Kể về bà của em - Dàn ý chi tiết và 20 bài văn mẫu lớp 6 đặc sắc, giàu cảm xúc
Người thân luôn giữ một vị trí quan trọng trong cuộc sống của chúng ta, và bà là một trong những người như thế. Bà không chỉ là người chăm sóc mà còn là người thầy dạy dỗ chúng ta bằng tình yêu thương và sự kiên nhẫn. EduTOPS xin giới thiệu Bài văn mẫu lớp 6: Kể về bà của em, một tài liệu hữu ích giúp các em học sinh thể hiện tình cảm và kỷ niệm đẹp với bà.

Tài liệu này bao gồm dàn ý chi tiết và 20 bài văn mẫu, được biên soạn kỹ lưỡng để hỗ trợ các em học sinh lớp 6 trong việc hoàn thiện bài viết của mình. Hãy tham khảo ngay để khám phá cách kể về bà một cách chân thật và cảm động nhất.
Dàn ý kể về bà của em - Hướng dẫn chi tiết và cảm xúc
1. Mở bài
Giới thiệu khái quát về người bà kính yêu của em, người đã gắn bó và dành trọn tình thương cho em.
2. Thân bài
a. Đôi nét về người bà
- Tuổi tác, nghề nghiệp của bà.
- Ngoại hình: dáng người đầy đặn, khuôn mặt phúc hậu, làn da in hằn dấu vết thời gian với những nếp nhăn…
- Tính cách: hiền từ, nhân hậu, luôn yêu thương và quan tâm đến mọi người…
b. Kỉ niệm về người bà
- Khi còn nhỏ: bà chăm sóc từng bữa ăn, giấc ngủ, kể những câu chuyện cổ tích đầy ý nghĩa…
- Khi lớn lên: bà dạy em những bài học quý giá về cuộc sống, đưa em đi chơi và chia sẻ những kinh nghiệm sống…
=> Bà không chỉ là người thân mà còn là điểm tựa tinh thần vững chắc, luôn đồng hành cùng em trên mọi chặng đường.
3. Kết bài
Bày tỏ tình cảm sâu sắc và lòng biết ơn dành cho người bà kính yêu, người đã dành trọn cuộc đời để yêu thương và chăm lo cho em.
Kể về bà của em - Bài văn ngắn gọn, giàu cảm xúc và ý nghĩa
Đoạn văn mẫu số 1 - Tình yêu thương dành cho bà nội
Bà nội là người tôi yêu quý nhất trong gia đình. Dù đã bước sang tuổi bảy mươi sáu, bà vẫn giữ được sức khỏe dẻo dai. Dáng người bà nhỏ nhắn, không cao lớn, với chiếc lưng hơi còng xuống sau bao năm vất vả lo toan. Khuôn mặt bà phúc hậu, in hằn những nếp nhăn của thời gian. Đôi mắt bà không còn tinh anh như trước, nhưng nụ cười móm mém vẫn luôn rạng rỡ. Mái tóc bạc trắng như cước, đôi bàn tay ấm áp của bà luôn khiến tôi cảm thấy bình yên. Bà là người hiền lành, nhân hậu, được mọi người xung quanh yêu mến. Từ thuở ấu thơ, bà đã chăm sóc tôi chu đáo và dạy tôi những bài học quý giá về cuộc sống. Tôi luôn tự nhủ phải học tập chăm chỉ và sống ngoan ngoãn để bà tự hào. Tình yêu và lòng kính trọng dành cho bà nội trong tôi là vô bờ bến!
Đoạn văn mẫu số 2 - Tình yêu và kính trọng dành cho bà ngoại
Bà ngoại là người tôi vô cùng kính trọng và yêu quý. Năm nay, bà đã bước sang tuổi bảy mươi, nhưng vẫn giữ được nét phúc hậu và tươi tắn. Dáng người bà nhỏ nhắn, hơi gầy, nhưng luôn tràn đầy sức sống. Khuôn mặt bà hiền từ, mái tóc bạc trắng như cước, và làn da dù đã in hằn dấu vết thời gian vẫn toát lên vẻ hồng hào. Đôi mắt bà tuy không còn tinh anh như trước, nhưng ánh nhìn vẫn ấm áp và trìu mến. Đôi bàn tay nhăn nheo của bà luôn khiến tôi cảm thấy an toàn và yên bình. Tôi có vô số kỷ niệm đẹp bên bà. Thuở nhỏ, bà là người bồng bế, chăm sóc tôi từng li từng tí. Khi tôi ốm đau, bố mẹ bận công tác, bà lại là người thức đêm lo lắng cho tôi. Khi lớn lên, dù bố mẹ chuyển lên thành phố, tôi vẫn luôn mong ngóng những ngày hè được về quê thăm bà. Bà nấu những bữa cơm ngon, dẫn tôi đi chơi, và kể cho tôi nghe những câu chuyện ý nghĩa. Bà đã dạy tôi nhiều bài học quý giá, giúp tôi trưởng thành hơn. Tôi luôn mong bà sống thật lâu, thật khỏe mạnh để mãi bên cạnh con cháu.
Đoạn văn mẫu số 3 - Hình ảnh người bà ngoại đáng kính
Bà ngoại là người tôi vô cùng kính trọng và yêu quý. Năm nay, bà đã gần bảy mươi tuổi, nhưng sức khỏe của bà vẫn rất dẻo dai. Trước khi nghỉ hưu, bà là một giáo viên tiểu học tận tụy. Dáng người bà đầy đặn, khuôn mặt phúc hậu với làn da in hằn những nếp nhăn của thời gian. Mái tóc bà đã điểm bạc, luôn được buộc gọn gàng, toát lên vẻ thanh lịch. Đôi bàn tay bà chai sần vì những năm tháng vất vả, nhưng vẫn luôn ấm áp và dịu dàng. Đôi mắt bà tuy không còn tinh tường như xưa, nhưng ánh nhìn vẫn tràn đầy yêu thương. Bà là người nhân hậu, luôn quan tâm và chăm sóc tôi từ thuở nhỏ. Tôi lớn lên trong những lời ru ngọt ngào và những câu chuyện cổ tích bà kể. Bà cũng dạy tôi nhiều bài học quý giá về đạo lý làm người. Tôi luôn kính trọng và yêu mến bà ngoại vô cùng. Tôi mong bà luôn khỏe mạnh, sống vui vẻ bên con cháu.
Đoạn văn mẫu số 4 - Tình yêu và kính trọng dành cho bà nội
Bà nội là người tôi yêu mến và kính trọng nhất trong gia đình. Năm nay, bà đã ngoài bảy mươi tuổi, nhưng sức khỏe vẫn rất tốt. Dáng người bà đầy đặn, chiếc lưng hơi còng xuống sau bao năm vất vả. Khuôn mặt bà hiền từ, phúc hậu, với làn da nhăn nheo in hằn dấu vết thời gian. Mái tóc bạc trắng của bà luôn được búi gọn gàng sau gáy, toát lên vẻ thanh lịch. Đôi mắt bà tuy không còn tinh tường như trước, nhưng ánh nhìn vẫn tràn đầy yêu thương và trìu mến. Bà là người hiền từ, nhân hậu, luôn dành tình yêu thương vô bờ cho con cháu. Khi tôi mắc sai lầm, bà luôn nhẹ nhàng khuyên bảo bằng những lời lẽ đúng đắn. Mỗi khi buồn phiền, tôi thường tìm đến bà để được âu yếm, an ủi. Bà chính là điểm tựa tinh thần vững chắc không chỉ của riêng tôi mà còn của cả gia đình.
Kể về bà của em - Tình yêu thương và kính trọng dành cho người bà kính yêu
Mẫu 1 - Hình ảnh người bà nội đáng kính
Tuổi thơ của mỗi đứa trẻ thường gắn liền với những kỷ niệm bên ông bà. Với tôi, bà nội là người gần gũi và thân thiết nhất, người đã dành trọn tình yêu thương để nuôi dưỡng tôi lớn khôn.
Năm nay, bà tôi đã ngoài bảy mươi tuổi, nhưng sức khỏe vẫn rất tốt và tinh thần minh mẫn. Dáng người bà đầy đặn, chiếc lưng hơi còng xuống sau bao năm vất vả. Khuôn mặt bà phúc hậu, mái tóc bạc trắng như cước, và làn da dù đã in hằn nếp nhăn vẫn toát lên vẻ hồng hào. Đôi mắt bà tuy không còn tinh anh như trước, nhưng ánh nhìn vẫn tràn đầy yêu thương. Nụ cười hiền từ và hàm răng nhuộm đen nhánh của bà luôn khiến tôi cảm thấy ấm áp.
Tôi đặc biệt yêu quý đôi bàn tay ấm áp của bà. Đôi bàn tay nhỏ nhắn, nhăn nheo vì những năm tháng lao động vất vả. Giọng nói của bà dịu dàng, ấm áp, như dòng suối mát lành chảy vào tâm hồn tôi. Bà là người hiền lành, tốt bụng, luôn sẵn lòng giúp đỡ mọi người xung quanh. Trước đây, bà từng là một giáo viên Tiểu học, và mọi người trong làng đều yêu mến, kính trọng bà.
Mỗi lần về quê, tôi luôn quấn quýt bên bà. Tôi thích nhất là được nằm trên chiếc võng, lắng nghe bà kể những câu chuyện cổ tích. Bà cũng là người đã chăm sóc tôi từ thuở ấu thơ. Những lời hát ru của bà như in sâu vào tâm trí tôi, trở thành một phần không thể thiếu trong ký ức tuổi thơ. Đến tận bây giờ, bà vẫn là người dạy tôi những bài học quý giá về cuộc sống. Tôi luôn mong bà sống thật lâu, thật khỏe mạnh để mãi bên cạnh con cháu.
Bà nội là một trong những người phụ nữ tuyệt vời nhất mà tôi từng biết. Tình yêu và lòng kính trọng dành cho bà trong tôi là vô bờ bến, không gì có thể thay đổi được.
Mẫu 2 - Tình yêu và kính trọng dành cho bà ngoại
Bà ngoại là người tôi yêu mến và kính trọng nhất trong gia đình. Tuổi thơ của tôi là chuỗi ngày đẹp đẽ, gắn bó với bà qua bao kỷ niệm ấm áp và đáng nhớ.
Bà tôi năm nay đã bảy mươi hai tuổi, nhưng sức khỏe vẫn rất tốt. Dáng người bà đầy đặn, chiếc lưng hơi còng xuống sau bao năm lao động vất vả. Khuôn mặt bà hiền từ, phúc hậu, với làn da nhăn nheo in hằn dấu vết thời gian. Mái tóc bạc trắng của bà luôn được búi gọn gàng sau gáy, toát lên vẻ thanh lịch. Đôi mắt bà tuy không còn tinh tường như trước, nhưng ánh nhìn vẫn tràn đầy yêu thương và dịu dàng.
Tôi rất thích được nghe bà kể chuyện. Những câu chuyện cổ tích về cô Tấm dịu hiền, chàng Thạch Sanh dũng cảm hay cậu bé thông minh… được bà kể lại một cách sinh động và hấp dẫn. Bà là người hiền lành, nhân hậu, luôn dành tình yêu thương vô bờ cho con cháu. Khi tôi mắc sai lầm, bà luôn nhẹ nhàng khuyên bảo bằng những lời lẽ đúng đắn. Mỗi khi buồn phiền, tôi thường tìm đến bà để được âu yếm, an ủi.
Bà ngoại của tôi là người tần tảo, hiền từ và bao dung. Bà luôn tha thứ cho những sai lầm của con cháu và nhẹ nhàng khuyên bảo khi chúng tôi làm điều không tốt. Kỷ niệm đáng nhớ nhất của tôi về bà là buổi đầu tiên đi học, bà đã đưa tôi đến trường, động viên và an ủi để tôi thêm mạnh mẽ và tự tin.
Tôi yêu thương và kính trọng bà ngoại vô cùng. Tôi luôn mong bà sống thật lâu, thật khỏe mạnh và hạnh phúc bên cạnh gia đình. Bởi bà chính là điểm tựa tinh thần vững chắc không chỉ của riêng tôi mà còn của cả gia đình.
Mẫu 3 - Tình yêu thương dành cho bà ngoại
Trong gia đình em, ai cũng yêu thương và quý mến nhau. Nhưng người mà em yêu thương nhất chính là bà ngoại của em.
Bà em năm nay đã gần bảy mươi tuổi, nhưng vẫn còn rất minh mẫn. Dáng người bà nhỏ nhắn, chiếc lưng hơi còng xuống sau bao năm vất vả. Khuôn mặt bà phúc hậu, mái tóc bạc trắng như cước, và làn da dù đã in hằn nếp nhăn vẫn toát lên vẻ hồng hào. Đôi mắt bà tuy không còn tinh tường như trước, nhưng ánh nhìn vẫn tràn đầy yêu thương. Đôi bàn tay nhăn nheo của bà luôn ấm áp và dịu dàng.
Em vẫn còn nhớ rất nhiều kỷ niệm đẹp bên bà. Thuở nhỏ, bà là người bồng bế, chăm sóc em từng li từng tí. Tiếc rằng vì khoảng cách địa lý, em không có nhiều dịp về thăm bà. Em nhớ như in những ngày thơ ấu, khi bố mẹ bận rộn, em được gửi về quê sống cùng ông bà. Bà là người thương chúng em nhất, luôn dẫn chúng em đi chơi khắp nơi. Những buổi sáng, bà thường đi chợ sớm, có khi mang về cho chúng em những món quà quê giản dị như bánh rán, chè đậu hay nắm xôi bọc trong lá chuối. Dù đã lâu không được thưởng thức những món quà ấy, nhưng hương vị ngọt ngào vẫn in đậm trong ký ức em. Những ngày em ốm đau, bà cũng là người thức trắng đêm chăm sóc, lo lắng cho em từng giấc ngủ.
Bà ngoại chính là điểm tựa tinh thần vững chắc của cả gia đình. Em luôn mong bà sống thật lâu, thật khỏe mạnh để mãi bên cạnh chúng em.
Mẫu 4 - Tình yêu và ký ức về bà ngoại
Trong gia đình, người tôi yêu quý nhất chính là bà ngoại. Bà là người phụ nữ hiền hậu, luôn dành trọn tình yêu thương cho con cháu.
Bà tôi năm nay đã già, mắt lòa, tay chân không còn linh hoạt. Nhưng sáng nào tôi cũng thấy bà chống gậy đi dạo quanh nhà. Khi tôi hỏi, mẹ bảo rằng bà tập thể dục để chống lại căn bệnh viêm khớp đeo bám từ thời trẻ. Ba tôi lại nói rằng bà cả đời vất vả, từ việc nhà đến ruộng đồng, nên giờ già rồi vẫn không quen ngồi yên một chỗ.
Là con út trong nhà, tôi được bà chiều chuộng nhất. Mỗi lần ba định đánh tôi vì tội trốn học, tôi liền chạy đến bên bà để được bảo vệ. Bà nhẹ nhàng ngăn ba lại, mắng tôi vài câu rồi đánh nhẹ vào mông, thế là tôi thoát được những trận đòn nghiêm khắc.
Năm tôi học lớp bốn, mắt bà trắng đục, không còn nhìn thấy đường. Bác sĩ khuyên bà nên mổ mắt. Bà đồng ý, nhưng tôi thấy bà lo lắng lắm. Những ngày nằm viện chờ mổ, cả nhà tôi luân phiên túc trực bên bà. Có hôm ba mẹ bận, chỉ còn tôi và bà. Tôi nằm gọn trong vòng tay nhăn nheo của bà, được nghe bà kể chuyện đời xưa và nũng nịu với bà.
Bà thường nói với tôi: “Bà mổ mắt để được nhìn rõ cu Bi của bà”. Tôi ôm chặt lấy bà, nhưng có lần tôi lại hỏi ngây ngô: “Lỡ mắt bà không sáng được nữa thì sao?”. Bà vuốt má tôi, cười móm mém: “Thì con sẽ là đôi mắt của bà, bé ạ!”.
Ca mổ thành công, nhưng vài năm sau bà qua đời. Đến tận bây giờ, tôi vẫn không thể quên được hình ảnh và những ký ức đẹp đẽ về bà. Tôi luôn cố gắng giữ cho mình một đôi mắt “sáng”, tràn đầy lạc quan và tin yêu vào cuộc sống. Những bài học quý giá từ bà vẫn in đậm trong tâm trí tôi, đặc biệt là những ngày bà nằm viện.
Tôi sẽ sống thật tốt vì bà, vì bản thân mình, và để xứng đáng với lời giao ước năm xưa: “Con sẽ là đôi mắt của bà…”.
Mẫu 5 - Tình yêu thương dành cho bà
“Bà hiền như suối trong” - Câu thơ này luôn khiến em nghĩ đến bà của mình. Bà là người gắn bó với em từ thuở ấu thơ, là người em yêu quý nhất trong gia đình.
Bà em là một người phụ nữ tần tảo và đầy nghị lực. Dù lưng đã còng xuống vì năm tháng vất vả, mái tóc bạc phơ, khuôn mặt in hằn nếp nhăn, nhưng bà vẫn giữ được nét đẹp của thời con gái. Khuôn mặt bà hình trái xoan, chiếc mũi cao và hàm răng đều tăm tắp. Dù tuổi cao, bà vẫn không chịu ngồi yên, luôn bận rộn với công việc nhà. Từ sáng sớm, bà đã dậy cho gà ăn, nấu cơm, quét nhà, rồi lại ra vườn xới đất, nhổ cỏ, tưới cây và bón phân.
Bà là người hiền lành và tốt bụng. Bà luôn yêu thương con cháu hết mực. Mỗi lần em về thăm, bà đều có bánh kẹo dành cho em, từ kẹo lộc đi lễ chùa đến bánh các bác biếu. Bà cũng luôn quan tâm đến việc học hành của em và công việc của bố mẹ. Bà thường nhắc nhở em phải chăm chỉ học tập và cư xử tốt với mọi người. Với hàng xóm, bà luôn sẵn lòng giúp đỡ, thăm hỏi khi họ ốm đau và chia sẻ với những gia đình khó khăn.
Em luôn kính trọng và mong bà sống thật lâu. Em hiểu rằng tình yêu thương bà dành cho em là vô bờ bến, và em sẽ luôn trân trọng những kỷ niệm đẹp đẽ bên bà.
Mẫu 6 - Bà ngoại, người phụ nữ tuyệt vời nhất trong trái tim tôi
Hai tiếng “bà ngoại” trong tôi là những từ ngữ đẹp đẽ và thiêng liêng nhất. Tuổi thơ của tôi là chuỗi ngày đẹp đẽ, gắn liền với những kỷ niệm về bà - người phụ nữ tuyệt vời nhất trong trái tim tôi. Những kỷ niệm ấy được bà vun đắp, tạo nên một góc đẹp trong tâm hồn tôi, và đó là những lời tôi luôn muốn nói với bà.
Bà tôi năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Mái tóc bà bạc trắng như những bà tiên trong truyện cổ tích. Lưng bà đã còng xuống vì năm tháng vất vả, làn da nhăn nheo với những chấm đồi mồi. Bà đã hy sinh cả tuổi xuân, tần tảo nuôi nấng mẹ và các dì tôi. Đôi mắt bà tuy không còn tinh tường như trước, nhưng ánh nhìn vẫn tràn đầy yêu thương và nhân hậu. Đôi bàn tay thô ráp, chai sần vì cả đời lặn lội, vất vả kiếm cơm áo cho con cháu.
Mẹ kể rằng khi tôi còn nhỏ, bố mẹ đi làm xa, tôi khóc suốt ngày. Bà dù đã lớn tuổi vẫn thức đêm dỗ dành, kể chuyện và hát ru cho tôi ngủ. Đến tận bây giờ, mùi trầu thơm đượm bà nhai vẫn còn in đậm trong ký ức tôi. Những ngày thơ ấu, tôi được sống trong vòng tay yêu thương của bà. Đêm nào tôi cũng chìm vào giấc ngủ êm đềm nhờ những câu chuyện cổ tích bà kể. Sáng sớm, bà gọi tôi dậy đi học với giọng nói dịu dàng: “Cháu ơi, dậy đi nào, đã đến giờ đi học rồi”. Bà dắt tay tôi đến trường, đợi cánh cổng trường khép lại mới yên tâm ra về. Chiều chiều, bà lại đón tôi với dáng đi lặng lẽ, đưa tôi trở về nhà. Mỗi khi ở bên bà, tôi cảm thấy ấm áp vô cùng. Có lần tôi ngã, nằm ăn vạ rất lâu. Bà lấy con lật đật và nói: “Con lật đật luôn biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Cháu của bà cũng vậy, đúng không nào?”. Nghe lời bà, tôi nín khóc và tự đứng dậy. Bà cười móm mém: “Cháu ngoan lắm, lại đây bà phủi đất cho nào”. Những hôm học khuya, tôi gục xuống bàn ngủ thiếp đi. Sáng hôm sau, tôi thấy mình đã được bà bế lên giường, sách vở được xếp gọn gàng trên bàn. Bà luôn chăm lo việc nhà, dù mẹ tôi không muốn bà làm vì sợ bà mệt. Tôi mong mình lớn thật nhanh để đỡ đần cho bà, nhưng cũng ước thời gian trôi chậm lại để tôi mãi được nằm trong vòng tay yêu thương của bà.
Bà rất vui tính, thường kể cho cả nhà nghe những câu chuyện hài hước. Bà cũng luôn sẵn lòng giúp đỡ hàng xóm, vì vậy ai cũng yêu quý bà. Bà yêu thương tôi nhưng không nuông chiều. Có lần tôi không nghe lời, bà im lặng cả tuần. Sang tuần sau, bà gọi tôi vào phòng, giảng giải cho tôi biết đâu là điều hay lẽ phải. Tôi cảm thấy ăn năn và xấu hổ vì đã làm bà buồn.
Tôi yêu thương bà vô cùng. Trong trái tim tôi, bà mãi mãi là người phụ nữ đẹp nhất, hiền nhất và đáng kính nhất. Tình yêu thương và niềm vui bà mang đến sẽ mãi lan tỏa, làm rạng ngời tâm hồn tôi.
Mẫu 7 - Bà nội, người phụ nữ đáng kính của gia đình em
Bà nội em năm nay đã ngoài sáu mươi tuổi, nhưng vẫn còn rất dẻo dai và nhanh nhẹn. Mái tóc bạc của bà được búi cao gọn gàng, khuôn mặt phúc hậu với ánh mắt hiền từ và độ lượng.
Bà chỉ sinh được một mình bố em, nên khi bố chuyển công tác, bà đã rời bỏ mái nhà và mảnh vườn thân quen để theo con cháu lên thành phố. Bố em là kỹ sư xây dựng, thường xuyên phải đi công tác xa nhà. Mẹ em là công nhân, làm việc tám tiếng mỗi ngày trong xưởng máy. Bà thay bố mẹ chăm sóc chúng em từ việc ăn ở đến học hành. Sáng sáng, bà đánh thức em và bé Thắng dậy, giục chúng em đánh răng, rửa mặt, thay quần áo sạch sẽ. Rồi bà chuẩn bị bữa sáng cho hai chị em. Mỗi khi chúng em đi học, bà không quên nhắc nhở phải chăm ngoan, học giỏi.
Bà dọn dẹp nhà cửa gọn gàng, chu đáo. Xong xuôi, bà xách giỏ đi chợ. Dù số tiền chi tiêu hàng ngày không nhiều, nhưng nhờ bà khéo léo thu xếp, bữa nào chúng em cũng được ăn cơm dẻo, canh ngon. Buổi trưa đi học về, bà cháu và mẹ con quây quần bên mâm cơm, tạo nên không khí ấm cúng. Suốt ngày, bà chẳng lúc nào ngơi tay. Việc nhà xong, bà lại tỉ mỉ khâu vá quần áo cho chúng em. Đêm nào trước khi đi ngủ, bà cũng dành thời gian kể chuyện cổ tích. Giọng kể của bà ấm áp, đưa chúng em vào thế giới huyền ảo của những câu chuyện như “Cây khế” hay “Tấm Cám”.
Thỉnh thoảng, bố em về thăm nhà, thấy nhà cửa ngăn nắp, con cái sạch sẽ và chăm ngoan, bố rất vui. Bố chân thành cảm ơn bà, nhưng bà chỉ mỉm cười hiền hậu:
- Có gì đâu! Mẹ cố gắng giúp gia đình để con yên tâm công tác.
Bố mẹ em rất quý trọng bà. Họ thường nói rằng nếu không có bà, gia đình em sẽ gặp nhiều khó khăn.
Dù vất vả, bà chẳng đòi hỏi gì nhiều. Bà chỉ mong thỉnh thoảng được về thăm quê hương, làng xóm. Bố em hứa Tết này sẽ thu xếp để cả gia đình về quê ăn Tết. Nghe vậy, bà rất vui mừng.
Em và bé Thắng luôn nghe lời bà dạy để làm bà vui lòng. Mỗi khi được điểm 10, em khoe với bà, bà liền âu yếm xoa đầu khen: “Cháu bà giỏi lắm!”.
Rồi bà mỉm cười, trông bà hiền hậu như một bà tiên trong truyện cổ tích. Em yêu quý và biết ơn bà vô cùng!
Mẫu 8 - Bà, người phụ nữ đáng kính trong gia đình em
Trong gia đình, người mà em yêu quý nhất chính là bà của em. Bà là người gần gũi, chăm lo cho em từ thuở em mới chào đời. Những lời ru êm dịu của bà đã đưa em vào giấc ngủ ngon lành.
Bà em năm nay đã già, mái tóc bạc phơ vì năm tháng vất vả. Khuôn mặt bà đầy đặn, phúc hậu với vầng trán cao in hằn những nếp nhăn. Em nghĩ rằng, mỗi nếp nhăn trên gương mặt bà là một chuỗi ngày dài vất vả. Đôi mắt bà tuy không còn tinh anh như trước, nhưng vẫn toát lên vẻ dịu hiền và tràn đầy yêu thương.
Dù lưng hơi còng, bà vẫn đi lại nhanh nhẹn. Đôi bàn tay bà khéo léo, dù đã chai sần vì năm tháng lao động. Bà rất thích làm việc, ít khi nghỉ ngơi. Bà thích làm bánh, nấu ăn, và luôn dọn dẹp nhà cửa gọn gàng, ngăn nắp.
Những ngày thơ ấu, em được sống trong tình yêu thương bao la của bà. Bà luôn yêu quý và chăm sóc em chu đáo. Bằng những câu ca dao êm ái và những câu chuyện cổ tích ly kỳ, bà đã đưa em vào giấc ngủ say nồng. Bà yêu thương mọi người, luôn giúp đỡ người nghèo khó. Bà mong em học giỏi, thành tài, và dạy em những điều hay lẽ phải. Bà nhắc nhở em phải biết kính trên nhường dưới, vâng lời thầy cô, và hòa nhã với bạn bè. Bà thường kể những câu chuyện đời thường để dạy em về lòng nhân nghĩa.
Tấm lòng nhân hậu của bà đã làm tâm hồn em thêm phong phú, truyền thêm sức mạnh để em vững bước trên đường đời. Gia đình em ai cũng yêu quý bà và làm theo những điều bà mong muốn. Em thường theo bà làm việc nhà, từ quét nhà đến nhặt rau, múc nước. Em luôn mong bà mãi khỏe mạnh và không già thêm nữa.
Mẫu 9 - Bà ngoại, người phụ nữ đáng kính trong gia đình em
Trong gia đình, người gắn bó với em nhất chính là bà ngoại. Vì vậy, em luôn dành cho bà một tình yêu thương sâu sắc và trân trọng.
Bà ngoại năm nay đã bảy mươi tuổi. Bà có làn da trắng hồng, khuôn mặt hiền từ và phúc hậu. Giọng nói của bà nhẹ nhàng, ấm áp. Mái tóc bà dù đã bạc nhưng vẫn mượt mà, được búi gọn gàng trông rất đẹp. Bà kể rằng thời con gái, tóc bà dài chấm gót và đen mượt. Đôi mắt bà vẫn tinh anh, chỉ khi đọc báo bà mới đeo kính lão.
Bà có đôi bàn tay khéo léo, nhanh nhẹn trong việc chăm sóc hoa. Bà thường nói: “Chăm hoa như chăm con trẻ, phải nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa”. Sau ngày miền Nam giải phóng, bà đã nhiều lần đến Đà Lạt tìm mua giống hoa quý. Vườn hoa của bà rực rỡ với đủ loài hoa, đặc biệt là những luống hoa hồng và hoa cúc, tạo nên một khung cảnh muôn hồng nghìn tía.
Bà là người cần cù, thức khuya dậy sớm đã trở thành thói quen. Mọi người trong gia đình đều kính yêu và quý trọng bà. Mỗi dịp hè lên Hà Nội thăm bà, bà luôn hỏi han và chăm sóc chị em tôi rất chu đáo.
Em rất yêu thương bà và luôn mong bà giữ gìn sức khỏe để sống lâu trăm tuổi, mãi là điểm tựa vững chắc của gia đình.
Mẫu 10 - Bà, người phụ nữ đáng kính trong trái tim em
Trên đường đi học về, em chợt thấy một bạn nhỏ nắm tay bà, ríu rít kể chuyện ở lớp. Khoảnh khắc ấy khiến nỗi nhớ bà trong em trào dâng, và bao kỷ niệm ùa về trong ký ức.
Năm nay bà đã hơn bảy mươi tuổi. Làn da bà nâu sạm, in hằn dấu vết thời gian. Đôi tay gầy guộc, dáng người nhỏ bé nhưng lúc nào cũng tất bật, vội vã. Bà em là người nhân hậu, luôn chu đáo và quan tâm đến mọi người xung quanh. Nụ cười của bà phúc hậu, và với con cháu, bà luôn dành trọn tình yêu thương. Mỗi sáng, bà dậy sớm quét dọn nhà cửa, cho gà ăn, rồi chuẩn bị bữa cơm trưa chờ mọi người đi làm về.
Bà em giàu lòng thương người. Hàng xóm ai gặp khó khăn, bà đều sẵn sàng giúp đỡ. Bà cởi mở, thân thiện nên mọi người trong xóm thường lui tới nhà bà để trò chuyện. Bà yêu thương con cháu vô cùng. Vì gia đình em ở thành phố, mỗi năm chỉ về quê vài lần vào dịp lễ. Những ngày em về, bà chuẩn bị bao nhiêu món ngon, cùng em ra vườn hái rau nấu bữa sáng. Khi gia đình em chuẩn bị lên xe về thành phố, bà dặn dò cẩn thận rồi đứng lặng nhìn theo chiếc xe đến khi nó khuất dần. Em biết bà đã khóc, nhưng bà quay mặt đi để không ai nhìn thấy. Em chỉ ước chiếc xe ngừng lăn bánh để được ở bên bà thật lâu.
Em nhớ có lần mắc lỗi, bị bố mẹ mắng, em đã trốn cả buổi trưa không về ăn cơm. Khi trở về, bà vẫn ngồi trước hiên chờ em, và đợi em về để cùng ăn vì sợ em không thích ăn một mình. Hôm đó, em cảm thấy mình thật có lỗi với bà. Từ đó, dù giận đến đâu, em cũng cố gắng bình tĩnh và suy nghĩ kỹ trước khi hành động. Bà dạy em sự kiên trì, tỉ mỉ qua từng việc làm nhỏ. Em học được từ bà rất nhiều đức tính tốt.
Trong nhà, hễ ai ốm đau, bà đều chăm sóc tận tình. Có những đêm em ốm, bà thức trắng để trông em ngủ, bón từng miếng cháo, dỗ dành em từng chút một. Cảm giác ấy thật ấm áp và bình yên. Em luôn nhớ những câu chuyện cổ tích bà kể, những câu chuyện nuôi dưỡng tâm hồn em từ thuở nhỏ. Bà còn kể chuyện thời trẻ, chúng em ngồi quanh phản, tròn xoe mắt lắng nghe từng chi tiết. Câu chuyện nào bà kể cũng thú vị và đầy ý nghĩa.
Em luôn mong được sống bên bà, được bà yêu thương chăm sóc, và cũng được chăm sóc, phụng dưỡng bà. Em ước có bà bên cạnh như bạn nhỏ kia, để được ríu rít kể cho bà nghe mọi chuyện vui buồn ở lớp.
Mẫu 11 - Bà, người phụ nữ tuyệt vời trong trái tim tôi
Trong đời này, ai cũng có một người bà để yêu thương. Tôi cũng vậy, ngoài tình yêu của bố mẹ, tôi còn được sống trong tình thương bao la của bà. Dù phải chuyển nhà vì hoàn cảnh, hình ảnh bà vẫn luôn khắc sâu trong trái tim tôi.
Bà tôi năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Mái tóc bà bạc trắng như những bà tiên trong truyện cổ tích. Lưng bà đã còng xuống vì năm tháng vất vả, làn da nhăn nheo với những chấm đồi mồi. Bà đã hy sinh cả tuổi xuân, tần tảo nuôi nấng mẹ và các dì tôi. Đôi mắt bà tuy không còn tinh tường như trước, nhưng ánh nhìn vẫn tràn đầy yêu thương và nhân hậu. Đôi bàn tay thô ráp, chai sần vì cả đời lặn lội, vất vả kiếm cơm áo cho con cháu.
Những ngày thơ ấu, tôi được sống trong vòng tay yêu thương của bà. Đêm nào tôi cũng chìm vào giấc ngủ êm đềm nhờ những câu chuyện cổ tích bà kể. Sáng sáng, bà dắt tay tôi đến trường, đợi cánh cổng trường khép lại mới yên tâm ra về. Chiều chiều, bà lại đón tôi với dáng đi lặng lẽ, đưa tôi trở về nhà. Mỗi khi ở bên bà, tôi cảm thấy ấm áp vô cùng.
Có lần tôi ngã, nằm ăn vạ rất lâu. Bà lấy con lật đật và nói: “Con lật đật luôn biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Cháu của bà cũng vậy, đúng không nào?”. Nghe lời bà, tôi nín khóc và tự đứng dậy. Bà cười móm mém: “Cháu ngoan lắm, lại đây bà phủi đất cho nào”. Những hôm học khuya, tôi gục xuống bàn ngủ thiếp đi. Sáng hôm sau, tôi thấy mình đã được bà bế lên giường, sách vở được xếp gọn gàng trên bàn.
Bà luôn chăm lo việc nhà, dù mẹ tôi không muốn bà làm vì sợ bà mệt. Tôi mong mình lớn thật nhanh để đỡ đần cho bà, nhưng cũng ước thời gian trôi chậm lại để tôi mãi được nằm trong vòng tay yêu thương của bà.
Bà rất vui tính, thường kể cho cả nhà nghe những câu chuyện hài hước. Bà cũng luôn sẵn lòng giúp đỡ hàng xóm, vì vậy ai cũng yêu quý bà. Bà yêu thương tôi nhưng không nuông chiều. Có lần tôi không nghe lời, bà im lặng cả tuần. Sang tuần sau, bà gọi tôi vào phòng, giảng giải cho tôi biết đâu là điều hay lẽ phải. Tôi cảm thấy ăn năn và xấu hổ vì đã làm bà buồn. Từ đó, tôi tự hứa sẽ không bao giờ phụ lòng bà.
Bà thích chăm sóc cây cảnh. Sáng sáng, bà dậy sớm tưới cây trên sân thượng. Những chồi non, nụ hoa không phụ công chăm sóc của bà, luôn tưng bừng khoe sắc thắm. Những lúc rảnh rỗi, bà ngồi ngắm nhìn những cây cảnh đang dần lớn lên với ánh mắt đầy yêu thương.
Tối tối, trước khi đi ngủ, bà thường kể chuyện cho tôi. Những câu chuyện của bà như đưa tôi vào thế giới cổ tích, khi thì là cô Tấm dịu hiền, khi lại là cô tiên tốt bụng. Bà còn mua cho tôi rất nhiều sách, giúp kiến thức của tôi được mở rộng hơn.
Giờ đây, khi Hà Nội vào đông lạnh giá, ở nơi xa, tôi luôn lo lắng không biết bà có mặc đủ ấm không, có ngủ ngon giấc không… Tôi mong bà sống thật lâu bên cạnh tôi. Bà ơi, cháu yêu bà nhất trên đời. Bà là người bà tuyệt vời nhất trong trái tim cháu.
Mẫu 12 - Bà nội, người phụ nữ đáng kính trong gia đình tôi
Trong gia đình tôi, ai cũng yêu thương và quý mến nhau. Nhưng người mà tôi yêu mến và kính trọng nhất chính là bà nội của tôi.
Năm nay, bà đã ngoài bảy mươi tuổi nhưng vẫn rất khỏe mạnh. Làn da bà nhăn nheo, ngăm đen, tôi thường đùa rằng đó là dấu ấn của thời gian. Khác với những người cùng tuổi, bà có mái tóc đen dài, luôn được búi gọn sau gáy. Vầng trán cao, đôi mắt to nhưng đã có phần mờ đục. Nụ cười của bà với hàm răng nhuộm đen càng làm bà thêm phúc hậu. Đôi bàn tay xương xương với những vết chai sần vì cả đời làm lụng vất vả. Bà ăn mặc giản dị, thường chỉ là những bộ đồ nâu đã cũ. Mỗi khi mẹ tôi biếu tiền để mua quần áo, bà thường lắc đầu và nói: “Mẹ già rồi, không cần nhiều quần áo, con để tiền đó lo cho bọn trẻ”.
Bà nội tôi rất thích chăm sóc cây xanh. Sáng sáng, bà thường tự tay tưới nước và bắt sâu cho cây. Một lần, cái Anh, em họ tôi hỏi bà: “Bà ơi, sao bà quý những cái cây này thế? Có khi nào bà yêu chúng hơn bọn cháu không?”. Bà nhìn chúng tôi, mỉm cười: “Sao thế được, tất nhiên bà phải yêu các cháu hơn rồi. Những cái cây này chỉ là thú vui của bà thôi. Đây là những cây ông để lại khi mất, bà thay ông chăm sóc chúng”.
Bà rất yêu thương chúng tôi. Hồi tôi còn bé, bà đã thay mẹ chăm sóc tôi từng li từng tí. Mỗi đêm, bà đưa tôi vào giấc ngủ bằng những khúc hát ru ngọt ngào. Mỗi lần tôi ốm, bà xuống chăm nom tôi để mẹ đi làm. Bà ngồi bên giường, dỗ dành, đút cho tôi từng thìa cháo nhỏ. Suốt những năm tháng tuổi thơ, tôi đã lớn lên trong vòng tay yêu thương của bà. Sau này, dù không còn ở bên tôi thường xuyên, nhưng mỗi lần về quê, bà lại mang rất nhiều quà quê lên cho tôi và hàng xóm. Ai cũng yêu quý và kính nể bà.
Bà là người nhân hậu. Có lần, nhìn thấy một em bé ăn xin từ xa, bà vội bước lại cho em tiền và bảo em đi mua gì ăn cho đỡ đói. Đợi em đi khỏi, bà nói với tôi: “Cháu đã nhìn thấy em đó chưa? Bà đoán em bé đó chỉ tầm tuổi cháu thôi, thế mà đã phải ra đường ăn xin. Thật tội nghiệp. Nếu từ nay về sau, cháu gặp ai khó khăn, cháu nhớ giúp đỡ họ. Họ cũng là người như chúng ta, chỉ là cuộc sống của họ không may mắn. Cháu không bao giờ được kỳ thị hay chế giễu người ta”.
Vì yêu quý bà, tôi rất thích được về quê. Tôi chỉ mong luôn được gặp bà, được nghe những câu chuyện cổ tích, được nằm trong lòng bà, thiu thiu ngủ qua tiếng ru à ơi của bà. Tôi yêu bà vô cùng và mong sẽ không bao giờ phải xa bà.
Mẫu 13 - Bà, người phụ nữ đáng kính trong trái tim tôi
Mỗi lần nhìn thấy những túi bánh đa, tôi lại nhớ đến người bà kính yêu của mình. Bà tôi năm nay đã gần bảy mươi tuổi nhưng vẫn còn minh mẫn và luôn yêu thương con cháu. Làn da nhăn nheo, miệng lúc nào cũng nhai trầu đỏ tươi, mái tóc bạc gần hết, bà là hình ảnh của sự hiền từ và phúc hậu.
Ngày tôi còn bé, bà vẫn còn khỏe mạnh. Bà thường đi chợ và mua quà bánh cho tôi. Tôi luôn mong ngóng bà về vào những buổi chiều. Bà tôi ngày đó bán hàng mã và cau trầu. Bánh đa - món quà mà không chỉ tôi mà bọn trẻ con thời đó đều rất thích, bởi nó được nướng trên than đỏ lòm, giòn rụm và thơm ngon. Mỗi lần thấy bà thấp thoáng ở đầu ngõ, tôi đã chạy òa ra ôm lấy bà và đón lấy xâu bánh đa giòn tan.
Bây giờ bà đã già, chỉ ở nhà đi đi lại lại để con cháu chăm sóc. Bà thường kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích về cô Tấm, nàng Tiên, ông Bụt. Bà cũng kể về thời kỳ khó khăn, khi bom đạn rơi, cuộc sống cơ cực, ba bữa mới được một bát cơm. Những câu chuyện ấy giúp tôi hiểu hơn về cuộc đời vất vả của nhân dân ta trong thời chiến. Bà còn kể rằng, sau thời chiến, bà chuyển sang bán hàng mã, nhưng tôi được biết qua mẹ rằng bà nướng bánh đa rất ngon, không bao giờ bị cháy.
Có lẽ vì thế mà tuổi thơ tôi gắn liền với những túi bánh đa thơm ngon. Bà tôi hiền lành và nhân hậu, luôn yêu thương con cháu và dành những lời khuyên đúng đắn cho tôi. Mỗi khi buồn phiền, tôi thường tìm đến bà, được bà âu yếm và chỉ bảo điều hay lẽ phải. Tôi cảm thấy thật thoải mái và yêu bà hơn.
Tình cảm gia đình, tình cảm máu mủ ruột rà, không gì có thể sánh bằng. Bà luôn là người tôi yêu quý, kính trọng và biết ơn. Bà đã cho tôi một tuổi thơ tươi đẹp, những kỷ niệm ấy luôn in đậm trong ký ức của tôi. Ở bên bà, tôi luôn cảm thấy ấm áp, được an ủi và chở che, một cảm giác thật an toàn. Tình yêu của bà dành cho con cháu thật bao la, tôi không thể nào đền đáp hết được.
Tôi đã lớn và đi học, nhưng vẫn muốn được bà âu yếm và vuốt ve như ngày còn bé. Bây giờ bà đã già đi nhiều, sức khỏe cũng không còn được như trước. Tôi chỉ mong bà sống thật lâu và mạnh khỏe. “Cháu yêu bà nhiều lắm”.
Mỗi khi nhớ lại những kỷ niệm về bà, lòng tôi không khỏi bồi hồi. Những kỷ niệm gắn bó với bà trong suốt thời thơ ấu, khi bà chăm sóc và quan tâm tôi từng ngày, hình ảnh ấy sẽ mãi in đậm trong tâm trí tôi. Bà luôn tần tảo, chăm lo cho tôi, và hình ảnh đó sẽ theo tôi suốt đời.
Bà là người phụ nữ tần tảo, luôn yêu thương con cháu và hết lòng vì những người xung quanh. Bà tôi được rất nhiều người yêu quý. Có lần bà dẫn tôi đi chợ quê, và tôi nhớ mãi những khoảnh khắc đó. Hình ảnh bà sẽ mãi in đậm trong tâm trí tôi. Bà là người mẹ, người bà luôn yêu thương tôi hết mực. Tôi sẽ không bao giờ quên được những cảm xúc và kỷ niệm với bà, người đã truyền cho tôi niềm tin để tôi cố gắng và học tập tốt mỗi ngày.
Bà tôi là người phụ nữ của gia đình, cả đời bà luôn hết lòng vì gia đình nhỏ bé của mình. Bà luôn tần tảo, chỉ bảo con cháu khi ai đó làm sai. Bà hiền lành, nhẹ nhàng và từ tốn, không bao giờ cáu gắt với chúng tôi. Tôi yêu quý bà vô cùng.
Mẫu 14 - Bà ngoại, người phụ nữ đáng kính trong cuộc đời em
Bà ngoại là người mà em yêu thương và kính trọng nhất trong cuộc đời. Bởi bà đã chăm sóc em từ khi còn nhỏ cho đến tận bây giờ, dành trọn tình yêu thương và sự quan tâm cho em.
Năm nay, bà ngoại của em đã sáu mươi tuổi. Trước đây, bà là một giáo viên tiểu học, nhưng hiện tại bà đã về hưu. Bà có dáng người thanh mảnh, khuôn mặt trái xoan in hằn dấu vết thời gian. Mái tóc dài của bà giờ đã điểm những sợi bạc, nhưng với em, bà vẫn còn rất xinh đẹp. Em thích nhất là nụ cười rạng rỡ của bà, luôn làm em cảm thấy ấm áp.
Bố mẹ em thường xuyên phải đi công tác xa nhà, và một tay bà đã chăm sóc em từ miếng ăn đến giấc ngủ. Bà thường kể rằng có lúc em ốm, quấy khóc đến nỗi mẹ em không thể dỗ được, chỉ khi bà bế thì em mới chịu nín. Bà cũng là người chứng kiến từng bước trưởng thành của em: từ lúc em tập đi, tập nói… Em vẫn nhớ những đêm được ngủ cùng bà, nghe bà kể chuyện. Giọng kể của bà thật hấp dẫn, và những câu chuyện cổ tích bà kể đến giờ em vẫn thuộc lòng.
Điều quý giá nhất chính là bà đã dạy em nhiều bài học bổ ích. Bà dạy em phải biết tôn trọng mọi người xung quanh, và chia sẻ với những người có hoàn cảnh khó khăn. Nhờ bà, em cũng tự giác hơn trong học tập. Những khi gặp bài tập khó, em thường nhờ bà giúp đỡ, và bà luôn kiên nhẫn giải thích cho em.
Em biết rằng bà rất yêu thương em. Chính vì vậy, em luôn cố gắng ngoan ngoãn, học giỏi để bà vui lòng. Em luôn mong bà có thể sống thật lâu, thật khỏe mạnh để mãi ở bên cạnh em.
Mẫu 15
Gia đình đóng một vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Đó là nơi chúng ta tìm thấy tình yêu thương vô điều kiện từ những người thân yêu. Đối với em, gia đình là nơi có bà nội - người luôn dành cho em tình yêu thương vô bờ bến.
Bà em năm nay đã gần bảy mươi tuổi, nhưng trí óc của bà vẫn còn rất minh mẫn. Dáng người bà nhỏ nhắn, lưng hơi còng xuống do những năm tháng vất vả. Khuôn mặt bà phúc hậu, mái tóc bạc trắng như cước, làn da tuy đã in hằn dấu vết thời gian nhưng vẫn toát lên vẻ hồng hào, tươi sáng. Đôi mắt bà tuy đã mờ đục nhưng ánh nhìn trìu mến vẫn nguyên vẹn, như chứa đựng cả bầu trời yêu thương dành cho con cháu. Trong mắt em, bà vẫn đẹp - một vẻ đẹp hiền từ, giống như những bà tiên trong truyện cổ tích.
Đôi bàn tay bà tuy đã nhăn nheo nhưng vẫn ấm áp lạ thường. Đó là đôi bàn tay đã làm lụng vất vả để lo cơm ăn áo mặc cho cả gia đình. Em thường ngồi bên bà, nghe bà kể chuyện và nắm lấy bàn tay bà áp lên má mình. Hơi ấm từ bàn tay bà như một nguồn sức sống, sưởi ấm tâm hồn em. Dù cuộc sống có nhiều vất vả, bà vẫn giữ được sức khỏe và sự minh mẫn. Bà có thói quen tập thể dục buổi sáng đều đặn và vẫn nhớ rõ những câu chuyện ngày xưa để kể cho em nghe. Nhờ bà, em hiểu thêm về nỗi khổ cực của nhân dân ta trong những năm tháng chiến tranh ác liệt. Buổi tối, em thường ngủ cùng bà, rúc đầu vào cánh tay bà và lắng nghe những câu chuyện cổ tích bà kể.
Bà nội đã chăm sóc em từ khi em còn rất nhỏ. Đến tận bây giờ, bà vẫn là người dạy dỗ em những bài học quý giá. Em lớn lên nhờ sự chăm sóc ân cần và ấm áp của bà, nhờ những cái ôm động viên, những cái xoa đầu khích lệ. Bà còn dạy em biết yêu thương, biết chia sẻ với mọi người. Nhờ sự động viên của bà, em luôn cố gắng học tập thật tốt để trở thành một người có ích cho xã hội trong tương lai.
Em mong bà sẽ luôn khỏe mạnh để sống bên em thật lâu. Từ tận đáy lòng, em muốn gửi đến bà lời yêu thương chân thành nhất.
Mẫu 16
Tuổi thơ của mỗi đứa trẻ hẳn đều gắn liền với hình ảnh ông bà - những người thân yêu đã mang đến cho chúng ta vô vàn kỷ niệm đẹp. Đối với tôi, bà ngoại chính là một điểm tựa tinh thần vô cùng quý giá, người đã dạy tôi nhiều bài học ý nghĩa trong cuộc sống.
Năm nay, bà đã gần bảy mươi tuổi, nhưng sức khỏe của bà vẫn rất tốt. Trước khi nghỉ hưu, bà là một giáo viên tiểu học tận tụy. Dáng người bà đầy đặn, khuôn mặt phúc hậu với làn da in hằn dấu vết thời gian. Mái tóc dài bạc trắng của bà luôn được buộc gọn gàng, đôi bàn tay chai sần vì những năm tháng vất vả. Đôi mắt bà không còn tinh tường như xưa, nhưng tình yêu thương trong ánh mắt ấy vẫn nguyên vẹn. Bà là người hiền lành, luôn sẵn lòng giúp đỡ mọi người xung quanh. Trong xóm, ai cũng quý mến và kính trọng bà.
Đối với tôi, bà là cả một bầu trời kỷ niệm tuổi thơ. Khi còn nhỏ, bố mẹ thường bận rộn với công việc, bà là người chăm sóc tôi từ bữa ăn đến giấc ngủ. Đến giờ, tôi vẫn nhớ như in giọng hát ru ngọt ngào của bà. Lớn hơn một chút, tôi lại nhớ những buổi tối nằm nghe bà kể chuyện cổ tích về cô Tấm, chàng Thạch Sanh. Sau mỗi câu chuyện, bà đều rút ra những bài học ý nghĩa, dạy tôi biết tôn trọng mọi người, biết chia sẻ với những người có hoàn cảnh khó khăn. Nhờ bà, tôi trở nên tự giác hơn trong học tập và cuộc sống.
Là người lớn tuổi nhất trong gia đình, bà luôn là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho con cháu. Mỗi khi ai đó mắc sai lầm, bà đều đưa ra những lời khuyên đúng đắn và nhẹ nhàng. Những lúc buồn phiền, bà là người lắng nghe và động viên chúng tôi. Lời nói của bà như tiếp thêm sức mạnh, giúp mọi người cảm thấy tự tin và mạnh mẽ hơn. Tình yêu thương bà dành cho con cháu thật bao la và sâu nặng, khiến cả gia đình luôn kính trọng và yêu quý bà.
Tôi vô cùng kính trọng và yêu mến bà ngoại. Tôi mong bà luôn khỏe mạnh, vui vẻ để sống bên cạnh chúng tôi thật lâu. Tôi sẽ cố gắng học tập thật tốt để bà luôn tự hào về đứa cháu của mình. Đồng thời, tôi cũng muốn gửi đến các bạn học sinh một lời khuyên: Hãy trân trọng những người thân trong gia đình, đặc biệt là ông bà, vì họ là kho báu tình cảm và kinh nghiệm quý giá mà chúng ta may mắn có được.
- Soạn bài Hoa bìm - Ngữ văn lớp 6 trang 69 sách Chân trời sáng tạo tập 1: Hướng dẫn chi tiết và sâu sắc
- Luyện Từ Và Câu: Rèn Kỹ Năng Lựa Chọn Từ Ngữ - Bài 16 Tiếng Việt Lớp 4 Tập 2 Cánh Diều
- Phân tích đặc điểm nhân vật An-tư-nai trong 'Người thầy đầu tiên' - 3 bài văn mẫu lớp 7 xuất sắc
- Tuyển tập 22 bài văn mẫu tả cảnh sinh hoạt dành cho học sinh lớp 6 - Văn mẫu đặc sắc
- Ôn tập giữa kì 2 Tiết 6 môn Tiếng Việt lớp 4 - Sách Cánh diều Tập 2 trang 68, 69