Văn mẫu lớp 6: Cảm nhận về nhân vật Dượng Hương Thư trong tác phẩm Vượt thác - Dàn ý chi tiết và 4 bài văn mẫu đặc sắc

EduTOPS xin giới thiệu Bài văn mẫu lớp 6: Cảm nhận về nhân vật Dượng Hương Thư trong tác phẩm Vượt thác. Bài viết không chỉ cung cấp dàn ý chi tiết mà còn kèm theo những bài văn mẫu đặc sắc, giúp các em học sinh nắm vững kiến thức và phát triển kỹ năng viết văn của mình. Hãy cùng khám phá nội dung đầy hấp dẫn dưới đây!
Dàn ý cảm nhận về nhân vật Dượng Hương Thư
1. Mở bài
- Giới thiệu khái quát về nhân vật Dượng Hương Thư.
- Chia sẻ cảm xúc cá nhân về hình tượng nhân vật.
2. Thân bài
- Vẻ đẹp ngoại hình của Dượng Hương Thư trong cảnh vượt thác:
- Hiện lên như một pho tượng đồng đúc, đầy sức sống.
- Các bắp thịt cuồn cuộn, thể hiện sức mạnh phi thường.
- Hai hàm răng nghiến chặt, quai hàm bạnh ra, toát lên sự quyết tâm.
- Đôi mắt sáng rực, tập trung cao độ trên ngọn sào.
- Giống như một hiệp sĩ hùng dũng giữa núi rừng Trường Sơn.
=> Hình ảnh này khắc họa vẻ đẹp rắn rỏi, dũng mãnh của Dượng Hương Thư, thể hiện sự tập trung cao độ và ý chí kiên cường trước thiên nhiên hung dữ.
- Sự tương phản giữa Dượng Hương Thư khi vượt thác và khi ở nhà: Khi ở nhà, ông là người nói năng nhỏ nhẹ, tính tình nhu mì, luôn vâng dạ lễ phép. Điều này tạo nên sự đối lập thú vị, làm nổi bật phẩm chất đáng quý của người lao động.
=> Sự đối lập này không chỉ làm nổi bật hai khía cạnh khác nhau trong con người Dượng Hương Thư mà còn hé lộ những phẩm chất cao đẹp: khiêm tốn, nhún nhường trong đời thường, nhưng kiên cường, quyết liệt trước thử thách.
3. Kết bài
- Khẳng định vẻ đẹp kiên cường, dũng cảm của con người trong cuộc chiến chinh phục thiên nhiên để mưu sinh.
- Bày tỏ cảm nhận sâu sắc về nhân vật Dượng Hương Thư, một hình tượng đẹp đẽ và đáng ngưỡng mộ.
Cảm nhận về nhân vật Dượng Hương Thư - Mẫu 1
Trích đoạn “Vượt thác” từ tác phẩm “Quê nội” của nhà văn Võ Quảng đưa người đọc vào khung cảnh thiên nhiên vừa hiền hòa vừa dữ dội dọc hai bên dòng sông Thu Bồn. Tuy nhiên, điểm nhấn nổi bật nhất chính là hình ảnh người lao động, đặc biệt là chân dung Dượng Hương Thư - một con người khỏe mạnh, oai phong trong hành trình chinh phục thác dữ.
Đoạn trích kể về cuộc vượt thác đầy gian nan nhưng cũng rất đỗi hào hùng của Dượng Hương Thư. Để chuẩn bị cho chuyến đi, Dượng Hương đã ăn no để lấy sức, những chiếc sào tre bịt sắt cũng đã sẵn sàng. Khi bắt đầu hành trình, Dượng phải đối mặt ngay với con thác lớn, nước cuồn cuộn chảy xiết. Tác giả miêu tả Dượng Hương Thư với hình ảnh đánh trần, phóng chiếc sào xuống nước với tiếng “xoạc” vang lên. Cả người Dượng gồng mình chống lại dòng nước dữ, đến mức chiếc sào cũng bị uốn cong. Con thuyền như run rẩy trước sức mạnh của thác nước, “chực trụt xuống quay đầu lại”. Biện pháp nhân hóa khiến câu văn trở nên sống động, không chỉ thể hiện nỗi lo lắng của con thuyền mà còn là nỗi lo của Dượng. Liệu sức người có thể thắng được sức nước? Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Dượng Hương đã lấy lại tư thế làm chủ. Đây có lẽ là đoạn văn xuất sắc nhất, miêu tả Dượng Hương Thư: “Những động tác thả sào, rút sào rập ràng nhanh như cắt. Thuyền cố lấn lên. Dượng Hương Thư như một pho tượng đồng đúc, các bắp thịt cuồn cuộn, hai hàm răng cắn chặt, quai hàm bạnh ra, cặp mắt nảy lửa, ghì lên ngọn sào như một hiệp sĩ của Trường Sơn oai linh hùng vĩ”. Chỉ trong vài câu ngắn, tác giả đã sử dụng hàng loạt biện pháp so sánh: “nhanh như cắt”, “như pho tượng đồng đúc”, “như hiệp sĩ của Trường Sơn oai linh hùng vĩ”, khẳng định vẻ đẹp của Dượng Hương Thư. Dượng mang trong mình vẻ đẹp của sự nhanh nhẹn, khỏe mạnh, như một hiệp sĩ dũng cảm chống lại cái ác. Tác giả còn sử dụng các động từ mạnh như “thả sào, rút sào, lấn lên” và các từ miêu tả như “cuồn cuộn, cắn chặt, bạnh ra, nảy lửa” để khắc họa rõ nét vẻ đẹp oai phong của Dượng. Khi vượt thác, Dượng Hương Thư hoàn toàn khác với lúc ở nhà, nơi ông là người nhỏ nhẹ, nhu mì, luôn vâng dạ lễ phép. Bằng kinh nghiệm và sức mạnh phi thường, Dượng và mọi người đã chiến thắng dòng nước dữ, vượt thác thành công. Dù thở không ra hơi, ai nấy đều vui mừng vứt sào xuống.
Võ Quảng đã khéo léo kết hợp các biện pháp nghệ thuật. Hình ảnh so sánh sinh động như “như pho tượng đồng đúc”, “như hiệp sĩ của Trường Sơn oai linh hùng vĩ” cùng ngôn ngữ giàu chất tạo hình như “cuồn cuộn, nảy lửa” và hệ thống động từ đa dạng đã giúp tác giả khắc họa thành công vẻ đẹp rắn rỏi, nhanh nhẹn và gan dạ của Dượng Hương Thư trong hành trình vượt thác.
Với con mắt quan sát tinh tế và ngôn ngữ linh hoạt, Võ Quảng đã xây dựng thành công hình tượng Dượng Hương Thư - đại diện tiêu biểu cho vẻ đẹp của người lao động Việt Nam. Họ có thể nhu mì, hiền lành trong cuộc sống thường ngày, nhưng lại trở thành những người anh hùng dũng cảm, quyết liệt trước khó khăn, thử thách. Qua nhân vật này, tác giả còn thể hiện niềm tự hào và ngợi ca sức mạnh của con người trước thiên nhiên hùng vĩ.
Cảm nhận về nhân vật Dượng Hương Thư - Mẫu 2
Trích đoạn “Vượt thác” từ chương XI của tác phẩm “Quê nội” (1974) do Võ Quảng - nhà văn chuyên viết cho thiếu nhi - sáng tác, đưa người đọc vào hành trình vượt thác đầy gian nan trên dòng sông Thu Bồn. Tác phẩm kể về cuộc hành trình của con thuyền do Dượng Hương Thư chỉ huy, từ vùng đồng bằng trù phú, vượt qua những thác ghềnh hiểm trở để đến thượng nguồn lấy gỗ xây trường học cho làng Hòa Phước sau Cách mạng tháng Tám năm 1945.
“Vượt thác” là một bức tranh thiên nhiên sống động dọc theo dòng sông Thu Bồn. Cảnh vật thay đổi theo từng chặng đường của con thuyền, được tác giả miêu tả qua điểm nhìn từ trên thuyền. Vị trí quan sát này cho phép nhà văn khắc họa rõ nét cảnh quan hai bên bờ và dòng nước chảy xiết: “Con thuyền đi đến đâu, cảnh hiện ra đến đó”. Tác giả đã chọn lọc những nét tiêu biểu của từng vùng đất mà con thuyền đi qua: từ vùng đồng bằng êm đềm, trù phú với những bãi dâu bạt ngàn đến đoạn sông nhiều thác dữ, nước chảy xiết giữa hai vách đá dựng đứng. Khi con thuyền vượt qua thác dữ, khung cảnh lại mở ra với những lớp núi đồi và đồng ruộng xanh mướt.
Cảnh vật trong tác phẩm được nhân hóa và so sánh một cách tinh tế, tạo nên bức tranh thiên nhiên vừa sinh động vừa giàu cảm xúc. Con thuyền như đang “nhớ” núi rừng, lướt nhanh để trở về. Nước từ trên cao đổ xuống giữa hai vách đá dựng đứng, tạo thành dòng chảy mạnh mẽ như “đứt đuôi rắn”. Khi con thuyền vượt qua thác Cổ Cò, dòng sông uốn lượn quanh những ngọn núi cao sừng sững. Đặc biệt, hình ảnh những cây cổ thụ trên bờ sông được miêu tả hai lần, mang ý nghĩa sâu sắc. Ở đoạn đầu, chúng hiện lên như những người lính canh, “trầm ngâm lặng nhìn” xuống dòng nước, như một lời cảnh báo về khúc sông nguy hiểm phía trước. Đến đoạn cuối, chúng lại giống như những cụ già đang vung tay động viên con cháu tiến lên phía trước. Hình ảnh so sánh này không chỉ sáng tạo mà còn gợi lên tinh thần lạc quan, phấn chấn của những người vừa vượt qua thử thách.
Điểm đặc sắc của tác phẩm là cách tác giả so sánh những cây cổ thụ với con người, mang lại những tầng nghĩa mới. Mỗi hình ảnh so sánh đều có nét độc đáo riêng, không gây nhàm chán. Nếu ở đoạn cuối, so sánh được thể hiện rõ ràng qua từ “như”, thì ở đoạn đầu, so sánh được ẩn dụ qua cách nhân hóa tinh tế, khiến cảnh vật trở nên gần gũi và giàu cảm xúc hơn.
Dù thiên nhiên có hùng vĩ đến đâu, con người vẫn luôn là trung tâm của bức tranh. Nhà văn đã khắc họa hình ảnh Dượng Hương Thư với những chi tiết ấn tượng, thể hiện quyết tâm lớn lao để chinh phục thiên nhiên. Dượng được miêu tả “như một pho tượng đồng đúc, các bắp thịt cuồn cuộn, hai hàm răng cắn chặt, quai hàm bạnh ra, cặp mắt nảy lửa ghì trên ngọn sào, giống như một hiệp sĩ của Trường Sơn oai linh hùng vĩ”. Hình ảnh so sánh liên tiếp trong đoạn văn không chỉ khắc họa vẻ đẹp rắn rỏi, dũng mãnh của Dượng mà còn thể hiện sự tập trung cao độ và ý chí kiên cường của con người trước thiên nhiên. Người đọc như được chứng kiến hình ảnh của những anh hùng huyền thoại hiện thân trong Dượng Hương Thư.
Võ Quảng còn tinh tế khi nhận xét: “Dượng Hương Thư đang vượt thác khác hẳn Dượng Hương Thư ở nhà, nói năng nhỏ nhẹ, tính nết nhu mì, ai gọi cũng vâng vâng dạ dạ”. Sự đối lập này không chỉ làm nổi bật hai khía cạnh trong con người Dượng mà còn hé lộ những phẩm chất đáng quý của người lao động: khiêm tốn, nhu mì trong cuộc sống thường ngày, nhưng dũng cảm, quyết liệt trước khó khăn. Đoạn văn là sự kết hợp hài hòa giữa tả cảnh và tả người, giữa kể và tả, với hai biện pháp nghệ thuật chủ đạo là nhân hóa và so sánh.
Qua cảnh vượt thác của Dượng Hương Thư, chú Hai và thằng Cù Lao, Võ Quảng đã thành công trong việc thể hiện chủ đề tác phẩm. Nhà văn không chỉ ca ngợi vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên miền Trung mà còn tôn vinh hình ảnh người lao động Việt Nam: hào hùng, dũng cảm nhưng cũng rất khiêm nhường và giản dị.
Cảm nhận về nhân vật Dượng Hương Thư - Mẫu 3
Võ Quảng, một nhà văn nổi tiếng với các tác phẩm dành cho thiếu nhi, đã mang đến cho độc giả đoạn trích “Vượt thác” từ chương XI của truyện “Quê nội”. Đoạn trích không chỉ khắc họa khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ dọc hai bên bờ sông Thu Bồn mà còn làm nổi bật hình tượng nhân vật Dượng Hương Thư - một con người mạnh mẽ, kiên cường trong lao động.
Điểm đặc sắc của đoạn trích là sự kết hợp hài hòa giữa miêu tả thiên nhiên và hành trình vượt thác đầy gian nan của con thuyền do Dượng Hương Thư chỉ huy. Vẻ đẹp của con người trong lao động được tôn vinh trước thiên nhiên rộng lớn. Cảnh thiên nhiên hai bên bờ sông hiện lên tươi đẹp, hùng vĩ, nhưng trung tâm của đoạn trích vẫn là hình ảnh Dượng Hương Thư - một người chỉ huy dày dạn kinh nghiệm, khác hẳn với vẻ nhu mì, nhỏ nhẹ khi ở nhà. Dượng đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho hành trình, từ việc ăn uống no đủ đến việc sử dụng chiếc sào tre bịt sắt một cách thuần thục. Khi con thuyền bắt đầu hành trình, Dượng đã thể hiện sức mạnh và sự quyết đoán của mình, phóng chiếc sào xuống nước với tiếng “xoạc” vang lên, chứng tỏ sự mạnh mẽ và kinh nghiệm dày dạn. Những động tác thả sào, rút sào được thực hiện nhanh chóng, nhịp nhàng, thể hiện sự phối hợp ăn ý giữa những người chèo thuyền.
Dượng Hương Thư hiện lên như một người hùng với sức mạnh phi thường và tinh thần kiên cường. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh so sánh đầy ấn tượng để miêu tả nhân vật: “như một pho tượng đồng đúc”, “các bắp thịt cuồn cuộn”, “hai hàm răng cắn chặt, quai hàm bạnh ra, đôi mắt nảy lửa ghì trên ngọn sào”. Những chi tiết này không chỉ khắc họa vẻ đẹp thể chất của Dượng mà còn thể hiện sự quyết tâm, kiên cường của ông trong cuộc chiến với thiên nhiên. Dượng Hương Thư không chỉ là một người lao động bình thường mà còn là một chiến binh dũng cảm, sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách để bảo vệ con thuyền và đồng đội. Hình ảnh của ông như một “hiệp sĩ Trường Sơn oai linh hùng vĩ”, làm nổi bật tầm vóc và khí phách của con người trước thiên nhiên rộng lớn.
Với ngôn ngữ giản dị, trong sáng và việc sử dụng linh hoạt các biện pháp so sánh, Võ Quảng đã xây dựng thành công hình tượng Dượng Hương Thư - một nhân vật mang vẻ đẹp mạnh mẽ, kiên cường trong lao động. Qua đó, tác giả khẳng định tầm vóc của con người trong cuộc chiến đấu với thiên nhiên, một cuộc chiến đầy khó khăn nhưng luôn đem lại chiến thắng vẻ vang. Dượng Hương Thư không chỉ là đại diện cho sức mạnh thể chất mà còn là biểu tượng của ý chí và nghị lực phi thường.
Cảm nhận về nhân vật Dượng Hương Thư - Mẫu 4
Trích đoạn “Vượt thác” từ chương XI của truyện “Quê nội” đã khắc họa hành trình vượt thác đầy gian nan của con thuyền trên sông Thu Bồn. Qua đó, Võ Quảng đã làm nổi bật vẻ đẹp hùng dũng và sức mạnh của người lao động trước thiên nhiên rộng lớn, thông qua hình tượng nhân vật Dượng Hương Thư.
Nhà văn đã miêu tả Dượng Hương Thư như một người chèo thuyền dày dạn kinh nghiệm. Khi vượt thác, Dượng hiện lên hoàn toàn khác biệt so với lúc ở nhà - nơi ông là người “nói năng nhỏ nhẹ, tính nết nhu mì, ai gọi cũng vâng vâng dạ dạ”. Hiểu rõ sự vất vả của công việc, Dượng đã chuẩn bị kỹ lưỡng, từ việc ăn uống no đủ đến việc sử dụng chiếc sào tre bịt sắt một cách thuần thục. Khi con thuyền bắt đầu hành trình, Dượng đã thể hiện sức mạnh và sự quyết đoán của mình, phóng chiếc sào xuống nước với tiếng “xoạc” vang lên, chứng tỏ sự mạnh mẽ và kinh nghiệm dày dạn. Dòng sông Thu Bồn trong mùa nước lớn chảy xiết, việc chèo thuyền ngược dòng đòi hỏi sự phối hợp nhịp nhàng và nhanh nhẹn: “những động tác rút sào, thả sào rập ràng nhanh như cắt”. Hình ảnh Dượng Hương Thư khi vượt thác được miêu tả với vẻ đẹp rắn rỏi, kiên cường: “như một pho tượng đồng đúc”, “các bắp thịt cuồn cuộn”, “hai hàm răng cắn chặt, quai hàm bạnh ra, đôi mắt nảy lửa ghì trên ngọn sào”. Những chi tiết này không chỉ khắc họa vẻ đẹp thể chất mà còn thể hiện tinh thần quyết tâm, kiên cường của Dượng trong cuộc chiến với thiên nhiên. Đối với Dượng, công việc chèo thuyền không khác gì một trận chiến, nơi ông phô diễn hết tài năng và sức mạnh, như một “hiệp sĩ Trường Sơn oai linh hùng vĩ”.
Qua hình tượng Dượng Hương Thư, người đọc có thể cảm nhận được tầm vóc và sức mạnh phi thường của con người lao động trước thiên nhiên rộng lớn. Dượng không chỉ là đại diện cho sức mạnh thể chất mà còn là biểu tượng của ý chí và nghị lực kiên cường, khẳng định vị thế làm chủ của con người trước thiên nhiên.
- Ôn tập cuối năm học - Tiết 6, 7 môn Tiếng Việt lớp 4 thuộc bộ sách Chân trời sáng tạo Tập 2, trang 136, 137. Phần ôn tập này giúp học sinh củng cố kiến thức đã học, chuẩn bị tốt nhất cho kỳ thi cuối năm. Nội dung bao gồm các dạng bài tập đa dạng, từ đọc hiểu đến viết văn, nhằm phát triển kỹ năng ngôn ngữ toàn diện.
- Soạn bài Tôi muốn được là tôi toàn vẹn - Ngữ văn lớp 11 trang 102 sách Cánh diều tập 2
- Văn mẫu lớp 10: Phân tích yếu tố tạo nên sức hấp dẫn trong tác phẩm Chuyện chức Phán sự đền Tản Viên
- Diện tích lục giác đều: Khám phá công thức chuẩn và phương pháp tính toán chi tiết
- Hướng dẫn viết mở bài gián tiếp và kết bài mở rộng cho bài văn kể chuyện về lòng dũng cảm hoặc trí thông minh - Tìm ý và xây dựng đoạn văn mẫu trong chương trình Tiếng Việt 4 CTST