm văn học đã học, đã đọc - Mẫu 1
Bài thơ “Lượm” của Tố Hữu đã khắc sâu vào tâm trí tôi những cảm xúc khó phai. Mở đầu tác phẩm, nhân vật trữ tình tái hiện cuộc gặp gỡ với cậu bé Lượm trong bối cảnh “ngày Huế đổ máu”. Tác giả tình cờ gặp Lượm khi ra Hà Nội, và hình ảnh cậu bé liên lạc nhỏ tuổi hiện lên thật sinh động. Với dáng người “loắt choắt”, chiếc xắc “xinh xinh” trên tay, đôi chân “thoăn thoắt” chạy trên đường, và cái đầu “nghênh nghênh” đầy tự tin, Lượm hiện lên như một cậu bé hồn nhiên, yêu đời. Tiếng huýt sáo vang lên như một khúc nhạc vui tươi, nhưng ẩn sau đó là lòng dũng cảm đáng khâm phục. Dù tuổi còn nhỏ, Lượm đã không ngại hiểm nguy, xông pha nơi chiến trường để hoàn thành nhiệm vụ liên lạc. Hình ảnh cậu “vụt qua mặt trận” giữa làn đạn “vèo vèo”, bất chấp hiểm nguy vì nhiệm vụ “thượng khẩn”, khiến tôi vừa ngưỡng mộ vừa tự hào. Kết thúc bài thơ, sự hy sinh của Lượm được miêu tả qua hình ảnh “một dòng máu tươi”, như một nốt trầm xúc động, khiến người đọc không khỏi nghẹn ngào. Lượm mãi là biểu tượng của lòng dũng cảm và sự hy sinh thầm lặng, để lại trong lòng độc giả những ấn tượng sâu sắc và lòng kính trọng vô hạn.
Cảm nhận về tác phẩm văn học đã học, đã đọc - Mẫu 2
Tác phẩm “Tuổi thơ tôi” của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh đã để lại trong tôi nhiều ấn tượng sâu sắc. Câu chuyện không chỉ mang đến những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò mà còn gửi gắm những bài học ý nghĩa. Mở đầu, truyện được kể qua dòng hồi tưởng của nhân vật “tôi” khi ngồi ở quán Đo Đo, nghe tiếng dế văng vẳng mà bồi hồi nhớ về quá khứ. Hình ảnh cậu bé Lợi, với tính cách “thu vén cá nhân”, khiến người đọc không khỏi bật cười vì sự hồn nhiên, ngây thơ của tuổi thơ. Ai cũng có thể nhìn thấy chính mình trong những trò nghịch ngợm, những suy nghĩ trẻ con của Lợi và bạn bè. Sự “ghen tị một cách hồn nhiên” của Bảo khi thấy bạn có món đồ chơi đẹp, rồi trò đùa tai quái khiến hộp dế bị thầy Phu tịch thu, đã dẫn đến cái chết của chú dế. Khoảnh khắc Lợi khóc rưng rức vì thương xót chú dế khiến lòng tôi chùng xuống, cảm nhận được tình yêu động vật chân thành của cậu bé. Kết thúc truyện, hình ảnh Lợi đem chú dế đi chôn, cùng sự xuất hiện của thầy Phu và bạn bè với vòng hoa tưởng niệm, đã để lại một thông điệp đẹp về tình người và sự bao dung. Lời động viên của thầy: “Đừng buồn thầy nghe con!” như một lời nhắc nhở về tình yêu thương và sự sẻ chia. Qua đó, tác phẩm không chỉ khắc họa tuổi thơ trong sáng mà còn dạy ta những bài học quý giá về lòng nhân ái và sự trưởng thành.
Cảm nhận về tác phẩm văn học đã học, đã đọc - Mẫu 3
“Đêm nay Bác không ngủ” là một trong những bài thơ xuất sắc nhất viết về Bác Hồ. Tác phẩm không chỉ thể hiện tình yêu thương bao la của Bác dành cho bộ đội và nhân dân mà còn khắc họa lòng kính yêu, ngưỡng mộ của người chiến sĩ đối với vị lãnh tụ vĩ đại. Hình ảnh Bác Hồ hiện lên qua góc nhìn và cảm xúc của anh đội viên, cùng những cuộc đối thoại chân thành giữa hai người. Mở đầu bài thơ, tác giả miêu tả khoảnh khắc anh đội viên tỉnh giấc và thấy Bác vẫn ngồi bên bếp lửa. Trời đã khuya, nhưng Bác vẫn trầm ngâm, lo lắng như một người cha chăm sóc cho những đứa con của mình. Hình ảnh ấy khiến anh vừa ngạc nhiên vừa xúc động. Càng về khuya, nỗi lo lắng của anh càng lớn khi thấy Bác vẫn chưa chịu nghỉ ngơi. Khi biết được lý do Bác thức trắng đêm, anh càng thêm cảm phục. Bác không ngủ vì lo cho bộ đội, dân công, và cả cuộc kháng chiến gian khổ của dân tộc để giành lại độc lập, tự do. Ở khổ thơ cuối, tác giả khẳng định một chân lý giản dị mà sâu sắc: “Bác là Hồ Chí Minh”. Câu thơ như một lời nhắc nhở về trách nhiệm và tình yêu thương bao la của Bác. Qua bài thơ, người đọc không khỏi xúc động trước tình cảm cao cả của vị lãnh tụ dành cho chiến sĩ và nhân dân, đồng thời thêm tự hào về con người vĩ đại của dân tộc.
Cảm nhận về tác phẩm văn học đã học, đã đọc - Mẫu 4
“Về thăm mẹ” của Đinh Nam Khương là một bài thơ xúc động viết về tình mẫu tử. Tác phẩm là lời tâm sự chân thành của người con khi trở về thăm mẹ trong một chiều mùa đông lạnh giá, mưa rơi. Khung cảnh ấy càng làm nỗi nhớ mẹ thêm da diết. Ở khổ thơ đầu, tác giả miêu tả hoàn cảnh người con trở về nhà sau thời gian xa cách. Chiều đông lạnh lẽo, mưa rơi tầm tã, nhưng mẹ lại vắng nhà. Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt người con là làn khói bếp, biểu tượng của sự tần tảo, chịu thương chịu khó của người mẹ. Từng vật dụng quen thuộc trong nhà lần lượt hiện lên, đều mang dấu ấn của mẹ: chiếc nón mê, áo mưa, chum tương, đàn gà, trái na. Những thứ tưởng chừng giản dị ấy lại chứa đựng biết bao tình yêu thương và sự hy sinh thầm lặng của mẹ. Càng nhìn, người con càng thấm thía nỗi vất vả của mẹ, để rồi nghẹn ngào, xúc động đến bật khóc. Hai câu thơ cuối, người con bộc lộ trực tiếp tình cảm dành cho mẹ. Đó là sự xót xa khi nhận ra những nhọc nhằn, hy sinh thầm lặng của mẹ. Những điều giản dị như ngôi nhà mẹ vun vén, những lo toan thường ngày mẹ dành cho con, khiến người con “Nghẹn ngào thương mẹ nhiều hơn”. Với giọng thơ sâu lắng, “Về thăm mẹ” đã khắc họa thành công tình mẫu tử thiêng liêng, khiến người đọc không khỏi xúc động và trân trọng hơn tình cảm gia đình.
Cảm nhận về tác phẩm văn học đã học, đã đọc - Mẫu 5
Bài thơ “Những điều bố yêu” của Nguyễn Chí Thuật là lời tâm sự đầy yêu thương của người bố dành cho đứa con thơ. Ngày con chào đời, bố tràn ngập niềm hạnh phúc. Từng đồ vật gắn liền với con đều trở nên đáng yêu trong mắt bố: chiếc nôi con nằm, mùi sữa thơm phảng phất, những hàng tã giăng khắp nhà, mùi nước hoa dịu nhẹ khi bà xoa cho con, hay những góc bàn với đồ chơi nhỏ xinh. Trên hành trình con lớn lên, bố luôn đồng hành, lắng nghe tiếng gọi “Mẹ ơi” ngây thơ, dõi theo từng bước chân chập chững và tiếng cười giòn tan của con. Chỉ khi con vắng nhà một ngày, bố mới thấm thía nỗi nhớ mong da diết. Khắp mọi ngóc ngách trong nhà, bố đều thấy hình bóng con hiện hữu. Qua bài thơ, tình yêu thương vô bờ của người cha dành cho con được thể hiện một cách chân thành và sâu sắc, khiến người đọc không khỏi xúc động.
Cảm nhận về tác phẩm văn học đã học, đã đọc - Mẫu 6
Tác phẩm “Cô bé bán diêm” của An-đéc-xen đã để lại trong em nhiều ấn tượng sâu sắc. Nhà văn đã khắc họa hình ảnh một cô bé có hoàn cảnh vô cùng bất hạnh. Cô bé mồ côi mẹ, bà nội vừa qua đời, phải sống cùng người bố độc ác. Đêm giao thừa lạnh giá, khi mọi người quây quần bên gia đình, ngoài đường, cô bé vẫn phải lang thang bán diêm. Không một ai quan tâm đến em. Xung quanh, cửa sổ các nhà sáng rực, mùi ngỗng quay thơm phức, nhưng cô bé chỉ có đôi bàn tay cứng đờ vì lạnh. Sự nghèo khổ của cô bé không chỉ về vật chất mà còn là sự thiếu vắng tình thương, sự bao bọc của gia đình. Vì quá đói và lạnh, em nép vào góc tường và đốt từng que diêm để tìm chút hơi ấm. Mỗi que diêm cháy lên là một mong ước giản dị, chính đáng. Nhưng trước sự thờ ơ của thế giới xung quanh, cô bé đã ra đi trong cô đơn và lạnh lẽo. Câu chuyện mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc, nhắc nhở chúng ta về tình yêu thương và sự sẻ chia với những mảnh đời bất hạnh.
Cảm nhận về tác phẩm văn học đã học, đã đọc - Mẫu 7
“Gió lạnh đầu mùa” là một truyện ngắn xuất sắc của Thạch Lam, khắc họa chân thực cuộc sống và tâm hồn trẻ thơ. Mở đầu tác phẩm, tác giả tái hiện khung cảnh buổi sáng mùa đông lạnh giá qua những chi tiết tinh tế. Tiếp đó, Thạch Lam đưa người đọc vào không gian gia đình Sơn, nơi tình yêu thương và sự ấm áp hiện hữu. Khi Sơn thức dậy, mẹ cậu nhắc Lan mang thúng quần áo ra. Chiếc áo bông cánh xanh cũ kỹ nhưng còn lành lặn gợi nhớ về cô Duyên, khiến mẹ Sơn xúc động, “hơi rơm rớm nước mắt”. Người vú già cũng “mân mê các đường chỉ” trên chiếc áo, còn Sơn thì “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Chiếc áo bông trở thành biểu tượng của tình mẫu tử, tình anh em và lòng nhân hậu. Trái ngược với gia đình Sơn, những đứa trẻ trong xóm trọ sống trong cảnh nghèo khổ. Từ tằng Cúc, thằng Xuân đến con Tí, con Túc, chúng mặc quần áo rách nát, “da thịt thâm đi” vì lạnh. Lan và Sơn chứng kiến Hiên đứng “co ro” trong manh áo rách tả tơi, lòng tràn đầy thương xót. Sơn chợt nhớ đến mẹ Hiên nghèo khó và em Duyên đã khuất, từ đó nảy sinh ý định tặng Hiên chiếc áo bông cũ. Lan đồng tình và hăm hở chạy về nhà lấy áo, còn Sơn đứng đợi với cảm giác “ấm áp vui vui” trong lòng. Phần cuối truyện, mẹ Hiên mang áo đến trả, nhưng mẹ Sơn đã cho mượn tiền để may áo ấm cho con. Qua đó, tác phẩm khẳng định giá trị của tình yêu thương và sự sẻ chia giữa con người. Lời khuyên dành cho học sinh: Khi phân tích tác phẩm, hãy chú ý đến các chi tiết nhỏ nhưng giàu ý nghĩa, đồng thời liên hệ với thực tế để cảm nhận sâu sắc hơn thông điệp của tác giả.
- Nói và nghe: Trao đổi về việc đọc sách báo - Bài 4, Tiếng Việt lớp 4, Cánh diều tập 1
- Ôn tập giữa học kì 1 - Tiết 7 môn Tiếng Việt lớp 4 sách Cánh diều Tập 1 trang 68
- Ôn tập giữa học kì 1 - Tiết 4 môn Tiếng Việt lớp 4 sách Cánh diều Tập 1 trang 65
- Nói và nghe: Kể chuyện Chuyện của loài chim - Bài 13, Tiếng Việt lớp 4, sách Cánh diều tập 2
- KHTN 8 Bài 30: Tổng quan về cơ thể người - Giải bài tập Khoa học tự nhiên 8 Kết nối tri thức trang 123, 124