Bài viết số 7 lớp 6 đề 4: Tả nhân vật với hành động và ngoại hình khác thường - Dàn ý chi tiết & 10 bài mẫu tham khảo

Dàn ý miêu tả nhân vật với hành động và ngoại hình độc đáo
I. Mở bài
Giới thiệu nhân vật em định miêu tả: Đó là ai? Em gặp họ trong hoàn cảnh nào? Những nét ngoại hình và hành động khác biệt của họ là gì?
II. Thân bài
1. Miêu tả ngoại hình nổi bật
- Tuổi tác và nghề nghiệp của nhân vật.
- Ngoại hình: Gương mặt, mái tóc, làn da... (tập trung vào những chi tiết khác thường để làm nổi bật nhân vật).
2. Miêu tả tính cách đặc biệt
- Nhiệt huyết, sôi nổi hay điềm tĩnh, chín chắn.
- Thân thiện, dễ gần hay lạnh lùng, khó tiếp cận.
- Có sự cẩn trọng và nghiêm túc trong công việc hay không.
3. Tài năng đặc biệt của nhân vật
III. Kết bài
Cảm nhận của em về nhân vật: Sự yêu mến, ngưỡng mộ hoặc ấn tượng sâu sắc.
Tả nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường - Mẫu 1
Trong hành trình cuộc sống, ta sẽ gặp nhiều người với hoàn cảnh khác nhau. Tôi vẫn nhớ như in kỳ nghỉ hè vừa qua, khi gia đình tôi đến Quảng Nam, tôi đã gặp một người đàn ông với nghị lực phi thường, dù cơ thể không lành lặn như bao người khác. Anh là biểu tượng của ý chí vượt lên số phận.
Tháng bảy năm ấy, sau một năm học tập và làm việc vất vả, gia đình tôi có chuyến du lịch đến Quảng Nam. Tôi được khám phá nhiều địa danh nổi tiếng như phố cổ Hội An bình dị, Cù Lao Chàm với biển xanh ngắt, và thánh địa Mỹ Sơn cổ kính. Nhưng điều khiến tôi nhớ mãi là anh Bảy Văn, cái tên thân thương mà mọi người dành cho anh. Anh là trẻ mồ côi, sinh ra đã mất hai chân do di chứng chất độc da cam, và được nuôi dưỡng tại cô nhi viện. Trong chuyến thăm Hội An, tôi tình cờ thấy anh đang dạy học cho trẻ em, điều khiến tôi vô cùng ngưỡng mộ. Người dân nơi đây đã kể cho tôi nghe về cuộc đời đầy nghị lực của anh.
Anh Bảy Văn có dáng người nhỏ nhắn, làn da ngăm rám nắng đặc trưng của người miền Trung. Khuôn mặt anh vuông vức với chiếc mũi cao, tạo nên nét hài hòa. Trán anh rộng và cao, toát lên vẻ thông minh, nhanh nhẹn. Mái tóc đen mượt được cắt gọn gàng, đôi mắt sáng tinh anh cùng nụ cười rạng rỡ, tỏa ra sức hút mãnh liệt. Giọng nói của anh trầm ấm và truyền cảm.
Anh sống giản dị với hai bộ quần áo: một áo sơ mi trắng và một áo xanh da trời. Mỗi lần mặc xong, anh đều giặt sạch sẽ và là phẳng phiu. Ngôi nhà nhỏ của anh đơn sơ với bộ bàn uống nước, tủ đứng, giường ngủ và bàn học, nhưng luôn được sắp xếp ngăn nắp, gọn gàng.
Dù sinh ra đã khuyết tật, anh chưa bao giờ đầu hàng số phận. Anh tự làm mọi việc, chỉ nhờ sự giúp đỡ khi thực sự cần. Anh thông minh, học nhanh, và được thầy cô, bạn bè yêu quý. Sau khi tốt nghiệp cấp ba, anh thi đỗ sư phạm và trở về quê hương dạy học cho trẻ em nghèo khuyết tật.
Anh giảng bài với sự say mê và nhiệt huyết, giọng nói truyền cảm, đầy tình yêu thương. Nét chữ anh viết trên bảng luôn ngay ngắn, thẳng hàng. Anh đứng nghiêng người để học sinh dễ dàng theo dõi bài giảng. Những đứa trẻ say sưa lắng nghe, khuôn mặt ngây thơ như được tiếp thêm sức mạnh. Dù không nhận thù lao, anh vẫn luôn tràn đầy nhiệt huyết với nghề.
Chuyến đi này đã mang lại cho tôi nhiều bài học quý giá. Anh Bảy Văn mãi là tấm gương sáng để tôi học tập, không bao giờ đầu hàng trước số phận.
Tả nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường - Mẫu 2
“Ôi, con xin lỗi” – đó là câu nói đầu tiên trong cuộc đời của Linh Chi, một cô bé không chân không tay. Dù phải đối mặt với nhiều thiệt thòi, cô bé ấy luôn tràn đầy nghị lực, không bao giờ chịu khuất phục trước những thử thách của cuộc sống.
Linh Chi sinh năm 2005 tại Yên Bái, từ khi chào đời đã mang dị tật bẩm sinh. Khác với người bình thường, cô bé không có bàn tay và bàn chân, chân tay cũng ngắn hơn nhiều. Tuy nhiên, Linh Chi luôn tràn đầy nghị lực sống. Khuôn mặt cô xinh xắn với đôi mắt trong sáng, ánh mắt luôn chứa đựng hy vọng. Vầng trán cao rộng thể hiện sự thông minh, nhanh nhẹn. Đôi má ửng hồng và mái tóc đen dài mượt mà, tết thành đuôi sam xinh xắn, khiến cô bé trông thật duyên dáng. Dù thiếu đôi chân, Linh Chi vẫn tỏa ra nụ cười tươi tắn, hồn nhiên, khiến không ai nghĩ rằng cô bé đã trải qua nhiều nỗi đau.
Linh Chi không bao giờ đầu hàng số phận. Dù bị khiếm khuyết, cô bé luôn nỗ lực tạo giá trị cho bản thân. Cô xin mẹ cho đi học, dù ban đầu cảm thấy tự ti về ngoại hình, nhưng nhờ sự động viên của gia đình và bạn bè, Linh Chi đã vượt qua mặc cảm.
Ở trường, Linh Chi hòa đồng với bạn bè, dùng đôi tay của mình viết chữ tròn trịa và cẩn thận. Cô bé còn tự tin múa hát trong giờ ra chơi. Linh Chi rất tự lập, luôn cố gắng tự làm mọi việc trong khả năng. Mọi người gọi cô bé là “Nick Vujicic của Việt Nam” vì nghị lực phi thường.
Nghị lực sống của Linh Chi là tấm gương sáng cho tất cả chúng ta. Đừng bao giờ đầu hàng số phận, hãy làm chủ cuộc đời mình.
Tả nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường - Mẫu 3
Mỗi lần theo mẹ ra chợ, em lại có dịp quan sát một cậu bé với ngoại hình và hành động kỳ lạ. Cậu bé ấy đã để lại trong em ấn tượng sâu sắc khó phai.
Cậu bé tên Minh, xuất thân từ gia đình nghèo khó. Nghe các bác trong chợ kể, ba mẹ Minh mất sớm, để lại hai chị em cậu tự bươn chải với cuộc sống. Chị Minh phải làm thuê cả ngày, còn Minh thì bán rong trong chợ những món đồ nhỏ như bàn chải, lược, hay móc khóa. Tóc cậu rậm rạp, có lẽ vì nhà nghèo nên chẳng có tiền cắt tóc. Khuôn mặt chữ điền của cậu luôn dính đầy bụi bẩn, nhưng đằng sau lớp bụi ấy là một tấm lòng nhân hậu. Chiếc mũi dọc dừa của cậu trông không hợp với khuôn mặt, nhưng nụ cười với hàm răng khểnh trắng ngà lại toát lên vẻ hồn nhiên. Đáng tiếc, Minh còn mang dị tật bại liệt hai tay, khiến cậu gặp nhiều khó khăn trong sinh hoạt. Chị Minh phải quàng đồ lên người cậu để cậu có thể bán hàng. Vì vậy, lũ trẻ trong chợ thường trêu chọc cậu là “Minh cùi”. Mỗi lần như vậy, Minh vừa khóc vừa giận dữ xua đuổi, nhưng vì tật nguyền nên cậu thường bị ngã, khiến đám trẻ cười vang. Em liền chạy đến đỡ cậu dậy, và từ đó, chúng em trở thành bạn thân.
Minh là một cậu bé hồn nhiên và trong sáng. Đôi khi, cậu chạy theo những chú bướm vàng với niềm vui rạng rỡ. Cậu rất chăm chỉ, từ sáng đến tối đứng trước cửa chợ mời gọi mọi người mua hàng. Dù nghèo, Minh luôn giữ lòng tự trọng cao.
Một lần, có bác đi mua rau thấy Minh tội nghiệp, bác đưa cậu năm nghìn đồng và nói: “Bác cho cháu đấy, không cần lấy gì đâu”. Nhưng Minh kiên quyết không nhận, nói: “Đói cho sạch, rách cho thơm bác ạ. Cháu không phải ăn mày. Cháu muốn sống bằng sức lao động của mình”. Minh rất ham học, dù hoàn cảnh khó khăn. Trong lúc bán hàng, cậu thường lấy sách ra đọc. Tối nào chị Minh cũng dạy cậu học. Dù phải dùng ngón chân để cầm bút, chữ của Minh vẫn rất đẹp.
Minh còn có tài vẽ chân dung bằng chân rất điêu luyện. Khách qua đường thường tò mò xem cậu vẽ. Minh dùng ngón chân kẹp bút, ngả người ra sau và bắt đầu vẽ. Những nét vẽ tinh tế hiện ra như phép màu, khiến ai cũng trầm trồ khen ngợi. Nét đẹp ấy không chỉ từ bức tranh mà còn từ nghị lực phi thường của Minh. Cậu khiến em nhớ đến thầy Nguyễn Ngọc Ký, người đã dùng chân viết nên kỳ tích.
Nhìn hoàn cảnh của Minh, em thấy mình thật may mắn khi được sống trong tình yêu thương của gia đình. Em quyết tâm học giỏi để sau này trở thành người có ích, giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh như chị em Minh.
Tả nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường - Mẫu 4
Năm nay tôi học lớp 6, còn chị gái tôi đã lên lớp 11. Với niềm yêu thích đọc sách, đặc biệt là sách văn học, tôi đã mượn sách Ngữ Văn của chị để khám phá những câu chuyện thú vị. Tên truyện “Người trong bao” ngay lập tức thu hút tôi. Khi đọc, tôi vô cùng ấn tượng với nhân vật chính Bê-li-cốp, một con người kỳ dị và khác thường.
Bê-li-cốp là một giáo viên dạy tiếng Hy Lạp. Ông ta khiến mọi người sợ hãi và xa lánh bởi cách ăn mặc và lối sống kỳ quặc. Truyện không miêu tả chi tiết ngoại hình của ông, nhưng nhấn mạnh phong cách của ông: luôn đi ủng cao su, cầm ô, mặc áo bành tô ấm cốt bông dù trời nóng hay lạnh. Đồ dùng của ông đều được đựng trong bao: ô trong bao, đồng hồ trong bao da hươu, thậm chí cả dao gọt bút chì cũng trong bao. Ông ta như sống trong một cái vỏ bọc, luôn giấu mặt sau cổ áo dựng đứng và đeo kính râm, che kín đôi mắt. Tai ông cũng bị bịt kín bằng bông gòn, và ông luôn kéo mui xe ngựa lên, dù trời có đẹp đến đâu.
Không chỉ ngoại hình kỳ lạ, cách cư xử của Bê-li-cốp cũng khiến người khác e ngại. Ông ta luôn ca ngợi quá khứ, đề cao những điều không thực tế, và sẵn sàng chỉ trích ai dám phản đối. Ông có một quan niệm lạ lùng về các mối quan hệ xã hội: chỉ cần đến nhà người khác, ngồi im như tượng là đủ. Ở nhà, ông cũng sống trong sự cô lập, đóng kín cửa, trùm chăn kín đầu, phòng tối om như nhà tù, nhưng ông lại cảm thấy an toàn trong đó.
Tưởng chừng cuộc đời Bê-li-cốp sẽ trôi qua trong sự cô lập, nhưng ông lại yêu một cô gái. Tuy nhiên, sự nhút nhát và sợ hãi khiến ông không dám tỏ tình, thậm chí còn chỉ trích cô vì cô dám cưỡi xe đạp ngoài phố. Cuối cùng, cuộc đời bi kịch của Bê-li-cốp kết thúc bằng tiếng cười của cô gái ông yêu, khiến ông chết trong nhục nhã và cô đơn. Cái chết của ông là sự giải thoát, nhưng cũng là nỗi buồn cho một cuộc đời bị đóng kín.
Gấp lại trang sách, tôi cảm thấy xót xa cho một cuộc đời tăm tối. Xã hội đã khiến một người thầy giáo, lẽ ra phải khai sáng cho người khác, trở thành một kẻ dị hợm và chết trong im lặng. Cái chết của Bê-li-cốp không chỉ là sự kết thúc của một cá nhân, mà còn là lời cảnh tỉnh về sự cô lập và sợ hãi trong cuộc sống.
Tả nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường - Mẫu 5
Mỗi người đều có số phận riêng. Một lần tình cờ, em được nghe chị gái kể về một người đàn ông với ngoại hình và hành động khác thường nhưng đáng kính vô cùng - một người lính thương binh trở về từ chiến trường.
Chiến tranh đã lùi xa, nhưng nỗi đau và những con người bước ra từ cuộc chiến vẫn còn đó. Chị gái em, một nhà báo trẻ, đã đi khắp mọi miền quê để ghi lại những câu chuyện quá khứ. Sau chuyến đi từ Quảng Trị, chị mang về bức ảnh một người đàn ông và kể cho em nghe về ông.
Trong bức ảnh ngược nắng, em thấy một người đàn ông ngoài bảy mươi, mái tóc bạc trắng như cước. Khuôn mặt vuông chữ điền, nghiêm nghị và chất phác. Thời gian khắc lên khuôn mặt ông những nếp nhăn và nốt đồi mồi. Nụ cười móm mém và ánh mắt lấp lánh khiến người xem cảm thấy khó tả. Lưng ông đã còng xuống vì gánh nặng cuộc đời. Người dân gọi ông là ông Hai Bình.
Em xúc động khi nhìn thấy bàn tay ông trong bức ảnh. Chỉ còn một ngón cái lành lặn, những ngón khác đều cụt. Ông là cựu chiến binh từ chiến trường miền Nam, bom đạn đã tàn phá cột sống và cướp đi bốn ngón tay của ông. Chất độc chiến tranh còn khiến ông mất khả năng nói. Ông dùng ngôn ngữ ký hiệu và viết bằng tay trái để giao tiếp.
Chiến tranh mang đến cho ông những nỗi đau khủng khiếp, nhưng khi nhắc về quá khứ, ông luôn nở nụ cười và ánh mắt đầy tự hào. Trong thư gửi chị em, ông viết rằng ông chưa bao giờ hối hận vì đã xung phong ra chiến trường. Dù mất mát, đó là lý tưởng của tuổi trẻ, là điều ý nghĩa nhất trong cuộc đời ông. Ông sống lặng lẽ trong ngôi nhà nhỏ ở Quảng Trị, tự hào nhìn đất nước đổi thay.
Chị em rời Quảng Trị trong ngày nắng rực rỡ. Nụ cười ngược nắng của ông Hai Bình, một người khác thường nhưng phi thường, đã tiếp thêm sức mạnh cho thế hệ trẻ chúng em. Chúng em phải sống xứng đáng với nỗi đau mà thế hệ ông đã trải qua, xứng đáng với niềm tin của những người anh hùng như ông.
Tả nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường - Mẫu 6
Sáng chủ nhật vừa qua, ba đưa em đi chơi từ cảng Sài Gòn qua khu lưu niệm Nhà Rồng, đến vườn hoa trước cửa ủy ban thành phố. Xung quanh tượng đài Bác Hồ, các bạn thiếu nhi tung tăng dạo chơi cùng gia đình. Hàng trăm quả bóng đủ màu bay lượn trong nắng sớm, tạo nên khung cảnh rực rỡ. Sau đó, ba dẫn em đến nhà sách Xuân Thu trên đường Đồng Khởi để mua bộ truyện Harry Potter. Từ xa, em thấy một nhóm người đang bàn tán sôi nổi. Đến gần, em không khỏi ngạc nhiên khi thấy một họa sĩ đang vẽ tranh bằng bàn chân phải.
Đó là một người đàn ông tật nguyền. Gương mặt anh sạm nắng, đầy nếp nhăn khắc khổ, trái ngược với đôi mắt sáng và nụ cười hồn nhiên như trẻ thơ. Em đoán anh khoảng hơn ba mươi tuổi, nhưng thân hình còm cõi của anh không bằng một đứa bé lên mười.
Anh mặc bộ quần áo xanh đã cũ, hai ống tay áo rũ xuống che kín đôi cánh tay bị liệt. “Xưởng vẽ” của anh là một miếng nilon trải trên mặt đất, với hàng chục bức tranh bày la liệt: hoa và chim, hồ cá cảnh, bầu trời xanh với cánh diều, đồng lúa xanh và chú bé thổi sáo trên lưng trâu... Mọi người xúm quanh xem tranh và ngắm anh vẽ. Anh dùng ngón chân cái và ngón thứ hai của bàn chân phải quặp chặt cây bút lông. Bàn chân trái giữ tờ giấy, còn bàn chân phải làm việc nhanh nhẹn, thành thạo như một bàn tay lành lặn. Chỉ sau vài nét bút, những cánh hoa loa kèn, hoa hồng, hoa cúc hiện lên sống động trong chiếc bình men ngọc. Anh vẽ nhanh và pha màu rất khéo, khiến mọi người trầm trồ thán phục.
Ba em gợi chuyện và được biết anh từ một tỉnh xa ngoài Bắc vào đây kiếm sống. Anh không muốn nhờ vả ai, mà tự nuôi thân bằng tài năng và công sức của mình. Em xúc động khi nghe anh kể rằng để vẽ được như vậy, anh đã khổ luyện hơn mười năm.
Thấy em thích bức tranh, ba đã mua tặng em. Ở góc tranh, em đọc được dòng tên: Nguyễn Quyết Tiến. Có lẽ đó là tên thật hoặc cái tên anh tự chọn. Con người và cái tên ấy đã để lại trong em ấn tượng sâu sắc.
Em treo bức tranh trước bàn học. Mỗi lần nhìn nó, em như được tiếp thêm nghị lực. Hình ảnh người họa sĩ tật nguyền nhắc nhở em phải biết vượt lên số phận và chiến thắng mọi thử thách trên đường đời.
Tả nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường - Mẫu 7
Trong cuộc sống hiện nay, có nhiều người phải chịu hoàn cảnh khó khăn và éo le, đặc biệt là những chiến sĩ bị nhiễm chất độc màu da cam trong thời kỳ kháng chiến. Chất độc này không chỉ ảnh hưởng đến họ mà còn di truyền sang cả thế hệ sau. Một lần, em xem trên truyền hình câu chuyện về một gia đình có người cha bị nhiễm chất độc màu da cam, và câu chuyện ấy đã để lại trong em nỗi xúc động sâu sắc.
Gia đình đó là một hộ nông dân nghèo, người chồng từng là chiến sĩ tham gia kháng chiến, bị nhiễm chất độc màu da cam. Ông trở về quê sau chiến tranh, nhưng sức khỏe yếu ớt, chỉ có thể ngồi nhà trông con và nương tựa vào vợ. Họ có ba người con trai, nhưng cả ba đều mang hình dạng khác thường do di chứng của chất độc.
Cậu con trai đầu luôn ngửa mặt lên trời cười, miệng méo xệch, nước bọt chảy ra, và một cánh tay bị lệch, lòng thòng không thể cử động linh hoạt. Cậu thứ hai thì béo ục ịch, thấp lùn, bước đi chậm chạp, với đôi mắt và cái đầu to bất thường. Cậu út tuy thương mẹ nhưng lại mắc bệnh động kinh, thường xuyên lên cơn và ngất xỉu bất cứ lúc nào.
Cuộc sống của gia đình này vô cùng khổ sở. Ba cậu con trai không chỉ không giúp được gì mà còn thường xuyên phá phách đồ đạc trong nhà. Ngôi nhà luôn bừa bộn, con ngõ trước cửa ngổn ngang gạch đá và cành cây. Mỗi lần bố mẹ cố gắng dọn dẹp, các cậu lại phá tanh bành. Cậu con đầu thường chơi ngoài vườn, xếp gạch đá hoặc dùng cành cây chơi trận giả. Có lúc, các cậu còn đánh nhau, thậm chí dùng gạch ném vào bố mẹ như những người mất trí.
Người bố yếu ớt, không làm được việc gì, nên người mẹ phải gánh vác mọi công việc nhà nông. Ban đêm, bà còn làm thêm bánh để bán ở chợ sáng. Số tiền ít ỏi kiếm được chỉ đủ mua gạo cho vài bữa cơm. Nhiều lúc, người bố còn nhường phần ăn cho các con. Cả gia đình sống trong cảnh nghèo khó, và những cơn phá phách của các con khiến cuộc sống càng thêm bế tắc.
Qua câu chuyện này, em muốn nhắn nhủ mọi người hãy chung tay giúp đỡ những người bị nhiễm chất độc màu da cam vượt qua khó khăn. Chất độc này không chỉ hủy hoại môi trường mà còn để lại di chứng nặng nề cho nhiều thế hệ. Chúng ta hãy lên án chiến tranh và ngăn chặn những hậu quả đau thương mà nó gây ra.
Tả nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường - Mẫu 8
Dù bạn giàu hay nghèo, dù cha mẹ bạn là bác sĩ, kỹ sư hay nông dân, công nhân, sinh ra khỏe mạnh đã là một phước lành. Trong cuộc sống, có nhiều người bất hạnh như anh Mạc Đăng Mừng ở thành phố Hồ Chí Minh. Dù mang trong mình căn bệnh hiểm nghèo, anh vẫn nỗ lực vượt lên số phận để tìm kiếm hạnh phúc giản dị của một người bình thường.
Anh Mừng có ngoại hình đặc biệt, đại diện cho những người mắc hội chứng Down, những số phận bị thần may mắn bỏ quên. Cha mẹ anh hiếm muộn, ngoài bốn mươi tuổi mới sinh ra anh. Anh chỉ bập bẹ biết nói khi lên 9 tuổi và đến năm 12 tuổi mới chập chững biết đi. Năm nay anh đã gần 30 tuổi, cái tuổi mà người ta thường ổn định cuộc sống, nhưng anh vẫn đang từng ngày cố gắng dưới sự hỗ trợ của cha mẹ để tìm lối đi riêng. Thân hình anh cao to, khỏe khoắn nhờ được chăm sóc cẩn thận và thường xuyên tập luyện thể thao. Gương mặt anh tròn, mái tóc thưa cắt ngắn gọn gàng. Đôi mắt nhỏ, lông mày nhạt, và chiếc mũi to bè khiến khuôn mặt anh trông khác biệt. Đôi tai nhỏ, đỏ ửng như mào gà, càng làm nổi bật vẻ ngoài đặc trưng của anh.
Mỗi bước đi của anh đều phát ra tiếng thình thịch vì đôi chân to, các ngón chân xếp sát nhau. Bàn tay anh cũng to và vụng về, khiến mọi việc đều khó khăn hơn người bình thường. Dáng người khom khom như chú gấu, cổ ngắn và lưng rộng. Anh nói năng chậm rãi, từ tốn, giọng ồm ồm luôn đi kèm với nụ cười vui vẻ. Nhờ sự chăm sóc của cha mẹ, anh sống hòa nhập và tự lập. Anh hoàn thành chương trình lớp 9 và tham gia các lớp học nghề như vi tính, tiếng Anh. Anh còn biết chơi đàn organ, đạt đai nâu Aikido, và biết bơi lội. Dù khiếm khuyết về trí tuệ, anh vẫn hiền lành, hiếu thảo và luôn nỗ lực để không làm cha mẹ buồn. Anh mơ ước trở thành võ sư Aikido.
Câu chuyện của anh Mừng khiến tôi vô cùng xúc động. Dù số phận khắc nghiệt, anh vẫn trở thành người tốt nhờ sự nỗ lực và niềm tin vào cuộc sống. Anh truyền cho tôi cảm hứng về những điều kỳ diệu sẽ đến nếu chúng ta không ngừng cố gắng.
Tả nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường - Mẫu 9
Những truyện cổ như “Thạch Sanh”, “Thánh Gióng” đã để lại trong em ấn tượng sâu sắc về hình ảnh người dũng sĩ. Đặc biệt, em luôn tưởng tượng về người anh hùng Thánh Gióng với vẻ đẹp phi thường và sức mạnh vô song.
Những chàng trai dũng sĩ thường có thân hình rắn rỏi, mạnh mẽ. Ngày thường, họ giúp đỡ gia đình, ăn mặc giản dị, chỉ đóng khố, cởi trần để làm ruộng, đốn củi. Làn da họ đỏ như đồng, bắp chân, bắp tay cuồn cuộn khi làm việc. Gương mặt luôn rạng rỡ nụ cười, lấm tấm mồ hôi nóng hổi. Nhưng khi ra trận, họ trở nên oai hùng với bộ giáp sắt, mũ sắt phủ kín từ đầu đến chân, vững vàng như tượng đá. Dáng vẻ lực lưỡng khiến họ giống như những thiên thần. Trên chiến trường, họ rạp người trên lưng ngựa, tiếng hét xung trận vang dội khiến quân thù khiếp sợ. Khi giặc tan, họ lại trở về với đồng quê, bắp thịt cuồn cuộn và mồ hôi thánh thót trên luống cày.
Hình ảnh những chàng dũng sĩ mạnh mẽ, tốt bụng là hình ảnh đẹp đẽ trong ký ức tuổi thơ của em. Em luôn nhớ mãi về họ để học tập, rèn luyện, mong một ngày được mọi người yêu mến như những người anh hùng trong truyền thuyết.
Tả nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường - Mẫu 10
Trong các truyện em đã học, em thích nhất là truyện Thánh Gióng. Nhân vật này để lại ấn tượng sâu sắc bởi ngoại hình và hành động khác thường, thể hiện sức mạnh phi thường và tinh thần yêu nước.
Thánh Gióng có xuất thân kỳ lạ. Bà mẹ của chàng mang thai không giống người thường. Trong một lần đi rừng, bà thấy vết chân khổng lồ in trên đất, ướm thử chân mình vào đó rồi có thai. Đây là cách dân gian tạo nên nhân vật phi thường. Đến ba tuổi, Gióng vẫn không biết nói, không biết cười, cũng không đi được, chỉ đặt đâu nằm đấy. Dù vậy, bà mẹ vẫn yêu thương, chăm sóc con hết lòng.
Thánh Gióng không phải đứa trẻ yếu đuối. Tiếng nói đầu tiên của cậu là khi cậu nhờ mẹ mời sứ giả vào, thể hiện lòng yêu nước và mong muốn đánh giặc. Sau khi gặp sứ giả, Gióng lớn nhanh như thổi, ăn hết bảy nong cơm, ba nong cà, uống cạn một khúc sông. Cả làng góp gạo nuôi cậu, kỳ vọng cậu trở thành anh hùng cứu nước. Sự khác thường của Gióng tượng trưng cho sức mạnh toàn dân trong cuộc chiến giữ nước.
Khi sứ giả mang ngựa sắt, giáp sắt, roi sắt và nón sắt đến, Gióng vùng dậy, trở thành tráng sĩ oai phong. Ngựa phun lửa, Gióng phi thẳng vào quân giặc. Roi sắt quật giặc chết như rạ, khi gãy, Gióng nhổ tre bên đường tiếp tục chiến đấu. Gióng đánh giặc không chỉ bằng vũ khí mà còn bằng tình yêu quê hương.
Sau khi đánh tan giặc, Gióng phi ngựa đến chân núi Sóc, cởi bỏ áo giáp, vái chào quê hương rồi cùng ngựa bay lên trời. Nhân vật Thánh Gióng được bất tử hóa, được vua phong là Phù Đổng Thiên Vương và được nhân dân tôn làm Thánh Gióng.
Thánh Gióng tuy không phải nhân vật có thật, nhưng hình ảnh của chàng được dựng lên bằng trí tưởng tượng, tượng trưng cho truyền thống giữ nước kiên cường của dân tộc. Câu chuyện này nhắc nhở chúng ta về tinh thần yêu nước và sức mạnh đoàn kết.
- Văn mẫu lớp 11: Phân tích tác phẩm Nỗi niềm tương tư trong Bích Câu kì ngộ của tác giả Vũ Quốc Trân
- Hướng dẫn viết đơn xin nghỉ học gửi thầy cô giáo lớp em - Kèm 5 mẫu tham khảo - Tiếng Việt 4 Chân trời sáng tạo
- Kể về một hoạt động đền ơn đáp nghĩa hoặc thiện nguyện đầy ý nghĩa (5 mẫu) - Tiếng Việt 4 Chân trời sáng tạo
- Văn mẫu lớp 6: Phân tích sâu sắc nhân vật Sơn trong tác phẩm Gió lạnh đầu mùa - Tuyển tập 8 bài văn mẫu đặc sắc
- Viết lại đoạn văn kể sự việc chính thể hiện lòng dũng cảm hoặc trí thông minh - Lớp 4 Chân trời sáng tạo