Bài Văn Mẫu Lớp 6: Kể Lại Câu Chuyện Cây Bút Thần Qua Lời Kể Sinh Động Và Hấp Dẫn - Tuyển Tập Những Bài Văn Mẫu Hay Nhất Lớp 6
Những bài văn mẫu kể lại câu chuyện Cây bút thần qua lời kể của em mà chúng tôi tổng hợp dưới đây sẽ là nguồn tham khảo quý giá, giúp các em học sinh phát triển khả năng kể chuyện một cách linh hoạt và sáng tạo. Em có thể thêm những chi tiết hợp lý để câu chuyện trở nên sinh động, hấp dẫn hơn mà vẫn giữ nguyên được cốt truyện gốc.
Kể lại câu chuyện Cây bút thần - Mẫu 1

Ngày xửa ngày xưa, tại một ngôi làng nhỏ ở Trung Quốc, có một cậu bé mồ côi tên Mã Lương, vừa thông minh lại có tài vẽ tranh tuyệt vời. Cha mẹ mất sớm, cậu phải tự kiếm sống bằng cách lên núi chặt củi, ra đồng cắt cỏ đổi gạo. Dù nhà nghèo, không có tiền mua bút lông, nhưng Mã Lương vẫn không ngừng đam mê học vẽ.
Một đêm nọ, trong giấc mơ, Mã Lương thấy một cụ già râu tóc bạc phơ, hiện ra trong ánh hào quang. Cụ già mỉm cười hiền từ, trao cho cậu một cây bút và nói:
– Ta tặng con cây bút thần. Nó sẽ giúp con vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.
Mã Lương nhìn cây bút bằng vàng lấp lánh, reo lên đầy vui sướng:
– Ôi! Cây bút đẹp quá! Cháu cảm ơn ông! Cháu cảm ơn ông ạ!
Chưa kịp nói hết lời, cụ già đã biến mất. Tỉnh dậy, Mã Lương tưởng chỉ là giấc mơ, nhưng cây bút thần vẫn nằm trong tay khiến cậu vô cùng ngạc nhiên.
Mã Lương thử vẽ một con chim. Khi nét vẽ cuối cùng hoàn thành, con chim cất cánh bay lên trời, hót líu lo. Cậu tiếp tục vẽ một con cá, cá vẫy đuôi nhảy xuống sông, bơi lượn tung tăng. Mã Lương vui mừng khôn xiết!
Từ đó, Mã Lương dùng cây bút thần giúp đỡ những người nghèo khổ trong làng. Ai thiếu cuốc, cậu vẽ cuốc. Ai thiếu đèn, cậu vẽ đèn. Nhà nào không có thùng múc nước, cậu vẽ thùng múc nước. Tiếng lành đồn xa, mọi người đều biết đến tài năng kỳ lạ của cậu.
Trong vùng có một tên địa chủ tham lam. Nghe tin Mã Lương có cây bút thần, hắn sai người đến bắt cậu về nhà, ép cậu vẽ theo ý mình.
Mã Lương tuy nhỏ tuổi nhưng rất kiên cường và ghét sự tham lam của bọn nhà giàu. Dù bị dụ dỗ hay đe dọa, cậu nhất quyết không vẽ gì cho hắn. Tên địa chủ tức giận, nhốt cậu vào chuồng ngựa và bỏ đói.
Ba ngày sau, giữa đêm đông lạnh giá, tuyết rơi trắng xóa. Tên địa chủ nghĩ thầm: “Thằng nhóc kia chắc chết đói hoặc chết rét rồi!”. Khi hắn đến chuồng ngựa, ánh sáng lọt qua khe cửa khiến hắn tò mò. Nhìn vào, hắn thấy Mã Lương đang ngồi bên lò lửa ấm áp, ăn bánh nướng thơm phức. Hắn không tin vào mắt mình. Lò sưởi và bánh nướng từ đâu ra? À, tất cả đều nhờ cây bút thần! Lòng tham trỗi dậy, hắn sai đầy tớ xông vào giết Mã Lương để cướp bút. Nhưng Mã Lương đã vẽ chiếc thang, trèo qua tường và trốn thoát. Tên địa chủ leo lên thang định đuổi theo, nhưng thang biến mất, hắn ngã lộn cổ xuống đất. Mã Lương vẽ con ngựa, cưỡi lên và phi nhanh khỏi nơi đó.
Sau nhiều ngày phi ngựa không nghỉ, Mã Lương dừng chân tại một thị trấn nhỏ. Để tránh bị phát hiện, cậu vẽ tranh bán ngoài phố, nhưng thường vẽ dở dang như chim thiếu mỏ hoặc chân. Dù vậy, tranh của cậu vẫn khiến mọi người trầm trồ khen ngợi.
Một hôm, Mã Lương vẽ con cò trắng. Do sơ ý, một giọt mực rơi vào mắt cò, khiến nó mở mắt và bay đi trước sự kinh ngạc của mọi người. Tin đồn lan đến tai nhà vua, một kẻ tham lam và tàn ác. Hắn ra lệnh bắt Mã Lương về kinh đô.
Nhà vua bắt Mã Lương vẽ rồng, nhưng cậu vẽ cóc ghẻ. Hắn bắt vẽ phượng hoàng, cậu vẽ gà trụi lông. Hai con vật xấu xí nhảy nhót quanh nhà vua khiến hắn tức giận, ra lệnh cướp cây bút thần và tống Mã Lương vào ngục tối.
Hắn cầm bút thần tự vẽ. Đầu tiên, hắn vẽ một núi vàng. Không thoả mãn lòng tham, hắn vẽ hết núi này đến núi khác. Vẽ xong, hắn nhìn kĩ thì hoá ra là những tảng đá lớn. Những tảng đá ấy lăn xuống, suýt đè hắn gãy chân.
Không từ bỏ lòng tham, hắn vẽ thỏi vàng, càng vẽ càng lớn, càng dài. Vẽ xong, hắn nhìn lại thì thấy trước mắt không phải là thỏi vàng mà là một con mãng xà khổng lồ, miệng đỏ lòm, há hoác, đang lao bổ đến định nuốt chửng hắn. May mà có đám quan quân xô tới cứu.
Biết không có Mã Lương thì hỏng hết việc, hắn đành thả cậu ra, dùng vàng bạc dụ dỗ và hứa gả công chúa cho. Mã Lương hiểu rõ tâm địa xấu xa của hắn nhưng vẫn vờ đồng ý. Tên vua mừng rỡ, trả lại bút thần cho cậu.
Sợ vẽ núi có nhiều thú dữ, tên vua ra lệnh cho Mã Lương vẽ biển. Chỉ hai nét bút, biển đã hiện ra trước mặt, xanh thẳm và trong suốt như mặt gương soi. Tên vua ngắm biển rồi hỏi:
Tại sao biển mà lại không có cá?
Mã Lương chấm nhanh vài chấm. Bao nhiêu là cá xuất hiện, đủ hình dáng màu sắc đang bơi lội tung tăng. Tên vua thích thú lắm, vội ra lệnh:
– Vẽ cho ta một chiếc thuyền! Ta muốn ra khơi xem cá!
Trong nháy mắt, Mã Lương đã vẽ xong một chiếc thuyền buồm lớn. Nhà vua, hoàng hậu, hoàng tử, công chúa và các quan đại thần tranh nhau xuống thuyền. Mã Lương đưa thêm vài nét bút. Gió thổi nhè nhẹ, sóng gợn lăn tăn, thuyền từ từ rời bến.
Thấy thuyền đi quá chậm, tên vua đứng trên mũi thuyền kêu lớn:
– Cho gió to thêm một tí! Cho gió to thêm một tí!
Mã Lương vung tay vẽ thêm vài nét bút đậm. Sóng biển nổi lên, gió mạnh hơn. Những cánh buồm căng phồng, chiếc thuyền lao nhanh vun vút. Cậu bé tồ thêm nhiều nét nữa. Biển động ầm ầm, chiếc thuyền lắc lư, nghiêng ngả. Tên vua sợ hãi, cuống quýt kêu lên:
– Đừng cho gió thổi nữa! Đừng cho gió thổi nữa!
Mã Lương không thèm đếm xỉa đến những lời nói đó. Cậu tiếp tục vẽ những đường cong lớn. Sóng biển dâng cao, xô vào thuyền hết đợt này đến đợt khác. Tên vua ướt hết quần áo, một tay ôm lấy cột buồm, một tay ra hiệu, gào to bảo Mã Lương dừng bút.
Vờ như không nghe thấy, Mã Lương vẫn tiếp tục vẽ. Gió bão càng to, mây đen kéo đến mù mịt, trời tối đen. Những lớp sóng hung dữ đã nhấn chìm chiếc thuyền xuống biển sâu.
Thế là hết đời tên vua tham lam, hung ác. Việc làm của Mã Lương được ngợi ca và truyền tụng khắp nước. Sau đó, Mã Lương đi đó đi đây, dùng bút thần phục vụ những người nghèo khổ. Cậu bé hoạ sĩ tài ba, đức độ được mọi người yêu mến và cảm phục.
Kể lại câu chuyện Cây bút thần - Mẫu 2

Ngày xưa, có một cậu bé thông minh tên Mã Lương. Cha mẹ cậu mất sớm, từ nhỏ cậu đã yêu thích hội họa nhưng không có tiền mua bút. Hằng ngày, cậu dùng que vạch xuống đất để vẽ chim bay trên trời, nhúng tay vào nước vẽ cá tôm bơi lội, và vẽ đồ đạc lên tường nhà.
Mã Lương học vẽ một cách say mê và tiến bộ nhanh chóng. Cậu vẽ gì cũng giống như thật, nhưng luôn ước ao có một cây bút thật sự.
Một đêm, trong giấc mơ, cậu thấy một ông già râu tóc bạc phơ hiện ra, trao cho cậu một cây bút và nói:
– Đây là bút thần, nó sẽ giúp con nhiều điều.
Mã Lương vui sướng reo lên:
– Cây bút đẹp quá! Cháu cảm ơn ông, cảm ơn ông!
Chưa kịp nói hết lời, ông già đã biến mất. Tỉnh dậy, cậu thấy mình đang cầm cây bút thần và vô cùng ngạc nhiên.
Mã Lương thử vẽ con chim, chim liền tung cánh bay. Vẽ con cá, cá nhảy xuống nước bơi lội. Cậu dùng bút thần vẽ cho người nghèo trong làng, ai thiếu gì cậu vẽ nấy, giúp đỡ mọi người.
Tin đồn đến tai tên địa chủ tham lam. Hắn sai người bắt Mã Lương về nhà, ép cậu vẽ theo ý mình. Mã Lương kiên quyết không vẽ gì cho hắn. Tức giận, hắn nhốt cậu vào chuồng ngựa, nghĩ rằng cậu sẽ chết vì đói và lạnh. Nhưng vài ngày sau, hắn thấy cậu đang ngồi bên lò sưởi ấm áp, ăn bánh thơm ngon. Hắn tức tối, sai đầy tớ giết cậu để cướp bút thần.
Khi đám đầy tớ xông vào, Mã Lương đã vẽ chiếc thang trèo qua tường và trốn thoát. Cậu vẽ con ngựa, nhảy lên lưng ngựa và phi nhanh khỏi nơi đó. Nghe tiếng ồn ào đằng sau, cậu biết bọn chúng đang đuổi theo, liền giương cung bắn tên vào tên địa chủ rồi tiếp tục phi ngựa. Sau vài ngày đêm, cậu dừng chân tại một thị trấn nhỏ, vẽ tranh bán để kiếm sống, nhưng luôn cố tình vẽ dở dang. Một hôm, khi vẽ con chim thiếu mắt, cậu vô tình làm rơi giọt mực vào đúng chỗ mắt, con chim liền sống dậy và bay đi. Sự việc gây chấn động khắp thị trấn, và cuối cùng đến tai nhà vua. Vua bắt cậu vào cung để vẽ, nhưng Mã Lương biết vua là kẻ tham lam nên không chịu vẽ theo ý hắn. Vua bảo vẽ rồng, cậu vẽ cóc ghẻ; bảo vẽ phượng, cậu vẽ gà trụi lông. Nhà vua tức giận, nhốt cậu vào ngục và cướp bút thần.
Vua tự vẽ núi vàng, nhưng khi xem lại, chỉ thấy những tảng đá lớn. Hắn tiếp tục vẽ thỏi vàng, nhưng thỏi vàng biến thành con mãng xà khổng lồ đang lao về phía hắn. May có người cứu kịp, nếu không hắn đã bị con mãng xà nuốt chửng. Biết không thể thiếu Mã Lương, vua đành thả cậu ra, hứa gả công chúa và trả lại bút thần. Mã Lương giả vờ đồng ý, rồi vẽ biển xanh thẳm cho vua. Vua nhìn biển và hỏi:
– Sao biển này không có cá?
Mã Lương chấm vài nét bút, biển liền xuất hiện đầy cá đủ màu sắc. Vua thích thú, bảo cậu vẽ thuyền để ra khơi. Thuyền vừa xong, vua cùng hoàng hậu, công chúa, thái tử và quần thần lên thuyền.
Thuyền đi chậm, vua đứng trên mũi thuyền hét lớn: "Cho gió to lên, cho gió to lên!". Mã Lương tô thêm vài nét bút đậm, sóng biển nổi lên dữ dội. Vua hoảng hốt kêu lên:
– Đừng cho gió thổi nữa. Đừng cho gió thổi nữa!
Mã Lương không hề để ý đến lời van xin của vua, tiếp tục vẽ những đường cong lớn. Sóng biển cuồn cuộn, đập vào thuyền hết đợt này đến đợt khác.
Vua ướt sũng quần áo, một tay ôm chặt cột buồm, một tay ra hiệu gào thét: "Mã Lương, dừng lại ngay!". Mã Lương giả vờ không nghe thấy, tiếp tục vẽ thêm những nét bút mạnh mẽ. Gió bão càng lúc càng dữ dội, nhấn chìm con thuyền của vua trong biển sóng hung tàn.
Sau cái chết của vua, câu chuyện về Mã Lương được lan truyền khắp nơi. Không ai biết cậu đi đâu, nhưng người ta đồn rằng cậu trở về sống bình yên giữa những người nông dân chất phác và lương thiện.
Kể lại câu chuyện Cây bút thần - Mẫu 3

Ngày xưa, có một cậu bé thông minh tên là Mã Lương. Từ nhỏ, cậu đã đam mê hội họa, nhưng do hoàn cảnh gia đình khó khăn, cha mẹ mất sớm, cậu không có tiền mua bút vẽ. Hằng ngày, khi đi kiếm củi, cậu dùng que vạch lên đất để vẽ những chú chim đang bay lượn trên trời. Lúc cắt cỏ ven sông, cậu lại dùng tay nhúng nước để vẽ tôm cá. Trên bốn bức tường trong nhà, đâu đâu cũng thấy những nét vẽ của cậu.
Thời gian trôi qua, nhờ sự chăm chỉ luyện tập, tài năng của Mã Lương ngày càng tiến bộ. Những bức tranh cậu vẽ đều sống động như thật, khiến người xem có cảm giác như đang nghe tiếng chim hót hay nhìn thấy cá bơi lội tung tăng. Tuy nhiên, ước mơ sở hữu một cây bút vẽ vẫn là điều xa vời đối với cậu.
Một đêm nọ, trong giấc ngủ say, Mã Lương bỗng thấy một cụ già râu tóc bạc phơ xuất hiện, trao cho cậu một cây bút và nói:
- Đây là cây bút thần! Hãy cầm lấy, nó sẽ giúp con thực hiện nhiều điều kỳ diệu.
Mã Lương vui mừng reo lên, cảm ơn cụ già rồi tỉnh dậy. Kỳ lạ thay, cây bút thần vẫn nằm trong tay cậu. Cậu liền thử vẽ những nét đầu tiên. Khi vẽ cá, cá liền bơi xuống nước. Khi vẽ chim, chim bay vút lên trời cất tiếng hót. Mã Lương vừa ngạc nhiên vừa thích thú.
Từ đó, Mã Lương dùng cây bút thần để giúp đỡ những người nghèo khó trong làng. Tin đồn về cậu bé có cây bút thần lan đến tai tên địa chủ giàu có nhất vùng. Hắn liền sai người bắt Mã Lương về, ép cậu vẽ theo ý mình. Nhưng Mã Lương kiên quyết không tuân lệnh, vì cậu hiểu rõ bản chất tham lam của hắn. Tức giận, tên địa chủ nhốt cậu vào chuồng ngựa, nghĩ rằng đói khát sẽ khiến cậu phải khuất phục. Nhưng Mã Lương đã dùng bút thần vẽ bếp lửa ấm áp và bánh ngon để sống qua ngày.
Khi tên địa chủ sai người đến giết Mã Lương để cướp bút thần, cậu đã nhanh chóng vẽ một chiếc thang để trốn thoát. Bọn đầy tớ đuổi theo, Mã Lương liền vẽ ngựa để phi nhanh. Nhưng chúng vẫn không buông tha. Cậu bèn vẽ cung tên và bắn trúng họng tên địa chủ tham lam, kết thúc cuộc truy đuổi.
Sau nhiều ngày lang thang, Mã Lương dừng chân tại một thị trấn nhỏ. Để kiếm sống, cậu vẽ tranh bán, nhưng vì sợ lộ bí mật, cậu cố tình vẽ thiếu nét: chim không có mỏ, gà không có chân,... Một hôm, khi vẽ con cò, cậu vô tình để rơi giọt mực vào chỗ thiếu, khiến chú cò bỗng sống dậy và bay đi. Tin đồn về cậu lan đến tai nhà vua, và cậu bị bắt về kinh đô.
Trong cung, nhà vua ép Mã Lương vẽ nhiều thứ, nhưng cậu luôn tìm cách chống đối. Khi vua yêu cầu vẽ rồng, cậu vẽ con cóc ghẻ. Khi vua đòi vẽ núi vàng, cậu lại vẽ núi đá. Cuối cùng, vua dùng kế dụ dỗ, hứa gả công chúa để cậu vẽ biển. Mã Lương giả vờ đồng ý, vẽ biển êm đềm với đàn cá đẹp. Khi vua đòi thêm thuyền, gió và sóng, cậu bí mật tăng thêm nét bút, khiến biển nổi sóng dữ dội, nhấn chìm cả thuyền và bọn vua quan tham lam.
Sau sự kiện đó, câu chuyện về Mã Lương và cây bút thần được truyền khắp nơi. Nhưng không ai biết cậu đi đâu. Có người nói cậu trở về quê, kẻ lại bảo cậu tiếp tục đi khắp nơi giúp đỡ người nghèo khổ.
Câu chuyện về Mã Lương và cây bút thần không chỉ là một câu chuyện cổ tích mà còn là bài học về lòng nhân ái, sự thông minh và khát vọng vươn lên trong cuộc sống. Nó nhắc nhở chúng ta rằng, dù trong hoàn cảnh khó khăn nhất, chỉ cần có tài năng và tấm lòng, chúng ta vẫn có thể tạo nên những điều kỳ diệu.
Mã Lương đã trở thành biểu tượng của sự sáng tạo và lòng dũng cảm. Cậu không chỉ vẽ nên những bức tranh đẹp mà còn vẽ nên cuộc sống tốt đẹp hơn cho những người xung quanh. Câu chuyện của cậu mãi mãi là nguồn cảm hứng cho những ai đam mê nghệ thuật và khát khao cống hiến.
Kể lại câu chuyện Cây bút thần - Mẫu 4
Trong chương trình Văn học lớp 6, chúng tôi được học một câu chuyện cổ tích Trung Quốc kể về cậu bé tên Mã Lương, người có tài năng hội họa đặc biệt. Nhờ cây bút thần, cậu đã giúp đỡ dân làng xây dựng cuộc sống tốt đẹp hơn.
Mã Lương từ nhỏ đã yêu thích hội họa, nhưng cậu mồ côi cha mẹ từ sớm và sống trong cảnh nghèo khó, không có tiền mua giấy và bút vẽ. Những lúc rảnh rỗi, cậu thường dùng que vẽ lên đất hoặc đá, thậm chí vẽ kín cả những bức tường trong nhà. Càng ngày, tài năng của cậu càng được khẳng định khi những bức vẽ trở nên sống động như thật. Một đêm, trong giấc mơ, cậu được một vị tiên tặng cho cây bút thần. Tỉnh dậy, cậu phát hiện cây bút vẫn nằm trong tay mình. Vui mừng, cậu vẽ ngay một con chim, và bức vẽ bỗng nhiên sống dậy, chim cất cánh bay lên trời. Từ đó, Mã Lương dùng cây bút thần để vẽ ra những vật dụng cần thiết giúp đỡ dân làng.
Tin đồn về cây bút thần lan đến tai một tên địa chủ tham lam. Hắn liền sai người bắt Mã Lương về, ép cậu vẽ theo ý mình. Nhưng Mã Lương kiên quyết không tuân lệnh. Tức giận, hắn nhốt cậu vào chuồng ngựa, không cho ăn uống, nghĩ rằng cậu sẽ chết đói. Tuy nhiên, Mã Lương đã dùng bút thần vẽ ra lò sưởi ấm áp, bánh nướng thơm ngon, và cả chiếc thang để trốn thoát. Khi tên địa chủ cho người xông vào định giết cậu, Mã Lương đã kịp thời trốn thoát, để lại chiếc thang và bức tường đổ vỡ. Tên địa chủ leo lên thang đuổi theo nhưng ngã nhào xuống đất. Mã Lương nhanh chóng vẽ ngựa và cung tên, bắn trúng họng tên địa chủ, kết thúc cuộc truy đuổi.
Sau khi trốn thoát, Mã Lương phi ngựa suốt mấy ngày đêm và dừng chân tại một thị trấn nhỏ. Để kiếm sống, cậu vẽ tranh bán, nhưng luôn cố tình để thiếu một chi tiết trong mỗi bức tranh để tránh bị phát hiện. Một lần, do sơ ý, cậu làm rơi một giọt mực vào con cò trắng thiếu mắt, khiến nó sống dậy và bay đi. Tin đồn về cậu lan đến tai nhà vua tham lam và độc ác. Vua liền sai lính bắt cậu về cung, ép cậu vẽ theo ý mình. Nhưng Mã Lương luôn tìm cách chống đối, vẽ những thứ xấu xí thay vì những gì vua yêu cầu. Khi vua cướp lấy bút thần và tự vẽ, những bức vẽ của hắn đều trở thành thảm họa, suýt chút nữa khiến hắn mất mạng.
Cuối cùng, nhà vua dùng kế dụ dỗ, hứa gả công chúa cho Mã Lương để cậu vẽ biển. Mã Lương giả vờ đồng ý, vẽ biển xanh êm đềm với đàn cá tôm bơi lội. Khi vua yêu cầu vẽ thuyền và gió, cậu cũng làm theo. Nhưng khi vua đòi gió thổi mạnh hơn, Mã Lương bí mật tăng thêm nét bút, khiến biển nổi sóng dữ dội, bão tố kéo đến, và con thuyền của vua bị nhấn chìm. Tên vua tham lam và độc ác đã phải trả giá cho những hành động của mình.
Câu chuyện về Mã Lương và cây bút thần đã trở thành huyền thoại, được truyền tụng khắp nơi. Nhưng không ai biết chính xác cậu đã đi đâu sau đó. Có người nói cậu trở về quê hương, trong khi những người khác lại tin rằng cậu tiếp tục đi khắp nơi, dùng tài năng của mình để giúp đỡ những người nghèo khổ. Câu chuyện không chỉ là một bài học về lòng nhân ái mà còn là lời nhắc nhở về sức mạnh của sự sáng tạo và lòng dũng cảm.
- Lập dàn ý kể lại câu chuyện về lòng trung thực hoặc lòng nhân hậu - Hướng dẫn chi tiết cho bài văn kể chuyện trong chương trình Tiếng Việt 4 bộ sách Chân trời sáng tạo
- Tả con gấu trong vườn bách thú - Dàn ý chi tiết cùng 10 bài văn mẫu hay nhất miêu tả con vật trong vườn thú dành cho học sinh lớp 4
- Hướng dẫn lập dàn ý viết thư thăm hỏi người thân, thầy cô, bạn bè hoặc người khác - Bài luyện tập Tiếng Việt 4 bộ sách Cánh Diều
- Ôn tập học kì 1 Tiết 4 môn Tiếng Việt lớp 4 - Chân trời sáng tạo Tập 1 trang 146
- Hướng dẫn Soạn bài Thực hành tiếng Việt trang 26 - Sách Kết nối tri thức 6 Tập 1