Tóm tắt tác phẩm 'Tôi đi học' của Thanh Tịnh - 25 mẫu ngắn gọn và súc tích
Truyện ngắn 'Tôi đi học' của Thanh Tịnh là một tác phẩm nổi bật trong chương trình Ngữ Văn, mang đến những cảm xúc sâu lắng về tuổi thơ và những kỷ niệm đầu đời.

EduTOPS mang đến tài liệu tóm tắt văn bản 'Tôi đi học' của Thanh Tịnh, giúp học sinh dễ dàng nắm bắt nội dung chính và ý nghĩa sâu sắc của tác phẩm này.
Tóm tắt ngắn gọn và súc tích tác phẩm 'Tôi đi học' của Thanh Tịnh
Mẫu số 1
Mỗi độ thu về, ký ức về ngày đầu tiên cắp sách đến trường lại ùa về trong tôi. Trong cảm giác khác lạ, tôi được mẹ dắt tay bước đi trên con đường quen thuộc mà lòng đầy bỡ ngỡ. Tôi xếp hàng, điểm danh, và bước vào lớp học với tâm trạng hồi hộp, lo âu. Bài học đầu tiên thầy giáo viết lên bảng đã in sâu vào tâm trí tôi: Tôi đi học.
Mẫu số 2
Tác phẩm 'Tôi đi học' là dòng hồi tưởng đầy cảm xúc trong trẻo và tươi sáng của nhân vật trữ tình về ngày đầu tiên đến trường. Qua những dòng cảm xúc chân thật, tác giả đã khéo léo khơi gợi lại những kỷ niệm đẹp đẽ, tinh tế về buổi tựu trường, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
Tóm tắt ngắn gọn tác phẩm 'Tôi đi học' của Thanh Tịnh
Tóm tắt 1
Mỗi năm, khi thu về, ký ức về ngày đầu tiên đến trường lại ùa về trong tôi. Con đường quen thuộc bỗng trở nên lạ lẫm, và trong khoảnh khắc cùng mẹ bước đi, tôi cảm nhận sự thay đổi trong chính mình. Đến sân trường Mĩ Lí, tôi thấy mình nhỏ bé và đầy bỡ ngỡ. Khi ông đốc gọi tên, tôi lo sợ, nép vào lòng mẹ và bật khóc. Những lời động viên của ông đốc đã xoa dịu nỗi sợ hãi, giúp chúng tôi yên tâm theo thầy giáo vào lớp. Khung cảnh lớp học dường như quen thuộc, kể cả người bạn mới. Thầy giáo bắt đầu bài giảng đầu tiên: Tôi đi học.
Tóm tắt 2
Mỗi độ thu về, ký ức về ngày đầu tiên đến trường lại ùa về trong tôi. Con đường quen thuộc bỗng trở nên lạ lẫm, và trong khoảnh khắc cùng mẹ bước đi, tôi cảm nhận sự thay đổi trong chính mình. Đến sân trường Mĩ Lí, tôi thấy mình nhỏ bé và đầy bỡ ngỡ. Khi ông đốc gọi tên, tôi lo sợ, nép vào lòng mẹ và bật khóc. Những lời động viên của ông đốc đã xoa dịu nỗi sợ hãi, giúp chúng tôi yên tâm theo thầy giáo vào lớp. Khung cảnh lớp học dường như quen thuộc, kể cả người bạn mới. Thầy giáo bắt đầu bài giảng đầu tiên: Tôi đi học.
Tóm tắt 3
Tôi vẫn nhớ rõ ngày đầu tiên được mẹ dắt tay đến trường. Đó là một buổi sáng mùa thu, tiết trời se lạnh, lá vàng rơi rải rác. Con đường quen thuộc bỗng trở nên khác lạ trong mắt tôi. Tôi hồi hộp và lo lắng về khoảnh khắc khai trường, thậm chí nghĩ rằng chỉ người thành thạo mới cầm nổi bút thước. Dù lo lắng, tôi vẫn phải tập làm quen với việc không có mẹ bên cạnh, ngồi cùng các bạn mới và chép lại nét chữ đầu tiên của thầy trên bảng: “Tôi đi học”.
Tóm tắt 4
Mỗi năm, khi thu về, tôi lại nhớ về ngày đầu tiên đi học với những cảm xúc bỡ ngỡ, rụt rè và lo lắng. Tôi được mẹ dắt tới trường, nhưng trong lòng vẫn tự hỏi liệu chỉ những người thành thạo mới cầm được bút. Dù đầy lo lắng, tôi vẫn phải tập làm quen với việc không có mẹ bên cạnh, ngồi cùng các bạn mới và chép lại nét chữ đầu tiên của thầy trên bảng: “Tôi đi học”.
Tóm tắt 5
Truyện ngắn “Tôi đi học” được kể theo dòng hồi tưởng của nhân vật “tôi” về ngày đầu tiên đến trường. Chất thơ nhẹ nhàng hòa quyện với những cảm xúc háo hức, hồi hộp và bất ngờ. Những hình ảnh quen thuộc như con đường, sách vở, quần áo mới, bạn học mới,... hiện lên vừa xa lạ lại vừa gần gũi, tạo nên không khí trang nghiêm giúp nhân vật tự tin bước vào ngày học đầu tiên.
Tóm tắt 7
Tác phẩm “Tôi đi học” được kết cấu theo dòng hồi tưởng của nhân vật “tôi” về những kỷ niệm ngày đầu tiên đến trường. Cảm giác náo nức, hồi hộp, ngỡ ngàng hiện lên qua hình ảnh con đường, bộ quần áo mới, quyển vở, sân trường và bạn bè. Những thứ vừa xa lạ lại vừa gần gũi, vừa khiến nhân vật ngỡ ngàng lại vừa mang đến sự tự tin, trang nghiêm và xúc động khi bước vào giờ học đầu tiên.
Tóm tắt 8
Mỗi năm, khi thu về, tác giả lại nhớ về kỷ niệm ngày đầu tiên đi học. Đó là một buổi sáng mùa thu, tác giả được mẹ dắt tay đến trường. Nhân vật “tôi” đến trường với cảm xúc khác lạ, không giống như mọi ngày. Cậu xếp hàng, điểm danh, và bước vào lớp với tâm trạng hồi hộp, lo âu. Bài học đầu tiên thầy giáo viết lên bảng chính là bài tập viết: Tôi đi học.
Tóm tắt đầy đủ tác phẩm 'Tôi đi học' của Thanh Tịnh
Tóm tắt 1
Tôi vẫn nhớ như in ngày đầu tiên đến trường. Đó là một buổi sáng mùa thu, lá rụng nhiều, tiết trời se lạnh. Con đường quen thuộc bỗng trở nên lạ lẫm. Trong niềm vui pha lẫn hồi hộp, tôi có những suy nghĩ ngây thơ: “Chắc chỉ người thạo mới cầm nổi bút thước”. Trong bộ quần áo mới, tôi cảm thấy mình trang trọng hơn, những ý nghĩ nhẹ nhàng như mây trắng bồng bềnh. Khi đến trường, nghe ba hồi trống, lòng tôi lo sợ trước những điều mới lạ. Lời ông đốc ấm áp vang lên, khích lệ học sinh. Tôi òa khóc, nhưng mẹ nhẹ nhàng dẫn tôi vào lớp. Tôi nhìn bàn ghế, người bạn bên cạnh và cảm thấy thân quen dù chưa từng gặp. Rồi tôi ngoan ngoãn đánh vần dòng chữ thầy viết: “Tôi đi học”.
Tóm tắt 2
Truyện “Tôi đi học” được kể qua dòng hồi tưởng của nhân vật “tôi” về những cảm xúc khó quên trong ngày đầu tiên đến trường. Đó là một buổi sáng mùa thu, tiết trời se lạnh. Tôi được mẹ dẫn đến trường để dự lễ khai giảng năm học mới, lần đầu tiên trong đời. Con đường quen thuộc bỗng trở nên lạ lẫm, khiến tôi hồi hộp với nhiều suy nghĩ trẻ thơ thoáng qua. Trong bộ đồng phục, tôi cảm thấy mình trang trọng hơn. Ngôi trường to lớn và khang trang khiến tôi bỡ ngỡ, khẽ nép sau mẹ như sợ hãi điều gì đó. Tiếng trống trường vang lên, ông đốc gọi chúng tôi vào lớp. Tôi òa khóc, không muốn rời xa mẹ, nhưng ông đốc đã an ủi, động viên. Vào lớp, tôi gặp cô giáo trẻ, nhìn xung quanh thấy bàn ghế, bức tranh bản đồ treo tường và người bạn nhỏ, cảm giác thật gần gũi dù là lần đầu gặp gỡ. Cả lớp cùng đánh vần theo dòng chữ cô giáo viết: “Tôi đi học”.
Tóm tắt 3
Mỗi năm, khi thu về, khung cảnh thiên nhiên lại gợi nhớ tác giả về những kỷ niệm ngày đầu tiên đi học. Nhân vật “tôi” được mẹ đưa đến trường với cảm giác mới lạ: “Hôm nay tôi đi”. Cậu bỗng muốn tự mình cầm bút thước, thấy những trò nghịch ngợm cùng bạn bè giờ đã xa xôi. Khi đến trường, nhìn những học sinh khác, cậu thấy họ như những chú chim non còn bỡ ngỡ, cử chỉ có phần lúng túng. Khi thầy Đốc trường Mĩ Lí điểm danh và yêu cầu xếp hàng vào lớp, ai nấy đều hồi hộp, lo lắng, không biết phải làm gì. Nhưng sau lời động viên của thầy, mọi chuyện trở nên ổn định. Lớp học bắt đầu với dòng chữ đầu tiên thầy viết lên bảng: “Tôi đi học!”.
Tóm tắt 4
Mỗi năm, khi thu về, lòng tôi lại trào dâng những cảm xúc và kỷ niệm về buổi tựu trường đầu tiên. Buổi sáng hôm ấy thật khác lạ khi mẹ đưa tôi đến trường bằng chiếc xe đạp. Con đường quen thuộc bỗng trở nên lạ lẫm, có lẽ vì hôm nay tôi đã đi học. Tôi cảm thấy mình trở nên đứng đắn hơn trong bộ đồng phục và mong muốn được cầm sách, vở, bút viết. Lần đầu tiên đến trường, tôi bỡ ngỡ trước ngôi trường khang trang, to lớn hơn nhiều so với những lần trước. Tôi lo sợ, nép sau áo mẹ để cảm thấy an tâm. Tiếng trống trường vang lên, chúng tôi tập trung nghe gọi tên để vào lớp, lòng đầy hồi hộp. Ông đốc đến vỗ về, an ủi, giúp chúng tôi bước vào lớp. Cô giáo chủ nhiệm bước vào với nụ cười tươi, tôi nhìn xung quanh lớp học và những người bạn thân thương. Tôi đã sẵn sàng cho bài học đầu tiên: Tôi đi học.
Tóm tắt 5
Ngày đầu tiên đến trường in đậm trong ký ức tôi như một bức tranh sống động. Buổi sáng mùa thu với những chiếc lá vàng rơi lả tả, không khí se lạnh khiến con đường quen thuộc bỗng trở nên xa lạ. Trong giây phút hồi hộp và háo hức, tôi đã nghĩ đến những điều ngây thơ: "Chắc chỉ người giỏi mới dùng được bút thước". Khoác lên mình bộ đồ mới, tôi cảm thấy mình trưởng thành hơn. Tiếng trống trường vang lên ba hồi, lòng tôi bỗng dâng lên nỗi lo lắng mơ hồ về những điều mới mẻ và thử thách phía trước. Giọng nói ấm áp của ông đốc vang lên, khích lệ những cô cậu học trò nhỏ bước vào lớp. Chúng tôi bật khóc, nhưng người mẹ hiền từ đã nhẹ nhàng dẫn chúng tôi vào lớp. Tôi nhìn xung quanh, cảm nhận sự thân quen từ bàn ghế đến người bạn bên cạnh, dù chưa từng gặp. Rồi tôi đặt tay lên bàn, chăm chú đánh vần dòng chữ thầy giáo viết: "Tôi đi học".
Tóm tắt 6
Tác phẩm Tôi đi học của nhà văn Thanh Tịnh là một dòng hồi tưởng về ngày đầu tiên cắp sách đến trường. Mỗi độ thu về, tác giả lại bồi hồi nhớ lại cảm giác bỡ ngỡ, ngỡ ngàng khi được mẹ dắt tay đến lớp. Con đường đến trường, vốn quen thuộc, bỗng trở nên xa lạ trong buổi sáng mùa thu với những chiếc lá vàng rơi lả tả, tiết trời se lạnh và bầu trời không còn những đám mây bạc lấp lánh. Nhân vật tôi, với tâm trạng e dè và lạ lẫm, được mẹ ân cần dẫn vào trường. Trong khoảnh khắc ấy, tác giả cảm nhận mình trở nên trang trọng và đứng đắn hơn trong bộ quần áo mới. Thậm chí, cậu bé còn nghĩ rằng chỉ những người tài giỏi mới có thể cầm nổi bút thước. Những suy nghĩ ấy thật ngây thơ và non nớt. Khi ông đốc cất giọng ấm áp, cậu bé cảm thấy ấm lòng và bắt đầu viết những dòng chữ đầu tiên mà thầy giáo ghi trên bảng: “Tôi đi học”.
Tóm tắt 7
Tác phẩm Tôi đi học được xây dựng dựa trên dòng hồi ức của nhân vật chính về ngày đầu tiên đến trường. Khi chứng kiến cảnh những đứa trẻ được mẹ dắt tay đến lớp, nhân vật "tôi" bỗng sống lại những cảm xúc bỡ ngỡ, ngỡ ngàng của chính mình ngày ấy. Trong bộ quần áo vải đen dài, cậu bé cảm thấy mình trở nên trang trọng và đứng đắn hơn hẳn so với ngày thường. Cầm trên tay cuốn vở mới, cậu lo lắng không biết liệu mình có thể viết được bằng bút hay không. Trong niềm hứng khởi, cậu xin mẹ được tự cầm bút và thước như các bạn, không cần nhờ mẹ giúp đỡ. Khi bước vào sân trường, cậu ngỡ ngàng trước khung cảnh đông đúc, nhộn nhịp với những gương mặt tươi vui, quần áo chỉnh tề của các bạn học sinh. Ngôi trường rộng lớn khiến cậu cảm thấy mình thật nhỏ bé, nhưng khi bước vào lớp, cậu đã sẵn sàng đặt những nét bút đầu tiên theo lời thầy giáo: "Tôi đi học".
Tóm tắt 8
Tác phẩm là dòng hồi ức đẹp đẽ của nhân vật “tôi” về ngày đầu tiên cắp sách đến trường. Mỗi độ thu về, khung cảnh thiên nhiên lại gợi nhớ trong tác giả những kỉ niệm khó phai. Cậu bé theo mẹ bước đi trên con đường làng quen thuộc, nhưng hôm nay lại thấy lạ lẫm vì “hôm nay tôi đi học”. Cậu ngây thơ quan sát những cậu học trò khác cầm bút thước và sách vở một cách dễ dàng, rồi nghĩ bụng “chắc chỉ người lớn mới cần dùng bút thước”. Khoác lên mình chiếc áo vải đen dài, cậu cảm thấy mình trở nên “trang trọng và đứng đắn” hơn. Những nỗi lo lắng mơ hồ khi tiếng trống trường vang lên dần tan biến, nhường chỗ cho niềm háo hức và cảm giác thân quen khi cậu bước vào lớp học, ngắm nhìn bàn ghế, những vật dụng treo trên tường và cậu bạn nhỏ ngồi kế bên. Buổi học đầu tiên bắt đầu với bài tập viết: “Tôi đi học”.
Tóm tắt 9
Tác phẩm “Tôi đi học” là dòng hồi ức đẹp đẽ của nhân vật “tôi” về ngày đầu tiên cắp sách đến trường – những kỉ niệm trong trẻo chưa từng được ghi lại nhưng mãi in sâu trong tâm trí. Trên con đường làng quen thuộc, cậu bé theo chân mẹ đến trường, nhìn thấy những cậu học trò đã quen thuộc với lớp học, cậu bỗng khao khát được tự tay cầm bút thước và ngây thơ nghĩ rằng “chắc chỉ người giỏi mới làm được điều đó”. Trong niềm vui sướng xen lẫn hồi hộp của buổi đầu đi học, cậu cảm thấy mình trở nên “trang trọng và đứng đắn” hơn trong bộ quần áo mới. Khi bước chân vào trường, cậu lo lắng mơ hồ trước những điều mới mẻ phía trước. Trong khoảnh khắc bước vào lớp, cậu đã bật khóc vì “chưa bao giờ thấy xa mẹ đến thế”. Nhưng rồi, giọng nói ấm áp của ông đốc trường vang lên, khiến cậu cảm thấy mọi thứ trở nên “quyến luyến và bất ngờ”. Cậu nhìn ngắm những đồ vật treo trên tường, “tự nhiên coi” bàn ghế của mình là của riêng mình và nhìn người bạn nhỏ bên cạnh mà “chẳng thấy xa lạ chút nào”. Bài học đầu tiên trong ngày hôm ấy là bài tập viết: “Tôi đi học”.
Tóm tắt 10
Hơi thu se lạnh ùa về khiến nhân vật tôi bồi hồi nhớ lại những kỉ niệm khó quên của ngày đầu tiên đến trường. Buổi sáng hôm ấy, một buổi sáng đẫm sương thu và gió lạnh, cậu bé cùng mẹ bước đi trên con đường đến trường với tâm trạng vừa háo hức vừa hồi hộp. Trên đường đi, lòng cậu rộn ràng một cảm giác lạ thường. Mọi thứ xung quanh dường như thay đổi chỉ vì bốn chữ giản dị: hôm nay tôi đi học. Trong bộ đồng phục chỉnh tề, cậu cảm thấy mình trở nên trang trọng và đứng đắn hơn. Khi đứng trước sân trường, cậu không khỏi bỡ ngỡ và lo lắng mơ hồ. Khi ông đốc đọc tên, tim cậu như ngừng đập, quên cả mẹ đang đứng phía sau. Nghe gọi đến tên mình, cậu giật mình, lúng túng và càng bối rối hơn khi thấy mọi người đổ dồn ánh mắt về phía mình. Khi chuẩn bị bước vào lớp, cậu bỗng thấy nặng nề một cách kỳ lạ, quay lại dúi đầu vào lòng mẹ khóc nức nở. Trong lớp học, cậu xem chiếc bàn học như của riêng mình. Người bạn ngồi bên cạnh dù chưa quen nhưng chẳng thấy xa lạ chút nào. Sự quyến luyến tự nhiên ấy khiến cậu ngỡ ngàng đến mức không tin là thật. Cậu đưa mắt nhìn theo cánh chim bay ngoài cửa sổ, nhưng tiếng phấn thầy giáo viết trên bảng đã kéo cậu trở về với hiện tại.
Tóm tắt 11
Tác phẩm Tôi đi học khắc họa cảm xúc bỡ ngỡ của nhân vật chính trong ngày đầu tiên đến trường cùng mẹ. Mỗi độ thu về, lòng cậu bé lại rộn ràng với những kỉ niệm dịu ngọt của buổi tựu trường. Hôm ấy, dù cảnh vật xung quanh vẫn quen thuộc, nhưng cậu lại thấy lạ lẫm một cách kỳ lạ. Trong bộ quần áo mới chỉnh tề và hai quyển vở mới trên tay, cậu cảm thấy mình trở nên trang trọng và đứng đắn hơn. Khi bước vào sân trường, cậu không khỏi lo lắng và bối rối. Sau tiếng trống vào lớp, cậu đã bật khóc. Khi được thầy giáo ân cần đón vào lớp và ngồi cạnh một người bạn mới, cậu không tin đó là sự thật. Rồi cậu đặt tay lên bàn, chăm chú nhìn lên bảng và lẩm nhẩm đọc bài viết: Tôi đi học.
Tóm tắt 12
Mỗi khi thu về, lá vàng rơi rụng trên đường, bầu trời điểm xuyết những đám mây bàng bạc, lòng nhân vật tôi lại bồi hồi nhớ về kỉ niệm khó quên của ngày đầu tiên đến trường. Buổi sáng hôm ấy, cậu háo hức chuẩn bị cùng mẹ đến trường tham dự buổi tựu trường đầu tiên. Trên con đường đến trường, lòng cậu rộn ràng, hân hoan. Mọi thứ xung quanh dường như thay đổi, và cậu cảm thấy mình trở nên nghiêm trang hơn trong bộ đồng phục mới. Cậu muốn thử sức mình, ôm sách vở và bút thước như những cậu học trò đi trước, nên xin mẹ để tự mình cầm. Cậu còn nghĩ rằng chỉ những người thạo việc mới làm được điều đó. Khi đứng trước sân trường rộng lớn, đông đúc người, ai nấy đều ăn mặc chỉnh tề, cậu thấy hồi hộp và bỡ ngỡ. Ngôi trường hôm nay trông cao ráo và oai nghiêm hơn mọi ngày. Xung quanh, mọi người đều nô nức, hớn hở. Nhìn những cậu học trò mới rụt rè nép mình bên cánh tay mẹ, cậu cũng thấy lo lắng. Khi tiếng trống vang lên, học sinh bắt đầu xếp hàng vào lớp, cậu cảm thấy lúng túng. Khi nghe ông đốc gọi tên mình, tim cậu như ngừng đập, rồi cậu tự nhủ phải cố gắng học hành để ba mẹ vui lòng. Cậu cảm thấy xa mẹ hơn bao giờ hết. Trong lớp học, cậu ngửi thấy một mùi hương lạ, nhìn ngắm lớp học mới và những người bạn mới vừa xa lạ, vừa thân quen. Cậu nghĩ rằng mọi thứ trong lớp đều là của mình. Cậu đưa mắt nhìn theo cánh chim bên cửa sổ, mơ mộng theo nó bay lên bầu trời. Tiếng phấn viết bảng của thầy giáo kéo cậu trở về thực tại, và cậu bắt đầu tập đọc theo bài học.
Tóm tắt 13
Không khí mùa thu se lạnh khiến nhân vật tôi bồi hồi nhớ lại những kỉ niệm dịu ngọt của buổi tựu trường đầu tiên cách đây nhiều năm. Buổi sáng hôm ấy, khi cùng mẹ bước đi trên con đường đến trường, lòng cậu rộn ràng, hân hoan. Cậu nhận thấy mọi thứ xung quanh dường như thay đổi, và cảm thấy mình trở nên đứng đắn hơn trong bộ đồng phục mới. Khi đứng trước sân trường, cậu không khỏi hồi hộp và bỡ ngỡ. Ngôi trường hôm nay trông cao ráo và oai nghiêm hơn mọi ngày. Xung quanh, ai nấy đều nô nức, hớn hở. Nhìn những cậu học trò mới rụt rè nép mình bên cánh tay mẹ, cậu cũng thấy lo lắng. Khi tiếng trống vang lên, học sinh bắt đầu xếp hàng vào lớp, cậu cảm thấy lúng túng. Khi nghe ông đốc gọi tên mình, tim cậu như ngừng đập. Cậu cảm thấy xa mẹ hơn bao giờ hết. Khi ngồi trong lớp học, cậu nhìn ngắm lớp học mới và những người bạn mới, vừa xa lạ, vừa thân quen. Cậu đưa mắt nhìn theo cánh chim bên cửa sổ, mơ mộng theo nó bay lên bầu trời. Tiếng phấn viết bảng của thầy giáo kéo cậu trở về thực tại, và cậu bắt đầu tập đọc theo bài học mới.
Tóm tắt 14
Mỗi năm, khi thu về, những kỉ niệm về ngày đầu tiên đến trường lại ùa về trong tâm trí tôi. Con đường đến trường vốn quen thuộc bỗng trở nên lạ lẫm. Trong khoảnh khắc cùng mẹ bước đi trên con đường ấy, tôi cảm nhận được sự thay đổi trong chính mình. Khi đặt chân đến sân trường Mĩ Lí, tôi thấy mình nhỏ bé và không khỏi bỡ ngỡ. Khi ông đốc gọi tên, tôi lo lắng và nép vào lòng mẹ, bật khóc. Những lời động viên ấm áp của ông đốc vang lên, giúp các học sinh cảm thấy yên tâm hơn, rồi theo thầy giáo bước vào lớp học. Khung cảnh trong lớp dường như đã quen thuộc, kể cả người bạn mới. Thầy giáo bắt đầu giảng bài - bài tập đọc: Tôi đi học.
Tóm tắt 15
Vào những ngày cuối thu, khi tiết trời se lạnh, lòng tôi lại bồi hồi nhớ về những ký ức không thể nào quên của buổi đầu tiên đến trường. Con đường quen thuộc, vốn đã in dấu chân tôi qua bao lần đi lại, bỗng trở nên xa lạ một cách kỳ lạ. Khi bước vào sân trường Mĩ Lí, tôi chợt cảm thấy mình thật nhỏ bé giữa không gian rộng lớn, xen lẫn chút bỡ ngỡ và hồi hộp. Khoảnh khắc ông đốc gọi tên, tim tôi đập loạn nhịp, tôi vội nép vào lòng mẹ, nước mắt bất giác rơi. Những lời động viên ấm áp từ ông đốc vang lên, xoa dịu nỗi sợ hãi của đám học trò nhỏ, giúp chúng tôi bình tĩnh hơn, theo bước thầy giáo bước vào lớp học. Trong không gian yên tĩnh của lớp, thầy giáo bắt đầu giảng bài - bài tập đọc mang tên: Tôi đi học.
Tóm tắt Tôi đi học chi tiết
Dòng hồi ức về ngày đầu tiên đến trường của tác giả Nguyễn Thanh Tịnh được tái hiện một cách sống động qua tác phẩm Tôi đi học. Những kỷ niệm đẹp đẽ, gắn liền với khung cảnh nên thơ của những ngày cuối thu, khiến tác giả như được sống lại những năm tháng học trò. Trong buổi sớm mai của mùa thu, cậu bé được mẹ ân cần dắt tay đến trường. Dù con đường làng đã quá quen thuộc, nhưng hôm nay, cảnh vật dường như thay đổi, mang một vẻ lạ lẫm khó tả. Cậu không còn vô tư chạy nhảy, nô đùa như mọi ngày mà khoác lên mình bộ đồng phục chỉnh tề, gọn gàng.
Trên đường đi, cậu nhìn thấy những học sinh khác tay cầm sách vở, thước kẻ, bút viết, tung tăng bước đi. Khi đến sân trường, nơi đã có nhiều người tụ tập, cậu bỗng cảm thấy bỡ ngỡ và lo lắng. Mọi người đều ăn mặc chỉnh tề, trên khuôn mặt ai nấy đều ánh lên niềm vui và sự háo hức. Trong sân trường, những người bạn đồng trang lứa cũng đứng đó, chung tâm trạng e dè, chỉ dám nép sau lưng người thân. Tiếng trống vang lên, thúc giục học sinh xếp hàng vào lớp. Khi ông đốc gọi tên từng người, tim cậu bé như ngừng đập, và cậu gần như quên mất sự hiện diện của mẹ đang đứng phía sau. Khi nghe tên mình được gọi, cậu giật mình, cảm nhận bàn tay mẹ nhẹ nhàng đẩy cậu về phía trước. Ông đốc dịu dàng dang tay đón những học sinh mới. Cậu cảm thấy chỗ ngồi mới, bạn bè mới chẳng hề xa lạ chút nào.
Bên ngoài lớp học, tiếng chim ríu rít hót vang, bay lượn trên bầu trời cao trong xanh. Ông đốc bắt đầu viết bài lên bảng, và tiết học bắt đầu. Cậu nhìn lên bảng, lẩm nhẩm đánh vần theo: “Bài viết tập đọc: Tôi đi học”.
Những kỷ niệm về ngày tựu trường sẽ mãi khắc sâu trong tâm trí tác giả, như một thước phim quay chậm, được tái hiện rõ nét mỗi khi tác giả bắt gặp lại những hình ảnh quen thuộc trong cuộc sống thường ngày.
- Tâm đường tròn nội tiếp tam giác: Lý thuyết chi tiết và bài tập đa dạng dành cho học sinh lớp 9
- Soạn bài: Trình bày suy nghĩ về tình cảm con người với quê hương - Ngữ văn lớp 6, Kết nối tri thức, trang 104, tập 1
- Ngân hàng câu hỏi và đáp án tập huấn môn Giáo dục thể chất lớp 6 - Sách Chân trời sáng tạo: Hỗ trợ giáo viên ôn luyện trắc nghiệm hiệu quả
- Hướng dẫn Soạn bài Thực hành tiếng Việt trang 113 - Ngữ văn lớp 6 Tập 1 sách Kết nối tri thức
- Phân tích sâu sắc tác phẩm Bài học đường đời đầu tiên - Tuyển tập 7 bài văn mẫu lớp 6 đặc sắc