Văn mẫu lớp 8: Đoạn văn cảm nhận về nhân vật Lão Hạc (13 bài) - Những bài viết hay và sâu sắc nhất
Tài liệu Bài văn mẫu lớp 8: Đoạn văn cảm nhận về nhân vật Lão Hạc sẽ được EduTOPS chia sẻ đến quý độc giả, mang đến nguồn tư liệu phong phú và sâu sắc.

Nội dung bao gồm 13 bài văn mẫu lớp 8. Hãy cùng khám phá ngay để tìm cảm hứng và ý tưởng độc đáo cho bài viết của bạn.
Dàn ý viết đoạn văn cảm nhận về nhân vật Lão Hạc
- Giới thiệu tổng quan về nhân vật Lão Hạc: vợ mất sớm, con trai bỏ đi làm đồn điền cao su, sống cô đơn với con chó Vàng, vì nghèo khó nên phải bán chó và chọn cái chết đau đớn bằng bả chó.
- Những phẩm chất cao quý: một người hiền lành, sâu sắc, giàu tình yêu thương nhưng cũng đầy bi kịch và đáng thương.
- Cảm nhận và suy nghĩ về nhân vật: yêu quý, trân trọng và xót xa trước số phận của Lão Hạc.
Đoạn văn ngắn gọn cảm nhận về nhân vật Lão Hạc - Một hình tượng đầy xúc động trong văn học
Đoạn văn số 1
Nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của Nam Cao đã khắc sâu vào tâm trí tôi nhiều cảm xúc. Lão là một người nông dân nghèo khổ, chịu nhiều bất hạnh. Vợ mất sớm, lão một mình nuôi con trai khôn lớn. Tài sản duy nhất của lão chỉ là ba sào vườn, một túp lều nhỏ và con chó Vàng. Gia cảnh khó khăn khiến lão không thể lo nổi việc cưới vợ cho con. Chán nản, con trai lão bỏ đi làm đồn điền cao su. Sau một trận ốm, trong nhà không còn gì để ăn, lão đành bán cậu Vàng. Lão nhờ ông giáo giữ hộ số tiền để khi con trai trở về sẽ trao lại. Cuối cùng, lão tìm đến Binh Tư xin bả chó để kết liễu cuộc đời. Lão Hạc hiện lên với những phẩm chất cao quý - một người nông dân thật thà, hiền lành và giàu tình yêu thương. Đồng thời, lão cũng là người sống trong sạch, giàu lòng tự trọng. Nhân vật Lão Hạc giúp tôi thấu hiểu hơn về số phận bi thảm của người nông dân Việt Nam trước cách mạng, từ đó thêm trân trọng và đồng cảm với họ.
Đoạn văn số 2
Truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao đã khắc sâu vào tâm trí tôi những ấn tượng khó phai. Tác giả đã xây dựng thành công hình tượng Lão Hạc - một người nông dân nghèo khổ nhưng mang trong mình những phẩm chất cao đẹp. Trước hết, Lão Hạc là một con người nhân hậu, giàu tình yêu thương. Điều này được thể hiện rõ qua nỗi đau đớn, xót xa khi lão buộc phải bán đi cậu Vàng - người bạn duy nhất của mình. Không chỉ vậy, lão còn là một người cha hết mực yêu thương con, luôn dành dụm và lo lắng cho tương lai của con trai. Đặc biệt, Lão Hạc còn là một người có lòng tự trọng cao. Dù sống trong cảnh nghèo khó, lão vẫn giữ vững nhân cách, không làm điều gì trái với lương tâm và không muốn làm phiền đến người khác. Nhân vật Lão Hạc chính là biểu tượng cho vẻ đẹp tâm hồn của người nông dân Việt Nam, đồng thời gửi gắm thông điệp nhân văn sâu sắc của Nam Cao. Tôi vô cùng yêu mến và trân trọng nhân vật này.
Đoạn văn số 3
Lão Hạc là một nhân vật đầy ám ảnh và thành công mà Nam Cao đã khắc họa. Cuộc đời đầy bi kịch của lão đã để lại trong lòng người đọc những ấn tượng sâu sắc khó phai. Lão có một người vợ và một người con trai duy nhất. Vợ lão mất sớm, còn con trai vì không đủ tiền cưới vợ nên phẫn chí bỏ đi làm phu đồn điền cao su. Trước khi đi, con trai lão để lại một kỷ vật - con chó Vàng, mà lão yêu quý và coi như người bạn tâm giao. Năm đó, đói kém hoành hành, mất mùa liên tiếp, bão lũ cuốn trôi hết hoa màu, cộng thêm một trận ốm nặng, lão Hạc bị dồn đến bước đường cùng. Không còn lựa chọn nào khác, lão đành đau đớn bán đi cậu Vàng - người bạn thân thiết nhất. Sau khi bán chó, lão khóc nức nở như một đứa trẻ. Sợ rằng tiếp tục sống sẽ ảnh hưởng đến con trai, và vì cảm thấy tội lỗi khi lừa gạt một con chó, lão quyết định kết liễu cuộc đời bằng bả chó. Cái chết của lão không chỉ là sự giải thoát mà còn là minh chứng cho lòng tự trọng và tình yêu thương vô bờ dành cho con. Lão Hạc là một nhân vật mang đậm tính nhân văn, để lại nhiều suy ngẫm sâu sắc.
Đoạn văn số 4
Trong tác phẩm Lão Hạc của Nam Cao, Lão Hạc hiện lên như một hình ảnh tiêu biểu cho người nông dân Việt Nam trước Cách mạng. Lão là một con người giàu tình yêu thương, sống nhân hậu và có lòng tự trọng cao. Tuy nhiên, cuộc đời lão lại chìm trong nghèo khó và cô đơn. Vợ lão mất sớm, con trai duy nhất vì phẫn chí mà bỏ đi làm phu đồn điền cao su, để lão sống lủi thủi với con chó Vàng làm bạn. Sau khi bán cậu Vàng - người bạn tri kỷ cuối cùng, lão sống trong day dứt, dằn vặt và nỗi đau xót tột cùng. Lão Hạc là người có ý thức sâu sắc về lẽ sống, nên sau khi gửi số tiền ít ỏi cho ông giáo, lão từ chối mọi sự giúp đỡ từ người khác. Với lòng tự trọng cao, lão không muốn làm phiền hàng xóm khi chết, nhờ ông giáo dùng số tiền đó lo ma chay. Mọi người trong làng không ai hiểu nguyên nhân cái chết của lão, chỉ có Binh Tư và ông giáo thấu hiểu. Trong xã hội thực dân phong kiến, lão Hạc như ngọn đèn le lói trước cơn gió dữ. Qua tác phẩm, Nam Cao đã khắc họa rõ nét phẩm giá cao đẹp và nhân cách trong sạch của Lão Hạc nói riêng, cũng như người nông dân Việt Nam nói chung.
Đoạn văn số 5
Nhân vật Lão Hạc mang trong mình một hoàn cảnh đầy bất hạnh và đau thương, nhưng vẫn giữ trọn tình yêu thương dành cho những người thân yêu và đặc biệt là một lòng tự trọng cao cả. Qua nhân vật này, Nam Cao đã thể hiện một tư tưởng nhân đạo tiến bộ và sâu sắc. Dù sống trong cảnh nghèo khó, cùng cực, lão Hạc vẫn không đánh mất nhân phẩm của mình. Binh Tư từng nghĩ lão xin bả chó để ăn trộm, ông giáo cũng có lúc nghi ngờ lão. Nhưng không, Lão Hạc vẫn giữ nguyên vẹn tâm hồn đầy yêu thương và lòng tự trọng cao đẹp của một người nông dân chân chất. Lão yêu thương con trai hết mực, chấp nhận sống cô đơn, già nua để con được thỏa chí ra đi. Tình yêu thương ấy càng được thể hiện mãnh liệt khi lão quyết định kết liễu cuộc đời bằng bả chó, để không làm phiền đến con. Qua đó, Nam Cao đã bày tỏ niềm tin vào phẩm cách cao quý của người nông dân Việt Nam trước Cách mạng. Điều này thật đáng trân trọng, bởi trong xã hội lúc bấy giờ, người nông dân thường bị coi thường, thậm chí có nhà văn còn ví họ như “những con lợn không tư tưởng”. Chính vì thế, tư tưởng nhân văn của Nam Cao càng trở nên đáng quý và đáng ngợi ca.
Đoạn văn số 6
Lão Hạc là một nhân vật mang trong mình những phẩm chất cao đẹp. Lão sống nhân hậu, ngay cả với con chó Vàng. Khi con trai bỏ đi, “cậu Vàng” trở thành người bạn giúp lão vơi bớt nỗi cô đơn. Niềm vui, nỗi buồn của “cậu Vàng” cũng chính là niềm vui, nỗi buồn của lão. Vợ mất sớm, lão dồn hết tình thương vào việc nuôi con khôn lớn. Lão giữ mảnh vườn cũng vì tương lai của con. Và lão tìm đến cái chết cũng vì con (khi chết, lão vẫn còn tiền). Đó là một sự hy sinh vô cùng lớn lao. Là một người có lòng tự trọng, lão chuẩn bị kỹ càng cho cái chết của mình, không muốn làm phiền đến ai. Nghệ thuật phân tích tâm lý nhân vật của Nam Cao rất tinh tế. Ông tập trung khai thác thế giới nội tâm của Lão Hạc, làm nổi bật những giằng xé, day dứt, chua xót và hối hận của một người nông dân chất phác, nhân hậu. Với bút pháp linh hoạt, Nam Cao kết hợp giữa kể chuyện tỉnh táo, chân thực và chất trữ tình, đồng thời lồng ghép những triết lý sâu sắc về nhân tình thế thái qua suy nghĩ của nhân vật “tôi” – ông giáo. Đối với “cậu Vàng”, lão chăm sóc hết sức chu đáo, coi nó như một đứa trẻ, một người bạn trung thành giúp lão vơi đi nỗi cô đơn. Khi buộc phải bán “cậu Vàng”, lão đau đớn đến mức “ầng ậng nước mắt”. Lão cảm thấy mình là kẻ lừa dối, và vì không còn kiếm được tiền, lão sợ sẽ tiêu lạm vào tiền của con. Lão thà chết chứ không để con trắng tay. Quyết định tìm đến cái chết của lão càng khẳng định tình yêu thương và đức hy sinh vô bờ của một người cha giàu lòng nhân ái.
Đoạn văn số 7
Một trong những nhân vật để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong lòng em là Lão Hạc của nhà văn Nam Cao. Lão là một người nông dân nghèo khổ, vợ mất sớm, con trai bỏ đi làm phu đồn điền cao su. Lão sống cô đơn với con chó Vàng, coi nó như người bạn duy nhất trong cuộc đời. Cái nghèo đói đã đẩy lão đến bước đường cùng, buộc lão phải bán đi người bạn thân thiết ấy. Hình ảnh Lão Hạc là đại diện tiêu biểu cho người nông dân trong xã hội cũ, bị dồn vào bước đường cùng, buộc phải tìm đến cái chết để giữ lấy nhân phẩm và kết thúc một kiếp người đầy đau thương. Không chỉ Lão Hạc, mà nhiều nhân vật khác trong giai đoạn này cũng xứng đáng nhận được sự đồng cảm và yêu thương từ độc giả mọi thời đại. Nhân vật Lão Hạc nói riêng và người nông dân nói chung là một đề tài quen thuộc, luôn nhận được sự quan tâm đặc biệt từ bạn đọc. Dù thời gian trôi qua, hình ảnh Lão Hạc vẫn sống mãi trong lòng người đọc, để lại những ấn tượng khó phai và những bài học sâu sắc về nhân cách và lòng tự trọng.
Đoạn văn phân tích chi tiết về nhân vật Lão Hạc - Một hình tượng đầy xúc động trong văn học
Đoạn văn mẫu 1
Người nông dân trước Cách mạng sống trong cảnh nghèo đói, bị hoàn cảnh dồn ép đến bước đường cùng, nhưng họ vẫn giữ vững những phẩm chất tốt đẹp và nhân cách cao quý. Đại diện tiêu biểu cho những con người ấy là Lão Hạc - một nhân vật mang trong mình những phẩm chất cao đẹp của người Việt Nam. Lão Hạc là một nông dân nghèo khổ, nhưng sống trong sáng và thân thiện. Cuộc đời lão đầy trớ trêu, đẩy lão vào cảnh khốn cùng. Dù là một người chăm chỉ, cần cù, lão lại không có nổi một sào ruộng để canh tác. Gia sản duy nhất của lão chỉ là một con chó nhỏ và mảnh vườn để lại cho con trai. Cái nghèo không buông tha lão, khiến lão chịu đựng bao khổ cực, và con trai lão cũng chịu chung số phận. Vì muốn lấy được "ý trung nhân hoàn hảo", con trai lão yêu một cô gái nhà gia giáo, nhưng món tiền thách cưới quá lớn khiến lão không thể lo nổi. Con trai lão, vì phẫn chí, đành bỏ đi làm phu đồn điền cao su. Lão thương con, mong con được hạnh phúc, nhưng lão không biết làm sao để giúp con, chỉ biết đau đớn nhìn con ra đi. "Đồn điền cao su đi dễ khó về", lão hiểu rõ điều đó, nhưng chẳng thể ngăn cản được! Hằng ngày, lão chỉ biết quẩn quanh bên con chó Vàng - kỷ vật cuối cùng của con trai. Lão chăm sóc nó cẩn thận, tỉ mỉ từng miếng ăn, từng sợi lông. Lão yêu thương nó vì nó là mối liên kết cuối cùng giữa lão và con trai. Lão thà chết đói chứ không đụng đến mảnh vườn, sợ rằng khi con trai về sẽ không có chỗ ở, sinh sống. Cuối cùng, Lão Hạc đã chọn cái chết để kết thúc bi kịch của mình, chấm dứt những dằn vặt nội tâm, nhưng để lại bao suy ngẫm về số phận của những con người nghèo khổ mà lương thiện trong xã hội cũ.
Đoạn văn mẫu 2
Nam Cao, một nhà văn hiện thực xuất sắc trong giai đoạn 1930 - 1945, đã chạm đến trái tim độc giả bằng những tác phẩm phản ánh số phận bi thảm của người nông dân và người lao động trong xã hội cũ. Trong số đó, tác phẩm “Lão Hạc” đã để lại ấn tượng sâu sắc. Nhân vật Lão Hạc là một hình tượng đầy ám ảnh, với cuộc đời đầy bi kịch và đau khổ. Vợ lão mất sớm, lão một mình nuôi con trai khôn lớn. Con trai lão, vì nhà nghèo không thể cưới vợ, đã phẫn chí bỏ đi làm phu đồn điền cao su. Lão sống trong cô đơn, chỉ có con chó Vàng làm bạn. Nhưng rồi, cái nghèo đói đã buộc lão phải bán đi người bạn duy nhất ấy. Cuối cùng, lão chọn cái chết bằng bả chó để giữ trọn nhân phẩm của mình. Cuộc đời Lão Hạc là bức tranh chân thực về số phận cùng đường của người nông dân trong xã hội cũ. Tuy nhiên, trong sự tăm tối ấy, vẫn lấp lánh vẻ đẹp nhân cách của lão. Lão là một người cha yêu thương con hết mực. Dù đói khổ, lão vẫn kiên quyết không bán mảnh vườn, vì sợ con trai về sẽ không có chỗ ở. Lão dành dụm từng đồng để dành cho con, và khi lỡ tiêu vào số tiền ấy vì cơn ốm, lão cảm thấy vô cùng đau lòng. Lão gửi lại mảnh vườn cho ông giáo, nhờ ông giữ hộ cho con trai: “của mẹ nó thì nó hưởng”. Mọi suy nghĩ, hành động của lão đều hướng về con trai, mong con có một tương lai tốt đẹp hơn. Cái chết của lão cũng là vì con, một cái chết trong sạch, giữ trọn phẩm giá và để lại một con đường không vẩn đục cho con. Tình yêu thương của lão dành cho con thật vĩ đại và cao cả, được thể hiện qua từng hành động, lời nói và suy nghĩ. Nam Cao đã thành công trong việc khắc họa nội tâm nhân vật, kết hợp với những chi tiết nghệ thuật độc đáo, tạo nên một chân dung Lão Hạc điển hình cho người nông dân trong xã hội cũ - khổ cực nhưng vẫn ngời sáng vẻ đẹp tâm hồn, đặc biệt là tình yêu thương con vô bờ bến. Qua nhân vật này, Nam Cao đã khẳng định tài năng của mình trong việc phản ánh hiện thực và khám phá chiều sâu tâm lý con người.
Đoạn văn mẫu 3
Nam Cao đã xây dựng thành công nhân vật Lão Hạc, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Lão Hạc hiện lên là một người nông dân chịu thương chịu khó, nhưng bị số phận đẩy vào hoàn cảnh khốn cùng. Vợ lão mất sớm, một mình lão vất vả nuôi con. Đến khi con trai lão đến tuổi lập gia đình, yêu một cô gái trong làng, nhưng vì nhà gái thách cưới quá cao, lão không thể lo nổi. Đó là bi kịch của một người cha không thể chu toàn hạnh phúc cho con. Dù trong hoàn cảnh khó khăn, lão Hạc vẫn là một người cha yêu thương con hết mực. Vợ lão mất, lão không tái hôn, có lẽ vì sợ con trai phải chịu cảnh mẹ ghẻ con chồng. Khi con trai đòi bán vườn để cưới vợ, lão không đồng ý, vì lo cho tương lai của con. Nếu bán vườn, vợ chồng con lão sẽ sống bằng gì? Khi không cưới được vợ, con trai lão buồn bã, quyết định đi làm phu đồn điền cao su. Lão biết “cao su đi dễ khó về”, nhưng không thể ngăn cản. Nỗi lòng người cha nghèo khó ai thấu hiểu. Trước khi đi, con trai để lại cho lão con chó Vàng, người bạn duy nhất trong những ngày tuổi già cô đơn. Lão yêu quý nó, gọi nó là “Cậu Vàng”, coi nó như đứa cháu của mình. Mỗi bữa ăn, lão đều dành phần cho nó. Chó và chủ quấn quýt bên nhau. Nhưng rồi, năm đói kém, lão buộc phải bán con chó. Lão bàn với ông giáo, nhưng ông giáo nghĩ lão chỉ nói vậy thôi, chứ không nỡ bán. Sự băn khoăn của lão cho thấy tình yêu thương sâu sắc dành cho con chó - kỷ vật của con trai. Lão không nỡ bán, vì sợ sẽ không còn gì để nhớ về con. Tình yêu con của lão còn thể hiện qua việc lão kiên quyết không đụng đến số tiền dành dụm từ mảnh vườn, dù phải ăn củ chuối, củ rong qua ngày. Lão thà chịu đói chứ không phạm vào tiền của con. Không chỉ là người cha yêu thương con, lão Hạc còn là đại diện tiêu biểu của người nông dân giàu lòng tự trọng. Lão nhận ra sự khó chịu của vợ ông giáo khi lão hay sang nhà nói chuyện, từ đó lão từ chối mọi sự giúp đỡ. Chi tiết lão ăn bả chó tự tử là biểu hiện cao nhất của lòng tự trọng. Lão đau đớn, dằn vặt vì đã lừa con chó, và chọn cách kết liễu cuộc đời bằng chính thứ đã khiến lão day dứt. Qua nhân vật Lão Hạc, Nam Cao tái hiện số phận bi thảm của người nông dân trong xã hội cũ, nhưng cũng khẳng định bản chất tốt đẹp của họ, tạo nên giá trị hiện thực và nhân văn sâu sắc cho tác phẩm.
Đoạn văn suy nghĩ về cái chết của Lão Hạc
Cái chết của Lão Hạc không phải là hành động bộc phát hay tiêu cực. Lão đã kiên trì, cố gắng sống đến cùng: "Luôn mấy hôm, tôi thấy lão Hạc chỉ ăn khoai. Rồi thì khoai cũng hết. Bắt đầu từ đấy, lão chế tạo được món gì, ăn món ấy. Hôm thì lão ăn củ chuối, hôm thì lão ăn sung luộc, hôm thì ăn rau má, với thỉnh thoảng một vài củ ráy hay bữa trai, bữa ốc". Nhưng rồi, lão cũng không thể tiếp tục. Bi kịch ập đến. Nếu không muốn sống, lão đã không cố gắng duy trì sự sống bằng mọi cách như vậy. Lão có thể tự sát ngay sau khi gửi gắm mảnh vườn và tiền tang lễ cho ông giáo. Nhưng dường như, trong sự mòn mỏi, lão vẫn còn chờ đợi điều gì đó... Có lẽ lão chờ con trai trở về. Biết đâu trong những ngày tháng cố gắng ấy, con trai lão sẽ trở lại! Nhưng cuối cùng, lão không thể chờ thêm được nữa, buộc phải chấp nhận sự thật phũ phàng: lão muốn sống nhưng lại phải tự chọn cái chết. Tại sao lão lại tự trọng đến mức "hách dịch" như vậy? Lão có thể nhờ cậy người khác để sống qua ngày, dân gian vẫn thường nói "hàng xóm láng giềng tối lửa tắt đèn có nhau" mà! Thế nhưng, lão thậm chí không đụng đến tiền tang lễ của mình, huống chi là nhờ vả người khác. Đó mới là Lão Hạc. Cậu Vàng chết để có thêm năm đồng, nâng tổng số tiền lão gửi ông giáo lên ba mươi đồng, dành cho tang lễ nếu lão có mệnh hệ nào. "Đâu vào đấy" sao mà cay đắng đến thế! Khi con chó chết, lão Hạc mong nó được hóa kiếp; còn khi lão chết, con chó lại trở thành năm đồng để tiễn đưa hương hồn lão. Cơ cực đến thế là cùng. Xã hội thực dân nửa phong kiến tăm tối đã đẩy người nông dân vào bước đường cùng; cái nghèo đói, cùng cực đã buộc Lão Hạc phải đưa ra một quyết định đau đớn và nghiệt ngã.
Đoạn văn cảm nghĩ về nhân vật Lão Hạc
Lão Hạc là một người nông dân nghèo khổ, vợ mất sớm, con trai vì không đủ tiền cưới vợ nên phẫn chí bỏ đi làm phu đồn điền cao su. Lão sống cô đơn, nghèo khó với con chó Vàng làm bạn. Dù nghèo đói, lão vẫn dành tình yêu thương vô bờ cho cậu Vàng, coi nó như người bạn tâm giao không thể thiếu trong cuộc đời mình. Con người có thể nghèo về vật chất, nhưng tình cảm thì luôn dồi dào. Sau một trận ốm nặng, lão không còn đủ sức làm thuê như trước, bị dồn vào bước đường cùng, lão buộc phải bán cậu Vàng. Điều khiến người đọc ám ảnh nhất chính là nỗi đau tột cùng của lão khi phải lừa bán con chó. Một người đàn ông từng trải qua bao khổ cực, nhưng lại khóc nức nở khi phải lừa một con chó. Hình ảnh cậu Vàng bị bắt đi ám ảnh lão, đẩy cuộc sống của lão vào bế tắc. Lão gửi lại tiền và mảnh vườn cho ông giáo - người trí thức nghèo thường sang nhà lão trò chuyện. Lão nói dối Binh Tư, kẻ chuyên trộm chó, rằng xin bả chó để bắt con chó hay vào vườn, nhưng thực chất là để tự kết liễu cuộc đời mình. Lão Hạc chết trong đau đớn, quằn quại, và chỉ có Binh Tư và ông giáo hiểu nguyên nhân. Cái chết của lão không chỉ gây ám ảnh mà còn là bài học sâu sắc cho nhiều thế hệ. Phải chăng, cái chết ấy là lời thức tỉnh về tình cảm cao quý mà con người đã lãng quên trong cuộc sống bộn bề. Lão Hạc, cậu Vàng, và cái chết đau đớn của lão đều để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng độc giả, đồng thời khẳng định tài năng của nhà văn Nam Cao.
Đoạn văn nêu cảm nhận về nhân vật Lão Hạc
Nhân vật Lão Hạc đã khắc sâu vào lòng người đọc nỗi xót thương về một con người dù sống trong cảnh nghèo khó, cùng cực nhưng vẫn giữ được tấm lòng trong sạch đáng trân trọng. Lão là một nông dân nghèo, tài sản chỉ vỏn vẹn ba sào vườn, một túp lều và con chó Vàng. Hoàn cảnh của lão đầy bất hạnh: vợ mất sớm, một mình lão “gà trống nuôi con”, nhưng vì không đủ tiền cưới vợ cho con, con trai lão đành phẫn chí bỏ đi làm phu đồn điền cao su. Nỗi đau ấy khiến lão day dứt khôn nguôi, vì không thể lo cho con một cuộc sống đầy đủ. Từ ngày con đi, lão cố gắng dành dụm, giữ gìn mảnh vườn để khi con về có tiền lấy vợ. Vắng con, lão chỉ có cậu Vàng làm bạn, coi nó như người thân, như đứa cháu của mình. Lão trò chuyện, mắng yêu nó, nói với nó như nói với một đứa trẻ. Nhưng rồi, trận ốm kéo dài và cơn bão lớn đã đẩy cuộc sống của lão vào cảnh khốn cùng. Lão không còn đủ sức nuôi cậu Vàng và sợ sẽ tiêu lạm vào số tiền dành dụm cho con. Đó là nỗi đau đớn tột cùng. Lão đắn đo, do dự mãi trước khi quyết định bán chó, và khi làm điều đó, lão khóc như một đứa trẻ, “đôi mắt ầng ậc nước”. Cả đời sống lương thiện, trung thực, giờ đây lão phải lừa dối, và lương tâm lão đau nhói khi nhìn thấy ánh mắt trách móc của con chó bị trói. Bằng ngòi bút miêu tả tâm lý tinh tế, Nam Cao đã khắc họa nỗi khổ tâm, dằn vặt và niềm xót thương của Lão Hạc dành cho cậu Vàng. Chỉ một người có trái tim nhân hậu mới cảm thấy đau đớn và có lỗi với một con chó đến vậy. Chính sự hối hận ấy đã khiến lão chọn cái chết bi thảm: ăn bả chó để tự tử. Đó là cái chết dữ dội, thê thảm, nhưng cũng là sự lựa chọn đầy ý nghĩa. Lão có thể chọn cách kết thúc nhẹ nhàng hơn, nhưng lão đã chọn cách đau đớn này, phải chăng vì muốn tự trừng phạt bản thân sau khi lừa bán cậu Vàng. Câu chuyện khép lại, nhưng để lại trong lòng người đọc bao nỗi xót xa. Trong cảnh đời nghèo khó, ta vẫn thấy lấp lánh những nét đẹp trong nhân cách Lão Hạc: một người cha hết lòng vì con, sẵn sàng hi sinh cả mạng sống; một người nông dân dù bị dồn vào bước đường cùng vẫn giữ trọn nhân cách, “chết trong còn hơn sống đục”.
- Hãy tưởng tượng và kể lại cuộc trò chuyện thú vị giữa các đồ dùng học tập - Tuyển tập 9 bài văn mẫu lớp 6 đặc sắc
- Suy nghĩ về biểu hiện của tình yêu Tổ quốc: Dàn ý chi tiết và 5 bài văn mẫu lớp 8 đặc sắc
- Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận sâu sắc về khổ thơ thứ 4 trong bài thơ Nhớ rừng của nhà thơ Thế Lữ
- Văn mẫu lớp 8: Đoạn văn thuyết minh bố cục sách Ngữ văn 8 tập 1 - Tuyển chọn 4 mẫu giới thiệu chi tiết
- Bài 8: Đọc Mở Rộng Trang 37 - Tiếng Việt Lớp 4 Tập 1 Sách Kết Nối Tri Thức