Bài Văn Mẫu Lớp 6: Kể Lại Truyền Thuyết Thánh Gióng Một Cách Diễn Cảm - Tuyển Tập Những Bài Văn Hay Nhất

Tài liệu này cung cấp dàn ý chi tiết cùng 5 bài văn mẫu kể lại truyền thuyết Thánh Gióng một cách sinh động, được tuyển chọn từ những bài viết xuất sắc của học sinh trên cả nước. Hãy cùng khám phá và cảm nhận sâu sắc hơn về câu chuyện đầy cảm hứng này.
Dàn ý kể lại truyền thuyết Thánh Gióng một cách diễn cảm
A. Mở bài
- Giới thiệu khái quát về truyền thuyết “Thánh Gióng”, một câu chuyện dân gian nổi tiếng của Việt Nam.
B. Thân bài (Diễn biến sự việc)
- Mở đầu
- Vào đời vua Hùng Vương thứ sáu, tại làng Gióng xuất hiện một cậu bé kỳ lạ.
- Thắt nút - Giặc Ân xâm lược, đe dọa sự bình yên của đất nước.
- Phát triển
- Nhà vua lo lắng, ra lệnh cho sứ giả đi tìm người tài cứu nước.
- Cậu bé yêu cầu: “Hãy tâu với vua chuẩn bị cho ta một con ngựa sắt và một bộ áo giáp sắt.”
- Mở nút
- Cậu bé đứng dậy, vươn vai biến thành một tráng sĩ oai phong.
- Kết thúc
- Tráng sĩ nhổ những bụi tre ven đường, quật tan quân giặc, bảo vệ đất nước.
C. Kết bài
- Ý nghĩa sâu sắc của câu chuyện: Tinh thần đoàn kết, quyết tâm chống giặc ngoại xâm để bảo vệ Tổ quốc.
Kể lại truyền thuyết Thánh Gióng một cách diễn cảm - Mẫu 1
Ngày xưa, vào thời vua Hùng Vương thứ sáu, tại làng Gióng thuộc huyện Tiên Du, tỉnh Bắc Ninh, có hai vợ chồng ông lão sống hiền lành, phúc hậu. Dù chăm chỉ làm ăn, họ vẫn buồn vì tuổi già mà chưa có con nối dõi.
Một hôm, bà vợ ra đồng, tình cờ thấy một vết chân khổng lồ. Tò mò, bà đặt chân mình lên ướm thử. Không ngờ, bà mang thai và sau mười hai tháng sinh ra một cậu bé khôi ngô, tuấn tú. Hai vợ chồng vui mừng khôn xiết, nhưng đứa bé lên ba tuổi vẫn không biết nói, biết cười, chỉ đặt đâu nằm đấy.
Lúc ấy, giặc Ân đe dọa xâm lược nước ta. Nhà vua lo lắng, sai sứ giả đi khắp nơi tìm người tài cứu nước. Nghe tiếng rao, cậu bé bỗng cất tiếng nói: "Mẹ mời sứ giả vào đây!" Bà mẹ vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ. Sứ giả vào, cậu bé dõng dạc nói: "Hãy tâu với vua làm cho ta một con ngựa sắt, một roi sắt và một áo giáp sắt, ta sẽ đánh tan giặc!"
Sứ giả kinh ngạc, vội về tâu vua. Nhà vua lập tức huy động thợ rèn giỏi nhất cả nước, ngày đêm rèn ngựa sắt, roi sắt và áo giáp.
Kỳ lạ thay, từ khi gặp sứ giả, cậu bé lớn nhanh như thổi. Cơm ăn bao nhiêu cũng không no, áo vừa mặc đã chật. Cha mẹ làm lụng vất vả, dân làng thấy vậy liền góp gạo nuôi cậu, mong cậu giết giặc, cứu nước.
Khi giặc Ân kéo đến núi Trâu, tình thế nguy cấp, sứ giả mang ngựa sắt, roi sắt và áo giáp đến. Cậu bé bỗng vùng dậy, vươn vai biến thành tráng sĩ oai phong. Tráng sĩ mặc giáp sắt, cầm roi sắt, cưỡi ngựa sắt xông ra trận. Ngựa sắt phun lửa, tráng sĩ quật roi sắt vào quân giặc. Roi gãy, tráng sĩ nhổ tre đánh giặc. Giặc tan vỡ, chạy toán loạn. Đến chân núi Sóc, tráng sĩ cởi giáp, cùng ngựa bay lên trời. Vua phong tước Phù Đổng Thiên Vương và lập đền thờ.
Từ đó, hàng năm vào tháng tư, làng Gióng mở hội tưởng nhớ người anh hùng. Dấu tích trận đánh còn in đậm trong màu vàng của tre đằng ngà, tương truyền bị cháy do ngựa sắt phun lửa. Những hồ ao liên tiếp là vết chân ngựa chiến, và làng Cháy được cho là nơi bị thiêu rụi khi ngựa thét ra lửa.
Kể lại truyền thuyết Thánh Gióng một cách diễn cảm - Mẫu 2
Vào thời vua Hùng Vương thứ sáu, tại làng Gióng có hai vợ chồng già sống hiền lành, phúc đức nhưng không có con. Một hôm, bà lão ra đồng thấy vết chân khổng lồ, tò mò đặt chân mình lên ướm thử. Không lâu sau, bà mang thai và mười hai tháng sau sinh được một cậu bé khôi ngô. Tuy nhiên, cậu bé lên ba tuổi vẫn không biết nói, biết cười hay đi lại, khiến hai vợ chồng lo lắng.
Lúc bấy giờ, giặc Ân kéo sang xâm lược nước ta. Nhà vua lo lắng, sai sứ giả đi khắp nơi tìm người tài cứu nước. Nghe tiếng loa, cậu bé bỗng cất tiếng nói: “Mẹ mời sứ giả vào đây!” Sứ giả vào, cậu bé dõng dạc nói: “Hãy tâu với vua làm cho ta một con ngựa sắt, một roi sắt và một áo giáp sắt, ta sẽ đánh tan giặc!” Sứ giả kinh ngạc, vội về tâu vua. Nhà vua lập tức huy động thợ rèn làm đủ những thứ cậu bé yêu cầu.
Từ ngày gặp sứ giả, cậu bé lớn nhanh như thổi. Cơm ăn bao nhiêu cũng không no, áo vừa mặc đã chật. Cha mẹ làm lụng vất vả, dân làng thấy vậy liền góp gạo nuôi cậu, mong cậu giết giặc, cứu nước.
Khi giặc Ân kéo đến chân núi Trâu, tình thế nguy cấp, sứ giả mang ngựa sắt, roi sắt và áo giáp đến. Cậu bé bỗng vươn vai, biến thành tráng sĩ oai phong. Tráng sĩ mặc giáp sắt, cầm roi sắt, cưỡi ngựa sắt xông ra trận. Ngựa sắt phun lửa, tráng sĩ quật roi sắt vào quân giặc. Roi gãy, tráng sĩ nhổ tre đánh giặc. Giặc tan vỡ, chạy toán loạn. Đến chân núi Sóc, tráng sĩ cởi giáp, cùng ngựa bay lên trời.
Để tưởng nhớ công lao của tráng sĩ, nhà vua phong tước Phù Đổng Thiên Vương và lập đền thờ tại quê nhà.
Ngày nay, đền thờ Thánh Gióng vẫn còn ở làng Phù Đổng. Hàng năm, vào tháng tư, dân làng mở hội tưng bừng để tưởng nhớ người anh hùng. Những dấu tích như tre đằng ngà, ao hồ liên tiếp vẫn còn in đậm dấu ấn của trận đánh năm xưa.
Kể diễn cảm truyền thuyết Thánh Gióng - Mẫu 3
Vào thời đại Hùng Vương thứ sáu, tại làng Gióng, có một cặp vợ chồng già hiền lành nhưng chưa có con để nối dõi tông đường. Một ngày nọ, bà lão ra đồng và ướm thử bàn chân mình lên những dấu chân kỳ lạ. Sau đó, bà mang thai suốt mười hai tháng rồi sinh hạ một cậu bé khôi ngô tuấn tú. Tuy nhiên, đến ba tuổi, cậu bé vẫn không biết đi đứng hay nói cười, chỉ nằm yên một chỗ.
Khi giặc Ân xâm lược, vua Hùng ra lệnh cho sứ giả đi khắp nơi tìm người tài giỏi để cứu nước. Nghe tin, cậu bé làng Gióng bất ngờ cất tiếng nói, nhờ mẹ mời sứ giả vào. Cậu yêu cầu vua chuẩn bị ngựa sắt, roi sắt và áo giáp sắt để đánh giặc. Từ đó, cậu lớn nhanh như thổi, ăn khỏe đến mức dân làng phải chung tay góp gạo nuôi cậu.
Khi nhận đủ vũ khí từ vua, cậu bé vươn vai hóa thành một tráng sĩ oai phong lẫm liệt. Sau khi mặc áo giáp, cưỡi ngựa sắt, chàng vung roi sắt xông thẳng vào trận địa. Ngựa phun lửa thiêu rụi quân giặc, khiến chúng ngã gục hàng loạt.
Khi roi sắt gãy, tráng sĩ liền nhổ những khóm tre bên đường làm vũ khí. Quân giặc đại bại, tan tác bỏ chạy. Tráng sĩ đuổi theo đến chân núi Sóc Sơn, cởi bỏ áo giáp, rồi cùng ngựa bay thẳng lên trời.
Để tưởng nhớ công ơn, vua Hùng phong cậu là Phù Đổng Thiên Vương và cho xây đền thờ tại quê nhà. Hàng năm, vào tháng tư, lễ hội Gióng được tổ chức long trọng, thu hút người dân khắp nơi về tham dự.
Kể diễn cảm truyền thuyết Thánh Gióng - Mẫu 4
Từ thuở ấu thơ, em đã được bà kể cho nghe nhiều câu chuyện cổ tích. Nhưng câu chuyện để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong em chính là truyền thuyết về Thánh Gióng.
Truyện kể rằng: Vào thời Hùng Vương thứ sáu, tại một ngôi làng nọ, có hai vợ chồng ông lão sống rất hiền lành và phúc hậu. Dù chăm chỉ làm ăn, nhưng đến tuổi xế chiều, họ vẫn chưa có một mụn con nào. Một ngày kia, bà lão ra đồng và nhìn thấy một vết chân khổng lồ. Tò mò, bà đặt chân mình lên ướm thử. Không ngờ, sau đó bà mang thai. Điều kỳ lạ là bà mang thai đến mười hai tháng mới sinh ra một cậu bé khôi ngô tuấn tú. Đứa trẻ ra đời là niềm hạnh phúc lớn lao của hai vợ chồng. Tuy nhiên, dù đã ba tuổi, cậu bé Gióng (tên do ông bà đặt) vẫn không biết nói, không biết cười, chỉ nằm yên một chỗ. Ông bà vô cùng buồn phiền.
Cũng vào năm đó, giặc Ân tràn sang xâm lược nước ta. Chúng gây ra bao tội ác khiến dân chúng lầm than. Trước thế giặc mạnh, vua Hùng liền sai sứ giả đi khắp nơi tìm người tài giỏi cứu nước. Đi đến đâu, sứ giả cũng rao vang:
– Ai có tài, có sức xin hãy ra giúp vua cứu nước.
Nghe tiếng rao, cậu Gióng đang nằm trên giường bỗng cất tiếng nói đầu tiên:
– Mẹ ơi! Mẹ ra mời sứ giả vào đây cho con.
(Khi kể đến đoạn này, bà em thường nhấn mạnh: Tiếng nói đầu tiên của cậu Gióng là tiếng nói yêu nước đấy. Cháu phải nhớ lấy nhé!)
Nghe con nói, hai vợ chồng ông lão vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, liền mời sứ giả vào nhà. Cậu Gióng yêu cầu sứ giả về chuẩn bị ngay: roi sắt, ngựa sắt và áo giáp sắt để cậu đi đánh giặc.
Kỳ lạ thay, từ khi gặp sứ giả, cậu Gióng lớn nhanh như thổi. Cậu ăn bao nhiêu cũng không no, áo vừa mặc xong đã chật. Hai vợ chồng ông lão đem hết gạo ra nuôi cậu mà vẫn không đủ, đành nhờ đến sự giúp đỡ của hàng xóm. Ai nấy đều mong cậu Gióng sớm đi đánh giặc cứu nước nên chẳng ngại ngần gì.
Giặc Ân đã tiến sát đến chân núi Trâu, dân chúng vô cùng hoảng loạn. May thay, đúng lúc đó, sứ giả mang đến những thứ cậu Gióng yêu cầu. Cậu bèn vươn vai đứng dậy, trở thành một tráng sĩ oai phong. Cậu mặc áo giáp, cầm roi sắt, nhảy lên ngựa và phi thẳng ra trận địa. Với sức mạnh phi thường, cậu đánh tan quân giặc, khiến chúng kinh hồn bạt vía. Khi roi sắt gãy, cậu liền nhổ những bụi tre bên đường làm vũ khí. Quân giặc đại bại, chạy toán loạn nhưng cuối cùng cũng bị tiêu diệt hoàn toàn.
Sau khi dẹp giặc, cậu Gióng không trở về kinh đô nhận thưởng mà thúc ngựa đến núi Sóc. Tại đây, cậu cởi bỏ áo giáp sắt, cùng ngựa bay thẳng lên trời. Người ta kể rằng, khi ngựa phun lửa, lửa đã thiêu rụi một ngôi làng, nay làng đó được gọi là làng Gióng. Những vết chân ngựa in trên mặt đất đã trở thành những ao hồ lớn nhỏ nối tiếp nhau.
Câu chuyện về người anh hùng Thánh Gióng không chỉ là niềm yêu thích của riêng em, mà còn là nguồn cảm hứng cho bao thế hệ học trò.
Kể diễn cảm truyền thuyết Thánh Gióng - Mẫu 5
Vào thời đại Vua Hùng thứ sáu, đất nước ta sống trong cảnh thanh bình, no ấm. Thế nhưng, vợ chồng tôi lại sống cô đơn trong căn nhà tranh vắng bóng tiếng cười trẻ thơ. Một ngày nọ, khi ra đồng, tôi nhìn thấy một dấu chân khổng lồ. Vừa tò mò, vừa nhớ đến giấc mộng kỳ lạ đêm qua, tôi liền đặt chân mình lên ướm thử. Không ngờ, sau đó tôi mang thai.
Chờ đợi hết chín tháng mười ngày mà vẫn chưa sinh nở, chồng tôi vô cùng lo lắng. Đến tháng thứ mười hai, chúng tôi chào đón một cậu bé khôi ngô như tiên đồng giáng thế. Niềm vui vỡ òa, nhưng rồi lại nhanh chóng tan biến khi cậu bé đã ba tuổi mà vẫn không biết đi, không biết nói, không biết cười.
Một ngày kia, sứ giả loan tin giặc Ân đã xâm lược bờ cõi, vua Hùng đang tìm người tài giỏi ra trận diệt giặc. Bỗng nhiên, cậu bé níu tay tôi và cất tiếng: "Mẹ ơi, mời sứ giả vào đây cho con". Hai vợ chồng tôi sửng sốt, tôi vội vàng chạy ra mời sứ giả vào nhà. Cậu bé ánh mắt long lanh, nói sang sảng: "Hãy về tâu với vua, chuẩn bị cho ta một con ngựa sắt, một cây roi sắt và áo giáp sắt, ta sẽ đánh tan giặc!". Sứ giả kinh ngạc, kính cẩn chào rồi ra về. Từ đó, cậu bé lớn nhanh như thổi, ăn bao nhiêu cũng không no, áo vừa mặc đã chật. Bà con lối xóm biết chuyện, ai nấy đều phấn khởi, ngày đêm nấu cơm, may áo cho cậu, mong cậu sớm ra trận diệt giặc.
Giặc đã tiến đến chân núi Châu Sơn, dân làng hoảng loạn nhìn về Gióng như vị cứu tinh. May thay, nhà vua đã gửi đến ngựa sắt, áo giáp sắt và roi sắt. Cậu bé bỗng đứng dậy, vươn vai một cái, trở thành một tráng sĩ oai phong. Cậu mặc áo giáp, cầm roi sắt, nhảy lên ngựa và phi thẳng ra chiến trường. Ngựa hét vang, phun lửa, Gióng như một vị thần tiên xuất trận.
Theo lời kể của những người đi cùng Gióng, cậu đã dùng roi sắt đánh tan quân giặc. Khi roi sắt gãy, cậu nhổ những bụi tre bên đường làm vũ khí, quật tan đám giặc còn lại. Gióng đuổi giặc đến núi Minh Sóc, cởi áo giáp sắt để lại trên tảng đá, rồi cùng ngựa bay về trời.
Dân làng lập đền thờ Gióng ngay tại quê nhà. Vua Hùng cũng phong tặng cậu danh hiệu Phù Đổng Thiên Vương.
Người ta kể rằng, ở Gia Bình có những bụi tre đằng ngà màu vàng óng, chính là do ngựa Gióng phun lửa mà cháy sém.
Những ao hồ chi chít trong vùng chính là dấu chân của con ngựa sắt mà Gióng cưỡi. Làng Cháy ngày nay được đặt tên như vậy vì ngựa Gióng phun lửa thiêu rụi cả làng. May mắn thay, dân làng đã kịp thời chạy trốn.
Vợ chồng tôi vô cùng tự hào vì có một người con dũng cảm, bảo vệ đất nước. Mỗi khi ra đường, mọi người đều kính nể và nói: "Hai người ấy là cha mẹ của Phù Đổng Thiên Vương". Gióng trước khi bay về trời có nhắn rằng sẽ trở lại chăm sóc chúng tôi khi cha mẹ già yếu. Chúng tôi vẫn đang chờ đợi ngày ấy.
- Bài đọc: Những giai điệu gió - Sách Tiếng Việt 4 Chân trời sáng tạo, Tập 1, Bài 8
- Ôn tập Tiếng Việt lớp 4 học kì 1 - Tiết 2: Chân trời sáng tạo Tập 1 (Trang 144, 145)
- Phân tích và giải thích ý nghĩa sâu sắc của câu tục ngữ 'Có công mài sắt, có ngày nên kim' qua các bài văn mẫu lớp 7
- Đọc hiểu: Nếu chúng mình có phép lạ - Bài 7, Tiếng Việt 4, Chân trời sáng tạo, Tập 1
- Ôn tập Tiếng Việt lớp 4 học kì 1 - Tiết 3: Trang 145 sách Chân trời sáng tạo Tập 1