Tập làm văn lớp 4: Kể lại câu chuyện Búp bê của ai? - Hướng dẫn kể chuyện sinh động và hấp dẫn dành cho học sinh lớp 4 tuần 14
TOP 5 mẫu kể lại câu chuyện Búp bê của ai? xuất sắc nhất, hỗ trợ học sinh lớp 4 tham khảo, dễ dàng kể lại câu chuyện Búp bê của ai qua tranh, kể lại câu chuyện Búp bê của ai theo góc nhìn của búp bê và tái hiện toàn bộ câu chuyện Búp bê của ai một cách sinh động và hấp dẫn.

Với 5 mẫu kể chuyện lớp 4, học sinh không chỉ rèn luyện kỹ năng kể chuyện mà còn chuẩn bị tốt cho tiết kể chuyện tuần 14 trong SGK Tiếng Việt 4 tập một trang 138. Hãy cùng khám phá bài viết để nâng cao kỹ năng và đạt thành tích tốt trong phân môn Tập làm văn lớp 4.
Kể chuyện Búp bê của ai theo từng tranh
Tranh 1: Nga là một cô bé thích chơi đùa nhưng lại nhanh chán. Vào mùa hè, Nga đã nằng nặc đòi mẹ mua cho một con búp bê rất đẹp. Tuy nhiên, chỉ sau một thời gian ngắn, Nga đã bỏ mặc búp bê trên nóc tủ cùng với những món đồ chơi khác, để bụi bám đầy.
Tranh 2: Một đêm nọ, trời trở lạnh, búp bê run rẩy vì không có quần áo ấm để mặc. Bộ váy duy nhất của búp bê đã bị Nga cởi ra từ lâu. Khi những món đồ chơi khác an ủi, búp bê càng cảm thấy tủi thân hơn và quyết định rời khỏi ngôi nhà đó.
Tranh 3: Đêm hôm đó, búp bê vui mừng khi thoát ra ngoài và chạy một mạch sang phố bên. Nhưng đêm tối lạnh lẽo, búp bê không thể đi tiếp được nên đã tìm đến một gốc cây to, chui vào đống lá khô mà ai đó đã quét vun lại để tránh rét.
Tranh 4: Sáng hôm sau, một cô bé đi ngang qua thấy búp bê nằm lăn lóc trong đống lá. Cô bé hỏi xung quanh nhưng không ai nhận nên đã đem búp bê về nhà để chăm sóc.
Tranh 5: Cô bé đem búp bê về, tắm rửa sạch sẽ. Thấy búp bê không có quần áo, cô bé đã dành cả buổi tối để cắt may quần áo mới cho búp bê.
Tranh 6: Cô bé ôm búp bê đi ngủ. Trong vòng tay ấm áp của chủ mới, búp bê cảm thấy vô cùng hạnh phúc và thầm thì với cô bé rằng muốn được ở bên cô bé suốt đời.
Kể lại Búp bê của ai bằng lời của búp bê
“Tôi là một cô búp bê nhỏ, hiện đang được cô chủ mới yêu thương hết mực. Nhưng trước khi đến được với cô chủ hiện tại, tôi đã phải bỏ trốn khỏi cô chủ cũ, người không biết trân trọng và chăm sóc đồ chơi của mình.
Cô chủ cũ của tôi tên là Nga. Nga được mẹ nuông chiều và mua cho rất nhiều đồ chơi, nhưng cô bé lại rất nhanh chán. Nga không hề quan tâm đến việc chăm sóc đồ chơi, để chúng bám đầy bụi theo thời gian. Chiếc váy xinh đẹp của tôi cũng bị Nga cởi ra và vứt đi, chỉ còn lại chiếc quần lót mỏng manh.
Trời trở lạnh. Tôi run rẩy vì lạnh và tủi thân vì không có quần áo để mặc. Tôi đã khóc.
- Sao em khóc? - Chị Lật Đật hỏi tôi.
- Em không có quần áo. Em lạnh lắm. Còn chị, may mắn là mũ và áo của chị gắn liền với người nên chị Nga không thể cởi ra được.
- Cô ấy thật tệ - Chị Lật Đật thở dài - Cô ta chỉ biết bắt chúng mình làm trò vui nhưng chẳng bao giờ quan tâm đến chúng mình.
Tôi nức nở:
- Em không muốn sống với chị ấy nữa. Em sẽ đi đây.
Và thế là tôi tụt xuống khỏi tủ, tìm cách leo lên tường, chui qua lỗ thông hơi trên cửa ra vào và nhảy ra phố. Chị Lật Đật gọi tôi nhưng tôi nhất quyết không quay lại.
Sáng hôm sau, khi Nga thức dậy lúc hơn bảy giờ, cô bé nhìn về phía tủ và thấy trống trơn.
Nga kêu lên: “Ai lấy búp bê của con rồi?” Mẹ bảo Nga hãy cố gắng tìm búp bê trong góc tủ hoặc dưới gầm giường. Nga miễn cưỡng làm theo. Nhưng cô bé sẽ không bao giờ tìm thấy tôi nữa.
Vui mừng vì được giải thoát khỏi cô chủ vô tâm, tôi chạy một mạch sang phố bên. Nhưng đêm tối lạnh lẽo, tôi không thể đi tiếp được nên đành tìm đến một gốc cây to, chui vào đống lá khô mà ai đó đã quét vun lại để tránh rét.
Thật may mắn, sáng hôm sau, một cô bé đi ngang qua và nhìn thấy tôi trong đống lá. Cô bé reo lên:
- Ôi, con búp bê xinh quá! Ai lại vứt đi thế này, thật lãng phí.
Cô bé hỏi xung quanh nhưng không ai nhận búp bê. Thế là cô ôm tôi về, lau rửa sạch sẽ và ân cần chăm sóc. Cô bé nói:
- Búp bê sao lại không có áo? Tội nghiệp quá, chị sẽ may váy áo mới cho em nhé.
Ngay tối hôm đó, cô bé bắt tay vào cắt may cho tôi một bộ váy áo xinh đẹp. Cô ôm tôi đi ngủ. Trong vòng tay ấm áp của cô, dưới chiếc chăn len mềm mại, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Tôi thì thầm vào tai cô:
- Chị ơi, em muốn được ở bên chị suốt đời.
Kể lại câu chuyện Búp bê của ai bằng lời của búp bê
Chị Nga là một cô bé ham chơi nhưng lại rất nhanh chán. Mùa hè vừa rồi, chị Nga đã nằng nặc đòi mẹ mua cho tôi, một cô búp bê xinh đẹp với má hồng, mắt xanh và mái tóc vàng óng ả. Thế nhưng, chỉ sau một thời gian ngắn, chị Nga đã bỏ mặc tôi trên nóc tủ cùng với những món đồ chơi khác, để bụi bám đầy.
Trời trở lạnh, tôi chỉ còn mặc chiếc áo lót mỏng manh vì bộ váy áo của tôi đã bị chị Nga giặt rồi vứt đâu đó không rõ. Một đêm nọ, trời lạnh đến run người, tôi khóc thút thít. Chị Lật Đật tròn xoay đang ngủ bỗng tỉnh giấc, dụi mắt hỏi:
- Sao em khóc thế?
- Em không có quần áo nên lạnh lắm! Còn chị, may mắn là mũ và áo của chị dính liền với người nên chị Nga không thể cởi ra được.
Chị Lật Đật thở dài:
- Cô ấy thật tệ! Khi đã chán thì chẳng bao giờ còn quan tâm đến chúng mình nữa.
Tôi nức nở:
- Em không muốn sống với chị ấy nữa đâu! Em sẽ đi đây!
Nói xong, tôi tìm cách leo lên tường, chui qua lỗ thông hơi rồi nhảy ra phố. Chị Lật Đật gọi tôi lại nhưng tôi nhất quyết không quay đầu. Chị ấy đành đánh thức chị Nga, nhưng chị Nga vẫn ngủ vùi trong chăn. Chị Lật Đật tiếc nuối vì mình tròn xoay, không có chân. Nếu có, chắc chị cũng sẽ bỏ đi theo tôi.
Sáng hôm sau, khi chị Nga thức dậy lúc hơn bảy giờ, chị nhìn lên nóc tủ và không thấy tôi đâu. Chị ấy kêu lên: “Ai lấy mất búp bê của con rồi?”. Mẹ chị bảo hãy tìm kỹ trong góc tủ hoặc dưới gầm giường. Chị Nga miễn cưỡng làm theo, nhưng làm sao có thể tìm thấy tôi được nữa?
Đêm hôm trước, khi thoát ra ngoài, tôi vui mừng chạy một mạch sang phố bên. Nhưng đêm tối lạnh lẽo, tôi không thể đi tiếp được nên đành tìm đến một gốc cây to, chui vào đống lá khô để tránh rét. Sáng hôm sau, một cô bé đi ngang qua, nhìn thấy tôi nằm trong đống lá liền reo lên:
- Ôi! Con búp bê xinh quá mà ai lại vứt đi thế này? Thật lãng phí!
Cô bé mang tôi về nhà, lau rửa cẩn thận. Cô nói:
- Búp bê sao lại không có áo? Tội nghiệp quá! Chị sẽ may váy áo thật đẹp cho em nhé!
Cô bé bắt đầu hí húi cắt may cho tôi một bộ váy áo thật đẹp. Đến đêm, cô ôm tôi vào lòng và cùng nhau chìm vào giấc ngủ. Trong vòng tay ấm áp của cô, được ủ ấm bởi chiếc chăn len mềm mại, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Tôi thì thầm bên tai cô bé đang chìm trong giấc mơ:
- Chị ơi, em muốn được ở bên chị mãi mãi!
Kể phần kết của câu chuyện Búp bê của ai?
(Với tình huống: Cô chủ cũ gặp lại búp bê trên tay cô chủ mới)
Kể từ ngày mất búp bê, Nga đã suy nghĩ nghiêm túc về cách cư xử của mình với những món đồ chơi. Cô bé cảm thấy vô cùng hối hận và bắt đầu tắm rửa, giặt giũ những món đồ chơi còn lại trong nhà, may thêm quần áo mới cho chúng và đặt chúng ở nơi sạch sẽ. Tuy nhiên, trong lòng Nga vẫn không nguôi nỗi nhớ về con búp bê đã mất, luôn cảm thấy dằn vặt và lo lắng.
Một ngày nọ, khi đến nhà Lan chơi, Nga tình cờ phát hiện ra con búp bê của mình đang ở bên Lan. Xúc động trào dâng, Nga ôm chặt búp bê và khóc nức nở, kể cho Lan nghe về những lỗi lầm của mình. Lan an ủi Nga và đề nghị cùng chơi búp bê với cô. Nga quyết định để búp bê ở lại với chủ mới, và từ đó, Lan và Nga trở thành đôi bạn thân thiết, cùng nhau chăm sóc đồ chơi và hỗ trợ nhau trong học tập.
Kể lại câu chuyện Búp bê của ai?
Nga là một cô bé ham chơi nhưng lại rất nhanh chán. Vào mùa hè, Nga đã nằng nặc đòi mẹ mua cho một con búp bê rất đẹp. Tuy nhiên, chỉ sau một thời gian ngắn, Nga đã bỏ mặc búp bê trên nóc tủ cùng với những món đồ chơi khác, để bụi bám đầy.
Trời trở lạnh, búp bê chỉ còn mặc chiếc quần lót mỏng manh. Bộ váy xinh đẹp của búp bê đã bị Nga cởi ra và vứt đi đâu không rõ. Một đêm nọ, trời lạnh đến run người, búp bê khóc thút thít. Chị Lật Đật tròn xoay đang ngủ bỗng tỉnh giấc, hỏi:
- Sao em khóc thế?
- Em không có quần áo. Em lạnh lắm! Còn chị, may mắn là mũ và áo của chị dính liền với người nên chị Nga không thể cởi ra được.
- Cô ấy thật tệ - Chị Lật Đật thở dài - Cô ta chỉ biết bắt chúng mình làm trò vui nhưng chẳng bao giờ quan tâm đến chúng mình.
Búp bê nức nở:
- Em không muốn sống với chị ấy nữa. Em sẽ đi đây!
Nói xong, búp bê tụt xuống khỏi tủ, tìm cách leo lên tường, chui qua lỗ thông hơi trên cửa ra vào và nhảy ra phố. Chị Lật Đật gọi lại nhưng búp bê nhất quyết không quay đầu. Chị ấy đành đánh thức Nga, nhưng Nga vẫn ngủ vùi trong chăn. Chị Lật Đật tiếc nuối vì mình tròn xoay, không có chân. Nếu có, chị cũng sẽ bỏ đi theo búp bê.
Sáng hôm sau, khi Nga thức dậy lúc hơn bảy giờ, cô bé nhìn về phía tủ và không thấy búp bê đâu. Nga kêu lên: “Ai lấy mất búp bê của con rồi?”. Mẹ bảo Nga hãy tìm kỹ trong góc tủ hoặc dưới gầm giường. Nga miễn cưỡng làm theo, nhưng làm sao có thể tìm thấy búp bê được nữa?
Đêm hôm trước, khi thoát ra ngoài, búp bê vui mừng chạy một mạch sang phố bên. Nhưng đêm tối lạnh lẽo, búp bê không thể đi tiếp được nên đành tìm đến một gốc cây to, chui vào đống lá khô để tránh rét. Sáng hôm sau, một cô bé đi ngang qua, nhìn thấy búp bê nằm trong đống lá liền reo lên:
- Ôi! Con búp bê xinh quá mà ai lại vứt đi thế này? Thật lãng phí!
Cô bé hỏi xung quanh nhưng không ai nhận búp bê. Thế là cô ôm búp bê về, lau rửa sạch sẽ và ân cần chăm sóc. Cô nói:
- Búp bê sao lại không có áo? Tội nghiệp quá! Chị sẽ may váy áo thật đẹp cho em nhé!
Ngay tối hôm đó, cô bé bắt tay vào cắt may cho búp bê một bộ váy áo xinh đẹp. Rồi cô ôm búp bê đi ngủ. Trong vòng tay ấm áp của cô, dưới chiếc chăn len mềm mại, búp bê cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Nó thì thầm bên tai cô bé đang chìm trong giấc mơ:
- Chị ơi, em muốn được ở bên chị mãi mãi.
- Mở Bài Trực Tiếp và Gián Tiếp Tả Đồ Chơi - 8 Mẫu Văn Mẫu Đặc Sắc Dành Cho Học Sinh Lớp 4
- Tập làm văn lớp 4: Hướng dẫn viết mở bài và kết bài tả cái trống trường em (12 mẫu) - Cấu trúc bài văn miêu tả đồ vật theo Tuần 14
- Tập làm văn lớp 4: Dàn ý miêu tả chiếc áo em mặc đến lớp hôm nay (4 mẫu) - Hướng dẫn chi tiết lập dàn ý tả chiếc áo lớp 4
- Tập làm văn lớp 4: Kể lại câu chuyện về món đồ chơi của em hoặc bạn bè - Kể chuyện chứng kiến hoặc tham gia
- Tập làm văn lớp 4: Kết bài mở rộng Tả cái trống trường em (6 mẫu) - Hướng dẫn viết kết bài tả đồ vật lớp 4 sinh động và ấn tượng