Bài viết số 6 lớp 6 đề 3: Miêu tả hình ảnh cụ già đang câu cá - Dàn ý chi tiết và 6 bài văn mẫu hay nhất

Dàn ý miêu tả hình ảnh cụ già ngồi câu cá bên hồ
1. Mở bài
- Giới thiệu khung cảnh hoặc tình huống em bắt gặp hình ảnh cụ già đang ngồi câu cá bên hồ.
2. Thân bài
- Khắc họa chân dung cụ già trong tư thế ngồi câu cá.
- Khuôn mặt (đôi mắt, chòm râu, nếp nhăn...).
- Tư thế ngồi (khom lưng, thư thái, tập trung...).
- Miêu tả cử chỉ và hành động của cụ từ xa đến gần.
- Chú ý đôi tay (lão luyện, chậm rãi...).
- Chi tiết các động tác (móc mồi, thả cần, chờ đợi...).
- Phong thái của cụ gợi lên điều gì? (sự bình yên, trầm tư hay niềm đam mê câu cá).
- Thêm những hình ảnh phụ trợ như bầu trời trong xanh, hàng cây rì rào...
- Khi cụ rời đi, dáng vẻ và kết quả buổi câu cá ra sao? (xô cá đầy hay vẫn trống không).
- Hình ảnh cụ già để lại trong em ấn tượng gì sâu sắc?
3. Kết bài
- Hình ảnh cụ già có gợi nhớ đến kỉ niệm nào với ông nội hoặc ông ngoại của em không?
- Qua đó, em ước mong điều gì? (được sống gần gia đình, học hỏi từ người lớn tuổi...).
Tả hình dáng cụ già đang câu cá - Mẫu 1
Một buổi sáng mùa thu ấm áp, em tình cờ bắt gặp hình ảnh một cụ già đang ngồi câu cá bên bờ hồ yên tĩnh.
Cụ mặc bộ đồ bà ba màu xám trắng giản dị, tay cầm chiếc cần câu bằng trúc lấp lánh dưới ánh nắng ban mai. Dáng cụ thanh cao, toát lên vẻ đẹp lão thành. Khuôn mặt cụ đầy đặn với vầng trán cao in hằn những nếp nhăn thời gian. Mái tóc bạc phơ như cước, khiến cụ trông giống như một vị tiên ông hiền từ. Cụ thong thả buông cần câu xuống mặt hồ sen phẳng lặng. Những chú cá chép lượn lờ dưới nước, đàn cá rô tung tăng đùa giỡn. Cụ khẽ lay nhẹ cần câu, mặt hồ gợn sóng nhẹ. Đàn cá liếc nhìn con mồi đang cựa quậy, dường như đang bị thu hút. Cụ già đưa tay vuốt nhẹ chòm râu bạc, ánh mắt đăm đắm dõi theo từng cử động của đàn cá.
Chẳng mấy chốc, cụ nhanh tay giật mạnh cần câu. Một chú cá chép vừa nuốt mồi đã bị cụ kéo lên bờ, nằm gọn trong chiếc giỏ tre. Chú cá quẫy đành đạch, và cụ già khẽ nói: “Nếu muốn trở về với nước thì cứ nằm yên đợi nhé.” Giọng cụ vang vọng như tiếng chuông đồng, lúc trầm ấm, lúc sâu lắng. Rồi cụ quay sang hỏi em:
- Con có thích cá không?
Em vội đáp:
- Có ạ! Ông câu cho con một chú cá rô nhé!
- Vậy thì ngồi đây chờ ông.
Rồi cụ gọi khẽ:
- Cá rô ơi, hãy cắn câu đi nào!
Đàn cá rô vẫn vô tư bơi lội dưới mặt nước, lượn quanh những đóa sen tỏa hương thơm ngát. Con mồi vẫn cứ cựa quậy dưới lưỡi câu lấp lánh, và cụ già kiên nhẫn chờ đợi. Mặt hồ mênh mông, gợn sóng nhẹ. Những bông sen rung rinh trong làn gió sớm. Bỗng nhiên, một chú cá rô dũng cảm tiến lại gần lưỡi câu. Cụ già khẽ nói với em:
- Lần này con sẽ có cá rô rồi đấy.
Em vui mừng khôn xiết, thầm mong chú cá cắn câu. Cụ già như hiểu được ý em, ánh mắt cụ tập trung vào con mồi. Bàn tay xương xương của cụ nắm chặt cần câu, bóng cụ in dài trên mặt nước trong xanh. Mấy sợi tóc bạc phất phơ trước trán. Cụ vẫn kiên nhẫn chờ đợi, nhưng lần này nét mặt cụ có chút lo lắng, có lẽ vì sợ em thất vọng. Chú cá rô không cưỡng lại được miếng mồi ngon, đớp mạnh và định bơi đi, nhưng đã quá muộn. Chú đã mắc câu. Cụ già giật mạnh cần câu, kéo chú cá lên bờ. Cụ mỉm cười, nhẹ nhàng bắt cá bỏ vào chiếc bị rồi đưa cho em. Cụ dặn dò:
- Ông cho con cá này, nhưng con phải hứa với ông là học thật giỏi nhé!
Em vội vàng đưa hai tay đón lấy cá, miệng không ngừng cảm ơn cụ:
- Con xin cảm ơn ông ạ!
Em cầm chú cá bước đi, lòng đầy biết ơn cụ già nhân hậu. Lời dặn dò của cụ vẫn vang vọng trong tâm trí, như lời nhắn nhủ từ một ông tiên hiền từ mà em vô cùng kính trọng.
Tả hình dáng cụ già đang câu cá - Mẫu 2
Trong cuộc sống, có vô vàn hình ảnh đẹp, từ những hành động cao cả đến những thú vui giản dị hàng ngày. Hình ảnh người lính kiên cường ngã xuống trong tư thế chiến đấu, hay người mẹ tảo tần nuôi con, đều mang vẻ đẹp riêng. Và ngay cả hình ảnh một cụ già ngồi câu cá cũng để lại ấn tượng sâu sắc.
Bố em từng nói, câu cá là thú vui đòi hỏi sự kiên nhẫn, và những người già, với kinh nghiệm dày dặn, thường rất kiên trì. Hình ảnh cụ già ngồi câu cá hiện lên thật đẹp. Trên mặt hồ lăn tăn sóng nhỏ, những đám bèo xanh trôi lững lờ tạo nên khung cảnh yên bình. Giữa dòng sông, một con thuyền nhỏ lững lờ, trên đó là cụ già tựa gối, buông cần chờ cá cắn câu. Tiếng nhạc quê hương vang lên từ chiếc radio nhỏ, hòa cùng làn gió mát. Cụ già nhấp từng ngụm trà nóng, như đang thưởng thức vị ngon của cuộc sống.
Bỗng nhiên, dây câu giật giật. Cụ già mỉm cười, nụ cười không quá hớn hở mà đầy sự mãn nguyện. Dù tuổi đã cao, cụ vẫn nhanh nhẹn giật cần câu lên. Một chú cá to bằng bàn tay người lớn quẫy đạp, cố thoát khỏi lưỡi câu. Cụ nhẹ nhàng đặt cá vào xô nước rồi lại tiếp tục thả cần. Cụ nhắm mắt, thả hồn theo điệu nhạc và nhấp thêm ngụm trà nóng.
Cứ thế, cụ câu được thêm vài chú cá nữa, nhưng khi kết thúc, cụ không mang chúng về mà thả chúng trở lại dòng nước. Với cụ, câu cá không phải để kiếm thức ăn mà là thú vui tao nhã, giúp cụ tận hưởng sự bình yên của tuổi già. Hình ảnh cụ hiện lên thật thanh thản, như một phần không thể thiếu của khung cảnh quê hương yên bình.
Tả hình dáng cụ già đang câu cá - Mẫu 3
Nhân dịp kỷ niệm 100 năm ngày sinh Bác Hồ, trên truyền hình chiếu những thước phim về các hoạt động của Người. Ngoài hình ảnh Bác làm việc, thăm hỏi chiến sĩ, vui chơi cùng thiếu nhi, còn có đoạn phim Bác ngồi câu cá trầm ngâm. Nếu không biết, ai cũng có thể lầm tưởng đó là một cụ già thôn quê đang thảnh thơi với thú vui câu cá.
Bác mặc chiếc áo trắng nhạt, hòa cùng mái tóc bạc phơ, dáng ngồi ung dung mà đầy uy nghi. Tay Bác cầm chiếc cần trúc, nhẹ nhàng buông xuống mặt ao. Đôi mắt lim dim như đang suy tư điều gì. Gió nhẹ thổi qua, mặt nước gợn sóng lăn tăn. Thỉnh thoảng, Bác quay sang nhấp vài ngụm trà xanh giản dị, toát lên vẻ mộc mạc, gần gũi. Dáng Bác ngồi câu không chút mệt mỏi hay ưu phiền, khiến người xem liên tưởng đến hình ảnh cụ già trong thơ thu của Nguyễn Khuyến.
Tưởng chừng “Tựa gối ôm cần lâu chẳng được”, nhưng rồi “Cá đâu đớp động dưới chân bèo”. Bác giật mạnh cần câu, một chú cá chép ham mồi vụt lên khỏi mặt nước, lấp lánh dưới ánh nắng vàng. Nét mặt Bác rạng rỡ, nụ cười khoan khoái hiện lên như niềm vui giản dị của một người yêu thiên nhiên.
Hình ảnh Bác Hồ – vị cha già dân tộc, giản dị mà đời thường – khiến bao thế hệ người Việt xúc động. Hình ảnh ấy sẽ mãi khắc sâu trong trái tim mỗi người dân Việt Nam và trong tâm trí em.
Tả hình dáng cụ già đang câu cá - Mẫu 4
Hôm ấy trời đẹp, nắng nhẹ nhàng, không chói chang. Gương mặt cụ già rạng rỡ dù chẳng có con cá nào cắn câu.
Khi mặt hồ yên tĩnh, không có cá nào bơi đến, cụ thong thả vuốt chòm râu dài trắng như cước. Mái tóc bạc phơ cùng chòm râu trắng khiến cụ trông như một vị tiên ông giáng trần. Phong thái điềm đạm của cụ khiến em liên tưởng đến nhân vật trong bài thơ Thu điếu của Nguyễn Khuyến, với dáng câu cá tao nhã và bình thản.
Cụ già kiên nhẫn chờ đợi, mỗi khi có động tĩnh, cụ nhẹ nhàng kéo cần câu, không làm kinh động đàn cá dưới nước. Bàn tay cụ khéo léo, từ từ kéo cần lên. Khi cần câu nhô lên mặt nước, một chú cá rô phi to bằng bàn tay đã mắc câu. Chú cá quẫy đạp, cố thoát khỏi lưỡi câu sắc nhọn, nhưng cụ nhanh nhẹn bỏ nó vào giỏ treo trên xe.
Hình ảnh cụ già câu cá hôm ấy khiến em cảm thấy cuộc sống thật bình yên và đáng trân trọng.
Tả hình dáng cụ già đang câu cá - Mẫu 5
Vào một ngày cuối mùa xuân, em cùng anh trai đi câu cá và tình cờ bắt gặp hình ảnh một cụ già đang ngồi câu cá bên hồ.
Trời đã chớm thu. Nắng vàng dịu nhẹ, không còn chói chang như mùa hè, cũng chưa hanh khô như mùa đông. Bầu trời cao vời vợi, từng đám mây trắng bồng bềnh như những chiếc kẹo bông. Gió nhẹ lướt qua, khẽ lay động tán lá. Đang thong thả dạo bước, em và anh trai bỗng nhìn thấy một cụ già ngồi câu cá ven hồ. Cụ mặc bộ quần áo màu nâu sẫm, giản dị như màu vỏ cây. Cụ đã ngoài bảy mươi, mái tóc và chòm râu bạc trắng. Khuôn mặt cụ in hằn những nếp nhăn, làn da điểm những chấm đồi mồi. Đôi mắt cụ tuy đục nhưng vẫn ánh lên vẻ minh mẫn. Miệng cụ móm mém, răng đã rụng gần hết, toát lên vẻ hiền lành. Đôi bàn tay gầy guộc, xương xương cầm chiếc cần câu một cách cẩn thận.
Chiếc cần câu của cụ làm bằng cây trúc, dưới ánh nắng lấp lánh như được dát bạc. Anh trai em giải thích rằng trúc là loại cây dẻo dai, phù hợp để làm cần câu. Xung quanh cụ, những dụng cụ câu cá đơn sơ được bày biện gọn gàng: một chiếc ghế gấp nhỏ, hộp đựng lưỡi câu và mồi, cùng túi bóng đựng đồ ăn nhẹ. Em và anh trai đi dạo hai vòng quanh hồ, nhưng khi quay lại, cụ vẫn ngồi yên lặng như một pho tượng. Chòm râu cụ im phăng phắc, dáng ngồi khom lưng, hai tay ôm cần câu. Đôi mắt cụ lim dim, nhưng em biết cụ đang tập trung theo dõi chiếc phao vàng nổi trên mặt nước.
Em và anh trai quyết định tiến lại gần. Chúng em bước nhẹ nhàng để không làm kinh động đàn cá. Cụ nghe tiếng bước chân, quay lại nhìn chúng em với nụ cười hiền hậu:
- Chào hai cháu!
- Chúng cháu chào ông ạ! Ông ơi, chúng cháu có thể ngồi xem ông câu cá được không ạ? - Hai anh em đồng thanh đáp.
- Được chứ!
Chúng em ngồi xuống cạnh cụ, chăm chú quan sát. Một lúc sau, chiếc phao khẽ động đậy. Em và anh trai suýt hét lên vì phấn khích nhưng kịp kìm lại. Cụ thong thả thu dây cước, từ tốn và thành thạo như đã làm việc này hàng nghìn lần. Con cá dưới nước có vẻ lớn và khỏe, khiến cần câu cong vút. Nhưng cụ vẫn bình tĩnh, thả dây rồi lại thu về, lặp đi lặp lại với sự kiên nhẫn đáng ngưỡng mộ.
Sau một hồi, cụ giật mạnh cần câu. Một chú cá chép to bằng cánh tay vụt lên khỏi mặt nước, đáp xuống bãi cỏ. Chú cá nặng khoảng 3kg, vẩy vàng óng ánh, to như đốt ngón tay út. Nó nằm trên cỏ, miệng vẫn mắc lưỡi câu, ngáp ngáp từng hơi. Cả hai anh em reo lên vui sướng.
Hôm đó, khi trở về nhà, hình ảnh cụ già vẫn in đậm trong tâm trí em. Cả hai anh em đều cảm thấy câu cá là một thú vui thật thú vị và ý nghĩa.
Tả hình dáng cụ già đang câu cá - Mẫu 6
Chủ nhật tuần trước, bố dẫn em ra hồ gần nhà câu cá. Tại đây, em đã gặp ông Bình - một người câu cá chuyên nghiệp và để lại ấn tượng sâu sắc.
Ông Bình là hàng xóm của nhà em. Dù đã ngoài sáu mươi, ông vẫn rất khỏe mạnh và nhanh nhẹn. Khuôn mặt ông vuông vức, phúc hậu, làn da nâu đồng in hằn dấu vết thời gian. Đôi mắt ông chăm chú nhìn dây câu, hàng lông mày bạc khẽ nhíu lại, toát lên vẻ tập trung. Ông hơi mím môi, thể hiện sự kiên nhẫn. Mái tóc đen điểm bạc được cắt gọn gàng, rủ xuống vầng trán cao, khiến ông trông thật tinh anh. Nét mặt ông gần gũi, giống hệt ông ngoại em.
Ông mặc bộ bà ba màu nâu giản dị, với những chiếc cúc bấm cổ điển. Tay áo dài gần mắt cá, chiếc quần rộng thoải mái khi ông ngồi trên chiếc ghế nhựa màu xanh để buông câu.
Ông ngồi lặng lẽ, lưng hơi cong. Đôi tay gầy guộc nâng nhẹ chiếc cần câu làm từ thân trúc nhỏ và dẻo. Từng đốt trúc ánh lên màu vàng óng, nhẵn nhụi, nổi bật giữa mặt hồ phẳng lặng. Sợi dây câu buông xuống mặt nước, im lìm chưa có động tĩnh. Buổi trưa yên tĩnh, chỉ có tiếng gió rì rào qua những cành tre. Ông Bình ngồi yên lặng, dáng vẻ thanh thản.
Bỗng nhiên, ông giật mạnh cần câu. Dây câu vút lên khỏi mặt nước, từng giọt nước bắn tung tóe, lấp lánh dưới ánh nắng. Một chú cá to bằng cổ tay em đang giãy giụa ở đầu lưỡi câu. Ông Bình bật cười sảng khoái, nhanh chóng gỡ cá và bỏ vào giỏ.
Thật tuyệt vời! Em ngồi xem ông câu cá mà quên cả cần câu của mình. Từ hôm đó, em cảm thấy yêu thích bộ môn câu cá hơn bao giờ hết.
- Soạn bài Ôn tập học kì II - Kết nối tri thức 7: Hướng dẫn chi tiết Ngữ văn lớp 7 trang 117 sách Kết nối tri thức tập 2
- Kể về nơi em sinh sống và những người hàng xóm gần gũi (3 bài mẫu) - Vùng đất Vàm thân thương - Sách Tiếng Việt 4 Chân trời sáng tạo
- KHTN 8 Bài 8: Acid - Hướng Dẫn Giải Chi Tiết Trang 35, 36, 37, 38 Sách Kết Nối Tri Thức
- Hướng dẫn viết mở bài trực tiếp và kết bài mở rộng cho bài văn kể lại một việc tốt trong chương trình Tiếng Việt 4 CTST
- Góc sáng tạo: Hướng dẫn diễn kịch 'Ở Vương quốc Tương Lai' trong sách Tiếng Việt lớp 4, Cánh diều tập 1, Bài 6