Tả buổi học cuối cùng dưới mái trường Tiểu học - Văn mẫu lớp 6 đầy cảm xúc

Nội dung gồm 6 bài văn mẫu chất lượng, mời bạn đọc khám phá chi tiết ngay trong phần tiếp theo.
Tả buổi học cuối cùng dưới mái trường Tiểu học - Mẫu 1
Mái trường Tiểu học là nơi em đã gắn bó suốt những năm tháng đầu đời. Đến tận bây giờ, kỉ niệm về buổi học cuối cùng dưới mái trường ấy vẫn in đậm trong tâm trí em như một dấu ấn không thể phai mờ.
Ngôi trường Tiểu học của em được xây dựng cách đây không lâu, vẫn còn mới và khang trang. Với diện tích rộng rãi, sân trường được phủ bóng mát bởi nhiều cây xanh. Các phòng học sạch sẽ, đầy đủ tiện nghi. Trong suốt năm năm qua, ngôi trường này đã trở thành ngôi nhà thứ hai của em.
Hôm đó, em đến trường từ rất sớm. Em bước đi chậm rãi trên sân trường, lặng lẽ ngắm nhìn từng góc nhỏ thân quen. Nhiều bạn cũng đến sớm như em, có lẽ ai cũng muốn dành thêm chút thời gian để lưu giữ những kỉ niệm cuối cùng. Từng hàng cây, chiếc ghế đá, đến những phòng học đều chứa đựng biết bao kí ức đẹp đẽ của tuổi thơ.
Sau đó, em và các bạn lên phòng học. Trong lòng em dâng lên cảm giác bâng khuâng khó tả. Tiếng trống trường vang lên báo hiệu giờ học bắt đầu. Từng tiết học trôi qua nhẹ nhàng nhưng đầy xúc động. Cuối buổi, thầy cô nói lời chia tay với cả lớp. Chúng em lắng nghe trong sự xúc động nghẹn ngào, nhiều bạn không kìm được nước mắt.
Buổi học cuối cùng dưới mái trường Tiểu học đã khép lại với biết bao kỉ niệm đẹp đẽ. Em sẽ mãi trân trọng và khắc ghi những khoảnh khắc ấy trong tim như một phần không thể thiếu của tuổi thơ.
Tả buổi học cuối cùng dưới mái trường Tiểu học - Mẫu 2
Thời gian trôi qua nhanh như một cơn gió, mới ngày nào em còn bỡ ngỡ nép sau lưng mẹ bước vào ngôi trường tiểu học thân yêu. Vậy mà hôm nay đã là buổi học cuối cùng em được ngồi bên bạn bè, lắng nghe cô giảng bài, và là học sinh của mái trường này. Buổi học cuối cùng này, không chỉ riêng em mà nhiều bạn khác cũng đều cảm thấy xúc động khó tả.
Một buổi sáng mùa hè trong trẻo và yên bình, những tia nắng vàng nhẹ nhàng chiếu xuống từng tán cây xanh mướt. Sân trường buổi sáng tĩnh lặng đến lạ, có lẽ vì các bạn học sinh chưa đến đông đủ. Hôm nay, em đến trường sớm hơn mọi ngày vì đây là buổi học cuối cùng của cấp tiểu học.
Bước đi giữa sân trường, em cảm thấy mình nhỏ bé và lạc lõng trong không gian đã quá đỗi thân thuộc suốt năm năm qua. Chỉ một lát nữa thôi, chúng em sẽ ngồi vào bàn học lần cuối cùng, chia tay bạn bè, chia tay thầy cô, và nói lời tạm biệt với mái trường này.
Buổi học hôm ấy diễn ra nhẹ nhàng, không ồn ào hay vội vã. Các bạn không còn tranh cãi hay nói chuyện riêng, tiếng cô giáo trầm bổng vang lên trong không gian yên tĩnh. Ai cũng biết rằng đây là buổi học cuối cùng của khối lớp 5, và mọi người đều lặng im để lưu giữ khoảnh khắc này.
Nhìn gương mặt các bạn, ai cũng thoáng chút buồn và nuối tiếc. Chúng em đã có biết bao kỉ niệm đẹp đẽ dưới mái trường này, nhưng giờ đây đã đến lúc phải nói lời tạm biệt. Tạm biệt để bước sang một chương mới, một cấp học mới với nhiều điều mới mẻ đang chờ đón.
Ngoài kia, nắng vẫn nhảy nhót trên từng tán cây. Gió thổi nhẹ qua những cây phượng đang khoe sắc đỏ rực. Tiếng chim hót líu lo tạo nên một bản nhạc thiên nhiên tuyệt vời. Nhưng tất cả vẫn không thể làm sân trường trở nên náo nhiệt. Hôm nay chỉ có học sinh khối lớp 5 đi học, và tâm trạng của mọi người đều giống nhau: nuối tiếc và lưu luyến.
Ánh mắt cô giáo hôm nay cũng đượm buồn và dịu dàng hơn bao giờ hết. Cô nhìn từng học sinh, đôi mắt rưng rưng lệ, và nhắn nhủ chúng em phải cố gắng học tập thật tốt ở cấp học mới. Chúng em ai cũng cúi đầu vâng dạ, không dám nhìn thẳng vì cảm xúc đang trào dâng.
Những năm tháng ngồi chung bàn, học chung lớp, cùng nhau nghịch ngợm và nô đùa sẽ mãi là những kỉ niệm đẹp. Có lẽ sau này, ai cũng sẽ nhớ về những năm tháng hồn nhiên và đầy ắp niềm vui dưới mái trường tiểu học này.
Chúng em lặng lẽ nhìn nhau, nhìn lại mọi thứ sắp trở thành quá khứ, nhìn cô giáo rồi ôm chầm lấy nhau khóc nức nở. Đây là buổi học cuối cùng dưới mái trường tiểu học, và nó sẽ mãi in đậm trong tim mỗi chúng em.
Tả buổi học cuối cùng dưới mái trường Tiểu học - Mẫu 3
Ngôi trường tiểu học luôn gợi lại trong chúng ta những kỉ niệm ngây thơ và trong sáng. Dù đã bước sang lớp sáu, nhưng những buổi học cuối cùng vẫn in đậm trong tâm trí em. Hôm ấy là một ngày giữa tháng năm, trời mát mẻ, tiếng ve rộn ràng trên những cây xà cừ cổ thụ như thúc giục chúng em bước vào mùa hè đầy hứa hẹn. Đang ngồi tranh luận về bài học cũ, bỗng tiếng trống vào lớp vang lên. Các bạn nhanh chóng sắp xếp sách vở, chuẩn bị cho bài học mới.
Cô giáo bước vào lớp với bộ quần áo giản dị và nụ cười tươi tắn. Sau khi ổn định lớp, cô hỏi:
“Các em đã chuẩn bị bài học chưa?” “Thưa cô rồi ạ!” Chúng em đồng thanh đáp. Cô giáo kiểm tra bài cũ. Linh và Oanh đều trả lời một cách trôi chảy và tự tin. Cô rất hài lòng, rồi chúng em bắt đầu bài học mới. Hôm nay là một tiết Ngoại khóa Ngữ văn.
Cô giới thiệu bài học bằng một dòng chữ hoa, sau đó gợi ý vào bài học mới một cách ấn tượng:
“Quê hương là gì hả mẹ?
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hả mẹ?
Mà ai đi xa cũng thấy nhớ nhiều…”
Các em ạ! Chúng ta ai cũng có một quê hương. Đó là nơi ta sinh ra và lớn lên, nơi chứa đựng biết bao kỉ niệm. Hôm nay, chúng ta sẽ cùng tìm hiểu về tình yêu đất nước qua bài ngoại khóa văn học “Lòng yêu nước”. Những đôi mắt đen láy của học trò chăm chú nhìn lên bảng. Đôi tay mềm mại của cô giáo đang viết những dòng phấn trắng lên bảng đen.
Bài học hôm ấy là một buổi trao đổi sôi nổi về lòng yêu nước. Những cánh tay nhỏ nhắn giơ lên liên tiếp trước những câu hỏi của cô. Bạn nào cũng mong được cô gọi, cũng muốn chia sẻ suy nghĩ của mình về lòng yêu nước. Nhưng cả lớp chăm chú nhất vào câu trả lời của bạn Phương Nga:
– Thưa cô! Lòng yêu nước bắt nguồn từ những điều giản dị như tình yêu gia đình, yêu những gì thuộc về quê hương, dù chỉ là một dòng sông hay cánh đồng bát ngát.
Cô giáo khen Phương Nga trả lời rất đúng và cho bạn điểm 10. Cả lớp đều xúc động. Phần thứ hai của bài học càng thêm sôi nổi. Đó là phần cô giáo yêu cầu chúng em đọc những câu ca dao về tình yêu quê hương. Mỗi bạn đọc một câu, tạo nên một bản nhạc đa âm, một bức tranh đầy màu sắc về lòng yêu nước.
Buổi học diễn ra sôi nổi và say mê, nhưng sao thời gian trôi qua nhanh quá. Tiếng trống báo hết giờ vang lên, nhưng trong lớp vẫn còn vang vọng tiếng nói cười. Buổi học kết thúc, nhưng ấn tượng về nó vẫn mãi in đậm trong tâm trí mỗi chúng em. Mong rằng trong tương lai, sẽ có nhiều buổi học ý nghĩa như thế được lưu giữ trong kí ức của em.
Tả buổi học cuối cùng dưới mái trường Tiểu học - Mẫu 4
Thời gian trôi qua nhanh như một cơn gió, ngày nào em còn ngơ ngác nắm tay mẹ đứng trước cổng trường tiểu học, mà giờ đây em đã sắp tốt nghiệp để bước sang một ngôi trường mới - Trung học cơ sở.
Hôm nay là buổi học cuối cùng của em tại ngôi trường tiểu học thân yêu. Buổi học này không chỉ riêng em mà nhiều bạn khác trong lớp cũng đều có tâm trạng bồi hồi, lưu luyến, một cảm xúc khó diễn tả thành lời.
Trên bục giảng, giọng cô giáo chủ nhiệm vang lên thân thương. Những lời thơ cô đọc hôm nay nghe sao thật ngọt ngào và xúc động hơn bất kỳ giờ học nào trước đây. Có lẽ vì đây là lần cuối cùng cô giảng bài cho chúng em. Hết ba tháng hè này, cô sẽ lại tiếp tục đưa một chuyến đò mới qua sông.
Rồi cô sẽ quay lại để đón những mầm non mới. Em nhìn cô, rồi lướt mắt ra hàng cây phượng đỏ nơi góc sân trường. Tiếng ve râm ran giữa trưa hè oi ả của một ngày cuối tháng 5. Những chùm hoa phượng đỏ rực nở bung, kiêu hãnh khoe sắc dưới nắng hè chói chang.
Em nhìn quanh từng khóm hoa, gốc lựu đỏ, cảm thấy nghẹn ngào nơi cổ họng. Mái trường thân yêu này đã gắn bó với em suốt năm năm qua, giờ đây sắp phải chia xa, lòng em chợt trùng xuống, không nỡ rời đi.
Buổi học cuối cùng trôi qua thật bình yên, không ồn ào. Các bạn trong lớp ai cũng nghiêm túc ngồi nghe cô giảng, lắng nghe những lời tâm sự và lời chào tiễn biệt của cô. Giọng cô êm đềm, đầy cảm xúc. Phía cuối lớp, một vài bạn nữ lấy vạt áo lau nước mắt, tiếng thút thít bắt đầu vang lên.
Cô chủ nhiệm đứng trên bục giảng, giọng hơi lạc đi vì xúc động: “Hôm nay là buổi học cuối cùng của các em tại trường tiểu học Sơn Ca này. Từ ngày mai, các em được nghỉ hè rồi chuyển lên cấp hai. Cô mong các em ai cũng mạnh khỏe, học giỏi và đừng quên ngôi trường này.”
Bạn Thương, lớp trưởng, thay mặt cả lớp lên tặng quà lưu niệm cho cô và phát biểu những lời cảm ơn về tình cảm, công lao dìu dắt của cô với tập thể lớp 5A trong suốt thời gian qua.
Sau lời phát biểu của bạn Thương, cả lớp đều vỗ tay thể hiện sự biết ơn dành cho cô. Cô giáo nhận gói quà lưu niệm rồi bước nhanh ra khỏi lớp để tránh không để mình bật khóc.
Những gương mặt buồn rầu, nuối tiếc, cùng những giọt nước mắt nghẹn ngào trong giờ phút chia ly khiến ai cũng muốn mình trở nên bé lại để được ở mãi nơi này.
Tạm biệt mái trường thân yêu, tạm biệt chỗ ngồi thân thương, tạm biệt bảng đen phấn trắng. “Dù có đi nơi đâu, ta cũng sẽ không quên nhau.”
Tả buổi học cuối cùng dưới mái trường Tiểu học - Mẫu 5
"Ve ve! Ve ve…" Bản nhạc mùa hè của những chú ve đã ngân lên rộn rã. Ở một góc sân trường, phượng vĩ thắp đèn đỏ rực trên những tán lá xanh, như báo hiệu một mùa chia tay sắp đến…
Có một cảm giác nghèn nghẹn nơi lồng ngực mà em không thể diễn tả thành lời. Thời gian sao trôi nhanh quá! Ngày mới bước vào trường Tiểu học mang tên vị anh hùng áo vải Nguyễn Huệ, chúng em còn là những cô cậu học trò nhỏ bé với bao điều bỡ ngỡ, mới lạ. Khi đó, như những chú chim non từ khắp nơi bay về tụ hội tại ngôi trường này, chúng em còn rụt rè, ngơ ngác trong ngày khai giảng đầu tiên giữa ngôi trường rộng lớn, xa lạ. Nhưng cũng chính ngày đầu tiên đó, ánh mắt trìu mến của thầy cô đã làm cảm giác gần gũi, ấm áp chợt dấy lên trong lòng chúng em.
Lặng lẽ như những dòng sông đem phù sa bồi đắp cho cuộc đời, nghiêm khắc mà bao dung, vị tha, thầy cô đã dạy cho những tâm hồn thơ ngây, non nớt của chúng em bài học làm người: “Tiên học lễ, hậu học văn”. Thầy cô đã cho chúng em cơ hội tự sửa đổi mình để trở thành con ngoan trò giỏi, chắp cánh cho chúng em bay vào bầu trời tri thức. Năm năm đã trôi qua, chúng em thấy mình lớn lên từng ngày. Công lao của thầy cô, em luôn tạc dạ ghi tâm.
Em biết mình không thể báo đáp hết công ơn cao cả ấy, nên tự nhủ với lòng phải cố gắng đạt kết quả tốt nhất trong kì thi sắp tới. Đó là đóa hoa đẹp nhất mà chúng em dành tặng thầy cô. Ve ơi, đừng kêu nữa! Đừng ngân lên khúc nhạc du dương đẫm buồn ấy nữa! Bởi lẽ, khi khúc nhạc ấy vang lên, cũng là lúc giây phút chia tay đã đến.
Thầy cô ơi! Giờ đây, chúng em phải xa thầy cô thật rồi. Không còn được nghe giọng ấm áp của thầy, lời thiết tha, trìu mến của cô mỗi lúc giảng bài. Dù vậy, chúng em sẽ không bao giờ quên công lao thầy cô. Và em xin hứa sẽ luôn cố gắng phấn đấu học tập để không phụ lòng thầy cô bao năm qua đã dày công dạy dỗ. Em xin chúc thầy cô sẽ luôn mạnh khỏe, mãi là người soi sáng con đường ước mơ và hoài bão cho những thế hệ đàn em sau này.
Tả buổi học cuối cùng dưới mái trường Tiểu học - Mẫu 6
Thời gian trôi qua nhanh như một cơn gió. Thế là năm năm học đã dần khép lại. Tôi lại sắp phải xa mái trường thân yêu. Càng đến những buổi học cuối, tôi càng thấy yêu ngôi trường này hơn, bởi mỗi góc sân, mỗi hàng cây đều gắn liền với biết bao kỉ niệm. Sáng nay, tôi đến trường sớm hơn mọi ngày để được ngắm nhìn ngôi trường lâu hơn.
Ôi chao, cảnh trường lúc này mới tuyệt làm sao! Dù trời còn khá sớm, bác mặt trời vừa tỉnh giấc, đỏ rực như quả cầu lửa, e thẹn nấp sau lũy tre làng. Một làn sương mỏng còn phảng phất trong vòm cây. Thế mà bác cổng trường đã thức dậy từ lúc nào, dang tay đón chúng tôi vào lớp. Tôi bước vào sân trường, trong lòng trào dâng một cảm xúc khó tả. Một làn gió thoảng qua, mang theo hương thơm của những bồn hoa như mời gọi tôi nói lời tạm biệt. Tôi bước lại gần, ngắm nhìn những bông hoa hồn nhiên trước gió và ước mình cũng được như thế. Tôi ngồi xuống gốc bàng, ngước nhìn bầu trời xanh mướt, trong đầu hiện về biết bao kỉ niệm. Cũng dưới gốc bàng này, chúng tôi đã có biết bao trò chơi thú vị.
Lúc này, bác mặt trời vẫn tươi cười, ban phát những tia nắng vàng tươi làm tan biến màn sương mỏng, để lại những hạt sương long lanh đọng trên lá cây, ngọn cỏ. Cảnh trường hiện ra rõ ràng, rực rỡ sắc màu. Bác phượng già như trở lại tuổi đôi mươi, rực rỡ trong tấm áo đỏ thắm cả một góc trời. Chỉ cần một làn gió nhẹ thoảng qua, những cánh hoa rung rinh như muôn ngàn con bướm thắm vỗ cánh bay lên.
Bên kia, bác bàng trông thật khỏe khoắn với tấm áo màu xanh mượt. Những tia nắng xuyên qua kẽ lá tinh nghịch như đang chơi trò trốn tìm. Tất cả như không hề biết rằng tôi sắp phải xa ngôi trường này. Tôi bước về đứng trước cửa lớp của mình, ôi sao mà thân thương quá! Trước mắt tôi như hiện ra hai mươi tám gương mặt trìu mến của các bạn đang nói cười, say sưa học bài. Tôi như nghe thấy giọng nói ấm áp, thân thương của cô. Tất cả như đang ở bên cạnh tôi.
Lòng tôi xao xuyến, bâng khuâng khó tả. Tôi chỉ muốn tổ ấm 5B cùng người mẹ hiền yêu dấu này mãi mãi không rời xa. Ôi, quang cảnh trường lúc đó thật tươi đẹp, nhưng sao lòng tôi lại thấy trống trải. Tôi biết rằng dù không muốn, nhưng chỉ mai đây thôi, tôi sẽ phải xa tất cả những gì đã gắn bó suốt năm năm qua. Ước gì thời gian quay trở lại để tôi mãi là cô bé bỡ ngỡ ngày nào.
Đã từ lâu, mái trường đã trở thành ngôi nhà thứ hai của tôi. Ở đó có thầy cô hiền như mẹ, bạn bè thân thiết như anh em. Dù biết rằng tôi phải chia tay ngôi trường này, nhưng hình ảnh ngôi trường tiểu học thân thương cùng thầy cô và bạn bè sẽ mãi mãi in đậm trong tâm trí tôi.
- Viết bài luyện tập tả cây cối - Tiếng Việt lớp 4 Cánh diều, Tập 1, Bài 3
- Nói và nghe: Kể chuyện Chiếc ví - Bài 3, Tiếng Việt lớp 4, sách Cánh diều tập 1
- Kể lại câu chuyện Nàng tiên Ốc bằng lời của em (Dàn ý + 12 mẫu) - Văn kể chuyện lớp 4
- Cảm nhận sâu sắc của em về đoạn thơ từ 'Ôi, thuở ấu thơ' đến 'Lá xanh như dải lụa mềm lửng lơ' qua 8 đoạn văn mẫu lớp 7
- Góc sáng tạo: Đố vui Ai chăm, ai ngoan? - Khám phá thú vị trong SGK Tiếng Việt lớp 4 Cánh diều tập 1 Bài 2