Cảm nhận chân thành về cuốn sách yêu thích nhất của em (20 bài mẫu) - Những áng văn xuất sắc dành cho học sinh lớp 7
EduTOPS mang đến Bài văn mẫu lớp 7: Cảm nhận sâu sắc về cuốn sách yêu thích nhất của em, một tài liệu hướng dẫn chi tiết cách viết bài văn biểu cảm về tác phẩm sách.

Tài liệu này bao gồm 21 bài văn mẫu, giúp học sinh lớp 7 khơi nguồn cảm hứng và hoàn thiện bài viết của mình. Hãy khám phá nội dung chi tiết được chia sẻ ngay sau đây.
Nhật ký Đặng Thùy Trâm
Đọc sách mang lại vô vàn lợi ích, và tôi luôn đam mê khám phá những trang sách. Trong số đó, cuốn sách để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong tôi chính là “Nhật ký Đặng Thùy Trâm”.
Tác giả của cuốn sách là liệt sĩ, bác sĩ Đặng Thùy Trâm. Thể loại của tác phẩm là nhật ký, ghi chép lại những sự kiện diễn ra từ năm 1968 đến 1970, khi cô làm việc tại bệnh viện huyện Đức Phổ (Quảng Ngãi) - một bệnh viện dân y nhưng chủ yếu điều trị cho thương bệnh binh.
Đặng Thùy Trâm sinh ngày 26 tháng 11 năm 1942, trong một gia đình trí thức tại Hà Nội. Cha cô là bác sĩ ngoại khoa Đặng Ngọc Khuê, còn mẹ là dược sĩ Doãn Ngọc Trâm - nguyên giảng viên trường Đại học Dược khoa Hà Nội. Năm 1966, cô tốt nghiệp Đại học Y khoa Hà Nội và tình nguyện vào chiến trường B. Tháng 3 năm 1967, cô đến Quảng Ngãi và được phân công làm việc tại bệnh viện huyện Đức Phổ. Ngày 27 tháng 9 năm 1968, cô được kết nạp vào Đảng. Trong một chuyến công tác từ vùng núi Ba Tơ về đồng bằng, cô bị địch phục kích và hy sinh khi mới 27 tuổi.
Cuốn sách đã tái hiện chân thực quá khứ đau thương nhưng hào hùng của dân tộc Việt Nam. Nhật ký bắt đầu từ ngày 8 tháng 4 năm 1968 và kết thúc vào ngày 20 tháng 6 năm 1970. Từng trang nhật ký ghi lại những sự kiện trong thời gian cô công tác. Ngày 22 tháng 6 năm 1970, bác sĩ Đặng Thùy Trâm hy sinh, và cuốn nhật ký dừng lại. Không ai biết rõ hoàn cảnh cô hy sinh, chỉ biết rằng cô đã lặng lẽ hiến dâng tuổi thanh xuân cho Tổ quốc.
Cuốn sách “Nhật ký Đặng Thùy Trâm” mang ý nghĩa sâu sắc. Sau khi đọc xong, tôi đã rút ra nhiều bài học quý giá. Tôi vô cùng ngưỡng mộ và kính phục bác sĩ Đặng Thùy Trâm, đồng thời thấm thía hơn về tình yêu nước và trách nhiệm với Tổ quốc.
Búp sen xanh
Sách là người bạn tri kỷ của con người, mang đến những thông điệp sâu sắc. Tôi là một người đam mê đọc sách, và trong số những cuốn sách tôi từng đọc, “Búp sen xanh” của nhà văn Sơn Tùng là tác phẩm để lại ấn tượng sâu đậm nhất.
Cuốn sách được nhà văn Sơn Tùng viết dưới sự động viên của người bạn thân - nhạc sĩ Văn Cao. Năm 1982, tác phẩm được Nhà xuất bản Kim Đồng phát hành. Sách có kích thước nhỏ gọn, hình chữ nhật, với dung lượng vừa phải. Bìa sách màu xanh lá cây, nổi bật với hình ảnh búp sen ở giữa, khiến tôi tò mò và quyết định mua ngay để đọc.
Từng trang sách cuốn hút tôi bởi câu chuyện được kể một cách chân thực và sống động. Nội dung sách được chia thành ba chương: Thời thơ ấu, Thời niên thiếu và Tuổi hai mươi. “Thời thơ ấu” kể về gia đình và cuộc sống của Nguyễn Sinh Côn (tên gọi của Bác Hồ thời nhỏ). “Thời niên thiếu” miêu tả hành trình Côn (sau này là Tất Thành) theo học tại trường Quốc học Huế - ngôi trường danh giá nhất Đông Dương thời bấy giờ. Cuối cùng, “Tuổi hai mươi” kể về giai đoạn Nguyễn Tất Thành đến Sài Gòn. Dù không quá dài, cuốn sách đã giúp tôi hiểu rõ hơn về cuộc đời Chủ tịch Hồ Chí Minh từ thuở ấu thơ đến khi trưởng thành, trước khi Người ra đi tìm đường cứu nước. Với lối kể chuyện giản dị mà sâu sắc, hình ảnh Bác Hồ hiện lên chân thực và gần gũi. Qua cuốn sách, tôi cũng nhận ra những ảnh hưởng sâu sắc của gia đình và quê hương đối với Bác.
Có thể khẳng định, “Búp sen xanh” là một trong những tác phẩm tiêu biểu viết về Chủ tịch Hồ Chí Minh. Bạn đọc nên tìm đọc cuốn sách này để hiểu thêm về vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc Việt Nam.
Dế Mèn phiêu lưu ký
Những cuốn sách hay luôn mang đến cho người đọc những bài học quý giá. Mỗi người yêu sách hẳn đều có một tác phẩm tâm đắc, và với tôi, “Dế Mèn phiêu lưu ký” của nhà văn Tô Hoài là cuốn sách để lại nhiều ấn tượng sâu sắc.
“Dế Mèn phiêu lưu ký” được xuất bản lần đầu vào năm 1941, là tác phẩm nổi tiếng và đặc sắc nhất của nhà văn Tô Hoài dành cho thiếu nhi. Truyện gồm mười chương, kể về cuộc phiêu lưu kỳ thú của nhân vật chính - chú Dế Mèn. Chương đầu tiên kể về bài học đường đời đầu tiên của Mèn. Từ chương hai đến chín, tác phẩm miêu tả những chuyến phiêu lưu của Mèn cùng người bạn đồng hành Dế Trũi. Chương cuối cùng kể về việc Mèn và Trũi trở về nhà, nghỉ ngơi và lên kế hoạch cho những cuộc phiêu lưu mới.
Khi đọc tác phẩm, tôi vô cùng yêu thích nhân vật Dế Mèn. Đó là một chú dế cường tráng, khỏe mạnh nhưng lại mang tính kiêu căng, luôn cho rằng mình “có thể sắp đứng đầu thiên hạ”. Mèn thường coi thường những người xung quanh, đặc biệt là Dế Choắt - người bạn hàng xóm gầy gò, yếu ớt. Một lần, Mèn bày trò trêu chọc chị Cốc, khiến Dế Choắt phải chịu hậu quả thay. Trước khi qua đời, Choắt khuyên Mèn từ bỏ thói kiêu ngạo. Sự việc này khiến Mèn vô cùng ân hận và nhận ra bài học đầu tiên trong cuộc đời. Sau đó, Mèn gặp Dế Trũi và cùng nhau bắt đầu hành trình phiêu lưu đầy thử thách. Trên đường đi, họ gặp gỡ nhiều bạn mới và học được nhiều bài học quý giá. Khi trở về, Mèn đã có những suy nghĩ mới về những chuyến phiêu lưu trong tương lai.
Đọc từng trang sách, tôi như được lạc vào một thế giới cổ tích đầy màu sắc. Những loài vật trong truyện đều biết nói chuyện, suy nghĩ và hành động như con người. Hành trình phiêu lưu của Dế Mèn không chỉ thú vị mà còn chứa đựng nhiều bài học sâu sắc, được tác giả khéo léo gửi gắm qua từng câu chuyện.
“Dế Mèn phiêu lưu ký” là cuốn sách gắn liền với tuổi thơ, khơi dậy trong mỗi đứa trẻ niềm khao khát khám phá và phiêu lưu. Đây thực sự là một tác phẩm đáng đọc dành cho mọi lứa tuổi.
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
Một trong những cuốn sách tôi yêu thích nhất là “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ”. Đây là tác phẩm dành cho thiếu nhi nhưng lại mang đến sự hấp dẫn khó cưỡng cho mọi lứa tuổi.
Trên chuyến tàu đặc biệt được dệt nên từ những kỷ niệm, một người đàn ông trở về thăm lại tuổi thơ của mình. Những trò nghịch ngợm, những suy nghĩ ngây thơ được kể lại bằng giọng văn nhẹ nhàng, hài hước và đầy trong trẻo: “Một ngày, tôi chợt nhận ra cuộc sống thật buồn chán và tẻ nhạt. Năm đó tôi tám tuổi… Đó là cái ngày tôi bỗng nghĩ rằng cuộc sống chẳng còn gì để chờ đợi… Vẫn ánh mặt trời chiếu rọi mỗi ngày. Vẫn bức màn đen buông xuống mỗi đêm… Nói tóm lại, cuộc sống thật cũ kỹ. Cuộc sống của tôi còn cũ kỹ hơn nữa…”. Đó là đoạn trích trong chương đầu tiên của tác phẩm, mang tên “Tóm lại là đã hết một ngày”. Đó là một ngày của cu Mùi - nhân vật chính, bắt đầu bằng việc thức dậy, đánh răng, rửa mặt và đi học. Là bữa ăn trưa và giấc ngủ bị ép buộc. Là việc vệ sinh thân thể và ngồi vào bàn học bài đến khi ngủ gục. Không chỉ cu Mùi, mà cả Hải cò, con Tý sún, con Tủn và nhiều đứa trẻ khác cũng trải qua những ngày như thế.
Mở đầu như vậy, cuốn sách khiến độc giả giật mình tự hỏi: “Phải chăng tuổi thơ của chúng ta đã già đi?”. Cu Mùi chỉ “trẻ” lại khi cùng bạn bè tìm cách thoát khỏi sự buồn chán bằng “bảo bối” của trẻ thơ - trí tưởng tượng. Với bảo bối ấy, cu Mùi trở thành “nhà cách mạng tí hon”. Thế giới ngây thơ, trong sáng nhưng cũng đầy u sầu và nổi loạn hiện ra. Chúng biến con chó thành bàn ủi, gọi cái đầu là cái chân, và coi thằng bạn thân là thầy hiệu trưởng… Chúng cho rằng: “Học bài là lêu lổng; chạy nhảy, trèo cây, tắm sông, đánh lộn mới là con ngoan”. Ngay cả bảng cửu chương, 2 nhân 4 cũng không muốn là 8, mà “phải là cái gì cũng được, miễn là khác đi”. Thậm chí, cu Mùi còn nghĩ rằng, việc trái đất quay quanh mặt trời cũng là một việc buồn tẻ, và nếu là trái đất, nó sẽ “tìm cách quay theo hướng khác”. Đằng sau những trò chơi kỳ quặc ấy là mong muốn: “…Muốn thay đổi cách gọi, thậm chí đặt tên lại cho cả thế giới, chỉ để làm cho thế giới trở nên mới mẻ, tinh khôi như được sinh ra lần nữa…”.
Từ trò chơi nói ngược, tác giả khéo léo đan cài suy nghĩ trẻ thơ với suy nghĩ người lớn: “… Người lớn cũng thích chơi trò này, nhưng với mục đích khác… gọi hối lộ là tặng quà trên mức tình cảm, gọi hành vi sai trái là thiếu tinh thần trách nhiệm… Mục đích của sự đánh tráo khái niệm này là làm mờ đi những gì vốn rất rõ ràng…”. Nếu vậy, trẻ con lại ngây thơ và trong sáng hơn nhiều.
Chúng cũng thích làm người lớn qua trò chơi tình yêu: “Chú Nhiên yêu cô Linh, tôi hỏi thì chú đỏ mặt bối rối. Sau này, khi có mối tình đầu thứ 8, tôi mới hiểu vì sao yêu một người dễ hơn giải thích vì sao ta yêu người đó”. Chúng cũng thử định nghĩa tình yêu: “Yêu cũng như học bơi, ai lười sẽ bị chìm”. Rồi chúng học theo người lớn nhắn tin buồn sầu: “Chiều nay mình đi dạo nhé, buồn ơi là sầu; chiều nay mình lai rai một chút chăng, buồn ơi là sầu”. Nói là thế, nhưng chẳng làm được gì, chỉ nhắn tin thôi mà cũng bị bố đánh đòn.
Xuyên suốt tác phẩm “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” là những trò nghịch ngợm và suy nghĩ hồn nhiên của trẻ thơ mà người lớn thường coi là “trò trẻ con”. Qua đó, độc giả nhận ra rằng đôi khi người lớn đã sai khi tự cho mình quyền phán xét con trẻ. Có ý kiến cho rằng những đứa trẻ trong truyện đã mở một phiên tòa phán xét người lớn, phản ánh nguyện vọng chính đáng của tuổi thơ: sự công bằng.
Với “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ”, Nguyễn Nhật Ánh không chỉ xin cho mình một chỗ ngồi trên chuyến tàu về tuổi thơ mà còn tặng mọi người một tấm vé để trở về nơi trong trẻo, ngây ngô và yên bình nhất của đời người. “Được tắm mình trong dòng sông trong trẻo của tuổi thơ sẽ giúp bạn gột rửa những bụi bặm của thế giới người lớn một cách diệu kỳ”. Cuốn sách chính là tấm vé trở về tuổi thơ, và trên chuyến tàu ấy, sẽ không có ai soát vé…
Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh
Như M. Gorky từng nói: “Sách mở ra trước mắt tôi những chân trời mới”. Đối với tôi, sách mang đến vô vàn điều thú vị, và một trong những cuốn sách tôi yêu thích nhất chính là “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh”.
“Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” là một tiểu thuyết dành cho thanh thiếu niên, được viết bởi nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Tác phẩm được Nhà xuất bản Trẻ phát hành lần đầu vào ngày 9 tháng 12 năm 2010. Cuốn sách giống như một cuốn nhật ký của cậu bé Thiều - nhân vật chính, kể về cuộc sống của những đứa trẻ ở một vùng quê nghèo. Nổi bật trong tác phẩm là tình anh em, tình bạn bè và những tâm tư của tuổi mới lớn. Cuốn sách còn được chuyển thể thành phim điện ảnh cùng tên bởi đạo diễn Victor Vũ, gây được tiếng vang lớn.
“Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” là những trang nhật ký về cuộc sống thường ngày của Thiều, một cậu bé học sinh sống ở vùng quê nghèo. Cậu cùng em trai Tường thường xuyên bày trò nghịch ngợm khiến cha mẹ phiền lòng. Tường là một cậu bé hiền lành, dễ thương và đam mê đọc sách. Cậu rất yêu quý và ngưỡng mộ anh trai mình. Hai anh em thường chơi những trò mạo hiểm, và Tường luôn là người gánh chịu hậu quả từ những trò nghịch của Thiều.
Câu chuyện còn kể về mối quan hệ giữa hai anh em với bạn bè cùng lớp và những người dân trong làng. Biến cố xảy ra khi nhà của Mận - bạn cùng lớp của Thiều - bị cháy, khiến ba Mận được cho là đã thiệt mạng. Mận phải chuyển đến sống cùng gia đình Thiều. Trong thời gian này, Thiều bắt đầu có những rung động đầu đời với Mận. Tuy nhiên, sự thân thiết giữa Tường và Mận lại khiến lòng ghen tức của Thiều ngày càng lớn. Những hành động nông nổi của Thiều đã dẫn đến hậu quả đáng tiếc, khiến cậu phải hối hận sâu sắc. Mùa lũ đến, cả làng chìm trong biển nước. Khi nước rút, làng quê lại đối mặt với nạn đói và mất mùa. Sự hẹp hòi và đố kỵ trong lòng Thiều đã khiến cậu hiểu lầm và vô tình làm em trai mình bị thương nặng. Thiều càng ân hận hơn khi biết rằng người Mận thích chơi cùng chính là cậu. Kết thúc câu chuyện, Mận được mẹ đón lên thành phố tìm cha, còn Tường dần hồi phục nhờ sự xuất hiện của “công chúa”. Thiều và Tường cùng nhau khám phá bí mật về “công chúa”.
Khi đọc từng trang sách, người đọc sẽ bị cuốn hút bởi lối kể chuyện tự nhiên mà hấp dẫn của Nguyễn Nhật Ánh. Những hình ảnh tuổi thơ hiện lên sống động, khiến độc giả như được trở về với những ký ức trong trẻo, hồn nhiên. Đặc biệt, tình cảm anh em trong truyện khiến người đọc không khỏi xúc động.
Câu chuyện kết thúc nhưng dường như mở ra một hành trình mới. Không ai biết liệu Mận có tìm được cha, Tường có hoàn toàn bình phục, hay Thiều và Mận có gặp lại nhau. Nhưng có lẽ điều đó không còn quan trọng nữa. Bởi thế giới tuổi thơ mà Nguyễn Nhật Ánh vẽ nên thật đẹp đẽ và trong trẻo biết bao. Không có điện thoại, máy tính, mà chỉ có những cánh diều tuổi thơ, những cánh đồng thơm ngát, và rạp xiếc quen thuộc…
Không cần phải bàn cãi khi gọi Nguyễn Nhật Ánh là nhà văn của tuổi thơ. Các tác phẩm của ông đều khơi gợi trong lòng độc giả những ký ức đẹp đẽ về một thời hồn nhiên. Và “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” chính là một trong những tác phẩm như thế.
Chuyện con mèo dạy hải âu bay
Sách mang đến cho chúng ta nhiều giá trị quý báu, và cuốn sách tôi yêu thích nhất là “Chuyện con mèo dạy hải âu bay” của nhà văn Lu-i Xe-pun-ve-da.
Tác phẩm gồm mười một chương, kể về hành trình chú mèo mun Gióc-ba nuôi dưỡng Lắc-ki, một chú hải âu mồ côi. Mẹ của Lắc-ki bị ngộ độc váng dầu và qua đời ngay sau khi đẻ trứng. Tình cờ chứng kiến cái chết của hải âu mẹ, Gióc-ba đã hứa ba điều: ấp quả trứng, bảo vệ và nuôi lớn hải âu con, đồng thời dạy nó bay. Với tình yêu thương dành cho Lắc-ki và sự giúp đỡ của những người bạn mèo, Gióc-ba đã hoàn thành xuất sắc ba lời hứa của mình.
Qua “Chuyện con mèo dạy hải âu bay”, Lu-i Xe-pun-ve-da đã khéo léo truyền tải thông điệp về sự chân thành và ý nghĩa của việc chấp nhận sự khác biệt. Câu chuyện bắt đầu bằng một lời hứa, nhưng chính trái tim nhân hậu của Gióc-ba đã chạm đến trái tim của hàng triệu độc giả. Khi đọc từng trang sách, chúng ta trải qua muôn vàn cung bậc cảm xúc: vui sướng, buồn bã, tức giận, hồi hộp và hạnh phúc. Thế giới loài vật trong truyện hiện lên sống động, thú vị, khiến người đọc không thể rời mắt.
Đặc biệt, ở đoạn kết, khi Lắc-ki học được cách bay, giọt nước mắt mãn nguyện của Gióc-ba đã thể hiện tình yêu thương vô bờ bến. Gióc-ba hạnh phúc vì đã giữ trọn lời hứa, nhưng trong sâu thẳm lại đầy nỗi buồn vì từ đây phải xa đứa con nhỏ mà mình đã dành trọn tình yêu thương. Qua câu chuyện, tác giả gửi gắm thông điệp sâu sắc: “Thật dễ dàng để yêu thương một người giống mình, nhưng yêu thương ai đó khác biệt mới thực sự là điều khó khăn.” Đây là bài học quý giá trong cuộc sống hiện đại.
Có thể nói, “Chuyện con mèo dạy hải âu bay” đã để lại trong lòng người đọc những cảm xúc đẹp đẽ và sâu sắc. Thông điệp của tác phẩm giúp chúng ta hiểu hơn về giá trị của tình yêu thương và sự chấp nhận trong cuộc sống.
Thép đã tôi thế đấy
Một trong những cuốn sách tôi yêu thích nhất là “Thép đã tôi thế đấy” của nhà văn Nikolai A. Ostrovsky. Đây là cuốn sách được coi là “gối đầu giường” của nhiều thế hệ thanh niên không chỉ ở nước Nga mà còn trên toàn thế giới.
Đối với tôi, “Thép đã tôi thế đấy” là một tác phẩm tiểu thuyết đáng đọc. Tôi đã đọc đi đọc lại nhiều lần và mỗi lần đều cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ nhân vật Pavel - một chàng trai với nghị lực phi thường, nhiệt huyết tuổi trẻ mãnh liệt và lòng yêu nước sâu sắc. Anh chính là biểu tượng bất tử trong lòng thế hệ thanh niên Nga.
Tác phẩm kể về cuộc đời của Pavel Korchagin (thường được gọi là Pavlusha, Pavka) - một thanh niên trưởng thành trong bối cảnh đất nước đầy khó khăn. Anh có mối quan hệ thân thiết với Tonya, một cô gái xinh đẹp, người sau này trở thành người yêu của anh. Tình cảm giữa họ có lẽ sẽ rất đẹp nếu Pavel không nghe theo tiếng gọi của lý tưởng cách mạng. Anh quyết định cống hiến tuổi trẻ của mình cho Tổ quốc và cách mạng. Tonya yêu Pavel nhưng không thể chấp nhận lý tưởng của anh, đặc biệt khi cô xuất thân từ gia đình tư sản. Pavel từng nói với cô: “Anh trước hết là người của Đảng - sau đó mới là người của em và những người thân khác. Em có gan yêu một công nhân, nhưng lại không có gan yêu một lý tưởng.” Cuối cùng, Pavel chia tay Tonya để đi theo con đường mình đã chọn. Câu nói này khiến người đọc không khỏi ngưỡng mộ nhân vật này.
Trước khi đến với cách mạng, Pavel từng tham gia xây dựng con đường sắt nối khu rừng với thành phố. Công việc vô cùng vất vả trong điều kiện thiên nhiên khắc nghiệt. Nếu không hoàn thành kịp thời, cả thành phố sẽ chết cóng vì thiếu gỗ sưởi ấm. Trong hoàn cảnh đó, Pavel gặp lại Tonya, nhưng cô gần như không nhận ra anh vì vẻ ngoài tiều tụy, rách rưới của anh. Tonya đã không dám bắt tay Pavel, và anh hiểu rằng tình cảm giữa họ đã chấm dứt. Sau này, Pavel gặp Rita trong quá trình hoạt động cách mạng và được cô quý mến, nhưng tình cảm giữa họ chỉ dừng lại ở mức đồng chí. Dù sau này bị bại liệt và phải ngồi xe lăn, Pavel vẫn không từ bỏ lý tưởng của mình, chuyển sang viết sách với ngọn lửa nhiệt huyết vẫn cháy trong tim.
Nhân vật Pavel được khắc họa là một thanh niên giàu lý tưởng, được tôi luyện trong “lò lửa” cách mạng. Câu nói ấn tượng nhất trong tác phẩm với tôi là: “Cái quý nhất của con người ta là sự sống. Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và hèn đớn của mình, để khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng: tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời, sự nghiệp đấu tranh giải phóng loài người...”. Đây chính là lý tưởng sống của nhiều thanh niên trên thế giới.
“Thép đã tôi thế đấy” không chỉ giúp tôi hiểu thêm về thế hệ thanh niên Nga trong cách mạng, mà còn mang đến bài học quý giá về lòng yêu nước, nhiệt huyết tuổi trẻ và nghị lực sống. Đây là hành trang tinh thần không thể thiếu cho thế hệ trẻ - những chủ nhân tương lai của đất nước.
Tôi tài giỏi, Bạn cũng thế
Sách là sản phẩm của nền văn minh nhân loại, mang trong mình kho tàng kiến thức khổng lồ và đa dạng. Nó không chỉ mở ra những chân trời mới trong khám phá thế giới mà còn mang đến những bài học quý giá trong cuộc sống.
Tuy nhiên, điều quan trọng là tìm được cuốn sách phù hợp với nhu cầu của bạn. Một trong những cuốn sách tôi muốn giới thiệu là “Tôi tài giỏi, Bạn cũng thế” của tác giả Adam Khoo, được dịch sang tiếng Việt bởi Trần Đăng Khoa và Uông Xuân Vy. Cuốn sách là đúc kết từ kinh nghiệm của Adam Khoo, người từng bị coi là “vô dụng” và “học kém” nhưng đã vươn lên trở thành triệu phú trẻ nhất Singapore. Adam chia sẻ những phương pháp và kỹ năng mà anh đã áp dụng từ năm 13 tuổi để đạt được thành công trong học tập và sự nghiệp. Cuốn sách không chỉ là câu chuyện cá nhân mà còn là cẩm nang hướng dẫn chi tiết để người đọc có thể áp dụng và thành công.
Adam Khoo bắt đầu hành trình của mình từ những bước đi nhỏ, từ dễ đến khó, với mục tiêu rõ ràng. Qua từng trang sách, độc giả sẽ được chứng kiến quá trình vượt qua thử thách của một triệu phú trẻ. Sự kiên trì và quyết tâm của Adam khiến tôi không thể rời mắt khỏi cuốn sách. Tôi đã đọc nó một cách say mê, mong muốn khám phá những bí quyết mà Adam đã đúc kết. Adam không chỉ thu hút người đọc bằng nội dung sâu sắc mà còn bằng cách trình bày logic và dễ hiểu. Mỗi trang sách là một bài học quý giá, giúp tôi tích lũy kinh nghiệm và chuẩn bị hành trang cho tương lai.
“Phương pháp học để nắm bắt thông tin (chương V)
Sơ đồ tư duy công cụ ghi nhớ tối ưu (chương VII)
Trí nhớ siêu đẳng cho từ và số (chương VIII, XIX)”
Những phương pháp trên đã giúp cải thiện đáng kể khả năng học tập và làm việc của nhiều người. Ví dụ, sơ đồ tư duy (mind map) đã được ứng dụng rộng rãi trong giáo dục và các lĩnh vực khác, mang lại hiệu quả cao. Tuy nhiên, phương pháp chỉ là một phần, yếu tố quan trọng nhất vẫn là động lực học tập. Phần III của sách - “Động lực cá nhân của bạn” - tập trung vào việc xây dựng và duy trì động lực. Từ chương XII đến chương XVI, Adam chia sẻ cách vượt qua sự lười biếng, phát triển bản thân và tạo quyết tâm mạnh mẽ. Phần cuối sách cung cấp phương pháp thi cử hiệu quả qua chương XVII - “Tăng tốc về đích” và chương XVIII - “Chiến thắng và vinh quang”. Đọc đến đây, bạn đã hoàn thành bước đầu tiên trên con đường thành công.
Sau khi đọc xong cuốn sách, tôi đã rút ra được nhiều bài học quý giá. Dưới đây là một số bí quyết mà tôi muốn chia sẻ: “Để thay đổi cuộc sống, tôi phải thay đổi. Bạn là người làm chủ cuộc đời mình. Hãy thay đổi hiện tại để hướng tới thành công, đừng nhìn vào bóng tối của quá khứ.
Không có thất bại, chỉ có kinh nghiệm. Nếu bạn chưa thành công, hãy xem đó là bài học để tiến gần hơn đến thành công.
Nếu người khác làm được, tôi cũng làm được. Họ cũng chỉ có một bộ não và một cơ thể như bạn. Nếu họ làm được, tại sao bạn lại không?”
Từ những điều trên, tôi có thể khẳng định rằng dù bạn là ai, đang ở đâu, hay đang theo đuổi mục tiêu gì, cuốn sách “Tôi tài giỏi, Bạn cũng thế” sẽ là người bạn đồng hành, mang đến những bí quyết giúp bạn đạt được thành công như Adam Khoo.
Hà Nội băm sáu phố phường
Tuổi thơ của chúng ta đều được nuôi dưỡng bởi những trang sách. Sách là thứ gì đó rất thiêng liêng, mỗi khi nhắc đến, tôi cảm thấy tràn đầy xúc động. Bởi trong những cuốn sách ấy, tôi tìm thấy hình ảnh gia đình, quê hương - Hà Nội, nơi tôi đã gửi gắm cả tuổi thơ. Nhà văn Băng Sơn cũng từng viết: “Hà Nội như máu thịt tôi, không thể tách rời… Hà Nội có cái gì là tôi có cái đấy…” (trích từ “Hà Nội rong ruổi quẩn quanh”).
Vì yêu Hà Nội đến thế, nên bất cứ thứ gì thuộc về mảnh đất này, với tôi, đều đáng tự hào. Từ cách cầm đũa, thìa, đến cách thưởng thức món ăn, đều toát lên nét văn hóa độc đáo của người Hà Thành. Khi nhắc đến những cuốn sách viết về Hà Nội, tôi không thể quên được lời văn nhẹ nhàng, tinh tế của Thạch Lam trong “Hà Nội băm sáu phố phường”. Thạch Lam viết: “Hà Nội có một sức quyến rũ đối với những người ở nơi khác… dù ở hang cùng ngõ hẻm hay nương rẫy xa xôi, ban chiều vẫn có người ngóng về phương trời để thấy ánh sáng mờ của Hà Nội chiếu lên nền mây.” Tôi, như Thạch Lam, sống giữa lòng Hà Nội, cảm nhận được sự lưu luyến khó tả, một sức hút mà chỉ những ai xa quê mới thấu hiểu. Hà Nội có cái thú vị riêng, không thể lẫn vào đâu được, và để cảm nhận được điều đó, bạn phải tự mình khám phá, đặc biệt là qua hương vị ẩm thực.
Lời văn của Thạch Lam đưa tôi đi qua những con phố cổ kính, đậm chất Hà Nội. Những biển hàng xưa hiện lên đơn giản, không cầu kỳ, chỉ với tên cửa hàng viết tay điểm thêm vài chữ tiếng Pháp hay tiếng Tàu, phản ánh sự giao thoa văn hóa Đông-Tây. Nhưng biển hàng không thể nói lên hết sự ngon dở của món ăn. Thưởng thức ẩm thực Hà Nội không chỉ là việc ghé qua nhà hàng sang trọng, mà còn là sự rong ruổi trên từng con phố. Thạch Lam dẫn ta đi qua những hàng quán, thậm chí là những gánh hàng rong, để tìm thấy cái tinh túy nhất. Ông viết: “Mỗi giờ là một thứ quà rong khác nhau, ăn quà cũng là một nghệ thuật, ăn đúng giờ và chọn đúng người bán, mới là người sành ăn.” Thạch Lam không chỉ kể về món ăn, mà còn dạy ta cách thưởng thức, cách cảm nhận hương vị để thấy được cái hồn của Hà Nội.
Những tiếng rao đêm khuya vang lên trong yên lặng, những bước chân mỏi mệt, nhưng chính những âm thanh ấy lại là lời ru của ẩm thực Hà Nội. Quà Hà Nội là thứ gì đó thần kỳ, chỉ cần nhắc đến thôi cũng khiến người phương xa thèm muốn. Hà Nội là chén trà nóng hổi bên miếng bánh khảo, là bát phở đậm đà buổi sớm, hay đơn giản là món xôi nếp thơm nồng mỡ hành. Hà Nội cũng là thức quà thanh tao từ lúa non - cốm. Hà Nội chỉ vậy thôi, nhưng sao khi nhắc đến, người ta lại cảm nhận được sức hút khó cưỡng? Bởi ẩm thực Hà Nội là sự hòa quyện giữa nét cổ xưa và hiện đại, tạo nên hương vị độc đáo không nơi nào có được. Thạch Lam, với tình yêu Hà Nội mãnh liệt, đã khiến mỗi món ăn trở thành ký ức khó phai.
“Hà Nội băm sáu phố phường” mang trong mình hơi thở cổ kính của một Hà Nội xưa, giờ chỉ còn trong ký ức. Cuốn sách như một chuyến du hành mà ai cũng mong ước để thỏa mãn vị giác khi đặt chân đến đất Kinh Kỳ. Thạch Lam, một người con của Hà Nội, với sự tự hào và khó tính, đã viết nên những dòng văn đầy ngẫu hứng nhưng chưa bao giờ lỗi thời. Ông tôn vinh việc thưởng thức món ăn như một nghệ thuật, tạo nên nét đẹp vĩnh cửu trong văn hóa Hà Thành. Bằng thể văn tùy bút tinh tế, cuốn sách nhắc nhở chúng ta rằng, trong văn chương, từng có một Hà Nội xinh đẹp, hiền hòa và đậm đà hương vị như thế!
Thi nhân Việt Nam
Thơ - những vần điệu giản dị mà sâu sắc, mang đến cảm giác như lạc vào một không gian riêng, nơi tôi có thể cảm nhận niềm vui, nỗi buồn và cả sự tiếc nuối của tác giả. Một bài thơ dù ngắn hay dài đều chứa đựng tư tưởng lớn, phản ánh cả một thời đại. Vì vậy, tôi thường xuyên lui tới thư viện trường để tìm kiếm những bài thơ hay, và tình cờ tôi đã phát hiện cuốn sách “Thi nhân Việt Nam” của Hoài Thanh - Hoài Chân. Tôi đã mượn nó ngay lập tức để thỏa mãn trí tò mò của mình.
Mở đầu cuốn sách là bài phê bình “Một thời đại trong thi ca”. Ban đầu, tôi cảm thấy bối rối vì nhiều điều chưa từng tiếp xúc. Tôi đã định bỏ cuốn sách lại, nhưng rồi nhớ đến câu nói của Sapphire: “Tác giả gửi đi thông điệp, và nhiệm vụ của người đọc là giải mã chúng một cách thấu đáo.” Quyết tâm của tôi trỗi dậy, tôi mở sách và đọc kỹ từng trang, tìm hiểu những điều mới mẻ. Quả thật, cuốn sách đã mang đến cho tôi nhiều điều bất ngờ.
“Thi nhân Việt Nam” là tác phẩm phê bình về phong trào Thơ mới Việt Nam, do hai anh em Hoài Thanh và Hoài Chân biên soạn. Đây là hợp tuyển thơ đầu tiên của thời kỳ Thơ mới, ghi lại những tên tuổi và tác phẩm tiêu biểu từ năm 1932 đến 1941. Cuốn sách sử dụng phương pháp phê bình chủ quan, được đánh giá cao về giọng văn và khả năng cảm thụ của tác giả. Tác phẩm tập hợp nhiều nhà thơ nổi tiếng như Xuân Diệu, Huy Cận, Hàn Mặc Tử, và cả Tản Đà - người đứng giữa hai thời đại cũ và mới.
Hoài Thanh và Hoài Chân đã viết “Thi nhân Việt Nam” với sự tỉ mỉ và chân thành. Cuốn sách là tài liệu quý để rèn luyện kỹ năng lý luận văn học. Tác giả nhấn mạnh rằng không thể đánh giá một bài thơ qua độ dài ngắn, và cách nhận diện Thơ mới phải dựa trên việc so sánh “bài hay với bài hay”. Ông cũng phân tích sự khác biệt giữa cái “ta” chung và cái “tôi” riêng, đồng thời gợi mở lối thoát cho các nhà thơ mới qua tình yêu tiếng Việt.
Một câu bình luận khiến tôi vô cùng tâm đắc: “Mất bề rộng, ta đi tìm bề sâu. Nhưng càng đi sâu, càng lạnh. Ta thoát lên tiên cùng Thế Lữ, phiêu lưu trong trường tình cùng Lưu Trọng Lư, điên cuồng với Hàn Mặc Tử, Chế Lan Viên, đắm say cùng Xuân Diệu. Nhưng động tiên đã khép, tình yêu không bền, điên cuồng rồi tỉnh, say đắm vẫn bơ vơ. Ta ngơ ngẩn buồn trở về hồn ta cùng Huy Cận.” Câu văn này như một tổng kết hoàn hảo cho thời đại rực rỡ của Thơ mới, và được nhiều thế hệ sau nhớ mãi.
“Thi nhân Việt Nam” đã trải qua nhiều thăng trầm. Khi mới xuất bản, nó bị phủ nhận vì dám ca ngợi “thơ buồn”. Đáng ngạc nhiên hơn, chính Hoài Thanh cũng từng chối bỏ tác phẩm của mình. Có lẽ vì nó không hợp thời. Nhưng dần dần, khi nhìn lại, người ta mới thấu hiểu giá trị của cuốn sách trong việc tổng kết một giai đoạn đổi mới của thơ ca. Dù đã được công nhận, nhưng thật đáng tiếc, Hoài Thanh đã qua đời, mang theo nỗi niềm u uẩn.
“Thi nhân Việt Nam” là cuốn sách tuyệt vời dành cho những người yêu thơ ca và muốn tìm hiểu sâu về văn học. Cuốn sách không thể đọc vội vàng, mà cần được nghiền ngẫm từng câu chữ để thấu hiểu ý nghĩa sâu xa. Tin tôi đi, thời gian bạn dành cho cuốn sách này sẽ không uổng phí. Sau khi đọc xong, tôi càng khâm phục Hoài Thanh - nhà phê bình văn học xuất sắc nhất của Việt Nam hiện đại. “Thi nhân Việt Nam” xứng đáng là tác phẩm hay nhất viết về Thơ mới và là một trong những cuốn sách phê bình văn học xuất sắc nhất.
Đắc Nhân Tâm
Mỗi người đều có sở thích riêng, và tôi cũng vậy. Tôi đam mê đọc sách, đặc biệt là cuốn “Đắc Nhân Tâm” của Dale Carnegie. Cuốn sách này đã để lại trong tôi nhiều ấn tượng sâu sắc.
“Đắc Nhân Tâm” mang đến cho tôi nhiều kiến thức quý giá về cuộc sống. Nó dạy tôi cách làm người, cách đối nhân xử thế, và cách cư xử đúng mực với mọi người xung quanh. Đọc sách không chỉ giúp tôi mở rộng tư duy mà còn mang lại những bài học ý nghĩa từ cuộc sống.
Sách là tài sản tinh thần vô giá của con người. Mỗi tác giả đều dành tâm huyết để chắt lọc những điều quan trọng nhất và gửi gắm vào từng trang sách. Đối với tôi, tri thức là thứ tài sản quý báu mà tôi tích lũy qua từng ngày. Đó không phải thứ có thể mua bằng tiền, mà phải bằng thời gian, công sức và sự nỗ lực không ngừng. Vì vậy, tôi luôn trân trọng và phát huy nó mỗi ngày.
Trong thời đại công nghệ phát triển, thói quen đọc sách dần bị lãng quên. Sách vở mất đi giá trị vốn có, và con người dường như quên đi những điều ý nghĩa trong cuộc sống. Chúng ta cần sống một cách có ý thức, để khi nhìn lại, không cảm thấy hối tiếc vì những gì đã qua.
“Đắc Nhân Tâm” là cuốn sách vô cùng hữu ích. Nó không chỉ dạy tôi nghệ thuật thuyết phục, cách sống đúng đắn, mà còn mang đến nguồn tri thức phong phú. Cuốn sách này thực sự là một kho báu cho bất kỳ ai muốn hoàn thiện bản thân.
Tác giả Dale Carnegie là người có kiến thức uyên thâm và tài năng xuất chúng. Những câu từ ông viết ra luôn giàu giá trị và ý nghĩa. Chúng ta cần học hỏi, trân trọng và gìn giữ những tài sản tinh thần này, bởi chúng là thứ quý giá không thể đong đếm bằng vật chất.
Tôi có thói quen đọc sách mỗi ngày, và điều đó khiến tôi cảm thấy hạnh phúc. Qua sách, tôi học được nhiều bài học quý giá, phát triển kỹ năng và hoàn thiện tư duy. Một tư duy đúng đắn sẽ giúp tôi vượt qua nhiều thử thách trong cuộc sống, vì vậy tôi luôn cố gắng rèn luyện bản thân mỗi ngày.
Sở thích và ước mơ luôn đồng hành cùng chúng ta, thúc đẩy ý chí và bản lĩnh. Học hỏi và rèn luyện không ngừng là điều cần thiết để trưởng thành. Chỉ có đọc sách, tư duy và học hỏi, chúng ta mới thấu hiểu được nhiều điều từ cuộc sống. Mỗi người cần ý thức được giá trị của bản thân để làm những điều ý nghĩa nhất.
Ai cũng có ước mơ và niềm vui riêng. Với tôi, niềm vui lớn nhất là được đắm mình trong những cuốn sách yêu thích mỗi ngày.
Kho tàng truyện cổ tích Việt Nam
Bà ngoại tôi là một giáo viên dạy Ngữ văn, người có niềm đam mê đọc và sưu tầm sách. Chính bà là người đã truyền cảm hứng đọc sách cho tôi từ thuở nhỏ. Bà đã tặng tôi một cuốn sách mà tôi vô cùng yêu thích.
Cuốn sách bà tặng tôi mang tên “Kho tàng truyện cổ tích Việt Nam”. Khi mở từng trang sách, tôi cảm nhận được mùi thơm của giấy mới. Những dòng chữ đen in trên nền giấy trắng tinh khôi đưa tôi vào thế giới của những câu chuyện cổ tích đầy màu sắc và ý nghĩa. Trang đầu tiên còn có một tấm bìa cứng hình chữ nhật, dùng để đánh dấu trang, khiến tôi càng thêm trân trọng cuốn sách.
Cuốn sách chứa đựng gần một trăm câu chuyện cổ tích quen thuộc. Từ chàng Sọ Dừa thông minh, tài giỏi, đến nàng Ba tảo tần, hiền dịu, hay cô Tấm chịu thương chịu khó, và chàng Thạch Sanh dũng cảm, thật thà. Không thể thiếu những nhân vật phản diện như Lý Thông gian ác, cuối cùng cũng bị trừng trị đích đáng.
Mỗi câu chuyện đều mang đến cho tôi những bài học quý giá. Có lẽ, khi tặng tôi cuốn sách này, bà ngoại muốn nhắc nhở tôi phải luôn học hỏi những điều tốt đẹp, tránh xa cái ác và biết phê phán những hành vi xấu. Sau khi đọc xong, tôi đã hiểu thêm nhiều điều về cuộc sống và cách ứng xử giữa người với người.
Tôi yêu bà ngoại và vô cùng trân trọng cuốn sách bà tặng. Tôi đã đọc nó nhiều lần đến mức thuộc lòng từng câu chuyện, nhưng chưa bao giờ cảm thấy nhàm chán. Mỗi khi có thời gian, tôi lại kể những câu chuyện ấy cho em gái nhỏ của mình nghe. Em tuy còn bé nhưng luôn chăm chú lắng nghe, khiến tôi cảm thấy vui và hạnh phúc.
........ Mời tham khảo chi tiết tại file tải dưới đây........
- Hướng dẫn soạn bài Thực hành tiếng Việt trang 89 - Sách Kết nối tri thức 10, Tập 2: Chi tiết và đầy đủ cho Ngữ văn lớp 10
- Bài đọc: Chiều ngoại ô - Sách Tiếng Việt 4 Tập 2 Kết nối tri thức với cuộc sống, Bài 20
- Hướng dẫn luyện viết mở bài và kết bài cho bài văn miêu tả cây cối - Tiếng Việt 4 Kết nối tri thức Tập 2 Bài 21
- Bài đọc: Ở Vương quốc Tương Lai - Sách Tiếng Việt lớp 4 Kết nối tri thức, Tập 1, Bài 29
- Giới thiệu về các bạn trong lớp hoặc từng thành viên trong gia đình qua bài học Luyện từ và câu lớp 4: Câu kể 'Ai là gì?'