Bài Văn Mẫu Lớp 7: Phân Tích Hình Ảnh Người Mẹ Trong Tác Phẩm 'Mẹ Tôi' - Tuyển Tập Những Bài Văn Hay Nhất

Tài liệu này hy vọng sẽ trở thành nguồn tham khảo quý giá, giúp các bạn học sinh lớp 7 trau dồi và nâng cao kỹ năng viết văn. Dưới đây là những bài văn mẫu tiêu biểu phân tích hình ảnh người mẹ trong tác phẩm 'Mẹ Tôi', mời các em cùng khám phá và học hỏi.
Phân tích hình ảnh người mẹ trong 'Mẹ tôi' - Mẫu 1
Đoạn văn xúc động nhất trong bức thư là khi người cha nói về tình yêu thương vô bờ, sự hy sinh cao cả và tình mẫu tử bao la của người mẹ.
Người cha nhắc lại một kỷ niệm không thể quên: cách đây vài năm, En-ri-cô bị ốm nặng, mẹ cậu đã “thức trắng đêm” chăm sóc con, “cúi mình bên chiếc nôi, dõi theo từng hơi thở gấp gáp của con”. Người mẹ ấy lo lắng, đau đớn “quằn quại vì nỗi sợ hãi, khóc nức nở khi nghĩ rằng có thể mất con”.
Cổ ngữ có câu: “Mẫu tử tình thâm”. Tình mẹ dành cho con là vô hạn, bao la. Mẹ có thể hy sinh tất cả vì con. “Con chính là máu thịt của mẹ” (tục ngữ).
Việc con cái xúc phạm đến mẹ là hành động vô đạo đức, bởi “Người mẹ sẵn sàng đánh đổi một năm hạnh phúc để con không phải chịu đau đớn dù chỉ một giờ”. Một năm so với một giờ, liệu có đứa con nào từng tính toán hay nghĩ đến? Người mẹ chẳng ngại vất vả, chịu đói rét, thậm chí “đi ăn xin để nuôi con”. Cao cả hơn, người mẹ có thể hy sinh cả tính mạng để cứu con. Công ơn cha mẹ thật sâu nặng:
“Công cha như núi ngất trời,
Nghĩa mẹ như nước biển Đông”
hay
“Ơn cha nặng lắm ai ơi,
Nghĩa mẹ bằng trời chín tháng cưu mang”
(Ca dao)
Xúc động nhất là khi người cha chỉ cho con thấy nỗi bất hạnh lớn nhất trong đời người là “ngày con mất mẹ”. Mồ côi mẹ là nỗi đau khổ tột cùng của tuổi thơ. Dù sau này con có lớn khôn, trưởng thành, dũng cảm đến đâu, con cũng không bao giờ tìm lại được bóng hình yêu thương của mẹ. Một lời nói dịu dàng của mẹ, một cử chỉ âu yếm khi “mẹ dang tay ôm con vào lòng” sẽ mãi là điều con khát khao. Nỗi cô đơn của đứa con, dù đã trưởng thành, vẫn không thể nguôi ngoai, vì thiếu đi tình thương ấm áp của mẹ. “Con sẽ mãi cảm thấy mình chỉ là một đứa trẻ yếu đuối, không nơi nương tựa”. Lúc ấy, “con sẽ cay đắng”, “con sẽ không thể sống thanh thản”, “con sẽ không một phút nào yên lòng” vì lương tâm dày vò, nhớ lại “những lần con làm mẹ đau lòng”, “những lần con khiến mẹ buồn phiền”. Dù có hối hận, dù có “cầu xin linh hồn mẹ tha thứ”, tất cả cũng chỉ vô ích, vì mẹ đã mãi mãi ra đi. Thời gian không thể xóa nhòa những ký ức, những kỷ niệm vui buồn về mẹ. “Lương tâm con sẽ không một phút nào yên ổn”. Và lúc ấy, “hình ảnh dịu dàng, hiền hậu của mẹ sẽ khiến tâm hồn con như bị hành hạ”.
“Mẹ hiền như chuối ba hương – Như xôi nếp mật, như đường mía lau”. Đó là lời ca dao của dân tộc ta. Qua hình ảnh người mẹ trong tâm trí đứa con, người cha đã viết nên một câu văn thật ý nghĩa về lòng hiếu thảo, về đạo làm con; lời khuyên của cha càng trở nên sâu sắc, thấm thía: “Tình yêu thương, kính trọng cha mẹ là thứ tình cảm thiêng liêng nhất”. Bởi lẽ, hiếu thảo là gốc rễ của đạo làm người; những kẻ bất hiếu “thật đáng xấu hổ và nhục nhã” vì đã “chà đạp lên tình yêu ấy”.
Qua bức thư của người cha gửi En-ri-cô, ta thấy lời giáo huấn không hề khô khan mà tràn đầy cảm xúc, chan chứa tình phụ tử và mẫu tử. Người cha vừa giận dữ, vừa thương yêu con; ông đã dạy con bài học về lòng hiếu thảo, biết kính trọng và biết ơn cha mẹ. Tình mẹ bao la, rộng lớn. Con không được phép vô lễ, không được phản bội công ơn của mẹ cha. Chúng ta như được “lớn lên” cùng những trang nhật ký của En-ri-cô.
Tóm lại, tác phẩm “Mẹ tôi” là một bài ca tuyệt đẹp trong “Những tấm lòng cao cả”. Đơ A-mi-xi đã khắc họa hình ảnh người mẹ hiền thật cao quý và thân thương, đồng thời nhắc nhở chúng ta về bài học hiếu thảo trong đạo làm con.
Phân tích hình ảnh người mẹ trong 'Mẹ tôi' - Mẫu 2
Tác phẩm 'Mẹ tôi' được trích từ cuốn truyện thiếu nhi nổi tiếng 'Những tấm lòng cao cả' của Ét-môm-đô đơ A-mi-xi. Tác phẩm này không chỉ là một câu chuyện cảm động mà còn là bức tranh chân thực về tình mẫu tử thiêng liêng, cao quý.
Bức thư được viết bởi người cha của En-ri-cô trong hoàn cảnh cậu bé đã có thái độ vô lễ với mẹ. Thông qua bức thư, người cha mong muốn En-ri-cô nhận ra lỗi lầm và sửa chữa hành vi của mình.
Để En-ri-cô nhận thức được lỗi lầm, người cha đã bày tỏ sự đau buồn, giận dữ và thất vọng. Những lời lẽ nghiêm khắc, gay gắt như “con đã thiếu lễ độ với mẹ”, “bố không thể nén được cơn tức giận” cho thấy thái độ dứt khoát của ông. Ông còn cảnh cáo: “Việc như thế con không bao giờ được tái phạm nữa”. Sự nghiêm khắc này nhằm giúp En-ri-cô nhận ra hậu quả của hành động thiếu tôn trọng mẹ.
Để En-ri-cô hiểu rõ hơn về sự sai trái của mình, bức thư đã khắc họa hình ảnh người mẹ dịu dàng, hiền hậu nhưng vô cùng lớn lao. Đó là hình ảnh của một người mẹ luôn yêu thương và hy sinh vì con.
Trước hết, người mẹ của En-ri-cô là hiện thân của tình yêu thương vô bờ bến. Bà đã thức trắng đêm chăm sóc En-ri-cô khi cậu ốm đau, “cúi mình bên chiếc nôi, dõi theo từng hơi thở hổn hển của con”. Bà lo lắng đến mức “quằn quại vì nỗi sợ hãi, khóc nức nở khi nghĩ rằng có thể mất con”. Không chỉ vậy, bà còn sẵn sàng hy sinh hạnh phúc của mình để con không phải chịu đau đớn, thậm chí “có thể đi ăn xin để nuôi con” hoặc “hy sinh tính mạng để cứu con”. Những hình ảnh này càng làm nổi bật sự hy sinh cao cả và tình yêu thương vô điều kiện của người mẹ.
Không chỉ yêu thương con, người mẹ còn là điểm tựa vững chắc trong cuộc đời En-ri-cô. Bà là nguồn động viên, là vòng tay che chở mà cậu luôn khao khát: “mong ước được nghe lại tiếng nói của mẹ, được mẹ dang tay đón vào lòng”. Dù có trưởng thành, En-ri-cô vẫn sẽ cảm thấy yếu đuối nếu không có mẹ bên cạnh. Người cha còn nhấn mạnh rằng, nỗi đau lớn nhất trong đời là “ngày con mất mẹ”. Những lời lẽ vừa tha thiết vừa nghiêm khắc này nhằm nhắc nhở En-ri-cô về vai trò không thể thay thế của mẹ và sự vô đạo đức của việc “trà đạp lên tình yêu thương đó”.
Qua văn bản, hình ảnh người mẹ hiện lên với tình yêu thương con sâu sắc và sự hy sinh cao cả. Tác phẩm không chỉ khắc họa chân dung người mẹ của En-ri-cô mà còn nhắc nhở mỗi chúng ta về tình mẫu tử thiêng liêng. Chúng ta cần biết yêu thương, kính trọng và đền đáp công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ.
Phân tích hình ảnh người mẹ trong 'Mẹ tôi' - Mẫu 3
Người cha nhắc lại một kỷ niệm không thể quên: cách đây vài năm, En-ri-cô bị ốm nặng, mẹ cậu đã “thức trắng đêm” chăm sóc con, “cúi mình bên chiếc nôi, dõi theo từng hơi thở gấp gáp của con”. Người mẹ ấy lo lắng, đau đớn “quằn quại vì nỗi sợ hãi, khóc nức nở khi nghĩ rằng có thể mất con”. Cổ ngữ có câu: “Mẫu tử tình thâm”. Tình mẹ dành cho con là vô hạn, bao la. Mẹ có thể hy sinh tất cả vì con. “Con chính là máu thịt của mẹ” (tục ngữ).
Việc con cái xúc phạm đến mẹ là hành động vô đạo đức, bởi “Người mẹ sẵn sàng đánh đổi một năm hạnh phúc để con không phải chịu đau đớn dù chỉ một giờ”. Một năm so với một giờ, liệu có đứa con nào từng tính toán hay nghĩ đến? Người mẹ chẳng ngại vất vả, chịu đói rét, thậm chí “đi ăn xin để nuôi con”. Cao cả hơn, người mẹ có thể hy sinh cả tính mạng để cứu con.
Cảm động nhất là khi người cha chỉ cho En-ri-cô thấy nỗi bất hạnh lớn nhất trong đời người: “ngày con mất mẹ”. Mồ côi mẹ là nỗi đau khổ tột cùng của tuổi thơ. Dù sau này con có lớn khôn, trưởng thành, dũng cảm đến đâu, con cũng không bao giờ tìm lại được bóng hình yêu thương của mẹ. Một lời nói dịu dàng của mẹ, một cử chỉ âu yếm khi “mẹ dang tay ôm con vào lòng” sẽ mãi là điều con khát khao. Nỗi cô đơn của đứa con, dù đã trưởng thành, vẫn không thể nguôi ngoai, vì thiếu đi tình thương ấm áp của mẹ. “Con sẽ mãi cảm thấy mình chỉ là một đứa trẻ yếu đuối, không nơi nương tựa”. Lúc ấy, “con sẽ cay đắng”, “con sẽ không thể sống thanh thản”, “con sẽ không một phút nào yên lòng” vì lương tâm dày vò, nhớ lại “những lần con làm mẹ đau lòng”, “những lần con khiến mẹ buồn phiền”. Dù có hối hận, dù có “cầu xin linh hồn mẹ tha thứ”, tất cả cũng chỉ vô ích, vì mẹ đã mãi mãi ra đi. Thời gian không thể xóa nhòa những ký ức, những kỷ niệm vui buồn về mẹ. “Lương tâm con sẽ không một phút nào yên ổn”. Và lúc ấy, “hình ảnh dịu dàng, hiền hậu của mẹ sẽ khiến tâm hồn con như bị hành hạ”.
Qua bức thư của người cha gửi En-ri-cô, ta thấy lời giáo huấn không hề khô khan mà tràn đầy cảm xúc, chan chứa tình phụ tử và mẫu tử. Người cha vừa giận dữ, vừa thương yêu con; ông đã dạy con bài học về lòng hiếu thảo, biết kính trọng và biết ơn cha mẹ. Tình mẹ bao la, rộng lớn. Con không được phép vô lễ, không được phản bội công ơn của mẹ cha. Chúng ta như được “lớn lên” cùng những trang nhật ký của En-ri-cô.
- Bộ đề ôn tập giữa kỳ 2 môn Tiếng Việt lớp 4 sách Cánh diều - 4 đề thi thử chuẩn bị cho năm học 2023 - 2024
- Văn mẫu lớp 7: Chứng minh đạo lý 'Uống nước nhớ nguồn' và 'Ăn quả nhớ kẻ trồng cây' trong văn hóa Việt - Dàn ý & 13 bài văn mẫu đặc sắc
- Lời ca khúc Tháng tư là lời nói dối của em - Giai điệu ngọt ngào và sâu lắng
- Bày tỏ tình cảm và cảm xúc về cảnh vật trong tranh - Dàn ý chi tiết và 15 bài văn mẫu lớp 3
- Soạn bài Kể lại một truyện ngụ ngôn - Chân trời sáng tạo 7: Hướng dẫn chi tiết Ngữ văn lớp 7 trang 50, sách Chân trời sáng tạo tập 1