Tập làm văn lớp 5: Tả cảnh bão lụt quê em (Dàn ý chi tiết + 10 bài văn mẫu) - Tuyển tập văn mẫu lớp 5 hay nhất
TOP 10 bài văn Tả cảnh bão lụt quê em ẤN TƯỢNG nhất, kèm dàn ý chi tiết, giúp học sinh trau dồi vốn từ, nhanh chóng hoàn thiện bài văn tả cảnh một cách xuất sắc, dễ dàng đạt điểm 9, 10.

Bão lũ, thiên tai khắc nghiệt gây thiệt hại nặng nề về người và của, khiến cuộc sống con người trở nên vô cùng khó khăn. Với 10 bài văn tả cảnh bão lụt quê em dưới đây, học sinh sẽ có cái nhìn toàn diện và sâu sắc, từ đó dễ dàng hoàn thiện bài văn của mình một cách ấn tượng và giàu cảm xúc.
Dàn ý tả cảnh bão lụt quê em
1. Mở bài
- Giới thiệu thời gian, địa điểm diễn ra trận bão lụt.
2. Thân bài
- Miêu tả chi tiết hiện trường.
- Cảnh vật:
- Bầu trời u ám, xám xịt.
- Mưa gió dữ dội, không ngớt.
- Cây cối nghiêng ngả, gãy đổ.
- Nước dâng cao, tràn bờ, ngập lụt đường xá, nhà cửa... chảy xiết.
- Con người:
- Cảnh người dân chạy bão: người lớn, trẻ em vội vã.
- Cảnh lực lượng chức năng chống lụt: quân đội, công an.
- Khung cảnh hỗn loạn, ai nấy đều lo lắng, sợ hãi.
- Hậu quả nặng nề mà trận bão lụt để lại.
3. Kết bài
- Nhận xét và cảm nhận của em về trận bão lụt cùng tinh thần đoàn kết của người dân.
Tả cảnh bão lụt quê em - Mẫu 1
Thiên tai luôn mang đến cho con người những thử thách khắc nghiệt. Trận bão vừa ập xuống quê em cách đây một tháng đã gây ra những thiệt hại nặng nề về người và của, để lại những vết thương khó lành trên mảnh đất thân yêu này.
Em vẫn nhớ như in những ngày trước khi cơn bão ập đến. Mưa lớn kéo dài suốt cả tuần, bầu trời u ám, chớp giật liên hồi, sấm sét vang rền. Gió cuồng phong quật ngã những vườn chuối, vườn ngô xanh mướt. Nước lũ dâng cao đến mức báo động số 3, tình thế vô cùng nguy ngập.
Nhờ được cảnh báo từ sớm, người dân trong thôn đã kịp thời gia cố nhà cửa, di chuyển đồ đạc lên nơi cao. Khi bão đổ bộ, mọi người đều ở yên trong nhà, cửa đóng then cài. Đội thanh niên xung kích thôn xóm liên tục tuần tra, kiểm tra những điểm yếu trên đê. Mưa lớn kéo dài thêm vài ngày rồi mới tạnh hẳn. Bầu trời dần quang đãng, nhưng nước lũ vẫn chưa rút hết, biến những con đường thành sông, khiến người dân phải di chuyển bằng thuyền, bè.
Cơn bão đi qua để lại một cảnh tượng đau lòng. Đồng ruộng ngập chìm trong biển nước, vụ mùa coi như mất trắng. Những ngôi nhà cấp bốn thấp bé chìm nghỉm trong nước lũ. Nhiều gia đình mất trắng đồ đạc, sinh hoạt trở nên vô cùng khó khăn. Nhưng trong khó khăn, tình người lại càng sáng ngời. Họ san sẻ cho nhau từng bát cơm, nắm gạo, bó rau, con cá... Những đoàn cứu trợ cũng kịp thời có mặt, giúp đỡ người dân vượt qua cơn hoạn nạn. Em càng thấm thía hơn ý nghĩa của câu tục ngữ: “Lá lành đùm lá rách”, “Thương người như thể thương thân”. Tình đoàn kết, yêu thương, sẵn sàng giúp đỡ nhau trong lúc nguy nan đã trở thành truyền thống quý báu của dân tộc Việt Nam.
Cơn bão đã qua đi, nhưng hậu quả nó để lại vẫn còn đó. Dù vậy, người dân quê em vẫn kiên cường, tin tưởng vào đôi tay và ý chí của mình để vượt qua khó khăn, sớm trở lại cuộc sống bình yên. Điều đó khiến em càng thêm tự hào về quê hương mình.
Tả cảnh bão lụt quê em - Mẫu 2
Mùa mưa đến, mang theo những cơn lũ lụt và gió bão dữ dội. Trên tivi, hình ảnh những cảnh tang thương, mất mát khiến em không khỏi xúc động, nghẹn ngào. Quê em cũng không xa lạ gì với những thảm cảnh ấy. Dư âm của trận lũ vừa qua vẫn còn in đậm trong tâm trí mỗi người dân nơi đây.
Trước đây, quê em ít khi phải hứng chịu bão lụt, nên khi nghe tin bão, mọi người vẫn chủ quan, không chuẩn bị kỹ càng. Chỉ vài ngày sau thông báo, bầu trời đen kịt mây, những cơn mưa lớn ập đến bất ngờ. Hôm qua trời còn nắng ráo, hôm nay đã mưa như trút nước. Mưa lớn kết hợp với gió bão khiến người dân không kịp trở tay. Chỉ trong một ngày, nước đã ngập trắng đồng ruộng. Đêm đó, cả nhà em không ai dám chợp mắt. Điện đóm mất hết, trong ánh đèn dầu le lói, khuôn mặt ai cũng hiện lên vẻ lo âu. Bỗng nhiên, một cơn gió mạnh thổi bay tấm tôn trên mái bếp. Em hoảng sợ, mẹ thì loay hoay vì sợ nước tràn vào nhà. Nhà em không có gác, thật đáng lo. Chỉ có bố là bình tĩnh, lên kế hoạch và cả nhà cùng nhau thực hiện.
Chỉ vài giờ sau, nước đã tràn vào nhà. Nhà em vốn cao hơn so với xóm, vậy mà nước vẫn vào đến sân. Những nhà thấp hơn chắc chắn đã ngập đến đầu gối. Sáng hôm sau, mưa tạnh dần, nhưng nước lũ vẫn dâng cao. Khắp nhà chỗ nào cũng ngập nước. Mọi người phải leo lên giường nằm, chỉ có mẹ mang ủng xuống bếp nấu ăn. Vì lũ, không thể đi chợ, nhà em chỉ còn vài chén cơm với chút nước mắm. Lần đầu tiên em cảm nhận được sự kham khổ. Cầm chén cơm, em thấm thía vị ngọt của thức ăn và vị đắng của cái đói. Đang suy nghĩ, bỗng có tiếng gọi cửa. Các chú trưởng thôn, phó thôn đi phát mì cho các gia đình. Nhà em được nhận mười hai gói mì. Bố vừa đóng cửa lại thì báo tin dữ: các đập nước trong tỉnh đang xả lũ với lượng nước khổng lồ. Cả nhà hoảng hốt. Ngay lập tức, nước ùa vào nhà, mọi người phải leo lên tủ để tránh. Đêm đó, chỉ có em và bà ngủ được, còn bố mẹ thức canh nước. Cuộc sống cứ thế kéo dài năm ngày, rồi nước rút dần. Hai ngày sau, nước rút hẳn. Cả nhà vui mừng, cùng nhau dọn dẹp, lau chùi nhà cửa trong niềm hạnh phúc vô bờ.
Trận lũ kinh hoàng ấy đã qua, nhưng em biết rằng, với tình trạng ô nhiễm môi trường và biến đổi khí hậu, những trận lũ khác vẫn đang chờ đợi. Em cũng nhận ra rằng, để sống tốt, con người cần yêu quý và bảo vệ thiên nhiên, coi thiên nhiên như trái tim của chính mình, vì nó quyết định sự sống còn của nhân loại và cả hành tinh này.
Tả cảnh bão lụt quê em - Mẫu 3
Năm nay, vào giữa tháng bảy Âm lịch, nước từ thượng nguồn sông Hồng đổ về gây ra trận lụt kéo dài. Ruộng vườn, nhà cửa, trường học, trạm y tế… của nhiều làng xóm ven sông chìm trong biển nước. Quê em nằm ngoài đê, nên thường phải hứng chịu hậu quả nặng nề của mùa lũ. Từ trên đê nhìn xuống, sông Hồng đỏ ngầu phù sa, cuồn cuộn chảy, cuốn theo cây cối bật gốc, thuyền bè vỡ nát, và cả những ngôi nhà tre nứa bị cuốn trôi. Mặt sông lúc này trông thật dữ dội. Bờ bãi bên kia sông như bị đẩy lùi ra xa tít tắp.
Gần một tuần nay, mưa không ngớt. Bầu trời xám xịt, chớp giật liên hồi, sấm sét vang rền. Gió mạnh quật ngã những vườn chuối, vườn ngô xanh tốt. Nước lũ dâng cao đến mức báo động số 3, tình hình vô cùng nguy cấp. Chính quyền xã đã kịp thời sơ tán dân vào trong đê. Những dãy lán tạm được dựng lên để bà con có chỗ trú thân. Trâu bò được tập trung trên gò đất cao gần điếm canh. Đội thanh niên xung kích liên tục tuần tra, kiểm tra những điểm yếu trên đê. Dân làng đành bất lực nhìn những ngôi nhà chìm trong nước và thành quả lao động cả mấy tháng trời bị lũ cuốn trôi, lòng đầy xót xa và lo lắng.
Trong những ngày này, tình làng nghĩa xóm càng thêm gắn bó. Mọi người san sẻ cho nhau từng bát gạo, nắm ngô, bó củi, con cá… Sau khi hình ảnh ngập lụt ở xã em được chiếu trên tivi, nhiều đoàn thể và người hảo tâm đã mang hàng cứu trợ đến. Quần áo, sách vở, lương thực, thuốc men… được trao tận tay từng người. Bác Đức - Bí thư Đảng ủy xã và bác Dương - Chủ tịch xã thay mặt bà con cảm ơn sự quan tâm của mọi người. Trong hoàn cảnh khó khăn này, em càng thấm thía ý nghĩa của câu tục ngữ: “Lá lành đùm lá rách”, “Một miếng khi đói bằng một gói khi no”. Tình đoàn kết, yêu thương, sẵn sàng giúp đỡ nhau trong lúc nguy nan đã trở thành truyền thống quý báu của dân tộc Việt Nam.
Tả cảnh bão lụt quê em - Mẫu 4
Quê em nằm ở miền Trung, nơi thường xuyên hứng chịu những trận thiên tai lũ lụt khắc nghiệt. Trong đó, trận lũ năm em học lớp bốn là đáng nhớ nhất. Khác với mọi năm, trận lũ ấy ập đến quá nhanh, khiến người dân không kịp trở tay.
Tối hôm đó, khoảng mười hai giờ đêm, loa phát thanh thông báo khẩn cấp về một cơn lũ sắp đổ bộ. Mọi người trong làng hoảng hốt, vội vàng chuẩn bị chống lũ. Cả đêm, gia đình em không ai ngủ được. Bốn giờ sáng, lũ ập đến. Bầu trời xám xịt, gió thổi mạnh. Dù bố đã đóng cửa kỹ càng, không khí lạnh vẫn lùa qua khe cửa. Mưa như trút nước, đập rầm rầm trên mái nhà và ngọn cây. Cây cối ngả nghiêng theo từng cơn gió. Nước từ thượng nguồn đổ về ào ạt, sông suối dâng cao. Tiếng mưa rơi hòa cùng tiếng nước chảy tạo nên âm thanh đáng sợ. Nước tràn từ cống rãnh lên đường, rồi vào từng thôn xóm. Đồng ruộng ngập trắng. Nước bắt đầu tràn vào nhà dù nhà em được xây trên nền đất cao. Gió giật liên hồi, mưa không ngớt, nước tiếp tục dâng. Lực lượng chức năng và dân quân đã dùng bao cát, cọc chắn để bảo vệ đê. Người dân gần sông di chuyển đồ đạc lên chỗ cao. Dù cố gắng, nhiều nhà cũ vùng thấp vẫn đổ sập. Mọi người mệt nhoài nhưng không bỏ cuộc. Hôm sau, lũ rút bớt nhưng mưa vẫn không ngừng. Người dân bắt đầu dọn dẹp. Nhà cửa, vườn tược hư hại nặng. Cánh đồng mất trắng. Trường học phải đóng cửa dài ngày để sửa chữa. Cây cối đổ ngổn ngang, giao thông tắc nghẽn.
Lũ qua đi, để lại nhiều hậu quả nặng nề. Em cảm ơn mọi người đã đoàn kết bảo vệ quê hương. Miền Trung quê em chịu nhiều mất mát, nhưng em sẽ cố gắng học tập để sau này góp phần xây dựng quê hương đất nước.
Tả cảnh bão lụt quê em - Mẫu 5
Miền Trung là vùng đất thường xuyên hứng chịu bão lụt nhất cả nước. Mỗi trận lũ đi qua đều để lại cảnh tượng tiêu điều, nhà cửa đổ nát, phương tiện sinh kế bị cuốn trôi. Cứ đến mùa lũ, lòng tôi lại dâng lên nỗi sợ hãi trước những hậu quả nặng nề mà nó gây ra.
Khi bão ập đến, bầu trời trở nên u ám. Gió cuồng phong gào thét, cây cối ngả nghiêng rồi gục ngã trước sức mạnh của thiên nhiên. Những cơn mưa xối xả đổ xuống không ngừng, trút nước lên mái nhà, sân vườn và ngọn cây. Mưa kéo dài suốt ngày đêm. Nước sông dâng cao, đỏ ngầu phù sa, tràn qua đê vào làng mạc, thành phố. Đường phố ngập chìm trong biển nước, đồng ruộng chỉ còn một màu trắng xóa. Gió mạnh và mưa lớn cứ tiếp nối nhau, nước ùa vào cống rãnh, kênh mương. Dòng sông cuồn cuộn chảy, cuốn theo những khúc gỗ từ miền ngược xa xôi.
Cơn bão lũ diễn ra dữ dội, người dân và lực lượng vũ trang cùng nhau chống chọi. Hàng nghìn người dùng bao cát và cọc tre để gia cố đê, ngăn nước lũ tràn vào làng mạc. Tiếng mưa rơi rào rào, tiếng nước chảy ầm ầm cùng tiếng gọi nhau í ới của những người chống lũ khiến không khí thêm căng thẳng. Dù mệt mỏi, họ vẫn kiên cường đối mặt với thiên nhiên. Nước tiếp tục dâng cao, từng chiếc thuyền lờ mờ ẩn hiện trong màn mưa dày đặc. Người dân ven sông di chuyển tài sản lên nơi an toàn. Thanh niên và lực lượng cứu hộ lênh đênh trên sóng nước, tất bật thực hiện nhiệm vụ. Bão lũ vẫn tiếp diễn, nước sông cuồn cuộn đổ ra biển. Gió biển thổi mạnh vào đất liền, mang theo những cơn bão dữ. Nhiều ngôi nhà bị tốc mái, đổ sập. Có những ngôi nhà chỉ còn là đống gạch vụn, dù người dân đã dành bao công sức xây dựng. Tài sản bị cuốn trôi, sinh mạng cũng bị đe dọa. Trường học, bệnh viện, nhà máy đều hư hại nặng nề.
Cơn bão lũ qua đi, để lại làng mạc, phố phường tiêu điều, quang cảnh lặng lẽ và đượm buồn. Người dân nhìn cảnh mất mát mà lòng đau xót, thất vọng tràn trề.
Mùa lũ đến với quê tôi thật khủng khiếp, tàn phá làng mạc, trường học và tài sản của người dân. Nhiều năm qua, miền Trung phải hứng chịu những trận bão lũ bất thường. Người dân nơi đây đã và đang chịu đựng bao khó khăn. Chúng ta cần đoàn kết, chung tay giúp đỡ họ vượt qua thử thách.
Tả cảnh bão lụt quê em - Mẫu 6
Tôi sinh ra và lớn lên ở một làng quê ven biển, nơi được thiên nhiên ưu đãi với nhiều tài nguyên phong phú. Tuy nhiên, hàng năm, những cơn bão vẫn ập đến, và cơn bão số 10 năm vừa qua là cơn bão khiến tôi kinh hoàng nhất.
Gió biển và sóng biển vốn rất quen thuộc với tôi. Nhưng trước mỗi cơn bão, biển đột nhiên thay đổi tính cách, khiến cả làng tôi lo lắng. Trước khi bão đến, bầu trời thường yên tĩnh và quang đãng hơn, không khí oi bức, ngột ngạt. Ti vi và đài phát thanh liên tục cập nhật thông tin về hướng đi của bão để người dân kịp thời phòng chống. Mọi người tất bật gia cố đê biển, chằng chống tàu thuyền và chặt tỉa cành cây lớn. Đằng sau những bước chân vội vã ấy, tôi thấy ánh mắt lo âu của người dân trong làng.
Vài giờ sau, những đám mây đen từ biển kéo vào, bầu trời trở nên u ám. Tôi chỉ thấy một màu đen bao trùm cả làng. Gió bắt đầu thổi mạnh hơn, tiếng gào thét dữ dội. Những ngọn tre trước làng nghiêng ngả, gió mạnh như muốn cuốn bay cả vườn cây trước nhà tôi. Khi bão ập đến, tiếng sóng biển gầm rú dữ dội hơn. Mưa như trút nước xuống mặt đất. Khắp các ngõ làng, nơi đâu cũng ngập trong nước. Những ngôi nhà nhỏ trong làng cố gắng chống chọi với sức tàn phá của thiên nhiên. Tôi chưa từng thấy cơn bão nào khủng khiếp như vậy. Bố mẹ tôi lo lắng hơn về những chuyến đi biển sắp tới.
Cơn bão qua đi, để lại hậu quả nặng nề cho ngôi làng nhỏ bé của tôi. Những ngôi nhà tốc mái, cây cối đổ ngổn ngang trên đường. Nhìn cảnh tượng ấy, ai cũng xót xa. Không chỉ vậy, sau cơn bão, nhiều gia đình trong làng tôi trắng tay vì đầm tôm, bãi ngao chỉ còn lại biển nước mênh mông. Chẳng biết tài sản của họ đã trôi ra biển từ lúc nào. Ngôi làng ven biển của tôi càng thêm tiêu điều, xơ xác.
Mùa bão năm nào cũng đến với người dân làng tôi. Ánh mắt mẹ tôi chẳng bao giờ hết lo lắng. Tôi chỉ mong rừng ngập mặn ven biển quê tôi sẽ được bảo vệ và phát triển, trở thành tấm chắn sóng gió trong những mùa bão, để quê hương tôi không phải chịu nhiều hậu quả nặng nề.
Tả cảnh bão lụt quê em - Mẫu 7
Thiên nhiên sẽ không bao giờ khoan nhượng nếu chúng ta tiếp tục phá vỡ những quy luật tự nhiên. Càng bước vào thời đại văn minh, con người càng phải đối mặt với những cơn thịnh nộ khủng khiếp của thiên nhiên. Trận lũ vừa qua là một minh chứng rõ ràng.
Một biển nước mênh mông với những hình ảnh đáng sợ chiếm trọn mười phút dự báo thời tiết trên truyền hình. Dù đã được cảnh báo trước, người dân vẫn phải hứng chịu cơn thịnh nộ của thiên nhiên. Cả thành phố chìm trong biển nước. Thuyền cứu hộ chạy ầm ầm giữa lòng thành phố như đang lướt trên mặt sông. Thỉnh thoảng, một vài ngôi nhà nổi lên phần mái, trên đó là những người đang gào khóc, giơ tay cầu cứu. Cảnh tượng thật thảm thương.
Nước trong thành phố dần chuyển sang màu đen, ô nhiễm nặng bởi rác thải và cả xác người. Cả thành phố chìm trong bóng tối, không điện, không thức ăn, nước uống, hay thuốc men. Tình cảnh này dễ dàng dẫn đến những căn bệnh hiểm nghèo trong tương lai gần.
May mắn thay, vài ngày sau, nước rút dần nhờ sự nỗ lực của quân đội, cảnh sát và các tình nguyện viên. Nhiều người dân được cứu khỏi vùng nguy hiểm. Dù phải sống chật chội trong các trại tập trung, họ vẫn may mắn hơn những người chết đói, chết rét, hoặc bị lũ cuốn trôi.
Thiệt hại về vật chất là không thể đong đếm. Nhà cửa đổ sập, xe cộ bị cuốn trôi, đường dây điện đứt gãy. Nước rút đi, nhưng thành phố vẫn ngập trong bùn đất đen nhánh. Sau bão, dịch bệnh bắt đầu hoành hành. Chưa kể đến nỗi đau của những gia đình mất người thân. Hơn một nửa số gia đình trong trận bão phải chịu cảnh ly tán. Sự mất mát lớn dần, không gì có thể bù đắp được. Dù cả thế giới đang nỗ lực giúp đỡ với tinh thần tương thân tương ái, nhưng so với những mất mát đã qua, sự bù đắp ấy chẳng thấm vào đâu.
Dù chỉ chứng kiến qua màn ảnh nhỏ, tôi vẫn cảm nhận được hậu quả khủng khiếp của trận bão. Thiên nhiên không dễ dàng kiểm soát, dù quốc gia đó có nền kinh tế hùng mạnh đến đâu.
Tả cảnh bão lụt quê em - Mẫu 8
Thế giới đã phải hứng chịu vô số thiên tai như động đất, sóng thần, hạn hán và lũ lụt. Nhưng có lẽ, lũ lụt là thiên tai xảy ra thường xuyên nhất ở quê hương ven biển của tôi.
Trận lũ lụt khủng khiếp vượt quá sức tưởng tượng của tôi. Mọi thứ đều chìm trong biển nước mênh mông. Bốn bề chỉ thấy một màu nước đục ngầu. Những ngôi nhà bị ngập đến nóc, chỉ còn lộ ra những mái ngói đỏ, nhiều chỗ đã bị tốc. Cây cối lớn, dù không bị gãy hay bật gốc, cũng bị ngập đến ngọn, như đang cố gắng ngoi lên để sống sót. Đồng ruộng ngập chìm trong nước, làm tan biến giấc mơ được mùa của người nông dân. Gió gào thét khiến cây cối ngả nghiêng, như không thể chống chọi nổi sức mạnh của nước và gió. Không thể phân biệt được đâu là trời, đâu là đất.
Sau khi mưa tạnh, các chiến sĩ và cán bộ bắt đầu công việc cứu hộ trên những chiếc thuyền. Họ phân phát cho người dân từng thùng mì tôm, chai nước… Những bàn tay lớn, bé đưa ra đón nhận những gói mì, gói bánh… Khi đến lượt gia đình tôi nhận đồ cứu trợ, tôi cảm thấy sống mũi cay cay, nước mắt lăn dài trên má mà không hay biết.
Cơn lũ như muốn cuốn phăng mọi thứ, để lại sau lưng một cảnh hoang tàn. Đây đó, xác gia súc bị dạt vào những bụi lau, sậy. Ruộng đồng ngập trong biển nước mênh mông. Mùa màng năm nay coi như mất trắng. Nhưng thật may mắn là con người vẫn an toàn, đó mới là điều quan trọng nhất.
Trận lũ đã khiến con người nhận thức rõ hơn về vai trò của thiên nhiên trong cuộc sống. Từ đó, chúng ta cần có những biện pháp thiết thực để chung tay bảo vệ môi trường sống của chính mình.
Tả cảnh bão lụt quê em - Mẫu 9
Cơn bão vừa qua đã để lại nỗi kinh hoàng cho người dân quê em. Nếu trước đó, nơi đây vẫn là một thành phố biển xinh đẹp, thì chỉ sau vài ngày lũ lụt, cảnh tượng trở nên đau lòng đến mức ai nhìn cũng xót xa.
Theo dự báo thời tiết, cơn bão sẽ đổ bộ vào đất liền khoảng từ mười đến mười hai giờ đêm. Nhờ được cảnh báo trước, mọi người đã chuẩn bị kỹ càng để ứng phó. Nhiều gia đình gia cố nhà cửa, cất đồ đạc và lương thực lên cao.
Buổi sáng hôm đó, trời vẫn nắng to và oi bức. Đến nửa đêm, trời bắt đầu nổi cơn dông. Gió thổi rít bên ngoài, tạo nên âm thanh đáng sợ. Mọi người đóng chặt cửa để tránh bão. Những nhà ở khu vực nguy hiểm gần biển đã di chuyển đến nơi an toàn. Một lúc sau, mưa bắt đầu rơi. Tiếng mưa cùng tiếng gió rít tạo nên khung cảnh đáng sợ. Mưa càng lúc càng nặng hạt, gió mạnh khiến cây cối bật gốc, đổ rạp xuống đất.
Mưa kéo dài suốt đêm, đến sáng vẫn chưa tạnh. Bầu trời xám xịt, gió vẫn thổi mạnh. Nước ngập ngoài đường, tràn vào những nhà có nền thấp. Nhà tôi cũng bị ngập ở tầng một. May mắn là đồ đạc quan trọng đã được cất kỹ, chỉ có cây cối ngoài vườn bị hư hại nặng. Nhìn cảnh tượng ấy, tôi cảm thấy đau lòng.
Mưa kéo dài hai ba ngày, nước tiếp tục dâng cao. Sáng ngày thứ ba, tôi nghe tiếng kêu thất thanh: “Đê vỡ rồi!”. Đoạn đê bị vỡ, nước biển tràn vào, dòng nước cuồn cuộn đổ về. Mọi người cố gắng xếp bao cát để bịt lỗ thủng, nhưng sức nước quá mạnh. Khoảng một giờ sau, nước đã ngang bụng người, cuốn trôi cây cối, gia súc và mọi thứ trên đường.
Nhiều người phải dùng thuyền để di chuyển. Những ngôi nhà cao tầng cũng chìm trong biển nước. Sinh hoạt trở nên vô cùng khó khăn. Tuy nhiên, chúng tôi cảm thấy ấm lòng khi nhận được sự hỗ trợ từ các chiến sĩ và cán bộ. Họ đi từng nhà phân phát lương thực, mang lại niềm hy vọng cho người dân.
May mắn nhất là cả nhà tôi đều bình an. Vài ngày sau, mưa tạnh, nước rút dần. Mọi người bắt đầu dọn dẹp sau cơn bão kinh hoàng. Dù nhiều gia đình mất hết đồ đạc, họ vẫn cảm thấy may mắn vì người thân đều an toàn.
Cơn bão vừa qua đã để lại hậu quả nặng nề. Nhưng nhờ nó, chúng ta nhận ra được tình người ấm áp và sự đoàn kết trong khó khăn.
Tả cảnh bão lụt quê em - Mẫu 10
Hôm trước, thành phố Đà Nẵng đã phải đối mặt với một cơn bão khủng khiếp. Dù chỉ xem qua những video do người dân và báo đài ghi lại, em vẫn không khỏi sững sờ trước sức tàn phá của thiên nhiên.
Mưa lớn đổ xuống ào ào, kéo dài liên tục trong nhiều giờ. Từ trong nhà nhìn ra, chỉ thấy một biển nước trắng xóa. Bầu trời như một con quái vật xám xịt, nặng nề đè xuống mặt đất. Gió quật mạnh từng cơn, kéo đổ cây cối, khiến những khung cửa nhà rền rĩ như đang nghiến răng cố bám vào tường. Nước dâng cao, cuốn trôi ô tô, xe máy và tài sản của người dân. Nhiều nơi, lũ còn cuốn sập nhà cửa, gây sạt lở đất nghiêm trọng. Người dân Đà Nẵng phải oằn mình chống chọi với thiên tai.
Trong khó khăn, tình người lại càng sáng ngời. Nhân dân cả nước đồng lòng cầu nguyện bình an cho Đà Nẵng. Không chỉ vậy, mọi người còn quyên góp tiền và hiện vật, đến tận nơi tiếp tế, giúp bà con khắc phục hậu quả. Dòng người nườm nượp đổ về, cùng nhau dọn dẹp, sửa chữa. Tình người Việt Nam thật ấm áp và đáng trân trọng.
Bản thân em cũng vô cùng xót xa trước những mất mát của bà con vùng bão lũ. Em mong rằng những trận bão như thế sẽ không bao giờ quay lại đất nước ta nữa.
- Kể về một đêm Trung thu đầy ý nghĩa của em qua tác phẩm 'Hái trăng trên đỉnh núi' - Tiếng Việt 4 CTST
- Viết đoạn văn miêu tả vẻ đẹp của loài hoa ngày Tết quê em - Luyện tập về tính từ trong chương trình Tiếng Việt 4 bộ sách Chân trời sáng tạo
- Văn mẫu lớp 6: Những cảm xúc sâu lắng về truyện Cô bé bán diêm của nhà văn An-đéc-xen (2 bài mẫu)
- Hướng dẫn Soạn bài Mây và sóng - Ngữ văn lớp 6 trang 44 sách Kết nối tri thức tập 1
- Hóa thân thành thuyền trưởng, diều và bầy ong để khám phá những điều kỳ thú qua các chặng bay, luyện tập viết đoạn văn tưởng tượng - Tiếng Việt 4 CTST