Văn mẫu lớp 6: Tả cơn bão theo trí tưởng tượng của em - 2 Dàn ý chi tiết & 8 bài văn mẫu đặc sắc
Miêu tả cơn bão qua trí tưởng tượng của em là tài liệu tham khảo chất lượng, mang lại nguồn cảm hứng và kiến thức quý báu cho bạn đọc.

Tài liệu bao gồm 2 dàn ý chi tiết và 8 bài văn mẫu đặc sắc. Hãy khám phá nội dung đầy đủ được trình bày ngay sau đây.
Dàn ý miêu tả cơn bão qua trí tưởng tượng của em
Dàn ý chi tiết số 1
1. Mở bài
Trình bày cảm nhận ban đầu về cơn bão qua góc nhìn của người viết.
2. Thân bài
- Khái quát đặc điểm chung của cơn bão: quy mô lớn hay nhỏ, mức độ nguy hiểm, thời gian kéo dài.
- Miêu tả khung cảnh trước cơn bão: bầu trời u ám, mây đen kéo đến dày đặc, không khí ngột ngạt.
- Miêu tả khung cảnh trong cơn bão:
- Gió thổi mạnh, cây cối nghiêng ngả, gãy đổ.
- Mưa lớn đổ xuống như trút nước, bầu trời chuyển sang màu trắng xóa. Mưa kéo dài nhiều ngày kèm theo sấm chớp.
- Nước lũ dâng cao, cuốn trôi mọi thứ trên đường đi, nhấn chìm nhà cửa và đồng ruộng.
- Cảnh tượng tan hoang: nhà cửa đổ nát, cây cối gãy đổ, mùa màng thiệt hại nặng nề.
- Con người chật vật chống chọi: đắp đê, di chuyển người già và trẻ em đến nơi an toàn, cứu trợ đồ đạc và phát hàng cứu trợ.
- Miêu tả khung cảnh sau cơn bão:
- Cảnh vật tiêu điều, xơ xác, đổ nát.
- Con người bắt tay vào khắc phục hậu quả, dọn dẹp và xây dựng lại.
3. Kết bài
Nêu suy nghĩ và cảm xúc của bản thân về cơn bão.
Dàn ý chi tiết số 2
1. Mở bài
Dẫn dắt và nêu cảm nhận chung về cơn bão.
2. Thân bài
- Trước cơn bão
- Khi cơn bão còn cách bờ biển hơn chục hải lý, bầu trời đã chuyển sang màu xám xịt, nước biển đục ngầu và ảm đạm.
- Những cơn gió rít qua khe cửa, cuốn bay những thùng xốp ướp cá của gia đình, khiến chúng văng tung tóe khắp nơi.
- Trong cơn bão
- Gió thổi mạnh cuốn phăng mọi thứ, nhìn qua khe cửa trong ủy ban, mọi người không khỏi thở dài ngao ngán.
- Những lời than vãn, trách móc đất trời vang lên không ngớt, xen lẫn những giọt nước mắt chảy dài trên gương mặt lo âu.
- Bão tan nhưng nước lũ vẫn dâng cao, nhà cửa chìm trong biển nước mênh mông.
- Sau cơn bão
- Bão tan, nước rút, người dân trở về nhà để bắt đầu công cuộc khắc phục hậu quả.
- Nhà cửa đổ nát, vườn rau và đàn gà cũng bị cuốn trôi theo dòng lũ.
- Các chiến sĩ bộ đội xắn tay áo giúp đỡ người dân dựng lại nhà cửa, dọn dẹp đống đổ nát.
3. Kết bài
Nêu suy nghĩ và đánh giá của bản thân về cơn bão.
Tả cơn bão theo trí tưởng tượng của em - Mẫu 1
Mùa bão năm nay, cơn bão đã đi qua, để lại miền quê yên bình của em chìm trong đổ nát và thiệt hại nặng nề.
Hôm ấy, biển bắt đầu nổi sóng, ghe thuyền không dám ra khơi. Người dân quê em chuẩn bị tinh thần đối mặt với bão lũ. Gió gào thét, quật vào từng căn nhà. Bầu trời xám xịt, mây đen kéo đến dày đặc, che khuất ánh mặt trời. Mưa lớn đổ xuống không ngừng, kéo dài suốt nhiều ngày. Nước mưa như trút cơn giận dữ, ào ạt xối xả. Cơn mưa này chưa dứt, cơn khác đã ập đến, kéo dài không ngớt. Nước sông đục ngầu, cuồn cuộn dâng cao, tràn vào ruộng đồng và làng xóm. Sáng hôm sau, nước đã ngập đến sân nhà. Chỉ một lát sau, cả xóm làng chìm trong biển nước. Nhìn cảnh tượng ấy, lòng người dân quặn thắt.
May mắn thay, nhờ công tác phòng chống tốt, người dân quê em đã được di chuyển đến nơi an toàn. Tuy nhiên, cuộc sống sinh hoạt trở nên khó khăn, thiếu thốn đủ bề. Nước lũ vẫn chưa rút, ai nấy đều mệt mỏi và chán nản.
“Sau cơn mưa trời lại sáng”, cơn bão cuối cùng cũng qua đi. Quê hương em chìm trong cảnh đổ nát, tan hoang. Ai nấy đều buồn bã nhưng không một lời oán trách, bởi đây là điều quá quen thuộc với người dân nơi đây. Mọi người cùng nhau chung tay khắc phục hậu quả, dọn dẹp nhà cửa, sửa sang hàng rào, tìm kiếm người thân thất lạc. Đối với họ, việc cơn bão qua đi đã là một phúc lành lớn.
Thiên tai thật đáng sợ, nó mang đến nhiều mất mát và đau thương. Nhưng chính trong những lúc khó khăn ấy, em mới thấy được giá trị của tình người. Em càng thêm trân trọng những ngày tháng yên bình hiếm hoi của quê hương mình.
Tả cơn bão theo trí tưởng tượng của em - Mẫu 2
Từng ngày trôi qua, người dân miền Trung vẫn đang gồng mình chống chọi với hậu quả nặng nề do bão lũ gây ra. Trận lũ năm hai nghìn được xem là một trong những thiên tai khủng khiếp nhất trong thập kỷ qua.
Bầu trời tối sầm, mưa xối xả không ngừng, xung quanh chỉ còn là một màn nước trắng xóa. Đó là khung cảnh tang thương của những vùng bão lũ đi qua. Tất cả chìm trong sự đơn điệu nhưng ẩn chứa đầy hiểm nguy. Giữa màu trắng của nước lũ, thấp thoáng màu xanh của những ngọn cây cổ thụ kiên cường đứng vững và những mái nhà nhấp nhô - nơi người dân cố bám trụ. Từ người già đến trẻ nhỏ đều sống trong nỗi lo âu, hoang mang, làn da xám xịt vì lạnh. Những đứa trẻ sơ sinh chỉ mới vài tháng tuổi, thân hình gầy guộc, thiếu sức sống. Họ sống trong cảnh thiếu thốn: không điện, không thức ăn, nước uống. Nhiều thanh niên vật lộn giữa dòng nước lũ, cố gắng vớt vát những bông lúa còn sót lại trong vô vọng.
Chính phủ đã kêu gọi tinh thần "lá lành đùm lá rách". Những chiếc xuồng cứu trợ màu da cam xuất hiện, mang theo nụ cười ấm áp đến với người dân. Những chiếc trực thăng cũng được huy động, dù chỉ là những gói mì nhỏ bé nhưng chứa đựng tình cảm của đồng bào cả nước hướng về miền Trung yêu thương. Màu áo xanh của bộ đội, thanh niên tình nguyện; màu áo vàng của các chiến sĩ công an ngày đêm sát cánh cùng bà con vùng lũ. Người dân dần lấy lại tinh thần, dũng cảm vượt qua những ngày tháng khó khăn. Trên những mái nhà ẩm ướt, khói bếp lại bay lên, nhờ những gói mì và hạt gạo ít ỏi, đôi môi trẻ thơ dần hồng hào trở lại. Những chiếc bè đỏ dập dềnh trên mặt nước, như chờ đợi một phép màu.
Trận lũ đã qua đi nhưng để lại bao nỗi đau thương. Người nông dân "bán mặt cho đất, bán lưng cho trời", một nắng hai sương, giờ đây trắng tay. Nhà cửa, ruộng vườn, trâu bò đều bị cuốn trôi theo dòng nước. Chỉ mới tháng trước, nơi đây còn là một khu dân cư đông đúc, giờ đã thành bãi đất hoang. Không chỉ vậy, trận lũ còn cướp đi sinh mạng của bao người vô tội. Bao gia đình rơi vào cảnh "tan đàn xẻ nghé": đứa trẻ mếu máo gọi cha, người vợ mất chồng, người mẹ mất con. Tôi như thấy rõ gương mặt độc ác và nụ cười nham hiểm của Thủy Tinh. Hắn cười trên nỗi đau của người khác, tiếng cười lạnh lùng và đáng sợ. Những hòm quyên góp ủng hộ đồng bào lũ lụt ngày ngày được lấp đầy, nhưng có một điều chắc chắn: nỗi đau mất đi người thân là không gì bù đắp được.
Cơn lũ dữ đã qua đi, cuộc sống dần trở lại nhịp thường ngày, nhưng nỗi lo âu vẫn còn đó. Còn tôi, tôi tin rằng trí thông minh mà tạo hóa ban tặng cho con người sẽ giúp chúng ta chế ngự thiên nhiên. Nhưng vẫn còn một câu hỏi khiến tôi trăn trở: "Đến bao giờ người dân ta mới không còn phải chịu đựng hậu quả của lũ lụt, đến bao giờ những trận lũ kinh hoàng như năm 2000 mới không còn tái diễn?"
Tả cơn bão theo trí tưởng tượng của em - Mẫu 3
Những ngày tháng bảy âm lịch luôn là khoảng thời gian đầy lo âu và phiền muộn đối với người dân quê em. Đây là thời điểm mà năm nào cũng phải đối mặt với thiên tai, lũ lụt. Những con thuyền nằm im lìm trên bờ, các gia đình lo lắng chờ tin người thân, đàn lợn, đàn gà bị cuốn trôi theo dòng nước. “Tin bão khẩn cấp! Cơn bão số 10”.
Những thông báo từ tivi không làm dịu đi nỗi lo mà càng khiến người dân vùng biển thêm thổn thức, họ đứng ngóng ra biển – nơi cơn bão đang tiến vào. Khi bão còn cách bờ hơn chục hải lý, bầu trời đã xám xịt, nước biển đục ngầu và ảm đạm. Gió rít qua khe cửa, quật tung những thùng xốp ướp cá, khiến chúng bay tứ tung. Chuồng gà được kê cao gần nóc nhà, đàn lợn cũng được đưa lên chỗ cao. Dù biết rằng mỗi lần bão về, chẳng con vật nào sống sót, nhưng họ vẫn cố gắng. Mẹ em chạy tới chạy lui, vừa chằng chống cửa nhà, vừa lên xã nghe ngóng tin tức anh hai đang trú bão ở Philippines.
Nhà được các chú bộ đội chằng chống từ hôm trước, bao cát đặt trên mái nhà, dây thừng buộc chặt vào cọc sâu. Thuyền thúng được buộc vào vách nhà, đồ đạc và quần áo được đóng gói sẵn để sơ tán lên ủy ban xã khi cần. Em chỉ có một chiếc túi ni lông đựng sách vở, luôn mang theo bên mình vì sợ ướt sẽ không còn gì để học, mẹ lại phải tốn thêm tiền mua sách. Khi bão ập đến, gió thổi mạnh cuốn phăng mọi thứ. Nhìn qua khe cửa trong ủy ban, mọi người không khỏi thở dài. Ai cũng lo lắng, buồn rầu: “Thế này thì mất hết rồi!”, “Trời ơi, vốn liếng bao năm giờ tan tành!”, “Biết sống sao đây?”. Những lời than vãn và tiếng khóc vang lên, người này an ủi người kia, người trẻ làm chỗ dựa cho người già. Mọi người nương tựa nhau vượt qua cơn bão lòng. Bão tan, nhưng nước lũ vẫn dâng cao, nhà cửa chìm trong biển nước.
Đứng từ ủy ban xã, em nhìn thấy căn nhà của mình chìm trong nước. May mắn là đàn lợn con trong thau vẫn nổi bồng bềnh, nếu không sẽ mất trắng. Đoàn cứu trợ từ khắp nơi đổ về với khẩu hiệu “Vì miền Trung ruột thịt”. Những gói mì, bịch cháo ăn liền, và chăn ấm được phân phát cho người già và trẻ nhỏ. Mọi người đồng lòng giúp đỡ nhau vượt qua cơn khốn khó. Khi bão tan, nước rút, người dân trở về nhà để khắc phục hậu quả. Nhà cửa tan hoang, vườn rau và đàn gà bị cuốn trôi. Các chú bộ đội xắn tay áo giúp dân dựng lại nhà cửa. Dù vậy, mọi người đều thở phào vì người thân vẫn bình an.
Cơn bão này không lớn như những lần trước, nhưng cũng đủ khiến người dân khốn đốn. Đó là sự trừng phạt của thiên nhiên, của biến đổi khí hậu. Qua bài học này, em nhận ra rằng mình cần cố gắng hơn nữa để giúp đỡ gia đình và người dân quê mình không còn phải chịu đựng những cơn giông tố như thế này.
Tả cơn bão theo trí tưởng tượng của em - Mẫu 4
Thiên nhiên sẽ không bao giờ khoan nhượng nếu chúng ta tiếp tục phá vỡ những quy luật tự nhiên của nó. Càng bước vào thời đại văn minh, con người càng phải đối mặt với những cơn thịnh nộ kinh hoàng từ thiên nhiên. Sóng thần ở Indonesia hay cơn bão khủng khiếp Catina vừa đổ bộ vào nước Mỹ tuần qua là những minh chứng rõ ràng nhất cho điều đó.
Một biển nước mênh mông đầy đáng sợ chiếm trọn mười phút trong chương trình dự báo thời tiết. Dù đã được cảnh báo trước, người dân Mỹ vẫn phải hứng chịu cơn thịnh nộ của thần biển Poseidon. Cả một thành phố công nghiệp chìm trong biển nước. Thuyền cứu hộ chạy ầm ầm giữa lòng thành phố như đang lướt trên mặt sông. Thỉnh thoảng, một vài ngôi nhà còn trơ lại phần mái, trên đó là những con người đang gào khóc, giơ tay cầu cứu. Cảnh tượng thật đau lòng. Ai có thể ngờ rằng nước Mỹ lại phải chứng kiến những cảnh tượng bi thương như vậy?
Nước trong thành phố dần chuyển sang màu đen, ô nhiễm nặng nề bởi rác thải và cả xác người. Cả thành phố chìm trong cảnh mất điện, thiếu thức ăn, nước uống và thuốc men. Nguy cơ dịch bệnh đang đe dọa từng ngày. Thành phố vẫn đang kêu cứu, nhưng nước vẫn chưa có dấu hiệu rút đi. Cả nước Mỹ rơi vào tình trạng khẩn cấp. May mắn thay, vài ngày sau, nước bắt đầu rút, nhờ sự nỗ lực của quân đội, cảnh sát và các tình nguyện viên, nhiều người dân đã được cứu thoát khỏi vùng nguy hiểm. Dù phải sống chật vật trong các trại tạm trú, họ vẫn may mắn hơn những người đã bị bão lũ cuốn đi.
Thiệt hại về vật chất là không thể đong đếm. Nhà cửa đổ nát, xe cộ bị cuốn trôi, đường dây điện đứt gãy. Dù nước đã rút, cả thành phố vẫn ngập trong bùn đất đen nhánh. Sau bão, dịch bệnh bắt đầu hoành hành. Nỗi đau lớn nhất là những gia đình mất đi người thân. Hơn một nửa số gia đình trong vùng bão phải chịu cảnh “tan đàn xẻ nghé”. Sự mất mát này không gì có thể bù đắp được. Dù cả thế giới đang chung tay giúp đỡ, nhưng so với những gì đã mất, sự hỗ trợ ấy vẫn còn quá ít ỏi.
Dù chỉ được chứng kiến qua màn ảnh nhỏ, tôi vẫn cảm nhận được hậu quả khủng khiếp của cơn bão. Cả thế giới đang hướng về nước Mỹ với sự cảm thông sâu sắc. Qua đây, mỗi quốc gia đều phải giật mình nhìn lại. Thiên nhiên không dễ dàng bị kiểm soát, dù quốc gia đó có sức mạnh kinh tế lớn đến đâu.
Tả cơn bão theo trí tưởng tượng của em - Mẫu 5
Hai ngày cuối tuần vừa qua, một cơn bão lớn đã đổ bộ vào quê em. Vốn là vùng quê có khí hậu ôn hòa, từ nhỏ em chưa từng chứng kiến một trận bão nào lớn như vậy, nên cơn bão này đã in sâu vào ký ức em với những ấn tượng khó phai.
Thông tin về cơn bão đã được cảnh báo trước gần một tuần, nên mọi người đều có sự chuẩn bị kỹ lưỡng. Những cây cao được buộc chặt cành, mái nhà được kiểm tra, cống thoát nước được thông lại, cửa sổ được đóng chặt để tránh gió mạnh. Chiều hôm đó, dù là mùa hè, nhưng trời tối sầm từ ba giờ chiều. Mây đen kéo đến, vần vũ trên bầu trời đen kịt. Gió thổi mạnh không ngừng, cuốn bụi bay mù mịt, cây cối nghiêng ngả. Sấm chớp đùng đoàng, ánh chớp lóe lên trên nền trời u ám. Điện bị cắt để đảm bảo an toàn, khiến không gian trong nhà càng thêm tối tăm.
Chỉ một lát sau, mưa đổ xuống như trút nước, ào ạt và dữ dội. Em ngồi trong nhà, chỉ nghe tiếng mưa rơi mà cảm giác như cả thế giới bên ngoài chỉ còn là những âm thanh mờ nhạt. Tiếng sấm rền vang, ánh chớp lóe lên liên tục, khiến đêm đó chẳng ai có thể ngủ ngon. Ngày hôm sau, mưa gió vẫn không ngớt, cả ngày trời âm u, không một tia nắng ló dạng. Ngoài đường chắc chắn ngập trong biển nước, vì hệ thống thoát nước đã quá tải. Nước sông cũng dâng cao, tràn vào bờ do mưa lớn kéo dài.
Cuối cùng, cơn bão cũng qua đi. Bầu trời trở lại trong xanh vào ngày hôm sau, nhưng cảnh tượng hiện ra trước mắt thật tiêu điều, tan hoang. Nước lũ phải mất nửa ngày mới rút hết, để lộ ra những cành cây gãy đổ, mái tôn bị gió cuốn bay. Cây cối gần như không còn nguyên vẹn, thậm chí cả cột điện cũng bị hư hại. May mắn là không có thiệt hại về người. Sau bão, mọi người bắt tay vào dọn dẹp và sửa chữa những thiệt hại mà bão để lại.
Cơn bão đã qua đi, nhưng để lại nhiều thiệt hại cho làng quê. Em mong rằng những cơn bão sẽ ít ghé thăm quê mình hơn, để tránh những cảnh lụt lội và mất mát như thế này.
Tả cơn bão theo trí tưởng tượng của em - Mẫu 6
Tôi sinh ra và lớn lên tại một làng quê ven biển, nơi được thiên nhiên ưu ái ban tặng nhiều tài nguyên phong phú. Tuy nhiên, hàng năm, những cơn bão vẫn ập đến, và cơn bão số 10 năm vừa qua là cơn bão khiến tôi kinh hoàng nhất.
Gió biển và sóng biển vốn đã quá quen thuộc với tôi. Nhưng trước mỗi cơn bão, biển đột nhiên thay đổi tính tình, khiến cả làng tôi lo lắng. Trước khi bão đến, bầu trời thường yên tĩnh và quang đãng hơn, không khí oi bức, ngột ngạt. Tivi và đài phát thanh liên tục cập nhật thông tin về hướng đi của bão, giúp người dân kịp thời phòng chống. Mọi người tất bật gia cố đê biển, chằng chống tàu thuyền và chặt tỉa cành cây lớn. Đằng sau những hành động gấp gáp ấy, tôi thấy ánh mắt của người dân làng đầy lo âu.
Vài giờ sau, những đám mây đen từ biển kéo vào, bầu trời trở nên u tối. Tôi chỉ thấy một màu đen bao trùm cả làng. Gió bắt đầu thổi mạnh hơn, tiếng gào thét dữ dội. Những ngọn tre trước làng nghiêng ngả, gió mạnh như muốn cuốn bay cả vườn cây trước nhà tôi. Khi bão ập đến, tiếng sóng biển gầm thét dữ dội. Mưa xối xả như trút nước xuống mặt đất. Khắp các con ngõ trong làng, nơi đâu cũng ngập trong nước. Những ngôi nhà nhỏ bé trong làng cố gắng chống chọi với sức tàn phá của thiên nhiên. Chưa bao giờ tôi thấy một cơn bão nào khủng khiếp như vậy. Bố mẹ tôi càng thêm lo lắng cho những chuyến đi biển sắp tới.
Cơn bão qua đi, để lại hậu quả nặng nề cho ngôi làng nhỏ bé của tôi. Những ngôi nhà bị tốc mái, cây cối đổ rạp ngổn ngang khắp nơi. Nhìn cảnh tượng ấy, ai cũng xót xa. Không chỉ vậy, sau bão, nhiều gia đình trong làng trắng tay vì đầm tôm, bãi ngao chỉ còn lại biển nước mênh mông. Chẳng biết vốn liếng của họ đã trôi ra biển từ lúc nào. Ngôi làng ven biển của tôi càng thêm tiêu điều, xơ xác.
Mùa bão năm nào cũng đến với người dân làng tôi. Ánh mắt mẹ tôi chẳng bao giờ hết lo lắng. Tôi chỉ mong rằng, cánh rừng ngập mặn ven biển quê tôi sẽ được trồng và bảo vệ, để nó trở thành tấm chắn sóng gió, giúp làng tôi không phải chịu những hậu quả nặng nề mỗi khi bão về.
Tả cơn bão theo trí tưởng tượng của em - Mẫu 7
Thiên nhiên ban tặng cho Việt Nam nhiều cảnh đẹp và nguồn tài nguyên phong phú, nhưng cũng mang đến những thiên tai khắc nghiệt, đặc biệt là ở miền Trung. Cơn bão vừa qua đã gây ra nhiều thiệt hại nặng nề, để lại cảnh quê hương tan hoang, xơ xác và cướp đi sinh mạng của nhiều người.
Trước khi bão đến, làng quê yên bình một cách lạ thường. Những cơn gió nhẹ khẽ lay động những chiếc lá trên cây. Bầu trời trong xanh, ánh mặt trời vàng rực của buổi chiều tà lấp ló. Nhưng ai cũng biết rằng, đó là dấu hiệu của một cơn thịnh nộ sắp ập đến. Mọi người vội vã chuẩn bị, cùng nhau chống chọi với bão lũ. Những bao cát lớn, những hòn đá được chất lên để bảo vệ con đê làng. Những sợi dây thừng to được dùng để buộc chặt những cành cây lớn. Trên bầu trời, đàn chim kéo nhau bay về phía tây – nơi có những khu rừng rậm rạp.
Chỉ vài giờ sau, bầu trời trở nên u tối. Những đám mây đen kéo từ biển vào, che khuất ánh mặt trời, phủ một màu tối lên làng quê. Gió bắt đầu thổi mạnh, làm cây cối nghiêng ngả, bụi cát bay mù mịt. Mọi người í ới gọi nhau, thúc giục nhau về nhà. Chỉ còn lại bác trưởng thôn, bác bí thư và những thanh niên khỏe mạnh đi kiểm tra tình hình trong cơn bão.
Đột nhiên, cơn mưa rào nặng hạt đổ xuống. Cái lạnh từ gió càng thêm lạnh hơn bởi mưa. Mưa xối xả trên sân nhà, trên mái ngói. Mưa rơi xuống cành cây, ngọn lá, không chỉ rửa trôi bụi bẩn mà dường như còn làm chúng đứt lìa khỏi sự sống. Mưa kéo dài ngày đêm, nước lũ dâng cao, biến cánh đồng xanh tươi thành biển nước trắng xóa. Nước mưa đục ngầu tràn qua các rãnh cống, kênh rạch, cuốn theo mọi thứ trên đường đi.
Gió càng lúc càng mạnh, giật từng cơn, đập vào cửa nhà như muốn xông vào nhưng không được chủ nhà cho phép. Những cành cây yếu ớt, những mái ngói không vững chãi đã gục ngã trước sức mạnh của thiên nhiên.
Nhìn cảnh nước ngập khắp nơi, cây cối tan hoang, lòng người như lửa đốt. Thế nhưng, cơn bão vẫn chưa dừng lại. Nó luồn qua từng khe mái, xả những trận mưa xối xả xuống ngôi làng nhỏ, khiến khung cảnh càng thêm đáng sợ.
Bão qua đi, để lại thiệt hại nặng nề. Nhiều ngôi nhà bị tốc mái, đổ sập. Hàng loạt nhà cửa bị sạt móng, đổ vách. Có những ngôi nhà chỉ còn là đống gạch vụn, dù người dân đã mất bao công sức xây dựng. Tài sản bị cuốn trôi, sinh mạng cũng không tránh khỏi. Trường học, bệnh viện, nhà máy đều bị hư hại, cảnh tượng khủng khiếp kéo dài nhiều ngày.
Cơn bão lũ qua đi, làng mạc, phố phường trở nên đơn điệu, quang cảnh lặng lẽ và buồn thảm. Mọi người nhìn cảnh mất mát mà lòng đau xót, thất vọng tràn trề.
Mùa lũ đến với quê tôi thật khủng khiếp, tàn phá làng mạc, trường học, và tài sản của người dân. Đã nhiều năm nay, người dân miền Trung phải hứng chịu những đợt bão lũ bất thường. Tôi luôn tự nhủ phải cố gắng học tập để sau này góp phần xây dựng quê hương phát triển hơn.
Tả cơn bão theo trí tưởng tượng của em - Mẫu 8
Em sinh ra và lớn lên ở một vùng quê yên bình, nơi hiếm khi xảy ra thiên tai. Gần đây, em được nghe trên các phương tiện truyền thông về cơn bão Yagi đổ bộ vào khu vực miền Bắc.
Trước khi bão đến, thời tiết vẫn oi bức, nắng nóng kéo dài. Khi cơn bão tiến gần, nhiều nơi đã xuất hiện mưa lớn. Bầu trời trở nên u ám, gió thổi mạnh khiến việc di chuyển trở nên khó khăn. Khi bão đổ bộ vào đất liền, nó lần lượt đi qua các tỉnh như Quảng Ninh, Hải Phòng, Hà Nội và một số tỉnh miền núi phía Bắc. Thời tiết luôn trong tình trạng xấu với mưa lớn và gió giật mạnh.
Nhờ được cảnh báo từ trước, người dân đã chuẩn bị kỹ lưỡng. Nhà cửa được gia cố, tàu thuyền cập bến, không ra khơi trong ngày bão. Lương thực và thực phẩm cần thiết được dự trữ đầy đủ. Khi bão ập đến, mọi người đều ở yên trong nhà, cửa đóng kín mít. Những người ở khu vực nguy hiểm được sơ tán đến nơi an toàn. Khi tâm bão vào đất liền, gió và mưa càng trở nên dữ dội hơn.
Cơn bão qua đi, nhưng hậu quả để lại thật nặng nề. Quảng Ninh và Hải Phòng là hai tỉnh chịu thiệt hại lớn nhất. Nhiều cây cối đổ gãy, nhà cửa bị tốc mái. Các công trình kiến trúc lớn cũng bị tàn phá. Nhiều người bị thương vong, tài sản bị mất mát. Mưa lớn kéo dài sau bão gây ra ngập lụt nghiêm trọng, đặc biệt ở khu vực miền núi phía Bắc. Ngay cả Hà Nội, nước sông Hồng cũng dâng cao đến mức báo động.
Cơn bão để lại cảnh tượng đau lòng, nhưng trong hoàn cảnh khó khăn, tinh thần đoàn kết của người dân Việt Nam vẫn sáng ngời. Mọi người cùng nhau dọn dẹp cây cối đổ gãy, chia sẻ từng chút tấm lòng với đồng bào. Những hình ảnh đẹp đẽ được chia sẻ trên mạng xã hội khiến em vô cùng xúc động. Trong lúc khó khăn, em càng thấm thía ý nghĩa của những câu tục ngữ: “Lá lành đùm lá rách”, “Thương người như thể thương thân”.
Thiên tai luôn tiềm ẩn những hiểm họa khôn lường, và bão là một trong số đó. Con người cần nâng cao ý thức phòng tránh thiên tai, bảo vệ Trái Đất xinh đẹp cũng chính là bảo vệ cuộc sống của chính mình.
- Ôn tập giữa học kì 2 Tiết 2 môn Tiếng Việt lớp 4 - Chân trời sáng tạo Tập 2: Hướng dẫn chi tiết trang 73, 74
- Văn mẫu lớp 7: Tuyển tập 17 mở bài sáng tạo và độc đáo cho bài thơ Rằm tháng giêng
- Bài thơ Bánh trôi nước - Tác giả Hồ Xuân Hương: Phân tích và cảm nhận sâu sắc
- Văn mẫu lớp 8: Tóm tắt hồi 14 Hoàng Lê nhất thống chí - Ngô gia văn phái (16 mẫu tóm tắt chiến công Quang Trung đại phá quân Thanh)
- Văn mẫu lớp 6: Phân tích sâu sắc nhân vật Sơn trong tác phẩm Gió lạnh đầu mùa - Tuyển tập 8 bài văn mẫu đặc sắc