Tập làm văn lớp 4: Kể lại câu chuyện Lời ước dưới trăng - Tuyển tập 5 mẫu văn kể chuyện hay nhất dành cho học sinh
Kể lại câu chuyện Lời ước dưới trăng với 5 mẫu văn xuất sắc, giúp học sinh lớp 4 khám phá nhiều ý tưởng sáng tạo, biết cách chọn lọc và diễn đạt từng đoạn cũng như toàn bộ câu chuyện một cách sinh động và hấp dẫn.

Câu chuyện Lời ước dưới trăng kể về một cô gái với trái tim nhân hậu, luôn đặt người khác lên trên bản thân mình. Bên cạnh đó, các em có thể tham khảo thêm các mẫu kể chuyện như Cây khế, Nàng tiên Ốc, Vịt con xấu xí... để nâng cao kỹ năng kể chuyện của mình:
Kể lại từng đoạn câu chuyện Lời ước dưới trăng
Tranh 1:
Quê ngoại tôi có một truyền thống đẹp đẽ và ý nghĩa. Tất cả các cô gái tròn mười lăm tuổi trong làng đều được đến hồ Hàm Nguyệt, nằm trong khuôn viên chùa làng, để rửa mặt bằng nước hồ và cất lên những điều ước của đời mình dưới ánh trăng vào đêm rằm tháng Giêng. Người ta tin rằng, những lời nguyện ước ấy sẽ trở thành hiện thực.
Tranh 2:
Năm nay, vào đêm thiêng liêng ấy, bà tôi gọi chị gái tôi về để thực hiện lời nguyện ước. Sau khi chị tôi đi, tôi tò mò đi theo và tình cờ gặp chị Ngàn ở ngõ. Chị Ngàn bằng tuổi chị tôi nhưng bị mù từ nhỏ. Chị vốn là người đẹp cả nết lẫn người. Thấy chị lần mò đi một mình, tôi thương cảm nên dẫn chị đi.
Tranh 3:
Hai chị em tôi đến hồ, không gian nơi đây vẫn yên tĩnh và tràn đầy vẻ linh thiêng. Tôi dẫn chị Ngàn đến mép hồ, chị quỳ xuống, vốc làn nước lấp lánh ánh trăng rồi áp lên mặt, chắp tay nguyện cầu:
- Con ước gì... mẹ chị Yên... bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh.
Nói xong, chị đứng dậy, gương mặt rạng rỡ niềm vui và hạnh phúc. Còn tôi thì vô cùng ngạc nhiên trước lời ước của chị: "Cả đời người chỉ được ước một lần, sao chị lại dành điều ước ấy cho bác hàng xóm?"
Tranh 4:
Tôi đưa chị Ngàn về trong sự im lặng và đầy suy tư. Đến nhà, chị Ngàn nắm chặt tay tôi và nói:
- Em ạ, nhà chị Yên là gia đình nghèo nhất làng. Năm ngoái, khi chị Yên tròn mười lăm tuổi, đúng đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy lâm bệnh nặng. Chị ấy phải thức suốt đêm để chăm sóc mẹ. Khi trăng lặn, biết mình không còn cơ hội để nói lên điều ước, chị ấy đã khóc như mưa. Giờ đây, mẹ chị ấy vẫn ốm đau, nên chị đã ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ nên chị hiểu nỗi đau khi không còn mẹ bên cạnh.
Tôi đã hiểu ra tất cả. Chị Ngàn ơi, khi nào em tròn mười lăm tuổi, em sẽ...
Kể từng đoạn câu chuyện Lời ước dưới trăng theo tranh
- Bức tranh 1: Vào đêm rằm tháng Giêng, các cô gái tròn 15 tuổi trong làng sẽ đến hồ Hàm Nguyệt để rửa mặt bằng nước hồ và cất lên những điều ước của mình. Theo truyền thuyết, những lời ước ấy sẽ trở thành hiện thực.
- Bức tranh 2: Tôi tình cờ gặp chị Ngàn - một cô gái xinh đẹp, nết na nhưng không may bị mù, đang lần mò ra hồ. Thấy chị đơn độc, tôi liền dẫn chị đi cùng.
- Bức tranh 3: Khi đến hồ, chị Ngàn quỳ xuống, vốc làn nước lấp lánh ánh trăng, áp lên mặt rồi chắp tay nguyện cầu: "Xin cho mẹ của chị Yên hàng xóm được khỏi bệnh."
- Bức tranh 4: Trên đường đưa chị Ngàn về, chị giải thích cho tôi rằng năm ngoái, chị Yên vì chăm sóc mẹ ốm mà không thể đến hồ cầu nguyện. Năm nay, mẹ chị Yên vẫn chưa khỏi, nên chị Ngàn đã dành lời ước của mình cho bác ấy, để chị Yên không phải chịu nỗi đau mất mẹ như chị.
Kể lại toàn bộ câu chuyện Lời ước dưới trăng
Quê ngoại tôi có một phong tục đẹp đẽ: Vào đêm rằm tháng Giêng, các cô gái tròn mười lăm tuổi trong làng sẽ đến Hồ Hàm Nguyệt, một hồ nước rộng và thơ mộng nằm trong khuôn viên chùa làng, để rửa mặt bằng nước hồ và cất lên những điều ước của đời mình dưới ánh trăng. Người xưa truyền rằng, những lời nguyện ước ấy đều sẽ thành hiện thực.
Năm nay, chị gái tôi đi học xa cũng vừa tròn tuổi trăng rằm. Trước đêm rằm tháng Giêng vài ngày, bà tôi đã gọi chị về để tham gia nghi lễ thiêng liêng này. Đêm ấy, sau khi chị tôi đi, tôi tò mò đi theo. Ra đến cổng, tôi gặp chị Ngàn. Chị Ngàn bằng tuổi chị tôi, nhưng không may bị mù từ nhỏ. Dù vậy, chị vẫn xinh đẹp và nết na. Mái tóc dài óng ả của chị luôn thoang thoảng hương hoa bưởi, hoa nhài, hoa lan mà chị kín đáo cài sau chiếc kẹp tóc. Chị còn nổi tiếng với tài làm bánh, làm mứt ngon nhất làng. Thấy chị lần mò ra đường, tôi hiểu chị cũng đi ra hồ như bao bạn cùng trang lứa. Thương chị, tôi liền đến bên và dắt chị đi.
Trên đường đi, tôi hỏi chị:
- Chị Ngàn ơi, lát nữa chị định ước điều gì? Chị có thể kể cho em nghe được không?
Chị Ngàn không trả lời ngay. Chị lặng lẽ suy nghĩ, dường như đang cân nhắc điều gì đó. Tôi đoán chị cũng sẽ ước như bao cô gái khác: ước một cuộc sống gia đình hạnh phúc. Dù không lành lặn, nhưng với vẻ đẹp và sự khéo léo của mình, chị xứng đáng được hưởng hạnh phúc trọn vẹn.
Ánh trăng đêm ấy dịu dàng, bao phủ khắp mặt đất. Mọi vật như được nhuộm một màu vàng trong trẻo, lung linh. Dưới ánh trăng, gương mặt chị Ngàn vừa toát lên niềm vui thánh thiện, vừa ẩn chứa một nét bí ẩn khó tả.
Chị em tôi đến hồ, dù có nhiều cô gái cùng đến nhưng không khí nơi đây vẫn yên tĩnh và đầy vẻ linh thiêng. Tôi dẫn chị Ngàn đến mép hồ. Chị quỳ xuống, từ từ vốc làn nước lấp lánh ánh trăng, áp lên mặt. Ánh trăng như hôn lên má, lên tóc chị. Sau đó, chị chắp tay trước ngực, nén xúc động và khẽ cầu nguyện:
- Con ước gì... mẹ chị Yên... bác hàng xóm bên nhà con được khỏi bệnh.
Nói xong, chị từ từ đứng dậy, gương mặt rạng rỡ niềm hạnh phúc.
Tôi nhìn chị, lòng đầy ngỡ ngàng: "Cả đời người chỉ được ước một lần, sao chị lại dành điều ước ấy cho bác hàng xóm?"
Tôi đưa chị Ngàn về trong sự im lặng và đầy suy tư. Khi gần đến nhà, chị siết chặt tay tôi và nói:
- Em ạ, nhà chị Yên là gia đình nghèo nhất làng. Năm ngoái, khi chị Yên tròn mười lăm tuổi, đúng đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy lâm bệnh nặng. Chị ấy phải thức suốt đêm chăm sóc mẹ, nên đã lỡ mất cơ hội cầu nguyện. Khi trăng lặn, chị ấy khóc như mưa. Giờ đây, mẹ chị ấy vẫn ốm đau, nên chị đã ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ, nên chị hiểu nỗi đau khi không còn mẹ bên cạnh.
Tôi đã hiểu ra tất cả. Chị Ngàn ơi, khi nào em tròn mười lăm tuổi, em sẽ...
Kể lại câu chuyện Lời ước dưới trăng
Ở một ngôi làng nọ, có một phong tục đẹp đẽ: Vào đêm rằm tháng Giêng, các cô gái tròn mười lăm tuổi sẽ đến một hồ nước trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt và cất lên những điều ước của mình. Người xưa truyền rằng, hầu hết những lời ước ấy đều sẽ thành hiện thực.
Đêm ấy, chị Ngàn, một cô gái mù, cùng em gái ra hồ để thực hiện lời nguyện ước. Trên đường đi, em gái tò mò hỏi: “Chị định ước điều gì, có thể kể cho em nghe không?” Nhưng chị Ngàn chỉ im lặng, không trả lời.
Khi đến hồ, dưới ánh trăng, gương mặt chị Ngàn toát lên vẻ thánh thiện. Khi nghe chị cất lên lời ước: “Con ước cho mẹ của chị Yên, người hàng xóm bên cạnh, được khỏi bệnh”, em gái vô cùng ngỡ ngàng: “Cả đời chỉ được ước một lần, sao chị lại dành điều ước ấy cho người khác?”
Trên đường về, em gái dắt tay chị Ngàn, lòng đầy suy tư. Chị Ngàn siết chặt tay em và giải thích: “Nhà chị Yên nghèo nhất làng. Năm ngoái, khi chị Yên tròn mười lăm tuổi, đúng đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy đổ bệnh nặng. Chị ấy phải thức suốt đêm chăm sóc mẹ, nên đã lỡ mất cơ hội cầu nguyện. Khi trăng lặn, chị ấy khóc rất nhiều. Giờ đây, mẹ chị ấy vẫn ốm đau, nên chị đã ước thay cho chị Yên. Chị mồ côi mẹ, nên chị hiểu nỗi đau khi không còn mẹ bên cạnh.”
Nghe xong, em gái đã hiểu ra và thầm nhủ: “Chị Ngàn ơi, khi nào em tròn mười lăm tuổi, em cũng sẽ làm như chị.” Và lời nguyện ước ấy đã đến với cô bé khi cô tròn mười lăm tuổi.
Cũng dưới ánh trăng rằm bên hồ nước, cô bé đến mép hồ, vốc nước rửa mặt và khẽ cầu nguyện: “Con ước cho đôi mắt chị Ngàn được sáng lại.” Lời nguyện ước của cô bé đã thành hiện thực. Chị Ngàn được phẫu thuật mắt miễn phí nhờ sự giúp đỡ của Hội Chữ thập đỏ. Đôi mắt chị sáng lại, và chị đã có một gia đình hạnh phúc.
Kể câu chuyện Lời ước dưới trăng
Trong cuộc sống, mỗi người đều mang trong mình những ước mơ. Những ước mơ tốt đẹp không chỉ giúp ta hình dung về tương lai mà còn là động lực để vươn lên phía trước. Câu chuyện Lời ước dưới trăng sẽ đưa ta đến với niềm vui và hạnh phúc từ những ước mơ cao quý.
Câu chuyện kể về một cô gái sống trong một ngôi làng nhỏ, nơi có một phong tục đặc biệt: Vào đêm rằm tháng Giêng, các cô gái tròn mười lăm tuổi sẽ đến hồ Hàm Nguyệt trong khuôn viên chùa làng để cất lên những điều ước thiêng liêng. Điều đặc biệt là cô gái ấy không ước cho bản thân mà dành điều ước ấy cho hạnh phúc của người khác.
Đêm rằm tháng Giêng năm ấy, chị gái của một bạn nhỏ vừa tròn mười lăm tuổi được bà gọi về để tham gia nghi lễ này. Khi chị đi ra khỏi cổng, bạn nhỏ tò mò đi theo. Đến đầu ngõ, bạn nhỏ gặp chị Ngàn. Chị Ngàn bị mù từ nhỏ nhưng xinh đẹp và nết na. Dáng người mảnh mai, mái tóc đen dài óng ả, chị nổi tiếng với tài làm bánh mứt ngon nhất làng. Chị cũng vừa tròn tuổi trăng rằm.
Thấy chị Ngàn lần bước dưới ánh trăng, bạn nhỏ đoán chị cũng đi ra hồ để cầu nguyện. Bạn nhỏ liền đến bên, dắt tay chị đi. Trên đường, hai chị em trò chuyện thân mật.
Bạn nhỏ tò mò hỏi:
- Chị Ngàn ơi! Lát nữa chị sẽ ước điều gì? Chị có thể kể cho em nghe không?
Chị Ngàn trầm ngâm, không trả lời ngay. Bạn nhỏ nghĩ rằng chị sẽ ước một gia đình hạnh phúc, như bao người phụ nữ khác trong làng.
Hai chị em tiếp tục bước đi dưới ánh trăng. Bầu trời trong xanh, vầng trăng lơ lửng, ánh sáng dịu dàng phủ lên cành cây, kẽ lá và làm sáng bừng khuôn mặt thánh thiện của chị Ngàn.
Khi đến bờ hồ, không khí nơi đây thật trang nghiêm. Dù có nhiều cô gái khác cũng đến đây, nhưng không gian vẫn tĩnh lặng và đầy vẻ linh thiêng. Mỗi người đều đang thầm khấn những điều ước của riêng mình. Bởi cả đời chỉ có một lần được ước, nên ai cũng mong muốn điều mình khao khát nhất. Bạn nhỏ dẫn chị Ngàn đến mép hồ, chị quỳ xuống, vốc làn nước lấp lánh dưới ánh trăng rồi áp lên mặt. Ánh trăng huyền diệu lung linh trên đôi má và mái tóc của chị. Chị chắp tay trước ngực, khẽ cầu nguyện:
- Con ước gì mẹ chị Yên – bác hàng xóm cạnh nhà con được khỏi bệnh.
Sau khi cầu nguyện, gương mặt chị Ngàn bỗng rạng rỡ lạ thường. Chị từ từ đứng dậy, mắt hướng lên bầu trời cao vời vợi, ánh mắt chứa đựng niềm vui khó tả. Bạn nhỏ vô cùng ngạc nhiên và thắc mắc:
- Cả đời chỉ được ước một lần, sao chị lại dành điều ước ấy cho người khác?
Trên đường về, hai chị em nắm chặt tay nhau. Chị Ngàn nhẹ nhàng kể:
- Em ơi, chị Yên ở xóm ta có hoàn cảnh rất khó khăn. Rằm tháng Giêng năm ngoái, mẹ chị ấy bị bệnh nặng. Chị Yên đã phải thức suốt đêm chăm sóc mẹ. Khi trăng lặn, chị ấy khóc nức nở vì biết mình đã lỡ mất cơ hội cầu nguyện. Năm nay, mẹ chị Yên vẫn chưa khỏi bệnh, nên chị đã ước thay cho chị ấy. Chị mồ côi mẹ, nên chị hiểu nỗi đau khi không còn mẹ bên cạnh.
Bạn nhỏ lặng người, siết chặt tay chị Ngàn và thầm nhủ:
- Chị Ngàn ơi! Khi nào em tròn mười lăm tuổi, em sẽ ước cho đôi mắt chị được sáng lại.
Những lời ước trong câu chuyện mang ý nghĩa sâu sắc. Đó không phải là ước mơ cho riêng mình mà là ước mơ cho hạnh phúc và sức khỏe của người khác. Những lời ước ấy như một thông điệp nhắc nhở mọi người hãy sống vì nhau, mở rộng vòng tay nhân ái để chia sẻ nỗi đau và bất hạnh của người khác. Hãy cùng nhau san sẻ ngọt bùi, hướng tới một tương lai tươi sáng hơn.
- Tập làm văn lớp 4: Kể lại câu chuyện cảm động về những con người giàu nghị lực (6 bài mẫu) - Kể chuyện đã nghe, đã đọc
- Tập làm văn lớp 4: Miêu tả con lật đật mà em yêu thích (Kèm dàn ý chi tiết và 11 bài văn mẫu) - Tả đồ chơi yêu thích
- Tả ngôi nhà em đang ở: Dàn ý chi tiết và 4 bài văn mẫu lớp 4 đặc sắc
- Tập làm văn lớp 4: Kể chuyện về những ước mơ đẹp (4 mẫu) - Bài học Tuần 8
- Tả cái bảng trong lớp học của em: Dàn ý chi tiết và 8 bài văn mẫu đặc sắc dành cho học sinh lớp 4