Cảm nhận sâu sắc về bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai - Tuyển tập 10 đoạn văn mẫu lớp 7 xuất sắc nhất
EduTOPS mang đến tài liệu Bài văn mẫu lớp 7: Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai, một nguồn tham khảo quý giá dành cho học sinh.

Tài liệu bao gồm 10 đoạn văn mẫu lớp 7, mỗi đoạn là một góc nhìn độc đáo và sâu sắc về tác phẩm. Hãy cùng khám phá chi tiết ngay sau đây.
Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Mẹ - Khám phá tình mẫu tử qua ngôn từ nghệ thuật
Đoạn văn mẫu số 1 - Cảm nhận về bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai
Trong kho tàng văn học viết về mẹ, bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc nhất. Tác giả đã khéo léo sử dụng hình ảnh cây cau - biểu tượng quen thuộc của làng quê Việt Nam, đặt trong sự tương phản với hình ảnh người mẹ. Sự đối lập được thể hiện qua những cụm từ giàu hình ảnh: “Lưng mẹ còng rồi - Cau thì vẫn thẳng”, “Cau - ngọn xanh rờn, Mẹ - đầu bạc trắng”, “Cau gần với trời - Mẹ thì gần đất”. Qua đó, nhà thơ nhấn mạnh sự thay đổi của mẹ trước sự tàn phá của thời gian. Hình ảnh so sánh độc đáo “Một miếng cau khô - Khô gầy như mẹ” càng làm nổi bật sự héo hon, già nua của mẹ. Từ những hành động nhỏ như “nâng” và “cầm”, tình cảm của người con dành cho mẹ hiện lên thật chân thành, xúc động. Càng yêu thương, con lại càng xót xa khi nhìn mẹ già đi. Những giọt nước mắt tuôn rơi như dòng cảm xúc dồn nén bấy lâu. Câu hỏi tu từ “Sao mẹ cứ già?” không có lời đáp, để lại nỗi trống trải, cô đơn. Không ai có thể ngăn được bước đi vô tình của thời gian. Hình ảnh “mây bay về xa” như mái tóc bạc của mẹ hòa vào trời cao, gợi lên niềm tiếc nuối khôn nguôi. Bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai không chỉ giàu hình ảnh mà còn chứa đựng những cảm xúc sâu lắng, khiến người đọc không khỏi nghẹn ngào.
Đoạn văn mẫu số 2 - Cảm nhận về bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai
Bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai đã khắc sâu vào tâm trí tôi những cảm xúc khó phai. Tác phẩm là tiếng lòng của người con, bày tỏ tình yêu thương và nỗi xót xa dành cho mẹ. Nhà thơ đã khéo léo mượn hình ảnh cây cau, đặt trong sự tương phản với hình ảnh người mẹ. Những câu thơ đối lập như “Lưng mẹ còng rồi/Cau thì vẫn thẳng”, “Cau - ngọn xanh rờn/Mẹ - đầu bạc trắng” cùng với biện pháp so sánh độc đáo “Một miếng cau khô/Khô gầy như mẹ” đã làm nổi bật sự già nua, héo hắt của mẹ. Trước sự thay đổi ấy, người con không khỏi đau lòng, xót xa: “Con nâng trên tay/Không cầm được lệ”. Câu hỏi tu từ “Ngẩng hỏi giờ vậy/Sao mẹ ta già?” như một lời than không lời đáp, bởi không ai có thể ngăn được bước đi vô tình của thời gian. Hình ảnh “mây bay về xa” gợi lên mái tóc bạc của mẹ hòa vào trời cao, để lại trong lòng người đọc một nỗi tiếc nuối khôn nguôi. Bài thơ không chỉ giúp tôi thấu hiểu hơn tình mẫu tử thiêng liêng mà còn nhắc nhở tôi phải trân trọng từng khoảnh khắc bên mẹ, yêu thương mẹ nhiều hơn nữa.
Đoạn văn mẫu số 3 - Cảm nhận về bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai
Bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai là một tác phẩm giàu ý nghĩa, để lại trong tôi nhiều cảm xúc sâu sắc. Được viết theo thể thơ năm chữ, bài thơ mang đậm tính biểu tượng, là lời tâm tình chân thành của người con dành cho mẹ. Khi đọc, tôi cảm nhận được giọng điệu tha thiết, tràn đầy yêu thương. Hình ảnh “cây cau” được sử dụng như một biểu tượng cho người mẹ. Sự đối lập giữa mẹ và cau được nhấn mạnh qua những câu thơ như “Lưng mẹ còng rồi - Cau thì vẫn thẳng”, “Cau - ngọn xanh rờn, Mẹ - đầu bạc trắng”, “Cau gần với giời - Mẹ thì gần đất”, và “Một miếng cau khô - Khô gầy như mẹ”. Những hình ảnh này khiến người con không khỏi xót xa, nghẹn ngào: “Con nâng trên tay - Không cầm được lệ”. Nếu từ “nâng” thể hiện sự trân trọng, kính yêu thì từ “cầm” lại chất chứa bao nỗi đắng cay. Câu hỏi tu từ “Ngẩng hỏi giời vậy - Sao mẹ ta già” như một lời than không lời đáp, bởi không ai có thể ngăn được bước đi vô tình của thời gian. Hình ảnh “mây bay về xa” gợi lên mái tóc bạc của mẹ hòa vào trời cao, để lại trong lòng người đọc một nỗi tiếc nuối khôn nguôi. Bài thơ không chỉ giúp tôi thấu hiểu hơn về tình mẫu tử thiêng liêng mà còn nhắc nhở tôi phải trân trọng từng khoảnh khắc bên mẹ.
Đoạn văn mẫu số 4 - Cảm nhận về bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai
Bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai là một trong những tác phẩm xuất sắc viết về người mẹ. Tác phẩm là lời tâm tình của người con, bày tỏ nỗi lòng trước sự già nua của mẹ. Tác giả đã khéo léo sử dụng hình ảnh cây cau - biểu tượng gần gũi với làng quê Việt Nam, để diễn tả nỗi xót xa khi mẹ ngày càng già đi. Những câu thơ giàu hình ảnh như “Lưng mẹ còng rồi/Cau thì vẫn thẳng”, “Cau - ngọn xanh rờn/Mẹ - đầu bạc trắng” đã khắc họa rõ nét sự tương phản giữa mẹ và cau. Biện pháp so sánh “Một miếng cau khô/Khô gầy như mẹ” càng làm nổi bật sự héo hon, già nua của mẹ. Trước thực tế ấy, người con không khỏi đau lòng: “Con nâng trên tay/Không cầm được lệ”. Nỗi xót xa dồn nén khiến người con tự hỏi: “Ngẩng hỏi giờ vậy/Sao mẹ ta già?”. Nhưng không ai có thể trả lời, cũng không ai ngăn được bước đi vô tình của thời gian. Hình ảnh “mây bay về xa” như mái tóc bạc của mẹ hòa vào trời cao, để lại trong lòng người đọc một nỗi tiếc nuối khôn nguôi. Bài thơ không chỉ giúp tôi thấu hiểu hơn về tình mẫu tử mà còn nhắc nhở tôi phải trân trọng từng khoảnh khắc bên mẹ, yêu thương và biết ơn mẹ nhiều hơn.
Đoạn văn mẫu số 5 - Cảm nhận về bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai
Bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai là một tác phẩm để lại trong tôi nhiều cảm xúc sâu sắc. Tác phẩm là lời tâm tình của người con, bày tỏ tình yêu thương và nỗi xót xa dành cho mẹ. Hình ảnh người mẹ hiện lên với bao vất vả, nhọc nhằn. Tác giả đã khéo léo sử dụng hình ảnh “cây cau” như một biểu tượng cho mẹ. Sự đối lập giữa mẹ và cau được thể hiện qua những câu thơ như “Lưng mẹ còng rồi - Cau thì vẫn thẳng”, “Cau - ngọn xanh rờn, Mẹ - đầu bạc trắng”, và “Cau gần với giời - Mẹ thì gần đất”. Đặc biệt, hình ảnh so sánh “Một miếng cau khô - Khô gầy như mẹ” càng làm nổi bật sự già nua, héo hon của mẹ. Trước sự thay đổi ấy, người con không khỏi đau lòng: “Con nâng trên tay - Không cầm được lệ”. Động từ “nâng” và “cầm” không chỉ diễn tả hành động mà còn thể hiện sự trân trọng, nâng niu của người con dành cho mẹ. Nếu “nâng” thể hiện sự kính trọng thì “cầm” lại chất chứa bao nỗi đắng cay. Câu hỏi tu từ “Ngẩng hỏi giời vậy - Sao mẹ ta già” như một lời than không lời đáp, bởi không ai có thể ngăn được bước đi vô tình của thời gian. Hình ảnh “mây bay về xa” gợi lên mái tóc bạc của mẹ hòa vào trời cao, để lại trong lòng người đọc một nỗi tiếc nuối khôn nguôi. Bài thơ không chỉ giúp tôi thấu hiểu hơn về tình mẫu tử mà còn nhắc nhở tôi phải trân trọng từng khoảnh khắc bên mẹ, yêu thương mẹ nhiều hơn nữa.
Đoạn văn mẫu số 6 - Cảm nhận về bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai
Bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai là một tác phẩm giàu cảm xúc, để lại trong lòng người đọc nhiều suy ngẫm. Tác phẩm là lời tâm tình của người con, bày tỏ nỗi xót xa khi chứng kiến mẹ ngày càng già đi. Cuộc đời mẹ trải qua bao vất vả, nhọc nhằn, và tác giả đã khéo léo mượn hình ảnh cây cau để khắc họa điều đó. Sự đối lập giữa mẹ và cau được thể hiện qua những câu thơ như “Lưng mẹ còng rồi - Cau thì vẫn thẳng”, “Cau - ngọn xanh rờn, Mẹ - đầu bạc trắng”, và “Cau gần với giời - Mẹ thì gần đất”. Những hình ảnh này tạo nên một ám ảnh sâu sắc, thể hiện nỗi đau quặn thắt trong lòng người con. Đặc biệt, hình ảnh so sánh “Một miếng cau khô - Khô gầy như mẹ” càng làm nổi bật sự già nua, héo hon của mẹ. Trước sự thay đổi ấy, người con không khỏi đau lòng: “Con nâng trên tay - Không cầm được lệ”. Hai từ “nâng” và “cầm” không chỉ diễn tả hành động mà còn thể hiện sự trân trọng, nâng niu của người con dành cho mẹ. Nếu “nâng” thể hiện sự kính trọng thì “cầm” lại chất chứa bao nỗi đắng cay. Câu hỏi tu từ “Ngẩng hỏi giời vậy - Sao mẹ ta già” như một lời than không lời đáp, bởi không ai có thể ngăn được bước đi vô tình của thời gian. Hình ảnh “mây bay về xa” gợi lên mái tóc bạc của mẹ hòa vào trời cao, để lại trong lòng người đọc một nỗi tiếc nuối khôn nguôi. Bài thơ không chỉ giúp tôi thấu hiểu hơn về tình mẫu tử mà còn nhắc nhở tôi phải trân trọng từng khoảnh khắc bên mẹ, yêu thương mẹ nhiều hơn nữa.
Đoạn văn mẫu số 7 - Cảm nhận về bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai
Bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai là một trong những tác phẩm xuất sắc viết về người mẹ. Khi đọc, người đọc có thể cảm nhận được đây là lời tâm tình của người con, bày tỏ tình yêu thương và nỗi xót xa dành cho mẹ. Tác giả đã khéo léo sử dụng hình ảnh cây cau - biểu tượng gần gũi với làng quê Việt Nam, để diễn tả nỗi xót xa khi mẹ ngày càng già đi. Những hình ảnh đối lập như “Lưng mẹ còng rồi/Cau thì vẫn thẳng”, “Cau - ngọn xanh rờn/Mẹ - đầu bạc trắng” đã khắc họa rõ nét sự tương phản giữa mẹ và cau. Biện pháp so sánh “Một miếng cau khô/Khô gầy như mẹ” càng làm nổi bật sự héo hon, già nua của mẹ. Trước thực tế ấy, người con không khỏi đau lòng: “Con nâng trên tay/Không cầm được lệ”. Nỗi xót xa dồn nén khiến người con tự hỏi: “Ngẩng hỏi giờ vậy/Sao mẹ ta già?”. Nhưng không ai có thể trả lời, cũng không ai ngăn được bước đi vô tình của thời gian. Hình ảnh “mây bay về xa” như mái tóc bạc của mẹ hòa vào trời cao, để lại trong lòng người đọc một nỗi tiếc nuối khôn nguôi. Bài thơ không chỉ giúp tôi thấu hiểu hơn về tình mẫu tử mà còn nhắc nhở tôi phải trân trọng từng khoảnh khắc bên mẹ, yêu thương và biết ơn mẹ nhiều hơn.
Viết đoạn văn nêu cảm nghĩ về bài thơ Mẹ - Ngắn gọn và súc tích
Đoạn văn mẫu số 1 - Cảm nhận về bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai
Bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai là một trong những tác phẩm xuất sắc viết về người mẹ. Tác giả đã khéo léo sử dụng hình ảnh cây cau - biểu tượng gần gũi với làng quê Việt Nam, đặt trong sự tương phản với hình ảnh người mẹ. Sự đối lập giữa mẹ và cau được thể hiện qua những câu thơ như “Lưng mẹ còng rồi - Cau thì vẫn thẳng”, “Cau - ngọn xanh rờn, Mẹ - đầu bạc trắng”, và “Cau gần với trời - Mẹ thì gần đất”. Qua đó, nhà thơ nhấn mạnh sự thay đổi của mẹ trước sự tàn phá của thời gian. Hình ảnh so sánh độc đáo “Một miếng cau khô - Khô gầy như mẹ” càng làm nổi bật sự héo hon, già nua của mẹ. Từ những hành động nhỏ như “nâng” và “cầm”, tình cảm của người con dành cho mẹ hiện lên thật chân thành, xúc động. Càng yêu thương, con lại càng xót xa khi nhìn mẹ già đi. Những giọt nước mắt tuôn rơi như dòng cảm xúc dồn nén bấy lâu. Câu hỏi tu từ “Sao mẹ cứ già?” không có lời đáp, để lại nỗi trống trải, cô đơn. Không ai có thể ngăn được bước đi vô tình của thời gian. Hình ảnh “mây bay về xa” như mái tóc bạc của mẹ hòa vào trời cao, gợi lên niềm tiếc nuối khôn nguôi. Bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai không chỉ giàu hình ảnh mà còn chứa đựng những cảm xúc sâu lắng, khiến người đọc không khỏi nghẹn ngào.
Đoạn văn mẫu số 2 - Cảm nhận về bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai
Bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai đã để lại trong tôi nhiều ấn tượng sâu sắc. Tác phẩm là lời tâm tình của người con, bày tỏ tình yêu thương và nỗi xót xa dành cho mẹ. Hình ảnh mẹ được đặt trong sự tương phản với cây cau - biểu tượng gần gũi của làng quê Việt Nam. Những câu thơ như “Lưng mẹ còng rồi/Cau thì vẫn thẳng” đã khắc họa rõ nét sự đối lập giữa mẹ và cau, khiến người con không khỏi đau lòng. Theo thời gian, cây cau ngày càng cao lớn, nhưng mẹ lại “ngày một thấp” đi. Tuổi già in hằn lên dáng hình mẹ, và người con nhớ lại những ngày thơ ấu, khi miếng cau bổ tư giờ đã thành tám miếng nhỏ, bởi “Mẹ còn ngại to!”. Hình ảnh “Một miếng cau khô/Khô gầy như mẹ” càng làm nổi bật sự héo hon, già nua của mẹ. Trước sự thay đổi ấy, người con không khỏi xót xa, đôi tay run rẩy “nâng” miếng cau với tấm lòng kính trọng, nhưng cuối cùng, “không cầm được lệ”. Câu hỏi tu từ “Sao mẹ ta già?” như một lời than không lời đáp, bởi không ai có thể ngăn được bước đi vô tình của thời gian. Bài thơ không chỉ giúp tôi thấu hiểu hơn về tình mẫu tử mà còn nhắc nhở tôi phải trân trọng từng khoảnh khắc bên mẹ, yêu thương mẹ nhiều hơn nữa.
Đoạn văn mẫu số 3 - Cảm nhận về bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai
Khi đọc bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai, tôi cảm thấy thật xúc động trước tình mẫu tử thiêng liêng. Tác phẩm là lời tâm tình của người con, bày tỏ tình yêu thương và nỗi xót xa dành cho mẹ. Tác giả đã khéo léo đặt mẹ trong sự tương phản với hình ảnh cây cau - biểu tượng gần gũi của làng quê Việt Nam. Những câu thơ như “Lưng mẹ còng rồi - Cau thì vẫn thẳng”, “Cau - ngọn xanh rờn, Mẹ - đầu bạc trắng”, và “Cau gần với trời - Mẹ thì gần đất” đã khắc họa rõ nét sự đối lập giữa mẹ và cau, khiến người con không khỏi đau lòng. Hình ảnh so sánh “Một miếng cau khô - Khô gầy như mẹ” càng làm nổi bật sự héo hon, già nua của mẹ. Trước sự thay đổi ấy, người con không khỏi xót xa, đôi tay run rẩy “nâng” miếng cau với tấm lòng kính trọng, nhưng cuối cùng, “không cầm được lệ”. Câu hỏi tu từ “Ngẩng hỏi giời vậy - Sao mẹ ta già” như một lời than không lời đáp, bởi không ai có thể ngăn được bước đi vô tình của thời gian. Hình ảnh “mây bay về xa” gợi lên mái tóc bạc của mẹ hòa vào trời cao, để lại trong lòng người đọc một nỗi tiếc nuối khôn nguôi. Bài thơ không chỉ giúp tôi thấu hiểu hơn về tình mẫu tử mà còn nhắc nhở tôi phải trân trọng từng khoảnh khắc bên mẹ, yêu thương mẹ nhiều hơn nữa.
- Văn mẫu lớp 7: Giải thích ý nghĩa sâu sắc của bài ca dao Công cha như núi Thái Sơn (3 bài mẫu)
- Văn mẫu lớp 7: Chứng minh câu tục ngữ Thất bại là mẹ thành công - Dàn ý chi tiết & 7 bài văn mẫu đặc sắc
- Những Câu Ca Dao Tục Ngữ Về Tình Yêu Thương Con Người - Giá Trị Nhân Văn Trong Văn Học Dân Gian
- Soạn bài Gấu con chân vòng kiềng - Ngữ văn lớp 6 trang 37 sách Cánh Diều tập 2: Hướng dẫn chi tiết và sâu sắc
- Viết đoạn văn về một người chăm chỉ học tập hoặc đam mê lao động - Luyện tập về danh từ trong chương trình Tiếng Việt 4 bộ sách Cánh Diều