Bài Văn Mẫu Lớp 7: Tái Hiện Vẻ Đẹp Hùng Vĩ Của Núi Rừng Quê Hương Em - Tuyển Tập Văn Mẫu Hay Nhất
Vẻ đẹp thiên nhiên muôn màu, muôn vẻ luôn là nguồn cảm hứng bất tận trong văn học. Đây cũng là chủ đề trọng tâm xuyên suốt các dạng văn miêu tả, phân tích, cảm nhận và nghị luận dành cho học sinh lớp 7.
Hy vọng rằng 6 bài văn mẫu này sẽ là nguồn tài liệu hữu ích giúp các em ôn tập và tham khảo hiệu quả. Trên đây là nội dung chi tiết của bài văn mẫu Miêu tả vẻ đẹp núi rừng quê hương em. Chúc các em hoàn thành bài làm xuất sắc và đạt được kết quả cao nhất.
Dàn ý miêu tả vẻ đẹp núi rừng quê hương em
1. Mở bài: Giới thiệu cảnh đẹp mà em yêu thích: Đó là cảnh gì? Ở đâu? Em đã đến vào dịp nào? (Một buổi sáng tinh mơ, tôi bước đi trên con đường làng quen thuộc, ngắm nhìn cánh đồng lúa chín vàng trải dài bất tận).
2. Thân bài:
a) Tả bao quát:
Màu sắc, hương vị chung của toàn cảnh (rộng lớn, thu hẹp...) như thế nào? (Bầu không khí trong lành, mát mẻ. Hương lúa chín thơm ngát lan tỏa khắp không gian, khiến tâm hồn tôi bỗng trở nên thư thái. Cánh đồng lúa trải dài như một tấm thảm vàng óng ánh dưới ánh nắng mai).
b) Tả chi tiết:
- Cảnh được miêu tả cụ thể qua không gian, thời gian, màu sắc, hương vị... (Những thửa ruộng nối tiếp nhau như những mảnh ghép của bức tranh thiên nhiên. Giữa cánh đồng, những con kênh nhỏ uốn lượn, dẫn nước tưới tiêu. Lúa chín vàng, hạt nào hạt nấy tròn trịa, nặng trĩu, như đang chờ ngày thu hoạch).
- Sinh hoạt của con người trong cảnh (Các bác nông dân ra đồng từ sớm. Trên vai là gánh cỏ, tay cầm liềm... Họ vừa đi vừa trò chuyện rôm rả, khởi đầu một ngày làm việc đầy hứng khởi).
3. Kết bài: Cảm nghĩ của em đối với cảnh đẹp đã tả (yêu mến, gắn bó, nhiều kỉ niệm, mong có dịp trở lại...); (Đứng giữa cánh đồng, tôi như đang đứng giữa một khu rừng thu nhỏ, tràn đầy sức sống và hứa hẹn một mùa màng bội thu).
Miêu tả vẻ đẹp của núi rừng quê hương em - Mẫu 1

Là người Việt Nam, hẳn ai cũng từng nghe đến núi Tản Viên – ngọn núi thiêng gắn liền với truyền thuyết Sơn Tinh – Thủy Tinh, một câu chuyện cổ nổi tiếng trong kho tàng văn học dân gian nước ta.
Núi Tản Viên, hay còn gọi là núi Ba Vì, thuộc tỉnh Hà Tây (nay đã sáp nhập vào Hà Nội), giáp ranh với tỉnh Hòa Bình. Từ thị xã Sơn Tây đến chân núi chỉ chưa đầy hai mươi cây số. Vào những ngày hè nắng đẹp, trời trong, dãy Ba Vì hiện lên với vẻ hùng vĩ, oai nghiêm và thơ mộng vốn có từ ngàn đời.
Đứng trên đê sông Hồng, gió lộng, phóng tầm mắt ra xa, ta sẽ thấy dãy núi xanh thẫm sừng sững in bóng trên nền trời biếc. Đỉnh núi chia làm ba ngọn, trong đó ngọn Ngọc Hoa ở giữa là cao nhất, hai bên là ngọn Ông và ngọn Bà. Buổi sáng sớm, mây trắng vờn quanh, Ba Vì ẩn hiện sau làn sương mỏng, càng thêm huyền ảo.
Buổi trưa, nắng trung du xứ Đoài vàng rực như hổ phách. Không khí trong vắt, nắng phủ vàng rực cả triền núi, lấp lánh trên những tán cây cổ thụ của đại ngàn. Càng về chiều, màu núi chuyển sang tím sẫm, nổi bật trên nền ráng đỏ của hoàng hôn. Lúc ấy, núi Ba Vì hiện lên kì vĩ và lạ lùng!
Trải dài ven chân núi là những dãy đồi chập chùng, nhấp nhô như sóng lượn. Màu vàng nâu của cỏ tranh hòa lẫn với màu xanh ngắt của đồng cỏ. Hàng ngàn con bò của nông trường thong dong gặm cỏ trên những triền đồi. Hoa sim, hoa mua nở tím hồng, rực rỡ dưới ánh nắng.
Hồ Suối Hai như một tấm gương khổng lồ phản chiếu bầu trời và núi non. Gió thổi, mặt nước gợn sóng, bóng núi lung linh, chập chờn theo từng đợt sóng. Các loài chim như mòng, két, le le… mải mê kiếm mồi. Thỉnh thoảng, chúng bay vút lên, chao lượn giữa không trung bàng bạc sương mờ.
Những năm gần đây, khu du lịch Đồng Mô, Ngải Sơn của Ba Vì đã trở thành điểm đến hấp dẫn cho du khách trong và ngoài nước. Du khách sẽ được chiêm ngưỡng vẻ đẹp đa dạng của thiên nhiên: những rừng cây âm u, dốc đá cheo leo, thác nước trắng xóa, lấp lánh bảy sắc cầu vồng. Ao Vua nước trong vắt, những hang động sâu thẳm… tất cả tạo nên một khung cảnh hấp dẫn khó cưỡng. Hòa mình vào thiên nhiên thơ mộng, mọi mệt mỏi tan biến, nhường chỗ cho niềm vui và tình yêu cuộc sống.
Vẻ đẹp của núi Ba Vì quê em có thể sánh ngang với núi Phú Sĩ của Nhật Bản. Dáng núi Ba Vì đã khắc sâu vào tâm trí mỗi người sinh ra và lớn lên trên mảnh đất đầy truyền thuyết này. Dù biết là huyền thoại, em vẫn tin rằng, trên đỉnh núi thiêng, Sơn Tinh – vị thần tài ba, dũng cảm – vẫn đang sống hạnh phúc bên nàng Mị Nương xinh đẹp.
Miêu tả vẻ đẹp của núi rừng quê hương em - Mẫu 2

Thời thơ ấu – mỗi khi nhắc đến ba tiếng ấy, trái tim tôi lại rung lên những cảm xúc khó tả. Biết bao kỉ niệm đẹp đẽ về tuổi thơ, nhưng có lẽ rừng thông xanh là nơi tôi yêu quý nhất.
Những buổi chiều tà, tôi cùng đám bạn rủ nhau vào rừng thông câu cá. Ngồi trên phiến đá bên dòng suối nhỏ, chúng tôi vừa thả mồi vừa trò chuyện rôm rả, từ chuyện trên trời đến chuyện dưới biển. Khi phao động đậy, chúng tôi giật cần, những chú cá rô phi viền đỏ lóng lánh giãy đành đạch trên thảm cỏ xanh mướt.
Khi hoàng hôn buông xuống, chúng tôi ra về với những chú cá rô phi béo mập. Ôi, sao mà đẹp đến thế những buổi chiều đi nhặt củi về, ngồi nghỉ dưới gốc thông, lắng nghe tiếng suối chảy róc rách như đang thủ thỉ tâm tình. Tiếng thông reo vi vu như một bản nhạc bất tận. Có lần bị mẹ mắng, tôi chạy vào rừng thông.
Ngồi dưới gốc cây, nghe tiếng thông reo du dương, bao nhiêu giận dữ trong lòng tôi tan biến hết. Tiếng thông, tiếng suối như ru tôi vào giấc ngủ êm đềm. Khi tỉnh dậy, mặt trời đã gần lặn, tôi vội vã chạy về nhà.
Những buổi sáng đi học sớm, tôi thường đi qua rừng thông, lắng nghe tiếng chim hót ríu rít: “Ríu ran kẽ la – Là lời của chim”. Tôi ngắt một bông hoa bên bờ suối. Chao ôi, bông hoa ấy đẹp làm sao! Những giọt sương đọng trên cánh hoa long lanh như hạt ngọc. Rừng thông xanh rì rào trong gió. Ôm lấy thân cây, áp tai vào, tôi như nghe thấy tiếng thổn thức của mầm xanh đang vươn lên.
Đến giờ học, tôi chạy vụt đi, bông hoa còn vương lại trên cành thông, những hạt phấn vàng li ti bay bay... Có những buổi học về sớm, tôi lang thang trong rừng thông. Chọn một cây cao nhất, tôi ôm lấy thân cây và đo xem mình có cao bằng nó không, tưởng mình phải bằng nửa cây thông, nào ngờ chỉ bằng một phần tư.
Nằm gối đầu lên gốc thông, xoài người trên thảm cỏ xanh mướt, tôi lấy truyện ra đọc. Tiếng thông reo vi vu, gió thổi mát rượi khiến câu chuyện cổ tích tôi đang đọc như hiện ra trước mắt. Những buổi tối, bọn con gái rủ nhau ra rừng thông hứng gió, còn bọn con trai chúng tôi thấy chúng ở đầu rừng là xông ra, huơ tay múa chân, hét inh ỏi làm bọn con gái sợ hãi chạy tán loạn.
Chủ nhật được nghỉ, chúng tôi vào rừng chơi đánh trận giả. Cây thông reo vi vu như chào mừng tôi. Dòng suối chảy róc rách như kể lại chiến công của tôi, còn tôi thì kiêu hãnh nhìn khắp bốn phía. Mùa nước lũ, thông giận dữ lung lay cành lá làm nước sợ hãi sủi bọt. Khi mùa xuân đến, thông bỗng cười xòa, reo vi vu suốt ngày đêm.
Mùa xuân đã khoác lên thông một chiếc áo xanh rờn. Được đón ánh mặt trời, được hưởng làn gió mát, được ngắm hoa đẹp, được nghe suối chảy và tiếng cười đùa của chúng tôi, thông lại reo vi vu ca hát cùng đàn chim xinh đẹp...
Đấy! Rừng thông xanh của tôi là như thế đấy! Nó như một “người mẹ hiền” của tôi, lúc vui cũng như buồn, rừng thông xanh đều cùng tôi chia sẻ. Đã bao mùa xuân qua, rừng thông xanh vẫn giữ được “tính tình” và vẻ đẹp xanh tươi của mình. Nó mãi mãi là kí ức tươi đẹp nhất trong cuộc đời tôi.
Miêu tả vẻ đẹp của núi rừng quê hương em - Mẫu 3

Mùa hè năm ngoái đã mang đến cho em một trải nghiệm đầy ý nghĩa với chuyến hành trình khám phá rừng Cúc Phương. Đó là cuộc gặp gỡ thú vị với một trong những cánh rừng nguyên sinh hiếm hoi còn sót lại của Việt Nam.
Ấn tượng đầu tiên của em là một cánh rừng xanh mướt như viên ngọc bích dưới bầu trời xanh thẳm! Từ cổng vào đến khu nhà sàn nghỉ dưỡng khoảng hai mươi cây số. Sau khi thu xếp đồ đạc, chúng em được chia nhóm và nhận lịch trình cho các hoạt động khám phá. Mỗi nhóm tự chọn khu vực yêu thích và bắt đầu hành trình của mình.
Đây là một cánh rừng đặc trưng của khí hậu nhiệt đới, với những dây leo chằng chịt quấn quanh thân cây gỗ lớn, vươn lên tìm ánh sáng. Có những bụi dây leo không rõ đã sống ký sinh từ bao giờ, chúng đan xen vào nhau đến mức khó phân biệt đâu là tán lá của cây chủ, đâu là của cây sống nhờ.
Cây gỗ ở đây chủ yếu là loại lá rộng, tán lớn, phân thành nhiều tầng khác nhau tùy theo lượng ánh sáng mà mỗi loài cần. Những cây ưa sáng vươn cao, để lại chút ánh nắng yếu ớt lọt xuống cho những loài ưa bóng râm. Cứ thế, chúng cùng nhau tồn tại hài hòa.
Dưới tán rừng nguyên sơ, thỉnh thoảng em bắt gặp những chú sóc dạn dĩ, hay những chú cáo với ánh mắt cảnh giác. Những chú sóc nhỏ nhanh nhẹn tìm kiếm thức ăn trên mặt đất, dùng hai chân trước khéo léo như đôi tay đỡ lấy hạt quả đưa lên miệng.
Những chú cáo trông như đang tìm kiếm bạn bè để chia sẻ nỗi niềm. Có những khu vực được chỉ dẫn là nơi sinh sống của rắn, gà rừng và các loài chim. Chúng em tha hồ khám phá và tận hưởng không khí trong lành, yên tĩnh, tách biệt khỏi cuộc sống ồn ào bên ngoài.
Cuối ngày, ai nấy đều mỏi nhừ chân vì không quen đi bộ đường dài và leo dốc, nhưng ai cũng vui vẻ và không ngừng kể cho nhau nghe về những điều thú vị đã trải qua. Chuyến đi tuy ngắn ngủi nhưng đã giúp chúng em hiểu thêm về hệ sinh thái rừng Việt Nam và cảm nhận được nhịp thở của thiên nhiên.
Miêu tả vẻ đẹp của núi rừng quê hương em - Mẫu 4

Những cánh rừng trên khắp đất nước Việt Nam đều xanh tốt, mang lại sự dịu mát cho đất và con người. Nhờ khí hậu nhiệt đới nóng ẩm, rừng phát triển phong phú và trở thành nơi cư trú lý tưởng cho vô số loài động vật hoang dã. Mỗi cánh rừng ẩn chứa vẻ đẹp kỳ bí, hoang sơ, một món quà diệu kỳ mà mẹ thiên nhiên ban tặng cho những ai biết quan sát, yêu thích và khám phá thiên nhiên.
Trong khu rừng ấy, có vô số cảnh đẹp và ấn tượng. Bước vào rừng, ta như lạc vào một thế giới huyền diệu và tươi mát. Đoạn đường đất ẩm ướt được phủ kín bởi những cây nấm. Nấm mọc sum suê, tạo thành một thành phố nấm kỳ lạ, mỗi cây nấm như một lâu đài với kiến trúc độc đáo. Tác giả cảm thấy mình như một người khổng lồ lạc vào kinh đô của những người tí hon, với những đền đài, miếu mạo và cung điện thu nhỏ dưới chân.
Khung cảnh trở nên huyền bí, như thể lạc vào một câu chuyện cổ tích của nhà văn An-đéc-xen. Ngôn từ được sử dụng tài tình với những so sánh sinh động. Vì là rừng hoang dã, những tầng lá rậm rạp che phủ mặt đất, tạo cảm giác mơ hồ về thời gian. Ánh nắng xuyên qua kẽ lá, chiếu xuống mặt đất những tia sáng dịu nhẹ của buổi trưa.
Tiến sâu vào rừng, âm thanh bắt đầu vang lên bất ngờ, không còn sự im lặng huyền bí như ta tưởng. Những loài thú hoang dã chuyền cành và di chuyển dưới mặt đất, thoắt ẩn thoắt hiện một cách sinh động. Những con vượn bạc má ôm con chuyền cành nhanh như chớp. Những chú chồn sóc với bộ lông đuôi bồng bềnh vụt qua trong chớp mắt.
Những con nai vàng đang gặm cỏ non, bước đi trên thảm lá vàng tuyệt đẹp. Chỉ cần như vậy, cảnh rừng đã hứa hẹn nhiều điều bất ngờ và thú vị. Đi tiếp, ta sẽ bắt gặp khu rừng khộp nổi tiếng với vẻ đẹp như rừng mùa thu. Tác giả phát hiện ra nó với niềm thích thú và trầm trồ. Ông không tin vào mắt mình, phải dụi mắt để xác nhận rằng toàn bộ khung cảnh được bao phủ bởi màu vàng rực rỡ.
Cảnh vật nhuốm màu vàng ấm áp, bình yên nhưng không kém phần sức sống. Những tán lá xanh rì điểm xuyết giữa khung cảnh, tạo nên những điểm nhấn ấn tượng. Rừng được ví như “giang sơn vàng rợi”. Tác phẩm “Kỳ diệu của rừng xanh” của nhà văn Nguyễn Phan Hách, dù chỉ là một đoạn văn ngắn, nhưng đã khắc họa vẻ đẹp nguyên sơ, thơ mộng của một cánh rừng.
Với óc quan sát tinh tế và lối miêu tả gần gũi, tác giả đã khiến độc giả dễ dàng cảm nhận và yêu mến vẻ đẹp thiên nhiên hoang sơ, huyền bí ấy. Đọc xong tác phẩm, em càng thêm yêu quý những cánh rừng và mong muốn mọi người cùng chung tay bảo vệ vẻ đẹp tự nhiên của rừng, để những cánh rừng mãi mãi xanh tươi.
Miêu tả vẻ đẹp của núi rừng quê hương em - Mẫu 5

Phú Thọ quê tôi nổi tiếng với những rừng cọ bạt ngàn xanh mướt. Trải qua bao thế hệ, rừng cọ ấy vẫn là người bạn thân thiết của người dân nơi đây.
Từ bên kia sông Thao, nhìn về phía núi xa xa, thấp thoáng những rừng cọ xanh ngút ngàn. Quê tôi có những ngọn đồi trùng điệp, tròn trịa. Không phải là đồi thông, bạch đàn hay tràm như nhiều nơi khác, mà là những rừng cọ với tán lá xanh mát rượi.
Tôi vẫn nhớ những buổi chiều, tôi cùng đám bạn trong làng rủ nhau vào rừng cọ. Trong rừng có đủ loại cây, từ cây tế, sim, mua đến cả mật ong rừng. Nhưng chúng tôi vào đó chủ yếu để hái quả cọ. Thân cọ không nhẵn nhụi, thế mà có đứa leo được tận ngọn để hái quả.
Ngày bé, tôi gầy còm, ốm yếu nên chỉ dám đứng dưới gốc cây, chờ các bạn ném quả xuống rồi nhặt, gom lại chia nhau. Giờ đây, mỗi lần về quê, đi ngang qua những ngọn đồi cọ cao vút, thẳng tắp với tán lá xanh thẫm xòe ra như những chiếc ô che mưa che nắng, lòng tôi lại xao xuyến lạ thường.
Kí ức tuổi thơ tôi ngập tràn màu xanh của rừng cọ bạt ngàn. Cọ xòe ô che nắng, che mát tuổi thơ tôi như lời mẹ ru, như lời cô dạy tôi hát, múa theo nhịp phách cung đàn… Giờ tôi đã lên thành phố sống, nhưng kí ức về dòng sông Lô, đồi chè, rừng cọ vẫn mãi thiêng liêng và không bao giờ phai nhòa trong tim tôi.
Sau này, tôi đã tìm đọc nhiều bài thơ, bài văn viết về trung du và rừng cọ. Tôi đặc biệt yêu thích bài văn “Rừng cọ quê tôi” của tác giả Nguyễn Thái Vân. Bài văn như một bức tranh sống động về cây cọ, tượng trưng cho Phú Thọ quê tôi: “Chẳng nơi nào như sông Thao quê tôi, rừng cọ chập chùng. Thân cọ dài như thanh kiếm sắc vung lên. Gió bão không thể nào quật ngã”.
Rừng cọ là hình ảnh quen thuộc với mọi người, từ đứa trẻ lên ba đến cụ già râu tóc bạc phơ. Ai cũng hiểu rằng Phú Thọ là quê hương của rừng cọ: “Trường tôi học, núp trong rừng cọ. Nhà tôi ở trong rừng cọ…”. Dù đi đâu, người dân Phú Thọ vẫn luôn nhớ về rừng cọ quê mình, nơi kí ức tuổi thơ lam lũ trở về. Chính hình ảnh sông Lô, rừng cọ đã khắc sâu trong tâm trí tôi.
Tôi mãi nhớ về rừng cọ thân thương quê mình. Trong tôi vẫn ngân vang câu hát: “Cọ xòe ô che nắng, râm mát đường em đi…”
Miêu tả vẻ đẹp của núi rừng quê hương em - Mẫu 6

Sau chuyến đi dài ngày trở về, Hà Nội vẫn ồn ào với dòng xe cộ tấp nập, những tòa nhà cao tầng san sát, và những hàng quán rực rỡ ánh đèn. Nhưng lòng tôi lại chợt nhớ da diết về Tây Bắc. Dù đã đi qua nhiều miền đất nước, chưa nơi nào để lại trong tôi nhiều cảm xúc đến thế.
Hành trình bắt đầu với niềm háo hức khó tả, khiến ai nấy đều thao thức. Những tiếng cười rộn rã, lời dặn dò ân cần, và những cái bắt tay chúc phúc đã tiếp thêm sức mạnh để chúng tôi lên đường khám phá vẻ đẹp tiềm ẩn của miền Tây Bắc.
Con đường dẫn lên Tây Bắc mang một vẻ đẹp kỳ lạ: quanh co, hiểm trở nhưng cũng đầy thơ mộng. Tôi như lạc vào chốn bồng lai, nơi mà mỗi khúc cua, mỗi ngọn núi đều khiến lòng người say đắm. Những câu hát về Tây Bắc với “núi vút cao trùng mây”, “suối sâu, đèo cao” bỗng hiện lên sống động trong tâm trí.
Điều đầu tiên khiến tôi ấn tượng khi đặt chân đến đây là nhịp sống chậm rãi, khác hẳn sự hối hả của phố thị. Không còn những dòng xe ồn ào hay những tòa nhà chọc trời, Tây Bắc hiện lên với vẻ đẹp giản dị, bình yên, nơi núi non trùng điệp ôm lấy cuộc sống con người.
Núi non nơi đây như những bức tường thành sừng sững, trùng trùng điệp điệp. Cuộc sống của người dân cũng giản đơn, hòa mình vào thiên nhiên. Họ mưu sinh trên những vách đá cheo leo nhưng vẫn luôn tươi cười, hồn nhiên, và thân thiện. Tôi không thể quên được nụ cười ngây thơ của những đứa trẻ khi nhận những thanh kẹo nhỏ từ chúng tôi.
Tôi đi qua những dãy núi xanh ngắt, vẻ đẹp ấy khiến tôi không còn sợ độ cao. Những ngày sống giữa đại ngàn, tôi đắm chìm trong cảnh sắc và tình người. Tây Bắc đã cho tôi tình yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống, và yêu con người nơi đây một cách mãnh liệt. Trên hết, tôi hạnh phúc vì đã thực hiện được ước mơ thuở nhỏ: được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của quê hương mình.
- Tuyển tập 25 mẫu mở bài ấn tượng cho bài thơ 'Bạn đến chơi nhà' của Nguyễn Khuyến, giúp khơi nguồn cảm hứng và định hướng viết văn hiệu quả.
- Tổng hợp 28 mẫu kết bài ấn tượng cho Bài thơ Bạn đến chơi nhà của Nguyễn Khuyến | Phân tích sâu sắc và đa chiều
- Văn Mẫu Lớp 7: Phân Tích Và Giải Thích Ý Nghĩa Câu Tục Ngữ 'Đèn Nhà Ai Nhà Nấy Rạng' - Tuyển Tập Những Bài Văn Hay Nhất
- Bài Văn Mẫu Lớp 7: Phân Tích Hình Ảnh Người Mẹ Trong Tác Phẩm 'Mẹ Tôi' - Tuyển Tập Những Bài Văn Hay Nhất
- Văn mẫu lớp 7: Khám phá giá trị nhân đạo sâu sắc trong bài thơ Bánh trôi nước - Tuyển tập những bài văn hay