Kể lại truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh bằng lời văn cá nhân: 2 Dàn ý chi tiết & 19 bài văn mẫu lớp 6 đặc sắc
EduTOPS mang đến Bài văn mẫu lớp 6: Kể lại truyện Sơn Tinh, Thủy Tinh qua lời kể sinh động của em.

Tài liệu gồm 2 dàn ý chi tiết và 19 bài văn mẫu kể lại truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh. Các em học sinh lớp 6 hãy cùng khám phá ngay sau đây.
Dàn ý kể lại truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh
1. Mở bài
Giới thiệu khái quát về truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh - một câu chuyện dân gian nổi tiếng của Việt Nam.
2. Thân bài
- Vua Hùng thứ mười tám có một người con gái tên Mị Nương, nhan sắc tuyệt trần, tính tình dịu dàng, hiền thục.
- Vì yêu thương con gái hết mực, nhà vua quyết định kén chọn một người chồng xứng đáng cho nàng.
- Một ngày nọ, hai vị thần tài giỏi cùng đến cầu hôn: Sơn Tinh - chúa tể núi rừng hùng vĩ, và Thủy Tinh - chúa tể biển cả mênh mông.
- Cả hai đều tài năng xuất chúng, khiến vua Hùng không thể quyết định. Sau khi tham khảo ý kiến các quần thần, vua đưa ra thử thách: “Ngày mai, ai mang đến sớm nhất lễ vật gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi, sẽ được cưới Mị Nương.”
- Rạng sáng hôm sau, Sơn Tinh mang đầy đủ lễ vật đến trước và cưới được Mị Nương.
- Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ, liền nổi giận, dâng nước lũ cuồn cuộn đánh vào thành Phong Châu, đòi cướp Mị Nương.
- Sơn Tinh bình tĩnh đối phó, dùng phép thuật bốc núi, dời non, đắp thành dựng lũy, ngăn chặn dòng nước lũ.
- Hai bên giao chiến ác liệt, cuối cùng Thủy Tinh kiệt sức, đành rút lui.
- Từ đó, hàng năm Thủy Tinh lại dâng nước đánh Sơn Tinh, nhưng đều thất bại, tạo nên hiện tượng lũ lụt hàng năm.
3. Kết bài
Truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh không chỉ là câu chuyện giải thích hiện tượng thiên nhiên mà còn thể hiện sức mạnh của con người trong việc chế ngự thiên tai, đồng thời gửi gắm bài học về sự kiên cường và đoàn kết.
Kể lại truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh một cách ngắn gọn và súc tích
Mẫu số 1
Vua Hùng thứ mười tám có một người con gái tên Mị Nương, nhan sắc tuyệt trần, tính nết dịu dàng, nết na. Vì muốn tìm cho con gái một người chồng xứng đáng, nhà vua đã tổ chức lễ kén rể. Một ngày nọ, hai chàng trai tài giỏi cùng đến cầu hôn: Sơn Tinh - chúa tể núi rừng, và Thủy Tinh - chúa tể biển cả. Cả hai đều xuất chúng, khiến vua Hùng không thể quyết định, liền triệu tập các Lạc hầu để bàn bạc. Cuối cùng, vua đưa ra điều kiện: ngày mai, ai mang lễ vật gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi đến trước, sẽ được cưới Mị Nương. Sơn Tinh và Thủy Tinh nghe xong liền cáo từ, trở về chuẩn bị. Rạng sáng hôm sau, Sơn Tinh mang đầy đủ lễ vật đến trước và được vua gả Mị Nương. Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ, liền nổi giận, dâng nước lũ, gọi gió bão, quyết cướp Mị Nương. Sơn Tinh bình tĩnh đối phó, dùng phép thuật nâng núi, dời non, ngăn chặn dòng nước lũ. Trận chiến kéo dài hàng tháng trời, cuối cùng Thủy Tinh kiệt sức, đành rút quân. Từ đó, hàng năm Thủy Tinh lại dâng nước đánh Sơn Tinh, nhưng đều thất bại, tạo nên hiện tượng lũ lụt hàng năm.
Mẫu số 2
Vua Hùng thứ mười tám có một người con gái tên Mị Nương, nàng không chỉ xinh đẹp tuyệt trần mà còn có tính nết dịu dàng, thùy mị. Vì quá yêu thương con gái, nhà vua quyết định kén chọn một người chồng xứng đáng cho nàng. Một ngày nọ, hai chàng trai tài giỏi cùng đến cầu hôn: Sơn Tinh - chúa tể vùng núi non hùng vĩ, và Thủy Tinh - chúa tể vùng biển cả mênh mông. Sơn Tinh có khả năng vẫy tay về phía đông, phía đông nổi lên cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Thủy Tinh thì có thể gọi gió, gió đến; hô mưa, mưa về. Trước tài năng của cả hai, vua Hùng vô cùng phân vân, liền triệu tập các Lạc hầu để bàn bạc. Cuối cùng, vua đưa ra điều kiện: ngày mai, ai mang lễ vật gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi đến trước, sẽ được cưới Mị Nương. Sáng hôm sau, Sơn Tinh mang đầy đủ lễ vật đến trước và được vua gả Mị Nương. Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ, liền nổi giận, dẫn quân đuổi theo, quyết cướp Mị Nương. Hai bên giao chiến ác liệt suốt nhiều tháng trời. Cuối cùng, Sơn Tinh vẫn kiên cường, trong khi Thủy Tinh đã kiệt sức, đành rút quân. Từ đó, hàng năm Thủy Tinh lại dâng nước, gọi gió bão đánh Sơn Tinh, nhưng lần nào cũng thất bại, tạo nên hiện tượng lũ lụt hàng năm.
Mẫu số 3
Vua Hùng thứ mười tám có một nàng công chúa tên Mị Nương, nàng không chỉ sở hữu nhan sắc tuyệt trần mà còn có tính tình hiền dịu, nết na. Vì quá yêu thương con gái, nhà vua quyết định tìm cho nàng một người chồng xứng đáng. Một ngày nọ, hai chàng trai tài giỏi cùng đến cầu hôn: Sơn Tinh - chúa tể vùng núi non hùng vĩ, và Thủy Tinh - vua vùng biển cả mênh mông. Cả hai đều tài năng xuất chúng, khiến vua Hùng không thể quyết định. Cuối cùng, vua đưa ra điều kiện: ngày mai, ai mang lễ vật gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi đến trước, sẽ được cưới Mị Nương. Sáng hôm sau, Sơn Tinh mang đầy đủ lễ vật đến trước và được vua gả Mị Nương. Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ, liền nổi giận, dẫn quân đuổi theo, quyết cướp Mị Nương. Hai bên giao chiến ác liệt suốt nhiều tháng trời. Cuối cùng, Sơn Tinh vẫn kiên cường, trong khi Thủy Tinh đã kiệt sức, đành rút quân. Từ đó, hàng năm Thủy Tinh lại dâng nước, gọi gió bão đánh Sơn Tinh, nhưng lần nào cũng thất bại, tạo nên hiện tượng lũ lụt hàng năm.
Kể lại truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh qua lời kể sinh động và hấp dẫn
Bài văn mẫu số 1
Vua Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái tên Mị Nương, nàng không chỉ sở hữu nhan sắc tuyệt trần mà còn có tính nết hiền dịu, nết na. Vì quá yêu thương con gái, nhà vua quyết định tìm cho nàng một người chồng xứng đáng.
Một ngày nọ, hai chàng trai tài giỏi cùng đến cầu hôn. Một người là Sơn Tinh, chúa tể vùng núi Tản Viên, có khả năng vẫy tay về phía đông, phía đông nổi lên cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Người còn lại là Thủy Tinh, chúa tể vùng biển cả, có thể gọi gió, gió đến; hô mưa, mưa về. Cả hai đều tài năng xuất chúng, khiến vua Hùng vô cùng phân vân, không biết chọn ai. Vua liền triệu tập các Lạc hầu vào cung bàn bạc, rồi đưa ra quyết định:
- Cả hai người đều tài giỏi, nhưng ta chỉ có một người con gái. Vậy nên, ngày mai, ai mang sính lễ đến trước sẽ được ta gả Mị Nương cho.
Sơn Tinh và Thủy Tinh nghe xong, liền hỏi về yêu cầu sính lễ. Vua Hùng nói rằng:
- Sính lễ gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Nghe xong, cả hai liền cáo từ để chuẩn bị. Sáng hôm sau, Sơn Tinh mang đầy đủ lễ vật đến trước và được đón Mị Nương về. Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ, liền nổi giận, dẫn quân đuổi theo, quyết cướp Mị Nương.
Thần Nước hô mưa, gọi gió, tạo thành cơn bão dữ dội làm rung chuyển cả đất trời. Nước lũ dâng cao, nhấn chìm đồng ruộng, nhà cửa, thậm chí ngập cả lưng đồi, sườn núi. Thành Phong Châu chìm trong biển nước, dân chúng lâm vào cảnh khốn cùng. Sơn Tinh vẫn bình tĩnh, dùng phép thuật bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi, đắp thành dựng lũy, ngăn chặn dòng nước lũ. Cứ thế, nước dâng lên bao nhiêu, núi đồi lại cao lên bấy nhiêu.
Trận chiến kéo dài suốt nhiều tháng trời. Cuối cùng, Thủy Tinh kiệt sức, đành phải rút quân. Từ đó, mối thù càng thêm sâu đậm. Hàng năm, Thủy Tinh lại dâng nước đánh Sơn Tinh, nhưng lần nào cũng thất bại, tạo nên hiện tượng lũ lụt hàng năm.
Bài văn mẫu số 2
Ngày xưa, vào thời vua Hùng thứ mười tám, nhà vua có một người con gái tên Mị Nương. Nàng không chỉ sở hữu nhan sắc tuyệt trần mà còn có tính nết dịu dàng, nết na. Vì quá yêu thương con gái, vua Hùng quyết định tìm cho nàng một người chồng xứng đáng.
Một ngày nọ, hai chàng trai tài giỏi cùng đến cầu hôn. Người thứ nhất là Sơn Tinh, chúa tể vùng núi Tản Viên, có khả năng vẫy tay về phía đông, phía đông nổi lên cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Người thứ hai là Thủy Tinh, chúa tể vùng biển cả, có thể gọi gió, gió đến; hô mưa, mưa về. Cả hai đều tài năng xuất chúng, khiến vua Hùng vô cùng phân vân, không biết chọn ai. Vua liền triệu tập các Lạc hầu vào bàn bạc, rồi phán rằng:
- Cả hai người đều tài giỏi, nhưng ta chỉ có một người con gái. Vậy nên, ngày mai, ai mang sính lễ đến trước sẽ được cưới Mị Nương.
Hai chàng nghe xong, liền hỏi về yêu cầu sính lễ. Vua Hùng nói rằng:
- Sính lễ gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Sơn Tinh và Thủy Tinh liền trở về chuẩn bị. Rạng sáng hôm sau, Sơn Tinh mang đầy đủ lễ vật đến trước và được vua gả Mị Nương. Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ, liền nổi giận.
Thần Nước hô mưa, gọi gió, tạo thành cơn bão dữ dội làm rung chuyển cả đất trời. Nước lũ dâng cao, nhấn chìm đồng ruộng, nhà cửa, thậm chí ngập cả lưng đồi, sườn núi. Thành Phong Châu chìm trong biển nước, dân chúng lâm vào cảnh khốn cùng. Sơn Tinh vẫn bình tĩnh, dùng phép thuật bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi, đắp thành dựng lũy, ngăn chặn dòng nước lũ. Cứ thế, nước dâng lên bao nhiêu, núi đồi lại cao lên bấy nhiêu.
Trận chiến kéo dài suốt nhiều tháng trời. Cuối cùng, Thủy Tinh kiệt sức, đành phải rút quân. Từ đó, mối thù càng thêm sâu đậm. Hàng năm, Thủy Tinh lại dâng nước đánh Sơn Tinh, nhưng lần nào cũng thất bại, tạo nên hiện tượng lũ lụt hàng năm.
Bài văn mẫu số 3
Vua Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái tên Mị Nương. Nàng không chỉ xinh đẹp mà còn có tính nết hiền dịu, nết na. Vì quá yêu thương con gái, nhà vua quyết định tìm cho nàng một người chồng xứng đáng.
Một ngày nọ, hai chàng trai tài giỏi cùng đến cầu hôn. Sơn Tinh, chúa tể vùng núi Tản Viên, có khả năng vẫy tay về phía đông, phía đông nổi lên cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Thủy Tinh, chúa tể vùng biển cả, cũng có tài năng không kém: gọi gió, gió đến; hô mưa, mưa về. Cả hai đều tài năng xuất chúng, khiến vua Hùng vô cùng phân vân, không biết chọn ai. Vua liền triệu tập các Lạc hầu vào bàn bạc, rồi phán rằng:
- Cả hai người đều tài giỏi, nhưng ta chỉ có một người con gái. Vậy nên, ngày mai, ai mang sính lễ đến trước sẽ được cưới Mị Nương.
Sơn Tinh và Thủy Tinh nghe xong, liền hỏi về yêu cầu sính lễ. Vua Hùng nói rằng:
- Sính lễ gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Cả hai liền trở về chuẩn bị. Rạng sáng hôm sau, Sơn Tinh mang đầy đủ lễ vật đến trước và được vua gả Mị Nương. Một lúc sau, Thủy Tinh mới đến. Không lấy được vợ, chàng liền nổi giận, dẫn quân đuổi theo, quyết cướp Mị Nương. Thần Nước hô mưa, gọi gió, tạo thành cơn bão dữ dội làm rung chuyển cả đất trời. Nước lũ dâng cao, nhấn chìm đồng ruộng, nhà cửa, thậm chí ngập cả lưng đồi, sườn núi. Thành Phong Châu chìm trong biển nước, dân chúng lâm vào cảnh khốn cùng.
Sơn Tinh vẫn bình tĩnh, dùng phép thuật bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi, đắp thành dựng lũy, ngăn chặn dòng nước lũ. Cứ thế, nước dâng lên bao nhiêu, núi đồi lại cao lên bấy nhiêu. Trận chiến kéo dài suốt nhiều tháng trời. Cuối cùng, Thủy Tinh kiệt sức, đành phải rút quân.
Từ đó, mối thù càng thêm sâu đậm. Hàng năm, Thủy Tinh lại dâng nước, gọi gió bão đánh Sơn Tinh, nhưng lần nào cũng thất bại, tạo nên hiện tượng lũ lụt hàng năm.
Bài văn mẫu số 4
Vua Hùng thứ mười tám có một người con gái tên Mị Nương. Nàng không chỉ xinh đẹp mà còn có tính nết hiền dịu, nết na. Vì quá yêu thương con gái, nhà vua quyết định tìm cho nàng một người chồng xứng đáng.
Một ngày nọ, hai chàng trai tài giỏi cùng đến cầu hôn. Người thứ nhất là Sơn Tinh, chúa tể vùng núi Tản Viên, có khả năng vẫy tay về phía đông, phía đông nổi lên cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Người thứ hai là Thủy Tinh, chúa tể vùng biển cả, có thể gọi gió, gió đến; hô mưa, mưa về. Cả hai đều tài năng xuất chúng, khiến vua Hùng vô cùng phân vân, không biết chọn ai. Vua liền triệu tập các Lạc hầu vào bàn bạc, rồi đưa ra quyết định:
- Cả hai người đều tài giỏi, nhưng ta chỉ có một người con gái. Vậy nên, ngày mai, ai mang sính lễ đến trước sẽ được cưới Mị Nương.
Sơn Tinh và Thủy Tinh nghe xong, liền hỏi về yêu cầu sính lễ. Vua Hùng nói rằng:
- Sính lễ gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Sơn Tinh và Thủy Tinh liền trở về chuẩn bị. Rạng sáng hôm sau, Sơn Tinh mang đầy đủ lễ vật đến trước và được vua gả Mị Nương. Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ, liền nổi giận, dẫn quân đuổi theo, quyết cướp Mị Nương.
Thần Nước hô mưa, gọi gió, tạo thành cơn bão dữ dội làm rung chuyển cả đất trời. Nước lũ dâng cao, nhấn chìm đồng ruộng, nhà cửa, thậm chí ngập cả lưng đồi, sườn núi. Thành Phong Châu chìm trong biển nước, dân chúng lâm vào cảnh khốn cùng. Sơn Tinh vẫn bình tĩnh, dùng phép thuật bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi, đắp thành dựng lũy, ngăn chặn dòng nước lũ. Cứ thế, nước dâng lên bao nhiêu, núi đồi lại cao lên bấy nhiêu.
Trận chiến kéo dài suốt nhiều tháng trời. Cuối cùng, Thủy Tinh kiệt sức, đành phải rút quân. Từ đó, mối thù càng thêm sâu đậm. Hàng năm, Thủy Tinh lại dâng nước đánh Sơn Tinh, nhưng lần nào cũng thất bại, tạo nên hiện tượng lũ lụt hàng năm.
Bài văn mẫu số 5
Vua Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái tên Mị Nương. Nàng không chỉ xinh đẹp như hoa mà còn có tính nết dịu dàng, nết na. Vì quá yêu thương con gái, nhà vua quyết định tổ chức lễ kén rể để tìm cho nàng một người chồng xứng đáng.
Một ngày nọ, hai chàng trai tài giỏi cùng đến cầu hôn. Người thứ nhất là Sơn Tinh, chúa tể vùng núi Tản Viên, có khả năng vẫy tay về phía đông, phía đông nổi lên cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Người thứ hai là Thủy Tinh, chúa tể vùng biển cả, có thể gọi gió, gió đến; hô mưa, mưa về. Cả hai đều tài năng xuất chúng, khiến vua Hùng vô cùng phân vân, không biết chọn ai. Vua liền triệu tập các Lạc hầu vào bàn bạc, rồi gọi hai chàng vào và phán rằng:
- Cả hai người đều tài giỏi, nhưng ta chỉ có một người con gái. Vậy nên, ngày mai, ai mang sính lễ đến trước sẽ được cưới Mị Nương.
Cả hai nghe xong, liền hỏi về yêu cầu sính lễ. Vua Hùng nói rằng:
- Sính lễ gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Rạng sáng hôm sau, Sơn Tinh mang đầy đủ lễ vật đến trước và được vua gả Mị Nương. Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ, liền nổi giận, dẫn quân đuổi theo, quyết cướp Mị Nương. Thần Nước hô mưa, gọi gió, tạo thành cơn bão dữ dội làm rung chuyển cả đất trời. Nước lũ dâng cao, nhấn chìm đồng ruộng, nhà cửa, thậm chí ngập cả lưng đồi, sườn núi. Thành Phong Châu chìm trong biển nước, dân chúng lâm vào cảnh khốn cùng. Sơn Tinh vẫn bình tĩnh, dùng phép thuật bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi, đắp thành dựng lũy, ngăn chặn dòng nước lũ. Cứ thế, nước dâng lên bao nhiêu, núi đồi lại cao lên bấy nhiêu.
Trận chiến kéo dài suốt nhiều tháng trời. Cuối cùng, Thủy Tinh kiệt sức, đành phải rút quân. Từ đó, mối thù càng thêm sâu đậm. Hàng năm, Thủy Tinh lại dâng nước đánh Sơn Tinh, nhưng lần nào cũng thất bại, tạo nên hiện tượng lũ lụt hàng năm.
Bài văn mẫu số 6
Văn học dân gian Việt Nam phong phú với nhiều thể loại, trong đó truyền thuyết chiếm một vị trí quan trọng. Một trong những truyền thuyết nổi tiếng và được yêu thích nhất là câu chuyện Sơn Tinh, Thủy Tinh.
Vua Hùng thứ mười tám có một người con gái tên Mị Nương, nàng không chỉ xinh đẹp như hoa mà còn có tính nết dịu hiền, nết na. Vì quá yêu thương con gái, nhà vua quyết định tìm cho nàng một người chồng xứng đáng.
Một ngày nọ, hai chàng trai tài giỏi cùng đến cầu hôn. Người thứ nhất là Sơn Tinh, chúa tể vùng núi Tản Viên, có khả năng vẫy tay về phía đông, phía đông nổi lên cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Người thứ hai là Thủy Tinh, chúa tể vùng biển cả, có thể gọi gió, gió đến; hô mưa, mưa về.
Cả hai đều tài năng xuất chúng, khiến vua Hùng vô cùng phân vân, không biết chọn ai. Vua liền đưa ra điều kiện: ai mang sính lễ đến trước sẽ được cưới Mị Nương. Sính lễ gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Rạng sáng hôm sau, Sơn Tinh mang đầy đủ lễ vật đến trước và được vua gả Mị Nương. Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ, liền nổi giận, dẫn quân đuổi theo, quyết cướp Mị Nương. Thần Nước hô mưa, gọi gió, tạo thành cơn bão dữ dội làm rung chuyển cả đất trời. Nước lũ dâng cao, nhấn chìm đồng ruộng, nhà cửa, thậm chí ngập cả lưng đồi, sườn núi. Thành Phong Châu chìm trong biển nước, dân chúng lâm vào cảnh khốn cùng. Sơn Tinh vẫn bình tĩnh, dùng phép thuật bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi, đắp thành dựng lũy, ngăn chặn dòng nước lũ.
Trận chiến kéo dài suốt nhiều tháng trời. Cuối cùng, Thủy Tinh kiệt sức, đành phải rút quân. Từ đó, mối thù càng thêm sâu đậm. Hàng năm, Thủy Tinh lại dâng nước đánh Sơn Tinh, nhưng lần nào cũng thất bại, tạo nên hiện tượng lũ lụt hàng năm.
Truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh không chỉ giải thích hiện tượng lũ lụt hàng năm ở đồng bằng Bắc Bộ mà còn ca ngợi công lao dựng nước của các vua Hùng (thông qua việc Thần núi Tản Viên trở thành con rể của vua). Qua đó, truyện thể hiện sức mạnh đoàn kết và tinh thần quyết tâm chinh phục thiên nhiên của con người.
Bài văn mẫu số 7
Vua Hùng thứ mười tám có một người con gái tên Mị Nương. Nàng không chỉ xinh đẹp như hoa mà còn có tính nết dịu dàng, nết na. Vì quá yêu thương con gái, nhà vua quyết định tổ chức lễ kén rể để tìm cho nàng một người chồng xứng đáng.
Nghe tin nhà vua muốn kén rể, hai chàng trai tài giỏi cùng đến cầu hôn. Người thứ nhất là Sơn Tinh, chúa tể vùng núi Tản Viên, có khả năng vẫy tay về phía đông, phía đông nổi lên cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Người thứ hai là Thủy Tinh, chúa tể vùng biển cả, có thể gọi gió, gió đến; hô mưa, mưa về.
Cả hai đều tài năng xuất chúng, khiến vua Hùng vô cùng phân vân, không biết chọn ai. Vua liền đưa ra quyết định:
- Cả hai người đều tài giỏi, nhưng ta chỉ có một người con gái. Vậy nên, ngày mai, ai mang sính lễ đến trước sẽ được cưới Mị Nương. Sính lễ gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Rạng sáng hôm sau, Sơn Tinh mang đầy đủ lễ vật đến trước và được vua gả Mị Nương. Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ, liền nổi giận, dẫn quân đuổi theo, quyết cướp Mị Nương. Thần Nước hô mưa, gọi gió, tạo thành cơn bão dữ dội làm rung chuyển cả đất trời. Nước lũ dâng cao, nhấn chìm đồng ruộng, nhà cửa, thậm chí ngập cả lưng đồi, sườn núi. Thành Phong Châu chìm trong biển nước, dân chúng lâm vào cảnh khốn cùng. Sơn Tinh vẫn bình tĩnh, dùng phép thuật bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi, đắp thành dựng lũy, ngăn chặn dòng nước lũ.
Trận chiến kéo dài suốt nhiều tháng trời. Cuối cùng, Thủy Tinh kiệt sức, đành phải rút quân. Từ đó, mối thù càng thêm sâu đậm. Hàng năm, Thủy Tinh lại dâng nước đánh Sơn Tinh, nhưng lần nào cũng thất bại, tạo nên hiện tượng lũ lụt hàng năm.
Bài văn mẫu số 8
Trong kho tàng truyền thuyết Việt Nam, câu chuyện “Sơn Tinh, Thủy Tinh” là một trong những câu chuyện em yêu thích nhất. Đây không chỉ là câu chuyện giải thích hiện tượng lũ lụt hàng năm mà còn là một tác phẩm hấp dẫn, giàu ý nghĩa.
Vua Hùng thứ mười tám có một người con gái tên Mị Nương, nàng không chỉ xinh đẹp như hoa mà còn có tính nết dịu hiền, nết na. Tương truyền rằng, công chúa có làn da trắng như tuyết, mái tóc dài mượt thướt tha như nước suối chảy, đôi mắt sáng long lanh như những vì tinh tú trên bầu trời cao. Vì quá yêu thương con gái, nhà vua quyết định tổ chức lễ kén rể để tìm cho nàng một người chồng xứng đáng. Khi công chúa đến tuổi gả chồng, nhà vua truyền lệnh đi khắp nơi mở hội kén chồng. Những anh hùng từ khắp nơi đổ về, toàn là người tài hoa tuấn tú, nhưng đã mấy tháng trời mà chẳng có lấy một người lọt vào mắt xanh của nhà vua.
Một ngày nọ, có hai chàng trai đến cầu hôn. Người thứ nhất cao to, vạm vỡ, giọng nói như sấm vang rừng xanh, đôi mắt như cái nhìn của chim ưng, tự xưng là Sơn Tinh, chúa tể vùng núi Tản Viên. Người thứ hai toát lên khí thế của vạn con sóng tràn, vai năm tấc rộng, thân mười tấc cao, tự xưng là Thủy Tinh, chúa tể vùng biển cả. Hai chàng xin phép trước mặt vua Hùng để thi tài cao thấp. Sơn Tinh vẫy tay về phía đông, phía đông nổi lên cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Thủy Tinh cũng không kém cạnh, chàng hô một tiếng, muốn mưa có mưa, muốn gió có gió; vung tay một cái, dù đang có bão cũng phải mưa tạnh mây tan. Cả hai đều tài năng xuất chúng, khiến vua Hùng vô cùng phân vân, không biết chọn ai. Cuối cùng, vua phán:
- Cả hai người đều tài giỏi, nhưng ta chỉ có một người con gái. Vậy nên, ngày mai, ai mang sính lễ đến trước sẽ được cưới Mị Nương.
Hai chàng nghe xong, liền hỏi về yêu cầu sính lễ. Vua Hùng nói rằng: “Sính lễ gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi, không thể thiếu thứ gì.”
Rạng sáng hôm sau, Sơn Tinh mang đầy đủ lễ vật đến trước và được vua gả Mị Nương. Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ, liền nổi giận, dẫn quân đuổi theo, quyết cướp Mị Nương. Thần Nước hô những tiếng vang trời, làm mưa gió ùn ùn kéo đến, mỗi lúc một lớn, làm rung chuyển cả đất trời. Nước sông dâng lên cuồn cuộn, nhấn chìm đồng ruộng, nhà cửa, thậm chí ngập cả lưng đồi, sườn núi. Thành Phong Châu chìm trong biển nước. Từ dưới mặt nước, những con thủy quái, bạch tuộc, thuồng luồng, cá sấu,… hiện lên, chúng va vào chân núi, phun nước trắng xóa như khiêu khích đối thủ. Sơn Tinh vẫn bình tĩnh, chàng bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi, sơ tán nhân dân. Nước dâng lên bao nhiêu, núi đồi lại cao lên bấy nhiêu. Chàng đưa tay ngang miệng huýt một hồi sáo dài, từ trong rừng thẳm, voi, hươu, hổ, báo, gấu… nườm nượp kéo tới, chúng kéo những hòn đá nặng tảng ném xuống đè chết lũ thủy quân bên dưới. Hai bên giao chiến ác liệt, cuối cùng, Thủy Tinh kiệt sức, đành phải rút quân. Từ đó, mối thù càng thêm sâu đậm. Hàng năm, Thủy Tinh lại dâng nước đánh Sơn Tinh, nhưng lần nào cũng thất bại, tạo nên hiện tượng lũ lụt hàng năm.
Câu chuyện đã theo nhân dân ta cả nghìn đời nay, là minh chứng cho sức mạnh và ý chí kiên cường của con người trước thiên nhiên. Dù lũ lụt xảy ra hàng năm, nhưng cuối cùng, nước lũ cũng phải rút, giống như Thủy Tinh dù đánh Sơn Tinh bao nhiêu lần cũng không thể chiến thắng.
Kể lại truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh qua lời văn sinh động và hấp dẫn
Bài văn mẫu số 1
Vua Hùng thứ mười tám có một người con gái tên Mị Nương, nàng không chỉ xinh đẹp tuyệt trần mà còn có tính nết dịu hiền, nết na. Vì quá yêu thương con gái, nhà vua quyết định tìm cho nàng một người chồng xứng đáng.
Mị Nương càng lớn càng đẹp. Đến tuổi trăng rằm, không biết bao nhiêu chàng trai dòng dõi mong được lấy nàng làm vợ. Tiếng tăm về người con gái đẹp người đẹp nết vang xa tới tận núi Tản Viên, nơi Sơn Tinh - vị thần của núi và đất sinh sống. Một buổi sáng, Sơn Tinh quyết định cưỡi hổ trắng oai phong lẫm liệt đến cầu hôn Mị Nương. Cũng ngày hôm đó, một chàng trai cưỡi rồng nước uy nghi to lớn, tự xưng là Thuỷ Tinh cũng đến cầu hôn Mị Nương. Vua Hùng băn khoăn, ai cũng tài giỏi, biết gả con gái yêu cho ai bây giờ? Cuối cùng, vua quyết định, hai người so tài, ai thắng sẽ được lấy Mị Nương. Lập tức, Thuỷ Tinh hô mưa gọi gió, sấm chớp nổ đùng đùng, cả thành Phong Châu như muốn nổ tung vì lũ quét, khiến cho không chỉ các lạc hầu lạc tướng kinh hãi mà đến ngay cả vua Hùng cũng phải run sợ. Sơn Tinh cũng chẳng thua kém, chàng chỉ tay về phía Đông, phía Đông mọc núi đồi, chàng chỉ tay về phía Tây, phía Tây nổi cồn bãi. Ai ai cũng đều thán phục. Vua Hùng muốn gả Mị Nương cho Sơn Tinh nhưng lại sợ Thuỷ Tinh nổi giận. Sau một hồi bàn bạc với các lạc hầu lạc tướng, vua phán:
- Cả hai chàng đều tài giỏi, nhưng ta chỉ có một người con gái. Vậy nên, ngày mai, ai mang sính lễ đến trước sẽ được cưới Mị Nương. Sính lễ gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Rạng sáng hôm sau, khi tia nắng đầu tiên của ngày mới chưa xuất hiện, Sơn Tinh cùng đoàn tuỳ tùng đã đến rước Mị Nương về núi Tản. Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ, liền nổi giận, dẫn quân đuổi theo, quyết cướp Mị Nương. Sơn Tinh gọi một đoàn quân hùng dũng gồm hùm, beo, gấu, rắn... lên đánh lại Thủy Tinh. Trời đất tối sầm, những tia sét ngang dọc lượn trên bầu trời như những con rắn khổng lồ đang uốn lượn, như muốn xé tan bầu trời. Sơn Tinh cùng quân lính liên tục ném đá vào lũ thủy quái. Sau một hồi giao chiến, Thủy Tinh dâng nước lên cao, nhấn chìm mọi nhà cửa, ruộng đồng, cây cối... Chẳng bao lâu, cả thành Phong Châu ngập chìm trong biển nước. Nhân dân cùng muông thú vội chạy lên núi cao trú ẩn. Sơn Tinh hóa phép cho đồi núi luôn cao hơn nước của Thủy Tinh. Nước dâng lên bao nhiêu, núi đồi lại cao lên bấy nhiêu. Trận chiến diễn ra hết ngày này sang ngày khác. Cuối cùng, Thủy Tinh kiệt sức, đành phải rút quân về. Mọi người xuống núi dựng lại nhà cửa, vỡ ruộng khai hoang.
Từ đó, năm nào Thủy Tinh cũng dâng nước đánh Sơn Tinh, nhưng đều thua trận. Ngày nay, nhân dân ta vẫn đắp đê, trồng rừng, hằng năm chung sức chống lại lũ lụt, như xưa kia, ông cha ta và Sơn Tinh đã chống lại Thủy Tinh.
Ngày nay, nhân dân ta vẫn đắp đê, trồng rừng, hằng năm chung sức chống lại lũ lụt. Thế mới biết, nếu đồng sức đồng lòng, không có việc gì chúng ta không làm được.
Bài văn mẫu số 2
Ngày xưa, vua Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái tên Mị Nương, nàng không chỉ xinh đẹp tuyệt trần mà còn có tính nết dịu hiền, nết na. Khi Mị Nương đến tuổi lấy chồng, nhà vua quyết định tổ chức lễ kén rể để tìm cho nàng một người chồng tài ba, xứng đáng với sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành của công chúa.
Nghe tin nhà vua kén rể, thần núi Tản Viên là Sơn Tinh và thần nước Thủy Tinh đều đến thành Phong Châu để cầu hôn. Sơn Tinh có phép lạ: vẫy tay về phía đông, phía đông nổi lên cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Thủy Tinh cũng không kém phần thần thông, chàng có thể hô mưa, gọi gió. Vua Hùng phân vân vì cả hai đều tài năng xuất chúng, liền mời các Lạc hầu vào bàn bạc. Sau đó, vua phán:
- Cả hai chàng đều xứng đáng làm con rể ta, nhưng ta chỉ có một người con gái. Vậy nên, ngày mai, ai mang sính lễ đến trước sẽ được cưới Mị Nương. Sính lễ gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Rạng sáng hôm sau, Sơn Tinh đã mang đầy đủ lễ vật đến và được vua gả Mị Nương. Mãi đến gần trưa, Thủy Tinh mới đến, không lấy được vợ, liền nổi giận, dẫn quân đuổi theo, quyết cướp Mị Nương. Thần Nước hô mưa, gọi gió, tạo thành cơn bão dữ dội, nước từ biển cuồn cuộn chảy ngược về đất liền. Nước lũ dâng cao, nhấn chìm đồng ruộng, nhà cửa, thậm chí ngập cả lưng đồi, sườn núi. Thành Phong Châu chìm trong biển nước. Sơn Tinh vẫn bình tĩnh, dùng phép thuật bốc từng dãy núi, ngọn đồi, đắp thành một con đê khổng lồ, vững chắc ngăn dòng nước lũ.
Trận chiến kéo dài suốt nhiều tháng trời. Cuối cùng, Thủy Tinh kiệt sức, đành phải rút quân. Từ đó, mối thù càng thêm sâu đậm. Hàng năm, Thủy Tinh lại dâng nước đánh Sơn Tinh, nhưng lần nào cũng thất bại, tạo nên hiện tượng lũ lụt hàng năm.
Em rất yêu thích câu chuyện này - một câu chuyện đầy cao trào và ý nghĩa. Truyện không chỉ giải thích hiện tượng lũ lụt hàng năm mà còn thể hiện ước mơ chế ngự thiên tai của người Việt cổ.
Bài văn mẫu số 3
Đời vua Hùng thứ mười tám có một người con gái tên Mị Nương, nàng không chỉ xinh đẹp tuyệt trần mà còn có công dung ngôn hạnh vẹn toàn. Nàng sở hữu khuôn mặt xinh xắn, làn da trắng mịn, dáng người cao ráo. Khi Mị Nương đến tuổi cập kê, vua Hùng - với vai trò một người cha - quyết định tổ chức cuộc thi kén rể để tìm cho nàng một người chồng xứng đáng.
Tin tức về cuộc thi kén rể được loan truyền khắp nơi. Vì danh tiếng của công chúa xinh đẹp và tài sắc, rất nhiều chàng trai từ khắp nơi đổ về cầu hôn. Trong số đó, nổi bật nhất là hai chàng trai cường tráng, tài năng và chí khí ngút trời.
Một người là Sơn Tinh - chúa tể vùng núi non, có khả năng dời non lấp bể, hô mây gọi gió. Người còn lại là Thủy Tinh - chúa tể vùng biển cả, cũng có tài hô mưa gọi gió, điều khiển được biển trời.
Vua Hùng truyền cho hai chàng trai trổ tài, ai tài hơn sẽ được gả Mị Nương. Sơn Tinh ra phép, chỉ tay đến đâu thì rừng núi mọc lên tới đó, chim muông đầy đàn. Thủy Tinh vẫy tay ra phép, nước ào ào dâng lên cao, thuồng luồng, ba ba nổi lên đầy mặt nước. Giữa hai người tài năng như vậy, vua Hùng và Mị Nương không biết phải chọn ai.
Sau nhiều băn khoăn, vua Hùng đưa ra thử thách cho cả hai:
- Cả hai người đều tài giỏi, nhưng ta chỉ có một người con gái. Vậy nên, ngày mai, ai mang sính lễ đến trước sẽ được cưới Mị Nương. Sính lễ gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Sơn Tinh và Thủy Tinh nhận lệnh, cùng nhau trổ tài tìm lễ vật. Sơn Tinh, vốn là chúa tể vùng núi non, nhanh chóng tìm đủ lễ vật. Thủy Tinh, dù gặp khó khăn hơn, cũng đã tìm đủ lễ vật.
Sơn Tinh mang lễ vật đến trước và được vua gả Mị Nương. Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ, liền nổi giận, quay về chuẩn bị gây chiến với Sơn Tinh để đòi lại Mị Nương.
Thủy Tinh dẫn theo một đoàn quân tinh nhuệ, quyết chiến với Sơn Tinh. Cuộc chiến giữa hai thần diễn ra ác liệt.
Thủy Tinh hô phong hoán vũ, gọi mưa gọi gió, nước lũ tràn vào bờ, ngập lụt khắp nơi, khiến dân chúng vô cùng khốn khổ. Sơn Tinh không hề nao núng, chàng bốc từng quả đồi, dời từng ngọn núi, chắn dòng nước cuồng nộ của Thủy Tinh.
Trận chiến kéo dài suốt nhiều tháng trời. Cuối cùng, Thủy Tinh kiệt sức, đành phải rút quân. Từ đó, mối thù càng thêm sâu đậm. Hàng năm, Thủy Tinh lại dâng nước đánh Sơn Tinh, nhưng lần nào cũng thất bại, tạo nên hiện tượng lũ lụt hàng năm.
Bài văn mẫu số 4
Câu chuyện xảy ra từ thời vua Hùng thứ mười tám. Khi ấy, vua Hùng không có con trai, chỉ có một người con gái tên Mị Nương, nàng không chỉ xinh đẹp như hoa mà còn có tính nết hiền dịu, nết na. Vì quá yêu thương con gái, nhà vua mong muốn tìm cho nàng một người chồng xứng đáng.
Một ngày nọ, có hai chàng trai đến cầu hôn. Người thứ nhất là Sơn Tinh, chúa tể vùng núi Tản Viên, có khả năng vẫy tay về phía đông, phía đông nổi lên cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Người thứ hai là Thủy Tinh, chúa tể vùng biển cả, có thể gọi gió, gió đến; hô mưa, mưa về. Cả hai đều tài năng xuất chúng, khiến vua Hùng vô cùng phân vân, không biết chọn ai. Vua liền triệu tập các Lạc hầu vào bàn bạc, rồi phán rằng:
- Cả hai chàng đều tài giỏi, nhưng ta chỉ có một người con gái. Vậy nên, ngày mai, ai mang sính lễ đến trước sẽ được cưới Mị Nương.
Vua Hùng tiếp tục phán, sính lễ phải có đủ một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Trận chiến kéo dài suốt nhiều tháng trời. Cuối cùng, Thủy Tinh kiệt sức, đành phải rút quân. Từ đó, mối thù càng thêm sâu đậm. Hàng năm, Thủy Tinh lại dâng nước đánh Sơn Tinh, nhưng lần nào cũng thất bại, tạo nên hiện tượng lũ lụt hàng năm.
Bài văn mẫu số 5
Truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh là một câu chuyện kì ảo, được thêu dệt bằng trí tưởng tượng phong phú của ông cha ta, thể hiện ước mơ chinh phục thiên nhiên và bảo vệ cuộc sống của người dân Lạc Việt trong buổi đầu dựng nước. Hãy cùng lắng nghe lại câu chuyện này để hiểu rõ hơn về thời đại các vua Hùng.
Đời vua Hùng thứ mười tám, nhà vua có một người con gái tên Mị Nương, nàng không chỉ xinh đẹp tuyệt trần mà còn có tính nết hiền dịu, nết na. Vì quá yêu thương con gái, nhà vua quyết định tổ chức lễ kén rể để tìm cho nàng một người chồng tài giỏi, xứng đáng. Nghe tin nhà vua kén rể, thần núi Tản Viên là Sơn Tinh và thần nước Thủy Tinh đều đến thành Phong Châu để cầu hôn. Cả hai đều tài năng xuất chúng: Sơn Tinh có thể vẫy tay về phía đông, phía đông nổi lên cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Thủy Tinh cũng không kém phần thần thông, chàng có thể hô mưa, gọi gió. Vua Hùng vô cùng phân vân, không biết chọn ai. Sau khi bàn bạc với các Lạc hầu, vua phán: “Cả hai chàng đều tài giỏi, nhưng ta chỉ có một người con gái. Vậy nên, ngày mai, ai mang sính lễ đến trước sẽ được cưới Mị Nương.”
Hai chàng nghe xong, liền hỏi về yêu cầu sính lễ. Vua Hùng nói rằng: “Sính lễ gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.” Hai chàng vâng lệnh, về chuẩn bị lễ vật. Rạng sáng hôm sau, khi thành Phong Châu còn chìm trong màn sương, Sơn Tinh đã dẫn đoàn rước dâu đến cổng thành, mang đầy đủ lễ vật yết kiến vua Hùng. Vua giữ đúng lời hứa, gả Mị Nương cho Sơn Tinh. Chàng cùng Mị Nương tiễn biệt vua cha, rồi trở về vùng núi Tản Viên.
Không lâu sau, Thủy Tinh đến, không lấy được vợ, liền nổi giận, dẫn quân đuổi theo, quyết cướp Mị Nương. Thần Nước hô mưa, gọi gió, tạo thành cơn bão dữ dội, nước lũ dâng cao, nhấn chìm đồng ruộng, nhà cửa, thậm chí ngập cả lưng đồi, sườn núi. Thành Phong Châu chìm trong biển nước. Sơn Tinh vẫn bình tĩnh, dùng phép thuật bốc từng quả đồi, dời từng ngọn núi, ngăn chặn dòng nước lũ. Nước dâng lên bao nhiêu, núi đồi lại cao lên bấy nhiêu. Trận chiến kéo dài suốt nhiều ngày. Cuối cùng, Thủy Tinh kiệt sức, đành phải rút quân. Người dân thành Phong Châu lại xuống núi, dựng nhà cửa, ổn định cuộc sống. Tuy nhiên, mối thù của Thủy Tinh vẫn không nguôi ngoai. Hàng năm, chàng lại dâng nước đánh Sơn Tinh, nhưng lần nào cũng thất bại.
Trải qua hàng ngàn năm lịch sử, câu chuyện Sơn Tinh, Thủy Tinh vẫn còn nguyên giá trị, dạy chúng ta bài học về cách ứng phó với thiên nhiên. Hằng năm, vào mùa mưa tháng 7, tháng 8 âm lịch, chúng ta phải bảo vệ nhà cửa, mùa màng bằng cách đắp đê, trồng rừng để ngăn lũ, ứng phó với thời tiết khắc nghiệt.
Bài văn mẫu số 6
Trong năm học lớp 6, chúng tôi được tiếp cận với nhiều câu chuyện truyền thuyết và cổ tích hấp dẫn. Trong số đó, truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh là câu chuyện để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong lòng tôi.
Vua Hùng thứ mười tám có một người con gái tên là Mị Nương, nổi tiếng với vẻ đẹp và đức hạnh. Vua cha yêu quý nàng vô cùng và mong muốn tìm được một người chồng xứng đáng cho con gái mình. Cùng lúc đó, Sơn Tinh và Thủy Tinh đến cầu hôn. Sơn Tinh, chúa tể vùng núi Tản Viên, có khả năng kỳ diệu: chỉ cần vẫy tay, đồi núi liền mọc lên. Thủy Tinh, chúa tể vùng sông nước, cũng không kém phần tài năng: gọi gió gió đến, hô mưa mưa về. Trước hai chàng trai tài giỏi, vua Hùng lâm vào thế khó xử. Cuối cùng, vua quyết định: “Ai mang sính lễ đến trước, ta sẽ gả con gái cho. Sính lễ gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.”
Sáng hôm sau, Sơn Tinh đã mang đầy đủ lễ vật đến trước và rước được Mị Nương về. Thủy Tinh đến sau, biết mình đã lỡ cơ hội, liền nổi giận. Chàng dâng nước, gọi gió, tạo ra trận lụt lớn nhằm đánh bại Sơn Tinh. Nước sông dâng cao, nhấn chìm ruộng đồng và nhà cửa. Tuy nhiên, Sơn Tinh vẫn bình tĩnh, dùng sức mạnh của mình để dời núi, ngăn chặn dòng nước. Cuộc chiến kéo dài hàng tháng trời, nhưng Sơn Tinh vẫn kiên cường, trong khi Thủy Tinh dần kiệt sức và phải rút lui.
Dù vậy, Thủy Tinh vẫn không từ bỏ ý định. Hằng năm, chàng lại dâng nước đánh Sơn Tinh, nhưng lần nào cũng thất bại. Càng đánh, Thủy Tinh càng thua, và cuối cùng, chàng lại phải rút lui trong mệt mỏi.
Bài văn mẫu số 7
Trong kho tàng truyền thuyết Việt Nam, câu chuyện về Sơn Tinh và Thủy Tinh là một trong những truyện để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong lòng em.
Theo truyền thuyết, vào thời Hùng Vương thứ 18, nhà vua có một người con gái tên là Mị Nương. Nàng không chỉ sở hữu nhan sắc tuyệt trần mà còn nổi tiếng với đức tính dịu dàng, nết na. Khi Mị Nương đến tuổi cập kê, vua cha quyết định tổ chức một cuộc thi kén rể để tìm người xứng đáng cho con gái yêu của mình. Từ khắp nơi, các chàng trai tài giỏi đổ về kinh thành Phong Châu để tham gia cuộc thi.
Trong số những người tham gia, nổi bật nhất là Sơn Tinh và Thủy Tinh. Sơn Tinh, chúa tể vùng núi Tản Viên, sở hữu sức mạnh phi thường, có thể dời non lấp biển, khiến núi đồi mọc lên chỉ bằng một cái vẫy tay. Thủy Tinh, chúa tể vùng biển cả, cũng không kém phần tài năng, có thể hô mưa gọi gió, điều khiển thiên nhiên theo ý muốn. Trước hai chàng trai tài giỏi, vua Hùng lâm vào thế khó xử. Sau khi bàn bạc với các quan, vua phán: “Hai chàng đều xứng đáng, nhưng ta chỉ có một người con gái. Vậy nên, ngày mai ai mang sính lễ đến trước, ta sẽ gả Mị Nương cho người đó.” Sính lễ bao gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, và ngựa chín hồng mao.
Nhờ tài năng đặc biệt, Sơn Tinh đã nhanh chóng chuẩn bị đầy đủ lễ vật và đến trước để rước Mị Nương về. Thủy Tinh đến sau, không kịp mang lễ vật và nhận ra rằng những thứ yêu cầu dễ tìm ở vùng núi hơn là vùng biển. Chàng nổi giận, dâng nước, gọi gió, kêu gọi rồng nước để tấn công Sơn Tinh. Nước lũ dâng cao, nhấn chìm ruộng đồng, nhà cửa, và cả kinh thành Phong Châu. Tuy nhiên, Sơn Tinh không hề nao núng, chàng dùng sức mạnh của mình để dời núi, chặn dòng nước, cùng nhân dân chống lại Thủy Tinh. Cuộc chiến kéo dài hàng tháng trời, cuối cùng Thủy Tinh kiệt sức và buộc phải rút lui.
Từ đó, hằng năm Thủy Tinh đều dâng nước đánh Sơn Tinh để trả thù và giành lại Mị Nương. Nhưng lần nào chàng cũng thất bại.
Em rất yêu thích câu chuyện này vì nó không chỉ thể hiện tinh thần kiên cường, bất khuất của người dân Việt Nam trong cuộc chiến chống thiên tai mà còn giải thích hiện tượng lũ lụt hàng năm. Đồng thời, truyện còn ca ngợi công lao dựng nước và giữ nước của mười tám đời Vua Hùng.
Bài văn mẫu số 8
Vị vua thứ mười tám của triều đại Hùng Vương có một cô con gái tên là Mị Nương, nổi tiếng với vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành và tính cách dịu dàng, đức hạnh. Nhà vua mong muốn tìm được một người chồng xứng đáng cho con gái mình nên đã tổ chức một buổi lễ kén rể long trọng.
Một ngày nọ, hai chàng trai tài giỏi đến cầu hôn. Một người đến từ vùng núi Tản Viên, tự xưng là Sơn Tinh, có khả năng kỳ lạ: chỉ cần vẫy tay về phía đông, phía đông nổi lên cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên những dãy núi đồi. Người còn lại đến từ vùng biển, tên là Thủy Tinh, cũng sở hữu tài năng phi thường: gọi gió gió đến, hô mưa mưa về. Cả hai đều tài giỏi khiến vua Hùng không khỏi phân vân, liền triệu tập các Lạc hầu để bàn bạc.
Sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, nhà vua quyết định gọi cả hai chàng trai đến và tuyên bố:
- Cả hai người đều khiến ta hài lòng, nhưng ta chỉ có một người con gái. Vì vậy, người nào mang sính lễ đến trước vào ngày mai sẽ được rước Mị Nương về làm vợ.
Hai chàng trai nghe xong, liền hỏi nhà vua về yêu cầu sính lễ. Vua Hùng trả lời:
- Sính lễ bao gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Sơn Tinh và Thủy Tinh lập tức trở về chuẩn bị lễ vật. Đến tờ mờ sáng hôm sau, Sơn Tinh đã mang đầy đủ lễ vật đến trước. Nhà vua hài lòng và gả Mị Nương cho chàng. Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ, vô cùng tức giận, liền đem quân đánh Sơn Tinh, quyết tâm cướp Mị Nương về.
Thủy Tinh dùng phép thuật hô mưa gọi gió, tạo nên cơn bão lớn làm rung chuyển đất trời. Nước dâng cao nhấn chìm đồng ruộng và nhà cửa. Thành Phong Châu chìm trong biển nước mênh mông. Dân chúng lâm vào cảnh khốn cùng. Tuy nhiên, Sơn Tinh vẫn bình tĩnh, dùng phép thuật bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi để dựng thành lũy đất ngăn chặn dòng nước lũ. Nước dâng lên bao nhiêu, đồi núi lại cao lên bấy nhiêu.
Trận chiến kéo dài hàng tháng trời. Cuối cùng, Thủy Tinh kiệt sức phải rút quân về. Từ đó, oán hận chất chồng. Hằng năm, Thủy Tinh lại dâng nước đánh Sơn Tinh nhưng đều thất bại.
- Văn mẫu lớp 6: Tóm tắt tác phẩm Trái Đất - người mẹ thiên nhiên của muôn loài (3 bài mẫu) - Tuyển tập văn mẫu lớp 6 hay nhất
- Đoạn văn lớp 6: Khám phá lợi ích khi nhìn nhận vấn đề từ nhiều góc độ khác nhau (10 ví dụ mẫu)
- Đoạn văn cảm nhận sâu sắc về nhân vật Bum trong tác phẩm Con muốn làm một cái cây - 7 đoạn văn mẫu dành cho học sinh lớp 6
- 14 đoạn văn mẫu lớp 6 miêu tả đặc điểm riêng biệt của cây hoa hoặc con vật mà em yêu thích
- Văn mẫu lớp 6: Hành trình cánh buồm trắng đến những bến bờ mơ ước - Tuyển tập 10 đoạn văn mẫu đặc sắc